Lúc này bí thư thị ủy La Nam là Vương Tử Quân đã dẫn theo đội hình gồm bốn bộ ban ngành đi đến giao lộ đường cao tốc nghênh đón. Người thành phố La Nam đến khá đông nhưng lại rất ít xe, chẳng qua trận thế vẫn rất đầy đủ, bề ngoài thể hiện sự tôn trọng lãnh đạo; xe mang theo lại ít, chỉ là một chiếc xe mở đường, một chiếc xe ba mươi chỗ mà thôi.
Hào Nhất Phong nhìn trận thế trước mắt và hiểu ngay cả chút chuyện nhỏ nhặt thì Vương Tử Quân cũng không bỏ qua: Không phải là sự việc quá rõ ràng sao? Vừa nghe nói lãnh đạo đến kiểm tra khảo sát thành phố La Nam, tâm tình mọi người rất kích động, tất cả đều chạy đến đây. Nhưng thành phố La Nam chúng tôi có tiền, dù là có cả đống tiền thì cũng phải cúi đầu mà sống, tiết kiệm là thượng sách. Tiểu tử Vương Tử Quân này quá thông minh, người này thậm chí lại còn biết cách dùng tiền, rõ ràng là phương pháp quảng cáo tốt nhất cho biện pháp chính trị của mình.
- Thủ trưởng, các đồng chí thành phố La Nam đang đứng chờ bên dưới.
Hào Nhất Phong nhìn thoáng qua khung cảnh ngoài xe, sau khi cân nhắc về Vương Tử Quân thì báo cáo với lãnh đạo thượng cấp.
Lãnh đạo thượng cấp đến thành phố La Nam vốn muốn xem xét vấn đề mà giám đốc Lý đã phản ánh, nhưng trên đường đi đã sớm được nghe về nhiều việc, hơn nữa còn có những lời đánh giá tốt đẹp của Hào Nhất Phong và Thạch Kiên Quân về La Nam, thế là có thêm nhiều ấn tượng. Ý nghĩ lúc trước của lão không khỏi biến hóa, thành phố Tam Hồ cũng đừng trách người ta chống lại anh, vì người ta là thành phố giàu mạnh, các anh có bản lĩnh thì cứ phát triển theo bọn họ rồi hãy nói.
- Cho đồng chí thành phố La Nam lên xe.
Vương Tử Quân đang đứng chờ đợi đoàn xe của lãnh đạo đi đến, trong lòng rất sốt ruột, xem như kế hoạch của hắn đã hoàn thành.
Dù Vương Tử Quân đang nhắc nhở mình rất nhiều, hắn cần phải bình tĩnh hơn, nhưng trái tim của hắn vẫn đập nhanh hơn bình thường. Dù sao lần này cũng khác biệt so với trước kia, thông qua lần này hắn sẽ tìm về vinh dự cho thành phố La Nam, tất cả sẽ quay về trong tay nhân dân La Nam.
- Tử Quân, theo tôi lên xe.
Quan Vĩnh Hạ từ trên xe đi xuống, hắn căn bản không bắt tay với Vương Tử Quân đã dùng giọng dồn dập nói. Sau khi Vương Tử Quân đi đến bên cạnh xe, Quan Vĩnh Hạ chợt trầm giọng nói:
- Chú ý sự kiện liên quan đến xí nghiệp thành phố Tam Hồ.
Vì thời gian gấp rút nên Quan Vĩnh Hạ căn bản không thể nói quá rõ ràng, nhưng hắn cảm thấy mình nên làm như thế, xem như tranh thủ nhắc nhở Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân đi lên xe, lãnh đạo thượng cấp nhìn thấy mà không khỏi sững sờ. Lão thấy nhiều vị bí thư thị ủy như Lâm Trường Công, nhưng ít được gặp những vị bí thư thị ủy trẻ tuổi như Vương Tử Quân.
- Thủ trưởng, đây chính là đồng chí bí thư thị ủy La Nam, là Vương Tử Quân!
Hào Nhất Phong lúc này nhanh chóng mở miệng giới thiệu Vương Tử Quân cho lãnh đạo.
Đây là lần đầu tiên lãnh đạo thượng cấp nhìn thấy Vương Tử Quân, nhưng Vương Tử Quân không phải lần đầu tiên được thấy mặt lãnh đạo thượng cấp. Dù sao bây giờ có tivi và truyền thông, hơn nữa mỗi ngày Vương Tử Quân đều không quên bỏ qua chương trình thời sự.
Nếu so sánh với trên tivi thì gương mặt lãnh đạo thượng cấp lúc này càng thêm hòa ái, nhưng trong cảm giác hòa ái lại làm cho Vương Tử Quân cảm nhận được sự uy nghiêm. Hắn nhịn không được phải giơ tay chào lãnh đạo theo phương pháp nhà binh, sau đó tranh thủ nở nụ cười.
