Ngày khởi công cầu đường An Lô ngày càng gần, Vương Tử Quân càng nóng lòng nghĩ biện pháp. Công trình này tuy do thành phố An Dịch chịu một nửa chi phí, nhưng dù sao một nửa còn lại cũng là mười lăm triệu, đây cũng là con số khổng lồ mà huyện Lô Bắc khó thể nào chống đỡ được.
Chỉ có ba triệu, đây chính là chỉ tiêu mà chủ tịch huyện Lưu Thành Quân đã áp đặt cho phòng tài chính trên hội nghị công tác của khối chính quyền, nếu như không phải thái độ của chủ tịch Lưu Thành Quân cực kỳ cứng rắn, chỉ sợ cũng không chuẩn bị được ba triệu.
Ba triệu đối với mười lăm triệu thì như muối bỏ biển, còn lại bốn phần năm khoản tiền đều cần phó bí thư Vương Tử Quân phụ trách công trình chạy đi tìm kiếm. Vương Tử Quân đã suy xét đủ các phương án đối với vấn đề khó giải quyết này, nhưng hắn vẫn cảm thấy không quá phù hợp, mà ngày khởi công lại không chờ người ta.
- Bí thư Vương, ủy ban tư pháp thị ủy gửi thông báo, nói rằng hội nghị về tư pháp sẽ được tổ chức ở huyện Lô Bắc, thường ủy tỉnh ủy, bí thư ủy ban tư pháp Lưu Canh tự mình đến huyện Lô Bắc chúng ta.
Tôn Hạ Châu đã bỏ đi chiếc áo bông vào mùa đông, hắn dùng giọng hưng phấn nói với Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân tiếp nhận thông báo từ trong tay Tôn Hạ Châu, hắn dùng ánh mắt cẩn thận xem xét, trong lòng đầy vui sướng.
Hội nghị này chủ yếu tập trung vào vấn đề chấp pháp văn minh, chấp pháp vì dân, lại được tổ chức ở huyện Lô Bắc, có mặt thường ủy tỉnh ủy kiêm bí thư ủy ban tư pháp Lưu Canh tham gia, rõ ràng là hội nghị này muốn tuyên truyền những kinh nghiệm công tác vì dân của huyện Lô Bắc.
Huyện Lô Bắc tổ chức hội nghị tư pháp, cả hệ thống tư pháp của tỉnh phải đến học tập kinh nghiệm của huyện Lô Bắc, đây đúng là tô son thiếp vàng lên mặt mũi của huyện, đồng thời còn tô son thiếp vàng lên thành phố Hồng Ngọc. Tất nhiên Vương Tử Quân là phó bí thư chủ quản tư pháp cũng xem như nước lên thuyền lên.
Hội nghị của khối tư pháp lần này được tổ chức ở huyện Lô Bắc, tất nhiên nó sẽ là công cụ khẳng định thành tích của Vương Tử Quân, đồng thời cũng là một chiến tích rất lớn cho Hầu Thiên Đông và cả hệ thống ban ngành huyện Lô Bắc.
Khi Vương Tử Quân tiếp nhận thông báo thì bí thư Hầu Thiên Đông cũng đang vui sướng đi tới đi lui trong phòng làm việc của mình. Lão không thể không vui, một năm qua là khoảng thời gian không vui nhất của một bí thư như lão, không ngờ mới đến đầu xuân thì Vương Tử Quân đã cho mình một niềm vui ngoài ý muốn.
Xem ra sau này tiếp tục ở trên cương vị cũng không nên coi ruồi bọ là thịt, cũng không nên động quá nhiều vào tiểu tử gây họa kia.
Hội nghị về vấn đề chấp pháp văn minh của khối tư pháp toàn tỉnh, đây là vinh quang cỡ nào? Đừng nói là thứ gì khác, Hầu Thiên Đông từ khi làm bí thư đến bây giờ dù tham gia nhiều hội nghị nhưng chưa từng có hội nghị cấp tỉnh nào tổ chức ở huyện Lô Bắc. Không ngờ Vương Tử Quân không lên tiếng thì thôi, đã ra tay thì trời rung đất chuyển, lần này kéo hội nghị của khối tư pháp về với huyện Lô Bắc, không những đẩy Hầu Thiên Đông ra trước sân khấu, còn làm cho đám lãnh đạo thị ủy và khối chính quyền thành phố có mặt mũi. Xem ra cuối năm nay trong hội nghị xem xét thành tích của cả thành phố, Hầu Thiên Đông sẽ lại có cơ hội được tô son thiếp vàng.
