Mộ Lăng Khiêm bị kẹp cũng sắp chết. Hắn ẩn nhẫn suy nghĩ trấn an Ôn Hướng Dương, làm cô có chútthả lỏng. Hắn nhìn biểu tình của Ôn Hướng Dương, cô gấp đến độ đều muốn khóc. Rõ ràng là sợ hãi Lý Lam Hi sẽ tiến vào, phát quan hệ của bọn họ.
Vật nhỏ này…
Có thể làm Ôn Hướng Dương lộ ra bộ dáng đáng thương sợ hãi khẩn trương như vậy, những lúc trước ở cùng hắn như vậy là không nhiều lắm.
Ánh mắt Mộ Lăng Khiêm sâu thẳm chế nhạo nhìn người dưới thân khẩn trương không thôi, tiểu nữ nhân còn không dám kêu ra tiếng, lại có chút nghẹn ngào.
“Khiêm ca?” Lý Lam Hi thấy bên trong không có âm thanh nào, lại lần nữa gõ cửa: “Anh ngủ rồi sao?”.
Ôn Hướng Dương nghĩ muốn đẩyMộ Lăng Khiêm ra, nhưng lại sợ chính mình duỗi tay dùng sức sẽ đụng tới miệng vết thương của hắn,mắt thấy Lý Lam Hi còn đứng ở bên ngoài, nước mắt rơi không ngừng.
Mộ Lăng Khiêm không sợ đất không sợ, bỗng nhiên thấy Ôn Hướng Dương sợ hãi đến rớt nước mắt, hắn cúi đầu hôn hôn cô, cũng đã hiểu cô rất để ý Lý Lam Hi.
Không biết vì sao, nhìn đến cô gáinhỏ dưới thân để ý Tiểu Lam như vậy, muốn đẩy hắn ra, hắn khônghiểu vì sao có chút không vui.
Hắn đối với cô mà nói, chả nhẽ không có gì quan trọng sao?
Hắn nên cho vật nhỏ này một chút trừng phạt nho nhỏ.
“Không.” Mộ Lăng Khiêm thanh âm khàn khàn nói, ánh mắt dừng ở trên người Ôn Hướng Dương mang theo một tia lười biếng.
“Khiêm ca, anh có thể lại đây mở cửa không? Anh khoá cửa hả?.Em nhớ rõ thời điểm em rời đi, cửa không khóa mà!” Thanh âm nghi hoặc của Lý Lam Hi truyền đến.
Ôn Hướng Dương nghe được Lý Lam Hi nói, cô nhìn Mộ Lăng Khiêm không ngừng lắc đầu.Mộ Lăng Khiêm nhìn dưới thân, thân thể Ôn Hướng Dương khẩn trương đang run rẩy, hắn chế trụ cái ót Ôn Hướng Dương, hung hăng hạ thân đi xuống, đáp lại Lý Lam Hi đứng ngoài cửa: “Đợi chút!”
Ôn Hướng Dương nghe được Mộ Lăng Khiêm đáp lời, khó có thể tin nhìn phía hắn.
Người đàn ông này điên rồi sao?
Bọn họ như bây giờ, hắn còn đi giúp Tiểu Lam mở cửa,nếu là Tiểu Lam biết bọn họ chẳng những nhận thức, còn có một chân, còn lừa côấy……A!? Ôn Hướng Dương không dám nghĩ tiếp nữa.
Mộ Lăng Khiêm buông Ôn Hướng Dương, đứng lên, tự mình băng bó miệng vết thương cho tốt, đang muốn cùng Ôn Hướng Dương nói chuyện, lại thấy cô gái nhỏ dưới thân chính mình đã không còn bịtrói buộc, ngay lập tức nhặt quần áo bệnh nhân lên,bóng dáng chạy nhanh vào WC. Lý Lam Hi lúc trướckhi chính thức giới thiệu Ôn Hướng Dương cho Mộ Lăng Khiêm, cô ấychính là có ý muốn đem Ôn Hướng Dương cùng Mộ Lăng Khiêm làmmột đôi, Mộ Lăng Khiêm tự nhiên sẽ không muốn cho Lý Lam Hi biết, nhưng mà xem tiểu nữ nhân Ôn Hướng Dương kia khẩn trương sợ hãi, hắn chính là nghĩ tới cô.
