Chu tiểu nghi hôn mê ba ngày ba đêm mới tỉnh dậy, Ninh Thư gửi một ít thuốc bổ đến chỗ cô ta, còn dặn dò Chu tiểu nghi chú ý dưỡng thương.
Không biết có phải do Chu tiểu nghi mất quá nhiều máu nên đầu óc bị thiếu dưỡng khí, sau khi tỉnh dậy cứ ngây ngây nằm nhìn lên trần nhà.
Ninh Thư dặn dò Thu Linh bỏ đồ xuống rồi chuẩn bị bước đi.
“Nương nương, người như vậy không mệt mỏi ư?” Chu tiểu nghi quay người sang nói với Ninh Thư: “Trong lòng nương nương người hận thần thiếp vô cùng, lại còn giả vờ mang dáng vẻ hiền thục khoan dung, người thật sự có thể nhẫn nhịn việc chồng mình san sẻ tình yêu với những người phụ nữ khác ư?”
Ninh Thư mỉm cười: “Chu tiểu nghi muốn nói gì, ngươi tổn thương vì Hoàng thượng không quan tâm đến ngươi ư?”
“Trong lòng của Hoàng thượng, chúng ta chẳng là gì cả, muốn bỏ là có thể bỏ ngay được.” ánh mắt Chu tiểu nghi có vẻ hơi đỏ, tất cả những nữ nhân ở hậu cung này đều không đáng quý bằng một ngón tay của Triệu Húc.
Đây đích thực là hậu cung, hoàng đế bạc tình, phi tần đấu đá, không ngừng tranh đấu, cho dù có hệ thống sủng phi giúp đỡ, nhưng cô ta ở lại hậu cung này cũng rất khó khăn.
Ninh Thư không kiềm được mình muốn lườm cho cô ta một cái, chà chà, cô ta biến người khác thành kẻ ngốc, chỉ là người đàn ông không đối xử thâm tình như trong tưởng tượng của cô ta, cô ta cứ làm như bản thân bị tổn thương sâu sắc lắm.
Cô ta cũng đâu có thật lòng với người ta, chỉ có thể nói là đôi bên lợi dụng nhau mà thôi.
Trò chơi tình ái, ai là người có tình cảm thật sự.
Tất cả những nữ nhân trong hậu cung là đều là của hoàng đế, hiện tại vẫn chưa đến mức không có ngươi thì không được, cho dù tất cả nữ nhân trong hậu cung này có chết hết thì Triệu Húc cũng không màng luyến tiếc.
Không có được lại cứ đi gây rối người khác, bị thất tình lại còn hoang mang.
Bây giờ cứ mang cái dảng vẻ đau thương vì tổn thương, cô ta định diễn cho ai xem chứ?
“Chúng ta đều dựa vào Hoàng thượng mà sống, cố gắng dưỡng thương cho tốt.” Ninh Thư lạnh lùng nói, những nữ nhân trong hậu cung đều phụ thuộc vào Triệu Húc, trước mặt Hoàng thượng còn không dám nhắc đến sự bình đẳng, chứ đừng nói là tình yêu.
Chu tiểu nghi cười nhạt: “Đúng là thế gian thối nát.”
Ninh Thư mím môi, cho dù thời đại có thối nát như thế nào, chỉ có thể dựa vào sự mạnh mẽ của bản thân mà thôi.
Đem vận mệnh của mình giao vào tay kẻ khác, đó là hành động ngu xuẩn nhất.
Người khác có thể tùy tiện nắm giữ sinh mệnh của bản thân, đó là chuyện đáng sợ đến nhường nào.
Hiện tại Chu tiểu nghi đang oán hận, chẳng qua là đang oán trách sự vô dụng của bản thân, nếu như lần này hộ giá thành công, thì cô ta đã không tự oán thán như vậy, ngược lại còn rất vui vẻ vì có được sự sủng ái từ Hoàng thượng.
Chu tiểu nghi chính là nữ nhân hoàn mỹ mà hệ thống tạo ra cho Triệu Húc, tài hoa hơn người, khuynh quốc khuynh thành.
Còn về việc Chu tiểu nghi có yêu Triệu Húc hay không, có thể là yêu, có thể không yêu, ai mà biết được?
Vì vậy Ninh Thư nhìn thấy dáng vẻ đau thương của Chu tiểu nghi như vậy chỉ thấy chán ghét.
“Cố gắng dưỡng thương.” Ninh Thư nói xong quay người bỏ đi.
“Nương nương.”
Ninh Thư quay người lại, nhìn Chu tiểu nghi: “Nương Nương, Hoàng thượng có dặn dò gì không?”
