Lý Lam Hi cười, nhìn phía Ôn Hướng Dương nói, “Ai, cô rất lợi hại nha, mới vừa một chân liền đem người kia gạt ngã.”
Ôn Hướng Dương vừa gạt chân kia là bộc phát ra, cô bị đánh, Mộ Lăng Khiêm khả năng không thèm để ý, nhưng Lý Lam Hi nếu là ở nơi đó bị đánh, sự tình liền giấu không được.
Lý Lam Hi thấy Ôn Hướng Dương không nói lời nào, cô chủ động vươn tay, cười nói, “Cô sao vậy, cô khẳng định nhận ra tôi. Nhưng tôi còn muốn tự giới thiệu, tôi là Lý Lam Hi. Cô thì sao?”
Ôn Hướng Dương nhìn phía Lý Lam Hi mang theo tươi cười mặt, người mới vừa nguyện ý đứng ra giúp cô, cô ấy cũng không phải cái người xấu.
“Ôn Hướng Dương.”
Xe taxi nội tầm mắt có chút tối tăm, so với quán bar hảo không bao nhiêu, Lý Lam Hi căn bản không nhận ra mấy ngày hôm trước mới vừa gặp qua Ôn Hướng Dương.
“Cô lời nói hảo thiếu a, là bởi vì gặp tôi là đại minh tinh, khẩn trương sao?” Lý Lam Hi nói đến nơi này, ánh mắt thượng chọn nói, “Cô không cần khẩn trương.”
“Đúng rồi, mới vừa những người đó vì cái gì bắt cô? Cần tôi gọi điện thoại gọi người giúp cô giáo huấn bọn họ không?”
Ôn Hướng Dương không nghĩ tới Lý Lam Hi lại là người nhiệt tình như thế, nếu không phải cô ấy cùng Mộ Lăng Khiêm có quan hệ, cô có lẽ sẽ thực thích cô ấy.
“Không cần, chỉ là một ít việc tư, hôm nay cám ơn cô đã ra tay cứu giúp.” Ôn Hướng Dương tự đáy lòng nói.
Lý Lam Hi bị chọc cười, “Ai nha, đừng khách khí, tôi nhất không thể gặp một đám đàn ông khi dễ một cô gái.”
“Ai, đúng rồi, cô muốn tôi ký tên cho cô không?” Lý Lam Hi đột nhiên dời đi đề tài, nhưng thật ra làm Ôn Hướng Dương sửng sốt một chút.
“Ai, mới vừa vội vã chạy ra, bao bao gì đó cũng chưa mang. Tôi không thể kí cho cô được, như vậy đi, cô lưu cái điện thoại của tôi, tôi lần sau thiêm hảo cho cô.”
Ôn Hướng Dương, “……”
Được.” Ôn Hướng Dương nhịn không được nở nụ cười, vị đại minh tinh này như thế nào lại thích như vậy ký tên cho người khác?
Hai người lẫn nhau để lại số di động, Ôn Hướng Dương làm tài xế chạy đến một nhà tiệm giày, cấp Lý Lam Hi mua một đôi giày.Lý Lam Hi giày mới vừa bị cô cầm đi đánh đám bảo an kia.
Lý Lam Hi thấy Ôn Hướng Dương mua giày cho cô, cô tựa hồ thật cao hứng, mang vào giày, kéo cánh tay Ôn Hướng Dương, cười rất là sáng lạn cùng tự hào nói, “Tôi kí tên cho cô, cô có thể cầm đi bán.”
“Ân, cô đi về trước đi, sắc trời không còn sớm.” Lý Lam Hi đêm nay làm những việc này hay không sẽ bị bạo, Ôn Hướng Dương là không lo lắng.
Có Mộ Lăng Khiêm, Lý Lam Hi sẽ không có việc gì.
Nhưng thật ra quán bar bên kia……
Ôn Hướng Dương đưa Lý Lam Hi lên một chiếc xe taxi, liền cùng Lý Lam Hi cáo biệt, chính cô lại lên xe trở về quán bar.
Thời điểm cô trở lại quán bar, quán bar nội tràn ngập một cổ không khí làm nhân tâm giật mình, bên ngoài thoạt nhìn vẫn là trước sau như một náo nhiệt, nhưng là người sáng suốt liếc mắt một cái là có thể nhìn đến trong đó giương cung bạt kiếm.
Diệp Ảnh hẳn là tới rồi.
“Tiểu Dương, ngươi trở về thật tốt quá, có một người rất lợi hại đến quán bar chúng ta, hình như là tới tìm cô, người mới vừa khi dễ cô, đều bị nhốt lại, tất cả mọi người đều bị phạt.”
Chạy tới chính là người ngay từ đầu cùng cô nói chuyện.
Ôn Hướng Dương gật gật đầu, dò hỏi, “Bọn họ hiện tại ở đâu nhỉ?”
“Ở phòng giám đốc.”
Ôn Hướng Dương hướng phòng giám đốc đi qua, rất xa liền nghe được âm thanh roi trừu bên trong.
Cô đi tới cửa, gõ gõ cửa, kêu một tiếng, “Diệp Ảnh.”
Cửa rất nhanh đã bị mở ra, Diệp Ảnh từ bên trong đi ra, nhìn đến Ôn Hướng Dương trên mặt bàn tay ấn, hắn đáy mắt trầm xuống, cúi đầu, “Ôn tiểu thư, là tôi quản giáo không tốt, xin cô xử phạt!”