Vương Tử Quân đã tặng cho Hầu Thiên Đông một phần đại lễ, Hầu Thiên Đông nghĩ đến vị trợ thủ vừa làm mình đau đầu vừa làm mình vui sướng này, trong lòng lão chợt xuất hiện một ý nghĩ. Đó chính là cái đầu của Vương Tử Quân không biết làm bằng gì, hắn ở trong khối tư pháp như một củ khoai lang, dù là bất cứ thứ gì khó khăn rơi vào trong tay hắn đều biến thành một mâm trái cây tươi ngon.
Hầu Thiên Đông đang cảm khái thì điện thoại bàn vang lên, lão nhìn dãy số điện thoại mà cố gắng bình tĩnh, sau đó dùng giọng cung kính nói:
- Chào bí thư Hùng.
- Bí thư Thiên Đông, huyện Lô Bắc năm nay thật sự đã tạo nên thành tích lớn, được vinh dự tổ chức hội nghị khối tư pháp toàn tỉnh, rất tốt.
Hùng Trạch Luân cũng không còn tỏ ra nghiêm túc như trước, mở đầu cũng không gọi tên là bí thư Hầu, trực tiếp biến thành bí thư Thiên Đông, những lời này làm cho Hầu Thiên Đông cảm thấy cực kỳ ấm áp dễ chịu.
- Bí thư Hùng, huyện Lô Bắc chúng tôi sở dĩ có thành tích hôm nay, không phải là tìm ra được thành tích dưới sự lãnh đạo và giúp đỡ to lớn từ thị ủy và lãnh đạo thành phố sao? Nếu không có sự chỉ huy của ngài, huyện Lô Bắc chúng tôi dù có cố gắng thế nào cũng không thể tạo ra được động tĩnh gì, trong tỉnh cũng vì nể mặt anh mới sắp xếp hội nghị như vậy.
Hầu Thiên Đông công tác tất nhiên sẽ biết chỗ nào tròn chỗ nào méo, nhưng khi nói chuyện với lãnh đạo, lão cực kỳ nắm chắc những lời của mình, mới đó đã đẩy tất cả công lao lên ánh mắt nhìn xa trông rộng của bí thư Hùng.
Hùng Trạch Luân ở đầu dây bên kia chợt cười lớn, sau đó lão nói:
- Hay cho Hầu Thiên Đông anh, anh rõ ràng là nâng tôi lên thật cao, tôi nói cho anh biết, bí thư tôi đây không ăn trái cây trên mâm của anh. Rốt cuộc là công lao của ai, anh biết rất rõ, tôi gọi cuộc điện thoại này chính là muốn huyện Lô Bắc các anh nhanh chóng cho ra một phương án. Đúng rồi, các anh khi chế định phương án tổ chức thì cũng cần xem xét ý kiến của đồng chí Vương Tử Quân.
Hầu Thiên Đông nói đến ba chữ Vương Tử Quân thì đề cao giọng điệu lên một chút, giống như làm như vậy mới có thể biểu đạt rõ ý nghĩ của mình.
- Bí thư Hùng cứ yên tâm, tôi khẳng định sau khi đề ra phương án sẽ cùng với đồng chí Vương Tử Quân báo cáo với anh, không biết khi nào thì bí thư Hùng có thời gian?
- Các anh làm ra phương án thì lập tức gọi điện thoại cho tôi là được.
Hùng Trạch Luân căn bản không cần suy nghĩ mà trực tiếp lên tiếng.
Hầu Thiên Đông là bí thư huyện ủy, hắn biết bí thư Hùng rất bận rộn, dù hắn là bí thư một huyện nhưng đôi khi muốn báo cáo công tác với bí thư Hùng Trạch Luân cũng cần phải nhiều lần điện thoại hẹn trước với thư ký của lãnh đạo, loại đãi ngộ có thể gọi điện thoại bất cứ lúc nào này hầu như là lần đầu tiên có được.
Hầu Thiên Đông đặt điện thoại xuống và hít vào một hơi thật sâu, trong lòng hắn biết rất rõ, bây giờ mình đã tiến lên thêm một bậc thang, chỉ cần tiếp tục đi theo cái thang này thì sẽ có tầm mắt xa rộng. Có một thứ không thể bỏ qua, chính là cũng phải ném bậc thang cho Vương Tử Quân.
