Xét thấy thị trấn Vân Thủy đang đẩy mạnh việc hợp tác với tập đoàn Tín Kiệt, thị trấn hiện nay không thể không đưa ra những nhân tố ổn định. Dưới sự đề nghị của Chủ tịch quận Cố Khải Minh, Bí thư Quận ủy Tần Phượng phê chuẩn, Ban tổ chức cán bộ quận ủy cùng ngày sẽ chính thức đưa ra quyết định điều chỉnh mới nhất của quận ủy.
Hách Kiến Niên đến đây, bởi gì đề cập đến điều chỉnh công tác của Ủy viên thường vụ quận ủy, cho nên Trưởng ban Lý của ban tổ chức cán bộ quận ủy tự mình trình diện.
Sắc mặt Hách Kiến Niên có chút tái nhợt, thân hình có chút bi thương. Ông ta đi theo phía sau Trưởng ban tổ chức cán bộ quận ủy vào phòng họp của thị trấn Vân Thủy, chậm rãi bước lên đài chủ tịch.
Bao gồm Bành Viễn Chinh bên trong, thành viên bộ máy đảng chính đều ngồi ở dưới đài. Mà ngay sau đó là toàn thể cán bộ thị trấn. Còn có Bí thư chi bộ các thôn, người phụ trách của các xí nghiệp liên quan.
Không khí trong phòng hội nghị yên lặng như tờ.
Trưởng ban Lý ngồi trên đài Chủ tịch, hướng Bành Viễn Chinh nhìn lướt qua, thản nhiên cười nói:
- Đồng chí Viễn Chinh, lên đây ngồi đi.
Trưởng ban Lý chỉ vào bên phải mình:
- Ngồi xuống đây.
Lời của Trưởng ban Lý rất ngắn gọn. Ông ta đối với Bành Viễn Chinh chưa nói là hảo cảm, nhưng cũng không phải là ác cảm. Chỉ vì Bành Viễn Chinh chiếm được sự ủng hộ của Cố Khải Minh, nên phân lượng của hắn trong lòng ông mới trọng vài phần.
Hách Kiến Niên vẻ mặt không chút thay đổi, ngồi một chỗ khác. Ánh mắt ông ta đảo qua Bành Viễn Chinh, rồi lại chậm rãi nhìn những cấp dưới ngày xưa của mình. Thấy mọi người nhìn Bành Viễn Chinh với ánh mắt sung mãn kính sợ và nóng bỏng, trong lòng không khỏi cảm thấy một trận sông cuộn biển gầm. Thiếu chút nữa là không kìm nổi phải nôn ra ngoài.
Ông ta đã bị đánh bại, đánh bại triệt để hoàn toàn.
Ông ta bị bắt rời khỏi thị trấn Vân Thủy. Tuy rằng Bành Viễn Chinh không có tiếp nhận chức vụ Bí thư Đảng ủy thị trấn, nhưng thằng ngốc cũng đều rõ ràng. Chỉ cần chủ trì công việc thị trấn thêm một năm rưỡi nữa, vị trí Bí thư Đảng ủy sẽ không thoát khỏi tay Bành Viễn Chinh.
Ông ta cho rằng chính mình bị hủy trong tay Bành Viễn Chinh, nhưng trên thực tế, chân chính khiến cho ông chịu phải bi kịch này không phải là Bành Viễn Chinh, mà là vì sự giao tranh quyền lực giữa Tần Phượng và Cố Khải Minh.
Nhưng bất luật quá trình như thế nào, kết quả chỉ có một. Ông ta phải đi ra, và Bành Viễn Chinh lên đài.
Từ nay về sau, thị trấn Vân Thủy chính thức kết thúc thời đại của Hách Kiến Niên mà tiến nhập vào thời đại của Bành Viễn Chinh. Đây là một sân khấu mạnh mẽ, rộng lớn. Một sân khấu bắt đầu thuộc về Bành Viễn Chinh.
