Chuyện quần thể cổ mộ bị đưa ra ánh sáng khiến công ty của nhà họ Bạch lâm vào nguy cơ, báo chí truyền thông đều xúm vào phê phán.
Chỉ trích Hàn Mặc không có phong phạm của công ty lớn, phá hoại văn vật cổ đại, vì công trình, lợi nhuận của riêng mình mà không tiếc phá hoại văn vật cổ xưa.
Đã vậy trên thế gian này thiếu gì kẻ căm ghét người giàu, chuyện của Bạch Hàn Mặc được đám giang cư mận ủ lên men, khiến hình tượng công ty càng ngày càng kém.
Rất nhiều người còn khởi xướng các hoạt động tẩy chay sản phẩm của nhà họ Bạch.
Đồ của công ty nhà họ Bạch tăng giá, vừa đắt vừa gặp phong trào tẩy chay, dẫn đến sản phẩm không tiêu thụ nổi.
Không khác gì đổ thêm dầu vào lửa, khiến khủng hoảng càng thêm trầm trọng.
Nhìn bảng báo cáo sản lượng tiêu thụ, Bạch Hàn Mặc cảm thấy bản thân hắn như bị dội nguyên thùng nước đá từ đầu xuống chân, rùng mình một cái.
Cần phải bình tĩnh lại.
Bạch Hàn Mặc nóng nảy, cảm giác như cả thế giới đều nhằm vào hắn, chĩa mũi dùi vào hắn vậy.
Không thể tha thứ cho những kẻ này được!
Chuyện Bạch Hàn Mặc làm ra đã kinh động đến ban quản trị của công ty, không ai dám để hắn tiếp tục tìm đường chết nữa.
Bạch Hàn Mặc ngồi trên cao quá lâu, tâm thái cũng không còn bình thường, dù nâng giá thành sản phẩm lên quá cao, hắn vẫn không cảm thấy bản thân sai chỗ nào.
Đó là bởi vì đối phương quá coi khinh người khác, hắn chỉ như một ngọn cỏ ven đường đi đòi một sự bình đẳng tất yếu mà thôi.
Đám cổ đông chỉ tay vào mặt Bạch Hàn Mặc, chỉ trích hắn gây tai họa cho công ty, không màng đến ích lợi của công ty.
Bạch Hàn Mặc nhìn mặt mũi đám người này, hỏa khí trong lòng lại khuếch đại ra thêm n lần.
Trước kia đám người này ở trước mặt hắn ngoan như cún, xun xoe xu nịnh, nịnh bợ hắn, thế mà giờ lại dám mở miệng mắng hắn!
Chỉ trích hắn!
Mắt Bạch Hàn Mặc đỏ ngầu, da mặt run rẩy: “Chuyện công ty do tôi định đoạt, từ lúc nào các người đã có thể nhúng tay vào!”
“Chuyện này liên quan đến lợi ích của chúng tôi, chẳng lẽ chúng tôi không thể nói được vài lời hay sao, cậu thế này cũng quá chuyên quyền độc đoán rồi.” Sắc mặt ban quản trị vô cùng khó coi.
Bạch Hàn Mặc cười nhạo một tiếng, những kẻ này đều tham lam vô độ, trước kia có thể thỏa mãn cái miệng của bọn họ, thì một tiếng cũng chả dám hé.
Giờ chẳng may gặp chuyện, một đám chạy tới tố giác phê bình hắn, rặt một đám phế vật!
Bạch Hàn Mặc kiêu ngạo, đã vậy hỏa khí trong lòng lại không thể nhẫn nhịn xuống dưới, thành ra chuyện ban quản trị càng khuyên, Bạch Hàn Mặc càng cứng đầu.
Nói trắng ra là, lòng tự trọng cao quý đã chịu tổn thương.
Trong lòng sinh ra ý nghĩ muốn cả thế giới đồng quy vu tận với mình.
Dứt khoát kiên quyết lấy tư thế cưa bom tiếp tục đâm đầu tìm đường chết.
Nhưng khi nhìn đến bảng báo cáo lượng tiêu thụ, Bạch Hàn Mặc chỉ có thể đè nén nội tâm dễ kích thích và phẫn nộ, mở cuộc họp báo.
