Sau đó, Mạc Hinh cùng Sở Khắc Uy xuống nhà dùng bữa trưa. Khi mọi người bắt đầu dùng bữa thì Sở Khắc Uy mới thong dong nói
- Tháng sau con và Hinh Hinh sẽ tổ chức lễ đính hôn.
Mọi hành động của từng thành viên trong gia đình đều dừng lại, tất cả sau cặp mắt dồn về phía Sở Khắc Uy và Mạc Hinh tràn đầy kinh ngạc. Hồ Chân Chân có chút mơ hồ nói
- Con nói cái gì vậy?
- Con nói, tháng sau con và Hinh Hinh sẽ tổ chức lễ đính hôn.
Sở Diệu Ương nhìn Mạc Hinh, rồi tự nhìn xuống chiếc bụng to của mình, rồi đưa mắt nhìn về chiếc bụng phẳng lì của Mạc Hinh, thốt lên
- Không phải chứ? Anh hai chỉ làm có một lần mà đã có em bé rồi sao? Nhưng nếu mang thai rồi thì nên kết hôn chứ tại sao lại đính hôn?
Mạc Hinh xém tí nữa là sặc nước. Gương mặt đỏ ửng lên, nhờ Sở Diệu Ương nhắc cô mới nhớ, nhưng lần cô cùng Sở Khắc Uy phóng túng đều không có đồ bảo hộ, ngay cả thuốc tránh thai cô cũng còn chưa uống lần nào. Nếu như thật sự mang thai thì... Mạc Hinh lắc đầu, không thể nào nhanh như vậy. Cho dù cô và anh thật sự đã làm nhiều lần, nhưng... Nhưng chắc đến nổi nhanh như vậy đã có chứ?
- Hinh Nhi, con có thai à?
- A! Không có! Cháu không có thai.
Mạc Hinh nói như vậy liền khiến Hồ Chân Chân và Sở lão gia thất vọng. Hai người họ cứ nghĩ là nội trong năm nay vừa có con dâu vừa có cháu bế bồng, nhưng thì ra là không có gì cả.
- Hai tháng sau Mạc Hinh đến nước D du học. Nên cháu muốn đính hôn với cô ấy.
- Nước D? Vậy là Hinh Nhi đi cùng Quyên Quyên à?
- Vâng ạ.
Sở Chính Quốc gật đầu, tuy ông không có kì vọng nhiều về cháu chắt, nhưng mà bây giờ giữa con trai ông và Mạc Hinh đã xảy ra quan hệ thân mật như thế này, dù tốt dù xấu thế nào đi nữa thì cũng nên cho con gái người ta danh phận. Nếu như trong thời gian đó cô thật sự mang thai, thì đứa cháu này cũng xem như không phải là con hoang. Tuy là không kết hôn, nhưng chỉ cần Sở Khắc Uy đính hôn, thì xem như An Quỳ Trứ cũng không làm được gì.
Tuy là cha của An Quỳ Trứ từng cứu mạng Sở Chính Quốc, nhưng sau này, Sở Chính Quốc mới biết... An Nhuận làm như vậy là vì ông ta muốn dùng mạng của mình để che lấp đi cái hối lộ của ông ta trong Sở Thị. Ấy thế mà suýt nữa Sở Chính Quốc đã đặt con trai vào thế khó. Riêng An Quỳ Trứ, tuy từ bé đến lớn đều là do nhà họ Sở nuôi nấng, nhưng mà... Tâm tư của An Quỳ Trứ thật sự rất sâu. Dù sao cũng nên đề phòng.
- Ngày mai chúng ta đến nhà họ Mạc dạm hỏi vậy.
- Không cần đâu dì, mọi người đến Dạ Lai Thôn nói với bà nội là được rồi.
Mạc Hoàng Bảo biết rằng gả Mạc Hinh cho Sở Khắc Uy là lựa chọn duy nhất anh làm đúng. Nhưng mà nếu để Mạc Tấn Du biết thì ông ta sẽ làm mình làm mẩy, khua môi múa mép cho cả thiên hạ biết... Con gái của ông ta được gả vào hào môn thế nào. Để đảm bảo sự an toàn cho Mạc Hinh, tuyệt đối đến ngày lễ đính hôn được diễn ra thì mới cho người mời ông ta.
- Được, nghe lời Hoàng Bảo đi. Dù sao thì nhà họ Mạc vẫn là do Mạc lão phu nhân làm chủ.