Bành Viễn Chinh hướng Trưởng ban Lý cười nói rồi theo lời ngồi xuống.
Trưởng ban Lý mỉm cười, thản nhiên nói:
- Được rồi, chúng ta bắt đầu cuộc họp. Hội nghị hôm nay chủ yếu là thảo luận với nhau. Tôi chịu sự ủy thác của Bí thư Quận ủy, đến thị trấn Vân Thủy tuyên bố quyết định điều chỉnh cán bộ mới nhất của quận ủy. Căn cứ vào an bài công tác chỉnh thể của quận ủy, miễn đi chức Bí thư Đảng ủy thị trấn Vân Thủy của đồng chí Hách Kiến Niên. Công tác của đồng chí Hách Kiến Niên sẽ có an bài khác.
- Quận ủy căn cứ vào công tác cần, suy xét đến tính kéo dài và nhất quán của công tác thị trấn Vân Thủy. Vì bảo đảm cho cục diện phát triển của thị trấn Vân Thủy, quyết định Phó bí thư Đảng ủy, Chủ tịch thị trấn Vân Thủy đồng chí Bành Viễn Chinh chủ trì công tác của Bí thư Đảng ủy thị trấn.
- Đồng chí Hách Kiến Niên ở thị trấn Vân Thủy công tác nhiều năm, cẩn trọng, chịu khó. Vì sự phát triển của thị trấn Vân Thủy mà có nhiều cống hiến tích cực. Đối với công tác của đồng chí Hách Kiến Niên, quận ủy rất vừa lòng, đánh giá rất cao.
- Đồng chí Bành Viễn Chinh là cán bộ hậu bị trẻ tuổi do Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy khảo sát và bồi dưỡng, trình độ lý luận rất cao, năng lực công tác về kinh tế rất xuất sắc. Từ khi đảm nhận chức Chủ tịch thị trấn cho tới nay, đã xây dựng và phát triển kinh tế cho thị trấn. Vì thị trấn mà thúc đẩy phát triển hơn.
- Quận ủy hy vọng bộ máy thành viên chính đảng và toàn thể cán bộ quần chúng của thị trấn Vân Thủy có thể ủng hộ công tác của đồng chí Bành Viễn Chinh. Chăm lo việc nước, cải cách đổi mới, giữ gìn đoàn kết, bảo đảm ổn định.
Trưởng ban Lý giọng điệu chậm lại. Trong hội trường liền vang lên tiếng vỗ tay như sấm. Chỉ có điều, sự vỗ tay này quá mức nhiệt liệt khiến Hách Kiến Niên sắc mặt càng thêm khó coi.
Trưởng ban Lý trong lòng thở dài. Nói thật thì ông ta và Hách Kiến Niên quan hệ cũng không tệ lắm. Nhưng Hách Kiến Niên có ngày hôm nay, không phải ông ta là Trưởng ban tổ chức cán bộ có thể nắm giữ.
- Lão Hách, anh nói vài câu đi.
Hách Kiến Niên khóe miệng run run một chút, đứng lên nói một hai câu cho có lệ.
Trưởng ban Lý lại hướng Bành Viễn Chinh nhìn qua. Bành Viễn Chinh liền đứng dậy, cất cao giọng nói:
- Trưởng ban Lý, tôi xin có vài câu.
- Đầu tiên tôi xin cảm ơn quận ủy và tổ chức đã tín nhiệm tôi. Tôi ở đây xin biểu lộ thái độ, nhất định sẽ cố gắng công tác, tiến thủ, làm hết phận sự của mình. Tiếp theo, xin các đồng chí hãy vỗ tay nhiệt liệt, cảm ơn Bí thư Hách nhiều năm qua đã có cống hiến thật lớn cho thị trấn Vân Thủy.
Bành Viễn Chinh vỗ tay đầu tiên, ở dưới đài cũng dần dần vỗ tay lên.
