BOSS HUNG DỮ 2 - CẢ ĐỜI CHỈ VÌ EM - Full ( Trọn Bộ 6 )
Chương 1906: Không phải lo lắng đèn sáng bị dập tắt
/2416
|
Lộ Tu Triệt khuỵu xuống, may mắn cậu đã quen bị Nhạc Thính Phong làm cho đau khổ nên đã được rèn thành thân thể kim cương bất hoại, chứ không thì đã sớm được khiêng đi rồi.
Qua một lúc sau Lộ Tu Triệt nói: “Bằng không… hai chúng ta so đáp án đi?”
Nhạc Thính Phong nhìn cậu nói: “Cậu chắc không?”
Lộ Tu Triệt lập tức ngậm miệng: “Coi như tớ chưa nói gì.”
Nhạc Thính Phong cười cười, cậu ta vẫn thích nhìn bộ dạng Lộ Tu Triệt lúc khẩn trương sợ hãi.
Rất nhiều học sinh trong lớp đều tỏ ra lo lắng, dù sao đây cũng là bài kiểm tra đầu tiên sau khi nhập học của bọn họ. Bài thi lần này đối với đám trẻ mà nói có ý nghĩa trọng đại.
Làm bài thật là tốt, về sau này mới có càng nhiều động lực để mà cố gắng.
Nhưng nếu kết quả quá kém chẳng những sẽ khiến cho các thầy cô giáo ấn tượng không tốt còn khiến chính bản thân mình sa sút tinh thần. Thời gian sau này rất lâu cũng không thoát ra được.
Không khí hoạt bát bình thường trong lớp cũng không còn. Mấy học sinh vốn thường xuyên thích cười đùa, lúc này đều ở tại chỗ so đáp án. Thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng hét thảm từ đâu đó, vừa nghe là biết đáp án sai mất rồi.
Có nam sinh vẻ mặt cầu xin chạy tới hỏi Nhạc Thính Phong: “Nhạc đại thần, cậu giúp tôi nhìn xem tôi có làm sai chỗ nào không? Tôi đem so đáp án với bọn họ đều thấy không giống.”
Nhạc Thính Phong cầm lấy vở của cậu ta nhìn thoáng qua, là dạng đề thứ ba về số nghịch đảo. Một bài toán khá khó.
Cậu nhìn kĩ từng bước giải bài và đáp án, nói: “Cậu làm từng bước tuy rằng rất phức tạp nhưng quá trình cũng đều đúng. Có điều đáp án cuối cùng chưa chính xác. Nếu giáo viên chấm đến đây sẽ cho cậu vài điểm, sẽ không trừ hết điểm đâu.”
Nam sinh nọ nghe vậy, gương mặt vốn đang như khóc đưa tang rốt cục có hai phần thần sắc vui mừng: “Phải không? Cách làm không có sai, chỉ cần không trừ hết điểm là được. Ít nhiều cũng được một ít. Nói chung so với chia ra cũng không có hơn kém bao nhiêu. Cảm ơn đại thần.”
Liền đó còn có mấy học sinh chạy tới hỏi Nhạc Thính Phong đáp án bọn họ còn chưa rõ.
Đến tận lúc chuông báo tiết học reo lên, Nhạc Thính Phong mới được yên ổn.
Tiết học thứ nhất là của thầy chủ nhiệm. Anh nói với mọi người: “Kỳ thi đầu tiên coi như đã xong rồi, làm bài có tốt hay không các em cũng không nên suy nghĩ nữa. Bây giờ các em phải tiếp tục cố gắng chăm chỉ học tập. Hơn một tháng nữa sẽ có kì thi tiếp theo. Năm thứ ba là vậy,
Cuối cùng, sau hai ngày khẩn trương, thứ tư đã tới. Học sinh năm ba đã tới trường từ sớm, chờ đợi nhà trường dán phiếu điểm. Thế nhưng trước giờ vào học không thấy ai dán phiếu điểm ở khu thông báo, mãi cho đến khi kết thúc tiết hai mới được dán lên.
Học sinh các lớp vừa nghe tin công bố kết quả đều vội vã chạy ra. Lộ Tu Triệt cũng chạy đi, duy chỉ có Nhạc Thính Phong vẫn bình ổn như núi.
Một lát sau có người chạy về hô: “Nhạc đại thần, Nhạc đại thần, cậu xếp thứ nhất, cậu vẫn là thứ nhất. So với người đứng thứ hai ở bên lớp A cao hơn tới 30 điểm. Cậu quá lợi hại.”
Nhạc Thính Phong cười cười, kết quả này một chút cũng không bất ngờ.
Rất nhanh tiết học đã chuẩn bị bắt đầu, học sinh trong lớp lục tục trở về. Trên mặt tươi cười vừa nhìn là biết kết quả không tồi. Trên mặt đau khổ, hoặc là mắt hoe đỏ, chắc là kết quả không tốt rồi.
Lúc Lộ Tu Triệt trở về, gương mặt tươi cười, dáng dấp đi lại đều thoải mái hơn trước nhiều.
