"Mình không biết điều này có bị gọi là bất chính hay không nhưng chuyện đó, đứng ở lập trường của cô ta mà nói, nếu như trưởng phòng bộ phận phát thanh đổi thành một người đàn ông trẻ tuổi, đẹp trai hơn chút nữa, dựa vào khát vọng của mình với vị trí dẫn chương trình tin tức buổi sáng kia, khả năng mình cũng sẽ làm như vậy!"
Bạch Hiểu Niên cùng Tống Hiểu vẫn tiếp tục nói chuyện, Tố Tâm đã mơ mơ màng màng nửa mê nửa tỉnh ở bên trong ngủ rồi.
Không hiểu là có phải do nằm bên Đoàn Đoàn hay không, trong mộng của Tố Tâm tất cả đều là hình dáng của Phó Kiến Văn
Cô mơ thấy chính mình từ buổi quay trực tiếp đi ra, nhìn thấy Phó Kiến Văn đang đứng ở cửa ra vào hút thuốc, một tay đút ở trong túi quần, một tay mang theo điếu thuốc lá, đang gảy tàn thuốc vào trong thùng rác, trong lúc hoạt động, bên trong áo khoác âu phục lộ ra tay áo sơ mi tinh xảo, phối hợp cùng đồng hồ, đẹp đến loá mắt.
Trong mơ, Tố Tâm nửa người trên mặc đồng phục trực tiếp màu trắng, nửa người dưới chính là quần thể thao cùng dép, bởi vì khi quay trực tiếp chỉ quay nửa người trên!
Nhưng ăn mặc như vậy mà gặp phải Phó Kiến Văn khiến cô lúng túng...
Tố Tâm vội vàng xoay người muốn trở lại phòng quay, lại bị con mắt thâm thuý của Phó Kiến Văn bắt quả tang, tiếng nói trầm thấp từ tính gọi cô lại, cô cục xúc quay lại nhìn Phó Kiến Văn, nụ cười lúng túng.
Phó Kiến Văn dập điếu thuốc lá, đi tới gần cô, hai tay đút trong túi âu phục, ở trên cao nhìn xuống xem Tố Tâm đang muốn chạy trốn, hỏi cô trốn cái gì.
Tố Tâm không phân biệt được đang ở hiện thực hay trong mơ, không nhịn được đỏ mặt.
Phó Kiến Văn lại hỏi Tố Tâm suy nghĩ thế nào rồi, có nguyện ý hay không cùng anh nói yêu đương, tư thái cường thế bá đạo ép cô lùi về phía sau, không trả lời được... cả người đã bị Phó Kiến Văn đè lên tường hôn môi, như muốn nghẹt thở đầu óc choáng váng.
Bên tai là giọng nói lo lắng của Bạch Hiểu Niên, Bạch Hiểu Niên đang đứng ở cuối hành lang, hét to lên với Tố Tâm, thầy giáo đến rồi, cậu mà bị phát hiện yêu sớm là xong đời, Tố Tâm biết rõ là lạ, nhưng vẫn vô cùng hoảng hốt, dùng sức đẩy Phó Kiến Văn ra, cũng tại thời điểm cô đẩy Phó Kiến Văn ra, lại nhìn thấy Hứa Khai.
Tố Tâm giật mình tỉnh giấc.
Bạch Hiểu Niên vội vã mở cửa phòng Tố Tâm:“Tố Tố, nhanh lên! Tổng giám cùng mấy vị phó giám đốc đài truyền hình không báo trước đột nhiên bị mất chức, hiện tại huy động chúng ta tới họp nội bộ."
Tố Tâm trong lòng vẫn còn sợ hãi, trái tim nhảy rất nhanh, cô quay đầu lại liếc nhìn Đoàn Đoàn còn đang ngủ ngoan, gật đầu.
Sau khi rời giường, cô đi rửa mặt, đem Đoàn Đoàn giao cho Tống Hiểu chăm sóc sau đó cùng Bạch Hiểu Niên chạy về đài.
Chỗ ở của Tố Tâm cách đài truyền hình tương đối gần, các cô đến nơi hội nghị còn chưa bắt đầu, rất nhiều người còn chưa kịp chạy tới.
Đài phát thanh bên trong có rất nhiều người, ai cũng hoang mang, tất cả đều tụm năm tụm ba vào bàn tán sự việc của tổng giám cùng mấy vị phó giám tại sao lại bị mất chức.
