Cho dù lúc này An Húc Thần đang cực lực áp chế cảm xúc của chính mình, chỉ cần nhìn đôi mắt đỏ bừng của An Húc Thần, và nắm đấm gắt gao trên đùi của hắn là hiểu.
Nhưng Nhan Tô Ni lại có loại dự cảm không tốt, hãi hùng khiếp vía.
Nhan Tô Ni lập tức giải thích nói: “Em và người đàn ông kia không có quan hệ gì cả, chỉ qua lại bàn bạc với nhau về vấn đề công vụ thôi, nhưng vợ hắn lại là một bình dấm chua, cứ nhất quyết bôi nhọ em thành kẻ thứ ba.”
“Là thế sao?” An Húc Thần sâu kín nói.
Nhan Tô Ni gật đầu, “Thật sự là vậy.”
“Muốn anh tin tưởng cũng được, với điều kiện em phải kết hôn với anh.” An Húc Thần nói, hắn tiêu phí rất nhiều tiền tài và sức lực trên người Nhan Tô Ni, nhưng lại chẳng chiếm được cái gì, điều này khiến An Húc Thần không cam lòng, cực kỳ không cam lòng.
An Húc Thần hiện tại phải bắt được một thứ, vậy mới có thể giảm bớt mầm mống của sự hoài nghi đang đâm rễ thật sâu trong lòng hắn được.
“Kết hôn?” Tiếng của Nhan Tô Ni bén nhọn vang lên, mang theo sự không thể tin được, “Anh biết em là người theo chủ nghĩa không kết hôn, cả đời này em cũng sẽ không kết hôn.”
Nhan Tô Ni là không muốn kết hôn, huống chi là gả cho An Húc Thần.
Hiện tại trên người An Húc Thần nồng đậm dáng vẻ già nua, đàn ông bởi vì sự nghiệp mà lộng lẫy, sự nghiệp mang cho nam nhân rất nhiều hào quang.
Nhưng lúc này An Húc Thần đã không còn khí phách phong hoa trước kia nữa, chỉ còn dáng vẻ buồn bực thất bại, nhìn hắn thật sự già đi rất nhiều.
Nhan Tô Ni không muốn trao thân gửi phận, tương lai cả đời mình cho loại người này.
Mà cho dù có kết hôn đi chăng nữa, cũng phải là cô ta cam tâm tình nguyện.
“Cô là phụ nữ, nếu không kết hôn thì để làm gì, đừng nghĩ rằng lớn lên xinh đẹp thì có thể giữ được tới lúc xuống mồ, chờ tới khi cô đến tuổi chiều tà xế bóng, hoa tàn ít bướm, cô nghĩ thử xem còn ai muốn cô.” An Húc Thần oán hận nói.
Nhan Tô Ni tức giận đến run cả người, trước kia như thế nào cũng không nhìn ra An Húc Thần là cái dạng vô lại này, lời xúc phạm người khác như thế hắn cũng có thể nói ra được.
“Tôi sẽ không kết hôn với anh đâu, chúng ta chia tay đi.” Hiện giờ Nhan Tô Ni nhìn kỹ gương mặt của An Húc Thần, thật ghê tởm, đúng là muốn mệnh người, trước kia sao cô ta lại không nhìn được ra bộ mặt thật này của hắn cơ chứ.
Mắt An Húc Thần đỏ rực, “Tôi biết ngay là cô có ý muốn vứt bỏ tôi mà, nằm mơ, cô phải kết hôn với tôi, tôi sẽ không bao giờ buông tha cho cô đâu.”
Nhan Tô Ni hất tay của An Húc Thần đang nắm lấy cánh tay mình ra, vội vàng chạy ra khỏi quần áo cửa hàng.
An Húc Thần muốn đuổi theo, nhưng lại bị nhân viên cửa hàng gọi lại, bắt An Húc Thần trả tiền quần áo.
An Húc Thần vội vàng gửi tiền, lúc chạy ra ngoài, Nhan Tô Ni đã ngồi trên xe taxi chạy mất hút rồi.
An Húc Thần siết chặt nắm đấm.
Nhân khí trang web mới của An Húc Thần không được bao nhiêu, lại không có tiền làm quảng cáo, nên không kiếm được lợi nhuận.
Có thể nói lần khởi nghiệp này của An Húc Thần đã thất bại, đầu tư không ít tiền, nhưng lại không có tiền lời.
Cuối cùng An Húc Thần phải đành khóa trang web của mình lại, lãi không thấy, thật chẳng khác gì tra tấn người.