- Thị trấn Vân Thủy có cục diện như ngày hôm nay là kết quả của toàn bộ cán bộ đảng và quần chúng chúng ta đã phấn đấu. Cũng là kết quả công tác của bộ máy lãnh đạo chính đảng khóa trước mấy năm qua đã vất vả có được. Năm năm qua, Bí thư Hách đã dẫn dắt cán bộ quần chúng làm kinh tế, chấn hưng giáo dục, không ngừng đề cao trình độ quần chúng, là cống hiến rõ như ban ngày. Tôi nghĩ, toàn bộ cán bộ thị trấn sẽ ghi nhớ rõ trong lòng.
- Chúng ta hãy nhiệt liệt vỗ tay cảm ơn Bí thư Hách, cảm ơn vì tất cả những cống hiến mà lãnh đạo đã làm cho thị trấn Vân Thủy.
Tiếng vỗ tay dưới đài lại như sấm vang lên. Hách Kiến Niên tâm tình có chút kích động, đôi mắt đỏ lên, đứng dậy hướng dưới đài cúi chào. Ông ta công tác ở thị trấn Vân Thủy nhiều năm như vậy, muốn nói không có tâm huyết là không thật. Phải nói là ông có cảm tình rất sâu với thị trấn Vân Thủy.
Bành Viễn Chinh nói những lời này đương nhiên là nể mặt Hách Kiến Niên. Nhưng hắn có thể không nói hoặc nói sơ lược. Tuy nhiên, hắn không làm điều đó, mà luôn mãi khẳng định sự cống hiến của Hách Kiến Niên đối với thị trấn Vân Thủy. Loại phong độ này khiến rất nhiều lãnh đạo thị trấn và cán bộ dưới đài âm thầm thán phục.
Đây chính là trình độ của sự độ lượng
Và đây cũng là khác biệt lớn nhất giữa Bành Viễn Chinh và Hách Kiến Niên.
Hách Kiến Niên bất kể là trường hợp nào, cũng đều cường điệu công tác và thành tích của mình và lãnh đạo đương nhiệm, cố ý lảng tránh công lao của bộ máy trước kia. Nếu hôm nay, ông và Bành Viễn Chinh thay đổi vị trí, ông cố nhiên sẽ không ném đá xuống giếng, nhưng tuyệt không làm điều thừa.
Chử Lượng, Khuông Nhã Lam và Mẫn Diễm ba người trao đổi một ánh mắt với nhau. Sự khẩn trương và lo lắng của bọn họ đã không còn. Bọn họ hiểu được, Hách Kiến Niên dời đi, Bành Viễn Chinh lên đài, chỉ cần bọn họ đừng chống đối Bành Viễn Chinh, thì hắn tuyệt sẽ không để bụng mà tiến hành trả đũa.
Trưởng ban Lý và Hách Kiến Niên một trước một sau, đi trong sự vỗ tay nhiệt liệt của cán bộ thị trấn Vân Thủy. Bành Viễn Chinh tiễn bước hai người rồi trở lại phòng họp, thấy tất cả thành viên đều yên lặng ngồi chờ, không đi đâu cũng chẳng nói cười, liền phất tay nói:
- Các đồng chí, cuộc họp hôm nay chấm dứt. Ngày mai chính là lễ động thổ của công trình cải tạo phố buôn bán trung tâm. Lãnh đạo quận cũng đến tham dự. Chúng ta phải chuẩn bị cho thật tốt. Đồng chí Tuyết Yến, cô và lão Cổ, lão Hoàng phối hợp một chút, kiểm tra một lần cuối hoạt động tổ chức nghi thức.
- Tôi sẽ kết nối lại với lãnh đạo quận một chút. Cuối cùng xác định danh sách lãnh đạo sẽ tham gia vào ngày mai.
Bành Viễn Chinh vừa muốn nói tiếng giải tán, bảo mọi người về lại công việc của mình thì Lý Tân Hoa đột nhiên xông vào, lớn tiếng nói:
- Lãnh đạo, có mấy chục thương hộ đến thị trấn ồn ào, nói là muốn gặp lãnh đạo.
