Công ty của Tô Kỳ trực tiếp gửi thông báo cảnh cáo cho Tư Thơ Song, nếu cô ta còn dám phát ngôn linh tinh, thì chuẩn bị ra hầu toà đi.
Tư Thơ Song bĩu môi, không dám lên tiếng, song cũng không xóa Weibo vừa đăng của mình.
Công ty Tô Kỳ thông qua diễn đàn Tieba gửi cho Ninh Thư một tráp hầu tòa, kiện Ninh Thư tội tổn hại quyền danh dự.
Ninh Thư coi như không thấy gì, tất cả những gì cô nói đều là sự thật, không sợ hắn kiện, hơn nữa cô cũng muốn những người này tìm được ra cô đấy.
Công ty Tô Kỳ vội vàng đăng đàn lên mạng xã hội, nói Kỷ Bắc Dã chỉ là nghệ sĩ bình thường dưới trướng công ty.
Không tồn tại bất cứ cái gì gọi là quan hệ bất chính.
Lời thanh minh vừa đăng, fan Kỷ Bắc Dã lại chạy tới bài viết Ninh Thư kêu gào.(ಠ ∩ಠ)
Có chứng cứ thuyết phục bảo vệ idol mình là trong sạch.
Ninh Thư nhìn cũng thấy mệt thay mấy nhóc fan này, chỗ nào cũng phải chạy qua chạy lại.
Về sau còn có việc tàn nhẫn hơn sắp sửa bày ra trước mặt các người đấy, hiện tại cố gắng tiết kiệm nước mắt đi. (ಠ⌣ಠ)
Ninh Thư nhìn di động, tới giờ đi làm rồi.
Lần này đập máy tính không phải Kỷ Bắc Dã, mà là Tô Kỳ, Kỷ Bắc Dã ngốc tại một bên mặt không cảm xúc, dù sao sự việc cũng đã phát triển đã theo chiều hướng không thể khống chế nổi chạy như bay rồi.
Dù sao hiện tại lại kéo thêm một người xuống nước, Kỷ Bắc Dã tự nhiên cảm thấy không còn gì đáng sợ, một chút cũng không lo lắng.
Rất có dáng vẻ trời đất có sụp xuống cũng có người gánh vác hộ.
Tô Kỳ nhìn chằm chằm Tư Nam, càng cảm thấy đây là âm mưu của Tư Nam, vừa có thể đánh bại công ty hắn, lại có thể độc chiếm Cát Thu.
Tư Nam vuốt cằm, “Nhất định phải tìm được kẻ viết bài này, tôi có cảm giác người này đối với tình hình của chúng ta rõ như lòng bàn tay, nói không chừng một lúc nào đó có thể nói ra việc gì đó kinh thiên động địa.”
“Tôi cũng thấy vậy, tôi cảm thấy chuyện này do anh làm, là anh cố ý tìm người viết bài.” Tô Kỳ sắc bén nhìn chằm chằm Tư Nam.
Tư Nam trong nháy mắt ngốc lăng, ngay sau đó phục hồi tinh thần lại, nhìn thấy ba đôi mắt chăm chú nhìn mình.
Tư Nam để ý Cát Thu, thấy con ngươi Cát Thu lóe sáng, sắc mặt có chút bi thương, nhịn không được gắt gao cau mày, “Vì sao tôi lại phải làm như vậy, làm như vậy đối với tôi có chỗ nào tốt?”
“Chỗ tốt chính là có thể đả kích công ty tôi, lại có thể chiếm được Cát Thu.” Tô Kỳ cười lạnh nói, “Nói không chừng tình cảm anh đối với Cát Thu cũng là giả, anh lợi dụng Cát Thu để đạt được mục đích của mình.”
“Mục đích gì?” Tư Nam trầm mặt nói, “Tô Kỳ, cậu đừng ở đây nói lời mê hoặc lòng người, tôi không có mục đích gì cả, tôi so với kẻ nào cũng muốn giải quyết tận gốc vấn đề này.”
“Đúng như cậu nói, đối phương đối với chúng ta cực kỳ quen thuộc, thậm chí còn biết được cả kế hoạch của chúng ta, không phải người trong chúng ta thì sẽ là ai?” Tô Kỳ lạnh lùng nói.
“Hiện tại đối phương đã nói ra tôi và Kỷ Bắc Dã có quan hệ, tôi hoài nghi hắn căn bản không phải viết bậy viết bạ, nói không chừng hắn thật sự biết.”
