Bí Thư Trùng Sinh
Chương 886: Ý nghĩ quyết định đường ra, hành động sẽ tìm ra thành tựu
/1843
|
Đối với phương pháp chuẩn bị ném ra hạng mục để kêu gọi đầu tư của Vương Tử Quân, Hà Khởi Duệ thật sự có chút bội phục. Hắn là người nhiều năm làm phó chủ tịch thường vụ, biết rõ công tác kêu gọi đầu tư rất gian nan. Nếu muốn tuyển một công ty vào cống hiến GDP cho thành phố của mình, như vậy cần phải ném ra chỗ tốt cho người ta.
Nếu không thì có nhiều địa phương để đầu tưu, anh dựa vào cái gì để bắt buộc người ta phải chạy đến chỗ của anh? Còn nói địa phương bên anh cực kỳ coi trọng những xí nghiệp như vậy, đó đều là điều vô nghĩa, vì các thành phố vì muốn phát triển kinh tế đều phải coi công ty xí nghiệp là thần tài, anh nói vài câu thì lừa gạt được.
Công tác kêu gọi đầu tư rất khó khăn, nhưng thành phố La Nam bây giờ cũng không còn giống như xưa, công tác ở thành phố La Nam là rất tốt, đặc biệt là có hai tuyến đường sắt và cầu đường sắp hoàn công, làm cho La Nam tỏa sáng thanh xuân trong mắt nhiều người. Đồng thời thành phố La Nam còn có lao động giá rẻ, có nhiều điều kiện để người ta phải bỏ tiền đầu tư.
Bất Lão Khang đầu tư vào La Nam, còn có khu du lịch Cô Yên Sơn, công viên kỹ thuật của tập đoàn Huyền Lục đã đi vào giai đoạn đầu. Tuy còn chưa qua quý hai thế nhưng tốc độ tăng trưởng kinh tế lại không có dấu hiệu chậm lại.
Dựa vào tiến độ như vậy thì Hà Khởi Duệ cảm thấy La Nam muốn vượt qua Tam Hồ cũng không có gì là khó khăn. Đồng thời hắn cũng hiểu được thời điểm quá độ này đã đào móc hết tiềm lực của thành phố Tam Hồ, không ngờ sau khi Vương Tử Quân cho ra một bài hịch chiến đấu, lại cho ra nhiều hạng mục để chuẩn bị phát triển kinh tế quận huyện, giúp đỡ các quận huyện phát triển thế mạnh của mình.
Hà Khởi Duệ có thể nói luôn chăm chú học tập những đề xuất của Vương Tử Quân, còn nghiêm túc nghiên cứu một phen. Hắn là một vị quyền chủ tịch của thành phố La Nam, chỉ có thể theo kịp bí thư thị ủy mới có thể chí công vô tư được.
Lúc này cả thành phố La Nam ở trong công tác trọng điểm, sắp mở hội nghị phát triển kinh tế. Hội nghị này trên danh nghĩa là mời các xí nghiệp trong ngoài đến thành phố La Nam, là La Nam đề xuất ý kiến phát triển, cũng thông báo phương hướng phát triển của trưởng phòng La Nam cho các xí nghiệp, thực tế chính là ném ra vài hạng mục để các phương đến đầu tư.
Chuyện này dù là Vương Tử Quân đề xuất, thế nhưng phương diện chứng thực cụ thể chính là công tác của Hà Khởi Duệ. Tất nhiên Hà Khởi Duệ sẽ rất chú trọng, sẽ đặt tất cả tâm tư lên phương diện này, cố gắng tiến vào vai trò của mình.
Hà Khởi Duệ cảm thấy phương hướng phát triển của thành phố chính là mở rộng về phía đông, dù sao thì mở rộng về phía đông cũng có chút khó khăn so với phía nam, nhưng phía đông có một vùng đất rộng hơn chục kilomet vuông so với phía nam chỉ là sáu kilomet vuông, nếu nói về diện tích thì khó thể nào đánh đồng được.
Nhưng buổi tranh luận hôm qua lại thật sự làm cho Hà Khởi Duệ phải nén giận. Tranh luận như vậy cũng không phải là ân oán cá nhân, nhưng điều này cũng chứng tỏ một vấn đề, đó chính là quyền lực của Hà Khởi Duệ ở ủy ban nhân dân thành phố căn bản còn chưa đến mức độ nhất ngôn cửu đỉnh.
- Bí thư Vương, hội nghị phát triển kinh tế lần này chúng ta quyết định cho ra sáu hạng mục, trong đó có hạng mục trồng rau sạch ở huyện Hồ Tây. Thành phố cho ra phương án để công ty tư nhân tiến hành nắm bắt hạng mục trồng rau sạch, với hình thức bảo hộ của công ty tư nhân kèm theo sự chỉ đạo thúc đẩy của chính quyền thành phố...
