Trầm Mặc Nùng mở chiếc Audi của mẫu thân hướng quán bar Tước sĩ lao đi, vừa rồi Bối Khắc Tùng nói trong điện thoại không rõ ràng, chỉ nói Diệp Thu sinh ra chút mâu thuẫn với Hàn Ấu Lăng, Hàn Ấu Lăng sẽ tìm người đối phó Diệp Thu, nhưng Diệp Thu đã đánh ngã Tiểu Cường..... nghe rất lộn xộn. Không đợi hắn nói xong nàng đã cúp điện thoại, xe mình đã bị Diệp Thu mang đi, vừa lúc thấy mẫu thân lái xe về, nàng liền mượn mau chóng đi tới đó.
Diệp Thu này đúng là chuyên môn gây chuyện, sao lại phát sinh xung đột với Hàn Ấu Lăng?
Tuy rằng Trầm Mặc Nùng không tiếp xúc gì với Hàn Ấu Lăng, nhưng cũng là một nhân vật nổi danh, chuyện về tứ đại công tử Tô Hàng nàng cũng nghe được không ít. Hàn Ấu Lăng này có thể nói là tuấn tú nhất trong tứ công tử, cũng rất hẹp hòi có thù tất báo.
Cúng không biết Tiểu Cường bị Diệp Thu đả thương kia là ai? Nghe ngữ khí Bối Khắc Tùng nói như đối phương cũng có chút lai lịch.
Trong lòng sốt ruột, Trầm Mặc Nùng liền tăng tốc. Diệp Thu là do mình mời đến Tô Hàng, trị bệnh cho ông nội, nếu xảy ra chuyện gì, mình sao có thể ăn nói với Đường Quả?
Vừa lên tiếng chính là hai nam nhân anh tuấn, đều mặc âu phục đen, không có ca-la-vát, áo sơ mi bên trong màu trắng chói mắt phẳng phiu, cực kỳ giống loại mỹ nam trong phim điện ảnh mà các cô gái thường sùng bái. Tô Hàng tứ công tử không chỉ có gia thế tài hoa xuất chúng, bọn họ cũng đồng dạng không gì có thể bắt bẻ. Vô số tiểu thư ở Tô Hàng muốn gả cho họ cũng là do nguyên nhân này.
Người đi vào sau là Bối Khắc Tùng, Hàn Ấu Lăng đứng song song với hai đại công tử Liên Phong Duệ, Quách Thành Chiếu. Hơn nữa bốn người còn phân chia thứ tự. Liên Phong Duệ đứng đầu, sau đó đến Bối Khắc Tùng, Hàn Ấu Lăng, Quách Thành Chiếu đây là dựa theo thực lực tứ đại thế gia cùng tuổi tác để sắp xếp.
Nếu luận tướng mạo, Hàn Ấu Lăng tuyệt đối xếp hạng đầu ^^ đây cũng là nguyên nhân Diệp Thu siêu cấp tự kỷ cũng phải nói hắn có tiềm năng thành minh tinh.
"Khắc Tùng, Ấu Lăng, sao lại thế này? Hôm nay Tô Hàng sao náo nhiệt vậy?" Người nói là Liên Phong Duệ một đầu tóc ngắn, mày rậm mắt to, thoạt nhìn rất sôi nổi.
"Đúng vậy. Vừa rồi nghe nói Tống gia hai vị tiểu thư bị một trên khách ngoại lại khi dễ. Không ngờ trong nháy mắt lại nhận được điện thoại, nói các anh hai thân sĩ lại phát sinh xung đột cùng người khác. Cái này...... khiến em cùng Phong Duệ đại ca bỏ luôn công việc, đến chống địch cùng các anh." Quách Thành Chiếu vẻ mặt cười cười nói. Hắn trong tứ địa công tử bài danh cuối, tuổi cũng nhỏ nhất, thoạt nhìn có chút non nớt. Nếu vài tuổi nữa, so với Hàn Ấu Lăng cũng cùng một loại đẹp trai nữ tính.
Nghe xong lời nói hai người, Bối Khắc Tùng thiếu chút nữa hộc máu. Theo lời bọn họ toàn bộ sự việc đều quan hệ với Diệp Thu. Thầm nghĩ, xem ra hai người này vẫn ít tiếp xúc là hơn a. Quả nhiên là yêu tinh. Mình mặc dù ở Tô Hàng cũng có chút danh tiếng, cũng không chịu được sức ép của mấy tên yêu tinh này a.
