- Trước kia nghe nói có nhiều đồng chí trêu chọc, nói rằng nên nắm công tác ở chỗ nào? Nên chứng thực công tác ở chỗ nào? Lựa chọn biện pháp nào? Kêu gọi đầu tư ở chỗ nào? Đó rõ ràng là ba hoa chích chòe, người bên dưới nghe cũng cảm thấy buồn ngủ, người ngoài có thể nói như vậy, nhưng thành phố La Nam chúng tôi không thể làm như vậy.
- Một hành động còn hơn một tá cương lĩnh, tôi đề nghị thành phố La Nam chúng ta ở phương diện kêu gọi đầu tư cần đứng trên cơ sở tài chính để trọng điểm lựa chọn phương châm bốn chữ: Mượn nước dâng thuyền, tung lưới đánh cá, cổ vũ cán bộ đảng viên đi ra ngoài, dùng trăm phương ngàn kế vì sự phát triển của địa phương, có tinh thần nhẫn nại chịu đựng khổ cực, toàn lực kêu gọi đầu tư. Tôi tin tưởng có những điều như vậy, chắc chắn tài chính đổ vào đầu tư thành phố La Nam sẽ mạnh mẽ hơn những nơi khác rất nhiều.
Đường Cảnh Ung nhìn Vương Tử Quân mở miệng nói với gương mặt thỏa thuê mãn nguyện, hắn càng cảm thấy vị cán bộ trẻ tuổi này ngoài có bộ dạng cậy tài khinh người làm cho mình không thoải mái thì những phương diện khác căn bản là khá tốt, thế là cười cười nói:
- Tử Quân, tôi có một người bạn học cũ công tác ở ngân hàng nông nghiệp phát triển nông thôn, bây giờ anh ta đang có một phần tài chính, khoảng một tỷ chuẩn bị dùng để phát triển điển hình nông nghiệp. Nếu thành phố La Nam có hạng mục gì tốt, tôi có thể giúp cậu liên lạc với anh ấy.
Phát triển điển hình nông nghiệp!
Vương Tử Quân chợt nghĩ đến phương diện phát triển sản xuất rau sạch. Khi cuộc sống của mọi người dần được đề cao, chất lượng sinh hoạt đều được chú trọng, tất nhiên sẽ có yêu cầu về phương diện chất bảo vệ thực vật và phân bón hóa học.
Rau bình thường chỉ là vài phân tiền, nhưng rau sạch lại có giá từ một đến vài đồng, nếu như có thể sản xuất và đẩy mạnh tiêu thụ, số tiền kiếm được sẽ rất nhiều.
Trong phương án của Vương Tử Quân, hắn thúc đẩy sản nghiệp trồng rau sạch nhưng không đi theo con đường của phía chính quyền, mà ném ra hạng mục, lựa chọn công ty đầu tư, thúc đẩy sản nghiệp phát triển toàn diện.
Không ngờ hạng mục này vừa mới hình thành trong đầu thì Đường Cảnh Ung lại ném cho Vương Tử Quân một phần lễ lớn như vậy, nếu thật sự có thể thu hút được nguồn tài chính kia, như vậy các công ty đầu tư sẽ chen chân nhau chạy đến.
- Cám ơn bí thư Đường, thành phố La Nam chúng tôi chuẩn bị quy hoạch một khu vực trồng rau sạch, nếu tranh thủ được khoản tài chính kia, như vậy sẽ là một sự việc cực kỳ tốt đẹp cho thành phố La Nam.
- Tốt, bây giờ tôi liên lạc với anh ấy, hỏi xem khi nào thì rảnh, sau đó hẹn ra ngoài gặp mặt nói chuyện.
Đường Cảnh Ung nở nụ cười càng thêm ôn hòa với lời cảm tạ chân thành của Vương Tử Quân.
Có đề tài nông nghiệp đặc sắc, quan hệ giữa hai người lại tăng tiến thêm một bước, sau khi uống cạn một chai rượu thì Vương Tử Quân và Đường Cảnh Ung đều có vài phần cảm giác say.
- Bí thư Đường, nhân tuyển thư ký trưởng của ngài có phải là nên đến rồi không? Thời gian gần đây tôi luôn dùng bí thư ủy ban kỷ luật để làm thư ký trưởng văn phòng thị ủy, người ta đã sắp có ý kiến rồi.
Vương Tử Quân biết rõ bây giờ đã đến lúc, dù sao thì bánh ít đi bánh quy lại, thế nên nhanh chóng nói ra đề tài này.
Nếu không đề cập đến vấn đề này, Đường Cảnh Ung xem như chuyện này đã qua. Lúc này Vương Tử Quân nhắc lại chuyện cũ, trên mặt Đường Cảnh Ung chợt có chút mù mờ, nhưng hắn là cao thủ khống chế tâm tình, chỉ sau nháy mắt đã điều chỉnh được tâm tình của mình.
