Ngày mai chính là ngày khai giảng, Liễu Khê đã sớm chuẩn bị đồng phục để ở bên giường. Sau đó mang dép lê đi tới cái gương đính trên tủ áo, tinh tế đánh giá dáng người của mình.
Chiều cao 160cm của cô dĩ nhiên là không thấp, tỉ lệ vóc dáng cũng rất tốt, hơn nữa sau khi ốm đi không còn vẻ khô quắt như trước. Bộ ngực no đủ, eo nhỏ, hai chân dài thẳng tắp. Qủa thật là công việc lột xác từ Hàn Hồng tới Chung Sở Hồng [1].
Có điều việc khiến Liễu Khê tiếc nuối chính là do tốc độ gầy quá nhanh nên làn da có chút nhão, hơn nữa có chút nhăn nheo, đây chính là bên ngoài mười bảy nhưng bên trong hai mươi bảy đây.
Quên đi, không nghĩ nữa, đến lúc đó rồi tính, tuy là có chút lớn nhưng cũng là gái đẹp. Liễu Khê đi tới tắt đèn lên giường ngủ.
Kim đồng hồ không nhanh không chậm nhích lên phía trước, đêm đã khuya, đèn trong các nhà dần tắt đi. Đến khi kim giây, kim đồng hồ và kim phút gặp nhau ở một chỗ thì hệ thống mới lên tiếng.
[Đinh, chúc mừng người chơi hoàn thành mục tiêu kiên trì giảm béo 45 ngày, hoàn thành kế hoạch giảm béo, thành công trở nên gầy đẹp, hệ thống thưởng cho người chơi da thịt mềm mại, trắng nõn, eo thon nhỏ tinh tế mất hồn. Mong người chơi tiếp tục cố gắng không ngừng để tạo ra một cô gái xinh đẹp hoàn mỹ]
Này, mấy cái thứ đó là chuyện gì thế, hệ thống, sự đáng ghét của mi đâu rồi?
Trong lúc Liễu Khê mơ ngủ căn bản không nghe rõ hệ thống nói gì, chỉnh người, hai má cọ vào chăn đệm mềm mại, tiếp tục ngủ ngon.
“Đinh linh linh đinh linh linh ~~ Sâu lười mau dậy ~~ Sâu lười mau dậy ~~” Đồng hồ đầu giường đúng giờ báo thức, đánh vỡ sự im lặng.
Liễu Khê “A” một tiếng, xốc chăn rời giường, hôm nay là ngày khai giảng, không thể tới muộn.
“A, đau quá!” Liễu Khê nhắm mắt đánh răng rửa mặt, lúc dùng khăn ướt lau mặt lại không nghĩ tới cái khăn kia giống như nhánh cây thô ráp đụngvào, hai má cảm thấy nóng rát, đau vô cùng.
Mở mắt nhìn vào gương, Liễu Khê kinh ngạc há to miệng, làn da của cô gái trong gương bị chà xát tạo nên vết hồng nhè nhẹ. Cái này, cái này, khi nào da của cô trở nên đẹp như vậy?
Nhịn không được nâng tay bẹo má một cái, cảm giác vô cùng tốt, non nớt mềm mại vô cùng, giống như làn da của trẻ em, khiến người khác yêu thích không buông tay được, mới béo má nhẹ mà làn da đã có vết hai ngón tay đỏ bừng ở trên,.
Liễu Khê lưu luyến xoa hai má xong mới chịu mang túi sách cùng hộp sửa đi ra khỏi nhà.
Có không ít học sinh đã tới trường, kể cho nhau những ngày hè mình trải qua thế nào, bù đắp cảm tình do lâu ngày không gặp, âm thanh trong trường rộn ràng mang không ít sức sống của tuổi thanh xuân.
Lúc Trang Kỳ và Liễu Khê một trước một sau đi vào trường, Trang Kỳ vẫn lạnh nhạt như trước khiến những người xung quanh không dám tới chào hỏi. Chẳng qua, ánh mắt của các bạn học bây giờ đều dừng trên người Liễu Khê.
Đầu tiên tất cả đều ngây người ngẩn ngơ, sau đó mới nói nhỏ “Cô bạn đó xinh thật, chưa từng gặp, học sinh mới chuyển trường sao?”