"Liên đại ca, Thành Chiếu, hai người sao cũng đến đây?" Bối Khắc Tùng tiến lên chào hỏi. Bởi vì Liên Phong Duệ cũng bằng tuổi với hắn, cho nên mọi người vẫn xưng hô hắn là đại ca.
"Ha ha. Không phải đã nói sao, đến đây để đồng lòng kháng địch với hai chú sao. Là ai lớn gan như vậy dám chọc vào ổ kiến lửa?" Liên Phong Duệ cười nói.
"Là tao." Diệp Thu vuốt mũi nói. Tô Hàng tứ đại công tử? Thật đúng là buồn cười. Dựa vào số đông để chèn ép tao sao? Nếu thật muốn chọc giận tao, trước tiên cho chúng mày thành hoa héo đi. Các ngươi không phải thích làm hoa hoa công tử sao? Tô Hàng tứ công tử?S4?
"Anh là ai?" Liên Phong Duệ cũng không ngờ có người dám tiếp lời mình, ánh mắt gắt gao nhìn vào khuôn mặt Diệp Thu.
"Tao tên Diệp Thu."
''Diệp Thu? Lai lịch gì đây." Liên Phong Duệ cũng nghi hoặc nhìn về phía Bối Khắc Tùng cùng Hàn Ấu Lăng hỏi^^
"Một con chó canh cửa mà thôi." Hàn Ấu Lăng híp mắt nói.
"Ấu Lăng phải chú ý đến ngôn từ. Lời này truyền ra ngoài ảnh hưởng đến hình tương của chú." Liên Phong Duệ nhíu mày nói.
"Vâng đại ca." Hàn Ấu Lăng biết câu nói vừa rồi thật chưa đủ tu dưỡng, nhưng vì lòng cừu hận với Diệp Thu quá lớn, hận không thể cắn vài miếng thịt hắn để phát tiết, mình thực sự khó chịu. "Đã xảy ra chuyện gì? Ấu Lăng nói cho anh nghe một chút." Liên Phong Duệ nói.
Hàn Ấu Lăng lúc này nói chuyện náo loạn với Diệp Thu ở Yến Kinh ra, đương nhiên hắn sẽ không thừa nhận chuyện hắn sai người đi dò xét Diệp Thu. Bối Khắc Tùng nghe Hàn Ấu Lăng kể xong, mới biết bọn họ lúc trước ở Yến Kinh đã có mâu thuẫn. Nói vậy, Trầm Mặc Nùng cũng không thể trách mình?
"Khắc Tùng, hắn là bạn chú?" Liên Phong Duệ chuyển tầm mắt lên người Bối Khắc Tùng.
"......Coi như vậy đi." Bối Khắc Tùng do dự một chút, thản nhiên đáp. Hắn vốn muốn kết giao với Diệp Thu chỉ không ngờ sự việc lại đến nước này. Mà Nếu không thừa nhận bạn bè, chỉ sợ sẽ mất điểm đối với Trầm Mặc Nùng.
Hơn nữa. Có khó khăn liền trốn, vậy cũng thẹn với lương tâm. Chỉ hi vọng bọn họ nể mặt mũi mình không làm hắn quá khó xử. Nguồn: http://truyenyy.com
Liên Phong Duệ gật đầu, ánh mắt sắc bén nhìn Diệp Thu, nói: "Anh bạn ngay cả một câu xin lỗi cũng không muốn nói sao?"
"Tao không lỗi gì với hắn. Vì sao phải xin?"
"Xem hắn cuồng vọng thế nào đi?" Hàn Ấu Lăng bên cạnh châm ngòi nổ.
"Có đôi khi quá cuồng vọng chính là tìm đường chết." Liên Duệ Phong thoáng nhìn Tiểu Cường đang ngồi trên mặt đất, trong lòng đoán thân thủ nam nhân thoạt nhìn thanh tú trước mắt ngay cả mình cũng không năm chắc chiến thắng hắn.
