Chương 3: Chỉ phát triển ngực nhưng không phát triển chiều cao
Trước khi vào phòng tắm, anh nhìn thoáng xung quanh hoàn cảnh nhà Bạch Tiểu Đường.
Phòng khách cũ, ghế sofa cũ, TV cỡ lớn, đèn sợi đốt, đâu đâu cũng có mùi vị xưa cũ giống như sống trong những năm của thập niên 90.
Anh đi hai ba bước đã qua phòng khách đi vào phòng tắm.
Bên ngoài nơi đó không lớn, phòng tắm càng nhỏ đến kinh ngạc, đầu vòi hoa sen cùng nhà vệ sinh chen chúc cùng một chỗ, Nguyên Lân vừa xoay người, cánh tay liền đụng phải tường gạch men đầy vết ố vàng phía sau.
“Cái này, đây là khăn tắm, bây giờ tớ đi sấy khô quần áo của cậu…’’
Cô gái nhỏ đỏ mặt không dám đi vào, dùng một cái chậu cùng khăn tắm chậm rãi từ ngoài cửa đẩy vào, sau đó còn chu đáo chuẩn bị giúp anh đóng cửa phòng tắm.
Nguyên Lân nhếch khóe miệng: “Bạn học Bạch Tiểu Đường, tôi có thể hỏi cậu một vấn đề được không? ”
“Cậu cứ nói…”
“Tôi cởi quần áo ra thì để ở đâu?” Nơi này thậm chí còn không có thùng rác.
Cửa phòng tắm đang chuẩn bị khép lại đột nhiên dừng lại, qua một lúc lâu bên ngoài mới truyền đến giọng nói của cô gái nhỏ:
“Cậu… Cậu đưa cho tớ đi…”
“Tôi đưa cho cậu kiểu gì?’’
Anh chưa kịp nói hết câu thì đã thấy một bàn tay nhỏ bé vươn ra từ khe cửa, đung đưa lên xuống như sợ anh không tìm thấy.
Nguyên Lân một bước bèn trở lại cửa phòng tắm, nhìn cánh tay gầy gò của cô gái nhỏ, bắt đầu chậm rãi cởi quần.
“Quần lót thì sao, bạn học Bạch Tiểu Đường?”
“……”
Bạch Tiểu Đường ngoài cửa đều sắp khóc rồi: “Cũng đưa, đưa cho tớ đi…”
Sau khi Nguyên Lân vừa mới đưa quần cho cô, tay thiếu nữ lập tức nắm lấy quần của anh giống như một con thỏ trong động nhảy ra ngoài, cửa phòng tắm đóng lại một tiếng.
Anh đứng tại chỗ có chút buồn cười.
Bạch Tiểu Đường này đúng là thú vị.
Bạch Tiểu Đường cầm được quần một khắc cũng không dám trì hoãn, trở về phòng liền tìm ra máy sấy tóc.
Hai phòng ngủ trong căn nhà này nối liền với nhau, Bạch Tiểu Đường không dám đánh thức bà nội chỉ có thể để gió nhỏ nhất, vừa sấy vừa cầu nguyện trong lòng quần áo này mau khô lẹ, ngay cả Nguyên Lân tắm rửa xong đẩy cửa mà vào cũng không chú ý tới.
“Đã khô chưa?”
Bạch Tiểu Đường bị âm thanh của chàng trai đột nhiên vang lên phía sau làm cho chân mềm nhũn thiếu chút nữa trực tiếp ngồi trên mặt đất, cô quay đầu lại vừa vặn đối diện với thân thể trần truồng của chàng trai.
So với Bạch Tiểu Đường nhỏ bé gầy yếu, chàng trai trước mắt giống như một ngọn núi, từ mắt cá chân đến cổ tay không có một đường cong nào dãn ra, mềm yếu, mỗi một chỗ đều vô cùng mạnh mẽ, cứng rắn.
Bạch Tiểu Đường lần này thậm chí còn quên che hai mắt, nhìn chằm chằm vào lồng ngực cường tráng của Nguyên Lân.
“Cậu… Tớ… Tớ…”
“Tớ, cậu, cậu.” Nguyên Lân cố ý bắt chước cô, nhếch hàm răng trắng: “Lần này không phải tôi cố ý, tôi tắm xong không thể trần truồng ở bên trong chờ chứ. ”
Anh cố ý cắn nặng mấy chữ “trần truồng” kia, từng bước từng bước đến gần Bạch Tiểu Đường đã mềm nhũn trên mặt đất.
Mà một cây đồ vật ở giữa háng anh, giống như một con mãng xà đỏ tươi chiếm cứ chỗ tốt trong khu rừng rậm rậm rạp, hướng Bạch Tiểu Đường âm trầm phun ra tin tử.
“Cậu, cậu đừng tới đây ——“
Bạch Tiểu Đường lúc này mới chợt tỉnh táo lại, vội vàng dùng quần áo Nguyên Lân chắn ở trước mắt, nhiệt độ hai gò má đã bắt đầu lan tràn đến tận mang tai.
“Tôi sẽ không đến đâu “
Quần áo trên tay cô bị anh dùng lực rút ra.
‘’Quần áo này tôi mặc thế nào đây’’
Bộ dáng trông rất hợp tinh hợp lí.
Trên mặt Bạch Tiểu Đường còn rất đỏ, cũng không biết dùng sức từ đâu lại từ một bên nắm lấy quần lót cùng quần ngoài của Nguyên Lân ném vào trong ngực anh: “Cái này cậu cũng mặc vào! ”
Nguyên Lân vừa mặc vừa cười, khóe mắt còn ngắm cặp vú sữa đầy đặn của Bạch Tiểu Đường
Thật kỳ lạ, chỉ có cặp vú to nhưng không lại cao.
Đầu lưỡi chàng trai đi một vòng giữa kẽ răng mới chậm rãi dời ánh mắt nhìn về phía chiếc giường nhỏ thuộc về Bạch Tiểu Đường hỏi:
“Mà này bạn học Bạch Tiểu Đường, tối nay tôi ngủ ở đâu?’’
( Editor muốn nói: Ngoài đường nha anh trai :))) anh biến thái như vậy em cũng sợ anh lắm đó. )
------oOo------
/76
|