Hà Khởi Duệ vừa báo cáo vừa dùng giọng khẳng định nói:
- Chúng ta rất có lòng tin với hạng mục này, dù sao thì hạng mục này cũng có được một khoản tài chính một tỷ được ngân hàng thông qua, tất nhiên sẽ thu hút rất nhiều công ty cùng tham gia.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, lúc này trồng rau sạch đang được người ta chú ý. Hơn nữa chất lượng cuộc sống đang ngày càng nâng cao, nhu cầu rau sạch càng được đề cao. Với nhu cầu lớn, lại có được nguồn vốn từ ngân hàng, tuyệt đối sẽ là một hạng mục thu hút ánh mắt mọi người.
- Chúng ta cần phải nắm thật chặt hạng mục này, mặc kệ xí nghiệp kinh doanh thế nào, nhưng phương diện cho nông dân vay vốn trồng trọt nhất định phải nắm thật nghiêm, tuyệt đối không cho ra bất kỳ vấn đề gì.
Hà Khởi Duệ khẽ gật đầu, hắn cũng cực kỳ coi trọng đặc điểm này. Sau đó hắn tiếp tục lên tiếng:
- Huyện Hồ Đông nhiều núi, cũng là một khu quy hoạch trồng rau sạch của thành phố, nếu chúng ta xây dựng một xí nghiệp chế biến rau củ quả ở nơi đây, sẽ có ưu thế và hoàn cảnh rất tốt...
Hà Khởi Duệ nắm rõ bảy hạng mục chuẩn bị được cho ra ở hội nghị kinh tế như trong lòng bàn tay, hắn kỹ càng giới thiệu những chuẩn bị của thành phố cho Vương Tử Quân. Nhưng khi nói về việc kiến thiết xây dựng và mở rộng thành phố, hắn trầm giọng nói:
- Bí thư Vương, trước kia tôi chưa từng phụ trách qua công tác xây dựng, cũng không quá quan tâm đến công tác này, nhưng cục thống kê cho ra vài con số lại làm tôi phải lo lắng.
Hà Khởi Duệ vừa nói vừa đặt một bản báo cáo lên bàn làm việc của Vương Tử Quân, sau đó nói tiếp:
- Bí thư Vương, trước kia lưu lượng nhân khẩu của chúng ta là không lớn, nhưng khi du khách tăng mạnh, công viên kỹ thuật đang được đầu tư lớn, cùng với công ty Bất Lão Khang được xây dựng và cho ra sản phẩm, lưu lượng thị dân của La Nam đã tăng lên ba trăm ngàn người. Nhưng đó là con số tháng trước, tôi đã nghe qua báo cáo của cục thống kê, người dân đang tràn vào thành phố La Nam, con số sẽ dần dần trở thành khổng lồ.
Hà Khởi Duệ rút một điếu thuốc đưa cho Vương Tử Quân, sau đó châm lửa cho mình.
- Bí thư Vương, trước mắt chúng ta giống như không có vấn đề gì, thế nhưng người dân đổ xô đến thành phố La Nam, điều này làm cho giá nhà tăng lên mười phần trăm, tất nhiên giá thuê phòng cũng tăng tiến. Xét theo xu thế hiện tại, tôi cảm thấy thành phố chỉ có thể mở rộng về phía đông, chỉ khi chúng ta mở rộng về phía đông, như vậy mới có thể tìm được quỹ đất phục vụ cho nhân dân.
Vương Tử Quân nhìn vẻ mặt kiên định của Hà Khởi Duệ, hắn cười cười nói:
- Nếu chúng ta đi về hướng đông, mười năm sau sẽ phải làm sao?
- Mười năm sau?
Hà Khởi Duệ nhai nuốt lời nói của Vương Tử Quân, hắn trầm ngâm giây lát rồi nói:
- Bí thư Vương, nếu như đi về phía nam, tuy lúc này rất thuận lợi, thế nhưng chỉ được năm năm thì sẽ không còn tiếp tục mở rộng được nữa.
Vương Tử Quân chỉ về phía bản đồ rồi nói:
- Anh nói đến Tiểu Vận Sơn sao?
- Đúng vậy, bí thư Vương, tôi công tác ở thành phố La Nam nhiều năm, năm xưa lãnh đạo đề xuất muốn san bằng Tiểu Vận Sơn, tôi cũng có tham gia công tác dự toán, thế nhưng con số là rất lớn.
- Chúng ta vì sao phải san bằng Tiểu Vận Sơn? Có một câu nói rất hay, cho dù là rác rưởi cũng có thể là tài nguyên quý của địa phương, nếu chúng ta xây dựng hoa viên, nếu chúng ta xây dựng thành phố bao quanh Tiểu Vận Sơn, như vậy bốn phía sẽ thông suốt, sẽ có một bầu trời mới. Cho dù là vài chục năm sau, phương diện mở rộng thành phố của La Nam cũng không bị hạn chế vì quỹ đất.
Vương Tử Quân vừa nói vừa dùng bút trong tay vẽ lên trên bản đồ.
