BOSS HUNG DỮ 2 - CẢ ĐỜI CHỈ VÌ EM - Full ( Trọn Bộ 6 )
Chương 1857: Đã nói là thất nghiệp cơ mà?
/2416
|
Lộ Hướng Đông giống hệt như một thằng đệ đứng bên cạnh anh, phụ thêm vào: “Đúng đấy Mã tổng, chúng tôi đến đây một chuyến không dễ dàng gì, tuy nói là quấy rầy anh đang làm việc nghiêm túc, nhưng chúng tôi cũng không phải cố ý, đợi chúng tôi đi rồi, anh lại có thế tiếp tục, đúng không?”
Ả thư kí của Mã Siêu đã xấu hổ muốn chui xuống đất rồi, vội vàng mặc chiếc váy body ngắn cũn cỡn lên, đồ lót còn không kịp mặc đã chạy ra ngoài.
Đám nhân viên đứng bên ngoài xùy theo một tiếng, cô ta ôm ngực chạy càng nhanh hơn.
Bị nhiều người xung quanh thấy cảnh tượng tình cảm mãnh liệt của mình và cô thư kí bé nhỏ, khuôn mặt của Mã Siêu lộ rõ vẻ không thể chịu đựng nổi. Cho dù có nhìn thấy Lộ Hướng Đông thì lúc này cũng không có tâm trí để ứng phó.
“Tôi và các người không có gì để nói cả, cút ra ngoài, lập tức cút ra ngoài, nếu còn không cút tôi sẽ gọi cảnh sát.”
Du Dực cười ha hả nói: “Ấy, Mã tiên sinh vội vàng như vậy làm gì chứ, tôi cảm thấy chúng ta vẫn còn có việc quan trọng cần phải nói đấy. Có điều, Mã tiên sinh thực sự bận thật đấy. Ở công ty có thư kí, ở nhà có vợ đầu, lại còn có hai cô vợ bé xinh đẹp trẻ trung bên ngoài nữa. Có phải anh dùng thuật phân thân không? Yên tâm, chúng tôi đây cũng không quấy rầy anh quá lâu đâu, chỉ nói chuyện một lúc thôi, thế nào?”
Mã Siêu vừa nghe thấy Du Dực biết hắn ta đang nuôi hai ả vợ bé bên ngoài, khuôn mặt còn đang hừng hực vì tức giận đột nhiên cừng đờ: “Anh… anh… ăn nói lung tung, tôi không hiểu anh đang nói gì. Bảo vệ đâu? Sao còn chưa đến? Còn không mau lôi người này ra ngoài thì các người cũng cút hết cho tôi.”
Lộ Hướng Đông lập tức định thần lại, nói với đám nhân viên đang đứng bên ngoài: “Cút đi rồi thì càng tốt, đến Lộ thị của tôi, tập đoàn chúng tôi gần đây đang thiếu người, nếu mọi người có hứng thú thì có thể thử xem.”
Đám nhân viên bên ngoài không có một ai bước vào.
Du Dực đưa tay ra xua xua tay với Mã Siêu: “Mã tiên sinh, đừng vội đừng vội. Nào, chúng ta từ từ nói chuyện, hai cô vợ bé của anh, một người ở tầng 12 tòa nhà D Thiên Hạ Uyển, một người ở tầng 8 toàn nhà 9 khu nhà trọ Bắc Quốc. Hai hôm trước anh đã đến Thiên Hạ Uyển, hôm qua đến khu nhà trọ Bắc Quốc, buổi tối chắc đều bận. Có điều tôi vẫn phải khuyên anh, nhất định phải chú ý sức khỏe nhé, tuổi cũng lớn rồi, không thể sánh được với mấy chàng trai trẻ được. Loại thuốc tráng dương đó, buổi tối uống ít một chút, nếu không không qua nổi hai năm, chẳng phải cơ thể này của anh sẽ suy nhược nghiêm trọng hay sao?”
Lộ Hướng Đông không nhịn được phì cười, càng thêm phục sát đất Du Dực, những việc này cũng có thể biết, được đấy chứ?
Hai mắt của Mã Siêu như muốn rớt ra ngoài, không dám tin, đưa mắt nhìn Du Dực, anh ta… anh ta sao có thể biết rõ ràng như vậy, tối qua hắn quả thực… quả thực là…
Mã Siêu cảm thấy sau lưng mình bỗng âm u đáng sợ, cảm giác này giống như buổi tối lúc bạn ngủ luôn có một đôi mắt cứ bò nhoài lên trán bạn, đếm xem bạn thở bao nhiêu lần vậy.
Theo dõi mọi lúc mọi nơi, khiến Mã Siêu cả người ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Mã Siêu chỉ vào Du Dực: “Anh anh… anh… anh… câm mồm, anh câm mồm cho tôi.”
Du Dực làm biểu cảm thất vọng: “Ầy dà, anh xem, con người tôi thích nói sự thật, thực sự xin lỗi nhé. Mã tiên sinh, tôi không nên nói anh không uống thuốc thì không cứng lên được. Tôi thật là lắm lời. Xin lỗi, xin lỗi.”
Lời của anh làm cho Mã Siêu tức giận đến cắn răng răng lợi, nhưng trong lòng lại có thêm rất nhiều lo lắng kiêng dè.
Người này rốt cuộc là ai? Anh ta không phải là một gã thất nghiệp sao?
Sao lại có thể lợi hại như vậy?
