Mẹ con Phương gia đều vô cùng chờ mong đứa bé trong bụng Bạch Y Xảo, nhưng lòng Bạch Y Xảo lại dày vò như bị đun trong chảo dầu, căm phẫn tột cùng đối với đứa bé mỗi ngày một lớn trong bụng của nàng này.
Đây là kết quả của một vụ cưỡng hiếp.
Bạch Y Xảo sẽ không giữ lại nó.
Bạch Y Xảo suy tư trong lòng làm sao để sảy đứa bé này, nhưng lại muốn chết có giá trị chút.
Ninh Thư khi mẫu thân Phương Dũng vào nhà xin quần áo cũ mới biết được Bạch Y Xảo mang thai, Ninh Thư nhịn không được suy đoán thai trong bụng Bạch Y Xảo là của ai?
Có điều Ninh Thư thấy Bạch Y Xảo luôn đến xung quanh Trần gia lượn lờ, đợi cơ hội là nói chuyện với cô, nói là muốn xin lỗi bồi thường cô.
Bởi vì chuyện nhân sâm lần trước, Bạch Y Xảo muốn xin lỗi Ninh Thư.
Ninh Thư lập tức biết được, chỉ sợ đứa bé này là của Lý cẩu tử, hiện tại Bạch Y Xảo muốn giết đứa bé, đồng thời còn muốn vu oan lên người cô.
Ninh Thư:...
Quả là người đi ra từ cuộc tranh đấu trong hậu viện, một hòn đá ném trúng hai con chim, vừa giải quyết được nghiệp chướng trong bụng, lại đem danh tiếng ác độc đổ lên đầu cô.
Phương Dũng sẽ có quan hệ gì với người giết con của mình, mà nếu có thì cũng là hận.
Ninh Thư căn bản cũng không để ý tới Bạch Y Xảo, đóng cửa, chỉ tránh trong nhà, không thấy ngươi, không tiếp xúc tay chân gì với ngươi, xem ngươi làm sao đổ vấy lên người ta được.
Ninh Thư dặn người Trần gia thấy Bạch Y Xảo thì đi đường vòng.
Bạch Y Xảo thấy người Trần gia căn bản không mắc bẫy, giận muốn chết, nàng đi ra không bao lâu, đã bị Phương Dũng khiêng về nhà, Phương Dũng lo lắng nàng bị cảm nắng, thân thể ăn không tiêu, làm cho Bạch Y Xảo thấy phiền vô cùng vẫn không thể nổi giận với Phương Dũng.
Ninh Thư đến y quán trấn trên thăm Lý cẩu tử, Lý cẩu tử còn chưa tỉnh, vết thương trên người đều thối rữa rồi.
Ninh Thư lại đút cho hắn chút thuốc, đem kình khí mấy ngày nay tu luyện được đều truyền vào trong thân thể Lý cẩu tử, chậm rãi chữa thương cho hắn.
Ninh Thư không định trị liệu cho Lý cẩu tử thành người bình thường, chỉ cần tỉnh lại có ý thức là được.
Dù sao Lý cẩu tử làm ra chuyện vô liêm sỉ như vậy, thì sống không nổi đâu, Phương Dũng là một kẻ nóng tính.
Bây giờ là loạn thế, giết một người thì tính là gì, hơn nữa Phương Dũng còn sắp đi tham gia quân khởi nghĩa.
Ninh Thư trả tiền thuốc men, mua ít đồ rồi trở về trong thôn.
Mang rổ lại gặp Bạch Y Xảo ở cửa nhà, Bạch Y Xảo thấy Ninh Thư, mắt sáng rực lên, bước cực nhanh đi tới chỗ Ninh Thư.
Ninh Thư quay đầu bỏ chạy, cứ không nói chuyện cùng Bạch Y Xảo đấy.
Bạch Y Xảo:...
Ninh Thư vòng nguyên một vòng, tránh được Bạch Y Xảo rồi về nhà.
Bạch Y Xảo:...
Bạch Y Xảo thấy Ninh Thư như vậy, nhịn không được nện một cái vào bụng của mình, Trần Nhị Muội, Trần Nhị Muội thật khiến người ta căm phẫn.
Bạch Y Xảo thực sự hận thấu Ninh Thư.