Giải thích sự tình của quần thể cổ mộ, bên cạnh đó giải thích luôn chuyện tăng giá thành sản phẩm.
Khi giải thích đến chuyện tăng giá sản phẩm, Bạch Hàn Mặc nói rằng do sản phẩm có sự cải tiến, nên mới dẫn tới chuyện tăng giá thành.
Hiện tại để tri ân khách hàng, khôi phục giá cũ.
Ninh Thư nhìn TV, không nhịn được lắc đầu, Bạch Hàn Mặc coi người tiêu dùng là những kẻ không có đầu óc hả?
Nói sản phẩm được cải tiến thì thật sự cải tiến à?
Không có tí ti thành ý gì hết, mời phóng viên tới cuộc họp báo xong chẳng để họ làm cái moẹ gì, có chăng cũng chỉ để họ tới chiêm ngưỡng cái dáng vẻ tự cao tự đại của Bạch Hàn Mặc, càng khiến người ta chán ghét hơn.
Kết thúc buổi họp báo, rất nhanh đã có người lên bài vả mặt công ty, đăng lên mạng phơi bày sự thật, viết rằng sản phẩm của nhà họ Bạch không hề cải tiến.
Không có gì gọi là cải cách hết, phân lượng nguyên liệu hằng ngày nhập vào giống nhau, nhưng giá mới lại cao hơn giá cũ rất rất nhiều.
Là công ty trực tiếp hạ mệnh lệnh tăng giá, cho nên cách nói sản phẩm có cải tiến rõ ràng là lừa gạt người khác.
Một hòn đá làm cả hồ dậy sóng, thái độ của công chúng với công ty nhà họ Bạch vốn đã rất ác liệt, giờ còn vác thêm cái danh ác ý lừa gạt người tiêu dùng.
Lần này danh tiếng của công ty càng khắm thối hơn nữa, khiến giá cổ phiếu lao thẳng xuống vực.
Cho dù Ninh Thư có cố thu mua đống cổ phiếu giá thấp này, thì cũng tiêu phí không ít tiền.
Có đống cổ phiếu này trong tay, không phải muốn làm gì thì làm à, quyền chủ động rơi vào tay cô rồi.
Bạch Hàn Mặc mở họp báo giải thích, nhưng chẳng giải quyết được gì.
Ngược lại càng khiến tình hình thêm tồi tệ hơn, hiện giờ trên đầu Bạch Hàn Mặc treo thêm tội danh gian thương, hình tượng giờ đây của Bạch Hàn Mặc chính là ác thương làm giàu bất nghĩa.
Nước có thể nâng thuyền cũng có thể lật thuyền, dám làm ra hành động nhiễu loạn kinh tế thị trường, khiến người tiêu dùng bất mãn đã đành, còn làm mích lòng lãnh đạo phía trên.
Mọi chuyện phát triển vượt quá dự đoán của Bạch Hàn Mặc, quay đầu nhìn lại, sản phẩm của công ty không tiêu thụ nổi, sản phẩm các công ty khác chiếm lĩnh thị trường.
Mà mấy người đó giống như đã hùa với nhau cả rồi, sản phẩm của nhà họ Bạch giảm giá, sản phẩm của các công ty kia cũng giảm theo. Chỉ rẻ hơn dăm ba đồng lẻ, nhưng nếu làm phép so sánh đơn giản vẫn thấy rẻ hơn đồ của nhà họ Bạch nhiều.
Lúc này Bạch Hàn Mặc mới phát hiện mọi chuyện đang lâm vào khủng hoảng, hơn nữa bên trên còn cố ý nâng đỡ công ty khác.
Cmn nữa!
Gần đây hoang phí quá nhiều tiền, cả công ty nhà họ Đinh lẫn mảnh đất.
Giờ sản phẩm không tiêu thụ được, tài chính không hoàn về, công ty không thể quay vòng tài chính nổi.
Giá cổ phiếu một giây tổn thất mấy triệu, mà Bạch Hàn Mặc cũng chỉ có thể trơ mắt ếch nhìn.
Vừa giận vừa gấp, hận không thể đâm đầu vào tường.
Ngày thường cái đám khốn nạn ấy thấy hắn thì kinh sợ, giờ lại biến thành lang sói, bao vây lấy hắn.