Thật ra Vương Tử Quân cũng không biết vị lãnh đạo này có xuất thân quân đội, khi nhìn thấy lãnh đạo, hắn thấy thủ trưởng có khí thế không giận mà uy, thế nên không khỏi thực hiện cách chào theo quân đội. Hắn nghĩ rằng duỗi tay ra với lãnh đạo thì giống như có chút thất lễ.
Cũng chính là một hành vi vô ý như vậy, là một hành động căn bản không hợp quy, thế nhưng lại làm cho lãnh đạo có chút cảm xúc. Đã nhiều năm rồi chưa được hưởng thụ qua cảm giác quân nhân, hôm nay một quan viên địa phương lại làm cho lão được ôn lại chút cảm giác dĩ vãng.
Sau đó lãnh đạo cũng nở nụ cười đứng lên vươn tay với Vương Tử Quân, hai bên bắt tay thật chặt, lãnh đạo cười nói:
- Đồng chí Vương Tử Quân, cậu thật sự làm cho tôi kinh ngạc. Dù bí thư và chủ tịch tỉnh của các cậu đã nói, cậu là người quyết đoán, có ý nghĩ, là cán bộ trẻ có năng lực, thế nhưng tôi cũng không ngờ cậu còn trẻ như vậy.
Vương Tử Quân nghe rõ lời nói của lãnh đạo thượng cấp mà đầu óc cấp tốc xoay chuyển, hắn trầm ngâm khoảnh khắc rồi cung kính nói:
- Thủ trưởng, tôi có thể đi đến vị trí hôm nay cũng là vì nhờ vào thành quả của chế độ cải cách trẻ hóa cán bộ do ngài thúc đẩy, ngài đã cho những cán bộ trẻ chúng tôi có sân khấu để phát triển. Hôm nay được gặp ngài thật sự là quá vinh dự và xúc động.
Hào Nhất Phong vốn lo lắng Vương Tử Quân căn bản không trả lời được vấn đề này, bây giờ nghe được câu trả lời của Vương Tử Quân thì vô cùng hài lòng, đồng thời trong lòng càng oán hận không thôi. Ai nói tiểu tử thối này chỉ biết đùa giỡn và chơi trò cao tay? Chỉ cần hắn vui, chỉ sợ là ngoài miệng trơn như bôi mỡ. Không, không phải là mỡ, phải nói là vừa trơn vừa khéo, vừa mạnh vừa mềm. Dù là hắn chỉ thở ra một hơi cũng làm cho anh cảm thấy ngọt như đường phèn.
Đây là lần gặp mặt đầu tiên giữa Vương Tử Quân và lãnh đạo thượng cấp, nhưng hắn lại hiểu tác phong của lãnh đạo. Vì vậy mà hắn luôn kiên trì nguyên tắc: Không bao giờ tham chiến nếu không có chuẩn bị, hơn nữa phương án trẻ hóa cán bộ chính là một chỉ thị của lãnh đạo thượng cấp.
Y thuật cần chú ý cách dùng dược thảo, quan trường cần chú ý đến phương diện hợp lý, nói một cách dễ hiểu thì bất kỳ quan viên nào cũng có chỗ ngứa của riêng mình.
Quả nhiên câu nói của Vương Tử Quân làm cho lãnh đạo thượng cấp rất hài lòng, gương mặt lộ ra nụ cười tươi vui, lại lặp đi lặp lại một câu:
- Rất tốt, rất tốt.
Sau khi Vương Tử Quân ngồi xuống vị trí của mình, xe đã chạy đến một công trường xây dựng khá đồ sộ. Lãnh đạo thượng cấp nhìn thấy công trường xây dựng đang rất khí thế, không khỏi cười hỏi:
- Bí thư Tử Quân, chỗ này các anh đang định kiến thiết cái gì đây?
- Thủ trưởng, đây là thành phố mới của La Nam. Khi kinh tế liên tục phát triển và tiến thêm bước lớn, nội thành của thành phố La Nam căn bản không thể nào chống đỡ được lượng dân cư ngày càng lớn. Vì vậy hôm nay thành phố La Nam dưới sự giúp đỡ của lãnh đạo cấp trên đã quyết định mở thêm một thành phố mới rộng ba mươi kilomet vuông.
Lúc này thành phố mới đã có quy mô đơn giản, đã hoàn thành ba bốn con đường nối thông nhau, nhìn qua thật sự thông thoáng bốn phía, một số công trình khởi công từ đầu năm đã lên đến đỉnh phong. Dù nhìn qua khắp công trường thấy khá thô ráp, thế nhưng đã có được hình dáng cơ bản của thành phố mới.