Ai bảo cô gái nhỏ này để ý Tiểu Lam nhiều hơn so với để ý hắn.
Mộ Lăng Khiêm đem chứng cứ phạm tội trong phòng đều xử lý hết, mới đi tới, mở cửa phòng ra,đứng đưa lưng hướng về WC mong rằng đánh lạc phương hướng. ”Khiêm ca, anh tốt hơn chút nào không? Em có chút không yên tâm, lại mang một chút chút nước sôi lại đây cho anh, anh thật sự không cần em ở tại chỗ này trông đêm sao?” Lý Lam Hi không có phát hiện chút điểm nào không thích hợp, lo lắng nhìn Mộ Lăng Khiêm dò hỏi.
-“Nằm nửa tháng, miệng vết thương đều đã phục hồi. Nhưng em nửa tháng nay đã không nghỉ ngơi rồi, trở về đi.”
Ôn Hướng Dương tránh ở trong WC, liền nghe được Mộ Lăng Khiêm cùng Lý Lam Hi nói chuyện ở trong phòng.
Thanh âm nói chuyện của hắn rấtôn nhu, Ôn Hướng Dương nghe xong bỗng nhiên cảm xúc hạ xuống, hắn chưa từng có dùng giọng điệu ôn nhu như vậy nói chuyện với cô.
Ôn Hướng Dương ngẩng đầu lên, nhìn hình ảnh quần áo xộn lộn của chính mình ở trong gương, ánh mắt ảm đạm, tự giễu khẽ giương lênkhóe miệng.
Mộ Lăng Khiêm, Tiểu Lam tốt như vậy, nhưng chúng ta lại còn làm loại sự tình này sau lưng cô ấy, như chúng ta bây giờ, rốt cuộc là quan hệ gì?
Vật nhỏ này…
Có thể làm Ôn Hướng Dương lộ ra bộ dáng đáng thương sợ hãi khẩn trương như vậy, những lúc trước ở cùng hắn như vậy là không nhiều lắm.
Ánh mắt Mộ Lăng Khiêm sâu thẳm chế nhạo nhìn người dưới thân khẩn trương không thôi, tiểu nữ nhân còn không dám kêu ra tiếng, lại có chút nghẹn ngào.
“Khiêm ca?” Lý Lam Hi thấy bên trong không có âm thanh nào, lại lần nữa gõ cửa: “Anh ngủ rồi sao?”.
Ôn Hướng Dương nghĩ muốn đẩyMộ Lăng Khiêm ra, nhưng lại sợ chính mình duỗi tay dùng sức sẽ đụng tới miệng vết thương của hắn,mắt thấy Lý Lam Hi còn đứng ở bên ngoài, nước mắt rơi không ngừng.
Mộ Lăng Khiêm không sợ đất không sợ, bỗng nhiên thấy Ôn Hướng Dương sợ hãi đến rớt nước mắt, hắn cúi đầu hôn hôn cô, cũng đã hiểu cô rất để ý Lý Lam Hi.
Không biết vì sao, nhìn đến cô gáinhỏ dưới thân để ý Tiểu Lam như vậy, muốn đẩy hắn ra, hắn khônghiểu vì sao có chút không vui.
Hắn đối với cô mà nói, chả nhẽ không có gì quan trọng sao?
Hắn nên cho vật nhỏ này một chút trừng phạt nho nhỏ.
“Không.” Mộ Lăng Khiêm thanh âm khàn khàn nói, ánh mắt dừng ở trên người Ôn Hướng Dương mang theo một tia lười biếng.