Ôn Hướng Dương vừa gạt chân kia là bộc phát ra, cô bị đánh, Mộ Lăng Khiêm khả năng không thèm để ý, nhưng Lý Lam Hi nếu là ở nơi đó bị đánh, sự tình liền giấu không được.
Lý Lam Hi thấy Ôn Hướng Dương không nói lời nào, cô chủ động vươn tay, cười nói, “Cô sao vậy, cô khẳng định nhận ra tôi. Nhưng tôi còn muốn tự giới thiệu, tôi là Lý Lam Hi. Cô thì sao?”
Ôn Hướng Dương nhìn phía Lý Lam Hi mang theo tươi cười mặt, người mới vừa nguyện ý đứng ra giúp cô, cô ấy cũng không phải cái người xấu.
“Ôn Hướng Dương.”
Xe taxi nội tầm mắt có chút tối tăm, so với quán bar hảo không bao nhiêu, Lý Lam Hi căn bản không nhận ra mấy ngày hôm trước mới vừa gặp qua Ôn Hướng Dương.
“Cô lời nói hảo thiếu a, là bởi vì gặp tôi là đại minh tinh, khẩn trương sao?” Lý Lam Hi nói đến nơi này, ánh mắt thượng chọn nói, “Cô không cần khẩn trương.”
“Đúng rồi, mới vừa những người đó vì cái gì bắt cô? Cần tôi gọi điện thoại gọi người giúp cô giáo huấn bọn họ không?”
Ôn Hướng Dương không nghĩ tới Lý Lam Hi lại là người nhiệt tình như thế, nếu không phải cô ấy cùng Mộ Lăng Khiêm có quan hệ, cô có lẽ sẽ thực thích cô ấy.
“Không cần, chỉ là một ít việc tư, hôm nay cám ơn cô đã ra tay cứu giúp.” Ôn Hướng Dương tự đáy lòng nói.
Lý Lam Hi bị chọc cười, “Ai nha, đừng khách khí, tôi nhất không thể gặp một đám đàn ông khi dễ một cô gái.”
“Ai, đúng rồi, cô muốn tôi ký tên cho cô không?” Lý Lam Hi đột nhiên dời đi đề tài, nhưng thật ra làm Ôn Hướng Dương sửng sốt một chút.
“Ai, mới vừa vội vã chạy ra, bao bao gì đó cũng chưa mang. Tôi không thể kí cho cô được, như vậy đi, cô lưu cái điện thoại của tôi, tôi lần sau thiêm hảo cho cô.”
Ôn Hướng Dương, “……”
Được.” Ôn Hướng Dương nhịn không được nở nụ cười, vị đại minh tinh này như thế nào lại thích như vậy ký tên cho người khác?
Hai người lẫn nhau để lại số di động, Ôn Hướng Dương làm tài xế chạy đến một nhà tiệm giày, cấp Lý Lam Hi mua một đôi giày.Lý Lam Hi giày mới vừa bị cô cầm đi đánh đám bảo an kia.
Lý Lam Hi thấy Ôn Hướng Dương mua giày cho cô, cô tựa hồ thật cao hứng, mang vào giày, kéo cánh tay Ôn Hướng Dương, cười rất là sáng lạn cùng tự hào nói, “Tôi kí tên cho cô, cô có thể cầm đi bán.”
“Ân, cô đi về trước đi, sắc trời không còn sớm.” Lý Lam Hi đêm nay làm những việc này hay không sẽ bị bạo, Ôn Hướng Dương là không lo lắng.
Có Mộ Lăng Khiêm, Lý Lam Hi sẽ không có việc gì.
Nhưng thật ra quán bar bên kia……
Ôn Hướng Dương đưa Lý Lam Hi lên một chiếc xe taxi, liền cùng Lý Lam Hi cáo biệt, chính cô lại lên xe trở về quán bar.
Thời điểm cô trở lại quán bar, quán bar nội tràn ngập một cổ không khí làm nhân tâm giật mình, bên ngoài thoạt nhìn vẫn là trước sau như một náo nhiệt, nhưng là người sáng suốt liếc mắt một cái là có thể nhìn đến trong đó giương cung bạt kiếm.
Diệp Ảnh hẳn là tới rồi.
“Tiểu Dương, ngươi trở về thật tốt quá, có một người rất lợi hại đến quán bar chúng ta, hình như là tới tìm cô, người mới vừa khi dễ cô, đều bị nhốt lại, tất cả mọi người đều bị phạt.”
Chạy tới chính là người ngay từ đầu cùng cô nói chuyện.
Ôn Hướng Dương gật gật đầu, dò hỏi, “Bọn họ hiện tại ở đâu nhỉ?”
“Ở phòng giám đốc.”
Ôn Hướng Dương hướng phòng giám đốc đi qua, rất xa liền nghe được âm thanh roi trừu bên trong.
Cô đi tới cửa, gõ gõ cửa, kêu một tiếng, “Diệp Ảnh.”
Cửa rất nhanh đã bị mở ra, Diệp Ảnh từ bên trong đi ra, nhìn đến Ôn Hướng Dương trên mặt bàn tay ấn, hắn đáy mắt trầm xuống, cúi đầu, “Ôn tiểu thư, là tôi quản giáo không tốt, xin cô xử phạt!”
/207
|