Hà Khởi Duệ nhìn ngọn núi Tiểu Vận Sơn được bao quanh mà không khỏi ngây người. Trước nay hắn luôn xem Tiểu Vận Sơn là một chướng ngại vật ngăn căn công tác mở rộng của thành phố La Nam, lại không ngờ rằng Vương Tử Quân lại quy hoạch đó là công viên, chia giao thông thành hai luồng bao quanh Tiểu Vận Sơn, thật sự là một ý nghĩ quá mức khốc liệt.
Hà Khởi Duệ dùng ánh mắt bội phục nhìnn Vương Tử Quân mà không khỏi cảm khái vô hạn. Hèn gì đối phương còn trẻ như vậy đã lên đến vị trí bí thư thị ủy, thật sự trong bụng có quá nhiều ý nghĩ tốt đẹp.
Nhưng nếu mở rộng như vậy phải bỏ ra số tiền rất lớn, hơn nữa nếu mở rộng ra cả hai phía và địa phương quá rộng, chỉ sợ sẽ không đủ lưu lượng để lấp vào.
Hà Khởi Duệ nghĩ đến đây mà không khỏi nhíu mày, hắn nhìn Vương Tử Quân, do dự một lúc lâu mới trầm giọng nói:
- Bí thư Vương, như vậy thì diện tích nội thành sẽ rất lớn, phương diện xây dựng cơ bản cũng mất một khoản rất lớn, chỉ sợ tài chính của thành phố chúng ta sẽ không thể nào bù nổi.
Vương Tử Quân nhìn vẻ lo lắng của Hà Khởi Duệ, hắn cười nói:
- Tất nhiên chúng ta sẽ không thể bỏ ra được số tiền lớn như vậy, nhưng nếu chúng ta tiến hành phương án phân chia, một phần dành cho công tác an trí nhân dân, một phần ném cho các công ty bất động sản khai phá, như vậy sẽ có thể xây dựng được.
Vương Tử Quân nói đến đây thì tiếp tục trầm giọng:
- Tập đoàn Huyền Lục muốn xây dựng hai mươi tòa nhà dành cho công nhân viên chức của công viên kỹ thuật, bọn họ hy vọng có thẻ được xây dựng ở phía tây thành phố La Nam, chúng ta có thể bàn bạc với bọn họ, đưa những công trình kia về phía đông...
Tuy cảm thấy những lời của Vương Tử Quân khá mới mẻ và có tiền cảnh, thế nhưng trong lòng Hà Khởi Duệ vẫn có chút do dự. Dù sao muốn thực hiện mưu đồ của bí thư Vương cũng cần số tiền quá lớn, hơn nữa đám thương nhân lại luôn quan tâm đến lợi ích, bọn họ sẽ ném tiền vào đầu tư sao?
Nhưng ít nhất thì Vương Tử Quân cũng mở ra một tiền cảnh quá mê người, Hà Khởi Duệ thật sự cảm thấy không có lý do gì để phản bác. Lúc này hắn mới nói:
- Bí thư Vương, hội nghị phát triển kinh tế lần này đã được chuẩn bị khá tốt, hạng mục sẵn sàng, ngài cảm thấy khi nào thì cử hành?
Vương Tử Quân cũng không trả lời ngay, hắn trầm ngâm giây lát rồi nói:
- Chủ tịch Hà cảm thấy khi nào thì tốt?
- Địa thế của Cô Yên Sơn bên kia là đông ấm hè mát, nếu như chúng ta cử hành hội nghị ở Cô Yên Sơn, như vậy tốt nhất là tháng bảy.
Hà Khởi Duệ tuy đã có được thời gian hợp lý, thế nhưng hắn lại không nói ra, dùng phương pháp vu hồi để biểu đạt ý nghĩ của mình.
Vương Tử Quân tuy có chút bất mãn với phương pháp của Hà Khởi Duệ, thế nhưng hắn lại hiểu rõ ý nghĩ của người này. Hà Khởi Duệ là một quyền chủ tịch được bí thư thị ủy như mình đề bạt lên, bây giờ trong ban ngành lại có người khiêu chiến quyền uy của một vị quyền chủ tịch như Hà Khởi Duệ, tất nhiên Hà Khởi Duệ phải cẩn thận là điều bình thường.
Loại cảm giác cẩn thận của Hà Khởi Duệ cũng có một phần là do Vương Tử Quân cường thế mà thành.
Vương Tử Quân thầm suy nghĩ có nên thay đổi phương thức lãnh đạo của mình hay không, thế là hắn cười nói:
- Tháng bảy là rất tốt, vậy thì quyết định ngày mùng mười tháng bảy. Bây giờ chỉ còn thời gian nửa tháng, chúng ta nên chuẩn bị cho tốt.
Hà Khởi Duệ nghe thấy Vương Tử Quân sảng khoái đồng ý với ý kiến của mình, hắn thật sự cảm thấy rất vui mừng. Sự kiện quan trọng như vậy mà bí thư Vương lại tôn trọng ý kiến của mình, điều này nói rõ bí thư giúp đỡ công tác của mình ở thành phố la nam. Tuy bây giờ có người khiêu chiến với quyền uy của hắn, thế nhưng quan trọng nhất là hắn được bí thư thị ủy giúp đỡ.