Bành Viễn Chinh trong lòng đánh bộp một tiếng. Nhày mai sẽ cử hành nghi thức động thổ, nếu xảy ra sự cố thì khó coi lắm.
Hắn không kìm nổi quay đầu lại nhìn Cổ Lượng và Hoàng Hà. Công tác cơ sở và quần chúng, trên cơ bản là do hai người này phối hợp đẩy mạnh. Sáng hôm nay, Cổ Lượng còn trước mặt Bành Viễn Chinh vỗ ngực tỏ vẻ tuyệt đối không có sai lầm gì. Kết quả trưa nay đã có người đến gây rối.
Cổ Lượng và Hoàng Hà biến sắc, nhíu mày nói:
- Chủ tịch thị trấn Bành, chúng ta ra xem đi.
Bành Viễn Chinh đứng trên hành lang, nhìn một đám thương hộ vây quanh Cổ Lượng và Hoàng Hà. Lý Tuyết Yến cũng đứng một bên, cau mày.
- Nghe động tĩnh này thì dường như không phải vì chuyện giải phóng mặt bằng và bồi thường.
Lý Tuyết Yến nhẹ nhàng nói.
Bành Viễn Chinh ừ một tiếng, rút điếu thuốc lá đưa lên miệng.
Không bao lâu sau, Cổ Lượng từ trong đám người chạy ra, hướng Bành Viễn Chinh thở hổn hển, cười khổ nói:
- Chủ tịch thị trấn Bành, những người này quả thật buồn cười, cố tình gây sự.
- Sao?
Bành Viễn Chinh nhìn Cổ Lượng.
- Bọn họ nói, ngày mai không phải ngày hoàng đạo, kiêng kị khai trương, động thổ…Yêu cầu thị trấn đời ngày động thổ sang ngày khác.
Cổ Lượng nhỏ giọng nói.
Bành Viễn Chinh ngẩn ra, chợt mỉm cười nói:
- Chỉ là chuyện này?
Lý Tuyết Yến xì một tiếng khinh miệt:
- Lúc này còn mê tin dị đoan, náo loạn đến thị trấn. Thật sự là buồn cười.
- Ngày đã quy định rồi, lãnh đạo quận và khách quý đều đã thông báo. Như thế nào nói sửa là sửa.
Bành Viễn Chinh mỉm cười:
- Lão Cổ, đừng nói chuyện gì với quần chúng nữa. Hãy giải thích với họ, chúng ta chỉ là tiến hành nghi thức động thổ, chứ chưa chính thức khởi công. Công trình chân chính bắt đầu khởi công xây dựng, thị trấn nhất định sẽ tra lịch, xem có ngày hoàng đạo hay không.
Bành Viễn Chinh mỉm cười, Cổ Lượng cũng vậy.
Đây chỉ là một việc nhỏ. Nhưng công tác thì không được để xảy ra bất cứ một sơ sót nào. Bất luận một sơ sót nào cũng có thể đánh sập công tác. Nhất định phải thận trọng, bảo đảm tuyệt đối không được để xảy ra một sai sót nhầm lẫn nào.
Cổ Lượng và Hoàng Hà tiếp tục giải thích với đám thương hộ. Bành Viễn Chinh thì trở lại văn phòng, gọi điện thoại cho Mạc Xuất Hải. Sau khi cùng với Mạc Xuất Hải trong điện thoại kết nối một chút, xác định nghi thức động thổ vào ngày mai, Chủ tịch quận Cố Khải Minh, Phó chủ tịch Chu Đại Dũng sẽ đến tham dự. Đồng thời, nhân vật số một có liên quan ở khu cũng sẽ đến.
Cúp điện thoại, Bành Viễn Chinh cảm giác tinh thần thả lỏng, ngã người về sau, không ngờ lại ngủ thiếp đi.
