Dịch: Gin
Ninh Thư trợn trắng mắt, còn tưởng rằng hai đứa nó là thanh mai trúc mã,tình yêu đầu của nhau nữa chứ.
Ninh Thư mở mạng, sau đó phát hiện bản thân cô không biết được một chữ nào.
Alvis ấn mở một giáo trình dạy chữ, cho Ninh Thư học theo, cũng để cho mấy người khác học chữ cùng.
Suy cho cùng chơi trò chơi, cũng yêu cầu phải biết chữ.
Ninh Thư lặng lẽ nhìn Alvis nói: “Nhóc không sợ trong trò chơi, Vivian lại gặp được người đàn ông kia lần nữa sao.”
“Không sợ, bởi vì em thích việc cậu ấy thích người đó.” Alvis nói, như thể nghĩ tới cái gì, đôi mắt xanh thẳm lóe sáng.
Ninh Thư:……
Kiểu quan hệ lằng nhằng rắc rối phức tạp mọe gì đây.
Rời khỏi tinh cầu Selde, cô cho rằng hai nhóc tì này có thể thành một cặp, vậy mà mọi việc lại phát triển tréo nghoe để cho Vivian gặp được người định mệnh khác.
Có điều tất cả những chuyện này không phải thứ Ninh thư phải nhọc lòng, để tâm. Vì vậy mỗi ngày cô đều chăm chỉ học tập nhận biết mắt chữ, thuận tiện nghĩ về kế hoạch tương lai của mình.
Nếu muốn trở thành cơ giáp sư cường đại, cô vẫn phải tới học viện đi học một chuyến.
Vì đã nhận biết được mặt chữ, Ninh Thư tự mình lên mạng tìm kiếm tin tức về học viện cơ giáp sư ở tinh cầu Omega, biết được thời gian tới, học viện cơ giáp sư sẽ chiêu sinh.
Ninh Thư tính toán muốn đi thử một chuyến, nhưng bây giờ lại đang có chút kẹt tiền.
Phải nghĩ cách kiếm được tiền để đóng tiền học.
Alvis tập trung vào công việc của mình, ngày ngày đều vội vàng viết vẽ.
Cực kỳ phức tạp, Ninh Thư xem mãi cũng không hiểu được cậu nhóc đang làm cái gì.
Chuyên môn nghệ thuật là một thứ rất xa xỉ với Ninh Thư, nhưng với Alvis lại không tính là cái gì.
Alvis nói sẽ dùng bản thiết kế này cộng với kỹ thuật đột phá gõ vang sau này mới xuất hiện để chế tạo cơ giáp và cửa phi thuyền.
Alvis muốn thầy giáo đời trước lại thu nhận cậu.
Ninh Thư nghĩ đến một việc, “Không phải em nói thầy của em bị người ám hại sao, em phải cẩn thận, tránh để cho thầy của em lại bị người ta ném tới chỗ nào.”
“Em biết rồi.” Alvis gật gật đầu.
Ninh Thư trở về phòng tu luyện, tinh cầu Omega không có linh khí, nhưng lại có một nguồn năng lượng khác, Ninh Thư cũng không biết năng lượng này là gì.
Không giống với linh khí, nhưng cũng khá là đáng mừng, vì Tuyệt Thế Võ Công có thể hấp thu loại năng lượng này.
Ninh Thư tu luyện một khoảng thời gian cũng không xuất hiện tác dụng phụ gì, thân thể cũng cường kiện lên, nên yên tâm tu luyện.
Xem ra năng lượng trong đất trời không chỉ có linh khí.
Những năng lượng này được hấp thụ vào cơ thể, ở đan điền hình thành khí kình.
Ninh Thư thấy sung sướng vãi chưởng.
Có chút năng lực tự bảo vệ mình, Ninh Thư mới có tự tin ra cửa.
Ninh Thư chào hỏi Alvis, nói bản thân muốn nhận nhiệm vụ để làm.
Alvis không tán đồng việc Ninh Thư đi làm thợ săn Tinh Tế, bởi nhiệm vụ thợ săn phải nhận cực kỳ nguy hiểm.
Ninh Thư nói sẽ tìm nhiệm vụ đơn giản để làm.
Trên đỉnh đầu có đủ loại phi thuyền.