“Sau buổi yến tiệc, Hoàng thượng bận rộn thẩm tra vũ nữ thích khách, bổn cung không có thời gian gặp người.” Ninh Thư biểu cảm nghiêm nghị: “Việc ngươi cần làm bây giờ đó là cố gắng mà dưỡng thương đi.”
Chu tiểu nghi nghe NInh Thư nói vậy, sắc mặt càng thêm trắng bệch, có cảm giác trong lòng cô ta có rất nhiều tâm tư.
“Nhiệm vụ hộ giá thất bại, bị trừng phạt thiên đao vạn quả, bây giờ bắt đầu thi hành.” Hệ thống sủng phi nói với Chu tiểu nghi.
Trái tim Chu tiểu nghi thắt lại: “Cho dù có bị trừng phạt, thì ngươi không thể cho ta thêm chút thời gian hay sao, chờ cho vết thương của ta lành lại rồi nói tiếp, ta không thể chịu đựng được.”
“Sự việc lần này vô cùng thất vọng, lại còn tổn hại đến năng lượng của hệ thống, nhất định phải trừng phạt ngươi.” Hệ thống sủng phi lạnh lùng nói.
“Đừng mà, á…” Chu tiểu nghi cảm giác toàn thân không còn là của mình nữa, máu thịt khắp cơ thể cô ta cứ như bị ngàn dao cứa nát, còn có thêm cảm giác bị đao cứa vào xương nữa.
Nỗi đau đớn không gì có thể tả nổi vây lấy Chu tiểu nghi, khiến cho con ngươi của Chu tiểu nghi cũng bắt đầu bị bấn loạn, toàn thân mồ hôi đầm đìa, vết thương đằng sau lưng lại rỉ máu ướt hết cả bộ y phục.
Chu tiểu nghi có muốn ngất đi cũng không được, chỉ có thể cố gắng chịu đựng nỗi đau khổ vô tận này.
Chu tiểu nghi toàn thân mồ hôi đầm đìa, gương mặt tái nhợt, há miệng không ngừng hít thở, khóe mắt chảy nước mắt ròng ròng, trong lòng cầu xin hệ thống: “Hãy tha cho tôi, tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ, đau quá, đau quá.”
“Vậy ngươi hãy giết chết ta đi cho rồi, ta không bị Hoàng thượng giết chết thì cũng bị ngươi hành hạ đến chết, ta bây giờ sống không bằng chết.” Chu tiểu nghi giận dữ hét lên.
“Nếu ngươi muốn thoát khỏi hệ thống, vậy thì thoát đi.” Hệ thống sủng phi lạnh lùng nói.
“Đừng, đừng thoát.” Chu tiểu nghi lập tức nhỏ nhẹ, trong tiềm thức vẫn còn đang ỷ lại vào hệ thống sủng phi, tuy rằng rất ghét hệ thống đối xử với mình quá tàn nhẫn.
Thế nhưng nếu như rời khỏi hệ thống, thì Chu tiểu nghi tuyệt đối sẽ vô cùng hoang mang vô định, từ trước đến giờ vẫn nhờ hệ thống chỉ điểm, không còn hệ thống giao nhiệm vụ nữa, Chu tiểu nghi vô cùng luống cuống sợ hãi.
ở chốn hậu cung này, Chu tiểu nghi chỉ có thể dựa dẫm vào hệ thống sủng phi mà thôi.
Trên thực tế, sau một thời gian nhận sự thưởng phạt của hệ thống, Chu tiểu nghi đã trở thành nô lệ của hệ thống rồi.
Vất vả mãi mới chịu đựng được thiên đao vạn quả, Chu tiểu nghi bị ngất đi, bất tỉnh nhân sự.
Ninh Thư sau khi rời khỏi Ánh Nguyệt Cung, cung nữ của Trường Thu cung bẩm báo với Ninh Thư rằng Hoàng thượng đang chờ cô ở Trường Thu cung.
Ninh Thư rảo bước về Trường Thu cung, nhìn thấy Hoàng thượng đang uống trà, hành lễ xong vội hỏi: “Hoàng thượng sao lại đến vào giờ này?”
“Hoàng hậu vừa đi đâu thế?” Triệu Húc đặt chén trà xuống nhìn Ninh Thư.
Ninh Thư thở dài nói: “Chu tiểu nghi đã tỉnh, thần thiếp qua thăm nàng ấy, dù gì nàng ấy cũng vì hộ giá Hoàng thượng mà bị thương, thần thiếp sao có thể bỏ mặc không thăm nàng ấy được?”
