Thật ra Du Dực vẫn nghĩ tới chuyện của Hạ Như Sương và sợi dây chuyền kia.
Rất nhiều lần anh muốn nói với Nhiếp Thu Sính, nhưng nghĩ tới nghĩ lui vẫn là thôi đi, thà đợi làm rõ mọi chuyện rồi nói với cô ấy còn hơn bây giờ nói ra chỉ khiến cô ấy lo lắng thêm.
Dù sao ả Hạ Như Sương kia thật sự quá độc ác.
Anh không muốn Thu Sính có một chút liên quan gì đến cô ta.
Hạ Như Sương đột nhiên tìm Đao gia, giấu diếm nhà họ Hạ, không tiếc hi sinh cơ thể để nhờ anh ta giúp đỡ, chuyện này chắc chắn không hề đơn giản bình thường.
Du Dực cảm thấy có thể liên quan đến bà xã của anh nhưng đây cũng chỉ là suy đoán của anh mà thôi.
Nên trước khi Vương Tề Xuyên rời đi, anh đã đặc biệt căn dặn, kêu cậu ta nghĩ cách điều tra rõ ràng việc mà Hạ Như Sương nhờ Đao gia giúp đỡ.
Vương Tề Xuyên nói với Du Dực: "Lão Đại, việc này tôi đã điều tra rồi, nhưng trước mắt tin tức có thể biết được rất hạn chế, tôi cũng chỉ có thể điều tra được Hạ Như Sương đang nhờ Đao gia tìm kiếm một người phụ nữ. Cô ta gần đây rất nhiệt tình với Đao gia, hơn nữa rất được lòng anh nên Đao gia rất quan tâm đến chuyện cô ta yêu cầu. Tôi đã dụ dỗ được một người trong nội bộ của anh làm tai mắt, người đó nói với tôi, chuyện Hạ Như Sương nhờ Đao gia làm rất bí mật và cẩn thận. Cô ta từng đưa cho Đao gia một tấm hình nhưng số người nhìn thấy tấm hình đó rất ít, người kia lúc đó cũng chỉ nhìn lướt qua, loáng thoáng có thể thấy được đó là một người phụ nữ trẻ tuổi."
Vương Tề Xuyên đã rất cố gắng điều tra nhưng tiến triển liên quan đến việc này không được nhanh, hơn nữa Hạ Như Sương nhờ Đao gia tìm người, không phải ở Hải Thành mà là ở bên ngoài.
Du Dực suy nghĩ: "Trẻ tuổi… Phụ nữ..."
Hạ Như Sương phí tâm tốn sức bán thân nhờ một đại ca xã hội đen giúp cô ta tìm một người phụ nữ trẻ tuổi?
Người phụ nữ trẻ tuổi này là ai?
Tuy tin tức rất hạn hẹp nhưng kết hợp với sợi dây chuyền lá ngân hạnh kia, Du Dực cảm thấy anh đã gần như có thể xác định người đó là Nhiếp Thu Sính rồi.
Nhưng chẳng lẽ Hạ Như Sương quen biết Thu Sính? Nếu không sao cô ta lại đưa ra hình của Thu Sính?
Tấm hình...
Trong đầu Du Dực chợt hiện lên một suy nghĩ, anh nghĩ đến nhà họ Diệp.
Lúc đầu người luôn nhắm vào Thu Sính, thậm chí còn muốn lấy đi tính mạng của cô, chính là nhà họ Diệp.
Lúc đó anh cảm thấy nhà họ Diệp rất không bình thường, tại sao lại vô duyên vô cơ muốn lấy mạng người khác?
Nhưng... Hạ Như Sương và nhà họ Diệp lại không hề có bất kỳ quan hệ gì.
Ít ra trong tình báo mà anh hiện có, Hạ Như Sương chưa từng đi đến Lạc Thành, việc làm ăn của nhà họ Diệp cũng không phát triển đến Hải Thành, hai thành phố cách nhau 1000-2000km. Hạ Như Sương, Diệp Kiến Công chưa từng có bất kỳ mối quan hệ nào với nhau.
Ngón tay Du Dực gõ nhẹ lên bàn.
Trong điện thoại Vương Tề Xuyên nói vài câu mà không nghe thấy Du Dực trả lời, cậu ta kêu: "Lão Đại, lão Đại…"
Du Dực hồi thần: "Chuyện gì?"
"Lão Đại, Đao gia đó buôn bán ma túy, buôn lậu, bắt cọc phụ nữ, còn kinh doanh gái mại dâm, dường như không có chuyện xấu nào mà anh không làm, anh nghĩ tôi có cần xử anh trước..."
Du Dực mở miệng ngắt lời cậu ta: "Không cần, một mình cậu thật sự cảm thấy có thể giết được một đại ca xã hội đen đóng chiếm hơn 10 năm ở Hải Thành sao? Cậu nghĩ rằng anh và bảo vệ bên cạnh anh đều là thứ bỏ đi à?"
"Tôi chỉ nói thôi mà lão Đại, anh yên tâm, không có sự cho phép của anh tôi sẽ không ra tay đâu."
"Hừ, cậu không ra tay, nói không chừng sẽ có người lừa cậu ra tay." Du Dực nghe giọng điệu của Vương Tề Xuyên, anh biết chắc cậu ta đã bị Hạ An Lan kích động muốn trừ hại vì dân rồi, bản thân anh còn không hiểu rõ tên nhóc này sao.