Ninh Thư dựa theo địa chỉ trên mạng, đi tới liên minh thợ săn Tinh Tế.
Ninh Thư đi vào liên minh, bên trong có robot làm các loại công việc.
Tới tới lui lui đều là người, đều tới nhận nhiệm vụ, giao nhiệm vụ lấy tiền.
Muốn sống trên tinh cầu Omega, thì phải kiếm tiền, vô luận là ở nơi đâu, cũng là cái dạng này.
Ninh Thư nhìn đến có đủ loại nhiệm vụ, tỷ như đuổi giết cướp biển Tinh Tế, lại tỷ như người nào đó muốn đi tinh cầu XX nào đó, thông báo tuyển dụng hai cơ giáp sư cường đại đi theo.
Đối tượng nhiệm vụ đại đa số đều là cơ giáp sư.
Còn có nhiệm vụ vớt các loại rác rưởi, bụi bẩn trôi nổi trong vũ trụ, người thường cũng có thể nhận, song tiền nhận được lại cực ít ỏi.
Ninh Thư xem danh sách nhiệm vụ, nhìn tới tinh cầu Rado, nói rằng có cây ma đằng mọc tràn lan, yêu cầu cơ giáp sư lái phi thuyền tới càn quét một đợt.
Sức sống của ma đằng rất mạnh, cho dù phi thuyền có cơ giáp sư tới đốt trụi, không lâu sau chúng cũng sẽ lại sinh trưởng, chẳng khác gì cây non đâm chồi khi xuân tới.
Nếu không định kỳ cắt tỉa, toàn bộ tinh cầu Rado sẽ bị bao trùm.
Ninh Thư gật gật đầu, tỏ vẻ cực kỳ am hiểu, nhớ tới lúc trước làm triệu hoán sư, triệu hoán thú của cô chính là cỏ dại, sinh trưởng có thê che cả trời.
Quan trọng nhất đó là cô nhóc ấy cái đóe gì cũng hấp thu, lực sinh mệnh còn dai hơn cả gián, cực kỳ khó chơi.
Ninh Thư suy nghĩ từ bỏ nhiệm vụ này, nếu bị dây đằng cuốn lấy trở thành dinh dưỡng cho ma đằng, vậy chết toi.
Song Ninh Thư nhìn chằm chằm vào giới thiệu của ma đằng, trong đó có nói, có thể ma đằng này là sinh vật của vị diện khác.
Nói cũng không phải tiếng của Tinh Tế.
Có thể nói, cây ma đằng đó đã xuất hiện linh trí.
Ninh Thư nghĩ tới Tiểu Thảo.
Ninh Thư quyết định đi xem, Ninh Thư vươn tay, ấn trên màn hình tiếp nhận nhiệm vụ.
Cho dù không phải Tiểu Thảo, chỉ cần đối phương đã khai linh trí, cũng có thể nói chuyện cùng.
Có thể giao tiếp được với sinh vật có linh trí, kỹ năng này của cô hữu dụng phết.
Ninh Thư tiếp nhận nhiệm vụ, lập tức có robot đưa Ninh Thư tới vị trí chỉ định.
Đã có mấy người tới trước,lúc nhìn thấy Ninh Thư, đều đánh giá Ninh Thư một lượt.
Cơ thể Ninh Thư thấp bé, mặc dù đã mười ba, nhưng bởi vì suy dinh dưỡng từ nhỏ, nên vóc dáng không lớn, tuy đi tới tinh cầu Omega, có được dịch dinh dương, nhưng cũng không thể nào trong thời gian ngắn có thể phổng phao ngay lên được.
Những người này cũng không cười nhạo Ninh Thư, sau tất cả, nhiệm vụ nào cũng đều có pháo hôi mà.
Ninh Thư ngồi xuống chờ.
Có thêm vài người gia nhập nhiệm vụ.
Chờ tới khi mọi người đến đủ, robot dẫn Ninh Thư và những thợ săn Tinh Tế khác bước lên phi thuyền.
Trên phi thuyền cũng đã có không ít người.
Đi diệt ma đằng cần nhiều người tới vậy cơ à.
Ninh Thư ở trong đám người cũng không thấy được cái gì, nên ngồi xếp bằng ở trong góc, rảnh rỗi ngồi tu luyện lực tinh thần, hoặc tu luyện Tuyệt Thế Võ Công.