Người trước đó nhờ Đường Cảnh Ung lấy chức vụ này đã trèo lên cành cây cao khác rồi, dù vẫn tỏ ra cực kỳ khách khí với hắn, thế nhưng thực tế lại là bằng mặt không bằng lòng.
Trong quan trường là như vậy, mối liên hệ đơn thuần chỉ liên quan đến hai chữ lợi ích; nếu có lợi thì tất cả quan hệ sẽ chạy đến, nếu không thì tất cả sẽ kéo đi sạch.
Người kia chia tay với mình, Đường Cảnh Ung tuy trong lòng thầm bực bội nhưng cũng không muốn phát tiết lên người đối phương. Người thường đi lên chỗ cao, nước chảy chỗ trũng, ở phương diện nhân sự Đường Cảnh Ung chỉ cho người ta được một vị trí thư ký trưởng văn phòng thị ủy trong khi người khác lại cho ra một vị trí phó chủ tịch thành phố, chẳng lẽ người ta sẽ ở lại sao?
Nói ra thì vị trí phó chủ tịch thành phố cũng không bằng thư ký trưởng văn phòng thị ủy, thế nhưng còn phải xem đó là vị trí thư ký trưởng ở nơi nào, nếu là thư ký trưởng thị ủy La Nam và so sánh với phó chủ tịch thành phố Sơn Viên, như vậy sẽ là hai thái cực khác biệt.
Chưa nói đến phương diện Sơn Viên là tỉnh thành, đơn cử thì các cán bộ lãnh đạo thành phố Sơn Viên đều có vị trí khá cao, như vậy vị trí phó chủ tịch tất nhiên sẽ thắng thư ký trưởng của Đường Cảnh Ung.
Chẳng qua Đường Cảnh Ung lại không nói ra những tình hình thực tế như vậy cho Vương Tử Quân, nếu phàn nàn thì sẽ không còn là một cao thủ khống chế tâm tình. Chỉ sau phút chốc thì hắn đã xóa sạch những cảm giác không vui trong lòng, sau đó cười qua loa nói:
- Khi đó tôi căn bản cũng chưa suy xét cho thấu đáo, bây giờ người kia đã công tác ở sở xây dựng, thế cho nên, Tử Quân, cậu cũng không cần quản ở phương diện này.
Trên sự kiện này Vương Tử Quân cảm thấy mình căn bản không làm gì sai, tuy vị trí thư ký trưởng thấp hơn phó chủ tịch thường vụ một bậc, thế nhưng nếu làm tốt công tác ở vị trí thư ký trưởng, sau này sẽ trực tiếp tiến lên vị trí phó bí thư thị ủy.
Lúc này Đường Cảnh Ung chủ động từ chối vị trí này, Vương Tử Quân tất nhiên sẽ không khờ dại cho rằng Đường Cảnh Ung vì muốn giao hảo tốt với mình, rõ ràng là bên trong có chút khúc mắc, nhưng hắn cũng không hỏi nhiều như vậy.
Vương Tử Quân cùng uống rượu với Đường Cảnh Ung đến mười một giờ, sau đó hai người mới chấm dứt bữa tiệc rượu. Khi lên xe Đường Cảnh Ung chợt nói:
- Tử Quân, cậu công tác ở tỉnh Sơn Nam nhiều năm, cậu cảm thấy nên ra tay từ phương diện nào thì hay nhất?
Vương Tử Quân căn bản có thể coi đây là câu hỏi vào lúc say rượu của Đường Cảnh Ung để không cần trả lời, cũng có thể coi đó là một câu chuyển hướng đề tài. Nhưng hắn lại biết đây chính là câu hỏi quan trọng nhất mà Đường Cảnh Ung muốn nói với mình trong bữa cơm lần này.
Vương Tử Quân có thể biết được tình cảnh của Đường Cảnh Ung vào lúc hiện tại, dù đối phương là phó bí thư thị ủy, thế nhưng còn chưa tạo dựng được lực ảnh hưởng của mình, bây giờ điều bức thiết cần làm chính là tạo nên lực ảnh hưởng cho riêng mình.
Không có người nào cam chịu luồn cúi với người khác, Đường Cảnh Ung cũng muốn tiến thêm một bước. Thế nhưng tiến thêm một bước cũng không phải đơn giản, nếu không có người đề bạt thì phải có thành tích cực kỳ cứng nhắc.
Nếu dựa vào tình huống hiện tại, Đường Cảnh Ung nếu muốn làm ra thành tích thì cũng không dễ dàng gì, muốn có thành tích phải có quyền lợi và lực ảnh hưởng, nhưng Đường Cảnh Ung lại khiếm khuyết cả hai phương diện này.