Tranh nhau xẻo thịt trên người hắn xuống, trước kia người nào người nấy đều nịnh bợ hắn, hiện tại đều hận không thể chạy theo đạp hắn một cước.
Phun một ngụm nước bọt lên mặt hắn.
Công ty nhà họ Bạch lâm vào tình thế vô cùng xấu hổ, bởi vì sản phẩm không bán được, nên không quay vòng tài chính nổi.
Chỉ có thể vay vốn ngân hàng, nhưng ngân hàng lễ phép từ chối.
Bạch Hàn Mặc tức nổ đầu, hắn chính là khách VIP của ngân hàng, thẻ đen, thẻ bạch kim đầy trong ví, trước kia ngân hàng đâu có lấy thái độ này đối đãi với hắn.
Nhưng giờ ai dám cho hắn mượn tiền cơ chứ, sản phẩm không tiêu thụ được, giá cổ phiếu như muốn tụt thẳng xuống tận mười tám tầng địa ngục. (Nhảy xuống số âm)
Tổn thất tính theo từng giây.
Lấy tính tình của Bạch Hàn Mặc, bảo hắn mở miệng vay tiền người khác, có khác gì đòi mạng hắn không?
Cơ mà Bạch Hàn Mặc vẫn lấy hết can đảm mở miệng, kết quả, đối phương lại không cho mượn.
Vốn tưởng rằng đây đã là chuyện đả kích lòng tự trọng ghê gớm lắm rồi, nhưng hóa ra vẫn còn chuyện ngượng chín mặt hơn!
Bạch Hàn Mặc chỉ muốn nói, cả thế giới đang chống lại kẻ đáng thương là hắn.
Thật ra cái tượng đài Bạch Hàn Mặc khốc huyễn cuồng bá duệ* rất dễ dàng đắc tội với người khác.
Nhưng mà bản thân Bạch Hàn Mặc được sinh ra trong nhà họ Bạch, nên người ta phải có cái giá của người ta chứ.
*Tạm dịch: khí phách lung linh lấp lánh nắng gắt chói chang không thể nhìn thẳng. Nguyên 5 chữ gốc là lấy trong một truyện y như teenfic, 5 chữ gộp lại ko có nghĩa, tách riêng từng chữ thì chữ nào cũng mô tả sự bá đạo của tổng tài. Nên theo logic teenfic, cứ hiểu rằng hào quang tổng tài chói mù mắt là được, giữ nguyên 5 chữ hán vì chả có chữ nào thay thế nổi :D.
Nhưng một khi ngã ngựa, nào có ai chịu ra tay giúp Bạch Hàn Mặc.
Bạch Hàn Mặc hết cách, đành bỏ tiền túi ra bù vào lỗ hổng của công ty.
Cơ mà có bỏ nhiều tiền ra hơn nữa cũng chẳng ngăn nổi cổ phiếu rớt giá.
Tình huống của công ty khiến vài cổ đông bắt đầu bán tháo cổ phần trong tay, bởi vì công ty hiện giờ nguy cơ trùng trùng, không có tài chính rót vào, chắc chắn nát bét.
Đã vậy, danh tiếng của công ty cũng nhoe nhoét hết cả rồi, đặc biệt là thanh danh của Bạch Hàn Mặc.
Đám cổ đông kia đều chỉ muốn tiền vào chứ không muốn tiền ra, bảo bọn họ lấy gia sản cứu vớt tiền đồ mù mịt của công ty, quá mạo hiểm.
Nên bọn họ dứt khoát bán rẻ cổ phần trong tay luôn.
Ninh Thư mua cổ phần mỏi cả tay, sướng quá trời quá đất.
Nhưng tiền cũng hao hết một đống.
Giờ Ninh Thư nắm giữ kha khá cổ phần trong tay.
Cô đã trở thành đại cổ đông của công ty nhà họ Bạch.
Không biết khi Bạch Hàn Mặc nhìn thấy cô có giãy đành đạch lên như đỉa phải vôi không nhỉ?
Ninh Thư rất mong chờ.
Theo Ninh Thư thấy, hiện giờ công ty nhà họ Bạch phải đối mặt với rất nhiều vấn đề.
Đầu tiên là các công ty khác liên hợp lại đối phó với nhà họ Bạch, nếu đổi lại là nhà họ Bạch trước đây, chắc chắn không có vấn đề gì.
