---1 tháng sau ---
Tại sân bay ,1 cặp vợ chồng son vô cùng hạnh phúc nắm chặt tay nhau đi ra sảnh .
-Chị ..chị ơi ! – giọng nói trong trẻo vang lên
Ánh Nhật quay mặt nhìn 3 người trước mắt liền mừng rỡ chạy tới ôm 2 cô em .
-Chào mừng chị trở về ! – Ánh Nguyệt mỉm cười
- Cám ơn em ! – Ánh Nhật nói
- Thì ra đây là anh rể sao ? Đẹp trai quá ! – Tyna nhìn vào Tuấn Kiệt
- Tyna .. ! – Ánh Nhật nhìn cô rồi ôm lấy eo anh
- Biết rồi , em không dám ! – Tyna mỉm cười
- Tuấn Tú đâu ? – Tuấn Kiệt mở miệng hỏi
- Đúng rồi .. mà ai đây ? – Ánh Nhật nhìn Huy Khánh ngạc nhiên
- Tớ đây , Huy Khánh mà cậu không nhìn ra sao ? – Huy Khánh mỉm cười rạng rỡ
- Sao .. là cậu ? Hai người .. ! – Ánh Nhật nhìn vào 2 tay của họ đan xen nhau
- Anh ấy là người yêu và là chồng tương lai của em ! – Ánh Nguyệt nói
- Tuấn Tú .. bước lại đây ! – Vẫn lạnh lùng ra lệnh
Từ trong góc khuất nào đó , Tuấn Tú cúi đầu bước ra cùng với Ngọc Huyền.
-Anh..Hai ! Mừng anh trở về ! – Tuấn Tú nói
- Anh muốn nghe mọi chuyện lúc trở về nhà , em rõ chưa ?
- Vâng !
Tuấn Tú ngước mắt nhìn vào Ánh Nguyệt , cô nhìn anh , đôi mắt lạnh lùng như 2 người không hề quen biết . Ánh Nguyệt quay người nắm tay Huy Khánh bỏ đi .
--- Tất cả mọi người đi về nhà của vợ chồng Tuấn Kiệt , Ánh Nhật nhìn 2 anh em họ đi vào phòng rồi kéo cô em mình đi ra vườn .
-Em nói đi chuyện này là sao ? Sao em và Huy Khánh.. ! – Ánh Nhật nhìn cô
- Sao lại không thể , anh ấy yêu em và em cũng yêu anh ấy thì sao lại không được ! – Ánh Nguyệt quay mặt đi nơi khác
- Nguyệt ! Nhìn chị này ! – Ánh Nhật nắm lấy tay cô
Ánh Nguyệt quay mặt lại , nhìn vào Ánh Nhật .. cô ngạc nhiên , chưa bao giờ cô nhìn thấy gương mặt nghiêm túc thế này của chị mình .
-Chị biết .. em đang trốn tránh nhưng.. em hãy suy nghĩ kĩ đi .. chuyện hôn nhân nó rất quan trọng , em không quan tâm nhưng nó sẽ khiến nhiều người khác đau khổ hơn đấy !
- Chị… ! – Ánh Nguyệt ôm cô nước mắt chợt rơi xuống
- Dù có chuyện gì thì chị cũng sẽ bảo vệ và ủng hộ em ! – Ánh Nhật vỗ vỗ lưng cô an ủi
Trên tầng 1 , 2 chàng trai nhìn khung cảnh diễn ra ở khu vườn . Tuấn Kiệt quay người ngồi vào ghế nhìn Tuấn Tú :
-Em nói đi , chuyện này là sao ?
Tuấn Tú im lặng , sau đó kể cho Tuấn Kiệt tất cả mọi chuyện trong 1 tháng qua .
-Trùng hợp vậy sao ? Sao cô ta lại mang thai ngay lúc này ..! - Tuấn Kiệt nhìn cậu
-Em đã kiểm tra rồi nhưng quả thật cô ta đang mang em bé trong người , anh hai em không thể từ bỏ trách nhiệm làm cha đứa bé đó ! – Tuấn Tú nói
- Em nói cho Ánh Nguyệt biết chưa ?
- Em không có đủ can đảm để đối diện với cô ấy , bây giờ chỉ cần cô ấy hạnh phúc em đã yên tâm rồi !
- Em làm cho anh thất vọng đấy , nhưng dù sao đó là quyết định của em , anh không muốn xen vào ! Em có thể ra ngoài rồi !
Tuấn Kiệt nói lạnh lùng , Tuấn Tú nhìn anh trai mình.. anh ấy có đầy đủ mọi thứ.. là người mà cậu tôn sùng và kính trọng .. nhưng mãi cậu cũng không có đủ bản lĩnh như anh mình .