Hào Nhất Phong vì không có hứng thú với Vương Tử Quân nên không tình nguyện đến thành phố La Nam, lão cũng như lãnh đạo thượng cấp, là lần đầu tiên được thấy thành phố mới của La Nam. Phải nói là lúc này thành phố mới của La Nam đã làm cho lão cực kỳ ngạc nhiên. Năm xưa lão là người đứng đầu ủy ban nhân dân tỉnh, biết rõ công tác xây dựng thành phố mới rất khó khăn, nhưng nếu có thể lợi dụng tốt một khu đô thị mới, như vậy sẽ có tác dụng không thể đo lường với tình hình phát triển kinh tế xã hội của địa phương.
Mới một năm trôi qua không đến La Nam mà Vương Tử Quân đã có những hành động mạnh mẽ như vậy, thật sự là không đơn giản chút nào. Đưa mắt nhìn khắp thành phố La Nam thì Hào Nhất Phong căn bản vứt đi tất cả những gì không ưa với Vương Tử Quân, thay vào đó là cảm giác vui mừng hớn hở.
- Một khu đô thị mới như vậy thì cần ít nhất hơn ba trăm ngàn dân tiến vào. Đồng chí Tử Quân, cậu thấy thành phố La Nam có thể xuất ra một lượng dân cư như vậy để bổ sung vào đô thị mới này không?
Lãnh đạo thượng cấp đưa mắt nhìn khắp bốn phía rồi trầm giọng hỏi.
Chủ nhiệm Triệu từ đầu đến giờ luôn có cảm giác không yên, bây giờ lại có chút hưng phấn. Thành phố La Nam xây dựng khu đô thị mới với diện tích khá lớn, dù có thể tạo ra thành tích, nhưng nếu nhìn từ góc độ khác, cũng là một phương án khá tốn tiền của và không mấy khả thi. Nếu như Vương Tử Quân không thể giải thích rõ ràng, như vậy sẽ là một đòn có lực sát thương tác động vào thẳng mặt thành phố La Nam.
Nếu so sánh với chủ nhiệm Triệu thì tâm tư của đám lãnh đạo tỉnh Sơn Nam là khá nặng nề. Đặc biệt là Hào Nhất Phong, lão hy vọng hành trình đến La Nam lần này có kết quả mỹ mãn, đồng thời cũng hy vọng Vương Tử Quân có thể lưu lại ấn tượng tốt cho lãnh đạo: Mong sao tiểu tử kia có công lớn, có thể trọng dụng.
Phải biết rằng với tình huống hiện tại của Vương Tử Quân thì chỉ có thể phát triển lên đến cao tầng trong tỉnh mà thôi, nếu làm cho lãnh đạo thượng cấp có cái nhìn không tốt về Vương Tử Quân, như vậy sẽ là một đòn đả kích trí mạng với tình hình phát triển sau này.
- Thủ trưởng, tôi không sợ khu đô thị mới quá lớn, ngược lại chỉ sợ nó quá nhỏ.
Vương Tử Quân cũng không dừng lời quá lâu, hắn chỉ ra bên ngoài rồi nói:
- Năm ngoái số dân nội thành của thành phố La Nam là ba trăm ngàn, bây giờ đã lên đến con số năm trăm ngàn. Trong số đó có gia đình những xí nghiệp đến đầu tư, có những nhân viên và nhân tài đến từ bốn phương tám hướng tụ tập trong các khu công nghệ, hơn nữa còn có một lượng lớn công nhân viên.
- Theo số liệu thống kê sơ bộ của thành phố La Nam chúng tôi, năm ngoái muốn thuê một căn nhà năm mươi mét vuông ở thành phố La Nam thì cần năm mươi đồng một tháng; đến đầu năm nay thì giá cả là bảy mươi đồng; bây giờ lên đến chín mươi đồng. Căn cứ vào những con số như vậy thì thấy rõ giá cả thuê nhà ngày càng đắt đỏ, rõ ràng là quy mô thành phố La Nam là gông cùm cho sự phát triển kinh tế.
- Thuận theo quá trình thúc đẩy phát triển kinh tế và xã hội của quốc gia, căn cứ vào nhu cầu nhà ở ngày càng bức thiết của nhân dân, như vậy thành phố chúng tôi cần phải mở rộng để chào đón tương lai tươi sáng...
Vương Tử Quân vốn chuẩn bị cho ra vài tình huống của La Nam, thế nhưng không biết vì sao hắn lại nhịn không được nói về phương diện giá cả phòng ốc ngày càng tăng cao vào đời sau. Hắn thấy lực ảnh hưởng của mình tối đa chỉ ở thành phố La Nam, nhưng nếu có được sự tán thành của lãnh đạo thượng cấp, như vậy sức ảnh hưởng sẽ mở rộng, sẽ có nhiều thành phố mở rộng khu đô thị mới hơn.