“Tớ nhìn tới mức ngây dại luôn! Đã năm cuối rồi mà vẫn có người chuyển trường à?”
“Làn da của cô bạn ấy thật sự rất đẹp, thật sự muốn hỏi cô bạn ấy đã dùng sữa rửa mặt gì”
“Này, cô ấy tới kìa”
Liễu Khê ngồi xuống, đem túi sách bỏ vào trong hộc bàn, có một nữ sinh ngồi ở cạnh nhắc nhở “Bạn học, vị trí đã cố định, nơi này có người ngồi rồi”
“A” Liễu Khê quay đầu, mấy sợi tóc chảy xuống bả vai, con ngươi to tròn ngập nước nhìn bạn nữ vừa lên tiếng, cho tới khi cô bạn này đỏ mặt mới cười hì hì nói “Tiểu Nhã, tớ là Liễu Khê, các cậu không nhận ra tớ à?”
“A!! Cậu là Liễu Khê???” Đám nữ sinh hét chói tai.
Ngay lập tức, cả lớp học đều nhìn lại, các bạn nữ có quan hệ tốt với Liễu Khê đều vây quanh cô, các nam sinh nhịn không được nhìn mấy cái.
Lúc Tô Nhiên vào lớp thì thấy một đám người vây quanh bàn của mình, nhịn không được nhíu mày, một lũ ồn ào.
Trình Tố ở cạnh cầm cặp thấy Tô Nhiên mất hứng thì mỉm cười an ủi “Mọi người lâu ngày không gặp nên mới kích động thôi!”
Sau đó không biết ai thấy hai người mới nói một câu “Tô Nhiên tới kìa”
Những bạn nữ vây quanh Liễu Khê đều ăn ý tản ra, mở đường cho Tô Nhiên đi vào, có người còn nở nụ cười xem kịch, vui vẻ khi thấy có người gặp họa.
Nếu so về khuôn mặt thì Liễu Khê có thể áp sát gắt gao Tô Nhiên ca ngạo kia, các bạn nữ trong lớp thấy tình hình này rất đáng xem.
“Liễu Khê?” Lúc Liễu Khê đang nói với một vài bạn học ở xung quanh về cách chăm sóc da thì có một giọng nói không xác định vang lên, Liễu Khê vừa nghe đã biết đó là Tô Nhiên.
Trong lúc này trong đầu Liễu Khê xuất hiện linh cảm mãnh liệt, cô ham mê giảm béo quá quên mất việc chú ý cặp tình nhân nhỏ này rồi.
Mà Trình Tố đứng một bên cũng rất kinh ngạc, đây là con bé Liễu Khê vừa mập vừa xấu kia á? Nói đùa à?
Cái này thật không khoa học!!!
Lúc này khuôn mặt bánh bao của Liễu Khê đã trở thành khuôn mặt trái xoan khéo léo, trên mặt có chút trẻ con, làn da trắng nõn nà, đôi mắt to tròn nhiễm chút nước, giống như làn nước trong veo, cả người giống một đóa hoa xinh đẹp, khiến người khác đui mù.
Trình Tố có chút hoảng hốt, tim đập nhanh hơn mấy nhịp, trên mặt không nhịn được có chút yêu thích, hai mắt nhìn Liễu Khê chằm chằm.
[Độ hảo cảm của nam chính Trình Tố với người chơi là 25 điểm]
Khó trách Tô Nhiên nóng nảy, độ hảo cảm tăng lên không ít, mới gặp mặt một lần mà từ giá trị âm lên tận 25 điểm luôn mà.
Chậc, thì rõ độ hảo cảm được cho là vậy à? Nam chính à, cậu thật sự nông cạn.
Tô Nhiên thấy Trình Tố nhìn Liễu Khê tới mức ngây người, trong lòng vừa tức vừa vội, đột nhiên vỗ cánh tay Trình Tố nói “Trình Tố, làm phiền cậu cầm cặp giúp, thầy sắp tới rồi, cậu nên về lớp đi thôi”
Con ngươi của Trình Tố trầm trầm, mỉm cười, buông cặp của Tô Nhiên xuống, dịu dàng chào hỏi Liễu Khê “Xin chào, đã lâu không gặp cậu, Liễu Khê”
Liễu Khê nở nụ cười sáng lạn, đôi mắt to tròn biến thành mặt trăng khuyết do híp mắt lại nói “A, đã lâu không gặp”
Sau đó vừa lòng nhìn khuôn mặt tươi cười dịu dàng như nước của Trình Tố, mẹ ơi, đây là nam chính sao? Ngay cả Trang Kỳ còn kém nhiều.
