Vương Tử Quân nghe lời giải thích của Kim Điền Lạc, hắn hiểu ý nghĩ của vị thư ký trưởng này. Hắn dùng ánh mắt bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Kim Điền Lạc, cũng không tiếp tục lên tiếng.
Khi Kim Điền Lạc cảm thấy có chút khó hiểu thì chợt nghe thấy tiếng còi hơi vang lên, một chiếc xem màu đen giống hệt như của Kim Điền Lạc chợt chạy đến dừng lại bên cạnh xe của Kim Điền Lạc.
Bí thư ủy ban tư pháp Tống Ích Dân vừa đẩy cửa bước ra vừa nói:
- Bí thư Vương, vừa rồi tôi nghe các đồng chí cục công an nói anh đến đây kiểm tra công tác, vừa vặn tôi cũng muốn đi xem công tác xây dựng tòa án, thế là tiện đường chạy đến, anh xem có nên để Mễ Hoa Lâm báo cáo hay không?
Tống Ích Dân dù nói mình vô tình gặp mặt lãnh đạo, thế nhưng đám người nơi đây đều hiểu đó chỉ là cái cớ. Thậm chí Đổng Trí Tân còn suy đoán xem có phải là Tống Ích Dân vừa nghe nói Vương Tử Quân ở chỗ này thì đã vội vàng chạy đến hay không?
Nụ cười trên mặt Vương Tử Quân càng trở nên bất đắc dĩ, mình không ở trong phòng mà ra ngoài này đón người, không ngờ lại làm cho Tống Ích Dân và Kim Điền Lạc sinh ra hiểu lầm như vậy.
Nhưng hắn cũng hiểu thái độ của hai người kia, đặc biệt là của Kim Điền Lạc. Bình thường mình đi ra ngoài đều đưa Kim Điền Lạc theo, đều có mặt thư ký trưởng Kim ở bên cạnh, bây giờ mình đưa theo Đổng Trí Tân ra ngoài đầu đường đón người, khó tránh khỏi tình huống thư ký trưởng Kim nghĩ này nọ.
Vương Tử Quân khoát tay áo với Tống Ích Dân, hắn trầm giọng nói:
- Bí thư Ích Dân, tôi đến đây kiểm tra công tác, anh cũng đừng làm cho các đồng chí cục công an phải chạy tới chạy lui náo loạn, cứ để bọn họ thực hiện công tác của mình là được.
Tống Ích Dân đồng ý một tiếng, hắn cầm điện thoại lên gọi cho cục trưởng cục công an Mễ Hoa Lâm, nhưng vừa nói được hai câu thì đã phải cười nói:
- Bí thư Vương, nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến, Mễ Hoa Lâm nói là đã đến rồi, anh xem.
Vương Tử Quân nhìn theo ngón tay của Tống Ích Dân, chợt thấy một chiếc xe cảnh sát từ phương xa chạy đến như bay. Hắn nhìn chiếc xe cảnh sát kia mà càng thêm nhức đầu.
Đổng Trí Tân không biết Vương Tử Quân tiếp đón người nào, thế nhưng lúc này thấy có nhiều người xuất hiện, hăn cũng hiểu sự việc hôm nay có chút phiền toái.. Nhưng hắn chỉ là một thư ký, bây giờ có nhiều lãnh đạo ở đây, hắn cũng không tiện tỏ thái độ.
Lát sau Mễ Hoa Lâm xuống xe rồi đi đến trước mặt Vương Tử Quân, hắn chào một cái theo thói quen, giọng điệu rất lớn:
- Bí thư Vương, cục công an thành phố đang giám sát xây dựng một đồn công an, cố gắng hoàn thành trong thời gian một tháng, coi như hộ tống thành phố phát triển kinh tế, Mễ Hoa Lâm mong bí thư Vương cho ra chỉ thị.
- Tốt, ổn định là đại sự, ổn định áp đảo tất cả, hoàn cảnh phát triển kinh tế là cực kỳ quan trọng, cục công an nhất định phải phối hợp tốt với các phương diện công tác, phải làm tốt hoàn cảnh thành phố La Nam.
Tuy Vương Tử Quân cực kỳ muốn nói Mễ Hoa Lâm không cần đến đây, thế nhưng người ta đã có mặt và báo cáo, còn nói được gì nữa? Không phải chối bỏ tính tích cực công tác của người ta sao?
- Toét, toét!
Tiếng kèn xe hơi vang lên, chợt thấy chủ tịch Lý Quý Niên và phó chủ tịch thường vụ Hà Khởi Duệ từ trên một chiếc xe bước xuống. Còn chưa đi đến bên cạnh Vương Tử Quân thì Lý Quý Niên đã cười nói:
- Bí thư Vương, thật sự trùng hợp, anh cũn đến kiểm tra tình huống đập chứa nước sao? Tôi và chủ tịch Hà nghĩ rằng đến kiểm tra đập chứa nước và báo cáo với ngài, vừa vặn gặp mặt ngài ở chỗ này.