Thành phố La Nam đã sớm có quy hoạch, sớm có nguyên nhân, đã dự tính từ trước, thế cho nên căn bản là cho ra cống hiến với hậu thế.
Lãnh đạo thượng cấp nghe Vương Tử Quân nhắc đến tình huống của thành phố La Nam thì thầm gật đầu, nhưng sau khi Vương Tử Quân nói về xu thế phát triển đời sau thì vẻ mặt lại càng thêm ngưng trọng. Lúc này lực chú ý của lão đã nhanh chóng chuyển lên người của Vương Tử Quân, trong lòng càng thêm vui vẻ vì phát hiện ra nhân tài.
Một người còn trẻ như vậy có thể đi đến vị trí hiện tại, tuyệt đối là nhân tài. Lãnh đạo thượng cấp đã sớm có ý nghĩ như vậy, thế nhưng bây giờ nghe Vương Tử Quân nói về những phương diện phát triển kinh tế, cũng chỉ có thể sinh ra ý nghĩ khác, vị cán bộ trẻ tuổi này căn bản không chỉ là hai chữ nhân tài mà thôi.
Chủ nhiệm Triệu chợt sinh ra cảm giác như chìm xuống đáy cốc. Hắn là người đi theo lãnh đạo nhiều năm, hắn đã quá quen với những biểu hiện của lãnh đạo, đó rõ ràng là đang tán thưởng về một vị cán bộ trẻ tuổi như Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân nói cái gì thì chủ nhiệm Triệu căn bản không thể nghe vào trong đầu, tất cả lực chú ý của hắn đã bị công trường hừng hực bên ngoài thiêu đốt sạch sẽ. Lúc này đã có nhiều căn nhà được xây dựng cơ bản, tất cả giống như một đòn ngàn cân giáng vào trong lòng hắn.
Dù chưa tiến vào trong trung tâm thành phố La Nam, thế nhưng chỉ cần nhìn vào khu đô thị mới ở bên ngoài, căn bản đã có thể biết được tình huống bên trong là sôi động thế nào. Tất nhiên thành phố Tam Hồ dù có đem ra cũng khó thể so sánh với La Nam vào lúc này.
Nói về phương diện danh dự thì chủ nhiệm Triệu căn bản không có chuyện gì là quá đáng, nhưng điều làm hắn khó chịu chính là khi tỉnh Sơn Nam báo cáo lên trên về danh sách thành phố trọng tâm, hắn là người cản trở không thông qua.
Vương Tử Quân mở miệng nói xong, mọi người đổ dồn ánh mắt về phía hắn, thật sự trở thành tiêu điểm của mọi người.
- Đồng chí Vương Tử Quân, cậu thật sự có cái nhìn rất độc đáo về quá trình phát triển của thành thị. À, thế này đi, cậu viết một báo cáo về những ý nghĩ của mình đưa lên cho tôi.
Lãnh đạo thượng cấp giống như nhìn thấy áp lực từ ánh mắt mọi người dồn lên Vương Tử Quân, thế nên lão chỉ cười cười rồi dùng giọng ôn hòa nói.
Lãnh đạo lên tiếng làm cho bầu không khí ngưng trọng trong xe trở nên dễ chịu hơn rất nhiều, ánh mắt mọi người tiếp tục nhìn về phía Vương Tử Quân, tất nhiên bây giờ chỉ còn là cảm giác hâm mộ, tán thưởng, còn có chút ghen ghét.
Lãnh đạo thượng cấp để cho Vương Tử Quân viết báo cáo, như vậy đại biểu cho điều gì? Tất nhiên là đang tán thành ý nghĩ độc đáo của Vương Tử Quân.
Hào Nhất Phong nhìn gương mặt bình tĩnh của Vương Tử Quân, càng cảm thấy viên cán bộ trẻ tuổi kia ngày càng có nguồn vốn thoát xa lực khống chế của mình. Hào Nhất Phong vốn còn cảm thấy lực tác động của mình trong phương diện công tác của Vương Tử Quân, thế nhưng bây giờ xem ra tất cả dần tan biến.
- Đồng chí Nhất Phong, tôi thật sự đã cảm thấy có chút khó hiểu vì sao một vị cán bộ trẻ tuổi như cậu có thể được đặt lên vị trí quan trọng như vậy, xem ra lãnh đạo tỉnh ủy cũng là có khí phách, có tầm nhìn lâu dài.
Khi Hào Nhất Phong đang cảm thấy thất lạc, lúc này một lời tán thưởng của lãnh đạo thượng cấp lại giống như một ngôi sao rơi lên trúng đầu.
"Điều này..."
