Cũng không phải, nếu ban ngành xảy ra vấn đề thì người đến không phải là phòng văn thư, mà là ủy ban kỷ luật hoặc phòng tổ chức mới đúng.
Trong đầu chợt lóe lên vài ý nghĩ, Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát, sau đó chuông điện thoại lại vang lên. Lần này cũng không phải là điện thoại trong tay Khương Long Cương, là điện thoại của Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân nhìn qua dãy số điện thoại, hắn trầm giọng nói với đầu dây bên kia:
- Thư ký trưởng Kim, tôi là Vương Tử Quân.
- Bí thư Vương, tôi vừa nhận được điện thoại của một người bạn trong trường đảng tỉnh ủy, nói là phòng văn thư tỉnh ủy phái một vị trưởng phòng xuống thành phố chúng ta điều tra sự việc bồi thường làm đường cao tốc Sơn La.
Kim Điền Lạc nói, giọng điệu cực kỳ nghiêm túc.
“ Đường cao tốc Sơn La? “
Vương Tử Quân có chút sững sốt, sau đó hắn khẽ nói:
- Có phải có chuyện gì xảy ra không?
- Tôi nghe người bạn học này nói, hình như vấn đề được quần chúng phản ánh lên tỉnh, thế là lãnh đạo tỉnh ủy cho ra chỉ thị, yêu cầu phòng văn thư điều tra vụ này.
Đường cao tốc Sơn La do khối chính quyền thành phố La Nam phụ trách, Vương Tử Quân còn đặc biệt sắp xếp Đổng Trí Tân theo sát, thường nghe báo cáo của Đổng Trí Tân. Dựa theo báo cáo tìh các khoản bồi thường đã được đưa đến cho các hộ gia đình, vì sao còn có người vì việc này mà lên tỉnh tố cáo chứ?
Nhưng chỉ ngay sau đó tâm tư của Vương Tử Quân đã rơi lên phòng văn thư, đối với tỉnh Sơn Nam thì những chuyện liên quan đến bồi thường thế này chỉ là nhỏ nhặt với phòng văn thư, thế nhưng một chuyện nhỏ lại để cho phòng văn thứ phái một vị phó phòng xuống điều tra, rõ ràng có người không muốn thành phố La Nam có danh tiếng quá lớn.
- À, anh liên hệ với các đồng chí phòng văn thư tỉnh ủy, tìm hiểu xem vị phó phòng văn thư lần này xuống phụ trách công tác là ai, tranh thủ thời gian đón đầu theo chân bọn họ.
Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi mở miệng phân phó:
- Cố gắng phối hợp công tác với phòng văn thư tỉnh ủy.
- Vâng, bí thư Vương, anh xem Trí Tân bên kia nên làm thế nào?
Kim Điền Lạc cũng không nói hết lời nhưng ý nghĩa lại quá rõ ràng, Vương Tử Quân hiểu rõ ý nghĩ của Kim Điền Lạc, lúc này nên thông báo cho Đổng Trí Tân, hỏi xem rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.
Vương Tử Quân đưa tay sờ lên mặt, hắn dùng giọng không quan tâm nói:
- Anh gọi điện thoại cho Đổng Trí Tân, hỏi xem có vấn đề trong công tác đền bù giải phóng mặt bằng với nhân dân hay không?
Vương Tử Quân cúp điện thoại và rơi vào trầm ngâm, đúng lũ này xe chạy đến khu văn phòng thị ủy.
Lúc này Khương Long Cương thật sự đứng ngồi không yên, dù tâm tình của hắn đã chạy đến nhà bạn gái, thế nhưng loại chuyện này xảy ra thì hắn làm sao còn tâm tư xin nghỉ? Dù sao bây giờ cũng là lúc mà bí thư Vương cần người nhất, hắn là thư ký thì tất nhiên càng không thể rời khỏi lãnh đạo vào lúc này được.
- Đức Trụ, đưa Long Cương đến nhà bạn gái, để cho trưởng khoa Trương được tận hưởng tình huống đưa đón bằng xe riêng, an phận làm người nhưng phải ngẩng cao đầu làm việc.
Vương Tử Quân mở cửa xe, hắn vừa bước xuống vừa nói với lái xe Lý Đức Trụ.
- Bí thư Vương, ăn cơm khi nào cũng được, lúc này công tác đang bề bộn, sao tôi có thể bỏ đi cho được?
Khương Long Cương nghe thấy những lời của lãnh đạo, hắn thấy lúc này Vương Tử Quân còn lo nghĩ cho mình, thế là trong lòng bùng lên cảm giác cảm kích.