Người khác nhìn vào, tưởng Ninh Thư đang ngủ.
Tốc độ phi thuyền rất nhanh, nhưng để tới được tinh cầu Rado cũng tiêu phí rất nhiều thời gian.
“Các vị, đã tới Tinh Cầu Rado.” Đội trưởng dẫn đầu nói.
Ninh Thư nhìn kết quả phi thuyền rà quét, tinh cầu Rado bị một thứ đen sì bao trùm.
Mặc dù nhìn ở trên màn hình, khối đen này không lớn lắm, nhưng cũng bao trùm gần hết toàn bộ tinh cầu Rado.
Đám dây ma đằng này lan rất rộng, hơn nữa những chỗ bị ma đằng bám vào, hoàn toàn không còn sự sống.
Phi thuyền quét một làn sóng về phía ma đằng, tựa như ma đằng có thể cảm nhận được nguy hiểm, dựng đứng lên, che lấp cả mặt trời.
Phi thuyền bắn tia laser, dây đằng bị công kích đánh trúng, lập tức biến thành tro tàn.
Có phi thuyền bị dây đằng quấn quanh, ma đằng múa may dây đằng, nện phi thuyền xuống mặt đất, ném tới ném lui, xoay tròn ném văng.
Trong phi thuyền trời đất quay cuồng, khiến người trên phi thuyền lập tức gặp xui xẻo.
Phun đầy đất.
Có vài phi thuyền bị dây đằng đâm thủng, vật chất chế tạo phi thuyền cực kỳ kiên cố, vậy mà vẫn bị dây đằng đâm thủng.
Cho dù công kích của phi thuyền có thể khiến cho dây của ma đăng hóa thành tro tàn, nhưng ngay lập tức ma đằng lại có thể sinh ra dây đằng mới
Quá khó chơi.
Sắc mặt mọi người đều rất khó nhìn.
Mỗi lần xử lý ma đằng, đều phải tổn thất rất nhiều tài lực vật lực.
Mục đích của việc này không phải vì thật tâm muốn cứu giúp tinh cầu Rado, mà là khống chế ma đằng ở trong tinh cầu Rado.
Ninh Thư trợn trắng mắt, còn tưởng rằng hai đứa nó là thanh mai trúc mã,tình yêu đầu của nhau nữa chứ.
Ninh Thư mở mạng, sau đó phát hiện bản thân cô không biết được một chữ nào.
Alvis ấn mở một giáo trình dạy chữ, cho Ninh Thư học theo, cũng để cho mấy người khác học chữ cùng.
Suy cho cùng chơi trò chơi, cũng yêu cầu phải biết chữ.
Ninh Thư lặng lẽ nhìn Alvis nói: “Nhóc không sợ trong trò chơi, Vivian lại gặp được người đàn ông kia lần nữa sao.”
“Không sợ, bởi vì em thích việc cậu ấy thích người đó.” Alvis nói, như thể nghĩ tới cái gì, đôi mắt xanh thẳm lóe sáng.
Ninh Thư:……
Kiểu quan hệ lằng nhằng rắc rối phức tạp mọe gì đây.
Rời khỏi tinh cầu Selde, cô cho rằng hai nhóc tì này có thể thành một cặp, vậy mà mọi việc lại phát triển tréo nghoe để cho Vivian gặp được người định mệnh khác.
Có điều tất cả những chuyện này không phải thứ Ninh thư phải nhọc lòng, để tâm. Vì vậy mỗi ngày cô đều chăm chỉ học tập nhận biết mắt chữ, thuận tiện nghĩ về kế hoạch tương lai của mình.
Nếu muốn trở thành cơ giáp sư cường đại, cô vẫn phải tới học viện đi học một chuyến.
Vì đã nhận biết được mặt chữ, Ninh Thư tự mình lên mạng tìm kiếm tin tức về học viện cơ giáp sư ở tinh cầu Omega, biết được thời gian tới, học viện cơ giáp sư sẽ chiêu sinh.
Ninh Thư tính toán muốn đi thử một chuyến, nhưng bây giờ lại đang có chút kẹt tiền.
Phải nghĩ cách kiếm được tiền để đóng tiền học.
Alvis tập trung vào công việc của mình, ngày ngày đều vội vàng viết vẽ.