Hào Nhất Phong nghe lời khẳng định của lãnh đạo với mình mà không khỏi sinh ra cảm giác dở khóc dở cười, lão cảm thấy chính mình căn bản cũng không phải là có quyết đoán và có ánh mắt cao vời để đẩy Vương Tử Quân lên vị trí hiện tại, căn bản là bị ép không còn biện pháp nào khác mới ra tay điều động Vương Tử Quân mà thôi.
Hào Nhất Phong nhìn trận thế trước mắt và hiểu ngay cả chút chuyện nhỏ nhặt thì Vương Tử Quân cũng không bỏ qua: Không phải là sự việc quá rõ ràng sao? Vừa nghe nói lãnh đạo đến kiểm tra khảo sát thành phố La Nam, tâm tình mọi người rất kích động, tất cả đều chạy đến đây. Nhưng thành phố La Nam chúng tôi có tiền, dù là có cả đống tiền thì cũng phải cúi đầu mà sống, tiết kiệm là thượng sách. Tiểu tử Vương Tử Quân này quá thông minh, người này thậm chí lại còn biết cách dùng tiền, rõ ràng là phương pháp quảng cáo tốt nhất cho biện pháp chính trị của mình.
- Thủ trưởng, các đồng chí thành phố La Nam đang đứng chờ bên dưới.
Hào Nhất Phong nhìn thoáng qua khung cảnh ngoài xe, sau khi cân nhắc về Vương Tử Quân thì báo cáo với lãnh đạo thượng cấp.
Lãnh đạo thượng cấp đến thành phố La Nam vốn muốn xem xét vấn đề mà giám đốc Lý đã phản ánh, nhưng trên đường đi đã sớm được nghe về nhiều việc, hơn nữa còn có những lời đánh giá tốt đẹp của Hào Nhất Phong và Thạch Kiên Quân về La Nam, thế là có thêm nhiều ấn tượng. Ý nghĩ lúc trước của lão không khỏi biến hóa, thành phố Tam Hồ cũng đừng trách người ta chống lại anh, vì người ta là thành phố giàu mạnh, các anh có bản lĩnh thì cứ phát triển theo bọn họ rồi hãy nói.
- Cho đồng chí thành phố La Nam lên xe.
Vương Tử Quân đang đứng chờ đợi đoàn xe của lãnh đạo đi đến, trong lòng rất sốt ruột, xem như kế hoạch của hắn đã hoàn thành.
Dù Vương Tử Quân đang nhắc nhở mình rất nhiều, hắn cần phải bình tĩnh hơn, nhưng trái tim của hắn vẫn đập nhanh hơn bình thường. Dù sao lần này cũng khác biệt so với trước kia, thông qua lần này hắn sẽ tìm về vinh dự cho thành phố La Nam, tất cả sẽ quay về trong tay nhân dân La Nam.
- Tử Quân, theo tôi lên xe.
Quan Vĩnh Hạ từ trên xe đi xuống, hắn căn bản không bắt tay với Vương Tử Quân đã dùng giọng dồn dập nói. Sau khi Vương Tử Quân đi đến bên cạnh xe, Quan Vĩnh Hạ chợt trầm giọng nói:
- Chú ý sự kiện liên quan đến xí nghiệp thành phố Tam Hồ.
Vì thời gian gấp rút nên Quan Vĩnh Hạ căn bản không thể nói quá rõ ràng, nhưng hắn cảm thấy mình nên làm như thế, xem như tranh thủ nhắc nhở Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân đi lên xe, lãnh đạo thượng cấp nhìn thấy mà không khỏi sững sờ. Lão thấy nhiều vị bí thư thị ủy như Lâm Trường Công, nhưng ít được gặp những vị bí thư thị ủy trẻ tuổi như Vương Tử Quân.
- Thủ trưởng, đây chính là đồng chí bí thư thị ủy La Nam, là Vương Tử Quân!
Hào Nhất Phong lúc này nhanh chóng mở miệng giới thiệu Vương Tử Quân cho lãnh đạo.
Đây là lần đầu tiên lãnh đạo thượng cấp nhìn thấy Vương Tử Quân, nhưng Vương Tử Quân không phải lần đầu tiên được thấy mặt lãnh đạo thượng cấp. Dù sao bây giờ có tivi và truyền thông, hơn nữa mỗi ngày Vương Tử Quân đều không quên bỏ qua chương trình thời sự.
Nếu so sánh với trên tivi thì gương mặt lãnh đạo thượng cấp lúc này càng thêm hòa ái, nhưng trong cảm giác hòa ái lại làm cho Vương Tử Quân cảm nhận được sự uy nghiêm. Hắn nhịn không được phải giơ tay chào lãnh đạo theo phương pháp nhà binh, sau đó tranh thủ nở nụ cười.