“Nàng ấy có đỡ hơn chút nào không?” Triệu Húc hỏi một cách không cảm xúc, gương mặt rất điềm tĩnh.
Ninh Thư gật đầu: “Bây giờ đã tỉnh rồi, Hoàng thượng có muốn đến thăm nàng ấy không?”
“Không cần, ta đã sai thái ý đến đó chữa trị cho nàng ấy rồi.”
“Vâng.” Ninh Thư gật đầu, tất cả đều đúng như cô dự liệu.
“Hoàng hậu, trẫm muốn giải tán tất cả vũ nữ trong cung, trong cung sẽ không nuôi dưỡng vũ nữ nữa.” Triệu Húc nói.
Ninh Thư cũng không có ý kiến gì, nữ nhân trong hậu cung này đều là phi tần dự bị cho Triệu Húc, bao gồm cả vũ nữ, nhưng có một vấn đề…
“Hoàng thượng, nếu giải tán hết đám vũ nữ, nếu như sau này có yến tiệc quan trọng, cần người ca hát nhảy mũa, trong cung không có vũ nữ thì phải làm sao, nếu như đến lúc đó mới tuyển cung nữ từ bên ngoài vào thì còn nguy hiểm hơn.”
“Thần thiếp thấy, chúng ta nên điều tra từng thân phận của các vũ nữ trong cung, có vấn đề gì thì lập tức cho xuất cung.” Ninh Thư nói.
Triệu Húc suy nghĩ một hồi, gật đầu: “Đó là vấn đề đấy, trẫm thân là vua của một nước, các nước lân bang đến yết kiến, nếu như không có vũ nữ biểu diễn, thì đúng là mất mặt.”
“Chuyện này trẫm sẽ sai người đi giải quyết.” Triệu Húc nói với Ninh Thư: “Nàng cũng đã bị kinh động lúc ở trên yến tiệc rồi, nàng hãy nghỉ ngơi đi.”
Đây vốn là chuyện của hậu cung phải lo, kết quả Triệu Húc lại tự tìm người giải quyết, rõ ràng là không tin tưởng cô.
Ninh Thư gật đầu: “Thần thiếp đa tạ sự quan tâm của Hoàng thượng, Hoàng thượng cũng phải chú ý long thể.”
Triệu Húc đứng lên, đi được hai bước, quay người lại nói với Ninh Thư: “Nàng hãy ban thưởng cho Chu tiểu nghi một ít của cải.”
Không biết có phải do Chu tiểu nghi mất quá nhiều máu nên đầu óc bị thiếu dưỡng khí, sau khi tỉnh dậy cứ ngây ngây nằm nhìn lên trần nhà.
Ninh Thư dặn dò Thu Linh bỏ đồ xuống rồi chuẩn bị bước đi.
“Nương nương, người như vậy không mệt mỏi ư?” Chu tiểu nghi quay người sang nói với Ninh Thư: “Trong lòng nương nương người hận thần thiếp vô cùng, lại còn giả vờ mang dáng vẻ hiền thục khoan dung, người thật sự có thể nhẫn nhịn việc chồng mình san sẻ tình yêu với những người phụ nữ khác ư?”
Ninh Thư mỉm cười: “Chu tiểu nghi muốn nói gì, ngươi tổn thương vì Hoàng thượng không quan tâm đến ngươi ư?”
“Trong lòng của Hoàng thượng, chúng ta chẳng là gì cả, muốn bỏ là có thể bỏ ngay được.” ánh mắt Chu tiểu nghi có vẻ hơi đỏ, tất cả những nữ nhân ở hậu cung này đều không đáng quý bằng một ngón tay của Triệu Húc.
Đây đích thực là hậu cung, hoàng đế bạc tình, phi tần đấu đá, không ngừng tranh đấu, cho dù có hệ thống sủng phi giúp đỡ, nhưng cô ta ở lại hậu cung này cũng rất khó khăn.
Ninh Thư không kiềm được mình muốn lườm cho cô ta một cái, chà chà, cô ta biến người khác thành kẻ ngốc, chỉ là người đàn ông không đối xử thâm tình như trong tưởng tượng của cô ta, cô ta cứ làm như bản thân bị tổn thương sâu sắc lắm.
Cô ta cũng đâu có thật lòng với người ta, chỉ có thể nói là đôi bên lợi dụng nhau mà thôi.
Trò chơi tình ái, ai là người có tình cảm thật sự.
Tất cả những nữ nhân trong hậu cung là đều là của hoàng đế, hiện tại vẫn chưa đến mức không có ngươi thì không được, cho dù tất cả nữ nhân trong hậu cung này có chết hết thì Triệu Húc cũng không màng luyến tiếc.