- Bí thư Vương, hội nghị kinh tế lần này ngài muốn mời vị lãnh đạo tỉnh nào tham gia?
Hà Khởi Duệ cùng nói ra vài vấn đề về hội nghị với Vương Tử Quân, sau đó chợt mở miệng khẽ hỏi.
...
- Vào đi!
Lâm Trường Công nghe thấy tiếng gõ cửa, hắn trầm giọng nói.
Cửa phòng bị đẩy ra, phó chủ tịch thường vụ Hào Tử Động đi vào. Hào Tử Động là tâm phúc của Lâm Trường Công, hắn cũng không thông qua thư ký mà có quyền lợi trực tiếp đi vào phòng làm việc của bí thư Lâm.
Khi thấy Hào Tử Động thì Lâm Trường Công khoát tay áo nói:
- Tử Động đến đấy à, ngồi đi.
Hào Tử Động rất có thể diện trước mặt Lâm Trường Công, nghe lời mời của Lâm Trường Công, hắn cũng không khách khí mà trực tiếp ngồi xuống chiếc ghế sa lông đối diện với Lâm Trường Công. Khi thư ký đi đến muốn châm trà cho mình, hắn khoát tay nói:
- Tiểu Lâm, không cần đâu, tôi vừa mới uống rồi.
- Thế nào, đến chỗ tôi thì biểu hiện liêm khiết sao? Hay là chê trà của tôi không ngon?
Lâm Trường Công có tâm tình rất tốt, không chờ thư ký chần chờ, hắn cười nói:
- Mau pha trà Bình Dã Sơn để cho chủ tịch Hào nếm thử hương vị mới, có lẽ chủ tịch Hào đã chán trân hào hải vị, bây giờ thích nếm ngũ cốc, cảm giác cũng không tệ đâu.
Thư ký tất nhiên sẽ nghe lời của bí thư Lâm Trường Công, hơn nữa bản thân Hào Tử Động cũng phải nghe lời Lâm Trường Công.
Sau khi thư ký pha trà rồi đi ra ngoài, Lâm Trường Công cười nói:
- Công tác chuẩn bị bên phía nhà máy nhiệt điện thế nào rồi?
- Đại bộ phận đã được sắp xếp tốt, ngay cả phương diện đền bù cho nhân dân cũng đã được làm rất tốt, điện lực quốc gia cũng tăng thêm đầu tư vào thành phố chúng ta.
Hào Tử Động vừa nâng ly trà lên uống một ngụm vừa trầm giọng nói.
Sau khi nghe được câu trả lời của Hào Tử Động thì Lâm Trường Công có hơi chau mày, thật sự không dễ dàng giải quyết tình huống bên phía nhân dân bị mất đất, nếu làm không tốt sẽ sinh loạn. Đơn giản nhìn vào phương diện kêu oan tập thể, như vậy thì chính quyền thành phố Tam Hồ sẽ gặp khó khăn lớn. Lâm Trường Công là bí thư thị ủy, hắn cần sự ổn định, vì ổn định áp đảo tất cả; đồng thời hắn cũng không thể đắc tội với người, lúc này nhà máy nhiệt điện được xây dựng ở thành phố Tam Hồ, nói trắng ra chính là hạng mục mà bên trên đưa xuống, nếu như không làm tốt phương diện đất đai, như vậy phía nhà máy nhiệt điện chỉ sợ sẽ phản ánh vấn đề lên tỉnh.
Đến khi đó tuyến trên sẽ nghĩ thế nào về thành phố Tam Hồ? Chỉ sợ sẽ có vài người nói lời khó nghe, nếu không làm tốt công tác, chỉ sợ sẽ mất ngay quả trứng trong rổ, vì có rất nhiều người đang trông mong nhà máy nhiệt điện vào trong tay của mình.
- Tiếp tục thúc đẩy công tác cho tôi. Tử Động, bây giờ là thời điểm quan trọng, hạng mục nhà máy nhiệt điện càng tuyệt đối không thể để xảy ra vấn đề.
Lâm Trường Công trầm ngâm giây lát rồi trầm giọng nói.
Hào Tử Động biết rõ thời điểm quan trọng trong lời nói của Lâm Trường Công là gì, nhưng hiểu rõ thì hiểu rõ, thế nhưng hắn cũng không thể bỏ qua lời phản ánh của nhân dân được.
Tiền, tiền, dù nghĩ thế nào cũng chỉ liên quan đến tiền. Tuy Hào Tử Động là phó chủ tịch thường vụ nắm tài chính, thế nhưng hắn vắt hết óc cũng khó thể nào tìm ra biện pháp vẹn toàn.
- Bí thư Lâm, điều này tôi biết rất rõ, tôi biết cần chú ý đại cục, nhưng nếu như không có tiền sẽ khó thể nào sắp xếp tốt đẹp được.
Hào Tử Động có chút do dự, cuối cùng cũng mở miệng báo cáo.
