Lúc Lăng Triển Dực nghe được hai từ 'Tử Dương', ánh mắt thay đổi, xoay người đi về hướng âm thanh truyền đến, kết quả lại bị Tô Tử Kỳ kéo lại: "Dực, đừng như vậy, đứa nhỏ này thật sự là của anh, anh không phải muốn kiểm tra sao? Được, em đi theo anh kiểm tra! Nếu như phải, anh sẽ cưới em đúng không?"
Lăng Triển Dực mất kiên nhẫn quay đầu lại: "Cho dù phải tôi cũng không lấy cô! Huống chi, đứa bé căn bản không có khả năng là con của tôi! Buông tay!"
Ngày ấy anh cùng lắm là gặp dịp thì chơi, xem hết trò hề của vị Tô đại tiểu thư này. Sở dĩ tương kế tựu kế là vì tiếp tục cùng Tô gia hợp tác, không nghĩ lại muốn vạch mặt nhanh như vậy. Nhưng hiện tại anh lại phát hiện thủ đoạn của Tô đại tiểu thư không phải xấu xa tầm thường. 'Giả mang thai', 'thu phục mẹ anh', 'trước mặt một dạng sau lưng một dạng', bây giờ còn vọng tưởng thông qua đủ loại thủ đoạn này ép mình cùng cô ta kết hôn! Lăng Triển Dực đối với cô ta triệt để phiền chán! Nếu trước đó anh còn bảo trì phong độ thân sĩ, bây giờ anh một giây cũng không muốn nhìn thấy cô!
"Dực... Em nghe lời anh còn không được sao? Đi, em đi với anh! Em sẽ đi kiểm tra ngay!" Tô Tử Kỳ chưa từ bỏ ý định nói, sau đó kéo Lăng Triển Dực về cuối hành lang bên kia.
Lăng Triển Dực đang nghĩ đến cái tên quen thuộc vừa mới nghe, anh đã rất lâu không gặp Tô Tử Dương nên rất nhớ.
Hôm ấy, sau khi trở về anh liền sai người điều tra kỹ lưỡng chuyện của Tô Tử Dương. Khi xem xong đống tư liệu, trong lòng Lăng Triển Dực có cảm giác nhẹ nhõm.
Hoá ra đêm anh say sưa lại là lần đầu tiên của Tô Tử Dương.
Nhưng anh suýt chút nữa bị khí chất kiêu ngạo cậu lừa! Rõ ràng là chưa khai trai, cố tình giả bộ đến phóng khoáng như vậy, khí phách lộ hết ra, rất ra dáng tôi mặc kệ anh là ai. Tuy rằng anh khí thế cường hãn, khí phách của cậu cùng lắm là chuyện nhỏ thôi. Nhưng cho dù là ai đối mặt với loại thái độ tự nhiên của Tô Tử Dương cũng đều sẽ cho rằng cậu là một tay tình trường già đời phải không?
Hơn nữa, hôm đó anh còn thấy cậu mặt không đỏ tim không đập, bình tĩnh tự nhiên mua que thử thai ở của hàng tiện lợi...
Ah, giả vờ quá là bình tĩnh!
Sau khi biết được sự thật, Lăng Triển Dực liền muốn quay lại tiếp tục kế hoạch truy thê của anh. Kết quả mẹ anh gọi điện thoại qua đây, nói là ba anh bệnh tim phát tác, bảo anh về nhà nhanh.
Nhà ba mẹ Lăng Triển Dực ở ngoại ô, anh lái xe hơn hai giờ trở về mới biết đây mưu cmn kế của mẹ.