"Đó là chuyện của tao." Diệp Thu không cảm kích chút gì nói. Trong lòng cũng đồng dạng cân nhắc, bất quá không phải cân nhắc an nguy của bản thân, mà nghĩ xem chuyện này có liên quan gì đến Trầm Mặc Nùng hay không. Mình dù sao chỉ là một tên vệ sĩ thôi, bọn họ khẳng định không đem cừu hận gắn lên người Trầm gia.
Liên Phong Duệ sắc mặt tái mét, nhìn Bối Khắc Tùng nói: "Không thể nể mặt nữa rồi."
"Đại ca......" Bối Khắc Tùng còn muốn giải thích. Mấy chiếc xe Van trắng nhanh như điện vọt lại đây. Sau đó rầm một tiếng, cửa xe bị đẩy ra. Một đám nam nhân to con cầm gậy bóng chày nhảy ra.
Hàn Ấu Lăng cười lớn, biết đây là viện binh Tiểu Cường gọi tới. Tuy rằng Tiểu Cường hiện giờ đã nằm trên mặt đất không thể đứng lên, cũng có thể thỏa mãn yêu cầu của mình chứ? Bọn họ chỉ cần nghe lệnh, Diệp Thu chắc chắn sẽ không toàn vẹn được.
Hàn Ấu Lăng nhanh chóng ngồi xổm xuống đỡ lấy bả vai Tiểu Cường, nói: "Tiểu Cường......Tiểu Cường....chú không sao chứ? Muốn anh đưa đi bệnh viện không? Người chú gọi đến rồi kìa?"
Tiểu Cường bị Diệp Thu một cước đá trúng bụng, sau đó lục phủ ngũ tạng liền đau quặn. Ruột như muốn ngược lên trên, ngay cả khí lực nói chuyện cũng không có.
Một đám đại hán đứng bên này, thấy Tứ công tử nổi danh Tô Hàng đều ở đây có chút do dự. Bọn họ tuy rằng đi hỗn, nhưng lại sợ nhóm thiếu niên gia tộc có bối cảnh. Nếu bọn họ nổi giận, quyết tâm đối phó ngươi. Ngươi làm sao trốn được những tên truy tung chuyên nghiệp?
Nhưng nếu con lão đại gọi điện tới, bọn họ không thể không đến xem. Trong có một nam nhân đi đầu đưa gậy bóng chày cho tên đàn em phía sau, dặn dò bọn chúng vài câu, liền một mình đi tới, lẽ phép chào hỏi tứ công tử Tô Hàng.
"Các vị đại ca, có thấy Tiểu Cường thiếu gia không?" Hán tử mặt đen cười hỏi, trên cánh tay xăm hình thanh long rất sống động, Tô Hàng tứ công tử lại chẳng xem ra gì. Đầu năm nay người xăm rồng không thiếu, nếu xăm cá quả có khi còn hấp dẫn ánh mắt vài người.
Tiểu Cười ngồi trên mặt đất muốn nói nhưng rút cuộc không thể phát ra thanh âm nào. Liền giơ tay ra dấu, Hàn Ấu Lăng lên tiếng: "Tiểu Cường bị thương. Các ngươi mau đến xem."
Đại hán mặt đen lúc này mới phát hiện Tiểu Cường ở phía sau, chạy nhanh tới, ngồi xổm trên mặt đất hỏi: "Tiểu Cường, cậu không sao chứ? Ta là hắc ca đây."
"Hắc.......ca, giúp em....... làm thịt........hắn......" Tiểu Cường rặn ra từng chữ nói.
"Tiểu Cường bị hắn đánh thương." Hàn Ấu Lăng chỉ vào Diệp Thu giải thích.
Hán tử mặt đen bừng bừng phẫn nộ, vẻ mặt hung ác nhìn chằm chằm Diệp Thu, vung tay với đám đàn em phía xa, nhất thời đám người cầm gậy bóng chày chạy đến.
Đại hán mặt đen nhận lấy gậy bóng chày của mình, hô lớn: "Các anh em, tên kia đánh thương tiểu Lão Đại. Mọi người cùng nhau lên, ít nhất xin hắn một cái chân."
Hán tử mặt đen nói xong, tự mình cầm gậy vọt qua. Đám đàn em cũng muốn biểu hiện trước mặt Tiểu Cường thiếu gia, liền gào thét bao vây lấy Diệp Thu.