Tô Nhiên thấy Trình Tố không để ý lời của mình, trong lòng khó chịu, nụ cười vặn vẹo sau đó lại mỉm cười xinh đẹp, mang theo chút ưu sầu, oán giận nói “Liễu Khê, mấy ngày nghỉ không thấy cậu tìm tớ, tớ rất buồn đó, có phải tớ làm chuyện gì khiến cậu giận không?”
[Độ hảo cảm của nữ chính Tô Nhiên đối với người chơi giảm 5 điểm, đối với nam chính Trình Tố giảm 5 điểm]
Liễu Khê ngây người, đây là trả đũa à Người khinh bỉ lúc đó là cô ta đó! Nhưng mà độ hảo cảm lại giảm xuống, không tồi, Liễu Khê chưa từng gặp người cao ngạo như vậy lần nào đâu đó. Dĩ nhiên là không thoải mái với thái độ của Trình Tố đối với Liễu Khê. Nếu bây giờ gần với tên nam chính đó có phải độ hảo cảm lại giảm xuống không?
“Hả? Đâu có giận gì đâu” Ngón tay trắng nõn đùa giỡn cây bút bi trong tay, Liễu Khê trừng mắt nhìn, vô tội nhìn Trình Tố “Tớ từng nói mấy ngày nghỉ sẽ giảm béo mà, Tô Nhiên cũng biết đó”
“Tớ giảm béo để đẹp mà, tớ làm bằng mọi cách, không tin cậu tới hỏi Trang Kỳ đi, ngày nào tớ cũng bơi đến hết sức luôn” Âm thanh của Liễu Khê mềm nhẹ, mang theo sự làm nũng và oán hận.
“Khó trách, không nghĩ tới Liễu Khê lại có nghị lực như vậy” Vẻ mặt Trình Tố mang theo sự bội phục, trong câu nói mang theo sự thương tiếc, giọng nói dịu dàng hơn nhiều. Bộ dạng hai người nói chuyện có chút không coi ai ra gì, trong mắt Tô Nhiên nó rất là chướng mắt.
[Độ hảo cảm của nữ chính Tô Nhiên với người chơi giảm xuống 5 điểm, với nam chính Trình Tố giảm xuống 5 điểm]
Hệ thống, chị đây yêu mày!! Nếu không phải có người trong phòng học thì Liễu Khê sẽ múa điệu múa con vịt xấu xí mà ăn mừng rồi đó. Cô bé Tô Nhiên à, tiếp tục ghen đi nào!!!
Đẹp, đẹp, đẹp cái gì chứ? Tô Nhiên càng lúc càng cảm thấy bị uy hiếp, sắc mặt không khỏi suy sụp, cắn chặt răng, khóe mắt nhìn Trang Kỳ đang ở ngoài cửa sổ, miễn cưỡng nở nụ cười “Khó trách không liên lạc với tớ, thì ra là ngày nào cũng bơi với Trang Kỳ, thật là, tớ không phải là loại người thích làm bóng đèn!”
Liễu Khê cảm thấy buồn cười với lý do mà Tô Nhiên nói, không nghĩ tới cô ta tiến bộ như vậy, cô ta nói như vậy cũng giống như gán cho cô cái danh có trai quên bạn!
Trình Tố ở bên cạnh cũng đã thấy Trang Kỳ từ sớm, con ngươi có chút hờn giận. Ở trong trường, cả hai người đều là chàng trai được yêu thích, mặt ngoài thì hòa thuận nhưng bên trong lại thường lén so sánh nhau, không ai phục ai.
Lúc trước cậu và Tô Nhiên mập mờ như có nhưng không thì bản thân Trình Tố cảm thấy mình có chút thắng lợi Trang Kỳ, không nghĩ tới con bé mập Liễu Khê gầy xuống lại đẹp như vậy, xem ra tên Trang Kỳ này được lợi rồi.
