Nếu không có Nhạc Thính Phong, làm sao có được Lộ Tu Triệt của ngày hôm nay. Nếu không có Nhạc Thính Phong thì hiện giờ Lộ Tu Triệt nhất định đã trở thành đứa học sinh cá biệt, bị không biết bao nhiêu
trường đuổi học thẳng cổ. Thậm chí chưa biết chừng ngay cả trung học cũng không đỗ nổi, khi đó chắc hẳn Lộ Hướng Đông sẽ vung tiền ra, đưa cậu ra nước ngoài học hoặc đưa đến một trường nội trú nào đó ở thủ đô rồi mặc kệ cậu muốn ra sao thì ra.
Hiện giờ, mỗi khi nghĩ đến những chuyện mình từng làm năm đó, Lộ Hướng Đông đều hối hận không nguôi, may mà Nhạc Thính Phong đã xuất hiện, bằng không thì thực sự anh đã tự tay huỷ hoại đứa con trai ruột thịt này của mình rồi!
Lộ Tu Triệt gọi cho Nhạc Thính Phong không ngừng nhắc nhở: “Hôm đó cậu nhất định phải tới đó, tớ có thể có được ngày hôm nay không thể không có cậu, ba tớ còn nói bữa tiệc lần này cậu mới là nhân vật chính”
“Được, tớ biết rồi, cậu không cần nhắc đi nhắc lại như bà mẹ già thế đầu, cậu gọi điện thoại cho mấy người còn lại đi, tớ cúp máy đây?”
Nhạc Thính Phong không có nhiều thời gian nghe Lộ Tu Triệt kể lể ân tình xưa cũ như vậy. Hôm nay dì Tiểu Ái cùng mẹ cậu tới bệnh viện khám thai, chủ Du thì đi làm, cậu phải trồng hai đứa nhóc nữa.
Lộ Tu Triệt cũng biết tính tình của Nhạc Thính Phong nên bị cúp máy như vậy cũng không nghĩ ngợi nhiều. Sau đó, cậu gọi điện thoại cho những người bạn khác cùng phòng ký túc xá. Tất cả mọi người đều đồng ý, nói ngày đó nhất định sẽ tới.
Vì kết quả thi của phòng ký túc xá bọn họ quá xuất sắc nên không chỉ trường học mà còn cả một số tờ báo và cả đài truyền hình đều mong muốn có thể phỏng vấn. Nhưng Nhạc Thính Phong đã nói trước với trường học rằng cậu từ chối những việc này. Cậu chỉ đồng ý một chuyện duy nhất là khi nhận được giấy báo nhập học thì cậu sẽ chụp một vài kiểu ảnh làm kỉ niệm.
Đối với Nhạc Thính Phong mà nói, mấy chuyện phỏng vấn kiểu này thật sự không có chút ý nghĩa nào. Cậu không muốn tên tuổi mình được tuyên truyền quá mức đến nỗi ai ai cũng biết, để sau này khi vào đại học, lúc nào cũng bị người khác chỉ chỉ trỏ trỏ, dòm ngó cuộc sống riêng tư.
Cậu từ chối, đương nhiên đám những người còn lại cũng không đồng ý. Từ khi còn ở trường học, bọn họ đã coi cậu là lão Đại, cậu chỉ đâu sẽ đánh đó, đến bây giờ cũng vậy.
Bữa tiệc của nhà họ Lộ hôm đó đã mời rất nhiều người. Ngoại trừ người trong gia đình, bạn bè đối tác làm ăn của nhà họ Lộ thì còn mời cả một số lãnh đạo nhà trường và cả các giáo viên dạy Lộ Tu Triệt nữa.
Lộ Hướng Đông ngày đó gọi rất nhiều rượu, cũng nói rất nhiều nhưng Lộ Tu Triệt không hề ngăn cản, thậm chí cậu còn bỗng nhiên cảm thấy, thật ra... ba cậu làm ba cũng không dễ dàng là bao.
Hơn nữa Lộ Hướng Đông còn đứng trước mặt mọi người mà cảm ơn Nhạc Thính Phong, không ngừng nói rằng cậu chính là đại ân nhân của cả gia đình bọn họ, nếu không có cậu thì giờ không biết nhà họ Lộ đã thành ra thế nào, chuyện này khiến Nhạc Thính Phong cảm thấy không khỏi ngượng ngùng.
Sau khi buổi tiệc kết thúc, Nhạc Thính Phong về nhà. Trước đó cậu cũng nói với Lộ Tu Triệt rằng khoảng mười ngày nữa họ sẽ tới quân doanh huấn luyện, bảo cậu ta mấy ngày nay muốn làm gì thì nhanh chóng làm đi. Bằng không trong hai tháng tới, bọn họ có lẽ sẽ không làm được bất cứ chuyện gì.
Nhạc Thính Phong đã quyết định sẽ đi quân doanh huấn luyện trước, hơn nữa sẽ kéo dài tới kì tập huấn quân sự sau khi khai giảng nên chuyến đi lần này của bọn họ sẽ rất dài.
Lộ Tu Triệt nghe vậy thì vô cùng khẩn trương. Mười ngày nữa là đi rồi ư? Sao lại gấp rút như vậy chứ?