Chỉ trích Hàn Mặc không có phong phạm của công ty lớn, phá hoại văn vật cổ đại, vì công trình, lợi nhuận của riêng mình mà không tiếc phá hoại văn vật cổ xưa.
Đã vậy trên thế gian này thiếu gì kẻ căm ghét người giàu, chuyện của Bạch Hàn Mặc được đám giang cư mận ủ lên men, khiến hình tượng công ty càng ngày càng kém.
Rất nhiều người còn khởi xướng các hoạt động tẩy chay sản phẩm của nhà họ Bạch.
Đồ của công ty nhà họ Bạch tăng giá, vừa đắt vừa gặp phong trào tẩy chay, dẫn đến sản phẩm không tiêu thụ nổi.
Không khác gì đổ thêm dầu vào lửa, khiến khủng hoảng càng thêm trầm trọng.
Nhìn bảng báo cáo sản lượng tiêu thụ, Bạch Hàn Mặc cảm thấy bản thân hắn như bị dội nguyên thùng nước đá từ đầu xuống chân, rùng mình một cái.
Cần phải bình tĩnh lại.
Bạch Hàn Mặc nóng nảy, cảm giác như cả thế giới đều nhằm vào hắn, chĩa mũi dùi vào hắn vậy.
Không thể tha thứ cho những kẻ này được!
Chuyện Bạch Hàn Mặc làm ra đã kinh động đến ban quản trị của công ty, không ai dám để hắn tiếp tục tìm đường chết nữa.
Bạch Hàn Mặc ngồi trên cao quá lâu, tâm thái cũng không còn bình thường, dù nâng giá thành sản phẩm lên quá cao, hắn vẫn không cảm thấy bản thân sai chỗ nào.
Đó là bởi vì đối phương quá coi khinh người khác, hắn chỉ như một ngọn cỏ ven đường đi đòi một sự bình đẳng tất yếu mà thôi.
Đám cổ đông chỉ tay vào mặt Bạch Hàn Mặc, chỉ trích hắn gây tai họa cho công ty, không màng đến ích lợi của công ty.
Bạch Hàn Mặc nhìn mặt mũi đám người này, hỏa khí trong lòng lại khuếch đại ra thêm n lần.
Trước kia đám người này ở trước mặt hắn ngoan như cún, xun xoe xu nịnh, nịnh bợ hắn, thế mà giờ lại dám mở miệng mắng hắn!
Chỉ trích hắn!
Mắt Bạch Hàn Mặc đỏ ngầu, da mặt run rẩy: “Chuyện công ty do tôi định đoạt, từ lúc nào các người đã có thể nhúng tay vào!”
“Chuyện này liên quan đến lợi ích của chúng tôi, chẳng lẽ chúng tôi không thể nói được vài lời hay sao, cậu thế này cũng quá chuyên quyền độc đoán rồi.” Sắc mặt ban quản trị vô cùng khó coi.
Bạch Hàn Mặc cười nhạo một tiếng, những kẻ này đều tham lam vô độ, trước kia có thể thỏa mãn cái miệng của bọn họ, thì một tiếng cũng chả dám hé.
Giờ chẳng may gặp chuyện, một đám chạy tới tố giác phê bình hắn, rặt một đám phế vật!
Bạch Hàn Mặc kiêu ngạo, đã vậy hỏa khí trong lòng lại không thể nhẫn nhịn xuống dưới, thành ra chuyện ban quản trị càng khuyên, Bạch Hàn Mặc càng cứng đầu.
Nói trắng ra là, lòng tự trọng cao quý đã chịu tổn thương.
Trong lòng sinh ra ý nghĩ muốn cả thế giới đồng quy vu tận với mình.
Dứt khoát kiên quyết lấy tư thế cưa bom tiếp tục đâm đầu tìm đường chết.
Nhưng khi nhìn đến bảng báo cáo lượng tiêu thụ, Bạch Hàn Mặc chỉ có thể đè nén nội tâm dễ kích thích và phẫn nộ, mở cuộc họp báo.
Giải thích sự tình của quần thể cổ mộ, bên cạnh đó giải thích luôn chuyện tăng giá thành sản phẩm.
