Lâm Hạo thấy Ôn Hướng Dương hoàn toàn từ bỏ chống cự, nằm ở trên mặt đất, hắn khặc khặc nở nụ cười, ánh mắt dâm tà, vô cùng đáng khinh duỗi tay sờ lên khuôn mặt trắng nõn bóng loáng kia làm hắn thèm nhỏ dãi đã lâu, hắn tiến lên liền muốn chiếm lấy thân thể mà hắn luôn tưởng niệm trong mơ.Thế nhưng…..
Lâm Hạo dán người lên trước, thời điểm sắp chạm tới thân thể Ôn Hướng Dương, Ôn Hướng Dương nằm trên mặt đất lại đột nhiên ngồi dậy.
Không——!
Không thể ngã xuống——!
Cô cần thiết tiếp tục kéo dài thời gian, cô có thể làm được chờ tới lúc bọn họ đến!
Bọn họ sẽ đến, bọn họ khẳng định sẽ đến!
Bị Lâm Hạo chạm đến cảm thấy mãnh liệt ghê tởm, làm ý thức dần dần đánh mất Ôn Hướng Dương, cư nhiên bằng vào một chút ý chí cuối cùng, đột nhiên chống đỡ thân thể đứng lên, ngồi dậy.
Ôn Hướng Dương đột nhiên ngồi dậy, làm Lâm Hạo cùng Trần Vân Hi đều hoảng sợ.
Lâm Hạo là bị dọa đến té ngã trên mặt đất, nguyên bản đã bừng bừng phấn chấn hứng thú liền như vậy héo xuống, làm hại hắn nửa người dưới có vấn đề hơi kém ra, hắn phẫn nộ giống như một con dã thú, không hề nghĩ ngợi, xông lên trước, giơ tay liền cho Ôn Hướng Dương một cái tát, đem cô hung hăng đẩy ngã trên mặt đất, nổi giận mắng: “Con tiện nhân này, mày ly còn dám làm tao sợ?”
“Bang”Một tiếng Vang lớn.
Dựa vào một chút ý chí cuối cùn Ôn Hướng Dương,cuối cùng bị một cái tát này đánh đến ngã trên mặt đất, hoàn toàn mất đi tri giác, máu tươi theo khóe miệng cô chảy xuống, yếu ớt giống con búp bê phương Tây bị người ta chà đạp.
Ôn Hướng Dương ——!
Lâm Hạo,mày thật dáng chết——!
Ngã vào một bên Nghiêm Hân, rốt cuộc dựa vào trong cơ thể đối Ôn Hướng Dương đột nhiên bộc phát sức lực, kiên cường đến gần lưỡi dao.
Thời điểm Trần Vân Hi cùng Lâm Hạo tất cả lực chú ý đều ở trên người Ôn Hướng Dương, cô đã đem lưỡi dao cầm trong chính lòng bàn tay mình,lúc cô đang cố gắng cắt dây thừng, lại nhìn đến Ôn Hướng Dương ngồi dậy, lại lần nữa bị đánh.
Lâm Hạo,mày đáng chết!
Mày đáng chết!
Mày đáng chết!
tất cả hành động của Trần Vân Hi đều bị Lâm Hạo cùng Ôn Hướng Dương hấp dẫn qua đi, căn bản không có để ý ngã vào một bên Nghiêm Hân, cô ta nhìn Lâm Hạo không để Ôn Hướng Dương thoát ngược lại đánh Ôn Hướng Dương, ánh mắt cô ta lộ ra ác độc kích thích mà hưng phấn.
Đánh.
Hung hăng mà đánh!
Ôn Hướng Dương, mày không thể tưởng được mày cũng có hôm nay đi?
Ha ha ha ha!
Đánh nữa đi!
Lúc này Lâm Hạo giống như bị tẩu hỏa nhập ma, khinh thân đè ở trên người Ôn Hướng Dương.
“Bang”.
“Bang”.
“Bang”.
Một chút rồi lại một chút, tay dừng ở trên mặt phát ra âm thanh, ở trong nhà xưởng yên tĩnh vang lên.
Hắn phảng phất như phải dùng sức lực toàn thân đem Ôn Hướng Dương đánh tới tấp vô pháp phản kháng hắn, hắn mới có thể trút hết ác khí trong lòng kia.
Hắn không chút khách khí tặng cho Ôn Hướng Dương cái tát.
Hắn cuồng tiếu nhìn Ôn Hướng Dương không còn chút phản ứng, căn bản không thèm để ý Ôn Hướng Dương hay không đã ngất, hay không còn thừa nhận được sự bạo lực của hắn bị ngược đánh.
Hắn xé rách quần áo trên người Ôn Hướng Dương, bộ mặt biểu tình vặn vẹo cực độ rít gào nói: “Lên a,mày bắt đầu lại đi! Ôn Hướng Dương, tao hận nhất chính là mày một bộ dáng luôn tỏ vẻ thanh cao! Mày nghĩ mày làm như vậy tao không chạm vào mày sao? hôm nay tao sẽ thượng mày! Ngay tại đây thượng mày trước camera! Tao chẳng những muốn thượng mày, tao còn muốn làm mày biến thành nô lệ của tao, vĩnh viễn chỉ có thể quỳ gối trước mặt tao, khóc lóc thảm thiết cầu xin tao! Ha ha ha ha!”
Theo động tác điên cuồng của Lâm Hạo,quần áo trên người Ôn Hướng Dương biến thành từng mảnh vải, từ trên xuống dưới, toàn bộ bị xé rách vụn, vứt bỏ.Một mảng lớn da thịt Từ cổ đến trước ngực tất cả đều bại lộ ở trong không khí, da thịt trắng nõn mang theo mê hương thơm mê người,Lâm Hạo xem đến đè trên người Ôn Hướng Dương, cơ khát khó nhịn nuốt nuốt nước miếng, đôi mắt đều đỏ lên.