Mười ngày còn lại này Nhạc Thính Phong sẽ dành riêng để ở bên Thanh Ti.
trường đuổi học thẳng cổ. Thậm chí chưa biết chừng ngay cả trung học cũng không đỗ nổi, khi đó chắc hẳn Lộ Hướng Đông sẽ vung tiền ra, đưa cậu ra nước ngoài học hoặc đưa đến một trường nội trú nào đó ở thủ đô rồi mặc kệ cậu muốn ra sao thì ra.
Hiện giờ, mỗi khi nghĩ đến những chuyện mình từng làm năm đó, Lộ Hướng Đông đều hối hận không nguôi, may mà Nhạc Thính Phong đã xuất hiện, bằng không thì thực sự anh đã tự tay huỷ hoại đứa con trai ruột thịt này của mình rồi!
Lộ Tu Triệt gọi cho Nhạc Thính Phong không ngừng nhắc nhở: “Hôm đó cậu nhất định phải tới đó, tớ có thể có được ngày hôm nay không thể không có cậu, ba tớ còn nói bữa tiệc lần này cậu mới là nhân vật chính”
“Được, tớ biết rồi, cậu không cần nhắc đi nhắc lại như bà mẹ già thế đầu, cậu gọi điện thoại cho mấy người còn lại đi, tớ cúp máy đây?”
Nhạc Thính Phong không có nhiều thời gian nghe Lộ Tu Triệt kể lể ân tình xưa cũ như vậy. Hôm nay dì Tiểu Ái cùng mẹ cậu tới bệnh viện khám thai, chủ Du thì đi làm, cậu phải trồng hai đứa nhóc nữa.
Lộ Tu Triệt cũng biết tính tình của Nhạc Thính Phong nên bị cúp máy như vậy cũng không nghĩ ngợi nhiều. Sau đó, cậu gọi điện thoại cho những người bạn khác cùng phòng ký túc xá. Tất cả mọi người đều đồng ý, nói ngày đó nhất định sẽ tới.
Vì kết quả thi của phòng ký túc xá bọn họ quá xuất sắc nên không chỉ trường học mà còn cả một số tờ báo và cả đài truyền hình đều mong muốn có thể phỏng vấn. Nhưng Nhạc Thính Phong đã nói trước với trường học rằng cậu từ chối những việc này. Cậu chỉ đồng ý một chuyện duy nhất là khi nhận được giấy báo nhập học thì cậu sẽ chụp một vài kiểu ảnh làm kỉ niệm.
Đối với Nhạc Thính Phong mà nói, mấy chuyện phỏng vấn kiểu này thật sự không có chút ý nghĩa nào. Cậu không muốn tên tuổi mình được tuyên truyền quá mức đến nỗi ai ai cũng biết, để sau này khi vào đại học, lúc nào cũng bị người khác chỉ chỉ trỏ trỏ, dòm ngó cuộc sống riêng tư.
Cậu từ chối, đương nhiên đám những người còn lại cũng không đồng ý. Từ khi còn ở trường học, bọn họ đã coi cậu là lão Đại, cậu chỉ đâu sẽ đánh đó, đến bây giờ cũng vậy.
Bữa tiệc của nhà họ Lộ hôm đó đã mời rất nhiều người. Ngoại trừ người trong gia đình, bạn bè đối tác làm ăn của nhà họ Lộ thì còn mời cả một số lãnh đạo nhà trường và cả các giáo viên dạy Lộ Tu Triệt nữa.
Lộ Hướng Đông ngày đó gọi rất nhiều rượu, cũng nói rất nhiều nhưng Lộ Tu Triệt không hề ngăn cản, thậm chí cậu còn bỗng nhiên cảm thấy, thật ra... ba cậu làm ba cũng không dễ dàng là bao.
Hơn nữa Lộ Hướng Đông còn đứng trước mặt mọi người mà cảm ơn Nhạc Thính Phong, không ngừng nói rằng cậu chính là đại ân nhân của cả gia đình bọn họ, nếu không có cậu thì giờ không biết nhà họ Lộ đã thành ra thế nào, chuyện này khiến Nhạc Thính Phong cảm thấy không khỏi ngượng ngùng.
Sau khi buổi tiệc kết thúc, Nhạc Thính Phong về nhà. Trước đó cậu cũng nói với Lộ Tu Triệt rằng khoảng mười ngày nữa họ sẽ tới quân doanh huấn luyện, bảo cậu ta mấy ngày nay muốn làm gì thì nhanh chóng làm đi. Bằng không trong hai tháng tới, bọn họ có lẽ sẽ không làm được bất cứ chuyện gì.
Nhạc Thính Phong đã quyết định sẽ đi quân doanh huấn luyện trước, hơn nữa sẽ kéo dài tới kì tập huấn quân sự sau khi khai giảng nên chuyến đi lần này của bọn họ sẽ rất dài.
Lộ Tu Triệt nghe vậy thì vô cùng khẩn trương. Mười ngày nữa là đi rồi ư? Sao lại gấp rút như vậy chứ?
Mười ngày còn lại này Nhạc Thính Phong sẽ dành riêng để ở bên Thanh Ti.
/2416
|