“Khiêm ca, anh có thể lại đây mở cửa không? Anh khoá cửa hả?.Em nhớ rõ thời điểm em rời đi, cửa không khóa mà!” Thanh âm nghi hoặc của Lý Lam Hi truyền đến.
Ôn Hướng Dương nghe được Lý Lam Hi nói, cô nhìn Mộ Lăng Khiêm không ngừng lắc đầu.Mộ Lăng Khiêm nhìn dưới thân, thân thể Ôn Hướng Dương khẩn trương đang run rẩy, hắn chế trụ cái ót Ôn Hướng Dương, hung hăng hạ thân đi xuống, đáp lại Lý Lam Hi đứng ngoài cửa: “Đợi chút!”
Ôn Hướng Dương nghe được Mộ Lăng Khiêm đáp lời, khó có thể tin nhìn phía hắn.
Người đàn ông này điên rồi sao?
Bọn họ như bây giờ, hắn còn đi giúp Tiểu Lam mở cửa,nếu là Tiểu Lam biết bọn họ chẳng những nhận thức, còn có một chân, còn lừa côấy……A!? Ôn Hướng Dương không dám nghĩ tiếp nữa.
Mộ Lăng Khiêm buông Ôn Hướng Dương, đứng lên, tự mình băng bó miệng vết thương cho tốt, đang muốn cùng Ôn Hướng Dương nói chuyện, lại thấy cô gái nhỏ dưới thân chính mình đã không còn bịtrói buộc, ngay lập tức nhặt quần áo bệnh nhân lên,bóng dáng chạy nhanh vào WC. Lý Lam Hi lúc trướckhi chính thức giới thiệu Ôn Hướng Dương cho Mộ Lăng Khiêm, cô ấychính là có ý muốn đem Ôn Hướng Dương cùng Mộ Lăng Khiêm làmmột đôi, Mộ Lăng Khiêm tự nhiên sẽ không muốn cho Lý Lam Hi biết, nhưng mà xem tiểu nữ nhân Ôn Hướng Dương kia khẩn trương sợ hãi, hắn chính là nghĩ tới cô.
Ai bảo cô gái nhỏ này để ý Tiểu Lam nhiều hơn so với để ý hắn.
Mộ Lăng Khiêm đem chứng cứ phạm tội trong phòng đều xử lý hết, mới đi tới, mở cửa phòng ra,đứng đưa lưng hướng về WC mong rằng đánh lạc phương hướng. ”Khiêm ca, anh tốt hơn chút nào không? Em có chút không yên tâm, lại mang một chút chút nước sôi lại đây cho anh, anh thật sự không cần em ở tại chỗ này trông đêm sao?” Lý Lam Hi không có phát hiện chút điểm nào không thích hợp, lo lắng nhìn Mộ Lăng Khiêm dò hỏi.
-“Nằm nửa tháng, miệng vết thương đều đã phục hồi. Nhưng em nửa tháng nay đã không nghỉ ngơi rồi, trở về đi.”
Ôn Hướng Dương tránh ở trong WC, liền nghe được Mộ Lăng Khiêm cùng Lý Lam Hi nói chuyện ở trong phòng.
Thanh âm nói chuyện của hắn rấtôn nhu, Ôn Hướng Dương nghe xong bỗng nhiên cảm xúc hạ xuống, hắn chưa từng có dùng giọng điệu ôn nhu như vậy nói chuyện với cô.
Ôn Hướng Dương ngẩng đầu lên, nhìn hình ảnh quần áo xộn lộn của chính mình ở trong gương, ánh mắt ảm đạm, tự giễu khẽ giương lênkhóe miệng.
Mộ Lăng Khiêm, Tiểu Lam tốt như vậy, nhưng chúng ta lại còn làm loại sự tình này sau lưng cô ấy, như chúng ta bây giờ, rốt cuộc là quan hệ gì?
/207
|