Tư Nam nhìn về phía Kỷ Bắc Dã, Kỷ Bắc Dã không thể hiểu được, “Nhìn tôi làm gì, tôi cái gì cũng không làm.”
Hắn bây giờ tai tiếng quấn thân, hợp đồng đều thiếu rất nhiều, sự nghiệp trượt xuống rất nhanh, chỉ còn một ít fan lăn lộn giúp hắn thôi, cũng có chút sức cùng lực kiệt.
Lại còn nói vĩnh viễn hâm mộ hắn, ai mà biết được như thế nào.
Còn phải bồi thường gấp ba tiền vi phạm hợp đồng.
Lúc trước những người đó đều phải mời hắn đi chụp quảng cáo, đóng phim điện ảnh, mà hiện tại lại không có động tĩnh gì.
“Có phải cậu cố ý phơi bày việc này ra ánh sáng?” Tư Nam nhìn Kỷ Bắc Dã hỏi.( ˘・з・)
“Tôi??” Kỷ Bắc Dã không thể tưởng tượng mà chỉ vào mình, “Tôi có điên mới nói ra chuyện này, đề tài trên người tôi còn thiếu sao?”
Tư Nam hít một hơi thật sâu, “Chúng ta ở chỗ này cãi nhau cũng vô dụng, việc quan trọng nhất bây giờ chính là tìm ra người viết bài kia.”
Tư Nam hơi hơi híp mắt suy tư, “Các cậu nói người viết bài này có phải là Đỗ Băng không?”
Cát Thu lắc lắc đầu, “Không thể là Đỗ Băng, hơn nữa cô ấy cũng không biết quan hệ của chúng ta, em chưa từng nói cho cô ấy điều gì.”
“Đỗ Băng đã rời khỏi thành phố này, chuyện này cùng cô ta không có quan hệ.” Tô Kỳ nói.
“Người không bị hoài nghi chính là kẻ có khả năng nhất, các cậu chưa từng tiếp xúc với cô ta nên mới nói vậy, chung quy tôi nghĩ mọi việc đều do cô ta mà ra.” Tư Nam dùng ngón tay miết môi.
“Sau khi em chia tay với cô ta, không có liên lạc gì sao?” Tư Nam nhìn Cát Thu hỏi.
Cát Thu lắc lắc đầu, “Địa chỉ và số điện thoại của cô ấy đều đã đổi, chứng tỏ cô ấy không có ý muốn liên lạc cùng em?”
“Không cần lãng phí thời gian trên người kẻ chúng ta không thể hiểu được, hiện tại điều quan trọng nhất chính là tìm ra người viết bài, tìm vài người chuyên nghiệp mà làm, khẳng định có thể tra ra người này.” Tô Kỳ nói.
“Hiện tại phóng viên đối với những việc này đuổi sát không buông, việc bốn người chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ, phải chuẩn bị thật tốt.” Tô Kỳ trừng mắt liếc qua Kỷ Bắc Dã, “Được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều, đúng là phế vật.”
Kỷ Bắc Dã:… (༎ຶ⌑༎ຶ)
Mỗi lần đều mắng chửi hắn, hắn đúng là phế vật đó vừa ý các người chưa.
Ninh Thư tan tầm về nhà, mở máy tính ra lại thấy được một tráp hầu tòa, nói Ninh Thư dừng việc bịa đặt lại, bằng không sẽ phải truy cứu trách nhiệm của Ninh Thư bằng pháp luật.
Hiện tại đã điều tra ra được bằng chứng.
Ninh Thư uống một ngụm nước, lại bắt đầu đăng bài, ‘Bàn luận quan hệ chân chính giữa Kỷ Bắc Dã và Tô Kỳ. ’
Các bạn đều đoán sai rồi, quan hệ thật sự giữa Kỷ Bắc Dã và Tô Kỳ là quan hệ tình địch.(ω*)
Cùng nhau tranh đoạt trợ lý nam, tuy nhiên hiện tại đã cực kỳ hài hòa ở bên nhau.
Bởi vì chung nhau hưởng thụ trợ lý nam.
Ninh Thư dùng một địa chỉ ip ảo tiếp tục đăng tin.
Ninh Thư vừa gửi tin, bên kia lập tức có người bắt được vị trí Ninh Thư, Tư Nam hỏi: “Người này ở đâu?”