Trong chốc lát, cả người Trình Tố cảm thấy khó chịu, không được, cậu ta không thể thua Trang Kỳ. Hơn nữa Liễu Khê còn đẹp hơn so với Tô Nhiên, có một cô bạn gái xinh đẹp như vậy cũng là chuyện rất có mặt mũi.
Nghĩ tới đó, Trình Tố nở nụ cười mê người nói “Bây giờ mới khai giảng xong, chương trình học chưa nặng, không bằng tan học chúng ta cùng đi ăn cơm, tớ biết một quán cơm Tây, mùi vị rất tốt, hơn nữa ăn xong có món điểm tâm ngọt rất ngon. Xem như là chúc mừng Liễu Khê biến thân hoàn mỹ, sao nào?”
Đừng gọi Liễu Khê, Liễu Khê, tôi và cậu quen nhau lắm à? Liễu Khê bĩu môi, mùi vị cơm Tây chẳng ngon bằng mỳ thịt bò ở đầu đường, ây dô, quả nhiên là bị mỳ thịt bò mà Trang Kỳ ăn mỗi ngày kích thích rồi.
“Sao có thể như vậy, nếu nói chúc mừng thì tớ là người mời chứ” Trên mặt Liễu Khê xuất hiện lúm đồng tiền, dù sao cười nhiều cũng không tăng thêm miếng thịt nào “Không bằng lát tan học chúng ta rủ thêm vài người đi cho náo nhiệt”
Khuôn mặt Tô Nhiên bây giờ lúc đỏ lúc trắng, bây giờ Trình Tố dám công khai tán tỉnh Liễu Khê trước mặt cô, quả thật giống như tát lên mặt cô một cái. Đặc biệt cô còn nghe được tiếng cười nhạo của mấy con ả kia, cô cảm thấy khuôn mặt bây giờ nóng rực khó chịu, cô chịu không nổi rồi. Trong nháy mắt, hốc mắt của Tô Nhiên đỏ bừng.
Liễu Khê, con đĩ này!!!
[1]Hàn Hồng: ca sĩ nổi tiếng và nhạc sĩ sáng tác hiếm có trong làng ca nhạc thịnh hành Đại Lục Trung Quốc.
Chung Sở Hồng: nữ diễn viên Hồng Kông
Từ Hàn Hồng đến Chung Sở Hồng ý là biến từ béo thành gầy, từ xấu thành đẹp.
Chiều cao 160cm của cô dĩ nhiên là không thấp, tỉ lệ vóc dáng cũng rất tốt, hơn nữa sau khi ốm đi không còn vẻ khô quắt như trước. Bộ ngực no đủ, eo nhỏ, hai chân dài thẳng tắp. Qủa thật là công việc lột xác từ Hàn Hồng tới Chung Sở Hồng [1].
Có điều việc khiến Liễu Khê tiếc nuối chính là do tốc độ gầy quá nhanh nên làn da có chút nhão, hơn nữa có chút nhăn nheo, đây chính là bên ngoài mười bảy nhưng bên trong hai mươi bảy đây.
Quên đi, không nghĩ nữa, đến lúc đó rồi tính, tuy là có chút lớn nhưng cũng là gái đẹp. Liễu Khê đi tới tắt đèn lên giường ngủ.
Kim đồng hồ không nhanh không chậm nhích lên phía trước, đêm đã khuya, đèn trong các nhà dần tắt đi. Đến khi kim giây, kim đồng hồ và kim phút gặp nhau ở một chỗ thì hệ thống mới lên tiếng.
[Đinh, chúc mừng người chơi hoàn thành mục tiêu kiên trì giảm béo 45 ngày, hoàn thành kế hoạch giảm béo, thành công trở nên gầy đẹp, hệ thống thưởng cho người chơi da thịt mềm mại, trắng nõn, eo thon nhỏ tinh tế mất hồn. Mong người chơi tiếp tục cố gắng không ngừng để tạo ra một cô gái xinh đẹp hoàn mỹ]
Này, mấy cái thứ đó là chuyện gì thế, hệ thống, sự đáng ghét của mi đâu rồi?
Trong lúc Liễu Khê mơ ngủ căn bản không nghe rõ hệ thống nói gì, chỉnh người, hai má cọ vào chăn đệm mềm mại, tiếp tục ngủ ngon.
“Đinh linh linh đinh linh linh ~~ Sâu lười mau dậy ~~ Sâu lười mau dậy ~~” Đồng hồ đầu giường đúng giờ báo thức, đánh vỡ sự im lặng.