Rất nhiều lần anh muốn nói với Nhiếp Thu Sính, nhưng nghĩ tới nghĩ lui vẫn là thôi đi, thà đợi làm rõ mọi chuyện rồi nói với cô ấy còn hơn bây giờ nói ra chỉ khiến cô ấy lo lắng thêm.
Dù sao ả Hạ Như Sương kia thật sự quá độc ác.
Anh không muốn Thu Sính có một chút liên quan gì đến cô ta.
Hạ Như Sương đột nhiên tìm Đao gia, giấu diếm nhà họ Hạ, không tiếc hi sinh cơ thể để nhờ anh ta giúp đỡ, chuyện này chắc chắn không hề đơn giản bình thường.
Du Dực cảm thấy có thể liên quan đến bà xã của anh nhưng đây cũng chỉ là suy đoán của anh mà thôi.
Nên trước khi Vương Tề Xuyên rời đi, anh đã đặc biệt căn dặn, kêu cậu ta nghĩ cách điều tra rõ ràng việc mà Hạ Như Sương nhờ Đao gia giúp đỡ.
Vương Tề Xuyên nói với Du Dực: "Lão Đại, việc này tôi đã điều tra rồi, nhưng trước mắt tin tức có thể biết được rất hạn chế, tôi cũng chỉ có thể điều tra được Hạ Như Sương đang nhờ Đao gia tìm kiếm một người phụ nữ. Cô ta gần đây rất nhiệt tình với Đao gia, hơn nữa rất được lòng anh nên Đao gia rất quan tâm đến chuyện cô ta yêu cầu. Tôi đã dụ dỗ được một người trong nội bộ của anh làm tai mắt, người đó nói với tôi, chuyện Hạ Như Sương nhờ Đao gia làm rất bí mật và cẩn thận. Cô ta từng đưa cho Đao gia một tấm hình nhưng số người nhìn thấy tấm hình đó rất ít, người kia lúc đó cũng chỉ nhìn lướt qua, loáng thoáng có thể thấy được đó là một người phụ nữ trẻ tuổi."
Vương Tề Xuyên đã rất cố gắng điều tra nhưng tiến triển liên quan đến việc này không được nhanh, hơn nữa Hạ Như Sương nhờ Đao gia tìm người, không phải ở Hải Thành mà là ở bên ngoài.
Du Dực suy nghĩ: "Trẻ tuổi… Phụ nữ..."
Hạ Như Sương phí tâm tốn sức bán thân nhờ một đại ca xã hội đen giúp cô ta tìm một người phụ nữ trẻ tuổi?
Người phụ nữ trẻ tuổi này là ai?
Tuy tin tức rất hạn hẹp nhưng kết hợp với sợi dây chuyền lá ngân hạnh kia, Du Dực cảm thấy anh đã gần như có thể xác định người đó là Nhiếp Thu Sính rồi.
Nhưng chẳng lẽ Hạ Như Sương quen biết Thu Sính? Nếu không sao cô ta lại đưa ra hình của Thu Sính?
Tấm hình...
Trong đầu Du Dực chợt hiện lên một suy nghĩ, anh nghĩ đến nhà họ Diệp.
Lúc đầu người luôn nhắm vào Thu Sính, thậm chí còn muốn lấy đi tính mạng của cô, chính là nhà họ Diệp.
Lúc đó anh cảm thấy nhà họ Diệp rất không bình thường, tại sao lại vô duyên vô cơ muốn lấy mạng người khác?
Nhưng... Hạ Như Sương và nhà họ Diệp lại không hề có bất kỳ quan hệ gì.
Ít ra trong tình báo mà anh hiện có, Hạ Như Sương chưa từng đi đến Lạc Thành, việc làm ăn của nhà họ Diệp cũng không phát triển đến Hải Thành, hai thành phố cách nhau 1000-2000km. Hạ Như Sương, Diệp Kiến Công chưa từng có bất kỳ mối quan hệ nào với nhau.
Ngón tay Du Dực gõ nhẹ lên bàn.
Trong điện thoại Vương Tề Xuyên nói vài câu mà không nghe thấy Du Dực trả lời, cậu ta kêu: "Lão Đại, lão Đại…"
Du Dực hồi thần: "Chuyện gì?"
"Lão Đại, Đao gia đó buôn bán ma túy, buôn lậu, bắt cọc phụ nữ, còn kinh doanh gái mại dâm, dường như không có chuyện xấu nào mà anh không làm, anh nghĩ tôi có cần xử anh trước..."
Du Dực mở miệng ngắt lời cậu ta: "Không cần, một mình cậu thật sự cảm thấy có thể giết được một đại ca xã hội đen đóng chiếm hơn 10 năm ở Hải Thành sao? Cậu nghĩ rằng anh và bảo vệ bên cạnh anh đều là thứ bỏ đi à?"
"Tôi chỉ nói thôi mà lão Đại, anh yên tâm, không có sự cho phép của anh tôi sẽ không ra tay đâu."
"Hừ, cậu không ra tay, nói không chừng sẽ có người lừa cậu ra tay." Du Dực nghe giọng điệu của Vương Tề Xuyên, anh biết chắc cậu ta đã bị Hạ An Lan kích động muốn trừ hại vì dân rồi, bản thân anh còn không hiểu rõ tên nhóc này sao.
/2416
|