Vương Tử Quân cười cười nói:
- Cái này thì tính là gì? Chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, phong văn thư đến điều tra cũng không sao, xanh sẽ là xanh đỏ sẽ là đỏ, nếu có vấn đề thì chúng ta sửa đổi, nếu không thì sẽ là một sự kiện quảng cáo cho đường cao tốc Sơn La.
Khương Long Cương nhìn vẻ mặt tiêu sái của Vương Tử Quân, trong đầu liên tục lóe lên nhiều ý nghĩ. Khi hắn còn chuẩn bị kiên trì thì Vương Tử Quân đã khoát tay nói:
- Nhiệm vụ của cậu bây giờ là làm tốt công tác gia đình, còn những chuyện khác, cậu cũng không cần quan tâm. Đức Trụ, nhanh tay lên.
Vương Tử Quân nói rồi đã bước xuống xe, khi hắn xuống xe thì điện thoại lại vang lên.
Lúc này là Lý Quý Niên gọi điện thoại đến, trong điện thoại Lý Quý Niên khẽ nói:
- Bí thư Vương, tôi vừa nghe phòng văn thư báo cáo, nói là trên tỉnh phái người xuống điều tra sự việc đền bù ở thành phố chúng ta có phải không?
Vương Tử Quân cười cười nói:
- Bộ chỉ huy đường cao tốc Sơn La đã có báo cáo với tôi về chuyện đền bù đường cao tốc Sơn La, phương diện đền bù cho bên dưới như thế nào, chúng ta đã xuất tiền đầy đủ, bọn họ muốn đến điều tra thì cứ tự nhiên...
- Bí thư Vương, anh thấy có khả năng công tác ở phía đường cao tốc Sơn La làm không tốt, thế nên người ta mới nhảy xuống giữ bím tóc của mình không?
Lý Quý Niên dùng giọng suy xét sâu xa nói.
Vương Tử Quân cũng hiểu nổi lo lắng của Lý Quý Niên, hắn dù cảm thấy thất vọng vì đến vị trí này rồi mà chủ tịch thành phố như đối phương vẫn còn không có phong độ bảo trì sự bình thản, thế nhưng hắn vẫn cười nói:
- Dám để tóc thì cũng không sợ người ta nắm lấy.
Lý Quý Niên cũng không tiếp tục dây dưa ở phương diện này, người phụ trách cao nhất ở đường cao tốc Sơn La chính là thư ký tiền nhiệm của Vương Tử Quân, bây giờ rõ ràng đang có tiêu chí của Vương Tử Quân trên người. Cho dù Đổng Trí Tân có vấn đề gì, cũng không liên quan đến Lý Quý Niên hắn.
- Bí thư Vương, ngài xem chúng ta có nên đi một chuyến đến gặp mặt các đồng chí phòng văn thư tỉnh ủy hay không? Để bày tỏ lòng hoan nghênh của thành phố La Nam với bọn họ?
- Không cần, người ta nếu lén lút đi xuống, hai người chúng ta cũng không cần ra mặt, tôi sẽ cho thư ký trưởng Kim xử lý sắp xếp vụ này.
Vương Tử Quân nói rồi đi vào phòng làm việc của mình.
Lý Quý Niên nói thêm hai câu với Vương Tử Quân, sau đó cúp điện thoại. Vương Tử Quân lại quay lại bàn làm việc của mình, hắn rót cho mình một ly trà, chậm rãi thưởng thức.
- Tút tút tút.
Tiếng chuông điện thoại lại vang lên, Vương Tử Quân nhìn số gọi đến, hắn nghe máy.
- Bí thư Vương, là tôi, Trí Tân.
Giọng nói của Đổng Trí Tân truyền đến từ đầu dây bên kia.
Vương Tử Quân thật sự rất tín nhiệm ái tướng tâm phúc của mình, hắn cười cười nói:
- Trí Tân, anh có đang bận rộn gì không?
- Tôi đang chạy đến Đỗ Gia Trang, là Đỗ Gia Trang ở huyện Hồ Tây. Vừa rồi thư ký trưởng Kim gọi điện thoại đến, nói là có người phản ánh với tỉnh ủy về phương diện đền bù giải phóng mặt bằng đường cao tốc Sơn La, thế cho nên tôi nhanh chóng chạy qua.
Đổng Trí Tân nói, giọng điệu cực kỳ bình tĩnh.
Đổng Trí Tân với lời nói bình tĩnh làm cho trái tim của Vương Tử Quân treo lên cao cũng hạ xuống không ít, hắn cười cười nói:
- Các anh đã làm tốt chuyện đền bù giải tỏa chưa?
- Bí thư Vương cứ yên tâm, chúng tôi đã đựa vào tiêu chuẩn đền bù giải tỏa của quốc gia để phân phát tiền đến từng gia đình, tuyệt đối không có bất kỳ vấn đề nào xuất hiện ở bất kỳ hộ dân nào.
