Còn về Mạc Hoàng Bảo và Lịch Ái Nhi, kể từ khi Lịch gia biết tin Sở Khắc Uy đã kết hôn thì cha mẹ cũng không muốn bắt ép con gái mình phải lấy người không yêu mình hơn hết nữa là... Vốn dĩ Lịch gia có hai cô con gái, ấy thế mà Lịch Tư Tư bây giờ chẳng khác nào kẻ bị tâm thần, cho nên dù muốn dù không... Cha mẹ Lịch cũng phải đưa Lịch Tư Tư sang nước ngoài điều trị. Còn ở Trác Thành bây giờ, chỉ còn lại một mình Lịch Ái Nhi.
Trong thời gian này, Lịch Ái Nhi cũng ít về nhà... Vì ở Sở Thị công việc rất nhiều mà cái tên Tổng giám đốc vô trách nhiệm kia thì đã ở nhà hú hí với vợ rồi. Cho nên Ái Nhi rất xót Hoàng Bảo, vì thế cô cũng đến công ti của Hoàng Bảo suốt ngần ấy thời gian. Trong thời gian làm việc cô nhìn thấy Hoàng Bảo là người rất nghiêm túc, cũng vì thế mà cô thích anh. Tuy nhiên... Có lẽ ở chung với anh em chí cốt nhà họ Sở riết rồi thì anh cũng không còn miếng liêm sỉ nào. Chỉ cần là thời gian nghỉ giải lao là Mạc Hoàng Bảo lập tức ôm chặt lấy Lịch Ái Nhi rồi cứ như con mèo lớn dụi dụi vào cổ của cô. Lúc đầu Lịch Ái Nhi còn có chút ngại, nhưng bây giờ thì quá quen với việc đó rồi. Có hôm, Mạc Hoàng Bảo còn viện cớ bế cô vào trong phòng nghỉ để "thịt". Lịch Ái Nhi lúc đầu còn lo sợ Mạc Hoàng Bảo chỉ xem mình là công cụ phát tiết, sau khi có được liền vứt bỏ.
Nhưng ngay sau đó, Mạc Hoàng Bảo vẫn ân cần, chăm sóc cô. Còn có lần Mạc Hoàng Bảo dặn dò cô phải chăm sóc Mạc Hinh thật tốt, vì dù sao cô cũng là chị dâu của Mạc Hinh. Lúc đó, Lịch Ái Nhi thật sự ngượng đến đỏ mặt.
Còn bây giờ đang là thời gian nghỉ trưa, nhưng không ai có thể đi vào phòng hay làm phiền đến Phó tổng Mạc được, vì họ không muốn bổ mắt cũng như bổ não đâu.
Ở trong phòng nghỉ của văn phòng Mạc Hoàng Bảo, hai thân thể đang quấn quýt lấy nhau. Một người thì da trắng hồng còn người kia thì làn da màu đồng rắn chắc. Mạc Hoàng Bảo liên tục trừu sáp Lịch Ái Nhi, với thể lực của anh... Thật sự mà nói Lịch Ái Nhi không còn biết gì nữa, trong miệng chỉ phát ra những âm thanh rên rỉ yêu kiều. Mạc Hoàng Bảo nhìn từ trên xuống dưới của người con gái này, có lẽ chỗ nào nên chạm anh cũng chạm rồi, mà chỗ vốn dĩ không nên chạm anh cũng chạm qua rồi. Tuy nhiên, từ lần đầu cho đến bây giờ cơ thể của Lịch Ái Nhi vẫn mẫn cảm như ban đầu. Chỉ cần anh chạm nhẹ là cô liền không tự chủ mà phát ra những âm thanh mê người.
Đối với Mạc Hoàng Bảo mà nói, có lẽ anh vẫn luôn đi theo chủ nghĩa độc thân vì anh muốn chăm sóc cho Mạc Hinh đến cuối đời, nhưng sau khi gặp mặt, quen biết và tìm hiểu cô gái này thì anh lại muốn ở bên cạnh cô. Không chỉ là vì trách nhiệm mà là vì anh thật sự có tình cảm với cô. Bây giờ có lẽ anh phải nghĩ đến việc tổ chức hôn lễ rồi.
Lịch Ái Nhi nhìn Mạc Hoàng Bảo một cách say mê, có lẽ cô không phải sự lựa chọn hoàn hảo cho anh. Có thể ngay lúc nào đó anh có thể bỏ rơi cô, nhưng Lịch Ái Nhi rất vui vì cô và anh có khoảng thời gian thân mật như thế này. Không nghĩ ngợi nhiều, Lịch Ái Nhi lập tức choàng tay qua cổ của anh hôn lên cánh môi vốn dĩ lạnh lẽo kia. Mạc Hoàng Bảo cũng vui vẻ tận hưởng nụ hôn ngọt ngào từ người con gái này, trong phút chốc... Mạc Hoàng Bảo lại một nữa đưa hết mầm móng vào sâu bên trong cô, Lịch Ái Nhi nhướn người dậy, rồi lại xụi lơ. Mạc Hoàng Bảo liền ôm chặt lấy cơ thể của cô, nhẹ nhàng đặt xuống.