--- Tối đến , cả 6 người tập hợp tại nhà bếp . Ánh Nhật mỉm cười , nói :
-Mọi người cứ dùng tự nhiên nhé !
- Cám ơn chị ! – Tuấn Tú và Ánh Nguyệt đồng thanh
Cả 2 nhìn nhau , Ánh Nguyệt lạnh nhạt nhìn cậu rồi gắp thức ăn để vào chén cho Huy Khánh .
-Ăn thôi ! – Tuấn Tú mở miệng
- Anh ăn đi nhé ! – Ngọc Huyền gắp thức ăn cho Tuấn Tú
-..Cám ơn ! – Tuấn Tú gượng gạo
- Chị nghe nói , Ngọc Huyền .. em đang mang thai phải không ? – Ánh Nhật nhìn cô
- … Vâng ! – Ngọc Huyền nói
- Vậy em ở đây cùng anh chị nhé , cả Tuấn Tú , Nguyệt và Huy Khánh nữa ! Có mọi người , em sẽ dễ dàng yên tâm không sợ tổn hại em bé rồi !
- Nhưng…em..! – Ngọc Huyền ấp úng
- Em không đồng ý , em không thích ở cùng với người ngoài ! – Ánh Nguyệt nói lạnh
- Em bắt buộc ở lại ! Anh sẽ chuẩn bị lễ cưới cho em luôn ! – Tuấn Kiệt nói nghiêm nghị
- Dạ..vâng !
Tất cả mọi người không ai dám nói nữa , quyết định của Tuấn Kiệt như mệnh lệnh không ai dám chống đối . Ăn xong , Ánh Nhật sai người hầu đưa họ về phòng rồi cùng với Tuấn Kiệt về phòng tân hôn .
-Em biết chuyện gì rồi phải không ? – Tuấn Kiệt ôm lấy eo cô từ sau
- Vâng.. Nguyệt , nó đã kể cho em nghe rồi ạ ! Anh định để như vậy sao ?
- Em nghĩ anh có thể thay đổi được à !
- Chồng em chuyện gì mà không làm được chứ , nói em nghe đi mà !
- Haha..chuyện giờ anh đang muốn là có một đứa con dễ thương đấy ! Bà xã à , anh muốn có con !
Ánh Nhật đỏ mặt , luống cuống hết cả lên thì bị Tuấn Kiệt đè dưới người , nhanh chóng hôn lấy và chiếm giữ thân thể cô .
Tại sân bay ,1 cặp vợ chồng son vô cùng hạnh phúc nắm chặt tay nhau đi ra sảnh .
-Chị ..chị ơi ! – giọng nói trong trẻo vang lên
Ánh Nhật quay mặt nhìn 3 người trước mắt liền mừng rỡ chạy tới ôm 2 cô em .
-Chào mừng chị trở về ! – Ánh Nguyệt mỉm cười
- Cám ơn em ! – Ánh Nhật nói
- Thì ra đây là anh rể sao ? Đẹp trai quá ! – Tyna nhìn vào Tuấn Kiệt
- Tyna .. ! – Ánh Nhật nhìn cô rồi ôm lấy eo anh
- Biết rồi , em không dám ! – Tyna mỉm cười
- Tuấn Tú đâu ? – Tuấn Kiệt mở miệng hỏi
- Đúng rồi .. mà ai đây ? – Ánh Nhật nhìn Huy Khánh ngạc nhiên
- Tớ đây , Huy Khánh mà cậu không nhìn ra sao ? – Huy Khánh mỉm cười rạng rỡ
- Sao .. là cậu ? Hai người .. ! – Ánh Nhật nhìn vào 2 tay của họ đan xen nhau
- Anh ấy là người yêu và là chồng tương lai của em ! – Ánh Nguyệt nói
- Tuấn Tú .. bước lại đây ! – Vẫn lạnh lùng ra lệnh
Từ trong góc khuất nào đó , Tuấn Tú cúi đầu bước ra cùng với Ngọc Huyền.
-Anh..Hai ! Mừng anh trở về ! – Tuấn Tú nói
- Anh muốn nghe mọi chuyện lúc trở về nhà , em rõ chưa ?
- Vâng !
Tuấn Tú ngước mắt nhìn vào Ánh Nguyệt , cô nhìn anh , đôi mắt lạnh lùng như 2 người không hề quen biết . Ánh Nguyệt quay người nắm tay Huy Khánh bỏ đi .
--- Tất cả mọi người đi về nhà của vợ chồng Tuấn Kiệt , Ánh Nhật nhìn 2 anh em họ đi vào phòng rồi kéo cô em mình đi ra vườn .