Lý Tuyết Yến đến, vừa muốn gõ cửa, nhìn xuyên qua cửa sổ, thấy Bành Viễn Chinh mơ màng ngủ say, thì liền dừng bước chân, xoay người rời đi.
Hách Kiến Niên đến đây, bởi gì đề cập đến điều chỉnh công tác của Ủy viên thường vụ quận ủy, cho nên Trưởng ban Lý của ban tổ chức cán bộ quận ủy tự mình trình diện.
Sắc mặt Hách Kiến Niên có chút tái nhợt, thân hình có chút bi thương. Ông ta đi theo phía sau Trưởng ban tổ chức cán bộ quận ủy vào phòng họp của thị trấn Vân Thủy, chậm rãi bước lên đài chủ tịch.
Bao gồm Bành Viễn Chinh bên trong, thành viên bộ máy đảng chính đều ngồi ở dưới đài. Mà ngay sau đó là toàn thể cán bộ thị trấn. Còn có Bí thư chi bộ các thôn, người phụ trách của các xí nghiệp liên quan.
Không khí trong phòng hội nghị yên lặng như tờ.
Trưởng ban Lý ngồi trên đài Chủ tịch, hướng Bành Viễn Chinh nhìn lướt qua, thản nhiên cười nói:
- Đồng chí Viễn Chinh, lên đây ngồi đi.
Trưởng ban Lý chỉ vào bên phải mình:
- Ngồi xuống đây.
Lời của Trưởng ban Lý rất ngắn gọn. Ông ta đối với Bành Viễn Chinh chưa nói là hảo cảm, nhưng cũng không phải là ác cảm. Chỉ vì Bành Viễn Chinh chiếm được sự ủng hộ của Cố Khải Minh, nên phân lượng của hắn trong lòng ông mới trọng vài phần.
Hách Kiến Niên vẻ mặt không chút thay đổi, ngồi một chỗ khác. Ánh mắt ông ta đảo qua Bành Viễn Chinh, rồi lại chậm rãi nhìn những cấp dưới ngày xưa của mình. Thấy mọi người nhìn Bành Viễn Chinh với ánh mắt sung mãn kính sợ và nóng bỏng, trong lòng không khỏi cảm thấy một trận sông cuộn biển gầm. Thiếu chút nữa là không kìm nổi phải nôn ra ngoài.
Ông ta đã bị đánh bại, đánh bại triệt để hoàn toàn.
Ông ta bị bắt rời khỏi thị trấn Vân Thủy. Tuy rằng Bành Viễn Chinh không có tiếp nhận chức vụ Bí thư Đảng ủy thị trấn, nhưng thằng ngốc cũng đều rõ ràng. Chỉ cần chủ trì công việc thị trấn thêm một năm rưỡi nữa, vị trí Bí thư Đảng ủy sẽ không thoát khỏi tay Bành Viễn Chinh.
Ông ta cho rằng chính mình bị hủy trong tay Bành Viễn Chinh, nhưng trên thực tế, chân chính khiến cho ông chịu phải bi kịch này không phải là Bành Viễn Chinh, mà là vì sự giao tranh quyền lực giữa Tần Phượng và Cố Khải Minh.
Nhưng bất luật quá trình như thế nào, kết quả chỉ có một. Ông ta phải đi ra, và Bành Viễn Chinh lên đài.
Từ nay về sau, thị trấn Vân Thủy chính thức kết thúc thời đại của Hách Kiến Niên mà tiến nhập vào thời đại của Bành Viễn Chinh. Đây là một sân khấu mạnh mẽ, rộng lớn. Một sân khấu bắt đầu thuộc về Bành Viễn Chinh.
Bành Viễn Chinh hướng Trưởng ban Lý cười nói rồi theo lời ngồi xuống.