Khi đến dùng cơm thì Vương Tử Quân đã nghĩ đến vị trí hiện tại của Đường Cảnh Ung, cũng đặt mình vào hoàn cảnh của bí thư Đường để xem xét vấn đề. Vì vậy khi Đường Cảnh Ung lên xe, Vương Tử Quân đã chậm rãi nói ra một câu, phương diện xây dựng đảng cực kỳ quan trọng.
Đường Cảnh Ung ngồi lên xe vốn đã có vài phần men say giống như không nghe được lời nói của Vương Tử Quân. Lúc này Vương Tử Quân cung kính đóng cửa xe lại giúp cho Đường Cảnh Ung, xe chạy về phía trước, trên mặt hắn xuất hiện nụ cười nhàn nhạt.
Tuy Đường Cảnh Ung là một người giỏi che giấu nhưng Vương Tử Quân vẫn nhìn thấy vẻ mặt đối phương giống như đã đạt được mưu đồ, chính hắn gặp mặt Đường Cảnh Ung lần này cũng xem như đạt được mục đích.
Chưa nói thứ gì khác, Đường Cảnh Ung còn mang đến cho Vương Tử Quân một niềm vui bất ngờ.
Vương Tử Quân vốn dành vị trí thư ký trưởng văn phòng thị ủy cho Đường Cảnh Ung sắp xếp bây giờ đã không cần phải ném ra, điều này càng làm cho hắn có thêm một vị trí điều tiết công tác thị ủy La Nam.
Vì tránh đêm dài lắm mộng, sáng sớm hôm sau Vương Tử Quân đã đưa ra yêu cầu đến thăm hỏi bí thư Hào Nhất Phong và chủ tịch Thạch Kiên Quân với văn phòng tỉnh ủy và văn phòng ủy ban nhân dân. Lần này Vương Tử Quân không đến gặp Thạch Kiên Quân trước, hắn đến gặp người trước nay không hòa thuận với mình, là bí thư Hào Nhất Phong.
Sau khi nhận được thông báo, Vương Tử Quân thành thật đi đến phòng làm việc của Hào Nhất Phong, chờ đợi bí thư Hào Nhất Phong tiếp kiến.
Hào Nhất Phong cũng không để cho Vương Tử Quân chờ lâu, mười phút sau Vương Tử Quân được thư ký của bí thư Hào Nhất Phong đưa vào trong phòng.
- Tử Quân đến đấy à, ngồi đi.
Hào Nhất Phong cũng không phê duyệt văn kiện như trước kia, sau khi Vương Tử Quân đi vào phòng, lão khoát tay tỏ ý cho Vương Tử Quân ngồi xuống.
Vương Tử Quân chào bí thư Hào Nhất Phong một tiếng, sau đó quy củ ngồi xuống chiếc ghế sa lông đối diện với lãnh đạo. Tuy hắn và Hào Nhất Phong đã giao thủ với nhau không ít lân, thế nhưng thái đội vẫn phải làm cho tốt.
Sau khi thư ký vào phòng pha trà và đóng cửa đi ra, Hào Nhất Phong mới mở miệng:
- Tử Quân, lần này tôi thật sự cảm thấy bất ngờ với tình huống thượng cấp định vị thành phố trọng tâm của tỉnh Sơn Nam. Tôi biết rõ thượng cấp có suy xét của mình, thay đổi như vậy nhất định sẽ làm cho cán bộ nhân dân thành phố La Nam bị tổn thương, nhưng cậu là lãnh đạo đứng đầu thành phố, cậu nhất định phải tìm mọi cách động viên mọi người, cố gắng điều chỉnh cảm xúc không tốt.
- Đối với tỉnh ủy thì bàn tay đều là thịt, tôi và các vị thường ủy tỉnh ủy nhất trí đối với thành phố La Nam cũng có cảm tình với thành phố Tam Hồ. Tuy lúc này thành phố Tam Hồ làm thành phố trọng tâm, thế nhưng mong cậu tin tưởng, tỉnh ủy sẽ nhất định công bằng với từng thành phố, sẽ giúp đỡ mạnh mẽ các thành phố còn lại.
Hào Nhất Phong nói những lời rất đường hoàng, thực chất Vương Tử Quân biết rõ Hào Nhất Phong nói đến phương diện giúp đỡ thành phố La Nam, căn bản chỉ là giúp đỡ trên tinh thần mà thôi, đối phương căn bản không muốn giúp đỡ ở những phương diện khác.
Nhưng nên cảm tạ thì phải cảm tạ, thế là Vương Tử Quân vẫn có biểu hiện cảm động rơi nước mắt, tiến hành cảm tạ sự ủng hộ to lớn của bí thư Hào Nhất Phong. Hắn cũng tỏ vẻ nhất định cố gắng, anh dũng chiến đấu, tuyệt đối không phụ lòng kỳ vọng của bí thư Nhất Phong.