Liên Phong Duệ, Hàn Ấu Lăng, Quách Thành Chiếu đều bộ dạng như xem kịch vui, càng không có ý ngăn cản. Bối Khắc Tùng tuy rằng sốt ruột, nhưng cũng không thể làm gì. Nếu hắn tiếp tục ngăn cản, chỉ sợ sẽ bị tất cả đám côn đồ coi như cừu nhân.
Tiếp sau, chỉ có thể chờ Trầm Mặc Nùng đến vậy.
Diệp Thu này đúng là chuyên môn gây chuyện, sao lại phát sinh xung đột với Hàn Ấu Lăng?
Tuy rằng Trầm Mặc Nùng không tiếp xúc gì với Hàn Ấu Lăng, nhưng cũng là một nhân vật nổi danh, chuyện về tứ đại công tử Tô Hàng nàng cũng nghe được không ít. Hàn Ấu Lăng này có thể nói là tuấn tú nhất trong tứ công tử, cũng rất hẹp hòi có thù tất báo.
Cúng không biết Tiểu Cường bị Diệp Thu đả thương kia là ai? Nghe ngữ khí Bối Khắc Tùng nói như đối phương cũng có chút lai lịch.
Trong lòng sốt ruột, Trầm Mặc Nùng liền tăng tốc. Diệp Thu là do mình mời đến Tô Hàng, trị bệnh cho ông nội, nếu xảy ra chuyện gì, mình sao có thể ăn nói với Đường Quả?
Vừa lên tiếng chính là hai nam nhân anh tuấn, đều mặc âu phục đen, không có ca-la-vát, áo sơ mi bên trong màu trắng chói mắt phẳng phiu, cực kỳ giống loại mỹ nam trong phim điện ảnh mà các cô gái thường sùng bái. Tô Hàng tứ công tử không chỉ có gia thế tài hoa xuất chúng, bọn họ cũng đồng dạng không gì có thể bắt bẻ. Vô số tiểu thư ở Tô Hàng muốn gả cho họ cũng là do nguyên nhân này.
Người đi vào sau là Bối Khắc Tùng, Hàn Ấu Lăng đứng song song với hai đại công tử Liên Phong Duệ, Quách Thành Chiếu. Hơn nữa bốn người còn phân chia thứ tự. Liên Phong Duệ đứng đầu, sau đó đến Bối Khắc Tùng, Hàn Ấu Lăng, Quách Thành Chiếu đây là dựa theo thực lực tứ đại thế gia cùng tuổi tác để sắp xếp.
Nếu luận tướng mạo, Hàn Ấu Lăng tuyệt đối xếp hạng đầu ^^ đây cũng là nguyên nhân Diệp Thu siêu cấp tự kỷ cũng phải nói hắn có tiềm năng thành minh tinh.
"Khắc Tùng, Ấu Lăng, sao lại thế này? Hôm nay Tô Hàng sao náo nhiệt vậy?" Người nói là Liên Phong Duệ một đầu tóc ngắn, mày rậm mắt to, thoạt nhìn rất sôi nổi.
"Đúng vậy. Vừa rồi nghe nói Tống gia hai vị tiểu thư bị một trên khách ngoại lại khi dễ. Không ngờ trong nháy mắt lại nhận được điện thoại, nói các anh hai thân sĩ lại phát sinh xung đột cùng người khác. Cái này...... khiến em cùng Phong Duệ đại ca bỏ luôn công việc, đến chống địch cùng các anh." Quách Thành Chiếu vẻ mặt cười cười nói. Hắn trong tứ địa công tử bài danh cuối, tuổi cũng nhỏ nhất, thoạt nhìn có chút non nớt. Nếu vài tuổi nữa, so với Hàn Ấu Lăng cũng cùng một loại đẹp trai nữ tính.
Nghe xong lời nói hai người, Bối Khắc Tùng thiếu chút nữa hộc máu. Theo lời bọn họ toàn bộ sự việc đều quan hệ với Diệp Thu. Thầm nghĩ, xem ra hai người này vẫn ít tiếp xúc là hơn a. Quả nhiên là yêu tinh. Mình mặc dù ở Tô Hàng cũng có chút danh tiếng, cũng không chịu được sức ép của mấy tên yêu tinh này a.
"Liên đại ca, Thành Chiếu, hai người sao cũng đến đây?" Bối Khắc Tùng tiến lên chào hỏi. Bởi vì Liên Phong Duệ cũng bằng tuổi với hắn, cho nên mọi người vẫn xưng hô hắn là đại ca.