Không có được lại cứ đi gây rối người khác, bị thất tình lại còn hoang mang.
Bây giờ cứ mang cái dảng vẻ đau thương vì tổn thương, cô ta định diễn cho ai xem chứ?
“Chúng ta đều dựa vào Hoàng thượng mà sống, cố gắng dưỡng thương cho tốt.” Ninh Thư lạnh lùng nói, những nữ nhân trong hậu cung đều phụ thuộc vào Triệu Húc, trước mặt Hoàng thượng còn không dám nhắc đến sự bình đẳng, chứ đừng nói là tình yêu.
Chu tiểu nghi cười nhạt: “Đúng là thế gian thối nát.”
Ninh Thư mím môi, cho dù thời đại có thối nát như thế nào, chỉ có thể dựa vào sự mạnh mẽ của bản thân mà thôi.
Đem vận mệnh của mình giao vào tay kẻ khác, đó là hành động ngu xuẩn nhất.
Người khác có thể tùy tiện nắm giữ sinh mệnh của bản thân, đó là chuyện đáng sợ đến nhường nào.
Hiện tại Chu tiểu nghi đang oán hận, chẳng qua là đang oán trách sự vô dụng của bản thân, nếu như lần này hộ giá thành công, thì cô ta đã không tự oán thán như vậy, ngược lại còn rất vui vẻ vì có được sự sủng ái từ Hoàng thượng.
Chu tiểu nghi chính là nữ nhân hoàn mỹ mà hệ thống tạo ra cho Triệu Húc, tài hoa hơn người, khuynh quốc khuynh thành.
Còn về việc Chu tiểu nghi có yêu Triệu Húc hay không, có thể là yêu, có thể không yêu, ai mà biết được?
Vì vậy Ninh Thư nhìn thấy dáng vẻ đau thương của Chu tiểu nghi như vậy chỉ thấy chán ghét.
“Cố gắng dưỡng thương.” Ninh Thư nói xong quay người bỏ đi.
“Nương nương.”
Ninh Thư quay người lại, nhìn Chu tiểu nghi: “Nương Nương, Hoàng thượng có dặn dò gì không?”
“Sau buổi yến tiệc, Hoàng thượng bận rộn thẩm tra vũ nữ thích khách, bổn cung không có thời gian gặp người.” Ninh Thư biểu cảm nghiêm nghị: “Việc ngươi cần làm bây giờ đó là cố gắng mà dưỡng thương đi.”
Chu tiểu nghi nghe NInh Thư nói vậy, sắc mặt càng thêm trắng bệch, có cảm giác trong lòng cô ta có rất nhiều tâm tư.
“Nhiệm vụ hộ giá thất bại, bị trừng phạt thiên đao vạn quả, bây giờ bắt đầu thi hành.” Hệ thống sủng phi nói với Chu tiểu nghi.
Trái tim Chu tiểu nghi thắt lại: “Cho dù có bị trừng phạt, thì ngươi không thể cho ta thêm chút thời gian hay sao, chờ cho vết thương của ta lành lại rồi nói tiếp, ta không thể chịu đựng được.”
“Sự việc lần này vô cùng thất vọng, lại còn tổn hại đến năng lượng của hệ thống, nhất định phải trừng phạt ngươi.” Hệ thống sủng phi lạnh lùng nói.
“Đừng mà, á…” Chu tiểu nghi cảm giác toàn thân không còn là của mình nữa, máu thịt khắp cơ thể cô ta cứ như bị ngàn dao cứa nát, còn có thêm cảm giác bị đao cứa vào xương nữa.
Nỗi đau đớn không gì có thể tả nổi vây lấy Chu tiểu nghi, khiến cho con ngươi của Chu tiểu nghi cũng bắt đầu bị bấn loạn, toàn thân mồ hôi đầm đìa, vết thương đằng sau lưng lại rỉ máu ướt hết cả bộ y phục.
Chu tiểu nghi có muốn ngất đi cũng không được, chỉ có thể cố gắng chịu đựng nỗi đau khổ vô tận này.
Chu tiểu nghi toàn thân mồ hôi đầm đìa, gương mặt tái nhợt, há miệng không ngừng hít thở, khóe mắt chảy nước mắt ròng ròng, trong lòng cầu xin hệ thống: “Hãy tha cho tôi, tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ, đau quá, đau quá.”
“Vậy ngươi hãy giết chết ta đi cho rồi, ta không bị Hoàng thượng giết chết thì cũng bị ngươi hành hạ đến chết, ta bây giờ sống không bằng chết.” Chu tiểu nghi giận dữ hét lên.
