BOSS HUNG DỮ 2 - CẢ ĐỜI CHỈ VÌ EM - Full ( Trọn Bộ 6 )
Chương 1709: Rất muốn có anh, rất muốn được an ủi
/2416
|
Trên xe về trường, Thanh Ti phấn khởi ngồi trên ghế lắc qua lắc lại: "Đúng là ba có lý do, ba lợi hại quá… lần này nhất định bắt được nhiều người xấu!"
Nhạc Thính Phong nhìn dáng vẻ hoạt bát của cô bé, tâm trạng nhẹ nhõm. Cậu vẫn thích nhìn thấy Thanh Ti cười.
Vẻ mặt Lộ Tu Triệt đầy ngưỡng mộ: "Đúng rồi đúng rồi, chú Du thật lợi hại. Sau này lớn lên, anh cũng muốn làm người giống chú Du."
Nhạc Thính Phong bĩu môi, làm người như Du Dực, thôi đi.
Cậu nói nhỏ: "Cậu còn mơ mộng đến sau này, hay là cậu nghĩ thử xem, hôm nay trống một tiết học, tiết thứ 2 còn đi trễ sẽ bị xử lý như thế nào."
"Sao tiết 2 đi trễ à, chắc không chứ?" Lộ Tu Triệt nhanh chóng xem điện thoại, quả nhiên là tiết thứ 2 đã bắt đầu.
Tiết thứ 2 chiều nay là môn… Toán. Xong rồi, thầy Toán chắc sẽ ra đề cho cậu trước, làm không ra đừng hòng vào lớp!
Cậu có chút lo, nhưng thấy Nhạc Thính Phong hình như hoàn toàn không để tâm vậy, trong lòng thấy kỳ lạ liền hỏi: "Còn cậu, cậu cũng như tớ, cậu không sợ bị phạt à?"
Không ngờ Nhạc Thính Phong điềm nhiên trả lời: "Tớ và cậu không giống nhau, 2 chữ "xử phạt" không liên quan tới tớ."
Cậu là Nhạc Thính Phong đấy, Nhạc Thính Phong thi Toán điểm cao chót vót. Dù cậu không đi học một ngày, thầy giáo cũng không nỡ phạt cậu.
Vậy nên, 2 từ "xử phạt" ở đây không liên quan với cậu.
Nhưng, Lộ Tu Triệt chắc chắn không thoát được.
Lộ Tu Triệt nghiến răng: "Cậu… có biết, cậu đáng ghét lắm không?”
Nhạc Thính Phong liếc ngang cậu: "Biết chứ, nhưng cậu cũng chỉ là suy nghĩ chút thôi."
Lộ Tu Triệt gào lên 1 tiếng: "Tớ phải làm sao, thầy giáo dạy Toán nhất định sẽ cho tớ làm 1 đề đặc biệt, sau đó mắng tớ 1 trận, sẽ nói tớ độ khó này mà còn làm không xong, còn mặt mũi nào trốn học, sau đó phạt đứng ngoài cửa."
Nếu Lộ Tu Triệt còn là một Tiểu Ma Vương lăn lộn như xưa, thầy giáo nhất định bỏ qua cho cậu.
Nhưng giờ đây, cậu chịu khó học hỏi, hết năm, rất nhiều thầy cô giáo quên mất vẻ mặt nghênh ngang của cậu.
Nên, đôi lúc có giáo viên phạt cậu, nhưng không nặng.
Lộ Tu Triệt nhào tới muốn ôm Nhạc Thính Phong, bị cậu ta xô ra, cậu đành van xin: "Đại ca à, đến lúc đó anh phải cứu em."
Nhạc Thính Phong sờ sợi bím nhỏ của Thanh Ti, cười nhạt: "Giúp cậu làm gì? Tớ còn muốn xem cậu bị phạt đứng ngoài cửa lớp."
"Đại ca, đệ là tiểu đệ của đại ca. Tiểu đệ bị phạt đứng, đại ca sẽ mất mặt đó. Còn, còn tên… Dư Viễn Phàm, đệ bị phạt đứng nhất định hắn rất vui, đại ca cứu đệ."
Nhạc Thính Phong cười mỉm: "Đến lúc đó xem tâm trạng nhé."
Đợi họ nói hết, Thanh Ti mới ngẩng đầu lên, vẻ mặt tội nghiệp nói: "Anh à, em cũng đến trễ. Nếu lỡ cô… lỡ cô cũng bắt em phạt đứng thì sao?"
Đối đãi Thanh Ti Nhạc Thính Phong tự nhiên dùng thái độ trái ngược: "Không sao, anh đưa em vào lớp, anh sẽ nói với cô giáo của em, không để em bị phạt đứng, cũng không để em bị cô giáo trách."
Thanh Ti lúc này mới an tâm, tựa vào Nhạc Thính Phong."Uhm… anh là tốt nhất."
