Chỉ là nghĩ đến việc hôm nay ở trường nhận được thư tình, tai Lộ Tu Triệt lại có chút đỏ.
Nhưng lại nghĩ, hừ, đó không phải thư tình, đó là thư cảm ơn, là thư biểu dương, căn bản không hề tồn tại cái gì là thích cả, cậu lại ủ rũ.
Hai người xách theo hộp cơm người giúp việc đã chuẩn bị từ trước, ăn cơm xong liền đi thẳng vào bệnh viện.
Hai phần cơm, một phần cho Lộ lão gia, một phần cho cụ bà...
Lộ lão gia giờ vẫn chưa thể ăn được những thứ khó tiêu hóa, chỉ có thể ăn chút cháo trắng.
Tuy đã tỉnh rồi nhưng cơ thể của Lộ lão gia vẫn còn rất yếu.
Bà Lộ nói với hai người: “Bác sĩ nói, ông của con trong một tuần quan sát, nếu không có vấn đề gì xảy ra thì sang tuần có thể xuất viện.”
Lộ Tu Triệt ngồi trước giường của ông, hỏi: “Ông thấy trong người thế nào?”
Lộ lão gia yếu ớt trả lời: “Tốt...”
Thoáng một cái một tuần đã trôi qua, cơ thể Lộ lão gia vẫn còn yếu, nhưng đã không có gì nguy hiểm nữa, đã có thể xuất viện.
Cuối tuần, hai ba con Lộ Tu Triệt, Lộ Hướng Đông đến bệnh viện đón ông cụ về.
Lộ Hướng Đông chạy hết tầng trên đến tầng dưới, bận bịu làm thủ tục.
Lộ Tu Triệt cùng bà ở trong phòng bệnh thu dọn đồ đạc.
Trong phòng bệnh, Lộ lão gia nói với bà Lộ: “Tôi bị bệnh thế này, Hướng Đông dường như bỗng chốc thay đổi rất nhiều, trưởng thành rồi, cũng thận trọng rồi...”
Trong thời gian tỉnh lại nằm trong bệnh viện một tuần, Lộ lão gia thấy nhận thấy sự thay đổi của con trai, mỗi ngày đều đến bệnh viện, hiểu chuyện quan tâm người khác hơn nhiều so với trước đây.
Hơn nữa, nói năng làm việc cũng có quy tắc hơn, so với trước đây quả thực tốt hơn rất nhiều.
Bà Lộ đang dở tay bỗng dừng lại, “Đúng đấy, còn không trưởng thành thận trọng nữa, còn có ai có thể giúp nó nữa chứ?”
Xảy ra chuyện này, nếu còn không trưởng thành vậy thì bà Lộ chắc chắn sẽ xóa tên Lộ Hướng Đông khỏi gia phả họ Lộ.
Bọn họ hiện giờ vẫn chưa nói sự thật cho Lộ lão gia biết, sợ Lộ lão gia lỡ giận dữ lại xảy ra chuyện xấu.
Lộ Tu Triệt nghe thấy hai ông bà nói chuyện, không nói gì, ba cậu sau khi trải qua chuyện này, giống như một đứa trẻ tác oai tác quái bị biến cố trong cuộc sống làm cho thức tỉnh mạnh mẽ, sau đó bắt đầu trung trực làm người.
Lộ Hướng Đông làm xong thủ tục quay lại: “ba mẹ, chúng ta về nhà thôi.”
Hai người họ tay xách hai túi đồ, “Con mang đồ xuống dưới trước, ba mẹ ở đây đợi con, một lát nữa con quay lại đẩy ba xuống.”
Lộ Tu Triệt nói: “Con có thể đẩy ông nội xuống.”
“Con nhỏ quá, không có sức đâu, lát ba lại lên.”
Lộ lão gia khẽ gật đầu, con trai của mình cuối cùng trong thời gian ông vẫn còn sống cũng đã trưởng thành rồi.
Không lâu sau Lộ Hướng Đông đã chạy lên tầng, trên trán ướt đẫm một lớp mồ hôi, còn chút thở hổn hển. Hắn đẩy Lộ lão gia lên phía trước rồi nói: “Ba mẹ, Tiểu Triệt đi thôi...”
Tuy cơ thể Lộ lão gia không có vấn đề gì nghiêm trọng nữa, nhưng vẫn còn chút yếu ớt, tạm thời không thể đi lại, phải ngồi xe lăn.
Cuối cùng cũng về đến nhà, Lộ lão gia thở dài một tiếng, vẫn là ở nhà mình tốt hơn, qua lần bệnh nguy hiểm này, bùi ngùi nói: “Lần này đã cướp được một mạng từ tay Diêm Vương rồi!”
Lộ Tu Triệt nói: “Ông nội, ông sẽ mạnh khỏe sống lâu.”
Lộ lão gia vỗ vỗ đầu Lộ Tu Triệt, hỏi: “Bệnh này của ông đến rất kỳ quặc hả? Nói với ông xem.”
Lộ lão gia minh mẫn như vậy, sao lại không phát hiện ra bệnh lần này đột ngột đây? Cộng thêm sự thay đổi rất lớn của cậu con trai, việc này đều không bình thường.
Lộ lão gia hỏi quá đột ngột, Lộ Tu Triệt và cụ bà đều vô thức nhìn sang Lộ Hướng Đông.
Lộ Hướng Đông hổ thẹn, gãi gãi đầu, sau đó quỳ sụp xuống trước mặt Lộ lão gia: “Ba, con xin lỗi, việc này... nói gì thì nói đều là tại con...”