Thật ra Vương Tử Quân cũng không biết vị lãnh đạo này có xuất thân quân đội, khi nhìn thấy lãnh đạo, hắn thấy thủ trưởng có khí thế không giận mà uy, thế nên không khỏi thực hiện cách chào theo quân đội. Hắn nghĩ rằng duỗi tay ra với lãnh đạo thì giống như có chút thất lễ.
Cũng chính là một hành vi vô ý như vậy, là một hành động căn bản không hợp quy, thế nhưng lại làm cho lãnh đạo có chút cảm xúc. Đã nhiều năm rồi chưa được hưởng thụ qua cảm giác quân nhân, hôm nay một quan viên địa phương lại làm cho lão được ôn lại chút cảm giác dĩ vãng.
Sau đó lãnh đạo cũng nở nụ cười đứng lên vươn tay với Vương Tử Quân, hai bên bắt tay thật chặt, lãnh đạo cười nói:
- Đồng chí Vương Tử Quân, cậu thật sự làm cho tôi kinh ngạc. Dù bí thư và chủ tịch tỉnh của các cậu đã nói, cậu là người quyết đoán, có ý nghĩ, là cán bộ trẻ có năng lực, thế nhưng tôi cũng không ngờ cậu còn trẻ như vậy.
Vương Tử Quân nghe rõ lời nói của lãnh đạo thượng cấp mà đầu óc cấp tốc xoay chuyển, hắn trầm ngâm khoảnh khắc rồi cung kính nói:
- Thủ trưởng, tôi có thể đi đến vị trí hôm nay cũng là vì nhờ vào thành quả của chế độ cải cách trẻ hóa cán bộ do ngài thúc đẩy, ngài đã cho những cán bộ trẻ chúng tôi có sân khấu để phát triển. Hôm nay được gặp ngài thật sự là quá vinh dự và xúc động.
Hào Nhất Phong vốn lo lắng Vương Tử Quân căn bản không trả lời được vấn đề này, bây giờ nghe được câu trả lời của Vương Tử Quân thì vô cùng hài lòng, đồng thời trong lòng càng oán hận không thôi. Ai nói tiểu tử thối này chỉ biết đùa giỡn và chơi trò cao tay? Chỉ cần hắn vui, chỉ sợ là ngoài miệng trơn như bôi mỡ. Không, không phải là mỡ, phải nói là vừa trơn vừa khéo, vừa mạnh vừa mềm. Dù là hắn chỉ thở ra một hơi cũng làm cho anh cảm thấy ngọt như đường phèn.
Đây là lần gặp mặt đầu tiên giữa Vương Tử Quân và lãnh đạo thượng cấp, nhưng hắn lại hiểu tác phong của lãnh đạo. Vì vậy mà hắn luôn kiên trì nguyên tắc: Không bao giờ tham chiến nếu không có chuẩn bị, hơn nữa phương án trẻ hóa cán bộ chính là một chỉ thị của lãnh đạo thượng cấp.
Y thuật cần chú ý cách dùng dược thảo, quan trường cần chú ý đến phương diện hợp lý, nói một cách dễ hiểu thì bất kỳ quan viên nào cũng có chỗ ngứa của riêng mình.
Quả nhiên câu nói của Vương Tử Quân làm cho lãnh đạo thượng cấp rất hài lòng, gương mặt lộ ra nụ cười tươi vui, lại lặp đi lặp lại một câu:
- Rất tốt, rất tốt.
Sau khi Vương Tử Quân ngồi xuống vị trí của mình, xe đã chạy đến một công trường xây dựng khá đồ sộ. Lãnh đạo thượng cấp nhìn thấy công trường xây dựng đang rất khí thế, không khỏi cười hỏi:
- Bí thư Tử Quân, chỗ này các anh đang định kiến thiết cái gì đây?
- Thủ trưởng, đây là thành phố mới của La Nam. Khi kinh tế liên tục phát triển và tiến thêm bước lớn, nội thành của thành phố La Nam căn bản không thể nào chống đỡ được lượng dân cư ngày càng lớn. Vì vậy hôm nay thành phố La Nam dưới sự giúp đỡ của lãnh đạo cấp trên đã quyết định mở thêm một thành phố mới rộng ba mươi kilomet vuông.
Lúc này thành phố mới đã có quy mô đơn giản, đã hoàn thành ba bốn con đường nối thông nhau, nhìn qua thật sự thông thoáng bốn phía, một số công trình khởi công từ đầu năm đã lên đến đỉnh phong. Dù nhìn qua khắp công trường thấy khá thô ráp, thế nhưng đã có được hình dáng cơ bản của thành phố mới.