Lâm Trường Công đứng lên ghế sa lông, một lúc lâu sau không nói lời nào. Hắn đi về phía cửa sổ, sau đó mới nói:
- Thật sự không có biện pháp thì anh có thể thương lượng với bí thư Bảo Lâm, bỏ ra một khoản tiền từ ngân sách để bổ sung vào, nhưng dù thế nào cũng phải để cho nhà máy nhiệt điện khởi công đúng thời gian.
Nếu không thì có nhiều địa phương để đầu tưu, anh dựa vào cái gì để bắt buộc người ta phải chạy đến chỗ của anh? Còn nói địa phương bên anh cực kỳ coi trọng những xí nghiệp như vậy, đó đều là điều vô nghĩa, vì các thành phố vì muốn phát triển kinh tế đều phải coi công ty xí nghiệp là thần tài, anh nói vài câu thì lừa gạt được.
Công tác kêu gọi đầu tư rất khó khăn, nhưng thành phố La Nam bây giờ cũng không còn giống như xưa, công tác ở thành phố La Nam là rất tốt, đặc biệt là có hai tuyến đường sắt và cầu đường sắp hoàn công, làm cho La Nam tỏa sáng thanh xuân trong mắt nhiều người. Đồng thời thành phố La Nam còn có lao động giá rẻ, có nhiều điều kiện để người ta phải bỏ tiền đầu tư.
Bất Lão Khang đầu tư vào La Nam, còn có khu du lịch Cô Yên Sơn, công viên kỹ thuật của tập đoàn Huyền Lục đã đi vào giai đoạn đầu. Tuy còn chưa qua quý hai thế nhưng tốc độ tăng trưởng kinh tế lại không có dấu hiệu chậm lại.
Dựa vào tiến độ như vậy thì Hà Khởi Duệ cảm thấy La Nam muốn vượt qua Tam Hồ cũng không có gì là khó khăn. Đồng thời hắn cũng hiểu được thời điểm quá độ này đã đào móc hết tiềm lực của thành phố Tam Hồ, không ngờ sau khi Vương Tử Quân cho ra một bài hịch chiến đấu, lại cho ra nhiều hạng mục để chuẩn bị phát triển kinh tế quận huyện, giúp đỡ các quận huyện phát triển thế mạnh của mình.
Hà Khởi Duệ có thể nói luôn chăm chú học tập những đề xuất của Vương Tử Quân, còn nghiêm túc nghiên cứu một phen. Hắn là một vị quyền chủ tịch của thành phố La Nam, chỉ có thể theo kịp bí thư thị ủy mới có thể chí công vô tư được.
Lúc này cả thành phố La Nam ở trong công tác trọng điểm, sắp mở hội nghị phát triển kinh tế. Hội nghị này trên danh nghĩa là mời các xí nghiệp trong ngoài đến thành phố La Nam, là La Nam đề xuất ý kiến phát triển, cũng thông báo phương hướng phát triển của trưởng phòng La Nam cho các xí nghiệp, thực tế chính là ném ra vài hạng mục để các phương đến đầu tư.
Chuyện này dù là Vương Tử Quân đề xuất, thế nhưng phương diện chứng thực cụ thể chính là công tác của Hà Khởi Duệ. Tất nhiên Hà Khởi Duệ sẽ rất chú trọng, sẽ đặt tất cả tâm tư lên phương diện này, cố gắng tiến vào vai trò của mình.
Hà Khởi Duệ cảm thấy phương hướng phát triển của thành phố chính là mở rộng về phía đông, dù sao thì mở rộng về phía đông cũng có chút khó khăn so với phía nam, nhưng phía đông có một vùng đất rộng hơn chục kilomet vuông so với phía nam chỉ là sáu kilomet vuông, nếu nói về diện tích thì khó thể nào đánh đồng được.
Nhưng buổi tranh luận hôm qua lại thật sự làm cho Hà Khởi Duệ phải nén giận. Tranh luận như vậy cũng không phải là ân oán cá nhân, nhưng điều này cũng chứng tỏ một vấn đề, đó chính là quyền lực của Hà Khởi Duệ ở ủy ban nhân dân thành phố căn bản còn chưa đến mức độ nhất ngôn cửu đỉnh.
- Bí thư Vương, hội nghị phát triển kinh tế lần này chúng ta quyết định cho ra sáu hạng mục, trong đó có hạng mục trồng rau sạch ở huyện Hồ Tây. Thành phố cho ra phương án để công ty tư nhân tiến hành nắm bắt hạng mục trồng rau sạch, với hình thức bảo hộ của công ty tư nhân kèm theo sự chỉ đạo thúc đẩy của chính quyền thành phố...
Hà Khởi Duệ vừa báo cáo vừa dùng giọng khẳng định nói:
- Chúng ta rất có lòng tin với hạng mục này, dù sao thì hạng mục này cũng có được một khoản tài chính một tỷ được ngân hàng thông qua, tất nhiên sẽ thu hút rất nhiều công ty cùng tham gia.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, lúc này trồng rau sạch đang được người ta chú ý. Hơn nữa chất lượng cuộc sống đang ngày càng nâng cao, nhu cầu rau sạch càng được đề cao. Với nhu cầu lớn, lại có được nguồn vốn từ ngân hàng, tuyệt đối sẽ là một hạng mục thu hút ánh mắt mọi người.