Khi giải thích đến chuyện tăng giá sản phẩm, Bạch Hàn Mặc nói rằng do sản phẩm có sự cải tiến, nên mới dẫn tới chuyện tăng giá thành.
Hiện tại để tri ân khách hàng, khôi phục giá cũ.
Ninh Thư nhìn TV, không nhịn được lắc đầu, Bạch Hàn Mặc coi người tiêu dùng là những kẻ không có đầu óc hả?
Nói sản phẩm được cải tiến thì thật sự cải tiến à?
Không có tí ti thành ý gì hết, mời phóng viên tới cuộc họp báo xong chẳng để họ làm cái moẹ gì, có chăng cũng chỉ để họ tới chiêm ngưỡng cái dáng vẻ tự cao tự đại của Bạch Hàn Mặc, càng khiến người ta chán ghét hơn.
Kết thúc buổi họp báo, rất nhanh đã có người lên bài vả mặt công ty, đăng lên mạng phơi bày sự thật, viết rằng sản phẩm của nhà họ Bạch không hề cải tiến.
Không có gì gọi là cải cách hết, phân lượng nguyên liệu hằng ngày nhập vào giống nhau, nhưng giá mới lại cao hơn giá cũ rất rất nhiều.
Là công ty trực tiếp hạ mệnh lệnh tăng giá, cho nên cách nói sản phẩm có cải tiến rõ ràng là lừa gạt người khác.
Một hòn đá làm cả hồ dậy sóng, thái độ của công chúng với công ty nhà họ Bạch vốn đã rất ác liệt, giờ còn vác thêm cái danh ác ý lừa gạt người tiêu dùng.
Lần này danh tiếng của công ty càng khắm thối hơn nữa, khiến giá cổ phiếu lao thẳng xuống vực.
Cho dù Ninh Thư có cố thu mua đống cổ phiếu giá thấp này, thì cũng tiêu phí không ít tiền.
Có đống cổ phiếu này trong tay, không phải muốn làm gì thì làm à, quyền chủ động rơi vào tay cô rồi.
Bạch Hàn Mặc mở họp báo giải thích, nhưng chẳng giải quyết được gì.
Ngược lại càng khiến tình hình thêm tồi tệ hơn, hiện giờ trên đầu Bạch Hàn Mặc treo thêm tội danh gian thương, hình tượng giờ đây của Bạch Hàn Mặc chính là ác thương làm giàu bất nghĩa.
Nước có thể nâng thuyền cũng có thể lật thuyền, dám làm ra hành động nhiễu loạn kinh tế thị trường, khiến người tiêu dùng bất mãn đã đành, còn làm mích lòng lãnh đạo phía trên.
Mọi chuyện phát triển vượt quá dự đoán của Bạch Hàn Mặc, quay đầu nhìn lại, sản phẩm của công ty không tiêu thụ nổi, sản phẩm các công ty khác chiếm lĩnh thị trường.
Mà mấy người đó giống như đã hùa với nhau cả rồi, sản phẩm của nhà họ Bạch giảm giá, sản phẩm của các công ty kia cũng giảm theo. Chỉ rẻ hơn dăm ba đồng lẻ, nhưng nếu làm phép so sánh đơn giản vẫn thấy rẻ hơn đồ của nhà họ Bạch nhiều.
Lúc này Bạch Hàn Mặc mới phát hiện mọi chuyện đang lâm vào khủng hoảng, hơn nữa bên trên còn cố ý nâng đỡ công ty khác.
Cmn nữa!
Gần đây hoang phí quá nhiều tiền, cả công ty nhà họ Đinh lẫn mảnh đất.
Giờ sản phẩm không tiêu thụ được, tài chính không hoàn về, công ty không thể quay vòng tài chính nổi.
Giá cổ phiếu một giây tổn thất mấy triệu, mà Bạch Hàn Mặc cũng chỉ có thể trơ mắt ếch nhìn.
Vừa giận vừa gấp, hận không thể đâm đầu vào tường.
Ngày thường cái đám khốn nạn ấy thấy hắn thì kinh sợ, giờ lại biến thành lang sói, bao vây lấy hắn.
Tranh nhau xẻo thịt trên người hắn xuống, trước kia người nào người nấy đều nịnh bợ hắn, hiện tại đều hận không thể chạy theo đạp hắn một cước.
