Chương 29: Ông chú đó thích cô.
Nguyên Nguyệt Nguyệt làm việc rất nghiêm túc, ngón tay nhỏ nhắn ấn nhẹ lên làn da ấm áp, gò má cô ửng hồng.
Ôn Cận Thần rất hưởng thụ, thì ra bảo bối nhỏ còn có tay nghề tốt như vậy.
Nhìn xem!
Anh quả nhiên đã cưới được một bảo bối về!
“Nghe dì Quế nói, lúc về tâm trạng em không tốt?”. Ôn Cận Thần phá vỡ sự yên tĩnh giữa hai người.
Anh không thể nói quá nhiều, lo rằng cô sẽ nghe ra giọng của anh, mặc dù đã cố gắng thay đổi nhưng chuyện gì cũng có ngộ nhỡ.
“Không, không có!”. Cô thề thốt phủ nhận.
“Có gì khó khăn đều có thể nói cho tôi biết”. Ôn Cận Thần thử dò xét dẫn dắt: “Chúng ta có thể nói chuyện như bạn bè”.
Nguyên Nguyệt Nguyệt rất 囧, lẽ nào cô phải nói với chồng mình rằng, cô bị người đàn ông khác cưỡng hôn sao?
Do dự một chút, cô thật sự hoảng sợ, rất muốn tìm người nói chuyện phiếm.
Hơn nữa, trong điều kiện không có ánh sáng, không nhìn thấy gương mặt chồng, cô dễ huyễn tưởng anh thành một người bạn tri tâm hơn.
“Tôi có một người bạn”. Nguyên Nguyệt Nguyệt rất chột dạ mở miệng: “Là một người phụ nữ”.
Ôn Cận Thần vừa nghe là đã biết hấp dẫn, trả lời một tiếng ý bảo cô nói tiếp.
“Cô ấy gặp phải một ông chú, ông chú kia đối xử với cô ấy rất tốt, luôn quan tâm cô ấy”. Do dự một chút, cô lại tiếp tục: “Nhưng mà, tính tình của ông chú rất quái lạ, rõ ràng là không thấy chú ấy mới khiến cho tôi…bạn tôi bị thương, nhưng chú ta lại nổi giận một trận rồi đi, lại còn không liên lạc với bạn của tôi”.
“Thật vất vả mới gặp lại, ông chú kia thế mà lại khó hiểu nổi nóng…rồi hôn cô ấy…”. Nguyên Nguyệt Nguyệt cắn cánh môi, toàn bộ đều là mùi vị của chú.
Cô nhanh chóng lau miệng, nghe thấy nhịp tim của mình, cô 囧, sau đó dùng giọng nói lớn hơn để át chế nó: “Anh là đàn ông, anh nói xem, ông chú đối xử với bạn tôi như vậy, rốt cuộc là muốn làm gì?”.
Ánh mắt Ôn Cận Thần dịu xuống: “Ông chú đó chắc chắn là thích bạn của em rồi”.
“Thích?”. Cô khiếp sợ trợn to hai mắt, bên tai rất phối hợp mà vang lên câu nói kia, “Em mới là bạn gái của tôi”.
“Ừm, thích”. Ôn Cận Thần dừng cười: “Bạn của em có thái độ gì? Thật vất vả mới gặp một lần, lúc thấy ông chú đó, cô ta có vui vẻ không?”.
“Vui!”. Nguyên Nguyệt Nguyệt trả lời rất chắc chắn: “Nhưng mà, còn chưa kịp biểu đạt sự vui vẻ thì đã bị sự tức giận của chú ta dọa ngược lại rồi. Hơn nữa, lần trước lúc rời đi chú ta nói khó nghe như vậy, bỡn cợt bạn tôi không đáng một đồng, muốn gọi điện thoại cho chú ta ,cũng không có mặt mũi! Huống gì, chú ta lại không chủ động gọi điện thoại tới, không phải là muốn cắt đứt quan hệ sao?”.
Ôn Cận Thần cắn răng, là vì lời nói của anh lúc gần đi sao?
“Đàn ông mà, thật ra thì vẫn cần phụ nữ dỗ dành”. Anh nhẹ nhàng dỗ: “Có lẽ, ông chú kia không nói lời trong lòng với bạn em, mà là lời tức giận”.
“A?”. Cô thật sự không theo kịp mạch não của chồng rồi.
“Đừng chỉ mãi nói, tiếp tục xoa bóp!”. Anh nhíu mày, bổ sung một câu: “Nói chung là, ông chú đó chắc chắn thích bạn của em rồi”.
“…”.
“Thái độ của bạn em là gì?”. Anh thăm dò: “Cô ta có thích đàn ông không? Chi bằng, kết thành một đôi với chú đó đi!?”.
Rõ ràng là giọng nói rất nhẹ, rõ ràng thì thuần túy là tò mò, nhưng trái tim anh lại không tự chủ chìm xuống, nghiêm túc lắng nghe đáp án của cô.
“Anh cảm thấy rất hứng thú đối với chuyện này?”. Nguyên Nguyệt Nguyệt cảnh giác: “Không phải chỉ có phụ nữ mới thích tám chuyện sao? Sao mà đàn ông cũng như vậy”.
Ôn Cận Thần triệt để hết nói.
Hỏi đến chỗ then chốt, con nhóc này thế mà lại cảnh giác!
Ai nói cô ấy ngốc?
Cô ấy một chút cũng không ngốc!
Ôn Cận Thần tức giận, hơi thở gấp gáp, con ngươi đen co lại, dục vọng bị kìm nén lại âm ỉ.
/3142
|