Liễu Khê “A” một tiếng, xốc chăn rời giường, hôm nay là ngày khai giảng, không thể tới muộn.
“A, đau quá!” Liễu Khê nhắm mắt đánh răng rửa mặt, lúc dùng khăn ướt lau mặt lại không nghĩ tới cái khăn kia giống như nhánh cây thô ráp đụngvào, hai má cảm thấy nóng rát, đau vô cùng.
Mở mắt nhìn vào gương, Liễu Khê kinh ngạc há to miệng, làn da của cô gái trong gương bị chà xát tạo nên vết hồng nhè nhẹ. Cái này, cái này, khi nào da của cô trở nên đẹp như vậy?
Nhịn không được nâng tay bẹo má một cái, cảm giác vô cùng tốt, non nớt mềm mại vô cùng, giống như làn da của trẻ em, khiến người khác yêu thích không buông tay được, mới béo má nhẹ mà làn da đã có vết hai ngón tay đỏ bừng ở trên,.
Liễu Khê lưu luyến xoa hai má xong mới chịu mang túi sách cùng hộp sửa đi ra khỏi nhà.
Có không ít học sinh đã tới trường, kể cho nhau những ngày hè mình trải qua thế nào, bù đắp cảm tình do lâu ngày không gặp, âm thanh trong trường rộn ràng mang không ít sức sống của tuổi thanh xuân.
Lúc Trang Kỳ và Liễu Khê một trước một sau đi vào trường, Trang Kỳ vẫn lạnh nhạt như trước khiến những người xung quanh không dám tới chào hỏi. Chẳng qua, ánh mắt của các bạn học bây giờ đều dừng trên người Liễu Khê.
Đầu tiên tất cả đều ngây người ngẩn ngơ, sau đó mới nói nhỏ “Cô bạn đó xinh thật, chưa từng gặp, học sinh mới chuyển trường sao?”
“Tớ nhìn tới mức ngây dại luôn! Đã năm cuối rồi mà vẫn có người chuyển trường à?”
“Làn da của cô bạn ấy thật sự rất đẹp, thật sự muốn hỏi cô bạn ấy đã dùng sữa rửa mặt gì”
“Này, cô ấy tới kìa”
Liễu Khê ngồi xuống, đem túi sách bỏ vào trong hộc bàn, có một nữ sinh ngồi ở cạnh nhắc nhở “Bạn học, vị trí đã cố định, nơi này có người ngồi rồi”
“A” Liễu Khê quay đầu, mấy sợi tóc chảy xuống bả vai, con ngươi to tròn ngập nước nhìn bạn nữ vừa lên tiếng, cho tới khi cô bạn này đỏ mặt mới cười hì hì nói “Tiểu Nhã, tớ là Liễu Khê, các cậu không nhận ra tớ à?”
“A!! Cậu là Liễu Khê???” Đám nữ sinh hét chói tai.
Ngay lập tức, cả lớp học đều nhìn lại, các bạn nữ có quan hệ tốt với Liễu Khê đều vây quanh cô, các nam sinh nhịn không được nhìn mấy cái.
Lúc Tô Nhiên vào lớp thì thấy một đám người vây quanh bàn của mình, nhịn không được nhíu mày, một lũ ồn ào.
Trình Tố ở cạnh cầm cặp thấy Tô Nhiên mất hứng thì mỉm cười an ủi “Mọi người lâu ngày không gặp nên mới kích động thôi!”
Sau đó không biết ai thấy hai người mới nói một câu “Tô Nhiên tới kìa”
Những bạn nữ vây quanh Liễu Khê đều ăn ý tản ra, mở đường cho Tô Nhiên đi vào, có người còn nở nụ cười xem kịch, vui vẻ khi thấy có người gặp họa.
Nếu so về khuôn mặt thì Liễu Khê có thể áp sát gắt gao Tô Nhiên ca ngạo kia, các bạn nữ trong lớp thấy tình hình này rất đáng xem.
“Liễu Khê?” Lúc Liễu Khê đang nói với một vài bạn học ở xung quanh về cách chăm sóc da thì có một giọng nói không xác định vang lên, Liễu Khê vừa nghe đã biết đó là Tô Nhiên.