Phun một ngụm nước bọt lên mặt hắn.
Công ty nhà họ Bạch lâm vào tình thế vô cùng xấu hổ, bởi vì sản phẩm không bán được, nên không quay vòng tài chính nổi.
Chỉ có thể vay vốn ngân hàng, nhưng ngân hàng lễ phép từ chối.
Bạch Hàn Mặc tức nổ đầu, hắn chính là khách VIP của ngân hàng, thẻ đen, thẻ bạch kim đầy trong ví, trước kia ngân hàng đâu có lấy thái độ này đối đãi với hắn.
Nhưng giờ ai dám cho hắn mượn tiền cơ chứ, sản phẩm không tiêu thụ được, giá cổ phiếu như muốn tụt thẳng xuống tận mười tám tầng địa ngục. (Nhảy xuống số âm)
Tổn thất tính theo từng giây.
Lấy tính tình của Bạch Hàn Mặc, bảo hắn mở miệng vay tiền người khác, có khác gì đòi mạng hắn không?
Cơ mà Bạch Hàn Mặc vẫn lấy hết can đảm mở miệng, kết quả, đối phương lại không cho mượn.
Vốn tưởng rằng đây đã là chuyện đả kích lòng tự trọng ghê gớm lắm rồi, nhưng hóa ra vẫn còn chuyện ngượng chín mặt hơn!
Bạch Hàn Mặc chỉ muốn nói, cả thế giới đang chống lại kẻ đáng thương là hắn.
Thật ra cái tượng đài Bạch Hàn Mặc khốc huyễn cuồng bá duệ* rất dễ dàng đắc tội với người khác.
Nhưng mà bản thân Bạch Hàn Mặc được sinh ra trong nhà họ Bạch, nên người ta phải có cái giá của người ta chứ.
*Tạm dịch: khí phách lung linh lấp lánh nắng gắt chói chang không thể nhìn thẳng. Nguyên 5 chữ gốc là lấy trong một truyện y như teenfic, 5 chữ gộp lại ko có nghĩa, tách riêng từng chữ thì chữ nào cũng mô tả sự bá đạo của tổng tài. Nên theo logic teenfic, cứ hiểu rằng hào quang tổng tài chói mù mắt là được, giữ nguyên 5 chữ hán vì chả có chữ nào thay thế nổi :D.
Nhưng một khi ngã ngựa, nào có ai chịu ra tay giúp Bạch Hàn Mặc.
Bạch Hàn Mặc hết cách, đành bỏ tiền túi ra bù vào lỗ hổng của công ty.
Cơ mà có bỏ nhiều tiền ra hơn nữa cũng chẳng ngăn nổi cổ phiếu rớt giá.
Tình huống của công ty khiến vài cổ đông bắt đầu bán tháo cổ phần trong tay, bởi vì công ty hiện giờ nguy cơ trùng trùng, không có tài chính rót vào, chắc chắn nát bét.
Đã vậy, danh tiếng của công ty cũng nhoe nhoét hết cả rồi, đặc biệt là thanh danh của Bạch Hàn Mặc.
Đám cổ đông kia đều chỉ muốn tiền vào chứ không muốn tiền ra, bảo bọn họ lấy gia sản cứu vớt tiền đồ mù mịt của công ty, quá mạo hiểm.
Nên bọn họ dứt khoát bán rẻ cổ phần trong tay luôn.
Ninh Thư mua cổ phần mỏi cả tay, sướng quá trời quá đất.
Nhưng tiền cũng hao hết một đống.
Giờ Ninh Thư nắm giữ kha khá cổ phần trong tay.
Cô đã trở thành đại cổ đông của công ty nhà họ Bạch.
Không biết khi Bạch Hàn Mặc nhìn thấy cô có giãy đành đạch lên như đỉa phải vôi không nhỉ?
Ninh Thư rất mong chờ.
Theo Ninh Thư thấy, hiện giờ công ty nhà họ Bạch phải đối mặt với rất nhiều vấn đề.
Đầu tiên là các công ty khác liên hợp lại đối phó với nhà họ Bạch, nếu đổi lại là nhà họ Bạch trước đây, chắc chắn không có vấn đề gì.
/1471
|