Vương Tử Quân bắt tay Lý Quý Niên, thật sự cảm thấy hết chỗ nói. Hắn thật sự không ngờ mình chỉ là không nhịn được chút kích động mà cho ra động tĩnh lớn như vậy, nhưng Lý Quý Niên đã nói như thế, hắn chỉ có thể gật đầu nói tốt.
Mọi người đứng nói chuyện với nhau, đúng lúc một chiếc xe việt dã màu trắng chạy đến như bay.
Vương Tử Quân đang nói chuyện với Lý Quý Niên, khi thấy chiếc xe việt dã chạy đến thì tiến lên nghênh đón.
Xe quân dụng, Vương Tử Quân đến đón ai vậy? Khi mọi người đang thầm suy đoán thì đã thấy cửa xe mở ra, một người phụ nữ tuy không mặc quân trang nhưng lại làm cho người ta sinh ra cảm giác anh hùng khí khái đi xuống xe.
Mạc Tiểu Bắc nhìn Vương Tử Quân với nhóm người tiền hô hậu ủng mà khẽ nở nụ cười, lúc này Vương Tử Quân cũng nở nụ cười bất đắc dĩ với Mạc Tiểu Bắc. Vốn hắn rất kích động vì được gặp vợ, bây giờ thuộc hạ kéo đến quá đông, hắn đành phải áp chế cảm giác trong lòng.
Khi thấy Vương Tử Quân đi ra nghênh đón một người phụ nữ trẻ đẹp, đám người thành phố La Nam cảm thấy có chút xấu hổ, giống như thật sự rất muốn tìm một chiếc lỗ nào đó để chui xuống. Đặc biệt là thư ký trưởng Kim Điền Lạc, hắn càng cảm thấy vã mồ hôi lạnh.
Nếu như người phụ nữ kia là người tình của Vương Tử Quân, bí thư Vương muốn che giấu tai mắt mọi người đến đây nghênh đón, chính mình không những không hiểu ý còn chạy đến, không phải là vỗ mông ngựa lên đùi ngựa sao? Hắn nghĩ đến hậu quả biến hay thành dở của mình, thế là chợ cảm thấy lòng trung thành của mình đã làm ra chuyện xấu.
- Chủ tịch Lý, tôi giới thiệu cho mọi người, đây là vợ của tôi, tên là Mạc Tiểu Bắc. Lúc này cô ấy được phái đến công tác ở phân khu thành phố La Nam.
Vương Tử Quân nhìn thấy vẻ xấu hổ trong mắt đám người chung quanh, thế là vội vàng lên tiếng giải vây.
Lý Quý Niên có chút không biết phải làm sao, hắn cũng không ngờ mình căng thẳng chạy đến, trên đường thúc giục lái xe chạy như bay, nóng lỏng như lửa đốt chạy đến đây, rõ ràng lại gặp phải tình huống này. Vương Tử Quân đi đến đây nghênh đón một người phụ nữ, hơn nữa người phụ nữ này lại xinh đẹp chói mắt, chỉ có thể nhìn, khó thể nhìn thẳng.
Đón phụ nữ, Lý Quý Niên biết rõ, nhưng mấy ai hiểu cho rõ, đây là điều tuyệt đối không nên nói ra ngoài. Lúc này nhóm mình ở đây gặp được nhân tình của Vương Tử Quân, làm sao cho phải đây?
Lý Quý Niên nghĩ đến tình huống Vương Tử Quân cực kỳ hùng mạnh, dục vọng khiêu chiến Vương Tử Quân từ khi mới đến thành phố la nam đã được hắn chôn giấu từ sâu trong lòng, bây giờ thấy người phụ nữ trẻ tuổi kia thì giống như bừng bừng bùng phát. Nhưng sau khi nghe Vương Tử Quân mở miệng giới thiệu, hắn thành thật áp chế dục vọng của mình.
Đây là Mạc Tiểu Bắc vợ tôi, sau khi nghe câu giới thiệu rõ ràng sáng tỏ như vậy thì gương mặt cứng nhắc của Lý Quý Niên đã nở nụ cười sáng lạn. Hắn muốn vươn tay ra, thế nhưng khi nhìn người phụ nữ xinh đẹp như hoa, lại cảm thấy mình đưa tay ra là đường đột, thật sự không hay. Hắn dứt khoát dùng bất biến đối ứng với vạn biến, chỉ đứng nở nụ cười mà thôi. Sau đó hắn mới dùng giọng chân thành nói:
- Đồng chí Tiểu Bắc, chào mừng chị đến thành phố La Nam. Chị đến thật sự là cho chúng tôi một viên thuốc an thần, bí thư Vương vì thành phố Đông Bộ mà cả ngày bận rộn, công tác rất vất vả, thật sự cần có một người đến quan tâm chăm sóc.
Lý Quý Niên mở miệng thì đám người chúng quanh cũng xem như bừng tỉnh, trong lòng thầm nghĩ đây là cơ hội nịnh hót rất hiếm có. Thì ra đó là vợ của bí thư Vương, thế là tình huống tiền hô hậu ủng hôm nay tuy có chút phô trương nhưng thật sự là không có vấn đề.