Trong lúc này trong đầu Liễu Khê xuất hiện linh cảm mãnh liệt, cô ham mê giảm béo quá quên mất việc chú ý cặp tình nhân nhỏ này rồi.
Mà Trình Tố đứng một bên cũng rất kinh ngạc, đây là con bé Liễu Khê vừa mập vừa xấu kia á? Nói đùa à?
Cái này thật không khoa học!!!
Lúc này khuôn mặt bánh bao của Liễu Khê đã trở thành khuôn mặt trái xoan khéo léo, trên mặt có chút trẻ con, làn da trắng nõn nà, đôi mắt to tròn nhiễm chút nước, giống như làn nước trong veo, cả người giống một đóa hoa xinh đẹp, khiến người khác đui mù.
Trình Tố có chút hoảng hốt, tim đập nhanh hơn mấy nhịp, trên mặt không nhịn được có chút yêu thích, hai mắt nhìn Liễu Khê chằm chằm.
[Độ hảo cảm của nam chính Trình Tố với người chơi là 25 điểm]
Khó trách Tô Nhiên nóng nảy, độ hảo cảm tăng lên không ít, mới gặp mặt một lần mà từ giá trị âm lên tận 25 điểm luôn mà.
Chậc, thì rõ độ hảo cảm được cho là vậy à? Nam chính à, cậu thật sự nông cạn.
Tô Nhiên thấy Trình Tố nhìn Liễu Khê tới mức ngây người, trong lòng vừa tức vừa vội, đột nhiên vỗ cánh tay Trình Tố nói “Trình Tố, làm phiền cậu cầm cặp giúp, thầy sắp tới rồi, cậu nên về lớp đi thôi”
Con ngươi của Trình Tố trầm trầm, mỉm cười, buông cặp của Tô Nhiên xuống, dịu dàng chào hỏi Liễu Khê “Xin chào, đã lâu không gặp cậu, Liễu Khê”
Liễu Khê nở nụ cười sáng lạn, đôi mắt to tròn biến thành mặt trăng khuyết do híp mắt lại nói “A, đã lâu không gặp”
Sau đó vừa lòng nhìn khuôn mặt tươi cười dịu dàng như nước của Trình Tố, mẹ ơi, đây là nam chính sao? Ngay cả Trang Kỳ còn kém nhiều.
Tô Nhiên thấy Trình Tố không để ý lời của mình, trong lòng khó chịu, nụ cười vặn vẹo sau đó lại mỉm cười xinh đẹp, mang theo chút ưu sầu, oán giận nói “Liễu Khê, mấy ngày nghỉ không thấy cậu tìm tớ, tớ rất buồn đó, có phải tớ làm chuyện gì khiến cậu giận không?”
[Độ hảo cảm của nữ chính Tô Nhiên đối với người chơi giảm 5 điểm, đối với nam chính Trình Tố giảm 5 điểm]
Liễu Khê ngây người, đây là trả đũa à Người khinh bỉ lúc đó là cô ta đó! Nhưng mà độ hảo cảm lại giảm xuống, không tồi, Liễu Khê chưa từng gặp người cao ngạo như vậy lần nào đâu đó. Dĩ nhiên là không thoải mái với thái độ của Trình Tố đối với Liễu Khê. Nếu bây giờ gần với tên nam chính đó có phải độ hảo cảm lại giảm xuống không?
“Hả? Đâu có giận gì đâu” Ngón tay trắng nõn đùa giỡn cây bút bi trong tay, Liễu Khê trừng mắt nhìn, vô tội nhìn Trình Tố “Tớ từng nói mấy ngày nghỉ sẽ giảm béo mà, Tô Nhiên cũng biết đó”
“Tớ giảm béo để đẹp mà, tớ làm bằng mọi cách, không tin cậu tới hỏi Trang Kỳ đi, ngày nào tớ cũng bơi đến hết sức luôn” Âm thanh của Liễu Khê mềm nhẹ, mang theo sự làm nũng và oán hận.
“Khó trách, không nghĩ tới Liễu Khê lại có nghị lực như vậy” Vẻ mặt Trình Tố mang theo sự bội phục, trong câu nói mang theo sự thương tiếc, giọng nói dịu dàng hơn nhiều. Bộ dạng hai người nói chuyện có chút không coi ai ra gì, trong mắt Tô Nhiên nó rất là chướng mắt.