Hầu Thiên Đông cầm lấy điện thoại rồi lại khẽ buông, lúc này thư ký Tiểu Chung của lão đi vào phòng, đi đến bàn làm việc rót nước cho bí thư.
- Tiểu Chung, cậu đi mời bí thư Vương đến đây cho tôi...
Hầu Thiên Đông nói một nửa thì dừng lời:
- Bí thư Vương có ở phòng làm việc không?
- Sáng hôm nay không thấy bí thư Vương đi ra ngoài.
Tiểu Chung trầm ngâm một lát rồi nói tiếp:
- Bí thư Hầu, tôi sẽ đi mời bí thư Vương đến.
Tiểu Chung là thư ký của bí thư huyện ủy, hắn có thể nói là người măt nhìn chung quanh tai nghe tám hướng, hắn tất nhiên sẽ là người tai thính mắt tinh đối với những chuyện đã xảy ra. Trong tỉnh sắp tổ chức hội nghị công tác tư pháp ở huyện Lô Bắc, hắn tất nhiên là người biết còn sớm hơn cả bí thư Hầu Thiên Đông, dù sao thì văn kiện đưa đến cho huyện ủy phải thông qua tay hắn đầu tiên.
Sau khi tiếp nhận văn kiện thì Tiểu Chung nhanh chóng lưu ý những động tác của bí thư Vương Tử Quân, xem đó là phần công tác quan trọng nhất của mình, với những gì hắn hiểu về bí thư Hầu Thiên Đông, hắn biết rất rõ, sau đó bí thư Hầu sẽ phải bàn bạc với bí thư Vương.
Tiểu Chung cảm thấy bí thư Vương cũng không phải là người cứng nhắc, nhưng toàn thân lại bừng bừng sức sống, không có biểu hiện dị đoan, lại là người đứng trên tầng cao chót vót. Nhiều khi bí thư Vương giống như võ lâm cao thủ tránh trong mật thất tu luyện bí kíp, thật sự là cực kỳ sinh động, đến ngày Hoa Sơn luận kiếm thì làm cho trời rung đất lở, tài nghệ trấn áp quần hùng, người này thật sự là một kẻ không đơn giản.
Chỉ có ba triệu, đây chính là chỉ tiêu mà chủ tịch huyện Lưu Thành Quân đã áp đặt cho phòng tài chính trên hội nghị công tác của khối chính quyền, nếu như không phải thái độ của chủ tịch Lưu Thành Quân cực kỳ cứng rắn, chỉ sợ cũng không chuẩn bị được ba triệu.
Ba triệu đối với mười lăm triệu thì như muối bỏ biển, còn lại bốn phần năm khoản tiền đều cần phó bí thư Vương Tử Quân phụ trách công trình chạy đi tìm kiếm. Vương Tử Quân đã suy xét đủ các phương án đối với vấn đề khó giải quyết này, nhưng hắn vẫn cảm thấy không quá phù hợp, mà ngày khởi công lại không chờ người ta.
- Bí thư Vương, ủy ban tư pháp thị ủy gửi thông báo, nói rằng hội nghị về tư pháp sẽ được tổ chức ở huyện Lô Bắc, thường ủy tỉnh ủy, bí thư ủy ban tư pháp Lưu Canh tự mình đến huyện Lô Bắc chúng ta.
Tôn Hạ Châu đã bỏ đi chiếc áo bông vào mùa đông, hắn dùng giọng hưng phấn nói với Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân tiếp nhận thông báo từ trong tay Tôn Hạ Châu, hắn dùng ánh mắt cẩn thận xem xét, trong lòng đầy vui sướng.
Hội nghị này chủ yếu tập trung vào vấn đề chấp pháp văn minh, chấp pháp vì dân, lại được tổ chức ở huyện Lô Bắc, có mặt thường ủy tỉnh ủy kiêm bí thư ủy ban tư pháp Lưu Canh tham gia, rõ ràng là hội nghị này muốn tuyên truyền những kinh nghiệm công tác vì dân của huyện Lô Bắc.