- Chúng ta cần phải nắm thật chặt hạng mục này, mặc kệ xí nghiệp kinh doanh thế nào, nhưng phương diện cho nông dân vay vốn trồng trọt nhất định phải nắm thật nghiêm, tuyệt đối không cho ra bất kỳ vấn đề gì.
Hà Khởi Duệ khẽ gật đầu, hắn cũng cực kỳ coi trọng đặc điểm này. Sau đó hắn tiếp tục lên tiếng:
- Huyện Hồ Đông nhiều núi, cũng là một khu quy hoạch trồng rau sạch của thành phố, nếu chúng ta xây dựng một xí nghiệp chế biến rau củ quả ở nơi đây, sẽ có ưu thế và hoàn cảnh rất tốt...
Hà Khởi Duệ nắm rõ bảy hạng mục chuẩn bị được cho ra ở hội nghị kinh tế như trong lòng bàn tay, hắn kỹ càng giới thiệu những chuẩn bị của thành phố cho Vương Tử Quân. Nhưng khi nói về việc kiến thiết xây dựng và mở rộng thành phố, hắn trầm giọng nói:
- Bí thư Vương, trước kia tôi chưa từng phụ trách qua công tác xây dựng, cũng không quá quan tâm đến công tác này, nhưng cục thống kê cho ra vài con số lại làm tôi phải lo lắng.
Hà Khởi Duệ vừa nói vừa đặt một bản báo cáo lên bàn làm việc của Vương Tử Quân, sau đó nói tiếp:
- Bí thư Vương, trước kia lưu lượng nhân khẩu của chúng ta là không lớn, nhưng khi du khách tăng mạnh, công viên kỹ thuật đang được đầu tư lớn, cùng với công ty Bất Lão Khang được xây dựng và cho ra sản phẩm, lưu lượng thị dân của La Nam đã tăng lên ba trăm ngàn người. Nhưng đó là con số tháng trước, tôi đã nghe qua báo cáo của cục thống kê, người dân đang tràn vào thành phố La Nam, con số sẽ dần dần trở thành khổng lồ.
Hà Khởi Duệ rút một điếu thuốc đưa cho Vương Tử Quân, sau đó châm lửa cho mình.
- Bí thư Vương, trước mắt chúng ta giống như không có vấn đề gì, thế nhưng người dân đổ xô đến thành phố La Nam, điều này làm cho giá nhà tăng lên mười phần trăm, tất nhiên giá thuê phòng cũng tăng tiến. Xét theo xu thế hiện tại, tôi cảm thấy thành phố chỉ có thể mở rộng về phía đông, chỉ khi chúng ta mở rộng về phía đông, như vậy mới có thể tìm được quỹ đất phục vụ cho nhân dân.
Vương Tử Quân nhìn vẻ mặt kiên định của Hà Khởi Duệ, hắn cười cười nói:
- Nếu chúng ta đi về hướng đông, mười năm sau sẽ phải làm sao?
- Mười năm sau?
Hà Khởi Duệ nhai nuốt lời nói của Vương Tử Quân, hắn trầm ngâm giây lát rồi nói:
- Bí thư Vương, nếu như đi về phía nam, tuy lúc này rất thuận lợi, thế nhưng chỉ được năm năm thì sẽ không còn tiếp tục mở rộng được nữa.
Vương Tử Quân chỉ về phía bản đồ rồi nói:
- Anh nói đến Tiểu Vận Sơn sao?
- Đúng vậy, bí thư Vương, tôi công tác ở thành phố La Nam nhiều năm, năm xưa lãnh đạo đề xuất muốn san bằng Tiểu Vận Sơn, tôi cũng có tham gia công tác dự toán, thế nhưng con số là rất lớn.
- Chúng ta vì sao phải san bằng Tiểu Vận Sơn? Có một câu nói rất hay, cho dù là rác rưởi cũng có thể là tài nguyên quý của địa phương, nếu chúng ta xây dựng hoa viên, nếu chúng ta xây dựng thành phố bao quanh Tiểu Vận Sơn, như vậy bốn phía sẽ thông suốt, sẽ có một bầu trời mới. Cho dù là vài chục năm sau, phương diện mở rộng thành phố của La Nam cũng không bị hạn chế vì quỹ đất.
Vương Tử Quân vừa nói vừa dùng bút trong tay vẽ lên trên bản đồ.
Hà Khởi Duệ nhìn ngọn núi Tiểu Vận Sơn được bao quanh mà không khỏi ngây người. Trước nay hắn luôn xem Tiểu Vận Sơn là một chướng ngại vật ngăn căn công tác mở rộng của thành phố La Nam, lại không ngờ rằng Vương Tử Quân lại quy hoạch đó là công viên, chia giao thông thành hai luồng bao quanh Tiểu Vận Sơn, thật sự là một ý nghĩ quá mức khốc liệt.