Trong bầu không khí hài hòa như vậy, Vương Tử Quân đã thuận tiện nói ra hai nhân tuyển cho hai vị trí thường ủy thị ủy còn trống, mong bí thư Hào Nhất Phong giúp đỡ.
Hào Nhất Phong cũng nhanh chóng hiểu ra vấn đề, Vương Tử Quân sở dĩ dịu dàng ngoan ngoãn như vậy cũng vì có điều kiện, dù là đối với Hào Nhất Phong hay với tỉnh Sơn Nam đều có điều kiện, hơn nữa điều kiện cũng khá cao, đó chính là nhân sự của thành phố La Nam. Sau sự kiện Lục Ngọc Hùng thì Hào Nhất Phong đã buông tay với phương diện nhân sự thành phố La Nam, bắt đầu thực hiện lời hứa với Vương Tử Quân trước đó, vì thân phận của lão căn bản không thể nào thay đổi lời hứa trước kia được.
Chẳng qua Hào Nhất Phong không đổi ý nhưng không có nghĩa là không níu kéo một chút, nhưng bây giờ lão vừa nói sẽ cố gắng giúp đỡ công tác của thành phố La Nam và Vương Tử Quân, bây giờ Vương Tử Quân nói ra hai vị trí thường ủy thị ủy, điều này làm lão không thể nào không mở miệng.
- Năng lực của hai đồng chí cậu nhắc đến là thế nào?
Hào Nhất Phong tuy trong lòng hiểu rõ, biết rõ hai người kia là tâm phúc của Vương Tử Quân, thế nhưng vẫn cố gắng lên tiếng hỏi.
Vương Tử Quân đề cử Đổng Trí Tân vào vị trí thư ký trưởng văn phòng thị ủy. Trước kia Đổng Trí Tân là thư ký của Vương Tử Quân, nhưng nhìn vào lý lịch thì người này căn bản không chút tì vết, vì trước kia từng là chủ tịch huyện, lại có hơn mười năm làm nhân viên liên lạc nghiên cứu cấp huyện, bây giờ đang phụ trách hạng mục đường cao tốc Sơn La. Lúc này Vương Tử Quân muốn đưa Đổng Trí Tân đến văn phòng thị ủy để bảo vệ chính mái nhà của mình.
Phương diện phó chủ tịch thường vụ thành phố La Nam, Vương Tử Quân đề cử phó chủ tịch trước nay chủ quản công tác kêu gọi đầu tư là Lý Nhị Bình. Nếu dựa vào tâm tư của mình thì Vương Tử Quân tình nguyện để cho Nhan Sĩ Tắc làm phó chủ tịch thường vụ thành phố, nhưng sau khi suy xét đến vấn đề cân đối, Vương Tử Quân vẫn đề cử Lý Nhị Bình.
Tuy Vương Tử Quân là bí thư thị ủy, là người nắm quyền ở thành phố La Nam, nhưng ở vài phương diện hắn vẫn phải nắm chắc quy tắc tuần hoàn trong quan trường.
Dù sao Vương Tử Quân còn cần sự giúp đỡ của người bên dưới, nếu phá hỏng một con đường tốt đẹp của mình, căn bản không phải là một hành động của lãnh đạo cao minh.
Lý Nhị Bình tiến thêm một bước hay Nhan Sĩ Tắc tiến thêm một bước cũng là rất tốt, vì lúc này Lý Nhị Bình đã chú tâm dựa vào Vương Tử Quân, cũng xem là một thớt ngựa của Vương Tử Quân.
- Phó chủ tịch Lý Nhị Bình dù là nữ đồng chí, thế nhưng trước nay chị ấy chủ quản khối công tác kêu gọi đầu tư, đã cho ra cống hiến lớn với thành phố La Nam. Đặc biệt là thành tích kêu gọi đầu tư vào năm ngoái thật sự rất tốt, là công thần ở phương diện thu hút tài chính vào La Nam, đối với những đồng chí có biểu hiện tốt thế này, thị ủy nhất định sẽ cho ra lời hứa hẹn tốt đẹp.
Hào Nhất Phong nghe những lời báo cáo của Vương Tử Quân về Lý Nhị Bình, vẻ mặt có chút co rút. Thầm nghĩ cái gì mà công lao kêu gọi đầu tư của Lý Nhị Bình, công tác kêu gọi đầu tư vào năm ngoái không phải là nằm trong tay của Vương Tử Quân cậu sao?
