Edit: Hắc Nguyệt.
Ngay sau đó cả người nàng hướng dưới đài mà rơi xuống, nàng lại không biết võ công, làm sao…làm sao để đáp xuống đây?
Quay hai vòng trên không trung, Tiêu Yên nhìn đám người điên cuồng bên dưới, ai oán nhắm mắt, nếu nàng cứ thế mà ngã xuống nhất định sẽ bị gãy tay chân mất.
~~(TT_TT)~~
Đúng lúc dải lụa quấn quanh cây cột sắp tuột ra, trước mắt Tiêu Hiên hiện lên một bóng dáng ngân quang, sau đó ôm lấy bên hông đang căng thẳng của nàng, thân thể như làn gió, đỡ nàng rời đi. [ quá là xuất rồi ~~)
Bên tai là tiếng gió cùng tiếng hét chói tai của đám người bên dưới, trước mắt Tiêu Yên dần hiện ra một chữ Lan, nàng thầm chửi trong lòng… ĐM…
Sau khi rơi vào trong ngực người nào đó, nữ hệ thống lại tà ác nói:
[thông báo] : kính gửi người chơi Tiêu Yên, ngài đã mở ra nhiệm vụ phụ : Công Tử Khuynh Thành! ( nhắc nhở : quyến rũ Mạc Đình Ca!).
Tiêu Yên run rẩy cả người, cái gì? Đến cả sự lựa chọn nàng cũng không có?
Muốn cũng phải làm, không muốn cũng phải làm.
Nhiệm vụ có thể thông báo trước được không? Cũng không cần phải đột nhiên xuất hiện vậy chứ ?
Rơi vào vòng tay xa lạ, Tiêu Yên vô thức muốn đứng lên, nhưng lời của nữ hệ thống lại lần nữa vang lên bên tai.
Tiêu Yên cắn răn, một ý tưởng không thành thực xuất hiện trong đầu. nếu đã như vậy thì tốt nhất lần này nên thừa cơ hội này tiếp cận Mạc Đình Ca, để hắn có hảo cảm với nàng, rồi lại nghĩ biện pháp cho hắn gặp mặt Tiêu Uyển.
Vừa nghĩ xong Tiêu Yên liền bất động, xương cốt toàn thân mềm mại như dựa vào trong ngực người vừa cứu nàng.
Cũng không biết tại sao, trong lòng Tiêu Yên tự cho rằng người nam nhân nàng đang ôm không phải là con trai độc nhất của thừa tướng – Mạc Đình Ca.
Cái cằm như ngọc, cực kỳ phổ biến tựa như tiểu thuyết hay trong phim truyền hình, Tiêu Yên nhìn lại, diện mạo của người trước mắt làm cho đôi mắt nàng sáng ngời.
Khuôn mặt như bạch ngọc, môi mỏng bóng hồng, đôi mắt tinh anh.
Nhất là một thân khí độ trông tựa núi xanh ẩn hiện trong làn khói, tựa gió lùa mây, giống như một bức thủy mặc xanh đỏ cực phẩm.
Ngược lại, lại giống với nguyên tác, là một văn nhân, nam tử nho nhã tuấn tú, mười phần phù hợp với chủ đề lần này – Công tử khuynh thành!!!
Ngay sau đó cả người nàng hướng dưới đài mà rơi xuống, nàng lại không biết võ công, làm sao…làm sao để đáp xuống đây?
Quay hai vòng trên không trung, Tiêu Yên nhìn đám người điên cuồng bên dưới, ai oán nhắm mắt, nếu nàng cứ thế mà ngã xuống nhất định sẽ bị gãy tay chân mất.
~~(TT_TT)~~
Đúng lúc dải lụa quấn quanh cây cột sắp tuột ra, trước mắt Tiêu Hiên hiện lên một bóng dáng ngân quang, sau đó ôm lấy bên hông đang căng thẳng của nàng, thân thể như làn gió, đỡ nàng rời đi. [ quá là xuất rồi ~~)
Bên tai là tiếng gió cùng tiếng hét chói tai của đám người bên dưới, trước mắt Tiêu Yên dần hiện ra một chữ Lan, nàng thầm chửi trong lòng… ĐM…
Sau khi rơi vào trong ngực người nào đó, nữ hệ thống lại tà ác nói:
[thông báo] : kính gửi người chơi Tiêu Yên, ngài đã mở ra nhiệm vụ phụ : Công Tử Khuynh Thành! ( nhắc nhở : quyến rũ Mạc Đình Ca!).
Tiêu Yên run rẩy cả người, cái gì? Đến cả sự lựa chọn nàng cũng không có?
Muốn cũng phải làm, không muốn cũng phải làm.
Nhiệm vụ có thể thông báo trước được không? Cũng không cần phải đột nhiên xuất hiện vậy chứ ?
Rơi vào vòng tay xa lạ, Tiêu Yên vô thức muốn đứng lên, nhưng lời của nữ hệ thống lại lần nữa vang lên bên tai.
Tiêu Yên cắn răn, một ý tưởng không thành thực xuất hiện trong đầu. nếu đã như vậy thì tốt nhất lần này nên thừa cơ hội này tiếp cận Mạc Đình Ca, để hắn có hảo cảm với nàng, rồi lại nghĩ biện pháp cho hắn gặp mặt Tiêu Uyển.
Vừa nghĩ xong Tiêu Yên liền bất động, xương cốt toàn thân mềm mại như dựa vào trong ngực người vừa cứu nàng.
Cũng không biết tại sao, trong lòng Tiêu Yên tự cho rằng người nam nhân nàng đang ôm không phải là con trai độc nhất của thừa tướng – Mạc Đình Ca.
Cái cằm như ngọc, cực kỳ phổ biến tựa như tiểu thuyết hay trong phim truyền hình, Tiêu Yên nhìn lại, diện mạo của người trước mắt làm cho đôi mắt nàng sáng ngời.
Khuôn mặt như bạch ngọc, môi mỏng bóng hồng, đôi mắt tinh anh.
Nhất là một thân khí độ trông tựa núi xanh ẩn hiện trong làn khói, tựa gió lùa mây, giống như một bức thủy mặc xanh đỏ cực phẩm.
Ngược lại, lại giống với nguyên tác, là một văn nhân, nam tử nho nhã tuấn tú, mười phần phù hợp với chủ đề lần này – Công tử khuynh thành!!!
/310
|