Hà Khởi Duệ dùng ánh mắt bội phục nhìnn Vương Tử Quân mà không khỏi cảm khái vô hạn. Hèn gì đối phương còn trẻ như vậy đã lên đến vị trí bí thư thị ủy, thật sự trong bụng có quá nhiều ý nghĩ tốt đẹp.
Nhưng nếu mở rộng như vậy phải bỏ ra số tiền rất lớn, hơn nữa nếu mở rộng ra cả hai phía và địa phương quá rộng, chỉ sợ sẽ không đủ lưu lượng để lấp vào.
Hà Khởi Duệ nghĩ đến đây mà không khỏi nhíu mày, hắn nhìn Vương Tử Quân, do dự một lúc lâu mới trầm giọng nói:
- Bí thư Vương, như vậy thì diện tích nội thành sẽ rất lớn, phương diện xây dựng cơ bản cũng mất một khoản rất lớn, chỉ sợ tài chính của thành phố chúng ta sẽ không thể nào bù nổi.
Vương Tử Quân nhìn vẻ lo lắng của Hà Khởi Duệ, hắn cười nói:
- Tất nhiên chúng ta sẽ không thể bỏ ra được số tiền lớn như vậy, nhưng nếu chúng ta tiến hành phương án phân chia, một phần dành cho công tác an trí nhân dân, một phần ném cho các công ty bất động sản khai phá, như vậy sẽ có thể xây dựng được.
Vương Tử Quân nói đến đây thì tiếp tục trầm giọng:
- Tập đoàn Huyền Lục muốn xây dựng hai mươi tòa nhà dành cho công nhân viên chức của công viên kỹ thuật, bọn họ hy vọng có thẻ được xây dựng ở phía tây thành phố La Nam, chúng ta có thể bàn bạc với bọn họ, đưa những công trình kia về phía đông...
Tuy cảm thấy những lời của Vương Tử Quân khá mới mẻ và có tiền cảnh, thế nhưng trong lòng Hà Khởi Duệ vẫn có chút do dự. Dù sao muốn thực hiện mưu đồ của bí thư Vương cũng cần số tiền quá lớn, hơn nữa đám thương nhân lại luôn quan tâm đến lợi ích, bọn họ sẽ ném tiền vào đầu tư sao?
Nhưng ít nhất thì Vương Tử Quân cũng mở ra một tiền cảnh quá mê người, Hà Khởi Duệ thật sự cảm thấy không có lý do gì để phản bác. Lúc này hắn mới nói:
- Bí thư Vương, hội nghị phát triển kinh tế lần này đã được chuẩn bị khá tốt, hạng mục sẵn sàng, ngài cảm thấy khi nào thì cử hành?
Vương Tử Quân cũng không trả lời ngay, hắn trầm ngâm giây lát rồi nói:
- Chủ tịch Hà cảm thấy khi nào thì tốt?
- Địa thế của Cô Yên Sơn bên kia là đông ấm hè mát, nếu như chúng ta cử hành hội nghị ở Cô Yên Sơn, như vậy tốt nhất là tháng bảy.
Hà Khởi Duệ tuy đã có được thời gian hợp lý, thế nhưng hắn lại không nói ra, dùng phương pháp vu hồi để biểu đạt ý nghĩ của mình.
Vương Tử Quân tuy có chút bất mãn với phương pháp của Hà Khởi Duệ, thế nhưng hắn lại hiểu rõ ý nghĩ của người này. Hà Khởi Duệ là một quyền chủ tịch được bí thư thị ủy như mình đề bạt lên, bây giờ trong ban ngành lại có người khiêu chiến quyền uy của một vị quyền chủ tịch như Hà Khởi Duệ, tất nhiên Hà Khởi Duệ phải cẩn thận là điều bình thường.
Loại cảm giác cẩn thận của Hà Khởi Duệ cũng có một phần là do Vương Tử Quân cường thế mà thành.
Vương Tử Quân thầm suy nghĩ có nên thay đổi phương thức lãnh đạo của mình hay không, thế là hắn cười nói:
- Tháng bảy là rất tốt, vậy thì quyết định ngày mùng mười tháng bảy. Bây giờ chỉ còn thời gian nửa tháng, chúng ta nên chuẩn bị cho tốt.
Hà Khởi Duệ nghe thấy Vương Tử Quân sảng khoái đồng ý với ý kiến của mình, hắn thật sự cảm thấy rất vui mừng. Sự kiện quan trọng như vậy mà bí thư Vương lại tôn trọng ý kiến của mình, điều này nói rõ bí thư giúp đỡ công tác của mình ở thành phố la nam. Tuy bây giờ có người khiêu chiến với quyền uy của hắn, thế nhưng quan trọng nhất là hắn được bí thư thị ủy giúp đỡ.
- Bí thư Vương, hội nghị kinh tế lần này ngài muốn mời vị lãnh đạo tỉnh nào tham gia?
Hà Khởi Duệ cùng nói ra vài vấn đề về hội nghị với Vương Tử Quân, sau đó chợt mở miệng khẽ hỏi.
...
- Vào đi!