Kim Điền Lạc nghĩ đến đây thì bất chấp quy củ, sau khi Lý Quý Niên nói xong thì cười nói:
- Đồng chí Tiểu Bắc, tôi đã sớm nghe nói chị sắp đến, hoan nghênh, hoan nghênh.
Đám người nơi đây chợt giống như được đại xá, ai ai cũng cực kỳ nhiệt tình. Vương Tử Quân nhìn thấy mọi người lên tiếng mà thật sự có chút lo lắng, Mạc Tiểu Bắc là người có tính cách lãnh đạm, chỉ sợ vợ mình không đối phó được tình cảnh này. Dù sao thì nàng luôn lạnh nhạt với tất cả, thật sự là đối với ai cũng như vậy.
- Cảm ơn mọi người.
Mạc Tiểu Bắc khẽ nói ra bốn chữ rồi ngậm miệng không tiếp tục. Nếu như đây là dân thường nói ra, chỉ sợ người ta sẽ cảm thấy nó thật sự quá mức kiêu ngạo, ít nhất cũng phải có lễ phép tối thiểu chứ? Nhưng lời này được nói ra từ miệng Mạc Tiểu Bắc, cũng không ai thấy không ổn, ngược lại còn làm cho người ta sinh ra cảm giác nó rất đúng đắn.
Điều này cũng khó tránh khỏi liên quan đến phương diện lực quyến rũ, thật sự là cách biệt không nhỏ.
- Oa oa oa.
Khi đám người Lý Quý Niên đang định nói thêm hai câu khách sáo, đột nhiên tiếng khóc trẻ con vang lên. Vương Tử Quân vốn đang nhìn xem Mạc Tiểu Bắc ứng phó với đám người Lý Quý Niên như thế nào, bây giờ cũng không còn giữ được bình tĩnh. Hắn chạy lên phía trước, mở cửa xe, nhận lấy con trai từ trong tay một cô gái hơn hai mươi tuổi khá xa lạ.
Đứa bé mập hơn trước đó khá nhiều, xem ra ăn uống rất tốt. Vương Tử Quân nhìn con trai như phấn hồng thế là không khỏi bừng bừng cảm giác ấm áp.
Khốn nổi bí thư Vương tuy kích động nhưng đứa bé căn bản không nể tình, không những há miệng khóc lớn, hai bàn tay lại liên tục vung vẫy qua lại, giống như muốn quyết đấu với Vương Tử Quân.
Mạc Tiểu Bắc yêu thương nhận lấy con trong vòng tay của Vương Tử Quân, lúc này cậu bé mới giống như cảm thấy mình rất uất ức, rúc đầu vào trong lòng nàng.
Đám người nhìn thấy bí thư Vương Tử Quân đang bận rộn qua lại, trên mặt chợt lộ ra nụ cười thiện ý, sau đó bắt đầu nói lời cáo từ.
- Bí thư Vương, tôi còn chưa kiểm tra xong tình huống con đập, đợi đến khi cục thủy lợi cho ra phương án, tôi sẽ báo cáo với ngài sau.
Lý Quý Niên thừa dịp con trai rời khỏi lòng Vương Tử Quân, hắn nhanh chóng tiến lên nói lời cáo từ. Hà Khởi Duệ cũng đưa mắt nhìn bí thư Vương, sau đó nhanh chóng theo Lý Quý Niên lên xe bỏ đi.
- Bí thư Vương , tôi tiếp tục đi kiểm tra công tác xây dựng, tôi đi trước đây.
Tống Ích Dân kéo Mễ Hoa Lâm, hắn vừa nói lời cáo từ với Vương Tử Quân vừa mỉm cười khẽ gật đầu với Mạc Tiểu Bắc.
Mới đó mà nhóm người đã nhanh chóng chạy đi gần hết, Kim Điền Lạc là thư ký trưởng văn phòng thị ủy, lúc này sinh ra cảm giác đi không được mà ở lại cũng không xong. Vương Tử Quân nhìn bộ dạng ngại ngùng xoa tay của Kim Điền Lạc, hắn chợt cười nói:
- Thư ký trưởng, vừa rồi tôi đã nói với Trí Tân một việc, để cho anh ấy báo cáo với anh, hai người cùng nhau cho ra phương án.
Kim Điền Lạc biết rõ đây là bí thư Vương giải vây cho mình, thế là đồng ý một tiếng, sau đó kéo Đổng Trí Tân lên xe của mình chạy đi như bay.
Cuối cùng lúc này ven đường chỉ có một nhà Vương Tử Quân, hắn nhìn cậu bé đã khôi phục lại như thường trong lòng Mạc Tiểu Bắc, thế là cười nói"
- Chúng ta về thôi, nhà mới đã làm rất tốt, nhưng thật sự chưa ở ngay được, anh sẽ cho người thu dọn một gian nhà ở tạm, chúng ta ở đó vài ngày cái đã.
