Chap 32: Chap cuối.
Sau khi bọn nó về.
- Ơ..tao tưởng chúng nó là người yêu bọn mày chứ_Một tên đeo kính trong đám nói.
- Ừ thì là người yêu mà_Khánh nói vòng vo.
- Người yêu mà thế á? Đanh đá. Láo. Lùn. Như bà chằn, cộng thêm tính phù thủy nữa. Chúng mày yêu nổi à?_Bạn đeo kính nói tiếp.
- Thế nên bọn tao mới yêu. Haha_Thiên bình thản nói.
- Ô dễ thương mà._Thiên Anh nói.
- Xinh nữa mà_Gia Bảo đệm vào.
- Thôi ngay đi nhá, chúng mày thì yêu được bao lâu đâu, hết bà này đến bà kia, nói chung là lăng nhăng_Một tên trong đám nói.
- Ai nói thế. Mấy người kia chỉ là thích thì tán thôi, đổ thì làm người yêu, xong chán lại chia tay rồi thây._Thiên giải thích.
- Còn mấy em kia thì sao, cũng thế nốt à?_Kì Anh hỏi.
- Không, yêu rồi, đéo thích ai nữa, yêu chúng nó không chán, không nhàm, không nhạt, mà vui_Khánh giải thích tiếp.
- Không thấy mấy em đó thay đổi sắc thái liên tục sao, haha, cứ bị yêu cái tính thất thường đó, sao mà chán nổi cơ chứ_Bảo giải thích thêm nữa.
- Nhưng mà hình như mấy em đó không ưa bọn mày thì phải_Bạn đeo kính nói.
- Ừ, cái đấy ai chả biết. Tại bọn tao trêu suốt nên ghét, thích thì mới trêu chứ không thích thì trêu làm gì cho tốn calo, tiêu hao năng lượng_Thiên Anh đáp lại.
- Ừ, về thôi_Kì Anh nói.
Ra xe, Gia Bảo nói với cả bọn.
- Mai chúng mày có đi sinh nhật Thục Anh không?
- Chưa chắc đã được đâu, tại mai có buổi offline giữa hai đội bóng mà_Thiên cân nhắc nói.
- Thôi bọn tao gửi tặng con gấu này cho Thục Anh, mày tặng hộ bọn tao kèm theo lời chúc sinh nhật vui vẻ cho bọn tao là được_Khánh đưa con Teddy cho Bảo.
- Ừ, thế cũng được, mà mai báo cáo buổi offline cho tao nhá, cho tao xin khất_Bảo nói từ từ.
- Ok. Không có gì...
Một tháng sau.
Công việc diễn ra thường ngày vẫn tiếp diễn mọi hoạt động. Cuộc sống ồn ào, đông đúc ngày qua ngày mà như thế. Và chúng nó cũng vậy, vẫn đi học đều đặn, vẫn cãi nhau thường xuyên với bốn tên Hotduck kia. Lúc ở trường hoặc trên facebook. Tình cảm cũng từ đó mà tiến xa hơn, vượt lên trên tình bạn.
Xưng theo ngôi kể. Theo lời Thiên Thanh.
Một ngày nắng cuối hạ.
Bốn cậu ấy gọi bốn đứa tôi ra sân thể dục phía đằng sau trường, hình như có việc quan trọng.
Chúng tôi cũng xu dọn sách vở vào cặp rồi cùng nhau ra, sân trường vẫn đầy nắng, chúng tôi sải bước đi tiếp ra sân sau, khung cảnh không có gì thay đổi, chỉ khác là có bốn cậu ấy mặc những bộ quần áo bóng rổ và cầm bốn chiếc đàn ghita ngồi đấy, dưới chiếc ghế đá kèm theo nụ cười tỏa nắng. Ánh nắng chiếu trên những mái tóc bồng bềnh lãng tử kia, ngọt ngào, mang hương vị bồi hồi, khiến chúng tôi lỡ nhịp.
Chúng tôi tiến gần hơn, các cậu ấy đứng lên và từ từ cất giọng ca hát một bản nhạc tuyệt vời, chúng tôi gần như đắm chìm vào bản nhạc ấy.
“ My whole world changed from the moment I met you
And it would never be the same
Felt like I knew that I’d always love you
From the moment I heard your name.
Everything was perfect, I knew this love is worth it
Our own micracle in the makin’
‘Til the world stops turning
I’ll still be here waiting and waiting to make that vow that I’ll...
I’ll be by your side, ‘til the day I die
I’ll be waiting ‘til hear you say I Do
Something old, something new
Something borrowed, something blue
I’ll be waiting ‘til I hear you say I Do
Smiles by the thousands, ya tears have all dried out
‘Cos I won’t see you cry again
Throw pennies in the fountain, and look at what comes out
Sometimes wishes do come true
Everything was perfect, I knew this love is worth it
Our own micracle in the makin’
‘Til the world stops turning
I’ll still be here waiting and waiting to make that vow that I’ll...