“Thị trấn M.” Một người nhấp chuột nói, “Hẳn là ip ảo, một lần là ở thành phố T, địa chỉ ip tìm không thấy người, địa chỉ ip của người này tùy thời đều thay đổi, hôm nay ở thành phố T, ngày mai liền có khả năng ở thành phố A.”
Tư Nam cau mày, “Người này…”
“Vậy không có khả năng là Đỗ Băng, em và Đỗ Băng ở bên nhau hai năm, cô ấy không có bản lĩnh này, hơn nữa chuyên ngành của cô ấy cũng không phải công nghệ thông tin.” Cát Thu lắc lắc đầu, nhìn bài viết mới đăng, lòng như tro tàn.
“Em muốn rời khỏi nơi này.” Cát Thu sắc mặt trắng bệch nói, hiện tại trên mạng đã có người bắt đầu điều tra hắn.
Đem mọi việc hắn trải qua đều tra ra hết, tiểu học học trường gì, trung học học trường nào.
“Đừng sợ, bọn anh sẽ xử lý tốt, nếu ngay cả em mà bọn anh cũng không bảo vệ được, quả thực khiến người khác chê cười.” Tư Nam vội vàng nói.
“Em cảm thấy quan hệ giữa chúng ta không thể tiếp tục kéo dài, vốn dĩ là không hợp với luân thường đạo lý. Hơn nữa, em sẽ làm hỏng tiền đồ của mọi người mất, em muốn rời khỏi nơi này, các anh để em xuất ngoại đi.”
Lúc này Cát Thu chỉ muốn trốn tránh.
Hắn căn bản không chấp nhận được ánh mắt của những người xung quanh, không chịu nổi dư luận xung quanh.
Đã rất lâu rồi hắn không ra khỏi cửa, cảm giác xung quanh đều là ánh mắt ác ý, bất kể là nam hay nữ đều dùng ánh mắt quái dị nhìn chằm chằm mông hắn.
Hắn muốn đến một nơi không có ai biết tới hắn để sinh sống.
“Cát Thu, anh đi với em, chúng ta cùng nhau xuất ngoại rời khỏi chỗ này.” Kỷ Bắc Dã lập tức nói, “Chúng ta tìm một chỗ không có ai quen biết, bắt đầu lại một lần nữa có được không?”
Nếu có thể thoát khỏi hai người đàn ông này, mang theo Cát Thu đi là việc Kỷ Bắc Dã muốn làm nhất.
Tư Thơ Song bĩu môi, không dám lên tiếng, song cũng không xóa Weibo vừa đăng của mình.
Công ty Tô Kỳ thông qua diễn đàn Tieba gửi cho Ninh Thư một tráp hầu tòa, kiện Ninh Thư tội tổn hại quyền danh dự.
Ninh Thư coi như không thấy gì, tất cả những gì cô nói đều là sự thật, không sợ hắn kiện, hơn nữa cô cũng muốn những người này tìm được ra cô đấy.
Công ty Tô Kỳ vội vàng đăng đàn lên mạng xã hội, nói Kỷ Bắc Dã chỉ là nghệ sĩ bình thường dưới trướng công ty.
Không tồn tại bất cứ cái gì gọi là quan hệ bất chính.
Lời thanh minh vừa đăng, fan Kỷ Bắc Dã lại chạy tới bài viết Ninh Thư kêu gào.(ಠ ∩ಠ)
Có chứng cứ thuyết phục bảo vệ idol mình là trong sạch.
Ninh Thư nhìn cũng thấy mệt thay mấy nhóc fan này, chỗ nào cũng phải chạy qua chạy lại.
Về sau còn có việc tàn nhẫn hơn sắp sửa bày ra trước mặt các người đấy, hiện tại cố gắng tiết kiệm nước mắt đi. (ಠ⌣ಠ)
Ninh Thư nhìn di động, tới giờ đi làm rồi.
Lần này đập máy tính không phải Kỷ Bắc Dã, mà là Tô Kỳ, Kỷ Bắc Dã ngốc tại một bên mặt không cảm xúc, dù sao sự việc cũng đã phát triển đã theo chiều hướng không thể khống chế nổi chạy như bay rồi.
Dù sao hiện tại lại kéo thêm một người xuống nước, Kỷ Bắc Dã tự nhiên cảm thấy không còn gì đáng sợ, một chút cũng không lo lắng.
Rất có dáng vẻ trời đất có sụp xuống cũng có người gánh vác hộ.