- Vậy thì việc chuẩn bị lễ đính hôn giao lại cho Quyên Quyên, Ương Ương và Hoàng Bảo nhé?
Cả ba gật đầu tán thành. Nhất là Sở Diệu Ương, tuy là cô chủ nhỏ này chỉ mới gặp Mạc Hinh chỉ mới có một ngày, nhưng Diệu Ương lại rất thích Mạc Hinh. Chứ không phải giống như cái cô gái quỷ quyệt An Quỳ Trứ, hay con nhỏ chảnh chọe Lịch Tư Tư. Nhà họ Lịch thì Diệu Ương chỉ ưng nhất Lịch Ái Nhi, vừa dịu dàng đoan trang, vừa hiểu chuyện. Chứ ai như Lịch Tư Tư, năm đó Lịch Tư Tư thích Trần Cẩn Nam là lão công hiện tại của Sở Diệu Ương. Đến khi biết tình địch là tam tiểu thư nhà họ Sở liền biến khó mà lui. Nhưng Diệu Ương trăm ngàn lần không dám ngờ, mục tiêu kế tiếp của Lịch Tư Tư chính là người mà chị gái mình thầm thương trộm nhớ - Mạc Hoàng Bảo.
Lịch Tư Tư có tâm cơ sâu hơn Lịch Ái Nhi rất nhiều. Thủ đoạn thì không cần nói, nhiều lần còn muốn leo lên giường của Mạc Hoàng Bảo, nhưng hết thảy những mưu đồ đó đều bị Sở Diệu Ương phá hết. Vì thế, Lịch Tư Tư vốn đã không thích Sở Diệu Ương, nay lại càng căm ghét hơn. Tuy nhiên, ghét thì ghét trong lòng thế thôi, chứ có làm gì được đâu?
- Ương Ương, con mang thai lớn thế này. Hay cứ ở lại đây đi, cứ đi đi lại lại thế này rất nguy hiểm. Với lại, Cẩn Nam cũng không có ở Trác Thành.
- Mẹ, con biết rồi. Con cũng đang định dọn sang đây ở cùng anh hai và chị dâu, đợi đến khi sinh xong.
- Ừ.
Mạc Hinh và Sở Khắc Uy nghe rõ hai từ "Chị dâu", một người thì ngượng ngùng, một người thì đầy vui vẻ. Sở Khắc Uy liền nói
- Tối nay liền dọn phòng cho em.
- Tháng sau con và Hinh Hinh sẽ tổ chức lễ đính hôn.
Mọi hành động của từng thành viên trong gia đình đều dừng lại, tất cả sau cặp mắt dồn về phía Sở Khắc Uy và Mạc Hinh tràn đầy kinh ngạc. Hồ Chân Chân có chút mơ hồ nói
- Con nói cái gì vậy?
- Con nói, tháng sau con và Hinh Hinh sẽ tổ chức lễ đính hôn.
Sở Diệu Ương nhìn Mạc Hinh, rồi tự nhìn xuống chiếc bụng to của mình, rồi đưa mắt nhìn về chiếc bụng phẳng lì của Mạc Hinh, thốt lên
- Không phải chứ? Anh hai chỉ làm có một lần mà đã có em bé rồi sao? Nhưng nếu mang thai rồi thì nên kết hôn chứ tại sao lại đính hôn?
Mạc Hinh xém tí nữa là sặc nước. Gương mặt đỏ ửng lên, nhờ Sở Diệu Ương nhắc cô mới nhớ, nhưng lần cô cùng Sở Khắc Uy phóng túng đều không có đồ bảo hộ, ngay cả thuốc tránh thai cô cũng còn chưa uống lần nào. Nếu như thật sự mang thai thì... Mạc Hinh lắc đầu, không thể nào nhanh như vậy. Cho dù cô và anh thật sự đã làm nhiều lần, nhưng... Nhưng chắc đến nổi nhanh như vậy đã có chứ?
- Hinh Nhi, con có thai à?
- A! Không có! Cháu không có thai.
Mạc Hinh nói như vậy liền khiến Hồ Chân Chân và Sở lão gia thất vọng. Hai người họ cứ nghĩ là nội trong năm nay vừa có con dâu vừa có cháu bế bồng, nhưng thì ra là không có gì cả.
- Hai tháng sau Mạc Hinh đến nước D du học. Nên cháu muốn đính hôn với cô ấy.
- Nước D? Vậy là Hinh Nhi đi cùng Quyên Quyên à?
- Vâng ạ.