Lộ Tu Triệt nhìn mà xót xa, đối đãi này khác nhau một trời một vực.
Gào khóc, cậu rất muốn có anh trai, rất muốn được an ủi…
Nhạc Thính Phong nhìn dáng vẻ hoạt bát của cô bé, tâm trạng nhẹ nhõm. Cậu vẫn thích nhìn thấy Thanh Ti cười.
Vẻ mặt Lộ Tu Triệt đầy ngưỡng mộ: "Đúng rồi đúng rồi, chú Du thật lợi hại. Sau này lớn lên, anh cũng muốn làm người giống chú Du."
Nhạc Thính Phong bĩu môi, làm người như Du Dực, thôi đi.
Cậu nói nhỏ: "Cậu còn mơ mộng đến sau này, hay là cậu nghĩ thử xem, hôm nay trống một tiết học, tiết thứ 2 còn đi trễ sẽ bị xử lý như thế nào."
"Sao tiết 2 đi trễ à, chắc không chứ?" Lộ Tu Triệt nhanh chóng xem điện thoại, quả nhiên là tiết thứ 2 đã bắt đầu.
Tiết thứ 2 chiều nay là môn… Toán. Xong rồi, thầy Toán chắc sẽ ra đề cho cậu trước, làm không ra đừng hòng vào lớp!
Cậu có chút lo, nhưng thấy Nhạc Thính Phong hình như hoàn toàn không để tâm vậy, trong lòng thấy kỳ lạ liền hỏi: "Còn cậu, cậu cũng như tớ, cậu không sợ bị phạt à?"
Không ngờ Nhạc Thính Phong điềm nhiên trả lời: "Tớ và cậu không giống nhau, 2 chữ "xử phạt" không liên quan tới tớ."
Cậu là Nhạc Thính Phong đấy, Nhạc Thính Phong thi Toán điểm cao chót vót. Dù cậu không đi học một ngày, thầy giáo cũng không nỡ phạt cậu.
Vậy nên, 2 từ "xử phạt" ở đây không liên quan với cậu.
Nhưng, Lộ Tu Triệt chắc chắn không thoát được.
Lộ Tu Triệt nghiến răng: "Cậu… có biết, cậu đáng ghét lắm không?”
Nhạc Thính Phong liếc ngang cậu: "Biết chứ, nhưng cậu cũng chỉ là suy nghĩ chút thôi."
Lộ Tu Triệt gào lên 1 tiếng: "Tớ phải làm sao, thầy giáo dạy Toán nhất định sẽ cho tớ làm 1 đề đặc biệt, sau đó mắng tớ 1 trận, sẽ nói tớ độ khó này mà còn làm không xong, còn mặt mũi nào trốn học, sau đó phạt đứng ngoài cửa."
Nếu Lộ Tu Triệt còn là một Tiểu Ma Vương lăn lộn như xưa, thầy giáo nhất định bỏ qua cho cậu.
Nhưng giờ đây, cậu chịu khó học hỏi, hết năm, rất nhiều thầy cô giáo quên mất vẻ mặt nghênh ngang của cậu.
Nên, đôi lúc có giáo viên phạt cậu, nhưng không nặng.
Lộ Tu Triệt nhào tới muốn ôm Nhạc Thính Phong, bị cậu ta xô ra, cậu đành van xin: "Đại ca à, đến lúc đó anh phải cứu em."
Nhạc Thính Phong sờ sợi bím nhỏ của Thanh Ti, cười nhạt: "Giúp cậu làm gì? Tớ còn muốn xem cậu bị phạt đứng ngoài cửa lớp."
"Đại ca, đệ là tiểu đệ của đại ca. Tiểu đệ bị phạt đứng, đại ca sẽ mất mặt đó. Còn, còn tên… Dư Viễn Phàm, đệ bị phạt đứng nhất định hắn rất vui, đại ca cứu đệ."
Nhạc Thính Phong cười mỉm: "Đến lúc đó xem tâm trạng nhé."
Đợi họ nói hết, Thanh Ti mới ngẩng đầu lên, vẻ mặt tội nghiệp nói: "Anh à, em cũng đến trễ. Nếu lỡ cô… lỡ cô cũng bắt em phạt đứng thì sao?"
Đối đãi Thanh Ti Nhạc Thính Phong tự nhiên dùng thái độ trái ngược: "Không sao, anh đưa em vào lớp, anh sẽ nói với cô giáo của em, không để em bị phạt đứng, cũng không để em bị cô giáo trách."
Thanh Ti lúc này mới an tâm, tựa vào Nhạc Thính Phong."Uhm… anh là tốt nhất."
Lộ Tu Triệt nhìn mà xót xa, đối đãi này khác nhau một trời một vực.
Gào khóc, cậu rất muốn có anh trai, rất muốn được an ủi…
/2416
|