Lâm Hạo dán người lên trước, thời điểm sắp chạm tới thân thể Ôn Hướng Dương, Ôn Hướng Dương nằm trên mặt đất lại đột nhiên ngồi dậy.
Không——!
Không thể ngã xuống——!
Cô cần thiết tiếp tục kéo dài thời gian, cô có thể làm được chờ tới lúc bọn họ đến!
Bọn họ sẽ đến, bọn họ khẳng định sẽ đến!
Bị Lâm Hạo chạm đến cảm thấy mãnh liệt ghê tởm, làm ý thức dần dần đánh mất Ôn Hướng Dương, cư nhiên bằng vào một chút ý chí cuối cùng, đột nhiên chống đỡ thân thể đứng lên, ngồi dậy.
Ôn Hướng Dương đột nhiên ngồi dậy, làm Lâm Hạo cùng Trần Vân Hi đều hoảng sợ.
Lâm Hạo là bị dọa đến té ngã trên mặt đất, nguyên bản đã bừng bừng phấn chấn hứng thú liền như vậy héo xuống, làm hại hắn nửa người dưới có vấn đề hơi kém ra, hắn phẫn nộ giống như một con dã thú, không hề nghĩ ngợi, xông lên trước, giơ tay liền cho Ôn Hướng Dương một cái tát, đem cô hung hăng đẩy ngã trên mặt đất, nổi giận mắng: “Con tiện nhân này, mày ly còn dám làm tao sợ?”
“Bang”Một tiếng Vang lớn.
Dựa vào một chút ý chí cuối cùn Ôn Hướng Dương,cuối cùng bị một cái tát này đánh đến ngã trên mặt đất, hoàn toàn mất đi tri giác, máu tươi theo khóe miệng cô chảy xuống, yếu ớt giống con búp bê phương Tây bị người ta chà đạp.
Ôn Hướng Dương ——!
Lâm Hạo,mày thật dáng chết——!
Ngã vào một bên Nghiêm Hân, rốt cuộc dựa vào trong cơ thể đối Ôn Hướng Dương đột nhiên bộc phát sức lực, kiên cường đến gần lưỡi dao.
Thời điểm Trần Vân Hi cùng Lâm Hạo tất cả lực chú ý đều ở trên người Ôn Hướng Dương, cô đã đem lưỡi dao cầm trong chính lòng bàn tay mình,lúc cô đang cố gắng cắt dây thừng, lại nhìn đến Ôn Hướng Dương ngồi dậy, lại lần nữa bị đánh.
Lâm Hạo,mày đáng chết!
Mày đáng chết!
Mày đáng chết!
tất cả hành động của Trần Vân Hi đều bị Lâm Hạo cùng Ôn Hướng Dương hấp dẫn qua đi, căn bản không có để ý ngã vào một bên Nghiêm Hân, cô ta nhìn Lâm Hạo không để Ôn Hướng Dương thoát ngược lại đánh Ôn Hướng Dương, ánh mắt cô ta lộ ra ác độc kích thích mà hưng phấn.
Đánh.
Hung hăng mà đánh!
Ôn Hướng Dương, mày không thể tưởng được mày cũng có hôm nay đi?
Ha ha ha ha!
Đánh nữa đi!
Lúc này Lâm Hạo giống như bị tẩu hỏa nhập ma, khinh thân đè ở trên người Ôn Hướng Dương.
“Bang”.
“Bang”.
“Bang”.
Một chút rồi lại một chút, tay dừng ở trên mặt phát ra âm thanh, ở trong nhà xưởng yên tĩnh vang lên.
Hắn phảng phất như phải dùng sức lực toàn thân đem Ôn Hướng Dương đánh tới tấp vô pháp phản kháng hắn, hắn mới có thể trút hết ác khí trong lòng kia.
Hắn không chút khách khí tặng cho Ôn Hướng Dương cái tát.
Hắn cuồng tiếu nhìn Ôn Hướng Dương không còn chút phản ứng, căn bản không thèm để ý Ôn Hướng Dương hay không đã ngất, hay không còn thừa nhận được sự bạo lực của hắn bị ngược đánh.
Hắn xé rách quần áo trên người Ôn Hướng Dương, bộ mặt biểu tình vặn vẹo cực độ rít gào nói: “Lên a,mày bắt đầu lại đi! Ôn Hướng Dương, tao hận nhất chính là mày một bộ dáng luôn tỏ vẻ thanh cao! Mày nghĩ mày làm như vậy tao không chạm vào mày sao? hôm nay tao sẽ thượng mày! Ngay tại đây thượng mày trước camera! Tao chẳng những muốn thượng mày, tao còn muốn làm mày biến thành nô lệ của tao, vĩnh viễn chỉ có thể quỳ gối trước mặt tao, khóc lóc thảm thiết cầu xin tao! Ha ha ha ha!”
Theo động tác điên cuồng của Lâm Hạo,quần áo trên người Ôn Hướng Dương biến thành từng mảnh vải, từ trên xuống dưới, toàn bộ bị xé rách vụn, vứt bỏ.Một mảng lớn da thịt Từ cổ đến trước ngực tất cả đều bại lộ ở trong không khí, da thịt trắng nõn mang theo mê hương thơm mê người,Lâm Hạo xem đến đè trên người Ôn Hướng Dương, cơ khát khó nhịn nuốt nuốt nước miếng, đôi mắt đều đỏ lên.
/207
|