Nàng thực sự làm gì cũng không thuận lợi.
Bạch Y Xảo đứng dưới mặt trời không nhúc nhích, mặc dù nóng không chịu nổi, nhưng thân thể Bạch Y Xảo không ngừng bốc lên từng luồng khí lạnh lẽo.
Cuộc đời của nàng sao lại là cái bộ dạng này.
Y Xảo, nàng tại sao lại đi ra, trời nóng như vậy. Phương Dũng thấy Bạch Y Xảo đứng dưới mặt trời ngây người.
Phương Dũng cảm giác Bạch Y Xảo trở nên rất kỳ quái, không giống như lúc bọn họ lấy nhau?
Phương Dũng nắm tay Bạch Y Xảo, tay Bạch Y Xảo thật lạnh: Tay lạnh như vậy, nàng lạnh à?
Trời này sao tay lạnh thành như vậy.
Ninh Thư mở cửa sân ra một khe hở, thò đầu ra nói với Phương Dũng cách đó không xa rằng: Phương Dũng, ngươi có thể kêu vợ của ngươi đừng đến cửa nhà ta lượn lờ hay không, vợ của ngươi hiện tại mang thai, nhỡ xảy ra chuyện gì lại trách nhà chúng ta đó.
Chuyện nhân sâm lần trước, ta đã chán chả buồn nói, lần này chuyện liên quan đến đứa bé, là một sinh mệnh đó, Trần gia chúng ta gánh không nổi khoản nợ ác nghiệt như vậy đâu. Ninh Thư thẳng thắn.
Đã mang thai còn không cố gắng ở nhà dưỡng thai, chạy tới nhà của ta làm gì? Ninh Thư quyệt miệng nói.
Phương Dũng nhìn thoáng qua Ninh Thư, nắm thật chặt tay Bạch Y Xảo, lạnh nhạt nói rằng: Cho dù gặp chuyện không may cũng không tính lên nhà cô đâu, Y Xảo chỉ là muốn nói lời xin lỗi, hà tất nói khó nghe như vậy.
Cô nói khó nghe á, việc làm Bạch Y Xảo mới khó coi đó.
Ha ha, vậy được rồi, ta tha thứ, đừng tới vật vờ lang thang nữa. Ninh Thư đóng cửa.
Trước mặt người ngoài, Phương Dũng đương nhiên là che chở Bạch Y Xảo, nhưng khi chỉ có hai người, Phương Dũng nhịn không được cau mày nói rằng: Y Xảo, đến cùng là chuyện gì xảy ra, nàng có chuyện gì thì nói với ta, nàng như vậy khiến ta rất khó chịu, nàng cho dù không thèm để ý đến nàng, cũng phải nghĩ tới đứa bé trong bụng chứ.
Bạch Y Xảo vành mắt đỏ bừng, nước mắt rơi xuống: Người ta trong lòng khó chịu, chàng còn hung dữ với thiếp.
Phương Dũng bất đắc dĩ thở dài, dắt Bạch Y Xảo về nhà.
Sau đó, Bạch Y Xảo cũng không tìm đến Ninh Thư nữa, dù sao ai cũng không phải người ngu, Bạch Y Xảo biết Ninh Thư đang đề phòng mình.
Cũng sẽ không lại làm chuyện vô ích nữa, phải tìm những biện pháp khác giết đứa bé trong bụng.
Thấy Y Xảo ngoan ngoãn ở nhà, Phương Dũng an tâm, cầm công cụ đi săn lên núi.
Dù sao không dễ dàng bắt giết hổ như vậy, có thể là bởi vì trời quá nóng, không có nước, con bạch hổ một mắt này trông phiền não dị thường.
Phương Dũng len lén quan sát một thời gian thật lâu, quan sát tình huống của con hổ.
Hiện tại có con nít phải nuôi, Phương Dũng còn muốn dựa vào da hổ xương hổ để kiếm ít tiền.
Trải qua một phen chật vật, Phương Dũng bắn chết bạch hổ, để không phá hỏng sự hoàn chỉnh của da hổ, Phương Dũng bắn một mũi tên tới mắt hổ.
Hơn nữa huơ nắm tay vô cùng dũng mãnh đánh chết con hổ.
Phương Dũng khiêng bạch hổ về nhà, khiến thôn dân đều đến vây xem.