"Ha ha. Không phải đã nói sao, đến đây để đồng lòng kháng địch với hai chú sao. Là ai lớn gan như vậy dám chọc vào ổ kiến lửa?" Liên Phong Duệ cười nói.
"Là tao." Diệp Thu vuốt mũi nói. Tô Hàng tứ đại công tử? Thật đúng là buồn cười. Dựa vào số đông để chèn ép tao sao? Nếu thật muốn chọc giận tao, trước tiên cho chúng mày thành hoa héo đi. Các ngươi không phải thích làm hoa hoa công tử sao? Tô Hàng tứ công tử?S4?
"Anh là ai?" Liên Phong Duệ cũng không ngờ có người dám tiếp lời mình, ánh mắt gắt gao nhìn vào khuôn mặt Diệp Thu.
"Tao tên Diệp Thu."
''Diệp Thu? Lai lịch gì đây." Liên Phong Duệ cũng nghi hoặc nhìn về phía Bối Khắc Tùng cùng Hàn Ấu Lăng hỏi^^
"Một con chó canh cửa mà thôi." Hàn Ấu Lăng híp mắt nói.
"Ấu Lăng phải chú ý đến ngôn từ. Lời này truyền ra ngoài ảnh hưởng đến hình tương của chú." Liên Phong Duệ nhíu mày nói.
"Vâng đại ca." Hàn Ấu Lăng biết câu nói vừa rồi thật chưa đủ tu dưỡng, nhưng vì lòng cừu hận với Diệp Thu quá lớn, hận không thể cắn vài miếng thịt hắn để phát tiết, mình thực sự khó chịu. "Đã xảy ra chuyện gì? Ấu Lăng nói cho anh nghe một chút." Liên Phong Duệ nói.
Hàn Ấu Lăng lúc này nói chuyện náo loạn với Diệp Thu ở Yến Kinh ra, đương nhiên hắn sẽ không thừa nhận chuyện hắn sai người đi dò xét Diệp Thu. Bối Khắc Tùng nghe Hàn Ấu Lăng kể xong, mới biết bọn họ lúc trước ở Yến Kinh đã có mâu thuẫn. Nói vậy, Trầm Mặc Nùng cũng không thể trách mình?
"Khắc Tùng, hắn là bạn chú?" Liên Phong Duệ chuyển tầm mắt lên người Bối Khắc Tùng.
"......Coi như vậy đi." Bối Khắc Tùng do dự một chút, thản nhiên đáp. Hắn vốn muốn kết giao với Diệp Thu chỉ không ngờ sự việc lại đến nước này. Mà Nếu không thừa nhận bạn bè, chỉ sợ sẽ mất điểm đối với Trầm Mặc Nùng.
Hơn nữa. Có khó khăn liền trốn, vậy cũng thẹn với lương tâm. Chỉ hi vọng bọn họ nể mặt mũi mình không làm hắn quá khó xử. Nguồn: http://truyenyy.com
Liên Phong Duệ gật đầu, ánh mắt sắc bén nhìn Diệp Thu, nói: "Anh bạn ngay cả một câu xin lỗi cũng không muốn nói sao?"
"Tao không lỗi gì với hắn. Vì sao phải xin?"
"Xem hắn cuồng vọng thế nào đi?" Hàn Ấu Lăng bên cạnh châm ngòi nổ.
"Có đôi khi quá cuồng vọng chính là tìm đường chết." Liên Duệ Phong thoáng nhìn Tiểu Cường đang ngồi trên mặt đất, trong lòng đoán thân thủ nam nhân thoạt nhìn thanh tú trước mắt ngay cả mình cũng không năm chắc chiến thắng hắn.
"Đó là chuyện của tao." Diệp Thu không cảm kích chút gì nói. Trong lòng cũng đồng dạng cân nhắc, bất quá không phải cân nhắc an nguy của bản thân, mà nghĩ xem chuyện này có liên quan gì đến Trầm Mặc Nùng hay không. Mình dù sao chỉ là một tên vệ sĩ thôi, bọn họ khẳng định không đem cừu hận gắn lên người Trầm gia.
Liên Phong Duệ sắc mặt tái mét, nhìn Bối Khắc Tùng nói: "Không thể nể mặt nữa rồi."
