Phía dưới của Bạch Hiểu Niên bị đụng đau nhức muốn chết, cô cũng không dám cười nhạo Lục Tân Nam, mà kiên quyết không làm! Nhưng người đàn ông này như kiểu thật sự không muốn sống nữa vậy, một chút lại nhấc súng lên, vì sự tôn nghiêm của mình mà vẫn cứ mạnh mẽ nhảy vào Bạch Hiểu Niên, không quan tâm đây là lần đầu của cô, cũng không hề có dạo đầu mà cứ thế đâm vọt.
Khô khốc thêm vào căng thẳng, vả lại là lần đầu tiên, Bạch Hiểu Niên đau nhức đến tuyệt vọng, khóc lóc cầu xin Lục Tân Nam dừng lại, không dừng lại cô liền xô đẩy rồi đánh, nhưng tên khôn kia vẫn không chịu buông tha cho cô...
Đây là lần đầu tiên kể từ sau khi mẹ của Bạch Hiểu Niên qua đời, Bạch Hiểu Niên cảm thấy bất lực cùng tuyệt vọng như vậy, thực sự là đau đến tan nát tâm can.
Bạch Hiểu Niên nhớ rõ đã từng xem qua trong phim, trước khi bắt đầu làm tình họ đều dạo đầu để cho nơi đó trơn mềm, sau đó chỗ đó sẽ không đau nhức nữa, sau đó người phụ nữ sẽ đạt được khoái cảm đến rên rỉ.
Nhưng đến khi Bạch Hiểu Niên được hưởng qua, lại đau nhức đến quả thực sống không bằng chết...
Một người kiên cường như Bạch Hiểu Niên, cũng đều khóc không để ý hình tượng, nhưng bất luận là cô có khóc lóc cầu xin làm sao, thì tên khốn Lục Tân Nam kia cũng không tha cho cô, còn càng ngày càng hung ác hơn, lúc ấy Bạch Hiểu Niên đau đến mức có ý nghĩ muốn chết đi rồi!
Thấy Bạch Hiểu Niên ngượng ngùng lại khó chịu, Tố Tâm cảm thấy mình quang minh chính đại dò xét chuyện làm tình của người khác, lỗ tai cô cũng đỏ lên.
"Hai người các cậu làm sao có thể làm loạn như vậy! Lại còn làm ở chỗ đó! không sợ nơi đó bẩn sinh ra bệnh sao!" Tố Tâm quả thực không biết dùng ngôn ngữ gì để hình dung Bạch Hiểu Niên cùng Lục Tân Nam.
"Mình cũng đâu có muốn, chuyện này muốn trách thì nên trách tên Lục Tân Bắc khốn nạn kia mới đúng!" Bạch Hiểu Niên nghiến răng nghiến lợi.
Tố Tâm: "..."
"Lục Tân Bắc đứng ở cổng đài truyền hình đợi mình rất lâu, đem mình mang tới chỗ nhà xưởng bỏ hoang đó, nói nếu như mình không đồng ý quay lại với anh ta thì anh ta sẽ cưỡng ép mình, ngay cả đồ vật đều mang đầy đủ hết, trên đất còn bày ra ga giường với đệm lót mini, mình tức giận không nói hai lời liền cho anh ta một trận no đòn!"
Nhắc tới Lục Tân Bắc Bạch Hiểu Niên liền hận đến nghiến răng.
Nếu như không phải Lục Tân Bắc nói ra, đại khái... Bạch Hiểu Niên và Lục Tân Nam đều sẽ che giấu tình cảm đối với nhau ở trong lòng mình, chứ làm sao có thể nói chuyện này ra khỏi miệng.
Chỉ là đến cuối sự việc đã huyên náo đến khó coi, Bạch Hiểu Niên thì bằm viện, còn khiến cho Tố Tâm hiểu lầm Lục Tân Nam, còn đánh cho Lục Tân Nam một trận...
Tố Tâm không nghĩ mình sẽ tiếp tục hỏi về chuyện của Bạch Hiểu Niên và Lục Tân Nam nữa, bởi vì cô cũng cảm thấy xấu hổ vô cùng.
"Vậy còn chuyện cậu té lầu! Là không may!" Tố Tâm cười khẽ, rõ ràng là không tin.
Nhắc tới cái này Bạch Hiểu Niên lại muốn độn thổ...