Sa thải hết đám nhân viên, những người này đều là nhân viên kỹ thuật có trình độ cao, tới nơi nào cũng có thể thăng chức.
An Húc Thần bán server cho hàng đồng nát, tương lai mờ mịt.
An Húc Thần cũng không biết bây giờ mình nên làm cái gì.
Tới khi ngân hàng siết nợ, hắn đã rỗng túi, căn hộ cầm cố tạm thời kia lập tức trở thành tài sản của ngân hàng.
Chẳng còn nơi nào chứa chấp An Húc Thần trong thành phố này, hắn thu dọn hết tất cả đồ đạc tới nhà Nhan Tô Ni để sinh hoạt.
Hiện giờ An Húc Thần có cảm giác bất chấp tất cả, đơn giản coi nhà của Nhan Tô Ni thành nhà của mình.
Ăn uống tiêu tiểu đều ở trong nhà Nhan Tô Ni , làm cho Nhan Tô Ni vỡ mộng.
Mà Ninh Thư không có thời gian quan tâm tình hình của hai người họ, bởi vì lúc này Ninh Thư đang ở nước ngoài học tập.
Trước khi ra nước ngoài, Ninh Thư về nhà thăm cha mẹ Tiết Tĩnh, biếu cho hai người họ một khoản tiền, nói khi nào có việc thì lấy ra mà dùng.
Có điều tới lúc Ninh Thư ra khỏi cửa, mẹ Tiết Tĩnh lại nhét tiền vào trong túi Ninh Thư.
Nói Ninh Thư ở nước ngoài lạ nước lạ cái, cầm chút tiền theo người để có tiền đi lại.
Ninh Thư cười cười, ôm ôm người mẹ mắt đẫm lệ, kéo vali rời đi.
Bước lên máy bay, nhìn tầng tầng lớp lớp mây trắng, trong lòng bình tĩnh an nhàn.
Ninh Thư ở nước ngoài học tập nửa năm, một lần nữa đầu quân lại cho công ty cũ, trở lại công ty, Ninh Thư lập tức được thăng chức, Ninh Thư cắm đầu vào trong công việc.
Một ngày tan tầm, Ninh Thư đụng vào một người, Ninh Thư xin lỗi nói, thành thực xin lỗi, đối phương lại nắm chặt tay cô.
“Tĩnh Tĩnh, Tĩnh Tĩnh cậu nhất định phải giúp mình.”
Ninh Thư nhìn kỹ là Nhan Tô Ni, trông Nhan Tô Ni có vẻ tiều tụy.
“Tĩnh Tĩnh, cậu quay lại với An Húc Thần đi, hắn quả thực…” Điên rồi, hai chữ cuối cùng Nhan Tô Ni không có nói ra.
Tuy An Húc Thần khởi nghiệp thất bại, nhưng là trong đầu cũng có chút tính toán, điều kiện tướng mạo dáng người của Nhan Tô Ni rất tuyệt, đúng là cái vốn trời cho.
An Húc Thần biến Nhan Tô Ni thành hot streamer, mỗi ngày nhốt cô ta ở trong phòng bảy tám tiếng đồng hồ, sử dụng các loại thủ đoạn để kiếm tiền.
Bán manh thoát y, chỉ cần có thể kiếm tiền là được.
Nửa năm này, Nhan Tô Ni sống thật khổ sở, An Húc Thần biến cô ta thành công cụ kiếm tiền, đã vậy lại còn khống chế cô ta.
Những việc này khiến cho Nhan Tô Ni cảm thấy cực kỳ khổ sở, nghe nói Ninh Thư về nước, cô ta lập tức đi tìm.
Ninh Thư nghe được yêu cầu của Nhan Tô Ni, nhíu nhíu mày, “Cô nói gì?”
“Cậu kết hôn lại với An Húc Thần đi.”
Ninh Thư mặt không cảm xúc, cô ả này cứ nhất quyết đòi đá An Húc Thần cho cô, cũng thật là…
Ninh Thư cười nhạt nói: “Đã ly hôn rồi thì chính là người lạ, chúc cô và An Húc Thần hạnh phúc vui vẻ.”
Ninh Thư vòng qua Nhan Tô Ni lên xe, Nhan Tô Ni nhìn đồng hồ trên tay, cô đi ra ngoài một lúc lâu.
Thế nào khi về nhà cũng bị An Húc Thần trừng phạt.
Nhan Tô Ni cảm thấy thật sự khổ sở, thật thống khổ, cảm giác linh hồn cũng bị giam cầm.
Nhan Tô Ni hoài nghi hiện giờ An Húc Thần bị kẻ khác chiếm xác, chứ không thì sao có thể thay đổi tới vậy.