Chẳng qua Hào Nhất Phong nếu nói ra những lời như vậy lại giống như đang đề cao Vương Tử Quân, tất nhiên bí thư Hào sẽ không làm như vậy. Sau khi nghe xong giới thiệu sơ lược của Vương Tử Quân, Hào Nhất Phong chợt cười nói:
- Vậy thì để cho phòng tổ chức khảo sát một chút, sau này sẽ được thường ủy thông qua.
- Một hành động còn hơn một tá cương lĩnh, tôi đề nghị thành phố La Nam chúng ta ở phương diện kêu gọi đầu tư cần đứng trên cơ sở tài chính để trọng điểm lựa chọn phương châm bốn chữ: Mượn nước dâng thuyền, tung lưới đánh cá, cổ vũ cán bộ đảng viên đi ra ngoài, dùng trăm phương ngàn kế vì sự phát triển của địa phương, có tinh thần nhẫn nại chịu đựng khổ cực, toàn lực kêu gọi đầu tư. Tôi tin tưởng có những điều như vậy, chắc chắn tài chính đổ vào đầu tư thành phố La Nam sẽ mạnh mẽ hơn những nơi khác rất nhiều.
Đường Cảnh Ung nhìn Vương Tử Quân mở miệng nói với gương mặt thỏa thuê mãn nguyện, hắn càng cảm thấy vị cán bộ trẻ tuổi này ngoài có bộ dạng cậy tài khinh người làm cho mình không thoải mái thì những phương diện khác căn bản là khá tốt, thế là cười cười nói:
- Tử Quân, tôi có một người bạn học cũ công tác ở ngân hàng nông nghiệp phát triển nông thôn, bây giờ anh ta đang có một phần tài chính, khoảng một tỷ chuẩn bị dùng để phát triển điển hình nông nghiệp. Nếu thành phố La Nam có hạng mục gì tốt, tôi có thể giúp cậu liên lạc với anh ấy.
Phát triển điển hình nông nghiệp!
Vương Tử Quân chợt nghĩ đến phương diện phát triển sản xuất rau sạch. Khi cuộc sống của mọi người dần được đề cao, chất lượng sinh hoạt đều được chú trọng, tất nhiên sẽ có yêu cầu về phương diện chất bảo vệ thực vật và phân bón hóa học.
Rau bình thường chỉ là vài phân tiền, nhưng rau sạch lại có giá từ một đến vài đồng, nếu như có thể sản xuất và đẩy mạnh tiêu thụ, số tiền kiếm được sẽ rất nhiều.
Trong phương án của Vương Tử Quân, hắn thúc đẩy sản nghiệp trồng rau sạch nhưng không đi theo con đường của phía chính quyền, mà ném ra hạng mục, lựa chọn công ty đầu tư, thúc đẩy sản nghiệp phát triển toàn diện.
Không ngờ hạng mục này vừa mới hình thành trong đầu thì Đường Cảnh Ung lại ném cho Vương Tử Quân một phần lễ lớn như vậy, nếu thật sự có thể thu hút được nguồn tài chính kia, như vậy các công ty đầu tư sẽ chen chân nhau chạy đến.
- Cám ơn bí thư Đường, thành phố La Nam chúng tôi chuẩn bị quy hoạch một khu vực trồng rau sạch, nếu tranh thủ được khoản tài chính kia, như vậy sẽ là một sự việc cực kỳ tốt đẹp cho thành phố La Nam.
- Tốt, bây giờ tôi liên lạc với anh ấy, hỏi xem khi nào thì rảnh, sau đó hẹn ra ngoài gặp mặt nói chuyện.
Đường Cảnh Ung nở nụ cười càng thêm ôn hòa với lời cảm tạ chân thành của Vương Tử Quân.
Có đề tài nông nghiệp đặc sắc, quan hệ giữa hai người lại tăng tiến thêm một bước, sau khi uống cạn một chai rượu thì Vương Tử Quân và Đường Cảnh Ung đều có vài phần cảm giác say.
- Bí thư Đường, nhân tuyển thư ký trưởng của ngài có phải là nên đến rồi không? Thời gian gần đây tôi luôn dùng bí thư ủy ban kỷ luật để làm thư ký trưởng văn phòng thị ủy, người ta đã sắp có ý kiến rồi.
Vương Tử Quân biết rõ bây giờ đã đến lúc, dù sao thì bánh ít đi bánh quy lại, thế nên nhanh chóng nói ra đề tài này.
Nếu không đề cập đến vấn đề này, Đường Cảnh Ung xem như chuyện này đã qua. Lúc này Vương Tử Quân nhắc lại chuyện cũ, trên mặt Đường Cảnh Ung chợt có chút mù mờ, nhưng hắn là cao thủ khống chế tâm tình, chỉ sau nháy mắt đã điều chỉnh được tâm tình của mình.
Người trước đó nhờ Đường Cảnh Ung lấy chức vụ này đã trèo lên cành cây cao khác rồi, dù vẫn tỏ ra cực kỳ khách khí với hắn, thế nhưng thực tế lại là bằng mặt không bằng lòng.