I’ll be by your side, ‘til the day I die
I’ll be waiting ‘til hear you say I Do
Something old, something new
Something borrowed, something blue
I’ll be waiting ‘til I hear you say I Do
Always better than worse, protect you from the hurt
I’ll be waiting ‘til hear you say I Do
I Do love you, yes I Do love you
I’ll be waiting ‘til hear you say I Do
Coz I love you, love you ...
We’re shining lie a diamond, just look at us now,
I wanna hear you say I Do”.
_”I Do – 911”_
Nghe xong bài hát, chúng tôi khóc. Phải, cảm động mà.
Bốn cậu ấy lại gần chúng tôi hơn và đồng thanh.
- Ê Lùn, làm người yêu tao nhá.
Nếu như các cậu ấy tỏ tình cách đây một tháng thì chắc chúng tôi không đồng ý…haha…ai cũng biết lí do rồi mà, cãi nhau như chó với mèo ấy.
Nhưng bây giờ, thực sự không còn cách nào mà từ chối cho được. Những cái gật đầu nhẹ của chúng tôi cũng tưởng chừng như khiến thế giới này thay đổi.
Haizzz…thế là mùa đông sắp tới này có gấu dẫn đi biển ngắm những ngọn hải đăng rồi!!!!
Mấy ngày sau chúng tôi cũng tập trung ôn thi cuối học kì 1.
Yêu nhau rồi, nhưng những cuộc đấu khẩu vẫn diễn ra hằng ngày không thể vắng mặt.
Nhắng nhít quá. Tình yêu cấp 3 là tình yêu bọ xít mà. Mấy tên hotboy đấy chính là mối tình đầu của bọn tôi. Liệu tình bạn của chúng tôi có tồn tại được mãi mãi không? Tình yêu giữa những con nhóc chúng tôi và mấy tên kia có tồn tại được lâu? Vốn dĩ không đoán trước được số phận nên thôi thì…kệ đi. Chính tác giả còn không biết nữa là.
[Mỗi người đều từng có khoảng thời gian bồng bột ấy, khoảng thời gian mà cậu con trai thích một cô gái, đi qua tháng ngày với những trò nghịch ngợm ngây ngô. Thế rồi tuổi thanh xuân lặng lẽ qua đi…Nguồn: Candy_Yst]
P/S: Au không có thời gian viết nên cho kết thúc truyện nhanh hơn, hơi đột ngột một tí. Xin lỗi người đọc rất nhiều
Sau khi bọn nó về.
- Ơ..tao tưởng chúng nó là người yêu bọn mày chứ_Một tên đeo kính trong đám nói.
- Ừ thì là người yêu mà_Khánh nói vòng vo.
- Người yêu mà thế á? Đanh đá. Láo. Lùn. Như bà chằn, cộng thêm tính phù thủy nữa. Chúng mày yêu nổi à?_Bạn đeo kính nói tiếp.
- Thế nên bọn tao mới yêu. Haha_Thiên bình thản nói.
- Ô dễ thương mà._Thiên Anh nói.
- Xinh nữa mà_Gia Bảo đệm vào.
- Thôi ngay đi nhá, chúng mày thì yêu được bao lâu đâu, hết bà này đến bà kia, nói chung là lăng nhăng_Một tên trong đám nói.
- Ai nói thế. Mấy người kia chỉ là thích thì tán thôi, đổ thì làm người yêu, xong chán lại chia tay rồi thây._Thiên giải thích.
- Còn mấy em kia thì sao, cũng thế nốt à?_Kì Anh hỏi.
- Không, yêu rồi, đéo thích ai nữa, yêu chúng nó không chán, không nhàm, không nhạt, mà vui_Khánh giải thích tiếp.
- Không thấy mấy em đó thay đổi sắc thái liên tục sao, haha, cứ bị yêu cái tính thất thường đó, sao mà chán nổi cơ chứ_Bảo giải thích thêm nữa.
- Nhưng mà hình như mấy em đó không ưa bọn mày thì phải_Bạn đeo kính nói.
- Ừ, cái đấy ai chả biết. Tại bọn tao trêu suốt nên ghét, thích thì mới trêu chứ không thích thì trêu làm gì cho tốn calo, tiêu hao năng lượng_Thiên Anh đáp lại.
- Ừ, về thôi_Kì Anh nói.
Ra xe, Gia Bảo nói với cả bọn.
- Mai chúng mày có đi sinh nhật Thục Anh không?
- Chưa chắc đã được đâu, tại mai có buổi offline giữa hai đội bóng mà_Thiên cân nhắc nói.
- Thôi bọn tao gửi tặng con gấu này cho Thục Anh, mày tặng hộ bọn tao kèm theo lời chúc sinh nhật vui vẻ cho bọn tao là được_Khánh đưa con Teddy cho Bảo.
- Ừ, thế cũng được, mà mai báo cáo buổi offline cho tao nhá, cho tao xin khất_Bảo nói từ từ.