-Em nói đi chuyện này là sao ? Sao em và Huy Khánh.. ! – Ánh Nhật nhìn cô
- Sao lại không thể , anh ấy yêu em và em cũng yêu anh ấy thì sao lại không được ! – Ánh Nguyệt quay mặt đi nơi khác
- Nguyệt ! Nhìn chị này ! – Ánh Nhật nắm lấy tay cô
Ánh Nguyệt quay mặt lại , nhìn vào Ánh Nhật .. cô ngạc nhiên , chưa bao giờ cô nhìn thấy gương mặt nghiêm túc thế này của chị mình .
-Chị biết .. em đang trốn tránh nhưng.. em hãy suy nghĩ kĩ đi .. chuyện hôn nhân nó rất quan trọng , em không quan tâm nhưng nó sẽ khiến nhiều người khác đau khổ hơn đấy !
- Chị… ! – Ánh Nguyệt ôm cô nước mắt chợt rơi xuống
- Dù có chuyện gì thì chị cũng sẽ bảo vệ và ủng hộ em ! – Ánh Nhật vỗ vỗ lưng cô an ủi
Trên tầng 1 , 2 chàng trai nhìn khung cảnh diễn ra ở khu vườn . Tuấn Kiệt quay người ngồi vào ghế nhìn Tuấn Tú :
-Em nói đi , chuyện này là sao ?
Tuấn Tú im lặng , sau đó kể cho Tuấn Kiệt tất cả mọi chuyện trong 1 tháng qua .
-Trùng hợp vậy sao ? Sao cô ta lại mang thai ngay lúc này ..! - Tuấn Kiệt nhìn cậu
-Em đã kiểm tra rồi nhưng quả thật cô ta đang mang em bé trong người , anh hai em không thể từ bỏ trách nhiệm làm cha đứa bé đó ! – Tuấn Tú nói
- Em nói cho Ánh Nguyệt biết chưa ?
- Em không có đủ can đảm để đối diện với cô ấy , bây giờ chỉ cần cô ấy hạnh phúc em đã yên tâm rồi !
- Em làm cho anh thất vọng đấy , nhưng dù sao đó là quyết định của em , anh không muốn xen vào ! Em có thể ra ngoài rồi !
Tuấn Kiệt nói lạnh lùng , Tuấn Tú nhìn anh trai mình.. anh ấy có đầy đủ mọi thứ.. là người mà cậu tôn sùng và kính trọng .. nhưng mãi cậu cũng không có đủ bản lĩnh như anh mình .
--- Tối đến , cả 6 người tập hợp tại nhà bếp . Ánh Nhật mỉm cười , nói :
-Mọi người cứ dùng tự nhiên nhé !
- Cám ơn chị ! – Tuấn Tú và Ánh Nguyệt đồng thanh
Cả 2 nhìn nhau , Ánh Nguyệt lạnh nhạt nhìn cậu rồi gắp thức ăn để vào chén cho Huy Khánh .
-Ăn thôi ! – Tuấn Tú mở miệng
- Anh ăn đi nhé ! – Ngọc Huyền gắp thức ăn cho Tuấn Tú
-..Cám ơn ! – Tuấn Tú gượng gạo
- Chị nghe nói , Ngọc Huyền .. em đang mang thai phải không ? – Ánh Nhật nhìn cô
- … Vâng ! – Ngọc Huyền nói
- Vậy em ở đây cùng anh chị nhé , cả Tuấn Tú , Nguyệt và Huy Khánh nữa ! Có mọi người , em sẽ dễ dàng yên tâm không sợ tổn hại em bé rồi !
- Nhưng…em..! – Ngọc Huyền ấp úng
- Em không đồng ý , em không thích ở cùng với người ngoài ! – Ánh Nguyệt nói lạnh
- Em bắt buộc ở lại ! Anh sẽ chuẩn bị lễ cưới cho em luôn ! – Tuấn Kiệt nói nghiêm nghị
- Dạ..vâng !
Tất cả mọi người không ai dám nói nữa , quyết định của Tuấn Kiệt như mệnh lệnh không ai dám chống đối . Ăn xong , Ánh Nhật sai người hầu đưa họ về phòng rồi cùng với Tuấn Kiệt về phòng tân hôn .
-Em biết chuyện gì rồi phải không ? – Tuấn Kiệt ôm lấy eo cô từ sau
- Vâng.. Nguyệt , nó đã kể cho em nghe rồi ạ ! Anh định để như vậy sao ?
- Em nghĩ anh có thể thay đổi được à !
- Chồng em chuyện gì mà không làm được chứ , nói em nghe đi mà !
- Haha..chuyện giờ anh đang muốn là có một đứa con dễ thương đấy ! Bà xã à , anh muốn có con !
Ánh Nhật đỏ mặt , luống cuống hết cả lên thì bị Tuấn Kiệt đè dưới người , nhanh chóng hôn lấy và chiếm giữ thân thể cô .
/46
|