Trong quan trường là như vậy, mối liên hệ đơn thuần chỉ liên quan đến hai chữ lợi ích; nếu có lợi thì tất cả quan hệ sẽ chạy đến, nếu không thì tất cả sẽ kéo đi sạch.
Người kia chia tay với mình, Đường Cảnh Ung tuy trong lòng thầm bực bội nhưng cũng không muốn phát tiết lên người đối phương. Người thường đi lên chỗ cao, nước chảy chỗ trũng, ở phương diện nhân sự Đường Cảnh Ung chỉ cho người ta được một vị trí thư ký trưởng văn phòng thị ủy trong khi người khác lại cho ra một vị trí phó chủ tịch thành phố, chẳng lẽ người ta sẽ ở lại sao?
Nói ra thì vị trí phó chủ tịch thành phố cũng không bằng thư ký trưởng văn phòng thị ủy, thế nhưng còn phải xem đó là vị trí thư ký trưởng ở nơi nào, nếu là thư ký trưởng thị ủy La Nam và so sánh với phó chủ tịch thành phố Sơn Viên, như vậy sẽ là hai thái cực khác biệt.
Chưa nói đến phương diện Sơn Viên là tỉnh thành, đơn cử thì các cán bộ lãnh đạo thành phố Sơn Viên đều có vị trí khá cao, như vậy vị trí phó chủ tịch tất nhiên sẽ thắng thư ký trưởng của Đường Cảnh Ung.
Chẳng qua Đường Cảnh Ung lại không nói ra những tình hình thực tế như vậy cho Vương Tử Quân, nếu phàn nàn thì sẽ không còn là một cao thủ khống chế tâm tình. Chỉ sau phút chốc thì hắn đã xóa sạch những cảm giác không vui trong lòng, sau đó cười qua loa nói:
- Khi đó tôi căn bản cũng chưa suy xét cho thấu đáo, bây giờ người kia đã công tác ở sở xây dựng, thế cho nên, Tử Quân, cậu cũng không cần quản ở phương diện này.
Trên sự kiện này Vương Tử Quân cảm thấy mình căn bản không làm gì sai, tuy vị trí thư ký trưởng thấp hơn phó chủ tịch thường vụ một bậc, thế nhưng nếu làm tốt công tác ở vị trí thư ký trưởng, sau này sẽ trực tiếp tiến lên vị trí phó bí thư thị ủy.
Lúc này Đường Cảnh Ung chủ động từ chối vị trí này, Vương Tử Quân tất nhiên sẽ không khờ dại cho rằng Đường Cảnh Ung vì muốn giao hảo tốt với mình, rõ ràng là bên trong có chút khúc mắc, nhưng hắn cũng không hỏi nhiều như vậy.
Vương Tử Quân cùng uống rượu với Đường Cảnh Ung đến mười một giờ, sau đó hai người mới chấm dứt bữa tiệc rượu. Khi lên xe Đường Cảnh Ung chợt nói:
- Tử Quân, cậu công tác ở tỉnh Sơn Nam nhiều năm, cậu cảm thấy nên ra tay từ phương diện nào thì hay nhất?
Vương Tử Quân căn bản có thể coi đây là câu hỏi vào lúc say rượu của Đường Cảnh Ung để không cần trả lời, cũng có thể coi đó là một câu chuyển hướng đề tài. Nhưng hắn lại biết đây chính là câu hỏi quan trọng nhất mà Đường Cảnh Ung muốn nói với mình trong bữa cơm lần này.
Vương Tử Quân có thể biết được tình cảnh của Đường Cảnh Ung vào lúc hiện tại, dù đối phương là phó bí thư thị ủy, thế nhưng còn chưa tạo dựng được lực ảnh hưởng của mình, bây giờ điều bức thiết cần làm chính là tạo nên lực ảnh hưởng cho riêng mình.
Không có người nào cam chịu luồn cúi với người khác, Đường Cảnh Ung cũng muốn tiến thêm một bước. Thế nhưng tiến thêm một bước cũng không phải đơn giản, nếu không có người đề bạt thì phải có thành tích cực kỳ cứng nhắc.
Nếu dựa vào tình huống hiện tại, Đường Cảnh Ung nếu muốn làm ra thành tích thì cũng không dễ dàng gì, muốn có thành tích phải có quyền lợi và lực ảnh hưởng, nhưng Đường Cảnh Ung lại khiếm khuyết cả hai phương diện này.
Khi đến dùng cơm thì Vương Tử Quân đã nghĩ đến vị trí hiện tại của Đường Cảnh Ung, cũng đặt mình vào hoàn cảnh của bí thư Đường để xem xét vấn đề. Vì vậy khi Đường Cảnh Ung lên xe, Vương Tử Quân đã chậm rãi nói ra một câu, phương diện xây dựng đảng cực kỳ quan trọng.