Tô Kỳ nhìn chằm chằm Tư Nam, càng cảm thấy đây là âm mưu của Tư Nam, vừa có thể đánh bại công ty hắn, lại có thể độc chiếm Cát Thu.
Tư Nam vuốt cằm, “Nhất định phải tìm được kẻ viết bài này, tôi có cảm giác người này đối với tình hình của chúng ta rõ như lòng bàn tay, nói không chừng một lúc nào đó có thể nói ra việc gì đó kinh thiên động địa.”
“Tôi cũng thấy vậy, tôi cảm thấy chuyện này do anh làm, là anh cố ý tìm người viết bài.” Tô Kỳ sắc bén nhìn chằm chằm Tư Nam.
Tư Nam trong nháy mắt ngốc lăng, ngay sau đó phục hồi tinh thần lại, nhìn thấy ba đôi mắt chăm chú nhìn mình.
Tư Nam để ý Cát Thu, thấy con ngươi Cát Thu lóe sáng, sắc mặt có chút bi thương, nhịn không được gắt gao cau mày, “Vì sao tôi lại phải làm như vậy, làm như vậy đối với tôi có chỗ nào tốt?”
“Chỗ tốt chính là có thể đả kích công ty tôi, lại có thể chiếm được Cát Thu.” Tô Kỳ cười lạnh nói, “Nói không chừng tình cảm anh đối với Cát Thu cũng là giả, anh lợi dụng Cát Thu để đạt được mục đích của mình.”
“Mục đích gì?” Tư Nam trầm mặt nói, “Tô Kỳ, cậu đừng ở đây nói lời mê hoặc lòng người, tôi không có mục đích gì cả, tôi so với kẻ nào cũng muốn giải quyết tận gốc vấn đề này.”
“Đúng như cậu nói, đối phương đối với chúng ta cực kỳ quen thuộc, thậm chí còn biết được cả kế hoạch của chúng ta, không phải người trong chúng ta thì sẽ là ai?” Tô Kỳ lạnh lùng nói.
“Hiện tại đối phương đã nói ra tôi và Kỷ Bắc Dã có quan hệ, tôi hoài nghi hắn căn bản không phải viết bậy viết bạ, nói không chừng hắn thật sự biết.”
Tư Nam nhìn về phía Kỷ Bắc Dã, Kỷ Bắc Dã không thể hiểu được, “Nhìn tôi làm gì, tôi cái gì cũng không làm.”
Hắn bây giờ tai tiếng quấn thân, hợp đồng đều thiếu rất nhiều, sự nghiệp trượt xuống rất nhanh, chỉ còn một ít fan lăn lộn giúp hắn thôi, cũng có chút sức cùng lực kiệt.
Lại còn nói vĩnh viễn hâm mộ hắn, ai mà biết được như thế nào.
Còn phải bồi thường gấp ba tiền vi phạm hợp đồng.
Lúc trước những người đó đều phải mời hắn đi chụp quảng cáo, đóng phim điện ảnh, mà hiện tại lại không có động tĩnh gì.
“Có phải cậu cố ý phơi bày việc này ra ánh sáng?” Tư Nam nhìn Kỷ Bắc Dã hỏi.( ˘・з・)
“Tôi??” Kỷ Bắc Dã không thể tưởng tượng mà chỉ vào mình, “Tôi có điên mới nói ra chuyện này, đề tài trên người tôi còn thiếu sao?”
Tư Nam hít một hơi thật sâu, “Chúng ta ở chỗ này cãi nhau cũng vô dụng, việc quan trọng nhất bây giờ chính là tìm ra người viết bài kia.”
Tư Nam hơi hơi híp mắt suy tư, “Các cậu nói người viết bài này có phải là Đỗ Băng không?”
Cát Thu lắc lắc đầu, “Không thể là Đỗ Băng, hơn nữa cô ấy cũng không biết quan hệ của chúng ta, em chưa từng nói cho cô ấy điều gì.”
“Đỗ Băng đã rời khỏi thành phố này, chuyện này cùng cô ta không có quan hệ.” Tô Kỳ nói.
“Người không bị hoài nghi chính là kẻ có khả năng nhất, các cậu chưa từng tiếp xúc với cô ta nên mới nói vậy, chung quy tôi nghĩ mọi việc đều do cô ta mà ra.” Tư Nam dùng ngón tay miết môi.
“Sau khi em chia tay với cô ta, không có liên lạc gì sao?” Tư Nam nhìn Cát Thu hỏi.