Trần Lực nói với Ninh Thư rằng: Phương Dũng cũng thật là lợi hại, lại giết được một con hổ.
Ninh Thư không có cảm xúc gì, đánh chết hổ thì tính là gì, cô cũng có thể đánh chết hổ.
Có điều người ta là thục nữ.
Ninh Thư bị Trần Lực kéo đi xem hổ, con hổ này quả thực rất lớn, hơn nữa da hổ vô cùng hoàn chỉnh, da lông bóng loáng, có lẽ đáng giá không ít tiền đâu, còn có một bộ xương hổ.
Ninh Thư căn bản cũng không để ý tới hổ, mà nhìn về phía Bạch Y Xảo, Bạch Y Xảo sắc mặt tái nhợt, khuôn mặt gầy đi trông thấy.
Thân hình vô cùng gầy gò, giữa hai lông mày có khí đen không nói rõ được.
Một chút cũng không thấy sự ôn nhu và vui sướng khi sắp làm mẹ, Ninh Thư lần nữa xác định trong bụng Bạch Y Xảo không phải con của Phương Dũng.
Ninh Thư nhìn thoáng qua Phương Dũng đang lột da gỡ xương, hắn đắc ý vô cùng, đánh chết vua của rừng rậm có thể là minh chứng cho một kẻ mạnh anh dũng, hơn nữa hiện tại thê tử đã mang thai rồi.
Cuộc đời có vẻ vô cùng hoàn mỹ.
Trần Lực lẩm bẩm bên tai Ninh Thư, nói Phương Dũng thật lợi hại, hắn cũng muốn học võ, muốn đi săn bla bla.
Ninh Thư mặt không đổi mà nhún vai, xoay người về nhà tiếp tục làm thuốc, những thứ thuốc này là chuẩn bị cho Lý cẩu tử.
Ninh Thư bọc thuốc bột lại, đặt ở trong giỏ xách liền chuẩn bị đi thăm Lý cẩu tử.
Lý cẩu tử đã tỉnh lại, có điều vẫn không thể động đậy như trước, Ninh Thư cũng chưa từng xuất hiện trước mặt Lý cẩu tử, không định để mình dính vào chuyện giữa hắn cùng Bạch Y Xảo.
Đây là kết quả của một vụ cưỡng hiếp.
Bạch Y Xảo sẽ không giữ lại nó.
Bạch Y Xảo suy tư trong lòng làm sao để sảy đứa bé này, nhưng lại muốn chết có giá trị chút.
Ninh Thư khi mẫu thân Phương Dũng vào nhà xin quần áo cũ mới biết được Bạch Y Xảo mang thai, Ninh Thư nhịn không được suy đoán thai trong bụng Bạch Y Xảo là của ai?
Có điều Ninh Thư thấy Bạch Y Xảo luôn đến xung quanh Trần gia lượn lờ, đợi cơ hội là nói chuyện với cô, nói là muốn xin lỗi bồi thường cô.
Bởi vì chuyện nhân sâm lần trước, Bạch Y Xảo muốn xin lỗi Ninh Thư.
Ninh Thư lập tức biết được, chỉ sợ đứa bé này là của Lý cẩu tử, hiện tại Bạch Y Xảo muốn giết đứa bé, đồng thời còn muốn vu oan lên người cô.
Ninh Thư:...
Quả là người đi ra từ cuộc tranh đấu trong hậu viện, một hòn đá ném trúng hai con chim, vừa giải quyết được nghiệp chướng trong bụng, lại đem danh tiếng ác độc đổ lên đầu cô.
Phương Dũng sẽ có quan hệ gì với người giết con của mình, mà nếu có thì cũng là hận.
Ninh Thư căn bản cũng không để ý tới Bạch Y Xảo, đóng cửa, chỉ tránh trong nhà, không thấy ngươi, không tiếp xúc tay chân gì với ngươi, xem ngươi làm sao đổ vấy lên người ta được.
Ninh Thư dặn người Trần gia thấy Bạch Y Xảo thì đi đường vòng.