Hung ác, tham lam, ác tục.
Từ một người tinh tế, có học thức, một người đàn ông ấm áp đột nhiên biến mất không thấy tăm hơi.
Không biết những gì An Húc Thần biểu hiện lúc trước là thật, hay những biểu hiện hiện bây giờ mới là An Húc Thần chân chính.
Chỉ cần cô ta làm một việc gì đó không hợp ý An Húc Thần, An Húc Thần lập tức dùng các loại ô ngôn uế ngữ mắng chửi cô ta.
Nhan Tô Ni không thể nào tưởng tượng nổi, bản thân đang tốt đẹp trong sinh hoạt hàng ngày, sao lại có một người đàn ông thô thiển như vậy xuất hiện trong đời.
Người đàn ông này đã huỷ hoại cuộc sống của cô ta.
Rất nhiều lúc, Nhan Tô Ni nằm ngủ trên giường, nghe thấy tiếng kéo gỗ bên cạnh, có bao nhiêu mộng tưởng thì có bấy nhiêu tan vỡ.
Cuộc sống của cô không phải là thế này.
Thậm chí có đôi khi Nhan Tô Ni hận không thể giết chết tên đàn ông này.
Ninh Thư hiểu sương sương được tình huống của hai người này, hai người cũng đã sống cùng nhau rồi, kết hôn hay chưa Ninh Thư cũng không được rõ lắm.
Song nhìn dáng vẻ An Húc Thần đối Nhan Tô Ni chắc chắn là sẽ không buông tay, có duyên phận chú định, vòng đi vòng lại, An Húc Thần và Nhan Tô Ni vẫn ở bên nhau.
Nhan Tô Ni tới bảo cô quay lại với An Húc Thần, chứng tỏ Nhan Tô Ni muốn thoát khỏi An Húc Thần, lại muốn biến cô trở thành bia đỡ đạn.
Hạn hán lời.
Nhìn dáng vẻ khổ sở của Nhan Tô Ni, oán hận lẫn nhau, căm hận lẫn nhau.
Cả đời người rất dài rất dài, nếu Nhan Tô Ni không thoát được An Húc Thần, vậy thì những ngày cô ta còn sống trên đời có khác gì địa ngục.
Sau đó Nhan Tô Ni lại nhiều lần tới công ty, xin Ninh Thư quay lại với An Húc Thần.
Ninh Thư:…
Nhưng Nhan Tô Ni lại có loại dự cảm không tốt, hãi hùng khiếp vía.
Nhan Tô Ni lập tức giải thích nói: “Em và người đàn ông kia không có quan hệ gì cả, chỉ qua lại bàn bạc với nhau về vấn đề công vụ thôi, nhưng vợ hắn lại là một bình dấm chua, cứ nhất quyết bôi nhọ em thành kẻ thứ ba.”
“Là thế sao?” An Húc Thần sâu kín nói.
Nhan Tô Ni gật đầu, “Thật sự là vậy.”
“Muốn anh tin tưởng cũng được, với điều kiện em phải kết hôn với anh.” An Húc Thần nói, hắn tiêu phí rất nhiều tiền tài và sức lực trên người Nhan Tô Ni, nhưng lại chẳng chiếm được cái gì, điều này khiến An Húc Thần không cam lòng, cực kỳ không cam lòng.
An Húc Thần hiện tại phải bắt được một thứ, vậy mới có thể giảm bớt mầm mống của sự hoài nghi đang đâm rễ thật sâu trong lòng hắn được.
“Kết hôn?” Tiếng của Nhan Tô Ni bén nhọn vang lên, mang theo sự không thể tin được, “Anh biết em là người theo chủ nghĩa không kết hôn, cả đời này em cũng sẽ không kết hôn.”
Nhan Tô Ni là không muốn kết hôn, huống chi là gả cho An Húc Thần.
Hiện tại trên người An Húc Thần nồng đậm dáng vẻ già nua, đàn ông bởi vì sự nghiệp mà lộng lẫy, sự nghiệp mang cho nam nhân rất nhiều hào quang.
Nhưng lúc này An Húc Thần đã không còn khí phách phong hoa trước kia nữa, chỉ còn dáng vẻ buồn bực thất bại, nhìn hắn thật sự già đi rất nhiều.
Nhan Tô Ni không muốn trao thân gửi phận, tương lai cả đời mình cho loại người này.
Mà cho dù có kết hôn đi chăng nữa, cũng phải là cô ta cam tâm tình nguyện.