Huyện Lô Bắc tổ chức hội nghị tư pháp, cả hệ thống tư pháp của tỉnh phải đến học tập kinh nghiệm của huyện Lô Bắc, đây đúng là tô son thiếp vàng lên mặt mũi của huyện, đồng thời còn tô son thiếp vàng lên thành phố Hồng Ngọc. Tất nhiên Vương Tử Quân là phó bí thư chủ quản tư pháp cũng xem như nước lên thuyền lên.
Hội nghị của khối tư pháp lần này được tổ chức ở huyện Lô Bắc, tất nhiên nó sẽ là công cụ khẳng định thành tích của Vương Tử Quân, đồng thời cũng là một chiến tích rất lớn cho Hầu Thiên Đông và cả hệ thống ban ngành huyện Lô Bắc.
Khi Vương Tử Quân tiếp nhận thông báo thì bí thư Hầu Thiên Đông cũng đang vui sướng đi tới đi lui trong phòng làm việc của mình. Lão không thể không vui, một năm qua là khoảng thời gian không vui nhất của một bí thư như lão, không ngờ mới đến đầu xuân thì Vương Tử Quân đã cho mình một niềm vui ngoài ý muốn.
Xem ra sau này tiếp tục ở trên cương vị cũng không nên coi ruồi bọ là thịt, cũng không nên động quá nhiều vào tiểu tử gây họa kia.
Hội nghị về vấn đề chấp pháp văn minh của khối tư pháp toàn tỉnh, đây là vinh quang cỡ nào? Đừng nói là thứ gì khác, Hầu Thiên Đông từ khi làm bí thư đến bây giờ dù tham gia nhiều hội nghị nhưng chưa từng có hội nghị cấp tỉnh nào tổ chức ở huyện Lô Bắc. Không ngờ Vương Tử Quân không lên tiếng thì thôi, đã ra tay thì trời rung đất chuyển, lần này kéo hội nghị của khối tư pháp về với huyện Lô Bắc, không những đẩy Hầu Thiên Đông ra trước sân khấu, còn làm cho đám lãnh đạo thị ủy và khối chính quyền thành phố có mặt mũi. Xem ra cuối năm nay trong hội nghị xem xét thành tích của cả thành phố, Hầu Thiên Đông sẽ lại có cơ hội được tô son thiếp vàng.
Vương Tử Quân đã tặng cho Hầu Thiên Đông một phần đại lễ, Hầu Thiên Đông nghĩ đến vị trợ thủ vừa làm mình đau đầu vừa làm mình vui sướng này, trong lòng lão chợt xuất hiện một ý nghĩ. Đó chính là cái đầu của Vương Tử Quân không biết làm bằng gì, hắn ở trong khối tư pháp như một củ khoai lang, dù là bất cứ thứ gì khó khăn rơi vào trong tay hắn đều biến thành một mâm trái cây tươi ngon.
Hầu Thiên Đông đang cảm khái thì điện thoại bàn vang lên, lão nhìn dãy số điện thoại mà cố gắng bình tĩnh, sau đó dùng giọng cung kính nói:
- Chào bí thư Hùng.
- Bí thư Thiên Đông, huyện Lô Bắc năm nay thật sự đã tạo nên thành tích lớn, được vinh dự tổ chức hội nghị khối tư pháp toàn tỉnh, rất tốt.
Hùng Trạch Luân cũng không còn tỏ ra nghiêm túc như trước, mở đầu cũng không gọi tên là bí thư Hầu, trực tiếp biến thành bí thư Thiên Đông, những lời này làm cho Hầu Thiên Đông cảm thấy cực kỳ ấm áp dễ chịu.
- Bí thư Hùng, huyện Lô Bắc chúng tôi sở dĩ có thành tích hôm nay, không phải là tìm ra được thành tích dưới sự lãnh đạo và giúp đỡ to lớn từ thị ủy và lãnh đạo thành phố sao? Nếu không có sự chỉ huy của ngài, huyện Lô Bắc chúng tôi dù có cố gắng thế nào cũng không thể tạo ra được động tĩnh gì, trong tỉnh cũng vì nể mặt anh mới sắp xếp hội nghị như vậy.
Hầu Thiên Đông công tác tất nhiên sẽ biết chỗ nào tròn chỗ nào méo, nhưng khi nói chuyện với lãnh đạo, lão cực kỳ nắm chắc những lời của mình, mới đó đã đẩy tất cả công lao lên ánh mắt nhìn xa trông rộng của bí thư Hùng.