- Ok. Không có gì...
Một tháng sau.
Công việc diễn ra thường ngày vẫn tiếp diễn mọi hoạt động. Cuộc sống ồn ào, đông đúc ngày qua ngày mà như thế. Và chúng nó cũng vậy, vẫn đi học đều đặn, vẫn cãi nhau thường xuyên với bốn tên Hotduck kia. Lúc ở trường hoặc trên facebook. Tình cảm cũng từ đó mà tiến xa hơn, vượt lên trên tình bạn.
Xưng theo ngôi kể. Theo lời Thiên Thanh.
Một ngày nắng cuối hạ.
Bốn cậu ấy gọi bốn đứa tôi ra sân thể dục phía đằng sau trường, hình như có việc quan trọng.
Chúng tôi cũng xu dọn sách vở vào cặp rồi cùng nhau ra, sân trường vẫn đầy nắng, chúng tôi sải bước đi tiếp ra sân sau, khung cảnh không có gì thay đổi, chỉ khác là có bốn cậu ấy mặc những bộ quần áo bóng rổ và cầm bốn chiếc đàn ghita ngồi đấy, dưới chiếc ghế đá kèm theo nụ cười tỏa nắng. Ánh nắng chiếu trên những mái tóc bồng bềnh lãng tử kia, ngọt ngào, mang hương vị bồi hồi, khiến chúng tôi lỡ nhịp.
Chúng tôi tiến gần hơn, các cậu ấy đứng lên và từ từ cất giọng ca hát một bản nhạc tuyệt vời, chúng tôi gần như đắm chìm vào bản nhạc ấy.
“ My whole world changed from the moment I met you
And it would never be the same
Felt like I knew that I’d always love you
From the moment I heard your name.
Everything was perfect, I knew this love is worth it
Our own micracle in the makin’
‘Til the world stops turning
I’ll still be here waiting and waiting to make that vow that I’ll...
I’ll be by your side, ‘til the day I die
I’ll be waiting ‘til hear you say I Do
Something old, something new
Something borrowed, something blue
I’ll be waiting ‘til I hear you say I Do
Smiles by the thousands, ya tears have all dried out
‘Cos I won’t see you cry again
Throw pennies in the fountain, and look at what comes out
Sometimes wishes do come true
Everything was perfect, I knew this love is worth it
Our own micracle in the makin’
‘Til the world stops turning
I’ll still be here waiting and waiting to make that vow that I’ll...
I’ll be by your side, ‘til the day I die
I’ll be waiting ‘til hear you say I Do
Something old, something new
Something borrowed, something blue
I’ll be waiting ‘til I hear you say I Do
Always better than worse, protect you from the hurt
I’ll be waiting ‘til hear you say I Do
I Do love you, yes I Do love you
I’ll be waiting ‘til hear you say I Do
Coz I love you, love you ...
We’re shining lie a diamond, just look at us now,
I wanna hear you say I Do”.
_”I Do – 911”_
Nghe xong bài hát, chúng tôi khóc. Phải, cảm động mà.
Bốn cậu ấy lại gần chúng tôi hơn và đồng thanh.
- Ê Lùn, làm người yêu tao nhá.
Nếu như các cậu ấy tỏ tình cách đây một tháng thì chắc chúng tôi không đồng ý…haha…ai cũng biết lí do rồi mà, cãi nhau như chó với mèo ấy.
Nhưng bây giờ, thực sự không còn cách nào mà từ chối cho được. Những cái gật đầu nhẹ của chúng tôi cũng tưởng chừng như khiến thế giới này thay đổi.
Haizzz…thế là mùa đông sắp tới này có gấu dẫn đi biển ngắm những ngọn hải đăng rồi!!!!
Mấy ngày sau chúng tôi cũng tập trung ôn thi cuối học kì 1.
Yêu nhau rồi, nhưng những cuộc đấu khẩu vẫn diễn ra hằng ngày không thể vắng mặt.
Nhắng nhít quá. Tình yêu cấp 3 là tình yêu bọ xít mà. Mấy tên hotboy đấy chính là mối tình đầu của bọn tôi. Liệu tình bạn của chúng tôi có tồn tại được mãi mãi không? Tình yêu giữa những con nhóc chúng tôi và mấy tên kia có tồn tại được lâu? Vốn dĩ không đoán trước được số phận nên thôi thì…kệ đi. Chính tác giả còn không biết nữa là.
[Mỗi người đều từng có khoảng thời gian bồng bột ấy, khoảng thời gian mà cậu con trai thích một cô gái, đi qua tháng ngày với những trò nghịch ngợm ngây ngô. Thế rồi tuổi thanh xuân lặng lẽ qua đi…Nguồn: Candy_Yst]
P/S: Au không có thời gian viết nên cho kết thúc truyện nhanh hơn, hơi đột ngột một tí. Xin lỗi người đọc rất nhiều
/32
|