Tô Mạn Mạn, Tố Tâm đã từng nghe Tống Hiểu nói qua, hành động bình thường... Nổi bật chính là cái gương mặt nghiêng nước nghiêng thành của cô ta, những năm này mặc dù không có tranh dành được bất kì giải thưởng nào, tác phẩm cũng không nhiều, nhưng lại xinh đẹp khiến người người đều yêu thích.
Tố Tâm chỉ nhìn lướt qua dòng chữ bên trên, nhưng lại nhìn chăm chú xem các bức ảnh.
Tấm thứ nhất chính là Tô Mạn Mạn được người người ta đỡ từ trong quán bar đi ra, người này chính là Phó Kiến Văn, hai tay anh luôn đút ở túi quần. Tô Mạn Mạn cười xán lạn với Phó Kiến Văn.
Tấm thứ hai, chính là Tô Mạn Mạn ôm lấy Phó Kiến Văn.
Tấm thứ ba, chính là Phó Kiến Văn kéo cửa xe tay lái phụ ra, đỡ Tô Mạn Mạn lên xe.
Tấm thứ tư, chính là Phó Kiến Văn đem xe dừng ở dưới lầu một toà trung cư cao cấp, dìu Tô Mạn Mạn từ trong xe đi ra ngoài.
Tấm thứ năm, chính là sau khi trời sáng chiếc xe con từ dưới trung cư cao cấp lái đi.
"Cô cũng yêu thích Tô Mạn Mạn sao!"
Chủ nhân của chiếc máy tính đã trở về, nhìn thấy Tố Tâm cười nói một câu.
Tố Tâm cười cười: "Thật không tiện, không xin phép cô đã tự ý dùng máy tính của cô."
"Không có gì không có gì... Không cần quá để ý!" Cô gái kia cười thân mật với Tố Tâm, "Tôi rất yêu thích Tô Mạn Mạn, cũng rất thích cô còn có Hiểu Niên, tôi cảm thấy các cô rất xinh đẹp! Cái kia... Cô có thể kí tên cho tôi không!"
Tố Tâm gật đầu: "Được chứ..."
Nữ biên tập vội vã lấy trong ngăn kéo cuốn vở cùng bút đưa cho Tố Tâm, cô nghiêm túc ký tên sau đó nữ biên tập lại nhìn về phía Bạch Hiểu Niên...
Bạch Hiểu Niên hiểu ý, liền cầm bút cùng cuốn vở ký tên, nữ biên tập đặc biệt cao hứng, nói cho Tố Tâm cùng Bạch Hiểu Niên biết mình nghe được một số tin bát quái.
"Bạn của tôi lúc trước từng làm trợ lý của Tô Mạn Mạn, nghe nói... Tô Mạn Mạn những năm này ở làng giải trí thuận buồm xuôi gió, cũng không có ai dám động đến cô ta, nhà đầu tư cũng không dám đánh chủ ý lên người cô ta. Cô ta từng nói cô ta có bạn trai, thế nhưng cũng chưa ai từng thấy, bạn của tôi trong lúc làm trợ lý cũng chưa từng thấy, chó săn cũng không điều tra ra được, mọi người đều nói người bạn trai này của Tô Mạn Mạn chính là không tồn tại, hoặc là là Tô Mạn Mạn đã khoe khoang quá mức bạn trai của mình lên nên không dám đưa ra mắt.!"
Vị nữ biên tập ngồi bên cạnh cũng thò đầu ra, nói chen vào: "Tôi xem người yêu của Tô Mạn Mạn đúng là giàu có, nhìn khí chất xem, thật tuyệt vời."
Lại có người nói chen vào...
"Đại minh tinh cùng với bạn trai giàu có đã là chuyện thường tình, càng giàu càng lắm tật ấy mà, có tiền rồi để làm gì, chính là để đi tìm phụ nữ xinh đẹp đó!"
"Đàn ông có tiền ai sẽ cam tâm chỉ có một người phụ nữ!"
Bầu không khí còn đang nặng nề, bởi vì bọn họ thảo luận chuyện bát quái của minh tinh mà giảm đi một chút.
Bạch Hiểu Niên cùng Phó Kiến Văn đã từng ăn cơm cùng nhau hai lần, mơ hồ cũng có thể nhận ra trong hình chính là Phó Kiến Văn, thêm vào là Tố Tâm mọi khi không bao giờ có hứng thú với tin bát quái, lần này lại nhìn rất lâu, khiến cô không khỏi lưu tâm.
Lúc đi vào phòng chờ, Bạch Hiểu Niên hỏi: "Trong hình kia có phải là Phó Kiến Văn cùng với Tô Mạn Mạn không!"
Tố Tâm rót một ly cà phê, thả hai viên đường vào, dùng cái thìa khuấy đều, nhìn về phía Bạch Hiểu Niên: "Cậu nói bức ảnh sao!"
Bạch Hiểu Niên gật đầu.