“Nếu ngươi muốn thoát khỏi hệ thống, vậy thì thoát đi.” Hệ thống sủng phi lạnh lùng nói.
“Đừng, đừng thoát.” Chu tiểu nghi lập tức nhỏ nhẹ, trong tiềm thức vẫn còn đang ỷ lại vào hệ thống sủng phi, tuy rằng rất ghét hệ thống đối xử với mình quá tàn nhẫn.
Thế nhưng nếu như rời khỏi hệ thống, thì Chu tiểu nghi tuyệt đối sẽ vô cùng hoang mang vô định, từ trước đến giờ vẫn nhờ hệ thống chỉ điểm, không còn hệ thống giao nhiệm vụ nữa, Chu tiểu nghi vô cùng luống cuống sợ hãi.
ở chốn hậu cung này, Chu tiểu nghi chỉ có thể dựa dẫm vào hệ thống sủng phi mà thôi.
Trên thực tế, sau một thời gian nhận sự thưởng phạt của hệ thống, Chu tiểu nghi đã trở thành nô lệ của hệ thống rồi.
Vất vả mãi mới chịu đựng được thiên đao vạn quả, Chu tiểu nghi bị ngất đi, bất tỉnh nhân sự.
Ninh Thư sau khi rời khỏi Ánh Nguyệt Cung, cung nữ của Trường Thu cung bẩm báo với Ninh Thư rằng Hoàng thượng đang chờ cô ở Trường Thu cung.
Ninh Thư rảo bước về Trường Thu cung, nhìn thấy Hoàng thượng đang uống trà, hành lễ xong vội hỏi: “Hoàng thượng sao lại đến vào giờ này?”
“Hoàng hậu vừa đi đâu thế?” Triệu Húc đặt chén trà xuống nhìn Ninh Thư.
Ninh Thư thở dài nói: “Chu tiểu nghi đã tỉnh, thần thiếp qua thăm nàng ấy, dù gì nàng ấy cũng vì hộ giá Hoàng thượng mà bị thương, thần thiếp sao có thể bỏ mặc không thăm nàng ấy được?”
“Nàng ấy có đỡ hơn chút nào không?” Triệu Húc hỏi một cách không cảm xúc, gương mặt rất điềm tĩnh.
Ninh Thư gật đầu: “Bây giờ đã tỉnh rồi, Hoàng thượng có muốn đến thăm nàng ấy không?”
“Không cần, ta đã sai thái ý đến đó chữa trị cho nàng ấy rồi.”
“Vâng.” Ninh Thư gật đầu, tất cả đều đúng như cô dự liệu.
“Hoàng hậu, trẫm muốn giải tán tất cả vũ nữ trong cung, trong cung sẽ không nuôi dưỡng vũ nữ nữa.” Triệu Húc nói.
Ninh Thư cũng không có ý kiến gì, nữ nhân trong hậu cung này đều là phi tần dự bị cho Triệu Húc, bao gồm cả vũ nữ, nhưng có một vấn đề…
“Hoàng thượng, nếu giải tán hết đám vũ nữ, nếu như sau này có yến tiệc quan trọng, cần người ca hát nhảy mũa, trong cung không có vũ nữ thì phải làm sao, nếu như đến lúc đó mới tuyển cung nữ từ bên ngoài vào thì còn nguy hiểm hơn.”
“Thần thiếp thấy, chúng ta nên điều tra từng thân phận của các vũ nữ trong cung, có vấn đề gì thì lập tức cho xuất cung.” Ninh Thư nói.
Triệu Húc suy nghĩ một hồi, gật đầu: “Đó là vấn đề đấy, trẫm thân là vua của một nước, các nước lân bang đến yết kiến, nếu như không có vũ nữ biểu diễn, thì đúng là mất mặt.”
“Chuyện này trẫm sẽ sai người đi giải quyết.” Triệu Húc nói với Ninh Thư: “Nàng cũng đã bị kinh động lúc ở trên yến tiệc rồi, nàng hãy nghỉ ngơi đi.”
Đây vốn là chuyện của hậu cung phải lo, kết quả Triệu Húc lại tự tìm người giải quyết, rõ ràng là không tin tưởng cô.
Ninh Thư gật đầu: “Thần thiếp đa tạ sự quan tâm của Hoàng thượng, Hoàng thượng cũng phải chú ý long thể.”
Triệu Húc đứng lên, đi được hai bước, quay người lại nói với Ninh Thư: “Nàng hãy ban thưởng cho Chu tiểu nghi một ít của cải.”
/1471
|