- Cái gì? Chưa.- cô phì cười
- Vậy chồng hay bạn trai
- Tôi hả? không và chưa. – cô vẫn cứ chăm chăm vào màn hình. “Mà khoan, anh ấy nói gì ý nhỉ, chồng ak, thôi chết quên mất đi từ sáng đến giờ, quên mất chồng ở nhà rồi”
- Thật chứ. – Anh đạo diễn nhìn chiếc nhẫn ở ngón áp út của cô nghi hoặc
Đến lúc này cô mới đứng dậy
- Anh biết gì ko? Quên cuốn số 26 đi. Tối nay tôi sẽ xem và liên lạc với anh sau. Giờ thì chúng ta về với gia đình nào.
Đúng như cô dự đoán, trong nhà sáng đèn. Anh đã về. Thật sự là cô vẫn chưa quen với cuộc sống của một bà nội trợ gia đình, không biết phải đối mặt với anh ra sao. Thôi thì cứ đk chăng hay chớ vậy.
Anh ngồi trên sofa xem Tivi, tiếng mở cửa làm anh chú ý. Cô xuất hiện mặt mũi phờ phạc, quần áo nhăn nhúm, tay bê một thùng cat- tông.
- Chào. Anh ăn tối chưa. Em xin lỗi em về hơi muộn.
Anh không nói gì lại liếc nhìn đồng hồ. 8h30
- Dù đây là 1 cuộc hôn nhân bất đắc dĩ nhưng em vẫn phải hoàn thành vai trò của một vợ nghĩa là làm việc nhà, nấu cơm và dọn dẹp. Đừng để tôi nhắc lại việc này nữa.
- Vâng. – Cô đặt chiếc hộp xuống và chỉnh lại mái tóc
- Mà sáng sớm em đã đi đâu vậy
- Dạ. À em đi làm
- Đi làm. – anh khẽ nhếch mép. Công việc của em đặc biệt thật nha.
Cô biết anh đang chê trách chế giếu cô nên định thanh minh thì bỗng nhiên chuông điện thoại lại reo lên. Là mẹ gọi.
- Vậy chồng hay bạn trai
- Tôi hả? không và chưa. – cô vẫn cứ chăm chăm vào màn hình. “Mà khoan, anh ấy nói gì ý nhỉ, chồng ak, thôi chết quên mất đi từ sáng đến giờ, quên mất chồng ở nhà rồi”
- Thật chứ. – Anh đạo diễn nhìn chiếc nhẫn ở ngón áp út của cô nghi hoặc
Đến lúc này cô mới đứng dậy
- Anh biết gì ko? Quên cuốn số 26 đi. Tối nay tôi sẽ xem và liên lạc với anh sau. Giờ thì chúng ta về với gia đình nào.
Đúng như cô dự đoán, trong nhà sáng đèn. Anh đã về. Thật sự là cô vẫn chưa quen với cuộc sống của một bà nội trợ gia đình, không biết phải đối mặt với anh ra sao. Thôi thì cứ đk chăng hay chớ vậy.
Anh ngồi trên sofa xem Tivi, tiếng mở cửa làm anh chú ý. Cô xuất hiện mặt mũi phờ phạc, quần áo nhăn nhúm, tay bê một thùng cat- tông.
- Chào. Anh ăn tối chưa. Em xin lỗi em về hơi muộn.
Anh không nói gì lại liếc nhìn đồng hồ. 8h30
- Dù đây là 1 cuộc hôn nhân bất đắc dĩ nhưng em vẫn phải hoàn thành vai trò của một vợ nghĩa là làm việc nhà, nấu cơm và dọn dẹp. Đừng để tôi nhắc lại việc này nữa.
- Vâng. – Cô đặt chiếc hộp xuống và chỉnh lại mái tóc
- Mà sáng sớm em đã đi đâu vậy
- Dạ. À em đi làm
- Đi làm. – anh khẽ nhếch mép. Công việc của em đặc biệt thật nha.
Cô biết anh đang chê trách chế giếu cô nên định thanh minh thì bỗng nhiên chuông điện thoại lại reo lên. Là mẹ gọi.
/43
|