Cực kỳ phức tạp, Ninh Thư xem mãi cũng không hiểu được cậu nhóc đang làm cái gì.
Chuyên môn nghệ thuật là một thứ rất xa xỉ với Ninh Thư, nhưng với Alvis lại không tính là cái gì.
Alvis nói sẽ dùng bản thiết kế này cộng với kỹ thuật đột phá gõ vang sau này mới xuất hiện để chế tạo cơ giáp và cửa phi thuyền.
Alvis muốn thầy giáo đời trước lại thu nhận cậu.
Ninh Thư nghĩ đến một việc, “Không phải em nói thầy của em bị người ám hại sao, em phải cẩn thận, tránh để cho thầy của em lại bị người ta ném tới chỗ nào.”
“Em biết rồi.” Alvis gật gật đầu.
Ninh Thư trở về phòng tu luyện, tinh cầu Omega không có linh khí, nhưng lại có một nguồn năng lượng khác, Ninh Thư cũng không biết năng lượng này là gì.
Không giống với linh khí, nhưng cũng khá là đáng mừng, vì Tuyệt Thế Võ Công có thể hấp thu loại năng lượng này.
Ninh Thư tu luyện một khoảng thời gian cũng không xuất hiện tác dụng phụ gì, thân thể cũng cường kiện lên, nên yên tâm tu luyện.
Xem ra năng lượng trong đất trời không chỉ có linh khí.
Những năng lượng này được hấp thụ vào cơ thể, ở đan điền hình thành khí kình.
Ninh Thư thấy sung sướng vãi chưởng.
Có chút năng lực tự bảo vệ mình, Ninh Thư mới có tự tin ra cửa.
Ninh Thư chào hỏi Alvis, nói bản thân muốn nhận nhiệm vụ để làm.
Alvis không tán đồng việc Ninh Thư đi làm thợ săn Tinh Tế, bởi nhiệm vụ thợ săn phải nhận cực kỳ nguy hiểm.
Ninh Thư nói sẽ tìm nhiệm vụ đơn giản để làm.
Trên đỉnh đầu có đủ loại phi thuyền.
Ninh Thư dựa theo địa chỉ trên mạng, đi tới liên minh thợ săn Tinh Tế.
Ninh Thư đi vào liên minh, bên trong có robot làm các loại công việc.
Tới tới lui lui đều là người, đều tới nhận nhiệm vụ, giao nhiệm vụ lấy tiền.
Muốn sống trên tinh cầu Omega, thì phải kiếm tiền, vô luận là ở nơi đâu, cũng là cái dạng này.
Ninh Thư nhìn đến có đủ loại nhiệm vụ, tỷ như đuổi giết cướp biển Tinh Tế, lại tỷ như người nào đó muốn đi tinh cầu XX nào đó, thông báo tuyển dụng hai cơ giáp sư cường đại đi theo.
Đối tượng nhiệm vụ đại đa số đều là cơ giáp sư.
Còn có nhiệm vụ vớt các loại rác rưởi, bụi bẩn trôi nổi trong vũ trụ, người thường cũng có thể nhận, song tiền nhận được lại cực ít ỏi.
Ninh Thư xem danh sách nhiệm vụ, nhìn tới tinh cầu Rado, nói rằng có cây ma đằng mọc tràn lan, yêu cầu cơ giáp sư lái phi thuyền tới càn quét một đợt.
Sức sống của ma đằng rất mạnh, cho dù phi thuyền có cơ giáp sư tới đốt trụi, không lâu sau chúng cũng sẽ lại sinh trưởng, chẳng khác gì cây non đâm chồi khi xuân tới.
Nếu không định kỳ cắt tỉa, toàn bộ tinh cầu Rado sẽ bị bao trùm.
Ninh Thư gật gật đầu, tỏ vẻ cực kỳ am hiểu, nhớ tới lúc trước làm triệu hoán sư, triệu hoán thú của cô chính là cỏ dại, sinh trưởng có thê che cả trời.
Quan trọng nhất đó là cô nhóc ấy cái đóe gì cũng hấp thu, lực sinh mệnh còn dai hơn cả gián, cực kỳ khó chơi.
Ninh Thư suy nghĩ từ bỏ nhiệm vụ này, nếu bị dây đằng cuốn lấy trở thành dinh dưỡng cho ma đằng, vậy chết toi.