Cát Thu lắc lắc đầu, “Địa chỉ và số điện thoại của cô ấy đều đã đổi, chứng tỏ cô ấy không có ý muốn liên lạc cùng em?”
“Không cần lãng phí thời gian trên người kẻ chúng ta không thể hiểu được, hiện tại điều quan trọng nhất chính là tìm ra người viết bài, tìm vài người chuyên nghiệp mà làm, khẳng định có thể tra ra người này.” Tô Kỳ nói.
“Hiện tại phóng viên đối với những việc này đuổi sát không buông, việc bốn người chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ, phải chuẩn bị thật tốt.” Tô Kỳ trừng mắt liếc qua Kỷ Bắc Dã, “Được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều, đúng là phế vật.”
Kỷ Bắc Dã:… (༎ຶ⌑༎ຶ)
Mỗi lần đều mắng chửi hắn, hắn đúng là phế vật đó vừa ý các người chưa.
Ninh Thư tan tầm về nhà, mở máy tính ra lại thấy được một tráp hầu tòa, nói Ninh Thư dừng việc bịa đặt lại, bằng không sẽ phải truy cứu trách nhiệm của Ninh Thư bằng pháp luật.
Hiện tại đã điều tra ra được bằng chứng.
Ninh Thư uống một ngụm nước, lại bắt đầu đăng bài, ‘Bàn luận quan hệ chân chính giữa Kỷ Bắc Dã và Tô Kỳ. ’
Các bạn đều đoán sai rồi, quan hệ thật sự giữa Kỷ Bắc Dã và Tô Kỳ là quan hệ tình địch.(ω*)
Cùng nhau tranh đoạt trợ lý nam, tuy nhiên hiện tại đã cực kỳ hài hòa ở bên nhau.
Bởi vì chung nhau hưởng thụ trợ lý nam.
Ninh Thư dùng một địa chỉ ip ảo tiếp tục đăng tin.
Ninh Thư vừa gửi tin, bên kia lập tức có người bắt được vị trí Ninh Thư, Tư Nam hỏi: “Người này ở đâu?”
“Thị trấn M.” Một người nhấp chuột nói, “Hẳn là ip ảo, một lần là ở thành phố T, địa chỉ ip tìm không thấy người, địa chỉ ip của người này tùy thời đều thay đổi, hôm nay ở thành phố T, ngày mai liền có khả năng ở thành phố A.”
Tư Nam cau mày, “Người này…”
“Vậy không có khả năng là Đỗ Băng, em và Đỗ Băng ở bên nhau hai năm, cô ấy không có bản lĩnh này, hơn nữa chuyên ngành của cô ấy cũng không phải công nghệ thông tin.” Cát Thu lắc lắc đầu, nhìn bài viết mới đăng, lòng như tro tàn.
“Em muốn rời khỏi nơi này.” Cát Thu sắc mặt trắng bệch nói, hiện tại trên mạng đã có người bắt đầu điều tra hắn.
Đem mọi việc hắn trải qua đều tra ra hết, tiểu học học trường gì, trung học học trường nào.
“Đừng sợ, bọn anh sẽ xử lý tốt, nếu ngay cả em mà bọn anh cũng không bảo vệ được, quả thực khiến người khác chê cười.” Tư Nam vội vàng nói.
“Em cảm thấy quan hệ giữa chúng ta không thể tiếp tục kéo dài, vốn dĩ là không hợp với luân thường đạo lý. Hơn nữa, em sẽ làm hỏng tiền đồ của mọi người mất, em muốn rời khỏi nơi này, các anh để em xuất ngoại đi.”
Lúc này Cát Thu chỉ muốn trốn tránh.
Hắn căn bản không chấp nhận được ánh mắt của những người xung quanh, không chịu nổi dư luận xung quanh.
Đã rất lâu rồi hắn không ra khỏi cửa, cảm giác xung quanh đều là ánh mắt ác ý, bất kể là nam hay nữ đều dùng ánh mắt quái dị nhìn chằm chằm mông hắn.
Hắn muốn đến một nơi không có ai biết tới hắn để sinh sống.
“Cát Thu, anh đi với em, chúng ta cùng nhau xuất ngoại rời khỏi chỗ này.” Kỷ Bắc Dã lập tức nói, “Chúng ta tìm một chỗ không có ai quen biết, bắt đầu lại một lần nữa có được không?”
Nếu có thể thoát khỏi hai người đàn ông này, mang theo Cát Thu đi là việc Kỷ Bắc Dã muốn làm nhất.
/1471
|