Trưởng ban Lý mỉm cười, thản nhiên nói:
- Được rồi, chúng ta bắt đầu cuộc họp. Hội nghị hôm nay chủ yếu là thảo luận với nhau. Tôi chịu sự ủy thác của Bí thư Quận ủy, đến thị trấn Vân Thủy tuyên bố quyết định điều chỉnh cán bộ mới nhất của quận ủy. Căn cứ vào an bài công tác chỉnh thể của quận ủy, miễn đi chức Bí thư Đảng ủy thị trấn Vân Thủy của đồng chí Hách Kiến Niên. Công tác của đồng chí Hách Kiến Niên sẽ có an bài khác.
- Quận ủy căn cứ vào công tác cần, suy xét đến tính kéo dài và nhất quán của công tác thị trấn Vân Thủy. Vì bảo đảm cho cục diện phát triển của thị trấn Vân Thủy, quyết định Phó bí thư Đảng ủy, Chủ tịch thị trấn Vân Thủy đồng chí Bành Viễn Chinh chủ trì công tác của Bí thư Đảng ủy thị trấn.
- Đồng chí Hách Kiến Niên ở thị trấn Vân Thủy công tác nhiều năm, cẩn trọng, chịu khó. Vì sự phát triển của thị trấn Vân Thủy mà có nhiều cống hiến tích cực. Đối với công tác của đồng chí Hách Kiến Niên, quận ủy rất vừa lòng, đánh giá rất cao.
- Đồng chí Bành Viễn Chinh là cán bộ hậu bị trẻ tuổi do Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy khảo sát và bồi dưỡng, trình độ lý luận rất cao, năng lực công tác về kinh tế rất xuất sắc. Từ khi đảm nhận chức Chủ tịch thị trấn cho tới nay, đã xây dựng và phát triển kinh tế cho thị trấn. Vì thị trấn mà thúc đẩy phát triển hơn.
- Quận ủy hy vọng bộ máy thành viên chính đảng và toàn thể cán bộ quần chúng của thị trấn Vân Thủy có thể ủng hộ công tác của đồng chí Bành Viễn Chinh. Chăm lo việc nước, cải cách đổi mới, giữ gìn đoàn kết, bảo đảm ổn định.
Trưởng ban Lý giọng điệu chậm lại. Trong hội trường liền vang lên tiếng vỗ tay như sấm. Chỉ có điều, sự vỗ tay này quá mức nhiệt liệt khiến Hách Kiến Niên sắc mặt càng thêm khó coi.
Trưởng ban Lý trong lòng thở dài. Nói thật thì ông ta và Hách Kiến Niên quan hệ cũng không tệ lắm. Nhưng Hách Kiến Niên có ngày hôm nay, không phải ông ta là Trưởng ban tổ chức cán bộ có thể nắm giữ.
- Lão Hách, anh nói vài câu đi.
Hách Kiến Niên khóe miệng run run một chút, đứng lên nói một hai câu cho có lệ.
Trưởng ban Lý lại hướng Bành Viễn Chinh nhìn qua. Bành Viễn Chinh liền đứng dậy, cất cao giọng nói:
- Trưởng ban Lý, tôi xin có vài câu.
- Đầu tiên tôi xin cảm ơn quận ủy và tổ chức đã tín nhiệm tôi. Tôi ở đây xin biểu lộ thái độ, nhất định sẽ cố gắng công tác, tiến thủ, làm hết phận sự của mình. Tiếp theo, xin các đồng chí hãy vỗ tay nhiệt liệt, cảm ơn Bí thư Hách nhiều năm qua đã có cống hiến thật lớn cho thị trấn Vân Thủy.
Bành Viễn Chinh vỗ tay đầu tiên, ở dưới đài cũng dần dần vỗ tay lên.