"Đại ca......" Bối Khắc Tùng còn muốn giải thích. Mấy chiếc xe Van trắng nhanh như điện vọt lại đây. Sau đó rầm một tiếng, cửa xe bị đẩy ra. Một đám nam nhân to con cầm gậy bóng chày nhảy ra.
Hàn Ấu Lăng cười lớn, biết đây là viện binh Tiểu Cường gọi tới. Tuy rằng Tiểu Cường hiện giờ đã nằm trên mặt đất không thể đứng lên, cũng có thể thỏa mãn yêu cầu của mình chứ? Bọn họ chỉ cần nghe lệnh, Diệp Thu chắc chắn sẽ không toàn vẹn được.
Hàn Ấu Lăng nhanh chóng ngồi xổm xuống đỡ lấy bả vai Tiểu Cường, nói: "Tiểu Cường......Tiểu Cường....chú không sao chứ? Muốn anh đưa đi bệnh viện không? Người chú gọi đến rồi kìa?"
Tiểu Cường bị Diệp Thu một cước đá trúng bụng, sau đó lục phủ ngũ tạng liền đau quặn. Ruột như muốn ngược lên trên, ngay cả khí lực nói chuyện cũng không có.
Một đám đại hán đứng bên này, thấy Tứ công tử nổi danh Tô Hàng đều ở đây có chút do dự. Bọn họ tuy rằng đi hỗn, nhưng lại sợ nhóm thiếu niên gia tộc có bối cảnh. Nếu bọn họ nổi giận, quyết tâm đối phó ngươi. Ngươi làm sao trốn được những tên truy tung chuyên nghiệp?
Nhưng nếu con lão đại gọi điện tới, bọn họ không thể không đến xem. Trong có một nam nhân đi đầu đưa gậy bóng chày cho tên đàn em phía sau, dặn dò bọn chúng vài câu, liền một mình đi tới, lẽ phép chào hỏi tứ công tử Tô Hàng.
"Các vị đại ca, có thấy Tiểu Cường thiếu gia không?" Hán tử mặt đen cười hỏi, trên cánh tay xăm hình thanh long rất sống động, Tô Hàng tứ công tử lại chẳng xem ra gì. Đầu năm nay người xăm rồng không thiếu, nếu xăm cá quả có khi còn hấp dẫn ánh mắt vài người.
Tiểu Cười ngồi trên mặt đất muốn nói nhưng rút cuộc không thể phát ra thanh âm nào. Liền giơ tay ra dấu, Hàn Ấu Lăng lên tiếng: "Tiểu Cường bị thương. Các ngươi mau đến xem."
Đại hán mặt đen lúc này mới phát hiện Tiểu Cường ở phía sau, chạy nhanh tới, ngồi xổm trên mặt đất hỏi: "Tiểu Cường, cậu không sao chứ? Ta là hắc ca đây."
"Hắc.......ca, giúp em....... làm thịt........hắn......" Tiểu Cường rặn ra từng chữ nói.
"Tiểu Cường bị hắn đánh thương." Hàn Ấu Lăng chỉ vào Diệp Thu giải thích.
Hán tử mặt đen bừng bừng phẫn nộ, vẻ mặt hung ác nhìn chằm chằm Diệp Thu, vung tay với đám đàn em phía xa, nhất thời đám người cầm gậy bóng chày chạy đến.
Đại hán mặt đen nhận lấy gậy bóng chày của mình, hô lớn: "Các anh em, tên kia đánh thương tiểu Lão Đại. Mọi người cùng nhau lên, ít nhất xin hắn một cái chân."
Hán tử mặt đen nói xong, tự mình cầm gậy vọt qua. Đám đàn em cũng muốn biểu hiện trước mặt Tiểu Cường thiếu gia, liền gào thét bao vây lấy Diệp Thu.
Liên Phong Duệ, Hàn Ấu Lăng, Quách Thành Chiếu đều bộ dạng như xem kịch vui, càng không có ý ngăn cản. Bối Khắc Tùng tuy rằng sốt ruột, nhưng cũng không thể làm gì. Nếu hắn tiếp tục ngăn cản, chỉ sợ sẽ bị tất cả đám côn đồ coi như cừu nhân.
Tiếp sau, chỉ có thể chờ Trầm Mặc Nùng đến vậy.
/750
|