Bạch Y Xảo thấy người Trần gia căn bản không mắc bẫy, giận muốn chết, nàng đi ra không bao lâu, đã bị Phương Dũng khiêng về nhà, Phương Dũng lo lắng nàng bị cảm nắng, thân thể ăn không tiêu, làm cho Bạch Y Xảo thấy phiền vô cùng vẫn không thể nổi giận với Phương Dũng.
Ninh Thư đến y quán trấn trên thăm Lý cẩu tử, Lý cẩu tử còn chưa tỉnh, vết thương trên người đều thối rữa rồi.
Ninh Thư lại đút cho hắn chút thuốc, đem kình khí mấy ngày nay tu luyện được đều truyền vào trong thân thể Lý cẩu tử, chậm rãi chữa thương cho hắn.
Ninh Thư không định trị liệu cho Lý cẩu tử thành người bình thường, chỉ cần tỉnh lại có ý thức là được.
Dù sao Lý cẩu tử làm ra chuyện vô liêm sỉ như vậy, thì sống không nổi đâu, Phương Dũng là một kẻ nóng tính.
Bây giờ là loạn thế, giết một người thì tính là gì, hơn nữa Phương Dũng còn sắp đi tham gia quân khởi nghĩa.
Ninh Thư trả tiền thuốc men, mua ít đồ rồi trở về trong thôn.
Mang rổ lại gặp Bạch Y Xảo ở cửa nhà, Bạch Y Xảo thấy Ninh Thư, mắt sáng rực lên, bước cực nhanh đi tới chỗ Ninh Thư.
Ninh Thư quay đầu bỏ chạy, cứ không nói chuyện cùng Bạch Y Xảo đấy.
Bạch Y Xảo:...
Ninh Thư vòng nguyên một vòng, tránh được Bạch Y Xảo rồi về nhà.
Bạch Y Xảo:...
Bạch Y Xảo thấy Ninh Thư như vậy, nhịn không được nện một cái vào bụng của mình, Trần Nhị Muội, Trần Nhị Muội thật khiến người ta căm phẫn.
Bạch Y Xảo thực sự hận thấu Ninh Thư.
Nàng thực sự làm gì cũng không thuận lợi.
Bạch Y Xảo đứng dưới mặt trời không nhúc nhích, mặc dù nóng không chịu nổi, nhưng thân thể Bạch Y Xảo không ngừng bốc lên từng luồng khí lạnh lẽo.
Cuộc đời của nàng sao lại là cái bộ dạng này.
Y Xảo, nàng tại sao lại đi ra, trời nóng như vậy. Phương Dũng thấy Bạch Y Xảo đứng dưới mặt trời ngây người.
Phương Dũng cảm giác Bạch Y Xảo trở nên rất kỳ quái, không giống như lúc bọn họ lấy nhau?
Phương Dũng nắm tay Bạch Y Xảo, tay Bạch Y Xảo thật lạnh: Tay lạnh như vậy, nàng lạnh à?
Trời này sao tay lạnh thành như vậy.
Ninh Thư mở cửa sân ra một khe hở, thò đầu ra nói với Phương Dũng cách đó không xa rằng: Phương Dũng, ngươi có thể kêu vợ của ngươi đừng đến cửa nhà ta lượn lờ hay không, vợ của ngươi hiện tại mang thai, nhỡ xảy ra chuyện gì lại trách nhà chúng ta đó.
Chuyện nhân sâm lần trước, ta đã chán chả buồn nói, lần này chuyện liên quan đến đứa bé, là một sinh mệnh đó, Trần gia chúng ta gánh không nổi khoản nợ ác nghiệt như vậy đâu. Ninh Thư thẳng thắn.
Đã mang thai còn không cố gắng ở nhà dưỡng thai, chạy tới nhà của ta làm gì? Ninh Thư quyệt miệng nói.
Phương Dũng nhìn thoáng qua Ninh Thư, nắm thật chặt tay Bạch Y Xảo, lạnh nhạt nói rằng: Cho dù gặp chuyện không may cũng không tính lên nhà cô đâu, Y Xảo chỉ là muốn nói lời xin lỗi, hà tất nói khó nghe như vậy.
Cô nói khó nghe á, việc làm Bạch Y Xảo mới khó coi đó.
Ha ha, vậy được rồi, ta tha thứ, đừng tới vật vờ lang thang nữa. Ninh Thư đóng cửa.