- Thị trấn Vân Thủy có cục diện như ngày hôm nay là kết quả của toàn bộ cán bộ đảng và quần chúng chúng ta đã phấn đấu. Cũng là kết quả công tác của bộ máy lãnh đạo chính đảng khóa trước mấy năm qua đã vất vả có được. Năm năm qua, Bí thư Hách đã dẫn dắt cán bộ quần chúng làm kinh tế, chấn hưng giáo dục, không ngừng đề cao trình độ quần chúng, là cống hiến rõ như ban ngày. Tôi nghĩ, toàn bộ cán bộ thị trấn sẽ ghi nhớ rõ trong lòng.
- Chúng ta hãy nhiệt liệt vỗ tay cảm ơn Bí thư Hách, cảm ơn vì tất cả những cống hiến mà lãnh đạo đã làm cho thị trấn Vân Thủy.
Tiếng vỗ tay dưới đài lại như sấm vang lên. Hách Kiến Niên tâm tình có chút kích động, đôi mắt đỏ lên, đứng dậy hướng dưới đài cúi chào. Ông ta công tác ở thị trấn Vân Thủy nhiều năm như vậy, muốn nói không có tâm huyết là không thật. Phải nói là ông có cảm tình rất sâu với thị trấn Vân Thủy.
Bành Viễn Chinh nói những lời này đương nhiên là nể mặt Hách Kiến Niên. Nhưng hắn có thể không nói hoặc nói sơ lược. Tuy nhiên, hắn không làm điều đó, mà luôn mãi khẳng định sự cống hiến của Hách Kiến Niên đối với thị trấn Vân Thủy. Loại phong độ này khiến rất nhiều lãnh đạo thị trấn và cán bộ dưới đài âm thầm thán phục.
Đây chính là trình độ của sự độ lượng
Và đây cũng là khác biệt lớn nhất giữa Bành Viễn Chinh và Hách Kiến Niên.
Hách Kiến Niên bất kể là trường hợp nào, cũng đều cường điệu công tác và thành tích của mình và lãnh đạo đương nhiệm, cố ý lảng tránh công lao của bộ máy trước kia. Nếu hôm nay, ông và Bành Viễn Chinh thay đổi vị trí, ông cố nhiên sẽ không ném đá xuống giếng, nhưng tuyệt không làm điều thừa.
Chử Lượng, Khuông Nhã Lam và Mẫn Diễm ba người trao đổi một ánh mắt với nhau. Sự khẩn trương và lo lắng của bọn họ đã không còn. Bọn họ hiểu được, Hách Kiến Niên dời đi, Bành Viễn Chinh lên đài, chỉ cần bọn họ đừng chống đối Bành Viễn Chinh, thì hắn tuyệt sẽ không để bụng mà tiến hành trả đũa.
Trưởng ban Lý và Hách Kiến Niên một trước một sau, đi trong sự vỗ tay nhiệt liệt của cán bộ thị trấn Vân Thủy. Bành Viễn Chinh tiễn bước hai người rồi trở lại phòng họp, thấy tất cả thành viên đều yên lặng ngồi chờ, không đi đâu cũng chẳng nói cười, liền phất tay nói:
- Các đồng chí, cuộc họp hôm nay chấm dứt. Ngày mai chính là lễ động thổ của công trình cải tạo phố buôn bán trung tâm. Lãnh đạo quận cũng đến tham dự. Chúng ta phải chuẩn bị cho thật tốt. Đồng chí Tuyết Yến, cô và lão Cổ, lão Hoàng phối hợp một chút, kiểm tra một lần cuối hoạt động tổ chức nghi thức.
- Tôi sẽ kết nối lại với lãnh đạo quận một chút. Cuối cùng xác định danh sách lãnh đạo sẽ tham gia vào ngày mai.
Bành Viễn Chinh vừa muốn nói tiếng giải tán, bảo mọi người về lại công việc của mình thì Lý Tân Hoa đột nhiên xông vào, lớn tiếng nói:
- Lãnh đạo, có mấy chục thương hộ đến thị trấn ồn ào, nói là muốn gặp lãnh đạo.
Bành Viễn Chinh trong lòng đánh bộp một tiếng. Nhày mai sẽ cử hành nghi thức động thổ, nếu xảy ra sự cố thì khó coi lắm.