Tô gia là hào môn, cùng Lăng gia có qua lại. Mà Tô Tử Kỳ là viên ngọc quý trên tay Tô gia. Trước khi anh về nhà một đoạn thời gian cô có tới Lăng gia, nói mọi loại lời ngon tiếng ngọt tích cực biểu hiện như vợ ngoan mẹ hiền. Sau đó còn nôn thốc nôn tháo, cố ý bại lộ tình huống 'mang thai' của cô. Hai vị trưởng bối Tô gia cũng ở đó, nên Tô Tử Kỳ nhờ phúc cái 'bầu', rất nhanh liền thu phục được mẹ. Ba tuy rằng không vì chút chuyện này mà bị thuyết phục, nhưng vì mẹ đã 'đi theo địch', mà ba lại là 'vợ quản nghiêm', tự nhiên sẽ không nói gì thêm.
Thật vất vả Lăng Triển Dực mới thoát thân được, trốn khỏi nhà trở về nội thành.
Kết quả là gì?
Tô Tử Kỳ lại liên hệ với truyền thông, công bố hôn ước của họ ra ngoài!
Rõ ràng anh cái gì cũng chưa đồng ý đi?!
Lăng Triển Dực một bụng tức giận mang Tô Tử Kỳ tới bệnh viện. Ngược lại anh muốn coi, đứa con trong bụng cô rốt cuộc là làm sao mà có! Dù sao cũng không phải của Lăng Triển Dực anh! Đừng có mơ anh sẽ chịu trách nhiệm!
Vừa nghe có người kêu 'Tử Dương', trong đầu Lăng Triển Dực liền hiện ra bộ dạng của vật nhỏ kia, theo bản năng liền muốn đuổi theo người đó có phải người mình đang để tâm hay không! Kết quả lại bị Tô Tử Kỳ dây dưa không dứt. Chờ anh thực phiền chán mà tránh thoát khỏi tay Tô Tử Kỳ chạy qua hành lang bên kia thì đã không còn bóng người.
Nhớ lại câu nói vừa nãy ―― Tử Dương, đến lượt cậu rồi, chúng ta đi kiểm tra thôi ―― Kiểm tra cái gì. Tử Dương bị làm sao? Tại sao muốn tới bệnh viện kiểm tra?
Nghĩ đến bộ dạng Tô Tử Dương cầm que thử thai lần trước, Lăng Triển Dực cau mày ―― chẳng lẽ, cậu ấy đang mang thai?!
..........
Lăng Triển Dực mất kiên nhẫn quay đầu lại: "Cho dù phải tôi cũng không lấy cô! Huống chi, đứa bé căn bản không có khả năng là con của tôi! Buông tay!"
Ngày ấy anh cùng lắm là gặp dịp thì chơi, xem hết trò hề của vị Tô đại tiểu thư này. Sở dĩ tương kế tựu kế là vì tiếp tục cùng Tô gia hợp tác, không nghĩ lại muốn vạch mặt nhanh như vậy. Nhưng hiện tại anh lại phát hiện thủ đoạn của Tô đại tiểu thư không phải xấu xa tầm thường. 'Giả mang thai', 'thu phục mẹ anh', 'trước mặt một dạng sau lưng một dạng', bây giờ còn vọng tưởng thông qua đủ loại thủ đoạn này ép mình cùng cô ta kết hôn! Lăng Triển Dực đối với cô ta triệt để phiền chán! Nếu trước đó anh còn bảo trì phong độ thân sĩ, bây giờ anh một giây cũng không muốn nhìn thấy cô!
"Dực... Em nghe lời anh còn không được sao? Đi, em đi với anh! Em sẽ đi kiểm tra ngay!" Tô Tử Kỳ chưa từ bỏ ý định nói, sau đó kéo Lăng Triển Dực về cuối hành lang bên kia.
Lăng Triển Dực đang nghĩ đến cái tên quen thuộc vừa mới nghe, anh đã rất lâu không gặp Tô Tử Dương nên rất nhớ.
Hôm ấy, sau khi trở về anh liền sai người điều tra kỹ lưỡng chuyện của Tô Tử Dương. Khi xem xong đống tư liệu, trong lòng Lăng Triển Dực có cảm giác nhẹ nhõm.