“Cô là phụ nữ, nếu không kết hôn thì để làm gì, đừng nghĩ rằng lớn lên xinh đẹp thì có thể giữ được tới lúc xuống mồ, chờ tới khi cô đến tuổi chiều tà xế bóng, hoa tàn ít bướm, cô nghĩ thử xem còn ai muốn cô.” An Húc Thần oán hận nói.
Nhan Tô Ni tức giận đến run cả người, trước kia như thế nào cũng không nhìn ra An Húc Thần là cái dạng vô lại này, lời xúc phạm người khác như thế hắn cũng có thể nói ra được.
“Tôi sẽ không kết hôn với anh đâu, chúng ta chia tay đi.” Hiện giờ Nhan Tô Ni nhìn kỹ gương mặt của An Húc Thần, thật ghê tởm, đúng là muốn mệnh người, trước kia sao cô ta lại không nhìn được ra bộ mặt thật này của hắn cơ chứ.
Mắt An Húc Thần đỏ rực, “Tôi biết ngay là cô có ý muốn vứt bỏ tôi mà, nằm mơ, cô phải kết hôn với tôi, tôi sẽ không bao giờ buông tha cho cô đâu.”
Nhan Tô Ni hất tay của An Húc Thần đang nắm lấy cánh tay mình ra, vội vàng chạy ra khỏi quần áo cửa hàng.
An Húc Thần muốn đuổi theo, nhưng lại bị nhân viên cửa hàng gọi lại, bắt An Húc Thần trả tiền quần áo.
An Húc Thần vội vàng gửi tiền, lúc chạy ra ngoài, Nhan Tô Ni đã ngồi trên xe taxi chạy mất hút rồi.
An Húc Thần siết chặt nắm đấm.
Nhân khí trang web mới của An Húc Thần không được bao nhiêu, lại không có tiền làm quảng cáo, nên không kiếm được lợi nhuận.
Có thể nói lần khởi nghiệp này của An Húc Thần đã thất bại, đầu tư không ít tiền, nhưng lại không có tiền lời.
Cuối cùng An Húc Thần phải đành khóa trang web của mình lại, lãi không thấy, thật chẳng khác gì tra tấn người.
Sa thải hết đám nhân viên, những người này đều là nhân viên kỹ thuật có trình độ cao, tới nơi nào cũng có thể thăng chức.
An Húc Thần bán server cho hàng đồng nát, tương lai mờ mịt.
An Húc Thần cũng không biết bây giờ mình nên làm cái gì.
Tới khi ngân hàng siết nợ, hắn đã rỗng túi, căn hộ cầm cố tạm thời kia lập tức trở thành tài sản của ngân hàng.
Chẳng còn nơi nào chứa chấp An Húc Thần trong thành phố này, hắn thu dọn hết tất cả đồ đạc tới nhà Nhan Tô Ni để sinh hoạt.
Hiện giờ An Húc Thần có cảm giác bất chấp tất cả, đơn giản coi nhà của Nhan Tô Ni thành nhà của mình.
Ăn uống tiêu tiểu đều ở trong nhà Nhan Tô Ni , làm cho Nhan Tô Ni vỡ mộng.
Mà Ninh Thư không có thời gian quan tâm tình hình của hai người họ, bởi vì lúc này Ninh Thư đang ở nước ngoài học tập.
Trước khi ra nước ngoài, Ninh Thư về nhà thăm cha mẹ Tiết Tĩnh, biếu cho hai người họ một khoản tiền, nói khi nào có việc thì lấy ra mà dùng.
Có điều tới lúc Ninh Thư ra khỏi cửa, mẹ Tiết Tĩnh lại nhét tiền vào trong túi Ninh Thư.
Nói Ninh Thư ở nước ngoài lạ nước lạ cái, cầm chút tiền theo người để có tiền đi lại.
Ninh Thư cười cười, ôm ôm người mẹ mắt đẫm lệ, kéo vali rời đi.
Bước lên máy bay, nhìn tầng tầng lớp lớp mây trắng, trong lòng bình tĩnh an nhàn.
Ninh Thư ở nước ngoài học tập nửa năm, một lần nữa đầu quân lại cho công ty cũ, trở lại công ty, Ninh Thư lập tức được thăng chức, Ninh Thư cắm đầu vào trong công việc.
Một ngày tan tầm, Ninh Thư đụng vào một người, Ninh Thư xin lỗi nói, thành thực xin lỗi, đối phương lại nắm chặt tay cô.
“Tĩnh Tĩnh, Tĩnh Tĩnh cậu nhất định phải giúp mình.”
Ninh Thư nhìn kỹ là Nhan Tô Ni, trông Nhan Tô Ni có vẻ tiều tụy.
