Hạ Ly Ly chậm chạp đi về phía chiếc ghế đặt bên cạnh Lãnh Thiên. Đứng một hồi lâu nhưng vẫn không lên ngồi xuống. Có chút cảnh giác nhìn những thứ quái dị xung quanh
Nhìn Hạ Ly Ly đầy cảnh giác, sợ hãi nhìn xung quanh, trong lòng Lãnh Thiên có chút khó chịu. Lạnh nhạt mở miệng nói " Ngồi xuống!"
Đây không phải là ra lệnh cho cô sao. Từ nhỏ tới lớn trừ phụ hoàng ra không ai dám, mà anh ta. Hạ Ly Ly khẽ cau mày, trong lòng có chút khó chịu, nhưng ai bảo cô sống dưới mái hiên nhà người ta chứ. Mạnh mẽ kéo chiếc ghế một cái, sau đó mới chịu ngồi xuống
" Này, ngươi nói đi đây là đâu? Ta muốn quay. . ."
" Cô không định ăn sao!"
Giọng nói mang theo sự khó chịu của Lãnh Thiên bất ngờ vang lên. Cắt đứt lời nói của cô gái nhỏ còn đang một mình lải nhải
Mai Nhi đứng ở phía sau cả người lạnh toát. Không khí xung quanh bắt đầu trầm xuống. Ông chủ là đang tức giận a. Mỗi khi dùng bữa luôn không thích người khác nói. Mà tiểu thư. . .Mai Nhi không khỏi sợ hãi thay cho Hạ Ly Ly
Cầm lấy chiếc dĩa trên đĩa ăn lên, trong lòng Hạ Ly Ly không ngừng cảm thán! Cho cô cầm cái thứ quái quỷ này cùng một con dao nhỏ, nói cho cô ăn cơm, không phải đùa chứ.
Khẽ liếc mắt nhìn hành động nho nhã cầm dao cắt nhỏ miếng thịt trên đĩa, lại nhìn tới bản thân mình ngay cả những thứ này dùng như thế nào cô cũng không biết. Không phải là cho cô ngồi nhìn sao. Trong lòng có chút thất vọng, cúi đầu bỏ chiếc dĩa trên tay xuống.
Nhưng ngay lúc này, trong đĩa của cô lại bất ngờ xuất hiện thêm một miếng thịt được cắt nhỏ. Hạ Ly Ly kinh ngạc ngẩng đầu nên nhìn Lãnh Thiên. Nhưng vẫn thấy anh yên lặng chăm chú cắt phần thịt của mình. Cô không khỏi nghĩ vừa rồi có phải mình bị hoa mắt hay không. Nhưng miếng thịt đó thật sự ở trong đĩa của cô
" Mai Nhi cô đi lấy đôi đũa đưa cho cô ấy"
" Dạ. Thưa ông chủ"
Mai Nhi cung kính cúi đầu. Đi lấy thêm một đôi đũa, đặt bên cạnh chiếc dĩa của Hạ Ly Ly, sau đó lui xuống. Ông chủ thật tốt với tiểu thư, mặc dù bề ngoài lạnh nhạt nhưng trong lòng vẫn rất quan tâm tới tiểu thư
Hạ Ly Ly ngây ngốc nhìn Lãnh Thiên không chớp mắt, tim cô bất giác đập nhanh hơn, cô là bị doạ sợ đi
" Còn không ăn"
Lãnh Thiên nhíu mày nhìn khuôn mặt còn đang đơ ra của Hạ Ly Ly. Sau đó bỏ thêm vào đĩa của cô một miếng thịt đã được cắt nhỏ
Nhìn hành động của anh, trong lòng cô không biết tại sao lại có cảm giác kì lạ. Cầm lấy đôi đũa mà Mai Nhi đưa cho mình. Tao nhã gắp lấy miếng thịt trên đĩa đưa vào trong miệng. Vị thật ngọt!
Nhìn Hạ Ly Ly đầy cảnh giác, sợ hãi nhìn xung quanh, trong lòng Lãnh Thiên có chút khó chịu. Lạnh nhạt mở miệng nói " Ngồi xuống!"
Đây không phải là ra lệnh cho cô sao. Từ nhỏ tới lớn trừ phụ hoàng ra không ai dám, mà anh ta. Hạ Ly Ly khẽ cau mày, trong lòng có chút khó chịu, nhưng ai bảo cô sống dưới mái hiên nhà người ta chứ. Mạnh mẽ kéo chiếc ghế một cái, sau đó mới chịu ngồi xuống
" Này, ngươi nói đi đây là đâu? Ta muốn quay. . ."
" Cô không định ăn sao!"
Giọng nói mang theo sự khó chịu của Lãnh Thiên bất ngờ vang lên. Cắt đứt lời nói của cô gái nhỏ còn đang một mình lải nhải
Mai Nhi đứng ở phía sau cả người lạnh toát. Không khí xung quanh bắt đầu trầm xuống. Ông chủ là đang tức giận a. Mỗi khi dùng bữa luôn không thích người khác nói. Mà tiểu thư. . .Mai Nhi không khỏi sợ hãi thay cho Hạ Ly Ly
Cầm lấy chiếc dĩa trên đĩa ăn lên, trong lòng Hạ Ly Ly không ngừng cảm thán! Cho cô cầm cái thứ quái quỷ này cùng một con dao nhỏ, nói cho cô ăn cơm, không phải đùa chứ.
Khẽ liếc mắt nhìn hành động nho nhã cầm dao cắt nhỏ miếng thịt trên đĩa, lại nhìn tới bản thân mình ngay cả những thứ này dùng như thế nào cô cũng không biết. Không phải là cho cô ngồi nhìn sao. Trong lòng có chút thất vọng, cúi đầu bỏ chiếc dĩa trên tay xuống.
Nhưng ngay lúc này, trong đĩa của cô lại bất ngờ xuất hiện thêm một miếng thịt được cắt nhỏ. Hạ Ly Ly kinh ngạc ngẩng đầu nên nhìn Lãnh Thiên. Nhưng vẫn thấy anh yên lặng chăm chú cắt phần thịt của mình. Cô không khỏi nghĩ vừa rồi có phải mình bị hoa mắt hay không. Nhưng miếng thịt đó thật sự ở trong đĩa của cô
" Mai Nhi cô đi lấy đôi đũa đưa cho cô ấy"
" Dạ. Thưa ông chủ"
Mai Nhi cung kính cúi đầu. Đi lấy thêm một đôi đũa, đặt bên cạnh chiếc dĩa của Hạ Ly Ly, sau đó lui xuống. Ông chủ thật tốt với tiểu thư, mặc dù bề ngoài lạnh nhạt nhưng trong lòng vẫn rất quan tâm tới tiểu thư
Hạ Ly Ly ngây ngốc nhìn Lãnh Thiên không chớp mắt, tim cô bất giác đập nhanh hơn, cô là bị doạ sợ đi
" Còn không ăn"
Lãnh Thiên nhíu mày nhìn khuôn mặt còn đang đơ ra của Hạ Ly Ly. Sau đó bỏ thêm vào đĩa của cô một miếng thịt đã được cắt nhỏ
Nhìn hành động của anh, trong lòng cô không biết tại sao lại có cảm giác kì lạ. Cầm lấy đôi đũa mà Mai Nhi đưa cho mình. Tao nhã gắp lấy miếng thịt trên đĩa đưa vào trong miệng. Vị thật ngọt!
/15
|