Hoá ra đêm anh say sưa lại là lần đầu tiên của Tô Tử Dương.
Nhưng anh suýt chút nữa bị khí chất kiêu ngạo cậu lừa! Rõ ràng là chưa khai trai, cố tình giả bộ đến phóng khoáng như vậy, khí phách lộ hết ra, rất ra dáng tôi mặc kệ anh là ai. Tuy rằng anh khí thế cường hãn, khí phách của cậu cùng lắm là chuyện nhỏ thôi. Nhưng cho dù là ai đối mặt với loại thái độ tự nhiên của Tô Tử Dương cũng đều sẽ cho rằng cậu là một tay tình trường già đời phải không?
Hơn nữa, hôm đó anh còn thấy cậu mặt không đỏ tim không đập, bình tĩnh tự nhiên mua que thử thai ở của hàng tiện lợi...
Ah, giả vờ quá là bình tĩnh!
Sau khi biết được sự thật, Lăng Triển Dực liền muốn quay lại tiếp tục kế hoạch truy thê của anh. Kết quả mẹ anh gọi điện thoại qua đây, nói là ba anh bệnh tim phát tác, bảo anh về nhà nhanh.
Nhà ba mẹ Lăng Triển Dực ở ngoại ô, anh lái xe hơn hai giờ trở về mới biết đây mưu cmn kế của mẹ.
Tô gia là hào môn, cùng Lăng gia có qua lại. Mà Tô Tử Kỳ là viên ngọc quý trên tay Tô gia. Trước khi anh về nhà một đoạn thời gian cô có tới Lăng gia, nói mọi loại lời ngon tiếng ngọt tích cực biểu hiện như vợ ngoan mẹ hiền. Sau đó còn nôn thốc nôn tháo, cố ý bại lộ tình huống 'mang thai' của cô. Hai vị trưởng bối Tô gia cũng ở đó, nên Tô Tử Kỳ nhờ phúc cái 'bầu', rất nhanh liền thu phục được mẹ. Ba tuy rằng không vì chút chuyện này mà bị thuyết phục, nhưng vì mẹ đã 'đi theo địch', mà ba lại là 'vợ quản nghiêm', tự nhiên sẽ không nói gì thêm.
Thật vất vả Lăng Triển Dực mới thoát thân được, trốn khỏi nhà trở về nội thành.
Kết quả là gì?
Tô Tử Kỳ lại liên hệ với truyền thông, công bố hôn ước của họ ra ngoài!
Rõ ràng anh cái gì cũng chưa đồng ý đi?!
Lăng Triển Dực một bụng tức giận mang Tô Tử Kỳ tới bệnh viện. Ngược lại anh muốn coi, đứa con trong bụng cô rốt cuộc là làm sao mà có! Dù sao cũng không phải của Lăng Triển Dực anh! Đừng có mơ anh sẽ chịu trách nhiệm!
Vừa nghe có người kêu 'Tử Dương', trong đầu Lăng Triển Dực liền hiện ra bộ dạng của vật nhỏ kia, theo bản năng liền muốn đuổi theo người đó có phải người mình đang để tâm hay không! Kết quả lại bị Tô Tử Kỳ dây dưa không dứt. Chờ anh thực phiền chán mà tránh thoát khỏi tay Tô Tử Kỳ chạy qua hành lang bên kia thì đã không còn bóng người.
Nhớ lại câu nói vừa nãy ―― Tử Dương, đến lượt cậu rồi, chúng ta đi kiểm tra thôi ―― Kiểm tra cái gì. Tử Dương bị làm sao? Tại sao muốn tới bệnh viện kiểm tra?
Nghĩ đến bộ dạng Tô Tử Dương cầm que thử thai lần trước, Lăng Triển Dực cau mày ―― chẳng lẽ, cậu ấy đang mang thai?!
..........
/88
|