Trợ lý Dương Vũ Trạch của giám chế Hạ thấy Tố Tâm cùng Bạch Hiểu Niên chạy tới vẫy tay với hai người.
Mọi người hãy like vào bỏ phiếu cho sữa nhé
Bạch Hiểu Niên cùng Tống Hiểu vẫn tiếp tục nói chuyện, Tố Tâm đã mơ mơ màng màng nửa mê nửa tỉnh ở bên trong ngủ rồi.
Không hiểu là có phải do nằm bên Đoàn Đoàn hay không, trong mộng của Tố Tâm tất cả đều là hình dáng của Phó Kiến Văn
Cô mơ thấy chính mình từ buổi quay trực tiếp đi ra, nhìn thấy Phó Kiến Văn đang đứng ở cửa ra vào hút thuốc, một tay đút ở trong túi quần, một tay mang theo điếu thuốc lá, đang gảy tàn thuốc vào trong thùng rác, trong lúc hoạt động, bên trong áo khoác âu phục lộ ra tay áo sơ mi tinh xảo, phối hợp cùng đồng hồ, đẹp đến loá mắt.
Trong mơ, Tố Tâm nửa người trên mặc đồng phục trực tiếp màu trắng, nửa người dưới chính là quần thể thao cùng dép, bởi vì khi quay trực tiếp chỉ quay nửa người trên!
Nhưng ăn mặc như vậy mà gặp phải Phó Kiến Văn khiến cô lúng túng...
Tố Tâm vội vàng xoay người muốn trở lại phòng quay, lại bị con mắt thâm thuý của Phó Kiến Văn bắt quả tang, tiếng nói trầm thấp từ tính gọi cô lại, cô cục xúc quay lại nhìn Phó Kiến Văn, nụ cười lúng túng.
Phó Kiến Văn dập điếu thuốc lá, đi tới gần cô, hai tay đút trong túi âu phục, ở trên cao nhìn xuống xem Tố Tâm đang muốn chạy trốn, hỏi cô trốn cái gì.
Tố Tâm không phân biệt được đang ở hiện thực hay trong mơ, không nhịn được đỏ mặt.
Phó Kiến Văn lại hỏi Tố Tâm suy nghĩ thế nào rồi, có nguyện ý hay không cùng anh nói yêu đương, tư thái cường thế bá đạo ép cô lùi về phía sau, không trả lời được... cả người đã bị Phó Kiến Văn đè lên tường hôn môi, như muốn nghẹt thở đầu óc choáng váng.
Bên tai là giọng nói lo lắng của Bạch Hiểu Niên, Bạch Hiểu Niên đang đứng ở cuối hành lang, hét to lên với Tố Tâm, thầy giáo đến rồi, cậu mà bị phát hiện yêu sớm là xong đời, Tố Tâm biết rõ là lạ, nhưng vẫn vô cùng hoảng hốt, dùng sức đẩy Phó Kiến Văn ra, cũng tại thời điểm cô đẩy Phó Kiến Văn ra, lại nhìn thấy Hứa Khai.
Tố Tâm giật mình tỉnh giấc.
Bạch Hiểu Niên vội vã mở cửa phòng Tố Tâm:“Tố Tố, nhanh lên! Tổng giám cùng mấy vị phó giám đốc đài truyền hình không báo trước đột nhiên bị mất chức, hiện tại huy động chúng ta tới họp nội bộ."
Tố Tâm trong lòng vẫn còn sợ hãi, trái tim nhảy rất nhanh, cô quay đầu lại liếc nhìn Đoàn Đoàn còn đang ngủ ngoan, gật đầu.
Sau khi rời giường, cô đi rửa mặt, đem Đoàn Đoàn giao cho Tống Hiểu chăm sóc sau đó cùng Bạch Hiểu Niên chạy về đài.
Chỗ ở của Tố Tâm cách đài truyền hình tương đối gần, các cô đến nơi hội nghị còn chưa bắt đầu, rất nhiều người còn chưa kịp chạy tới.
Đài phát thanh bên trong có rất nhiều người, ai cũng hoang mang, tất cả đều tụm năm tụm ba vào bàn tán sự việc của tổng giám cùng mấy vị phó giám tại sao lại bị mất chức.
Trợ lý Dương Vũ Trạch của giám chế Hạ thấy Tố Tâm cùng Bạch Hiểu Niên chạy tới vẫy tay với hai người.
Mọi người hãy like vào bỏ phiếu cho sữa nhé
/1500
|