Đường Cảnh Ung ngồi lên xe vốn đã có vài phần men say giống như không nghe được lời nói của Vương Tử Quân. Lúc này Vương Tử Quân cung kính đóng cửa xe lại giúp cho Đường Cảnh Ung, xe chạy về phía trước, trên mặt hắn xuất hiện nụ cười nhàn nhạt.
Tuy Đường Cảnh Ung là một người giỏi che giấu nhưng Vương Tử Quân vẫn nhìn thấy vẻ mặt đối phương giống như đã đạt được mưu đồ, chính hắn gặp mặt Đường Cảnh Ung lần này cũng xem như đạt được mục đích.
Chưa nói thứ gì khác, Đường Cảnh Ung còn mang đến cho Vương Tử Quân một niềm vui bất ngờ.
Vương Tử Quân vốn dành vị trí thư ký trưởng văn phòng thị ủy cho Đường Cảnh Ung sắp xếp bây giờ đã không cần phải ném ra, điều này càng làm cho hắn có thêm một vị trí điều tiết công tác thị ủy La Nam.
Vì tránh đêm dài lắm mộng, sáng sớm hôm sau Vương Tử Quân đã đưa ra yêu cầu đến thăm hỏi bí thư Hào Nhất Phong và chủ tịch Thạch Kiên Quân với văn phòng tỉnh ủy và văn phòng ủy ban nhân dân. Lần này Vương Tử Quân không đến gặp Thạch Kiên Quân trước, hắn đến gặp người trước nay không hòa thuận với mình, là bí thư Hào Nhất Phong.
Sau khi nhận được thông báo, Vương Tử Quân thành thật đi đến phòng làm việc của Hào Nhất Phong, chờ đợi bí thư Hào Nhất Phong tiếp kiến.
Hào Nhất Phong cũng không để cho Vương Tử Quân chờ lâu, mười phút sau Vương Tử Quân được thư ký của bí thư Hào Nhất Phong đưa vào trong phòng.
- Tử Quân đến đấy à, ngồi đi.
Hào Nhất Phong cũng không phê duyệt văn kiện như trước kia, sau khi Vương Tử Quân đi vào phòng, lão khoát tay tỏ ý cho Vương Tử Quân ngồi xuống.
Vương Tử Quân chào bí thư Hào Nhất Phong một tiếng, sau đó quy củ ngồi xuống chiếc ghế sa lông đối diện với lãnh đạo. Tuy hắn và Hào Nhất Phong đã giao thủ với nhau không ít lân, thế nhưng thái đội vẫn phải làm cho tốt.
Sau khi thư ký vào phòng pha trà và đóng cửa đi ra, Hào Nhất Phong mới mở miệng:
- Tử Quân, lần này tôi thật sự cảm thấy bất ngờ với tình huống thượng cấp định vị thành phố trọng tâm của tỉnh Sơn Nam. Tôi biết rõ thượng cấp có suy xét của mình, thay đổi như vậy nhất định sẽ làm cho cán bộ nhân dân thành phố La Nam bị tổn thương, nhưng cậu là lãnh đạo đứng đầu thành phố, cậu nhất định phải tìm mọi cách động viên mọi người, cố gắng điều chỉnh cảm xúc không tốt.
- Đối với tỉnh ủy thì bàn tay đều là thịt, tôi và các vị thường ủy tỉnh ủy nhất trí đối với thành phố La Nam cũng có cảm tình với thành phố Tam Hồ. Tuy lúc này thành phố Tam Hồ làm thành phố trọng tâm, thế nhưng mong cậu tin tưởng, tỉnh ủy sẽ nhất định công bằng với từng thành phố, sẽ giúp đỡ mạnh mẽ các thành phố còn lại.
Hào Nhất Phong nói những lời rất đường hoàng, thực chất Vương Tử Quân biết rõ Hào Nhất Phong nói đến phương diện giúp đỡ thành phố La Nam, căn bản chỉ là giúp đỡ trên tinh thần mà thôi, đối phương căn bản không muốn giúp đỡ ở những phương diện khác.
Nhưng nên cảm tạ thì phải cảm tạ, thế là Vương Tử Quân vẫn có biểu hiện cảm động rơi nước mắt, tiến hành cảm tạ sự ủng hộ to lớn của bí thư Hào Nhất Phong. Hắn cũng tỏ vẻ nhất định cố gắng, anh dũng chiến đấu, tuyệt đối không phụ lòng kỳ vọng của bí thư Nhất Phong.