Nhưng lại nghĩ, hừ, đó không phải thư tình, đó là thư cảm ơn, là thư biểu dương, căn bản không hề tồn tại cái gì là thích cả, cậu lại ủ rũ.
Hai người xách theo hộp cơm người giúp việc đã chuẩn bị từ trước, ăn cơm xong liền đi thẳng vào bệnh viện.
Hai phần cơm, một phần cho Lộ lão gia, một phần cho cụ bà...
Lộ lão gia giờ vẫn chưa thể ăn được những thứ khó tiêu hóa, chỉ có thể ăn chút cháo trắng.
Tuy đã tỉnh rồi nhưng cơ thể của Lộ lão gia vẫn còn rất yếu.
Bà Lộ nói với hai người: “Bác sĩ nói, ông của con trong một tuần quan sát, nếu không có vấn đề gì xảy ra thì sang tuần có thể xuất viện.”
Lộ Tu Triệt ngồi trước giường của ông, hỏi: “Ông thấy trong người thế nào?”
Lộ lão gia yếu ớt trả lời: “Tốt...”
Thoáng một cái một tuần đã trôi qua, cơ thể Lộ lão gia vẫn còn yếu, nhưng đã không có gì nguy hiểm nữa, đã có thể xuất viện.
Cuối tuần, hai ba con Lộ Tu Triệt, Lộ Hướng Đông đến bệnh viện đón ông cụ về.
Lộ Hướng Đông chạy hết tầng trên đến tầng dưới, bận bịu làm thủ tục.
Lộ Tu Triệt cùng bà ở trong phòng bệnh thu dọn đồ đạc.
Trong phòng bệnh, Lộ lão gia nói với bà Lộ: “Tôi bị bệnh thế này, Hướng Đông dường như bỗng chốc thay đổi rất nhiều, trưởng thành rồi, cũng thận trọng rồi...”
Trong thời gian tỉnh lại nằm trong bệnh viện một tuần, Lộ lão gia thấy nhận thấy sự thay đổi của con trai, mỗi ngày đều đến bệnh viện, hiểu chuyện quan tâm người khác hơn nhiều so với trước đây.
Hơn nữa, nói năng làm việc cũng có quy tắc hơn, so với trước đây quả thực tốt hơn rất nhiều.
Bà Lộ đang dở tay bỗng dừng lại, “Đúng đấy, còn không trưởng thành thận trọng nữa, còn có ai có thể giúp nó nữa chứ?”
Xảy ra chuyện này, nếu còn không trưởng thành vậy thì bà Lộ chắc chắn sẽ xóa tên Lộ Hướng Đông khỏi gia phả họ Lộ.
Bọn họ hiện giờ vẫn chưa nói sự thật cho Lộ lão gia biết, sợ Lộ lão gia lỡ giận dữ lại xảy ra chuyện xấu.
Lộ Tu Triệt nghe thấy hai ông bà nói chuyện, không nói gì, ba cậu sau khi trải qua chuyện này, giống như một đứa trẻ tác oai tác quái bị biến cố trong cuộc sống làm cho thức tỉnh mạnh mẽ, sau đó bắt đầu trung trực làm người.
Lộ Hướng Đông làm xong thủ tục quay lại: “ba mẹ, chúng ta về nhà thôi.”
Hai người họ tay xách hai túi đồ, “Con mang đồ xuống dưới trước, ba mẹ ở đây đợi con, một lát nữa con quay lại đẩy ba xuống.”
Lộ Tu Triệt nói: “Con có thể đẩy ông nội xuống.”
“Con nhỏ quá, không có sức đâu, lát ba lại lên.”
Lộ lão gia khẽ gật đầu, con trai của mình cuối cùng trong thời gian ông vẫn còn sống cũng đã trưởng thành rồi.
Không lâu sau Lộ Hướng Đông đã chạy lên tầng, trên trán ướt đẫm một lớp mồ hôi, còn chút thở hổn hển. Hắn đẩy Lộ lão gia lên phía trước rồi nói: “Ba mẹ, Tiểu Triệt đi thôi...”
Tuy cơ thể Lộ lão gia không có vấn đề gì nghiêm trọng nữa, nhưng vẫn còn chút yếu ớt, tạm thời không thể đi lại, phải ngồi xe lăn.
Cuối cùng cũng về đến nhà, Lộ lão gia thở dài một tiếng, vẫn là ở nhà mình tốt hơn, qua lần bệnh nguy hiểm này, bùi ngùi nói: “Lần này đã cướp được một mạng từ tay Diêm Vương rồi!”
Lộ Tu Triệt nói: “Ông nội, ông sẽ mạnh khỏe sống lâu.”
Lộ lão gia vỗ vỗ đầu Lộ Tu Triệt, hỏi: “Bệnh này của ông đến rất kỳ quặc hả? Nói với ông xem.”
Lộ lão gia minh mẫn như vậy, sao lại không phát hiện ra bệnh lần này đột ngột đây? Cộng thêm sự thay đổi rất lớn của cậu con trai, việc này đều không bình thường.
Lộ lão gia hỏi quá đột ngột, Lộ Tu Triệt và cụ bà đều vô thức nhìn sang Lộ Hướng Đông.
Lộ Hướng Đông hổ thẹn, gãi gãi đầu, sau đó quỳ sụp xuống trước mặt Lộ lão gia: “Ba, con xin lỗi, việc này... nói gì thì nói đều là tại con...”
/2416
|