Sở Chính Quốc gật đầu, tuy ông không có kì vọng nhiều về cháu chắt, nhưng mà bây giờ giữa con trai ông và Mạc Hinh đã xảy ra quan hệ thân mật như thế này, dù tốt dù xấu thế nào đi nữa thì cũng nên cho con gái người ta danh phận. Nếu như trong thời gian đó cô thật sự mang thai, thì đứa cháu này cũng xem như không phải là con hoang. Tuy là không kết hôn, nhưng chỉ cần Sở Khắc Uy đính hôn, thì xem như An Quỳ Trứ cũng không làm được gì.
Tuy là cha của An Quỳ Trứ từng cứu mạng Sở Chính Quốc, nhưng sau này, Sở Chính Quốc mới biết... An Nhuận làm như vậy là vì ông ta muốn dùng mạng của mình để che lấp đi cái hối lộ của ông ta trong Sở Thị. Ấy thế mà suýt nữa Sở Chính Quốc đã đặt con trai vào thế khó. Riêng An Quỳ Trứ, tuy từ bé đến lớn đều là do nhà họ Sở nuôi nấng, nhưng mà... Tâm tư của An Quỳ Trứ thật sự rất sâu. Dù sao cũng nên đề phòng.
- Ngày mai chúng ta đến nhà họ Mạc dạm hỏi vậy.
- Không cần đâu dì, mọi người đến Dạ Lai Thôn nói với bà nội là được rồi.
Mạc Hoàng Bảo biết rằng gả Mạc Hinh cho Sở Khắc Uy là lựa chọn duy nhất anh làm đúng. Nhưng mà nếu để Mạc Tấn Du biết thì ông ta sẽ làm mình làm mẩy, khua môi múa mép cho cả thiên hạ biết... Con gái của ông ta được gả vào hào môn thế nào. Để đảm bảo sự an toàn cho Mạc Hinh, tuyệt đối đến ngày lễ đính hôn được diễn ra thì mới cho người mời ông ta.
- Được, nghe lời Hoàng Bảo đi. Dù sao thì nhà họ Mạc vẫn là do Mạc lão phu nhân làm chủ.
- Vậy thì việc chuẩn bị lễ đính hôn giao lại cho Quyên Quyên, Ương Ương và Hoàng Bảo nhé?
Cả ba gật đầu tán thành. Nhất là Sở Diệu Ương, tuy là cô chủ nhỏ này chỉ mới gặp Mạc Hinh chỉ mới có một ngày, nhưng Diệu Ương lại rất thích Mạc Hinh. Chứ không phải giống như cái cô gái quỷ quyệt An Quỳ Trứ, hay con nhỏ chảnh chọe Lịch Tư Tư. Nhà họ Lịch thì Diệu Ương chỉ ưng nhất Lịch Ái Nhi, vừa dịu dàng đoan trang, vừa hiểu chuyện. Chứ ai như Lịch Tư Tư, năm đó Lịch Tư Tư thích Trần Cẩn Nam là lão công hiện tại của Sở Diệu Ương. Đến khi biết tình địch là tam tiểu thư nhà họ Sở liền biến khó mà lui. Nhưng Diệu Ương trăm ngàn lần không dám ngờ, mục tiêu kế tiếp của Lịch Tư Tư chính là người mà chị gái mình thầm thương trộm nhớ - Mạc Hoàng Bảo.
Lịch Tư Tư có tâm cơ sâu hơn Lịch Ái Nhi rất nhiều. Thủ đoạn thì không cần nói, nhiều lần còn muốn leo lên giường của Mạc Hoàng Bảo, nhưng hết thảy những mưu đồ đó đều bị Sở Diệu Ương phá hết. Vì thế, Lịch Tư Tư vốn đã không thích Sở Diệu Ương, nay lại càng căm ghét hơn. Tuy nhiên, ghét thì ghét trong lòng thế thôi, chứ có làm gì được đâu?
- Ương Ương, con mang thai lớn thế này. Hay cứ ở lại đây đi, cứ đi đi lại lại thế này rất nguy hiểm. Với lại, Cẩn Nam cũng không có ở Trác Thành.
- Mẹ, con biết rồi. Con cũng đang định dọn sang đây ở cùng anh hai và chị dâu, đợi đến khi sinh xong.
- Ừ.
Mạc Hinh và Sở Khắc Uy nghe rõ hai từ "Chị dâu", một người thì ngượng ngùng, một người thì đầy vui vẻ. Sở Khắc Uy liền nói
- Tối nay liền dọn phòng cho em.
/64
|