Hắn không kìm nổi quay đầu lại nhìn Cổ Lượng và Hoàng Hà. Công tác cơ sở và quần chúng, trên cơ bản là do hai người này phối hợp đẩy mạnh. Sáng hôm nay, Cổ Lượng còn trước mặt Bành Viễn Chinh vỗ ngực tỏ vẻ tuyệt đối không có sai lầm gì. Kết quả trưa nay đã có người đến gây rối.
Cổ Lượng và Hoàng Hà biến sắc, nhíu mày nói:
- Chủ tịch thị trấn Bành, chúng ta ra xem đi.
Bành Viễn Chinh đứng trên hành lang, nhìn một đám thương hộ vây quanh Cổ Lượng và Hoàng Hà. Lý Tuyết Yến cũng đứng một bên, cau mày.
- Nghe động tĩnh này thì dường như không phải vì chuyện giải phóng mặt bằng và bồi thường.
Lý Tuyết Yến nhẹ nhàng nói.
Bành Viễn Chinh ừ một tiếng, rút điếu thuốc lá đưa lên miệng.
Không bao lâu sau, Cổ Lượng từ trong đám người chạy ra, hướng Bành Viễn Chinh thở hổn hển, cười khổ nói:
- Chủ tịch thị trấn Bành, những người này quả thật buồn cười, cố tình gây sự.
- Sao?
Bành Viễn Chinh nhìn Cổ Lượng.
- Bọn họ nói, ngày mai không phải ngày hoàng đạo, kiêng kị khai trương, động thổ…Yêu cầu thị trấn đời ngày động thổ sang ngày khác.
Cổ Lượng nhỏ giọng nói.
Bành Viễn Chinh ngẩn ra, chợt mỉm cười nói:
- Chỉ là chuyện này?
Lý Tuyết Yến xì một tiếng khinh miệt:
- Lúc này còn mê tin dị đoan, náo loạn đến thị trấn. Thật sự là buồn cười.
- Ngày đã quy định rồi, lãnh đạo quận và khách quý đều đã thông báo. Như thế nào nói sửa là sửa.
Bành Viễn Chinh mỉm cười:
- Lão Cổ, đừng nói chuyện gì với quần chúng nữa. Hãy giải thích với họ, chúng ta chỉ là tiến hành nghi thức động thổ, chứ chưa chính thức khởi công. Công trình chân chính bắt đầu khởi công xây dựng, thị trấn nhất định sẽ tra lịch, xem có ngày hoàng đạo hay không.
Bành Viễn Chinh mỉm cười, Cổ Lượng cũng vậy.
Đây chỉ là một việc nhỏ. Nhưng công tác thì không được để xảy ra bất cứ một sơ sót nào. Bất luận một sơ sót nào cũng có thể đánh sập công tác. Nhất định phải thận trọng, bảo đảm tuyệt đối không được để xảy ra một sai sót nhầm lẫn nào.
Cổ Lượng và Hoàng Hà tiếp tục giải thích với đám thương hộ. Bành Viễn Chinh thì trở lại văn phòng, gọi điện thoại cho Mạc Xuất Hải. Sau khi cùng với Mạc Xuất Hải trong điện thoại kết nối một chút, xác định nghi thức động thổ vào ngày mai, Chủ tịch quận Cố Khải Minh, Phó chủ tịch Chu Đại Dũng sẽ đến tham dự. Đồng thời, nhân vật số một có liên quan ở khu cũng sẽ đến.
Cúp điện thoại, Bành Viễn Chinh cảm giác tinh thần thả lỏng, ngã người về sau, không ngờ lại ngủ thiếp đi.
Lý Tuyết Yến đến, vừa muốn gõ cửa, nhìn xuyên qua cửa sổ, thấy Bành Viễn Chinh mơ màng ngủ say, thì liền dừng bước chân, xoay người rời đi.
/660
|