Vương Tử Quân vừa nói vừa phất phất tay với tài xế của mình, sau đó hắn lên xe của Mạc Tiểu Bắc. Lúc này trên xe của Mạc Tiểu Bắc có một nam một nữ, nam hơn hai mươi, nhìn qua còn rất trẻ. Khi Vương Tử Quân lên xe thì hắn nở nụ cười, nhìn qua có vài phần nghịch ngợm.
Nếu so sánh với tên lái xe trẻ tuổi thì cô gái có vài phần ngại ngùng, cô nàng ăn mặc rất mộc mạc, thấy Vương Tử Quân lên xe thì lập tức cúi đầu.
- Tử Quân, đây là Tiểu Lý, nhà ở thành phố La Nam, trước kia làm lái xe cho chú Triệu trong quân ngũ, bây giờ muốn chuyển nghề xuống địa phương, thế nên em đưa cậu ta đến đây.
Mạc Tiểu Bắc đưa con trai của mình cho cô gái trẻ kia, sau đó nàng khẽ giới thiệu tên lái xe cho Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân nghe lời giới thiệu của Mạc Tiểu Bắc mà thầm hiểu rõ ý nghĩa. Lúc này tuy lái xe của Vương Tử Quân rất nghe lời, nhưng lại không dùng thuận tay như anh Đổng. Hắn càng không thích vì người kia quá thông minh láu cá, sử dụng làm hắn sinh ra cảm giác mất tín nhiệm.
Vương Tử Quân lựa chọn một lượt trong ban lái xe thị ủy mà không tìm ra người phù hợp với mình, thế là có lần hắn ngẫu nhiên nhắc đến sự việc này với Mạc Tiểu Bắc, cũng không ngờ bây giờ nàng đến La Nam lại đưa theo một tên lái xe phù hợp.
Có giấy tờ chuyển nghành, lại có kinh nghiệm lái xe cho lãnh đạo, bây giờ chỉ cần bắt chuyện với Kim Điền Lạc là có thể sắp xếp tên thanh niên Tiểu Lý kia làm lái xe của mình. Vương Tử Quân nghĩ vậy mà nở nụ cười về phía tên lái xe Tiểu Lý.
- Chào thủ trưởng, Lý Đức Trụ báo danh với ngài.
Tiểu Lý dùng giọng hoạt bát lên tiếng rồi đưa tay lên chào Vương Tử Quân, tuy đã bỏ đi quân phục nhưng tư thế chào vẫn rất tiêu chuẩn.
Vương Tử Quân gật đầu cười nói:
- Tốt, Tiểu Lý, ngày mai anh đến văn phòng thị ủy tìm Đổng Trí Tân, để anh ấy giải quyết thủ tục giúp anh, ngày mốt sẽ chính thức đi làm.
Tiểu Lý đồng ý một tiếng, vẻ mặt rất hưng phấn. Tuy trước kia hắn làm lái xe cho lãnh đạo, thế nhưng dù sao cũng là trong quân ngũ, ở xa nhà. Hơn nữa với độ tuổi của hắn, dù là chuyển nghề xuống địa phương cũng chỉ là lái xe bình thường mà thôi. Lúc này hắn được làm lái xe cho bí thư thị ủy quê mình, đây là kết quả tốt đẹp mà trước nay hắn căn bản chưa từng nghĩ qua.
Thật ra Lý Đức Trụ cũng không nghĩ sẽ chuyển nghề, chẳng qua việc nhà bề bộn, hai cụ ở nhà tuổi ngày càng cao, hắn nếu không chuyển nghề sẽ khó thể chăm sóc được. Hắn là một đứa con có hiếu, gia đình và sự nghiệp được đặt lên bàn cân, hắn chọn lựa gia đình.
Khi Lý Đức Trụ đang nghĩ rằng mình sẽ chuyển nghề về công tác ở một đơn vị bình thường, không ngờ lại có niềm vui lớn, lãnh đạo giới thiệu hắn cho trung tá Mạc, mà chồng của trung tá Mạc chính là bí thư thị ủy La Nam.
Trong lòng Lý Đức Trụ thì bí thư thị ủy phải là những người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, khi nghe nói chồng của trung tá Mạc là bí thư thường ủy thì hắn còn tỏ ra đáng tiếc cho trung tá Mạc không thôi. Nhưng sau khi nhìn thấy Vương Tử Quân, hắn chợt cảm thấy chỉ có những người như bí thư Vương mới có thể xứng đôi với trung tá Mạc mà thôi.
- Tử Quân, đây là Tiểu Na, là em họ của em, vì em không tiện, thế nên ông nội đặc biệt điều cô ấy từ quê đến giúp em chăm sóc Tiểu Bảo Nhi.
Mạc Tiểu Bắc thấy Vương Tử Quân rất vui vì sự có mặt của Lý Đức Trụ, thế là trong lòng càng thêm vui vẻ hơn.
Tuy nàng hiểu Lý Đức Trụ cũng là một người giỏi giang, thế nhưng nàng thật sự lo lắng Vương Tử Quân sẽ không thích. Khi đưa con trai đến thành phố La Nam, nàng chợt phát hiện chính mình bây giờ cũng đang suy xét tâm tư của chồng.