Hào Nhất Phong vì không có hứng thú với Vương Tử Quân nên không tình nguyện đến thành phố La Nam, lão cũng như lãnh đạo thượng cấp, là lần đầu tiên được thấy thành phố mới của La Nam. Phải nói là lúc này thành phố mới của La Nam đã làm cho lão cực kỳ ngạc nhiên. Năm xưa lão là người đứng đầu ủy ban nhân dân tỉnh, biết rõ công tác xây dựng thành phố mới rất khó khăn, nhưng nếu có thể lợi dụng tốt một khu đô thị mới, như vậy sẽ có tác dụng không thể đo lường với tình hình phát triển kinh tế xã hội của địa phương.
Mới một năm trôi qua không đến La Nam mà Vương Tử Quân đã có những hành động mạnh mẽ như vậy, thật sự là không đơn giản chút nào. Đưa mắt nhìn khắp thành phố La Nam thì Hào Nhất Phong căn bản vứt đi tất cả những gì không ưa với Vương Tử Quân, thay vào đó là cảm giác vui mừng hớn hở.
- Một khu đô thị mới như vậy thì cần ít nhất hơn ba trăm ngàn dân tiến vào. Đồng chí Tử Quân, cậu thấy thành phố La Nam có thể xuất ra một lượng dân cư như vậy để bổ sung vào đô thị mới này không?
Lãnh đạo thượng cấp đưa mắt nhìn khắp bốn phía rồi trầm giọng hỏi.
Chủ nhiệm Triệu từ đầu đến giờ luôn có cảm giác không yên, bây giờ lại có chút hưng phấn. Thành phố La Nam xây dựng khu đô thị mới với diện tích khá lớn, dù có thể tạo ra thành tích, nhưng nếu nhìn từ góc độ khác, cũng là một phương án khá tốn tiền của và không mấy khả thi. Nếu như Vương Tử Quân không thể giải thích rõ ràng, như vậy sẽ là một đòn có lực sát thương tác động vào thẳng mặt thành phố La Nam.
Nếu so sánh với chủ nhiệm Triệu thì tâm tư của đám lãnh đạo tỉnh Sơn Nam là khá nặng nề. Đặc biệt là Hào Nhất Phong, lão hy vọng hành trình đến La Nam lần này có kết quả mỹ mãn, đồng thời cũng hy vọng Vương Tử Quân có thể lưu lại ấn tượng tốt cho lãnh đạo: Mong sao tiểu tử kia có công lớn, có thể trọng dụng.
Phải biết rằng với tình huống hiện tại của Vương Tử Quân thì chỉ có thể phát triển lên đến cao tầng trong tỉnh mà thôi, nếu làm cho lãnh đạo thượng cấp có cái nhìn không tốt về Vương Tử Quân, như vậy sẽ là một đòn đả kích trí mạng với tình hình phát triển sau này.
- Thủ trưởng, tôi không sợ khu đô thị mới quá lớn, ngược lại chỉ sợ nó quá nhỏ.
Vương Tử Quân cũng không dừng lời quá lâu, hắn chỉ ra bên ngoài rồi nói:
- Năm ngoái số dân nội thành của thành phố La Nam là ba trăm ngàn, bây giờ đã lên đến con số năm trăm ngàn. Trong số đó có gia đình những xí nghiệp đến đầu tư, có những nhân viên và nhân tài đến từ bốn phương tám hướng tụ tập trong các khu công nghệ, hơn nữa còn có một lượng lớn công nhân viên.
- Theo số liệu thống kê sơ bộ của thành phố La Nam chúng tôi, năm ngoái muốn thuê một căn nhà năm mươi mét vuông ở thành phố La Nam thì cần năm mươi đồng một tháng; đến đầu năm nay thì giá cả là bảy mươi đồng; bây giờ lên đến chín mươi đồng. Căn cứ vào những con số như vậy thì thấy rõ giá cả thuê nhà ngày càng đắt đỏ, rõ ràng là quy mô thành phố La Nam là gông cùm cho sự phát triển kinh tế.
- Thuận theo quá trình thúc đẩy phát triển kinh tế và xã hội của quốc gia, căn cứ vào nhu cầu nhà ở ngày càng bức thiết của nhân dân, như vậy thành phố chúng tôi cần phải mở rộng để chào đón tương lai tươi sáng...
Vương Tử Quân vốn chuẩn bị cho ra vài tình huống của La Nam, thế nhưng không biết vì sao hắn lại nhịn không được nói về phương diện giá cả phòng ốc ngày càng tăng cao vào đời sau. Hắn thấy lực ảnh hưởng của mình tối đa chỉ ở thành phố La Nam, nhưng nếu có được sự tán thành của lãnh đạo thượng cấp, như vậy sức ảnh hưởng sẽ mở rộng, sẽ có nhiều thành phố mở rộng khu đô thị mới hơn.
Thành phố La Nam đã sớm có quy hoạch, sớm có nguyên nhân, đã dự tính từ trước, thế cho nên căn bản là cho ra cống hiến với hậu thế.