Trong bầu không khí hài hòa như vậy, Vương Tử Quân đã thuận tiện nói ra hai nhân tuyển cho hai vị trí thường ủy thị ủy còn trống, mong bí thư Hào Nhất Phong giúp đỡ.
Hào Nhất Phong cũng nhanh chóng hiểu ra vấn đề, Vương Tử Quân sở dĩ dịu dàng ngoan ngoãn như vậy cũng vì có điều kiện, dù là đối với Hào Nhất Phong hay với tỉnh Sơn Nam đều có điều kiện, hơn nữa điều kiện cũng khá cao, đó chính là nhân sự của thành phố La Nam. Sau sự kiện Lục Ngọc Hùng thì Hào Nhất Phong đã buông tay với phương diện nhân sự thành phố La Nam, bắt đầu thực hiện lời hứa với Vương Tử Quân trước đó, vì thân phận của lão căn bản không thể nào thay đổi lời hứa trước kia được.
Chẳng qua Hào Nhất Phong không đổi ý nhưng không có nghĩa là không níu kéo một chút, nhưng bây giờ lão vừa nói sẽ cố gắng giúp đỡ công tác của thành phố La Nam và Vương Tử Quân, bây giờ Vương Tử Quân nói ra hai vị trí thường ủy thị ủy, điều này làm lão không thể nào không mở miệng.
- Năng lực của hai đồng chí cậu nhắc đến là thế nào?
Hào Nhất Phong tuy trong lòng hiểu rõ, biết rõ hai người kia là tâm phúc của Vương Tử Quân, thế nhưng vẫn cố gắng lên tiếng hỏi.
Vương Tử Quân đề cử Đổng Trí Tân vào vị trí thư ký trưởng văn phòng thị ủy. Trước kia Đổng Trí Tân là thư ký của Vương Tử Quân, nhưng nhìn vào lý lịch thì người này căn bản không chút tì vết, vì trước kia từng là chủ tịch huyện, lại có hơn mười năm làm nhân viên liên lạc nghiên cứu cấp huyện, bây giờ đang phụ trách hạng mục đường cao tốc Sơn La. Lúc này Vương Tử Quân muốn đưa Đổng Trí Tân đến văn phòng thị ủy để bảo vệ chính mái nhà của mình.
Phương diện phó chủ tịch thường vụ thành phố La Nam, Vương Tử Quân đề cử phó chủ tịch trước nay chủ quản công tác kêu gọi đầu tư là Lý Nhị Bình. Nếu dựa vào tâm tư của mình thì Vương Tử Quân tình nguyện để cho Nhan Sĩ Tắc làm phó chủ tịch thường vụ thành phố, nhưng sau khi suy xét đến vấn đề cân đối, Vương Tử Quân vẫn đề cử Lý Nhị Bình.
Tuy Vương Tử Quân là bí thư thị ủy, là người nắm quyền ở thành phố La Nam, nhưng ở vài phương diện hắn vẫn phải nắm chắc quy tắc tuần hoàn trong quan trường.
Dù sao Vương Tử Quân còn cần sự giúp đỡ của người bên dưới, nếu phá hỏng một con đường tốt đẹp của mình, căn bản không phải là một hành động của lãnh đạo cao minh.
Lý Nhị Bình tiến thêm một bước hay Nhan Sĩ Tắc tiến thêm một bước cũng là rất tốt, vì lúc này Lý Nhị Bình đã chú tâm dựa vào Vương Tử Quân, cũng xem là một thớt ngựa của Vương Tử Quân.
- Phó chủ tịch Lý Nhị Bình dù là nữ đồng chí, thế nhưng trước nay chị ấy chủ quản khối công tác kêu gọi đầu tư, đã cho ra cống hiến lớn với thành phố La Nam. Đặc biệt là thành tích kêu gọi đầu tư vào năm ngoái thật sự rất tốt, là công thần ở phương diện thu hút tài chính vào La Nam, đối với những đồng chí có biểu hiện tốt thế này, thị ủy nhất định sẽ cho ra lời hứa hẹn tốt đẹp.
Hào Nhất Phong nghe những lời báo cáo của Vương Tử Quân về Lý Nhị Bình, vẻ mặt có chút co rút. Thầm nghĩ cái gì mà công lao kêu gọi đầu tư của Lý Nhị Bình, công tác kêu gọi đầu tư vào năm ngoái không phải là nằm trong tay của Vương Tử Quân cậu sao?
Chẳng qua Hào Nhất Phong nếu nói ra những lời như vậy lại giống như đang đề cao Vương Tử Quân, tất nhiên bí thư Hào sẽ không làm như vậy. Sau khi nghe xong giới thiệu sơ lược của Vương Tử Quân, Hào Nhất Phong chợt cười nói:
- Vậy thì để cho phòng tổ chức khảo sát một chút, sau này sẽ được thường ủy thông qua.
/1843
|