Khi Kim Điền Lạc cảm thấy có chút khó hiểu thì chợt nghe thấy tiếng còi hơi vang lên, một chiếc xem màu đen giống hệt như của Kim Điền Lạc chợt chạy đến dừng lại bên cạnh xe của Kim Điền Lạc.
Bí thư ủy ban tư pháp Tống Ích Dân vừa đẩy cửa bước ra vừa nói:
- Bí thư Vương, vừa rồi tôi nghe các đồng chí cục công an nói anh đến đây kiểm tra công tác, vừa vặn tôi cũng muốn đi xem công tác xây dựng tòa án, thế là tiện đường chạy đến, anh xem có nên để Mễ Hoa Lâm báo cáo hay không?
Tống Ích Dân dù nói mình vô tình gặp mặt lãnh đạo, thế nhưng đám người nơi đây đều hiểu đó chỉ là cái cớ. Thậm chí Đổng Trí Tân còn suy đoán xem có phải là Tống Ích Dân vừa nghe nói Vương Tử Quân ở chỗ này thì đã vội vàng chạy đến hay không?
Nụ cười trên mặt Vương Tử Quân càng trở nên bất đắc dĩ, mình không ở trong phòng mà ra ngoài này đón người, không ngờ lại làm cho Tống Ích Dân và Kim Điền Lạc sinh ra hiểu lầm như vậy.
Nhưng hắn cũng hiểu thái độ của hai người kia, đặc biệt là của Kim Điền Lạc. Bình thường mình đi ra ngoài đều đưa Kim Điền Lạc theo, đều có mặt thư ký trưởng Kim ở bên cạnh, bây giờ mình đưa theo Đổng Trí Tân ra ngoài đầu đường đón người, khó tránh khỏi tình huống thư ký trưởng Kim nghĩ này nọ.
Vương Tử Quân khoát tay áo với Tống Ích Dân, hắn trầm giọng nói:
- Bí thư Ích Dân, tôi đến đây kiểm tra công tác, anh cũng đừng làm cho các đồng chí cục công an phải chạy tới chạy lui náo loạn, cứ để bọn họ thực hiện công tác của mình là được.
Tống Ích Dân đồng ý một tiếng, hắn cầm điện thoại lên gọi cho cục trưởng cục công an Mễ Hoa Lâm, nhưng vừa nói được hai câu thì đã phải cười nói:
- Bí thư Vương, nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến, Mễ Hoa Lâm nói là đã đến rồi, anh xem.
Vương Tử Quân nhìn theo ngón tay của Tống Ích Dân, chợt thấy một chiếc xe cảnh sát từ phương xa chạy đến như bay. Hắn nhìn chiếc xe cảnh sát kia mà càng thêm nhức đầu.
Đổng Trí Tân không biết Vương Tử Quân tiếp đón người nào, thế nhưng lúc này thấy có nhiều người xuất hiện, hăn cũng hiểu sự việc hôm nay có chút phiền toái.. Nhưng hắn chỉ là một thư ký, bây giờ có nhiều lãnh đạo ở đây, hắn cũng không tiện tỏ thái độ.
Lát sau Mễ Hoa Lâm xuống xe rồi đi đến trước mặt Vương Tử Quân, hắn chào một cái theo thói quen, giọng điệu rất lớn:
- Bí thư Vương, cục công an thành phố đang giám sát xây dựng một đồn công an, cố gắng hoàn thành trong thời gian một tháng, coi như hộ tống thành phố phát triển kinh tế, Mễ Hoa Lâm mong bí thư Vương cho ra chỉ thị.
- Tốt, ổn định là đại sự, ổn định áp đảo tất cả, hoàn cảnh phát triển kinh tế là cực kỳ quan trọng, cục công an nhất định phải phối hợp tốt với các phương diện công tác, phải làm tốt hoàn cảnh thành phố La Nam.
Tuy Vương Tử Quân cực kỳ muốn nói Mễ Hoa Lâm không cần đến đây, thế nhưng người ta đã có mặt và báo cáo, còn nói được gì nữa? Không phải chối bỏ tính tích cực công tác của người ta sao?
- Toét, toét!
Tiếng kèn xe hơi vang lên, chợt thấy chủ tịch Lý Quý Niên và phó chủ tịch thường vụ Hà Khởi Duệ từ trên một chiếc xe bước xuống. Còn chưa đi đến bên cạnh Vương Tử Quân thì Lý Quý Niên đã cười nói:
- Bí thư Vương, thật sự trùng hợp, anh cũn đến kiểm tra tình huống đập chứa nước sao? Tôi và chủ tịch Hà nghĩ rằng đến kiểm tra đập chứa nước và báo cáo với ngài, vừa vặn gặp mặt ngài ở chỗ này.
Vương Tử Quân bắt tay Lý Quý Niên, thật sự cảm thấy hết chỗ nói. Hắn thật sự không ngờ mình chỉ là không nhịn được chút kích động mà cho ra động tĩnh lớn như vậy, nhưng Lý Quý Niên đã nói như thế, hắn chỉ có thể gật đầu nói tốt.