“Tĩnh Tĩnh, cậu quay lại với An Húc Thần đi, hắn quả thực…” Điên rồi, hai chữ cuối cùng Nhan Tô Ni không có nói ra.
Tuy An Húc Thần khởi nghiệp thất bại, nhưng là trong đầu cũng có chút tính toán, điều kiện tướng mạo dáng người của Nhan Tô Ni rất tuyệt, đúng là cái vốn trời cho.
An Húc Thần biến Nhan Tô Ni thành hot streamer, mỗi ngày nhốt cô ta ở trong phòng bảy tám tiếng đồng hồ, sử dụng các loại thủ đoạn để kiếm tiền.
Bán manh thoát y, chỉ cần có thể kiếm tiền là được.
Nửa năm này, Nhan Tô Ni sống thật khổ sở, An Húc Thần biến cô ta thành công cụ kiếm tiền, đã vậy lại còn khống chế cô ta.
Những việc này khiến cho Nhan Tô Ni cảm thấy cực kỳ khổ sở, nghe nói Ninh Thư về nước, cô ta lập tức đi tìm.
Ninh Thư nghe được yêu cầu của Nhan Tô Ni, nhíu nhíu mày, “Cô nói gì?”
“Cậu kết hôn lại với An Húc Thần đi.”
Ninh Thư mặt không cảm xúc, cô ả này cứ nhất quyết đòi đá An Húc Thần cho cô, cũng thật là…
Ninh Thư cười nhạt nói: “Đã ly hôn rồi thì chính là người lạ, chúc cô và An Húc Thần hạnh phúc vui vẻ.”
Ninh Thư vòng qua Nhan Tô Ni lên xe, Nhan Tô Ni nhìn đồng hồ trên tay, cô đi ra ngoài một lúc lâu.
Thế nào khi về nhà cũng bị An Húc Thần trừng phạt.
Nhan Tô Ni cảm thấy thật sự khổ sở, thật thống khổ, cảm giác linh hồn cũng bị giam cầm.
Nhan Tô Ni hoài nghi hiện giờ An Húc Thần bị kẻ khác chiếm xác, chứ không thì sao có thể thay đổi tới vậy.
Hung ác, tham lam, ác tục.
Từ một người tinh tế, có học thức, một người đàn ông ấm áp đột nhiên biến mất không thấy tăm hơi.
Không biết những gì An Húc Thần biểu hiện lúc trước là thật, hay những biểu hiện hiện bây giờ mới là An Húc Thần chân chính.
Chỉ cần cô ta làm một việc gì đó không hợp ý An Húc Thần, An Húc Thần lập tức dùng các loại ô ngôn uế ngữ mắng chửi cô ta.
Nhan Tô Ni không thể nào tưởng tượng nổi, bản thân đang tốt đẹp trong sinh hoạt hàng ngày, sao lại có một người đàn ông thô thiển như vậy xuất hiện trong đời.
Người đàn ông này đã huỷ hoại cuộc sống của cô ta.
Rất nhiều lúc, Nhan Tô Ni nằm ngủ trên giường, nghe thấy tiếng kéo gỗ bên cạnh, có bao nhiêu mộng tưởng thì có bấy nhiêu tan vỡ.
Cuộc sống của cô không phải là thế này.
Thậm chí có đôi khi Nhan Tô Ni hận không thể giết chết tên đàn ông này.
Ninh Thư hiểu sương sương được tình huống của hai người này, hai người cũng đã sống cùng nhau rồi, kết hôn hay chưa Ninh Thư cũng không được rõ lắm.
Song nhìn dáng vẻ An Húc Thần đối Nhan Tô Ni chắc chắn là sẽ không buông tay, có duyên phận chú định, vòng đi vòng lại, An Húc Thần và Nhan Tô Ni vẫn ở bên nhau.
Nhan Tô Ni tới bảo cô quay lại với An Húc Thần, chứng tỏ Nhan Tô Ni muốn thoát khỏi An Húc Thần, lại muốn biến cô trở thành bia đỡ đạn.
Hạn hán lời.
Nhìn dáng vẻ khổ sở của Nhan Tô Ni, oán hận lẫn nhau, căm hận lẫn nhau.
Cả đời người rất dài rất dài, nếu Nhan Tô Ni không thoát được An Húc Thần, vậy thì những ngày cô ta còn sống trên đời có khác gì địa ngục.
Sau đó Nhan Tô Ni lại nhiều lần tới công ty, xin Ninh Thư quay lại với An Húc Thần.
Ninh Thư:…
/1471
|