Lâm Trường Công nghe thấy tiếng gõ cửa, hắn trầm giọng nói.
Cửa phòng bị đẩy ra, phó chủ tịch thường vụ Hào Tử Động đi vào. Hào Tử Động là tâm phúc của Lâm Trường Công, hắn cũng không thông qua thư ký mà có quyền lợi trực tiếp đi vào phòng làm việc của bí thư Lâm.
Khi thấy Hào Tử Động thì Lâm Trường Công khoát tay áo nói:
- Tử Động đến đấy à, ngồi đi.
Hào Tử Động rất có thể diện trước mặt Lâm Trường Công, nghe lời mời của Lâm Trường Công, hắn cũng không khách khí mà trực tiếp ngồi xuống chiếc ghế sa lông đối diện với Lâm Trường Công. Khi thư ký đi đến muốn châm trà cho mình, hắn khoát tay nói:
- Tiểu Lâm, không cần đâu, tôi vừa mới uống rồi.
- Thế nào, đến chỗ tôi thì biểu hiện liêm khiết sao? Hay là chê trà của tôi không ngon?
Lâm Trường Công có tâm tình rất tốt, không chờ thư ký chần chờ, hắn cười nói:
- Mau pha trà Bình Dã Sơn để cho chủ tịch Hào nếm thử hương vị mới, có lẽ chủ tịch Hào đã chán trân hào hải vị, bây giờ thích nếm ngũ cốc, cảm giác cũng không tệ đâu.
Thư ký tất nhiên sẽ nghe lời của bí thư Lâm Trường Công, hơn nữa bản thân Hào Tử Động cũng phải nghe lời Lâm Trường Công.
Sau khi thư ký pha trà rồi đi ra ngoài, Lâm Trường Công cười nói:
- Công tác chuẩn bị bên phía nhà máy nhiệt điện thế nào rồi?
- Đại bộ phận đã được sắp xếp tốt, ngay cả phương diện đền bù cho nhân dân cũng đã được làm rất tốt, điện lực quốc gia cũng tăng thêm đầu tư vào thành phố chúng ta.
Hào Tử Động vừa nâng ly trà lên uống một ngụm vừa trầm giọng nói.
Sau khi nghe được câu trả lời của Hào Tử Động thì Lâm Trường Công có hơi chau mày, thật sự không dễ dàng giải quyết tình huống bên phía nhân dân bị mất đất, nếu làm không tốt sẽ sinh loạn. Đơn giản nhìn vào phương diện kêu oan tập thể, như vậy thì chính quyền thành phố Tam Hồ sẽ gặp khó khăn lớn. Lâm Trường Công là bí thư thị ủy, hắn cần sự ổn định, vì ổn định áp đảo tất cả; đồng thời hắn cũng không thể đắc tội với người, lúc này nhà máy nhiệt điện được xây dựng ở thành phố Tam Hồ, nói trắng ra chính là hạng mục mà bên trên đưa xuống, nếu như không làm tốt phương diện đất đai, như vậy phía nhà máy nhiệt điện chỉ sợ sẽ phản ánh vấn đề lên tỉnh.
Đến khi đó tuyến trên sẽ nghĩ thế nào về thành phố Tam Hồ? Chỉ sợ sẽ có vài người nói lời khó nghe, nếu không làm tốt công tác, chỉ sợ sẽ mất ngay quả trứng trong rổ, vì có rất nhiều người đang trông mong nhà máy nhiệt điện vào trong tay của mình.
- Tiếp tục thúc đẩy công tác cho tôi. Tử Động, bây giờ là thời điểm quan trọng, hạng mục nhà máy nhiệt điện càng tuyệt đối không thể để xảy ra vấn đề.
Lâm Trường Công trầm ngâm giây lát rồi trầm giọng nói.
Hào Tử Động biết rõ thời điểm quan trọng trong lời nói của Lâm Trường Công là gì, nhưng hiểu rõ thì hiểu rõ, thế nhưng hắn cũng không thể bỏ qua lời phản ánh của nhân dân được.
Tiền, tiền, dù nghĩ thế nào cũng chỉ liên quan đến tiền. Tuy Hào Tử Động là phó chủ tịch thường vụ nắm tài chính, thế nhưng hắn vắt hết óc cũng khó thể nào tìm ra biện pháp vẹn toàn.
- Bí thư Lâm, điều này tôi biết rất rõ, tôi biết cần chú ý đại cục, nhưng nếu như không có tiền sẽ khó thể nào sắp xếp tốt đẹp được.
Hào Tử Động có chút do dự, cuối cùng cũng mở miệng báo cáo.
Lâm Trường Công đứng lên ghế sa lông, một lúc lâu sau không nói lời nào. Hắn đi về phía cửa sổ, sau đó mới nói:
- Thật sự không có biện pháp thì anh có thể thương lượng với bí thư Bảo Lâm, bỏ ra một khoản tiền từ ngân sách để bổ sung vào, nhưng dù thế nào cũng phải để cho nhà máy nhiệt điện khởi công đúng thời gian.
/1843
|