Thi cử xong xuôi cũng đã tới cuối tuần, trước khi thi mọi người tuy đều tin tưởng trăm phần trăm nhưng trong lòng mỗi người nhiều ít gì cũng đều có chút không yên. Kết quả chưa về thì không ai có thể biết trước điều gì cả!
Thi cử xong cũng đúng vào dịp nghỉ, về nhà nghỉ ngơi hai ngày, đúng trưa hôm sau trở lại trường học.
Sau khi hết giờ tự học, trở lại ký túc xá, Lâm Trầm rán bánh rán cho cả đám, ăn xong, tất cả không nói gì khác, cắm đầu đi ngủ.
Thầy chủ nhiệm nói nếu không có gì thay đổi thì kết qủa chính thức sẽ được công bố vào thứ Tư, bọn họ cứ nhẫn nại mà chờ đợi đi. Đám tham gia cá cược thì lại rất lo lắng, vẫn muốn nghe ngóng thành tích của bọn họ ra sao. Sau khi Nhạc Thính Phong biết chuyện này liền cùng Lộ Tu Triệt bỏ tiền túi ra, sau đó lại bảo Mạnh Hoành tìm người âm thầm tham gia cá cược một phen, đương nhiên là cược bọn họ thắng. Hiện tại đại đa số mọi người đều nghĩ rằng bọn họ không thể thành công, nhưng cậu luôn tự tin vào bản thân mình. Cậu không nghĩ rằng mình sẽ thất bại. Đã có cơ hội cho các cậu kiếm tiền thì tại sao cậu không kiếm chứ.
Cuối cùng cũng chờ được tới thứ Tư, giữa trưa, tờ thông báo kết quả được dán trên bảng thông báo ở lớp thứ 2. Sau giờ học, Mạnh Hoành cùng Hầu Chí Tân và Tôn Tường Khôn vội vàng chạy ra xem. Khi bọn họ đi tới nơi, bảng thông báo đã được vây quanh bởi tầng tầng lớp lớp người, rất nhiều người đều muốn xem thành tích của bản thân trong tờ thông báo. Mạnh Hoành gầy nhất, cậu luồn lách trong đám người để tới xem. Cậu đến trước tờ thông báo, nhìn vị trí thứ nhất và thứ hai trước.
Quả nhiên không ngoài dự kiến, Nhạc Thính Phong và Lâm Trầm, một người thứ nhất, một người thứ hai, đứng sừng sững ở trên cùng, nổi bật hơn hẳn đám ở phía dưới. Thành tích của cả hai chỉ hơn kém nhau có ba điểm, nhưng vị trí thứ hai của Lâm Trầm còn cao hơn người ở vị trí thứ ba đến hai mươi điểm.
Mỗi kỳ thi ở Trường Số 1 này đều viết tên của 100 người đầu tiên trên giấy đỏ. Ngoài 100 người này thì tất cả đều chỉ được in trên giấy A4 màu trắng. Mạnh Hoành đương nhiên là xem danh sách 100 người đầu tiên trên giấy đỏ trước, Nhạc Thính Phong và Lâm Trầm thì không có gì bất ngờ rồi, nhưng nếu bọn họ lại bị mấy người bọn cậu kéo chân thì mong mỏi được ăn ngon của các cậu sẽ bị mất mất thôi.
Để an toàn... Mạnh Hoành bắt đầu nhìn từ sau ra trước. Cậu sợ bỏ lỡ tên của mình nên cố gắng nhìn rất kỹ, từ số 100 đến số 51 đều không xuất hiện tên của bốn người bọn họ. Lại nhìn tiếp về trước, 40 cái tên tiếp theo đều không có, Mạnh Hoành khẩn trương đến nỗi đổ mồ hôi lạnh trên trán. Sao vẫn không thấy thế? Đừng bảo là thi không được nhá?
Thi cử xong cũng đúng vào dịp nghỉ, về nhà nghỉ ngơi hai ngày, đúng trưa hôm sau trở lại trường học.
Sau khi hết giờ tự học, trở lại ký túc xá, Lâm Trầm rán bánh rán cho cả đám, ăn xong, tất cả không nói gì khác, cắm đầu đi ngủ.
Thầy chủ nhiệm nói nếu không có gì thay đổi thì kết qủa chính thức sẽ được công bố vào thứ Tư, bọn họ cứ nhẫn nại mà chờ đợi đi. Đám tham gia cá cược thì lại rất lo lắng, vẫn muốn nghe ngóng thành tích của bọn họ ra sao. Sau khi Nhạc Thính Phong biết chuyện này liền cùng Lộ Tu Triệt bỏ tiền túi ra, sau đó lại bảo Mạnh Hoành tìm người âm thầm tham gia cá cược một phen, đương nhiên là cược bọn họ thắng. Hiện tại đại đa số mọi người đều nghĩ rằng bọn họ không thể thành công, nhưng cậu luôn tự tin vào bản thân mình. Cậu không nghĩ rằng mình sẽ thất bại. Đã có cơ hội cho các cậu kiếm tiền thì tại sao cậu không kiếm chứ.
Cuối cùng cũng chờ được tới thứ Tư, giữa trưa, tờ thông báo kết quả được dán trên bảng thông báo ở lớp thứ 2. Sau giờ học, Mạnh Hoành cùng Hầu Chí Tân và Tôn Tường Khôn vội vàng chạy ra xem. Khi bọn họ đi tới nơi, bảng thông báo đã được vây quanh bởi tầng tầng lớp lớp người, rất nhiều người đều muốn xem thành tích của bản thân trong tờ thông báo. Mạnh Hoành gầy nhất, cậu luồn lách trong đám người để tới xem. Cậu đến trước tờ thông báo, nhìn vị trí thứ nhất và thứ hai trước.
Quả nhiên không ngoài dự kiến, Nhạc Thính Phong và Lâm Trầm, một người thứ nhất, một người thứ hai, đứng sừng sững ở trên cùng, nổi bật hơn hẳn đám ở phía dưới. Thành tích của cả hai chỉ hơn kém nhau có ba điểm, nhưng vị trí thứ hai của Lâm Trầm còn cao hơn người ở vị trí thứ ba đến hai mươi điểm.
Mỗi kỳ thi ở Trường Số 1 này đều viết tên của 100 người đầu tiên trên giấy đỏ. Ngoài 100 người này thì tất cả đều chỉ được in trên giấy A4 màu trắng. Mạnh Hoành đương nhiên là xem danh sách 100 người đầu tiên trên giấy đỏ trước, Nhạc Thính Phong và Lâm Trầm thì không có gì bất ngờ rồi, nhưng nếu bọn họ lại bị mấy người bọn cậu kéo chân thì mong mỏi được ăn ngon của các cậu sẽ bị mất mất thôi.
Để an toàn... Mạnh Hoành bắt đầu nhìn từ sau ra trước. Cậu sợ bỏ lỡ tên của mình nên cố gắng nhìn rất kỹ, từ số 100 đến số 51 đều không xuất hiện tên của bốn người bọn họ. Lại nhìn tiếp về trước, 40 cái tên tiếp theo đều không có, Mạnh Hoành khẩn trương đến nỗi đổ mồ hôi lạnh trên trán. Sao vẫn không thấy thế? Đừng bảo là thi không được nhá?
/2416
|