Hùng Trạch Luân ở đầu dây bên kia chợt cười lớn, sau đó lão nói:
- Hay cho Hầu Thiên Đông anh, anh rõ ràng là nâng tôi lên thật cao, tôi nói cho anh biết, bí thư tôi đây không ăn trái cây trên mâm của anh. Rốt cuộc là công lao của ai, anh biết rất rõ, tôi gọi cuộc điện thoại này chính là muốn huyện Lô Bắc các anh nhanh chóng cho ra một phương án. Đúng rồi, các anh khi chế định phương án tổ chức thì cũng cần xem xét ý kiến của đồng chí Vương Tử Quân.
Hầu Thiên Đông nói đến ba chữ Vương Tử Quân thì đề cao giọng điệu lên một chút, giống như làm như vậy mới có thể biểu đạt rõ ý nghĩ của mình.
- Bí thư Hùng cứ yên tâm, tôi khẳng định sau khi đề ra phương án sẽ cùng với đồng chí Vương Tử Quân báo cáo với anh, không biết khi nào thì bí thư Hùng có thời gian?
- Các anh làm ra phương án thì lập tức gọi điện thoại cho tôi là được.
Hùng Trạch Luân căn bản không cần suy nghĩ mà trực tiếp lên tiếng.
Hầu Thiên Đông là bí thư huyện ủy, hắn biết bí thư Hùng rất bận rộn, dù hắn là bí thư một huyện nhưng đôi khi muốn báo cáo công tác với bí thư Hùng Trạch Luân cũng cần phải nhiều lần điện thoại hẹn trước với thư ký của lãnh đạo, loại đãi ngộ có thể gọi điện thoại bất cứ lúc nào này hầu như là lần đầu tiên có được.
Hầu Thiên Đông đặt điện thoại xuống và hít vào một hơi thật sâu, trong lòng hắn biết rất rõ, bây giờ mình đã tiến lên thêm một bậc thang, chỉ cần tiếp tục đi theo cái thang này thì sẽ có tầm mắt xa rộng. Có một thứ không thể bỏ qua, chính là cũng phải ném bậc thang cho Vương Tử Quân.
Hầu Thiên Đông cầm lấy điện thoại rồi lại khẽ buông, lúc này thư ký Tiểu Chung của lão đi vào phòng, đi đến bàn làm việc rót nước cho bí thư.
- Tiểu Chung, cậu đi mời bí thư Vương đến đây cho tôi...
Hầu Thiên Đông nói một nửa thì dừng lời:
- Bí thư Vương có ở phòng làm việc không?
- Sáng hôm nay không thấy bí thư Vương đi ra ngoài.
Tiểu Chung trầm ngâm một lát rồi nói tiếp:
- Bí thư Hầu, tôi sẽ đi mời bí thư Vương đến.
Tiểu Chung là thư ký của bí thư huyện ủy, hắn có thể nói là người măt nhìn chung quanh tai nghe tám hướng, hắn tất nhiên sẽ là người tai thính mắt tinh đối với những chuyện đã xảy ra. Trong tỉnh sắp tổ chức hội nghị công tác tư pháp ở huyện Lô Bắc, hắn tất nhiên là người biết còn sớm hơn cả bí thư Hầu Thiên Đông, dù sao thì văn kiện đưa đến cho huyện ủy phải thông qua tay hắn đầu tiên.
Sau khi tiếp nhận văn kiện thì Tiểu Chung nhanh chóng lưu ý những động tác của bí thư Vương Tử Quân, xem đó là phần công tác quan trọng nhất của mình, với những gì hắn hiểu về bí thư Hầu Thiên Đông, hắn biết rất rõ, sau đó bí thư Hầu sẽ phải bàn bạc với bí thư Vương.
Tiểu Chung cảm thấy bí thư Vương cũng không phải là người cứng nhắc, nhưng toàn thân lại bừng bừng sức sống, không có biểu hiện dị đoan, lại là người đứng trên tầng cao chót vót. Nhiều khi bí thư Vương giống như võ lâm cao thủ tránh trong mật thất tu luyện bí kíp, thật sự là cực kỳ sinh động, đến ngày Hoa Sơn luận kiếm thì làm cho trời rung đất lở, tài nghệ trấn áp quần hùng, người này thật sự là một kẻ không đơn giản.
/1843
|