Mọi người đứng nói chuyện với nhau, đúng lúc một chiếc xe việt dã màu trắng chạy đến như bay.
Vương Tử Quân đang nói chuyện với Lý Quý Niên, khi thấy chiếc xe việt dã chạy đến thì tiến lên nghênh đón.
Xe quân dụng, Vương Tử Quân đến đón ai vậy? Khi mọi người đang thầm suy đoán thì đã thấy cửa xe mở ra, một người phụ nữ tuy không mặc quân trang nhưng lại làm cho người ta sinh ra cảm giác anh hùng khí khái đi xuống xe.
Mạc Tiểu Bắc nhìn Vương Tử Quân với nhóm người tiền hô hậu ủng mà khẽ nở nụ cười, lúc này Vương Tử Quân cũng nở nụ cười bất đắc dĩ với Mạc Tiểu Bắc. Vốn hắn rất kích động vì được gặp vợ, bây giờ thuộc hạ kéo đến quá đông, hắn đành phải áp chế cảm giác trong lòng.
Khi thấy Vương Tử Quân đi ra nghênh đón một người phụ nữ trẻ đẹp, đám người thành phố La Nam cảm thấy có chút xấu hổ, giống như thật sự rất muốn tìm một chiếc lỗ nào đó để chui xuống. Đặc biệt là thư ký trưởng Kim Điền Lạc, hắn càng cảm thấy vã mồ hôi lạnh.
Nếu như người phụ nữ kia là người tình của Vương Tử Quân, bí thư Vương muốn che giấu tai mắt mọi người đến đây nghênh đón, chính mình không những không hiểu ý còn chạy đến, không phải là vỗ mông ngựa lên đùi ngựa sao? Hắn nghĩ đến hậu quả biến hay thành dở của mình, thế là chợ cảm thấy lòng trung thành của mình đã làm ra chuyện xấu.
- Chủ tịch Lý, tôi giới thiệu cho mọi người, đây là vợ của tôi, tên là Mạc Tiểu Bắc. Lúc này cô ấy được phái đến công tác ở phân khu thành phố La Nam.
Vương Tử Quân nhìn thấy vẻ xấu hổ trong mắt đám người chung quanh, thế là vội vàng lên tiếng giải vây.
Lý Quý Niên có chút không biết phải làm sao, hắn cũng không ngờ mình căng thẳng chạy đến, trên đường thúc giục lái xe chạy như bay, nóng lỏng như lửa đốt chạy đến đây, rõ ràng lại gặp phải tình huống này. Vương Tử Quân đi đến đây nghênh đón một người phụ nữ, hơn nữa người phụ nữ này lại xinh đẹp chói mắt, chỉ có thể nhìn, khó thể nhìn thẳng.
Đón phụ nữ, Lý Quý Niên biết rõ, nhưng mấy ai hiểu cho rõ, đây là điều tuyệt đối không nên nói ra ngoài. Lúc này nhóm mình ở đây gặp được nhân tình của Vương Tử Quân, làm sao cho phải đây?
Lý Quý Niên nghĩ đến tình huống Vương Tử Quân cực kỳ hùng mạnh, dục vọng khiêu chiến Vương Tử Quân từ khi mới đến thành phố la nam đã được hắn chôn giấu từ sâu trong lòng, bây giờ thấy người phụ nữ trẻ tuổi kia thì giống như bừng bừng bùng phát. Nhưng sau khi nghe Vương Tử Quân mở miệng giới thiệu, hắn thành thật áp chế dục vọng của mình.
Đây là Mạc Tiểu Bắc vợ tôi, sau khi nghe câu giới thiệu rõ ràng sáng tỏ như vậy thì gương mặt cứng nhắc của Lý Quý Niên đã nở nụ cười sáng lạn. Hắn muốn vươn tay ra, thế nhưng khi nhìn người phụ nữ xinh đẹp như hoa, lại cảm thấy mình đưa tay ra là đường đột, thật sự không hay. Hắn dứt khoát dùng bất biến đối ứng với vạn biến, chỉ đứng nở nụ cười mà thôi. Sau đó hắn mới dùng giọng chân thành nói:
- Đồng chí Tiểu Bắc, chào mừng chị đến thành phố La Nam. Chị đến thật sự là cho chúng tôi một viên thuốc an thần, bí thư Vương vì thành phố Đông Bộ mà cả ngày bận rộn, công tác rất vất vả, thật sự cần có một người đến quan tâm chăm sóc.
Lý Quý Niên mở miệng thì đám người chúng quanh cũng xem như bừng tỉnh, trong lòng thầm nghĩ đây là cơ hội nịnh hót rất hiếm có. Thì ra đó là vợ của bí thư Vương, thế là tình huống tiền hô hậu ủng hôm nay tuy có chút phô trương nhưng thật sự là không có vấn đề.