Song Ninh Thư nhìn chằm chằm vào giới thiệu của ma đằng, trong đó có nói, có thể ma đằng này là sinh vật của vị diện khác.
Nói cũng không phải tiếng của Tinh Tế.
Có thể nói, cây ma đằng đó đã xuất hiện linh trí.
Ninh Thư nghĩ tới Tiểu Thảo.
Ninh Thư quyết định đi xem, Ninh Thư vươn tay, ấn trên màn hình tiếp nhận nhiệm vụ.
Cho dù không phải Tiểu Thảo, chỉ cần đối phương đã khai linh trí, cũng có thể nói chuyện cùng.
Có thể giao tiếp được với sinh vật có linh trí, kỹ năng này của cô hữu dụng phết.
Ninh Thư tiếp nhận nhiệm vụ, lập tức có robot đưa Ninh Thư tới vị trí chỉ định.
Đã có mấy người tới trước,lúc nhìn thấy Ninh Thư, đều đánh giá Ninh Thư một lượt.
Cơ thể Ninh Thư thấp bé, mặc dù đã mười ba, nhưng bởi vì suy dinh dưỡng từ nhỏ, nên vóc dáng không lớn, tuy đi tới tinh cầu Omega, có được dịch dinh dương, nhưng cũng không thể nào trong thời gian ngắn có thể phổng phao ngay lên được.
Những người này cũng không cười nhạo Ninh Thư, sau tất cả, nhiệm vụ nào cũng đều có pháo hôi mà.
Ninh Thư ngồi xuống chờ.
Có thêm vài người gia nhập nhiệm vụ.
Chờ tới khi mọi người đến đủ, robot dẫn Ninh Thư và những thợ săn Tinh Tế khác bước lên phi thuyền.
Trên phi thuyền cũng đã có không ít người.
Đi diệt ma đằng cần nhiều người tới vậy cơ à.
Ninh Thư ở trong đám người cũng không thấy được cái gì, nên ngồi xếp bằng ở trong góc, rảnh rỗi ngồi tu luyện lực tinh thần, hoặc tu luyện Tuyệt Thế Võ Công.
Người khác nhìn vào, tưởng Ninh Thư đang ngủ.
Tốc độ phi thuyền rất nhanh, nhưng để tới được tinh cầu Rado cũng tiêu phí rất nhiều thời gian.
“Các vị, đã tới Tinh Cầu Rado.” Đội trưởng dẫn đầu nói.
Ninh Thư nhìn kết quả phi thuyền rà quét, tinh cầu Rado bị một thứ đen sì bao trùm.
Mặc dù nhìn ở trên màn hình, khối đen này không lớn lắm, nhưng cũng bao trùm gần hết toàn bộ tinh cầu Rado.
Đám dây ma đằng này lan rất rộng, hơn nữa những chỗ bị ma đằng bám vào, hoàn toàn không còn sự sống.
Phi thuyền quét một làn sóng về phía ma đằng, tựa như ma đằng có thể cảm nhận được nguy hiểm, dựng đứng lên, che lấp cả mặt trời.
Phi thuyền bắn tia laser, dây đằng bị công kích đánh trúng, lập tức biến thành tro tàn.
Có phi thuyền bị dây đằng quấn quanh, ma đằng múa may dây đằng, nện phi thuyền xuống mặt đất, ném tới ném lui, xoay tròn ném văng.
Trong phi thuyền trời đất quay cuồng, khiến người trên phi thuyền lập tức gặp xui xẻo.
Phun đầy đất.
Có vài phi thuyền bị dây đằng đâm thủng, vật chất chế tạo phi thuyền cực kỳ kiên cố, vậy mà vẫn bị dây đằng đâm thủng.
Cho dù công kích của phi thuyền có thể khiến cho dây của ma đăng hóa thành tro tàn, nhưng ngay lập tức ma đằng lại có thể sinh ra dây đằng mới
Quá khó chơi.
Sắc mặt mọi người đều rất khó nhìn.
Mỗi lần xử lý ma đằng, đều phải tổn thất rất nhiều tài lực vật lực.
Mục đích của việc này không phải vì thật tâm muốn cứu giúp tinh cầu Rado, mà là khống chế ma đằng ở trong tinh cầu Rado.
Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com
/1471
|