Đổng Trí Tân dùng giọng chém đinh chặt sắt nói với Vương Tử Quân.
Trong đầu chợt lóe lên vài ý nghĩ, Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát, sau đó chuông điện thoại lại vang lên. Lần này cũng không phải là điện thoại trong tay Khương Long Cương, là điện thoại của Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân nhìn qua dãy số điện thoại, hắn trầm giọng nói với đầu dây bên kia:
- Thư ký trưởng Kim, tôi là Vương Tử Quân.
- Bí thư Vương, tôi vừa nhận được điện thoại của một người bạn trong trường đảng tỉnh ủy, nói là phòng văn thư tỉnh ủy phái một vị trưởng phòng xuống thành phố chúng ta điều tra sự việc bồi thường làm đường cao tốc Sơn La.
Kim Điền Lạc nói, giọng điệu cực kỳ nghiêm túc.
“ Đường cao tốc Sơn La? “
Vương Tử Quân có chút sững sốt, sau đó hắn khẽ nói:
- Có phải có chuyện gì xảy ra không?
- Tôi nghe người bạn học này nói, hình như vấn đề được quần chúng phản ánh lên tỉnh, thế là lãnh đạo tỉnh ủy cho ra chỉ thị, yêu cầu phòng văn thư điều tra vụ này.
Đường cao tốc Sơn La do khối chính quyền thành phố La Nam phụ trách, Vương Tử Quân còn đặc biệt sắp xếp Đổng Trí Tân theo sát, thường nghe báo cáo của Đổng Trí Tân. Dựa theo báo cáo tìh các khoản bồi thường đã được đưa đến cho các hộ gia đình, vì sao còn có người vì việc này mà lên tỉnh tố cáo chứ?
Nhưng chỉ ngay sau đó tâm tư của Vương Tử Quân đã rơi lên phòng văn thư, đối với tỉnh Sơn Nam thì những chuyện liên quan đến bồi thường thế này chỉ là nhỏ nhặt với phòng văn thư, thế nhưng một chuyện nhỏ lại để cho phòng văn thứ phái một vị phó phòng xuống điều tra, rõ ràng có người không muốn thành phố La Nam có danh tiếng quá lớn.
- À, anh liên hệ với các đồng chí phòng văn thư tỉnh ủy, tìm hiểu xem vị phó phòng văn thư lần này xuống phụ trách công tác là ai, tranh thủ thời gian đón đầu theo chân bọn họ.
Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi mở miệng phân phó:
- Cố gắng phối hợp công tác với phòng văn thư tỉnh ủy.
- Vâng, bí thư Vương, anh xem Trí Tân bên kia nên làm thế nào?
Kim Điền Lạc cũng không nói hết lời nhưng ý nghĩa lại quá rõ ràng, Vương Tử Quân hiểu rõ ý nghĩ của Kim Điền Lạc, lúc này nên thông báo cho Đổng Trí Tân, hỏi xem rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.
Vương Tử Quân đưa tay sờ lên mặt, hắn dùng giọng không quan tâm nói:
- Anh gọi điện thoại cho Đổng Trí Tân, hỏi xem có vấn đề trong công tác đền bù giải phóng mặt bằng với nhân dân hay không?
Vương Tử Quân cúp điện thoại và rơi vào trầm ngâm, đúng lũ này xe chạy đến khu văn phòng thị ủy.
Lúc này Khương Long Cương thật sự đứng ngồi không yên, dù tâm tình của hắn đã chạy đến nhà bạn gái, thế nhưng loại chuyện này xảy ra thì hắn làm sao còn tâm tư xin nghỉ? Dù sao bây giờ cũng là lúc mà bí thư Vương cần người nhất, hắn là thư ký thì tất nhiên càng không thể rời khỏi lãnh đạo vào lúc này được.
- Đức Trụ, đưa Long Cương đến nhà bạn gái, để cho trưởng khoa Trương được tận hưởng tình huống đưa đón bằng xe riêng, an phận làm người nhưng phải ngẩng cao đầu làm việc.
Vương Tử Quân mở cửa xe, hắn vừa bước xuống vừa nói với lái xe Lý Đức Trụ.
- Bí thư Vương, ăn cơm khi nào cũng được, lúc này công tác đang bề bộn, sao tôi có thể bỏ đi cho được?
Khương Long Cương nghe thấy những lời của lãnh đạo, hắn thấy lúc này Vương Tử Quân còn lo nghĩ cho mình, thế là trong lòng bùng lên cảm giác cảm kích.
Vương Tử Quân cười cười nói:
- Cái này thì tính là gì? Chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, phong văn thư đến điều tra cũng không sao, xanh sẽ là xanh đỏ sẽ là đỏ, nếu có vấn đề thì chúng ta sửa đổi, nếu không thì sẽ là một sự kiện quảng cáo cho đường cao tốc Sơn La.