Kim Điền Lạc nghĩ đến đây thì bất chấp quy củ, sau khi Lý Quý Niên nói xong thì cười nói:
- Đồng chí Tiểu Bắc, tôi đã sớm nghe nói chị sắp đến, hoan nghênh, hoan nghênh.
Đám người nơi đây chợt giống như được đại xá, ai ai cũng cực kỳ nhiệt tình. Vương Tử Quân nhìn thấy mọi người lên tiếng mà thật sự có chút lo lắng, Mạc Tiểu Bắc là người có tính cách lãnh đạm, chỉ sợ vợ mình không đối phó được tình cảnh này. Dù sao thì nàng luôn lạnh nhạt với tất cả, thật sự là đối với ai cũng như vậy.
- Cảm ơn mọi người.
Mạc Tiểu Bắc khẽ nói ra bốn chữ rồi ngậm miệng không tiếp tục. Nếu như đây là dân thường nói ra, chỉ sợ người ta sẽ cảm thấy nó thật sự quá mức kiêu ngạo, ít nhất cũng phải có lễ phép tối thiểu chứ? Nhưng lời này được nói ra từ miệng Mạc Tiểu Bắc, cũng không ai thấy không ổn, ngược lại còn làm cho người ta sinh ra cảm giác nó rất đúng đắn.
Điều này cũng khó tránh khỏi liên quan đến phương diện lực quyến rũ, thật sự là cách biệt không nhỏ.
- Oa oa oa.
Khi đám người Lý Quý Niên đang định nói thêm hai câu khách sáo, đột nhiên tiếng khóc trẻ con vang lên. Vương Tử Quân vốn đang nhìn xem Mạc Tiểu Bắc ứng phó với đám người Lý Quý Niên như thế nào, bây giờ cũng không còn giữ được bình tĩnh. Hắn chạy lên phía trước, mở cửa xe, nhận lấy con trai từ trong tay một cô gái hơn hai mươi tuổi khá xa lạ.
Đứa bé mập hơn trước đó khá nhiều, xem ra ăn uống rất tốt. Vương Tử Quân nhìn con trai như phấn hồng thế là không khỏi bừng bừng cảm giác ấm áp.
Khốn nổi bí thư Vương tuy kích động nhưng đứa bé căn bản không nể tình, không những há miệng khóc lớn, hai bàn tay lại liên tục vung vẫy qua lại, giống như muốn quyết đấu với Vương Tử Quân.
Mạc Tiểu Bắc yêu thương nhận lấy con trong vòng tay của Vương Tử Quân, lúc này cậu bé mới giống như cảm thấy mình rất uất ức, rúc đầu vào trong lòng nàng.
Đám người nhìn thấy bí thư Vương Tử Quân đang bận rộn qua lại, trên mặt chợt lộ ra nụ cười thiện ý, sau đó bắt đầu nói lời cáo từ.
- Bí thư Vương, tôi còn chưa kiểm tra xong tình huống con đập, đợi đến khi cục thủy lợi cho ra phương án, tôi sẽ báo cáo với ngài sau.
Lý Quý Niên thừa dịp con trai rời khỏi lòng Vương Tử Quân, hắn nhanh chóng tiến lên nói lời cáo từ. Hà Khởi Duệ cũng đưa mắt nhìn bí thư Vương, sau đó nhanh chóng theo Lý Quý Niên lên xe bỏ đi.
- Bí thư Vương , tôi tiếp tục đi kiểm tra công tác xây dựng, tôi đi trước đây.
Tống Ích Dân kéo Mễ Hoa Lâm, hắn vừa nói lời cáo từ với Vương Tử Quân vừa mỉm cười khẽ gật đầu với Mạc Tiểu Bắc.
Mới đó mà nhóm người đã nhanh chóng chạy đi gần hết, Kim Điền Lạc là thư ký trưởng văn phòng thị ủy, lúc này sinh ra cảm giác đi không được mà ở lại cũng không xong. Vương Tử Quân nhìn bộ dạng ngại ngùng xoa tay của Kim Điền Lạc, hắn chợt cười nói:
- Thư ký trưởng, vừa rồi tôi đã nói với Trí Tân một việc, để cho anh ấy báo cáo với anh, hai người cùng nhau cho ra phương án.
Kim Điền Lạc biết rõ đây là bí thư Vương giải vây cho mình, thế là đồng ý một tiếng, sau đó kéo Đổng Trí Tân lên xe của mình chạy đi như bay.
Cuối cùng lúc này ven đường chỉ có một nhà Vương Tử Quân, hắn nhìn cậu bé đã khôi phục lại như thường trong lòng Mạc Tiểu Bắc, thế là cười nói"
- Chúng ta về thôi, nhà mới đã làm rất tốt, nhưng thật sự chưa ở ngay được, anh sẽ cho người thu dọn một gian nhà ở tạm, chúng ta ở đó vài ngày cái đã.