Bên ngoài có người không nhịn được, bật cười thành tiếng, ngay sau đó là rất nhiều người cũng bắt đầu cười.
Lộ Hướng Đông và thầy hiệu trưởng hết sức kinh ngạc nhìn Du Dực, con người này thật giống như thần vậy, hôm nay đến đây không thể có gì đáng hơn.
Ả thư kí của Mã Siêu đã xấu hổ muốn chui xuống đất rồi, vội vàng mặc chiếc váy body ngắn cũn cỡn lên, đồ lót còn không kịp mặc đã chạy ra ngoài.
Đám nhân viên đứng bên ngoài xùy theo một tiếng, cô ta ôm ngực chạy càng nhanh hơn.
Bị nhiều người xung quanh thấy cảnh tượng tình cảm mãnh liệt của mình và cô thư kí bé nhỏ, khuôn mặt của Mã Siêu lộ rõ vẻ không thể chịu đựng nổi. Cho dù có nhìn thấy Lộ Hướng Đông thì lúc này cũng không có tâm trí để ứng phó.
“Tôi và các người không có gì để nói cả, cút ra ngoài, lập tức cút ra ngoài, nếu còn không cút tôi sẽ gọi cảnh sát.”
Du Dực cười ha hả nói: “Ấy, Mã tiên sinh vội vàng như vậy làm gì chứ, tôi cảm thấy chúng ta vẫn còn có việc quan trọng cần phải nói đấy. Có điều, Mã tiên sinh thực sự bận thật đấy. Ở công ty có thư kí, ở nhà có vợ đầu, lại còn có hai cô vợ bé xinh đẹp trẻ trung bên ngoài nữa. Có phải anh dùng thuật phân thân không? Yên tâm, chúng tôi đây cũng không quấy rầy anh quá lâu đâu, chỉ nói chuyện một lúc thôi, thế nào?”
Mã Siêu vừa nghe thấy Du Dực biết hắn ta đang nuôi hai ả vợ bé bên ngoài, khuôn mặt còn đang hừng hực vì tức giận đột nhiên cừng đờ: “Anh… anh… ăn nói lung tung, tôi không hiểu anh đang nói gì. Bảo vệ đâu? Sao còn chưa đến? Còn không mau lôi người này ra ngoài thì các người cũng cút hết cho tôi.”
Lộ Hướng Đông lập tức định thần lại, nói với đám nhân viên đang đứng bên ngoài: “Cút đi rồi thì càng tốt, đến Lộ thị của tôi, tập đoàn chúng tôi gần đây đang thiếu người, nếu mọi người có hứng thú thì có thể thử xem.”
Đám nhân viên bên ngoài không có một ai bước vào.
Du Dực đưa tay ra xua xua tay với Mã Siêu: “Mã tiên sinh, đừng vội đừng vội. Nào, chúng ta từ từ nói chuyện, hai cô vợ bé của anh, một người ở tầng 12 tòa nhà D Thiên Hạ Uyển, một người ở tầng 8 toàn nhà 9 khu nhà trọ Bắc Quốc. Hai hôm trước anh đã đến Thiên Hạ Uyển, hôm qua đến khu nhà trọ Bắc Quốc, buổi tối chắc đều bận. Có điều tôi vẫn phải khuyên anh, nhất định phải chú ý sức khỏe nhé, tuổi cũng lớn rồi, không thể sánh được với mấy chàng trai trẻ được. Loại thuốc tráng dương đó, buổi tối uống ít một chút, nếu không không qua nổi hai năm, chẳng phải cơ thể này của anh sẽ suy nhược nghiêm trọng hay sao?”
Lộ Hướng Đông không nhịn được phì cười, càng thêm phục sát đất Du Dực, những việc này cũng có thể biết, được đấy chứ?
Hai mắt của Mã Siêu như muốn rớt ra ngoài, không dám tin, đưa mắt nhìn Du Dực, anh ta… anh ta sao có thể biết rõ ràng như vậy, tối qua hắn quả thực… quả thực là…
Mã Siêu cảm thấy sau lưng mình bỗng âm u đáng sợ, cảm giác này giống như buổi tối lúc bạn ngủ luôn có một đôi mắt cứ bò nhoài lên trán bạn, đếm xem bạn thở bao nhiêu lần vậy.
Theo dõi mọi lúc mọi nơi, khiến Mã Siêu cả người ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Mã Siêu chỉ vào Du Dực: “Anh anh… anh… anh… câm mồm, anh câm mồm cho tôi.”
Du Dực làm biểu cảm thất vọng: “Ầy dà, anh xem, con người tôi thích nói sự thật, thực sự xin lỗi nhé. Mã tiên sinh, tôi không nên nói anh không uống thuốc thì không cứng lên được. Tôi thật là lắm lời. Xin lỗi, xin lỗi.”
Lời của anh làm cho Mã Siêu tức giận đến cắn răng răng lợi, nhưng trong lòng lại có thêm rất nhiều lo lắng kiêng dè.
Người này rốt cuộc là ai? Anh ta không phải là một gã thất nghiệp sao?
Sao lại có thể lợi hại như vậy?
Bên ngoài có người không nhịn được, bật cười thành tiếng, ngay sau đó là rất nhiều người cũng bắt đầu cười.
Lộ Hướng Đông và thầy hiệu trưởng hết sức kinh ngạc nhìn Du Dực, con người này thật giống như thần vậy, hôm nay đến đây không thể có gì đáng hơn.
/2416
|