[Độ hảo cảm của nữ chính Tô Nhiên với người chơi giảm xuống 5 điểm, với nam chính Trình Tố giảm xuống 5 điểm]
Hệ thống, chị đây yêu mày!! Nếu không phải có người trong phòng học thì Liễu Khê sẽ múa điệu múa con vịt xấu xí mà ăn mừng rồi đó. Cô bé Tô Nhiên à, tiếp tục ghen đi nào!!!
Đẹp, đẹp, đẹp cái gì chứ? Tô Nhiên càng lúc càng cảm thấy bị uy hiếp, sắc mặt không khỏi suy sụp, cắn chặt răng, khóe mắt nhìn Trang Kỳ đang ở ngoài cửa sổ, miễn cưỡng nở nụ cười “Khó trách không liên lạc với tớ, thì ra là ngày nào cũng bơi với Trang Kỳ, thật là, tớ không phải là loại người thích làm bóng đèn!”
Liễu Khê cảm thấy buồn cười với lý do mà Tô Nhiên nói, không nghĩ tới cô ta tiến bộ như vậy, cô ta nói như vậy cũng giống như gán cho cô cái danh có trai quên bạn!
Trình Tố ở bên cạnh cũng đã thấy Trang Kỳ từ sớm, con ngươi có chút hờn giận. Ở trong trường, cả hai người đều là chàng trai được yêu thích, mặt ngoài thì hòa thuận nhưng bên trong lại thường lén so sánh nhau, không ai phục ai.
Lúc trước cậu và Tô Nhiên mập mờ như có nhưng không thì bản thân Trình Tố cảm thấy mình có chút thắng lợi Trang Kỳ, không nghĩ tới con bé mập Liễu Khê gầy xuống lại đẹp như vậy, xem ra tên Trang Kỳ này được lợi rồi.
Trong chốc lát, cả người Trình Tố cảm thấy khó chịu, không được, cậu ta không thể thua Trang Kỳ. Hơn nữa Liễu Khê còn đẹp hơn so với Tô Nhiên, có một cô bạn gái xinh đẹp như vậy cũng là chuyện rất có mặt mũi.
Nghĩ tới đó, Trình Tố nở nụ cười mê người nói “Bây giờ mới khai giảng xong, chương trình học chưa nặng, không bằng tan học chúng ta cùng đi ăn cơm, tớ biết một quán cơm Tây, mùi vị rất tốt, hơn nữa ăn xong có món điểm tâm ngọt rất ngon. Xem như là chúc mừng Liễu Khê biến thân hoàn mỹ, sao nào?”
Đừng gọi Liễu Khê, Liễu Khê, tôi và cậu quen nhau lắm à? Liễu Khê bĩu môi, mùi vị cơm Tây chẳng ngon bằng mỳ thịt bò ở đầu đường, ây dô, quả nhiên là bị mỳ thịt bò mà Trang Kỳ ăn mỗi ngày kích thích rồi.
“Sao có thể như vậy, nếu nói chúc mừng thì tớ là người mời chứ” Trên mặt Liễu Khê xuất hiện lúm đồng tiền, dù sao cười nhiều cũng không tăng thêm miếng thịt nào “Không bằng lát tan học chúng ta rủ thêm vài người đi cho náo nhiệt”
Khuôn mặt Tô Nhiên bây giờ lúc đỏ lúc trắng, bây giờ Trình Tố dám công khai tán tỉnh Liễu Khê trước mặt cô, quả thật giống như tát lên mặt cô một cái. Đặc biệt cô còn nghe được tiếng cười nhạo của mấy con ả kia, cô cảm thấy khuôn mặt bây giờ nóng rực khó chịu, cô chịu không nổi rồi. Trong nháy mắt, hốc mắt của Tô Nhiên đỏ bừng.
Liễu Khê, con đĩ này!!!
[1]Hàn Hồng: ca sĩ nổi tiếng và nhạc sĩ sáng tác hiếm có trong làng ca nhạc thịnh hành Đại Lục Trung Quốc.
Chung Sở Hồng: nữ diễn viên Hồng Kông
Từ Hàn Hồng đến Chung Sở Hồng ý là biến từ béo thành gầy, từ xấu thành đẹp.
/80
|