chỉ cần anh nghe theo tôi, trước
tòa phải một mực không từ bỏ quyền nuôi con, đồng thời chỉ trích Nhiếp Thu Sính ngoại tình trong hôn nhân, khiến cho quan tòa không thể đưa ra phán xét ngay hôm nay được, làm phiên tòa lùi lại, tranh thủ thời gian cho chúng ta.”
uật sư Triệu nói: “Anh Anh Yếnđừng
Yến Tùng Nam nghiến răng, lão già này đúng là chưa bị đánh đủ, vẫn còn làm chuyện quỷ quái, đúng là không sợ bị tên gian phu khi đến đánh cho một trận nhừ tử nữa.
Hắn ta cười to gật đầu: “Được được, tôi rõ rồi, hai vị yên tâm, tôi nhất định sẽ làm theo ý của các vị”
Yến Tùng Nam nghĩ thầm, phải mau chóng gặp tên gian phu kia, trao đổi với anh ta, bàn xem việc này phải xử lý thế nào, không thì, người tiếp theo bị đánh sẽ là hắn.
Đến hai thằng con trai của Diệp Kiến Công anh ta còn dám xử thì với hắn anh chỉ cần động ngón tay thôi cũng đủ chết rồi.
Yến Tùng Nam cùng hai luật sư bước vào, còn cách cửa tòa án dân sự hai mét, hắn đã nhìn thấy nhà Du Dực.
Yến Tùng Nam vội vàng đưa mắt ra hiệu cho Du Dực rồi nói: “Sắp bắt đầu rồi, tôi đi vệ sinh đã, sẽ quay lại ngay”
Luật sư Triệu không nghi ngờ gì, gật đầu: "E)uoc.
Du Dực và Nhiếp Thu Sính đều đã nhìn thấy những người đi cùng Yến Tùng Nam, cô hơi lo sợ, bất giác nắm lấy cánh tay Du Dực, ngẩng đầu nhìn anh.
Du Dực nhìn thấy ánh mắt lúc nãy của Yến Tùng Nam thì biết ngay, chắc là có vấn đề gì đó nảy sinh rồi.
Anh dịu giọng an ủi Nhiếp Thu Sính: “Không sao, em đừng lo”
Du Dực quay đầu nói thầm gì đó vào tai luật sư Tề, ông gật đầu rồi mau chóng rời đi, nhưng cũng rất nhanh đã quay lại.
Không lâu sau, bọn họ được thông báo là tòa án hoãn thêm 20 phút nữa, đề nghị hai bên vào phòng nghỉ ngồi chờ.
Luật sư bên Yến Tùng Nam tỏ ra băn khoăn, hoãn 20 phút, lại không rõ nguyên nhân, tại sao nhỉ?
Ông ta nhớ đến lúc nãy luật sư Tề vừa rời đi, lẽ nào là bọn họ?
Du Dực bế Thanh Ti vào phòng chờ, đặt cô bé xuống, nói với Nhiếp Thu Sính: “Anh ra ngoài một lát, sẽ quay lại ngay”
Nhiếp Thu Sính hỏi anh: “Có chuyện gì xảy ra vậy?”
Anh nắm chặt lấy tay cô: “Không có gì, em cứ yên tâm, hôm nay anh sẽ khiến hắn cắt đứt mọi ràng buộc với em”
Du Dực lập tức đi đến nhà vệ sinh, quả nhiên nhìn thấy Yến Tùng Nam đã đợi sẵn anh ở đó.
“Chuyện gì vậy?”
Yến Tùng Nam vội vàng nói: “Tôi cũng không rõ, lúc nãy đứng bên ngoài có bốn người đến, xưng là luật sư do Diệp Kiến Công phái đến. Trước đó lão già ấy không nói gì với tôi cả, không ngờ lão lại giở trò này. Tay luật sư Triệu ấy bảo tôi trước tòa phải một mực không từ bỏ quyền nuôi còn, và chỉ trích... chỉ trích... Nhiếp Thu Sính ngoại tình, lão ta muốn phiên tòa hôm nay không phán xét ngay được, anh nói giờ tôi phải làm sao? Diệp Kiến Công sai người đến theo dõi tôi, nếu như tôi mau chóng kí tên, từ bỏ quyền nuôi con, thì lão nhất định sẽ không tha cho tôi, không chừng tôi còn không được nhìn thấy mặt trời ngày mai nữa.”
Yến Tùng Nam vô cùng lo lắng, còn Du Dực lại cảm thấy chuyện này không quá khó xử lý, anh tin rằng, trên đời này không có chuyện gì mà một nắm đấm không giải quyết được, nếu có, thì là hai nắm đấm
Anh nói: “Anh cứ làm theo những gì lão bảo là được...”
“Hả? Thế thì phiên tòa hôm nay làm sao xét xử được?”
Du Dực cười nhếch mép: “Tôi vẫn chưa nói xong, ở trước tòa, anh cứ làm ầm ĩ hết mức có thể, để thẩm phán cảm thấy, anh có xu hướng bạo lực nghiêm trọng...”