Sau đó, anh nói vào tai cô
- Đừng uống thuốc tránh thai nữa. Không tốt.
- Sao anh lại biết?
- Em nghĩ anh ngốc sao? Làm em nhiều như vậy còn không mang thai. Chẳng lẽ anh lại yếu như thế? Ái, đừng sợ rằng anh sẽ bỏ rơi em. Nghe rõ chưa?
Lịch Ái Nhi gật đầu, cô vòng tay ôm lấy người anh, Mạc Hoàng Bảo cũng vui vẻ ôm lấy cô. Tuy bản thân anh không quá thích trẻ con, nhưng nếu là đứa bé mà Lịch Ái Nhi sinh ra, thì anh lại có chút mong chờ. Một đứa bé trắng trẻo, đáng yêu và bồng bềnh như Cục Bông nhỏ là ví dụ không tệ lắm.
- Hoàng Bảo... Anh không thích con nít mà?
- Nhưng chẳng phải em rất thích sao? Mỗi lần sang thăm Cục Bông nhỏ em đều ôm con bé rất lâu.
- Em... Mới không có.
- Ái, chúng ta kết hôn đi.
Lịch Ái Nhi có chút ngỡ ngàng, anh chính là muốn kết hôn cùng cô sao? Mạc Hoàng Bảo nhìn cô kinh hãi như vậy có chút buồn cười, chẳng lẽ việc anh nói ra câu này làm cô shock đến vậy sao?
- Anh... Nói thật?
- Ừ, anh sẽ cố gắng sắp xếp công việc, rồi sẽ đưa bà nội, cha và dì đến nhà hỏi cưới em.
Lịch Ái Nhi mỉm cười nhẹ nhàng rồi lại ôm lấy Mạc Hoàng Bảo lắc đầu nói
- Em muốn đợi sau khi Mạc Hinh sinh xong rồi hãy tổ chức cơ.
Mạc Hoàng Bảo véo nhẹ lên mũi cô, rồi trêu đùa nói
- Nhỡ như lúc Hinh Nhi sinh xong... Thì cái bụng này của em sẽ lớn lên thì sao?.
Lịch Ái Nhi ngượng ngùng đánh vào ngực anh một cái, thẹn thùng nói
- Anh... Xấu xa!
- Mạc thiếu phu nhân quá khen.
Trong thời gian này, Lịch Ái Nhi cũng ít về nhà... Vì ở Sở Thị công việc rất nhiều mà cái tên Tổng giám đốc vô trách nhiệm kia thì đã ở nhà hú hí với vợ rồi. Cho nên Ái Nhi rất xót Hoàng Bảo, vì thế cô cũng đến công ti của Hoàng Bảo suốt ngần ấy thời gian. Trong thời gian làm việc cô nhìn thấy Hoàng Bảo là người rất nghiêm túc, cũng vì thế mà cô thích anh. Tuy nhiên... Có lẽ ở chung với anh em chí cốt nhà họ Sở riết rồi thì anh cũng không còn miếng liêm sỉ nào. Chỉ cần là thời gian nghỉ giải lao là Mạc Hoàng Bảo lập tức ôm chặt lấy Lịch Ái Nhi rồi cứ như con mèo lớn dụi dụi vào cổ của cô. Lúc đầu Lịch Ái Nhi còn có chút ngại, nhưng bây giờ thì quá quen với việc đó rồi. Có hôm, Mạc Hoàng Bảo còn viện cớ bế cô vào trong phòng nghỉ để "thịt". Lịch Ái Nhi lúc đầu còn lo sợ Mạc Hoàng Bảo chỉ xem mình là công cụ phát tiết, sau khi có được liền vứt bỏ.
Nhưng ngay sau đó, Mạc Hoàng Bảo vẫn ân cần, chăm sóc cô. Còn có lần Mạc Hoàng Bảo dặn dò cô phải chăm sóc Mạc Hinh thật tốt, vì dù sao cô cũng là chị dâu của Mạc Hinh. Lúc đó, Lịch Ái Nhi thật sự ngượng đến đỏ mặt.
Còn bây giờ đang là thời gian nghỉ trưa, nhưng không ai có thể đi vào phòng hay làm phiền đến Phó tổng Mạc được, vì họ không muốn bổ mắt cũng như bổ não đâu.