Khương Long Cương nhìn vẻ mặt tiêu sái của Vương Tử Quân, trong đầu liên tục lóe lên nhiều ý nghĩ. Khi hắn còn chuẩn bị kiên trì thì Vương Tử Quân đã khoát tay nói:
- Nhiệm vụ của cậu bây giờ là làm tốt công tác gia đình, còn những chuyện khác, cậu cũng không cần quan tâm. Đức Trụ, nhanh tay lên.
Vương Tử Quân nói rồi đã bước xuống xe, khi hắn xuống xe thì điện thoại lại vang lên.
Lúc này là Lý Quý Niên gọi điện thoại đến, trong điện thoại Lý Quý Niên khẽ nói:
- Bí thư Vương, tôi vừa nghe phòng văn thư báo cáo, nói là trên tỉnh phái người xuống điều tra sự việc đền bù ở thành phố chúng ta có phải không?
Vương Tử Quân cười cười nói:
- Bộ chỉ huy đường cao tốc Sơn La đã có báo cáo với tôi về chuyện đền bù đường cao tốc Sơn La, phương diện đền bù cho bên dưới như thế nào, chúng ta đã xuất tiền đầy đủ, bọn họ muốn đến điều tra thì cứ tự nhiên...
- Bí thư Vương, anh thấy có khả năng công tác ở phía đường cao tốc Sơn La làm không tốt, thế nên người ta mới nhảy xuống giữ bím tóc của mình không?
Lý Quý Niên dùng giọng suy xét sâu xa nói.
Vương Tử Quân cũng hiểu nổi lo lắng của Lý Quý Niên, hắn dù cảm thấy thất vọng vì đến vị trí này rồi mà chủ tịch thành phố như đối phương vẫn còn không có phong độ bảo trì sự bình thản, thế nhưng hắn vẫn cười nói:
- Dám để tóc thì cũng không sợ người ta nắm lấy.
Lý Quý Niên cũng không tiếp tục dây dưa ở phương diện này, người phụ trách cao nhất ở đường cao tốc Sơn La chính là thư ký tiền nhiệm của Vương Tử Quân, bây giờ rõ ràng đang có tiêu chí của Vương Tử Quân trên người. Cho dù Đổng Trí Tân có vấn đề gì, cũng không liên quan đến Lý Quý Niên hắn.
- Bí thư Vương, ngài xem chúng ta có nên đi một chuyến đến gặp mặt các đồng chí phòng văn thư tỉnh ủy hay không? Để bày tỏ lòng hoan nghênh của thành phố La Nam với bọn họ?
- Không cần, người ta nếu lén lút đi xuống, hai người chúng ta cũng không cần ra mặt, tôi sẽ cho thư ký trưởng Kim xử lý sắp xếp vụ này.
Vương Tử Quân nói rồi đi vào phòng làm việc của mình.
Lý Quý Niên nói thêm hai câu với Vương Tử Quân, sau đó cúp điện thoại. Vương Tử Quân lại quay lại bàn làm việc của mình, hắn rót cho mình một ly trà, chậm rãi thưởng thức.
- Tút tút tút.
Tiếng chuông điện thoại lại vang lên, Vương Tử Quân nhìn số gọi đến, hắn nghe máy.
- Bí thư Vương, là tôi, Trí Tân.
Giọng nói của Đổng Trí Tân truyền đến từ đầu dây bên kia.
Vương Tử Quân thật sự rất tín nhiệm ái tướng tâm phúc của mình, hắn cười cười nói:
- Trí Tân, anh có đang bận rộn gì không?
- Tôi đang chạy đến Đỗ Gia Trang, là Đỗ Gia Trang ở huyện Hồ Tây. Vừa rồi thư ký trưởng Kim gọi điện thoại đến, nói là có người phản ánh với tỉnh ủy về phương diện đền bù giải phóng mặt bằng đường cao tốc Sơn La, thế cho nên tôi nhanh chóng chạy qua.
Đổng Trí Tân nói, giọng điệu cực kỳ bình tĩnh.
Đổng Trí Tân với lời nói bình tĩnh làm cho trái tim của Vương Tử Quân treo lên cao cũng hạ xuống không ít, hắn cười cười nói:
- Các anh đã làm tốt chuyện đền bù giải tỏa chưa?
- Bí thư Vương cứ yên tâm, chúng tôi đã đựa vào tiêu chuẩn đền bù giải tỏa của quốc gia để phân phát tiền đến từng gia đình, tuyệt đối không có bất kỳ vấn đề nào xuất hiện ở bất kỳ hộ dân nào.
Đổng Trí Tân dùng giọng chém đinh chặt sắt nói với Vương Tử Quân.
/1843
|