"Lúc mình vừa tỉnh lại còn đang suy nghĩ, sao lúc đó mình không ngã chết đi..." Bạch Hiểu Niên cũng chưa bao giờ che giấu tâm sự với Tố Tâm, "Lúc mình cùng Lục Tân Nam làm...làm cái kia, giống như là bị kẻ thù của Lục Tân Nam nhìn thấy!"
Tố Tâm: "..."
Khô khốc thêm vào căng thẳng, vả lại là lần đầu tiên, Bạch Hiểu Niên đau nhức đến tuyệt vọng, khóc lóc cầu xin Lục Tân Nam dừng lại, không dừng lại cô liền xô đẩy rồi đánh, nhưng tên khôn kia vẫn không chịu buông tha cho cô...
Đây là lần đầu tiên kể từ sau khi mẹ của Bạch Hiểu Niên qua đời, Bạch Hiểu Niên cảm thấy bất lực cùng tuyệt vọng như vậy, thực sự là đau đến tan nát tâm can.
Bạch Hiểu Niên nhớ rõ đã từng xem qua trong phim, trước khi bắt đầu làm tình họ đều dạo đầu để cho nơi đó trơn mềm, sau đó chỗ đó sẽ không đau nhức nữa, sau đó người phụ nữ sẽ đạt được khoái cảm đến rên rỉ.
Nhưng đến khi Bạch Hiểu Niên được hưởng qua, lại đau nhức đến quả thực sống không bằng chết...
Một người kiên cường như Bạch Hiểu Niên, cũng đều khóc không để ý hình tượng, nhưng bất luận là cô có khóc lóc cầu xin làm sao, thì tên khốn Lục Tân Nam kia cũng không tha cho cô, còn càng ngày càng hung ác hơn, lúc ấy Bạch Hiểu Niên đau đến mức có ý nghĩ muốn chết đi rồi!
Thấy Bạch Hiểu Niên ngượng ngùng lại khó chịu, Tố Tâm cảm thấy mình quang minh chính đại dò xét chuyện làm tình của người khác, lỗ tai cô cũng đỏ lên.
"Hai người các cậu làm sao có thể làm loạn như vậy! Lại còn làm ở chỗ đó! không sợ nơi đó bẩn sinh ra bệnh sao!" Tố Tâm quả thực không biết dùng ngôn ngữ gì để hình dung Bạch Hiểu Niên cùng Lục Tân Nam.
"Mình cũng đâu có muốn, chuyện này muốn trách thì nên trách tên Lục Tân Bắc khốn nạn kia mới đúng!" Bạch Hiểu Niên nghiến răng nghiến lợi.
Tố Tâm: "..."
"Lục Tân Bắc đứng ở cổng đài truyền hình đợi mình rất lâu, đem mình mang tới chỗ nhà xưởng bỏ hoang đó, nói nếu như mình không đồng ý quay lại với anh ta thì anh ta sẽ cưỡng ép mình, ngay cả đồ vật đều mang đầy đủ hết, trên đất còn bày ra ga giường với đệm lót mini, mình tức giận không nói hai lời liền cho anh ta một trận no đòn!"
Nhắc tới Lục Tân Bắc Bạch Hiểu Niên liền hận đến nghiến răng.
Nếu như không phải Lục Tân Bắc nói ra, đại khái... Bạch Hiểu Niên và Lục Tân Nam đều sẽ che giấu tình cảm đối với nhau ở trong lòng mình, chứ làm sao có thể nói chuyện này ra khỏi miệng.
Chỉ là đến cuối sự việc đã huyên náo đến khó coi, Bạch Hiểu Niên thì bằm viện, còn khiến cho Tố Tâm hiểu lầm Lục Tân Nam, còn đánh cho Lục Tân Nam một trận...
Tố Tâm không nghĩ mình sẽ tiếp tục hỏi về chuyện của Bạch Hiểu Niên và Lục Tân Nam nữa, bởi vì cô cũng cảm thấy xấu hổ vô cùng.
"Vậy còn chuyện cậu té lầu! Là không may!" Tố Tâm cười khẽ, rõ ràng là không tin.
Nhắc tới cái này Bạch Hiểu Niên lại muốn độn thổ...
"Lúc mình vừa tỉnh lại còn đang suy nghĩ, sao lúc đó mình không ngã chết đi..." Bạch Hiểu Niên cũng chưa bao giờ che giấu tâm sự với Tố Tâm, "Lúc mình cùng Lục Tân Nam làm...làm cái kia, giống như là bị kẻ thù của Lục Tân Nam nhìn thấy!"
Tố Tâm: "..."
/1500
|