Vương Tử Quân vừa nói vừa phất phất tay với tài xế của mình, sau đó hắn lên xe của Mạc Tiểu Bắc. Lúc này trên xe của Mạc Tiểu Bắc có một nam một nữ, nam hơn hai mươi, nhìn qua còn rất trẻ. Khi Vương Tử Quân lên xe thì hắn nở nụ cười, nhìn qua có vài phần nghịch ngợm.
Nếu so sánh với tên lái xe trẻ tuổi thì cô gái có vài phần ngại ngùng, cô nàng ăn mặc rất mộc mạc, thấy Vương Tử Quân lên xe thì lập tức cúi đầu.
- Tử Quân, đây là Tiểu Lý, nhà ở thành phố La Nam, trước kia làm lái xe cho chú Triệu trong quân ngũ, bây giờ muốn chuyển nghề xuống địa phương, thế nên em đưa cậu ta đến đây.
Mạc Tiểu Bắc đưa con trai của mình cho cô gái trẻ kia, sau đó nàng khẽ giới thiệu tên lái xe cho Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân nghe lời giới thiệu của Mạc Tiểu Bắc mà thầm hiểu rõ ý nghĩa. Lúc này tuy lái xe của Vương Tử Quân rất nghe lời, nhưng lại không dùng thuận tay như anh Đổng. Hắn càng không thích vì người kia quá thông minh láu cá, sử dụng làm hắn sinh ra cảm giác mất tín nhiệm.
Vương Tử Quân lựa chọn một lượt trong ban lái xe thị ủy mà không tìm ra người phù hợp với mình, thế là có lần hắn ngẫu nhiên nhắc đến sự việc này với Mạc Tiểu Bắc, cũng không ngờ bây giờ nàng đến La Nam lại đưa theo một tên lái xe phù hợp.
Có giấy tờ chuyển nghành, lại có kinh nghiệm lái xe cho lãnh đạo, bây giờ chỉ cần bắt chuyện với Kim Điền Lạc là có thể sắp xếp tên thanh niên Tiểu Lý kia làm lái xe của mình. Vương Tử Quân nghĩ vậy mà nở nụ cười về phía tên lái xe Tiểu Lý.
- Chào thủ trưởng, Lý Đức Trụ báo danh với ngài.
Tiểu Lý dùng giọng hoạt bát lên tiếng rồi đưa tay lên chào Vương Tử Quân, tuy đã bỏ đi quân phục nhưng tư thế chào vẫn rất tiêu chuẩn.
Vương Tử Quân gật đầu cười nói:
- Tốt, Tiểu Lý, ngày mai anh đến văn phòng thị ủy tìm Đổng Trí Tân, để anh ấy giải quyết thủ tục giúp anh, ngày mốt sẽ chính thức đi làm.
Tiểu Lý đồng ý một tiếng, vẻ mặt rất hưng phấn. Tuy trước kia hắn làm lái xe cho lãnh đạo, thế nhưng dù sao cũng là trong quân ngũ, ở xa nhà. Hơn nữa với độ tuổi của hắn, dù là chuyển nghề xuống địa phương cũng chỉ là lái xe bình thường mà thôi. Lúc này hắn được làm lái xe cho bí thư thị ủy quê mình, đây là kết quả tốt đẹp mà trước nay hắn căn bản chưa từng nghĩ qua.
Thật ra Lý Đức Trụ cũng không nghĩ sẽ chuyển nghề, chẳng qua việc nhà bề bộn, hai cụ ở nhà tuổi ngày càng cao, hắn nếu không chuyển nghề sẽ khó thể chăm sóc được. Hắn là một đứa con có hiếu, gia đình và sự nghiệp được đặt lên bàn cân, hắn chọn lựa gia đình.
Khi Lý Đức Trụ đang nghĩ rằng mình sẽ chuyển nghề về công tác ở một đơn vị bình thường, không ngờ lại có niềm vui lớn, lãnh đạo giới thiệu hắn cho trung tá Mạc, mà chồng của trung tá Mạc chính là bí thư thị ủy La Nam.
Trong lòng Lý Đức Trụ thì bí thư thị ủy phải là những người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, khi nghe nói chồng của trung tá Mạc là bí thư thường ủy thì hắn còn tỏ ra đáng tiếc cho trung tá Mạc không thôi. Nhưng sau khi nhìn thấy Vương Tử Quân, hắn chợt cảm thấy chỉ có những người như bí thư Vương mới có thể xứng đôi với trung tá Mạc mà thôi.
- Tử Quân, đây là Tiểu Na, là em họ của em, vì em không tiện, thế nên ông nội đặc biệt điều cô ấy từ quê đến giúp em chăm sóc Tiểu Bảo Nhi.
Mạc Tiểu Bắc thấy Vương Tử Quân rất vui vì sự có mặt của Lý Đức Trụ, thế là trong lòng càng thêm vui vẻ hơn.
Tuy nàng hiểu Lý Đức Trụ cũng là một người giỏi giang, thế nhưng nàng thật sự lo lắng Vương Tử Quân sẽ không thích. Khi đưa con trai đến thành phố La Nam, nàng chợt phát hiện chính mình bây giờ cũng đang suy xét tâm tư của chồng.
/1843
|