Trước mặt người ngoài, Phương Dũng đương nhiên là che chở Bạch Y Xảo, nhưng khi chỉ có hai người, Phương Dũng nhịn không được cau mày nói rằng: Y Xảo, đến cùng là chuyện gì xảy ra, nàng có chuyện gì thì nói với ta, nàng như vậy khiến ta rất khó chịu, nàng cho dù không thèm để ý đến nàng, cũng phải nghĩ tới đứa bé trong bụng chứ.
Bạch Y Xảo vành mắt đỏ bừng, nước mắt rơi xuống: Người ta trong lòng khó chịu, chàng còn hung dữ với thiếp.
Phương Dũng bất đắc dĩ thở dài, dắt Bạch Y Xảo về nhà.
Sau đó, Bạch Y Xảo cũng không tìm đến Ninh Thư nữa, dù sao ai cũng không phải người ngu, Bạch Y Xảo biết Ninh Thư đang đề phòng mình.
Cũng sẽ không lại làm chuyện vô ích nữa, phải tìm những biện pháp khác giết đứa bé trong bụng.
Thấy Y Xảo ngoan ngoãn ở nhà, Phương Dũng an tâm, cầm công cụ đi săn lên núi.
Dù sao không dễ dàng bắt giết hổ như vậy, có thể là bởi vì trời quá nóng, không có nước, con bạch hổ một mắt này trông phiền não dị thường.
Phương Dũng len lén quan sát một thời gian thật lâu, quan sát tình huống của con hổ.
Hiện tại có con nít phải nuôi, Phương Dũng còn muốn dựa vào da hổ xương hổ để kiếm ít tiền.
Trải qua một phen chật vật, Phương Dũng bắn chết bạch hổ, để không phá hỏng sự hoàn chỉnh của da hổ, Phương Dũng bắn một mũi tên tới mắt hổ.
Hơn nữa huơ nắm tay vô cùng dũng mãnh đánh chết con hổ.
Phương Dũng khiêng bạch hổ về nhà, khiến thôn dân đều đến vây xem.
Trần Lực nói với Ninh Thư rằng: Phương Dũng cũng thật là lợi hại, lại giết được một con hổ.
Ninh Thư không có cảm xúc gì, đánh chết hổ thì tính là gì, cô cũng có thể đánh chết hổ.
Có điều người ta là thục nữ.
Ninh Thư bị Trần Lực kéo đi xem hổ, con hổ này quả thực rất lớn, hơn nữa da hổ vô cùng hoàn chỉnh, da lông bóng loáng, có lẽ đáng giá không ít tiền đâu, còn có một bộ xương hổ.
Ninh Thư căn bản cũng không để ý tới hổ, mà nhìn về phía Bạch Y Xảo, Bạch Y Xảo sắc mặt tái nhợt, khuôn mặt gầy đi trông thấy.
Thân hình vô cùng gầy gò, giữa hai lông mày có khí đen không nói rõ được.
Một chút cũng không thấy sự ôn nhu và vui sướng khi sắp làm mẹ, Ninh Thư lần nữa xác định trong bụng Bạch Y Xảo không phải con của Phương Dũng.
Ninh Thư nhìn thoáng qua Phương Dũng đang lột da gỡ xương, hắn đắc ý vô cùng, đánh chết vua của rừng rậm có thể là minh chứng cho một kẻ mạnh anh dũng, hơn nữa hiện tại thê tử đã mang thai rồi.
Cuộc đời có vẻ vô cùng hoàn mỹ.
Trần Lực lẩm bẩm bên tai Ninh Thư, nói Phương Dũng thật lợi hại, hắn cũng muốn học võ, muốn đi săn bla bla.
Ninh Thư mặt không đổi mà nhún vai, xoay người về nhà tiếp tục làm thuốc, những thứ thuốc này là chuẩn bị cho Lý cẩu tử.
Ninh Thư bọc thuốc bột lại, đặt ở trong giỏ xách liền chuẩn bị đi thăm Lý cẩu tử.
Lý cẩu tử đã tỉnh lại, có điều vẫn không thể động đậy như trước, Ninh Thư cũng chưa từng xuất hiện trước mặt Lý cẩu tử, không định để mình dính vào chuyện giữa hắn cùng Bạch Y Xảo.
/1471
|