Nhạc Thính Phong nhìn dáng vẻ cậu ta liền biết kết quả. “Xem ra cái đèn sáng của cậu không phải lo bị dập tắt rồi nhỉ.”
Qua một lúc sau Lộ Tu Triệt nói: “Bằng không… hai chúng ta so đáp án đi?”
Nhạc Thính Phong nhìn cậu nói: “Cậu chắc không?”
Lộ Tu Triệt lập tức ngậm miệng: “Coi như tớ chưa nói gì.”
Nhạc Thính Phong cười cười, cậu ta vẫn thích nhìn bộ dạng Lộ Tu Triệt lúc khẩn trương sợ hãi.
Rất nhiều học sinh trong lớp đều tỏ ra lo lắng, dù sao đây cũng là bài kiểm tra đầu tiên sau khi nhập học của bọn họ. Bài thi lần này đối với đám trẻ mà nói có ý nghĩa trọng đại.
Làm bài thật là tốt, về sau này mới có càng nhiều động lực để mà cố gắng.
Nhưng nếu kết quả quá kém chẳng những sẽ khiến cho các thầy cô giáo ấn tượng không tốt còn khiến chính bản thân mình sa sút tinh thần. Thời gian sau này rất lâu cũng không thoát ra được.
Không khí hoạt bát bình thường trong lớp cũng không còn. Mấy học sinh vốn thường xuyên thích cười đùa, lúc này đều ở tại chỗ so đáp án. Thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng hét thảm từ đâu đó, vừa nghe là biết đáp án sai mất rồi.
Có nam sinh vẻ mặt cầu xin chạy tới hỏi Nhạc Thính Phong: “Nhạc đại thần, cậu giúp tôi nhìn xem tôi có làm sai chỗ nào không? Tôi đem so đáp án với bọn họ đều thấy không giống.”
Nhạc Thính Phong cầm lấy vở của cậu ta nhìn thoáng qua, là dạng đề thứ ba về số nghịch đảo. Một bài toán khá khó.
Cậu nhìn kĩ từng bước giải bài và đáp án, nói: “Cậu làm từng bước tuy rằng rất phức tạp nhưng quá trình cũng đều đúng. Có điều đáp án cuối cùng chưa chính xác. Nếu giáo viên chấm đến đây sẽ cho cậu vài điểm, sẽ không trừ hết điểm đâu.”
Nam sinh nọ nghe vậy, gương mặt vốn đang như khóc đưa tang rốt cục có hai phần thần sắc vui mừng: “Phải không? Cách làm không có sai, chỉ cần không trừ hết điểm là được. Ít nhiều cũng được một ít. Nói chung so với chia ra cũng không có hơn kém bao nhiêu. Cảm ơn đại thần.”
Liền đó còn có mấy học sinh chạy tới hỏi Nhạc Thính Phong đáp án bọn họ còn chưa rõ.
Đến tận lúc chuông báo tiết học reo lên, Nhạc Thính Phong mới được yên ổn.
Tiết học thứ nhất là của thầy chủ nhiệm. Anh nói với mọi người: “Kỳ thi đầu tiên coi như đã xong rồi, làm bài có tốt hay không các em cũng không nên suy nghĩ nữa. Bây giờ các em phải tiếp tục cố gắng chăm chỉ học tập. Hơn một tháng nữa sẽ có kì thi tiếp theo. Năm thứ ba là vậy,
Cuối cùng, sau hai ngày khẩn trương, thứ tư đã tới. Học sinh năm ba đã tới trường từ sớm, chờ đợi nhà trường dán phiếu điểm. Thế nhưng trước giờ vào học không thấy ai dán phiếu điểm ở khu thông báo, mãi cho đến khi kết thúc tiết hai mới được dán lên.
Học sinh các lớp vừa nghe tin công bố kết quả đều vội vã chạy ra. Lộ Tu Triệt cũng chạy đi, duy chỉ có Nhạc Thính Phong vẫn bình ổn như núi.
Một lát sau có người chạy về hô: “Nhạc đại thần, Nhạc đại thần, cậu xếp thứ nhất, cậu vẫn là thứ nhất. So với người đứng thứ hai ở bên lớp A cao hơn tới 30 điểm. Cậu quá lợi hại.”
Nhạc Thính Phong cười cười, kết quả này một chút cũng không bất ngờ.
Rất nhanh tiết học đã chuẩn bị bắt đầu, học sinh trong lớp lục tục trở về. Trên mặt tươi cười vừa nhìn là biết kết quả không tồi. Trên mặt đau khổ, hoặc là mắt hoe đỏ, chắc là kết quả không tốt rồi.
Lúc Lộ Tu Triệt trở về, gương mặt tươi cười, dáng dấp đi lại đều thoải mái hơn trước nhiều.
Nhạc Thính Phong nhìn dáng vẻ cậu ta liền biết kết quả. “Xem ra cái đèn sáng của cậu không phải lo bị dập tắt rồi nhỉ.”
/2416
|