Ở trong phòng nghỉ của văn phòng Mạc Hoàng Bảo, hai thân thể đang quấn quýt lấy nhau. Một người thì da trắng hồng còn người kia thì làn da màu đồng rắn chắc. Mạc Hoàng Bảo liên tục trừu sáp Lịch Ái Nhi, với thể lực của anh... Thật sự mà nói Lịch Ái Nhi không còn biết gì nữa, trong miệng chỉ phát ra những âm thanh rên rỉ yêu kiều. Mạc Hoàng Bảo nhìn từ trên xuống dưới của người con gái này, có lẽ chỗ nào nên chạm anh cũng chạm rồi, mà chỗ vốn dĩ không nên chạm anh cũng chạm qua rồi. Tuy nhiên, từ lần đầu cho đến bây giờ cơ thể của Lịch Ái Nhi vẫn mẫn cảm như ban đầu. Chỉ cần anh chạm nhẹ là cô liền không tự chủ mà phát ra những âm thanh mê người.
Đối với Mạc Hoàng Bảo mà nói, có lẽ anh vẫn luôn đi theo chủ nghĩa độc thân vì anh muốn chăm sóc cho Mạc Hinh đến cuối đời, nhưng sau khi gặp mặt, quen biết và tìm hiểu cô gái này thì anh lại muốn ở bên cạnh cô. Không chỉ là vì trách nhiệm mà là vì anh thật sự có tình cảm với cô. Bây giờ có lẽ anh phải nghĩ đến việc tổ chức hôn lễ rồi.
Lịch Ái Nhi nhìn Mạc Hoàng Bảo một cách say mê, có lẽ cô không phải sự lựa chọn hoàn hảo cho anh. Có thể ngay lúc nào đó anh có thể bỏ rơi cô, nhưng Lịch Ái Nhi rất vui vì cô và anh có khoảng thời gian thân mật như thế này. Không nghĩ ngợi nhiều, Lịch Ái Nhi lập tức choàng tay qua cổ của anh hôn lên cánh môi vốn dĩ lạnh lẽo kia. Mạc Hoàng Bảo cũng vui vẻ tận hưởng nụ hôn ngọt ngào từ người con gái này, trong phút chốc... Mạc Hoàng Bảo lại một nữa đưa hết mầm móng vào sâu bên trong cô, Lịch Ái Nhi nhướn người dậy, rồi lại xụi lơ. Mạc Hoàng Bảo liền ôm chặt lấy cơ thể của cô, nhẹ nhàng đặt xuống.
Sau đó, anh nói vào tai cô
- Đừng uống thuốc tránh thai nữa. Không tốt.
- Sao anh lại biết?
- Em nghĩ anh ngốc sao? Làm em nhiều như vậy còn không mang thai. Chẳng lẽ anh lại yếu như thế? Ái, đừng sợ rằng anh sẽ bỏ rơi em. Nghe rõ chưa?
Lịch Ái Nhi gật đầu, cô vòng tay ôm lấy người anh, Mạc Hoàng Bảo cũng vui vẻ ôm lấy cô. Tuy bản thân anh không quá thích trẻ con, nhưng nếu là đứa bé mà Lịch Ái Nhi sinh ra, thì anh lại có chút mong chờ. Một đứa bé trắng trẻo, đáng yêu và bồng bềnh như Cục Bông nhỏ là ví dụ không tệ lắm.
- Hoàng Bảo... Anh không thích con nít mà?
- Nhưng chẳng phải em rất thích sao? Mỗi lần sang thăm Cục Bông nhỏ em đều ôm con bé rất lâu.
- Em... Mới không có.
- Ái, chúng ta kết hôn đi.
Lịch Ái Nhi có chút ngỡ ngàng, anh chính là muốn kết hôn cùng cô sao? Mạc Hoàng Bảo nhìn cô kinh hãi như vậy có chút buồn cười, chẳng lẽ việc anh nói ra câu này làm cô shock đến vậy sao?
- Anh... Nói thật?
- Ừ, anh sẽ cố gắng sắp xếp công việc, rồi sẽ đưa bà nội, cha và dì đến nhà hỏi cưới em.
Lịch Ái Nhi mỉm cười nhẹ nhàng rồi lại ôm lấy Mạc Hoàng Bảo lắc đầu nói
- Em muốn đợi sau khi Mạc Hinh sinh xong rồi hãy tổ chức cơ.
Mạc Hoàng Bảo véo nhẹ lên mũi cô, rồi trêu đùa nói
- Nhỡ như lúc Hinh Nhi sinh xong... Thì cái bụng này của em sẽ lớn lên thì sao?.
Lịch Ái Nhi ngượng ngùng đánh vào ngực anh một cái, thẹn thùng nói
- Anh... Xấu xa!
- Mạc thiếu phu nhân quá khen.
/64
|