"...Mình không biết, mình cùng Phó Kiến Văn không quen, bức ảnh lại không lộ rõ mặt." Tố Tâm uống một hớp cà phê, cảm thấy không có gì lạ, thản nhiên trả lời.
Tố Tâm chỉ nhìn lướt qua dòng chữ bên trên, nhưng lại nhìn chăm chú xem các bức ảnh.
Tấm thứ nhất chính là Tô Mạn Mạn được người người ta đỡ từ trong quán bar đi ra, người này chính là Phó Kiến Văn, hai tay anh luôn đút ở túi quần. Tô Mạn Mạn cười xán lạn với Phó Kiến Văn.
Tấm thứ hai, chính là Tô Mạn Mạn ôm lấy Phó Kiến Văn.
Tấm thứ ba, chính là Phó Kiến Văn kéo cửa xe tay lái phụ ra, đỡ Tô Mạn Mạn lên xe.
Tấm thứ tư, chính là Phó Kiến Văn đem xe dừng ở dưới lầu một toà trung cư cao cấp, dìu Tô Mạn Mạn từ trong xe đi ra ngoài.
Tấm thứ năm, chính là sau khi trời sáng chiếc xe con từ dưới trung cư cao cấp lái đi.
"Cô cũng yêu thích Tô Mạn Mạn sao!"
Chủ nhân của chiếc máy tính đã trở về, nhìn thấy Tố Tâm cười nói một câu.
Tố Tâm cười cười: "Thật không tiện, không xin phép cô đã tự ý dùng máy tính của cô."
"Không có gì không có gì... Không cần quá để ý!" Cô gái kia cười thân mật với Tố Tâm, "Tôi rất yêu thích Tô Mạn Mạn, cũng rất thích cô còn có Hiểu Niên, tôi cảm thấy các cô rất xinh đẹp! Cái kia... Cô có thể kí tên cho tôi không!"
Tố Tâm gật đầu: "Được chứ..."
Nữ biên tập vội vã lấy trong ngăn kéo cuốn vở cùng bút đưa cho Tố Tâm, cô nghiêm túc ký tên sau đó nữ biên tập lại nhìn về phía Bạch Hiểu Niên...
Bạch Hiểu Niên hiểu ý, liền cầm bút cùng cuốn vở ký tên, nữ biên tập đặc biệt cao hứng, nói cho Tố Tâm cùng Bạch Hiểu Niên biết mình nghe được một số tin bát quái.
"Bạn của tôi lúc trước từng làm trợ lý của Tô Mạn Mạn, nghe nói... Tô Mạn Mạn những năm này ở làng giải trí thuận buồm xuôi gió, cũng không có ai dám động đến cô ta, nhà đầu tư cũng không dám đánh chủ ý lên người cô ta. Cô ta từng nói cô ta có bạn trai, thế nhưng cũng chưa ai từng thấy, bạn của tôi trong lúc làm trợ lý cũng chưa từng thấy, chó săn cũng không điều tra ra được, mọi người đều nói người bạn trai này của Tô Mạn Mạn chính là không tồn tại, hoặc là là Tô Mạn Mạn đã khoe khoang quá mức bạn trai của mình lên nên không dám đưa ra mắt.!"
Vị nữ biên tập ngồi bên cạnh cũng thò đầu ra, nói chen vào: "Tôi xem người yêu của Tô Mạn Mạn đúng là giàu có, nhìn khí chất xem, thật tuyệt vời."
Lại có người nói chen vào...
"Đại minh tinh cùng với bạn trai giàu có đã là chuyện thường tình, càng giàu càng lắm tật ấy mà, có tiền rồi để làm gì, chính là để đi tìm phụ nữ xinh đẹp đó!"
"Đàn ông có tiền ai sẽ cam tâm chỉ có một người phụ nữ!"
Bầu không khí còn đang nặng nề, bởi vì bọn họ thảo luận chuyện bát quái của minh tinh mà giảm đi một chút.
Bạch Hiểu Niên cùng Phó Kiến Văn đã từng ăn cơm cùng nhau hai lần, mơ hồ cũng có thể nhận ra trong hình chính là Phó Kiến Văn, thêm vào là Tố Tâm mọi khi không bao giờ có hứng thú với tin bát quái, lần này lại nhìn rất lâu, khiến cô không khỏi lưu tâm.
Lúc đi vào phòng chờ, Bạch Hiểu Niên hỏi: "Trong hình kia có phải là Phó Kiến Văn cùng với Tô Mạn Mạn không!"
Tố Tâm rót một ly cà phê, thả hai viên đường vào, dùng cái thìa khuấy đều, nhìn về phía Bạch Hiểu Niên: "Cậu nói bức ảnh sao!"
Bạch Hiểu Niên gật đầu.
"...Mình không biết, mình cùng Phó Kiến Văn không quen, bức ảnh lại không lộ rõ mặt." Tố Tâm uống một hớp cà phê, cảm thấy không có gì lạ, thản nhiên trả lời.
/1500
|