Yến Tùng Nam sững sờ: “Anh muốn tôi...”
tòa phải một mực không từ bỏ quyền nuôi con, đồng thời chỉ trích Nhiếp Thu Sính ngoại tình trong hôn nhân, khiến cho quan tòa không thể đưa ra phán xét ngay hôm nay được, làm phiên tòa lùi lại, tranh thủ thời gian cho chúng ta.”
uật sư Triệu nói: “Anh Anh Yếnđừng
Yến Tùng Nam nghiến răng, lão già này đúng là chưa bị đánh đủ, vẫn còn làm chuyện quỷ quái, đúng là không sợ bị tên gian phu khi đến đánh cho một trận nhừ tử nữa.
Hắn ta cười to gật đầu: “Được được, tôi rõ rồi, hai vị yên tâm, tôi nhất định sẽ làm theo ý của các vị”
Yến Tùng Nam nghĩ thầm, phải mau chóng gặp tên gian phu kia, trao đổi với anh ta, bàn xem việc này phải xử lý thế nào, không thì, người tiếp theo bị đánh sẽ là hắn.
Đến hai thằng con trai của Diệp Kiến Công anh ta còn dám xử thì với hắn anh chỉ cần động ngón tay thôi cũng đủ chết rồi.
Yến Tùng Nam cùng hai luật sư bước vào, còn cách cửa tòa án dân sự hai mét, hắn đã nhìn thấy nhà Du Dực.
Yến Tùng Nam vội vàng đưa mắt ra hiệu cho Du Dực rồi nói: “Sắp bắt đầu rồi, tôi đi vệ sinh đã, sẽ quay lại ngay”
Luật sư Triệu không nghi ngờ gì, gật đầu: "E)uoc.
Du Dực và Nhiếp Thu Sính đều đã nhìn thấy những người đi cùng Yến Tùng Nam, cô hơi lo sợ, bất giác nắm lấy cánh tay Du Dực, ngẩng đầu nhìn anh.
Du Dực nhìn thấy ánh mắt lúc nãy của Yến Tùng Nam thì biết ngay, chắc là có vấn đề gì đó nảy sinh rồi.
Anh dịu giọng an ủi Nhiếp Thu Sính: “Không sao, em đừng lo”
Du Dực quay đầu nói thầm gì đó vào tai luật sư Tề, ông gật đầu rồi mau chóng rời đi, nhưng cũng rất nhanh đã quay lại.
Không lâu sau, bọn họ được thông báo là tòa án hoãn thêm 20 phút nữa, đề nghị hai bên vào phòng nghỉ ngồi chờ.
Luật sư bên Yến Tùng Nam tỏ ra băn khoăn, hoãn 20 phút, lại không rõ nguyên nhân, tại sao nhỉ?
Ông ta nhớ đến lúc nãy luật sư Tề vừa rời đi, lẽ nào là bọn họ?
Du Dực bế Thanh Ti vào phòng chờ, đặt cô bé xuống, nói với Nhiếp Thu Sính: “Anh ra ngoài một lát, sẽ quay lại ngay”
Nhiếp Thu Sính hỏi anh: “Có chuyện gì xảy ra vậy?”
Anh nắm chặt lấy tay cô: “Không có gì, em cứ yên tâm, hôm nay anh sẽ khiến hắn cắt đứt mọi ràng buộc với em”
Du Dực lập tức đi đến nhà vệ sinh, quả nhiên nhìn thấy Yến Tùng Nam đã đợi sẵn anh ở đó.
“Chuyện gì vậy?”
Yến Tùng Nam vội vàng nói: “Tôi cũng không rõ, lúc nãy đứng bên ngoài có bốn người đến, xưng là luật sư do Diệp Kiến Công phái đến. Trước đó lão già ấy không nói gì với tôi cả, không ngờ lão lại giở trò này. Tay luật sư Triệu ấy bảo tôi trước tòa phải một mực không từ bỏ quyền nuôi còn, và chỉ trích... chỉ trích... Nhiếp Thu Sính ngoại tình, lão ta muốn phiên tòa hôm nay không phán xét ngay được, anh nói giờ tôi phải làm sao? Diệp Kiến Công sai người đến theo dõi tôi, nếu như tôi mau chóng kí tên, từ bỏ quyền nuôi con, thì lão nhất định sẽ không tha cho tôi, không chừng tôi còn không được nhìn thấy mặt trời ngày mai nữa.”
Yến Tùng Nam vô cùng lo lắng, còn Du Dực lại cảm thấy chuyện này không quá khó xử lý, anh tin rằng, trên đời này không có chuyện gì mà một nắm đấm không giải quyết được, nếu có, thì là hai nắm đấm
Anh nói: “Anh cứ làm theo những gì lão bảo là được...”
“Hả? Thế thì phiên tòa hôm nay làm sao xét xử được?”
Du Dực cười nhếch mép: “Tôi vẫn chưa nói xong, ở trước tòa, anh cứ làm ầm ĩ hết mức có thể, để thẩm phán cảm thấy, anh có xu hướng bạo lực nghiêm trọng...”
Yến Tùng Nam sững sờ: “Anh muốn tôi...”
/2416
|