Lãnh đạo thượng cấp nghe Vương Tử Quân nhắc đến tình huống của thành phố La Nam thì thầm gật đầu, nhưng sau khi Vương Tử Quân nói về xu thế phát triển đời sau thì vẻ mặt lại càng thêm ngưng trọng. Lúc này lực chú ý của lão đã nhanh chóng chuyển lên người của Vương Tử Quân, trong lòng càng thêm vui vẻ vì phát hiện ra nhân tài.
Một người còn trẻ như vậy có thể đi đến vị trí hiện tại, tuyệt đối là nhân tài. Lãnh đạo thượng cấp đã sớm có ý nghĩ như vậy, thế nhưng bây giờ nghe Vương Tử Quân nói về những phương diện phát triển kinh tế, cũng chỉ có thể sinh ra ý nghĩ khác, vị cán bộ trẻ tuổi này căn bản không chỉ là hai chữ nhân tài mà thôi.
Chủ nhiệm Triệu chợt sinh ra cảm giác như chìm xuống đáy cốc. Hắn là người đi theo lãnh đạo nhiều năm, hắn đã quá quen với những biểu hiện của lãnh đạo, đó rõ ràng là đang tán thưởng về một vị cán bộ trẻ tuổi như Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân nói cái gì thì chủ nhiệm Triệu căn bản không thể nghe vào trong đầu, tất cả lực chú ý của hắn đã bị công trường hừng hực bên ngoài thiêu đốt sạch sẽ. Lúc này đã có nhiều căn nhà được xây dựng cơ bản, tất cả giống như một đòn ngàn cân giáng vào trong lòng hắn.
Dù chưa tiến vào trong trung tâm thành phố La Nam, thế nhưng chỉ cần nhìn vào khu đô thị mới ở bên ngoài, căn bản đã có thể biết được tình huống bên trong là sôi động thế nào. Tất nhiên thành phố Tam Hồ dù có đem ra cũng khó thể so sánh với La Nam vào lúc này.
Nói về phương diện danh dự thì chủ nhiệm Triệu căn bản không có chuyện gì là quá đáng, nhưng điều làm hắn khó chịu chính là khi tỉnh Sơn Nam báo cáo lên trên về danh sách thành phố trọng tâm, hắn là người cản trở không thông qua.
Vương Tử Quân mở miệng nói xong, mọi người đổ dồn ánh mắt về phía hắn, thật sự trở thành tiêu điểm của mọi người.
- Đồng chí Vương Tử Quân, cậu thật sự có cái nhìn rất độc đáo về quá trình phát triển của thành thị. À, thế này đi, cậu viết một báo cáo về những ý nghĩ của mình đưa lên cho tôi.
Lãnh đạo thượng cấp giống như nhìn thấy áp lực từ ánh mắt mọi người dồn lên Vương Tử Quân, thế nên lão chỉ cười cười rồi dùng giọng ôn hòa nói.
Lãnh đạo lên tiếng làm cho bầu không khí ngưng trọng trong xe trở nên dễ chịu hơn rất nhiều, ánh mắt mọi người tiếp tục nhìn về phía Vương Tử Quân, tất nhiên bây giờ chỉ còn là cảm giác hâm mộ, tán thưởng, còn có chút ghen ghét.
Lãnh đạo thượng cấp để cho Vương Tử Quân viết báo cáo, như vậy đại biểu cho điều gì? Tất nhiên là đang tán thành ý nghĩ độc đáo của Vương Tử Quân.
Hào Nhất Phong nhìn gương mặt bình tĩnh của Vương Tử Quân, càng cảm thấy viên cán bộ trẻ tuổi kia ngày càng có nguồn vốn thoát xa lực khống chế của mình. Hào Nhất Phong vốn còn cảm thấy lực tác động của mình trong phương diện công tác của Vương Tử Quân, thế nhưng bây giờ xem ra tất cả dần tan biến.
- Đồng chí Nhất Phong, tôi thật sự đã cảm thấy có chút khó hiểu vì sao một vị cán bộ trẻ tuổi như cậu có thể được đặt lên vị trí quan trọng như vậy, xem ra lãnh đạo tỉnh ủy cũng là có khí phách, có tầm nhìn lâu dài.
Khi Hào Nhất Phong đang cảm thấy thất lạc, lúc này một lời tán thưởng của lãnh đạo thượng cấp lại giống như một ngôi sao rơi lên trúng đầu.
"Điều này..."
Hào Nhất Phong nghe lời khẳng định của lãnh đạo với mình mà không khỏi sinh ra cảm giác dở khóc dở cười, lão cảm thấy chính mình căn bản cũng không phải là có quyết đoán và có ánh mắt cao vời để đẩy Vương Tử Quân lên vị trí hiện tại, căn bản là bị ép không còn biện pháp nào khác mới ra tay điều động Vương Tử Quân mà thôi.
/1843
|