Chỉ là Vương Tử Quân căn bản có lòng dạ rất sâu, hắn vẫn bình tĩnh nói: - Chủ nhiệm Từ, nếu như anh không nói thì tôi còn không biết ủy ban cải cách lại có nhiều công tác như vậy, mà làm việc thì không nên không công, tôi cảm thấy nên tuyên truyền đúng chỗ một chút.
- Các vị lãnh đạo khôn phải đã nói rồi sao? Nhiều khi chúng ta cần ngẩng đầu đi đường mà không phải cứ vùi đầu kéo xe, nhiều khi cũng phải loa lên vang trời. Tôi thấy hay là thế này, tôi sẽ cho người của đài truyền hình đến thăm thú ủy ban cải cách, sẽ tổng kết những công tác trọng điểm của các anh, để làm gương thúc đẩy công tác của các đơn vị khác.
Lời nói của Vương Tử Quân làm cho Từ Thành Kha thật sự vui mừng, hắn lớn tiếng nói: - Chủ tịch Vương, có được sự giúp đỡ của ngài thì nhất định toàn thể cán bộ của ủy ban cải cách sẽ ngày càng tích cực công tác. Mong chủ tịch Vương cứ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ đề cao thái độ nắm bắt công tác, tuyệt đối không làm cho chủ tịch mất mặt.
Sau khi nói thêm vài câu thì khoảng cách giữa hai người tiếp cận hơn một chút, Vương Tử Quân cũng không nhanh chóng bàn công tác, hắn hỏi Từ Thành Kha những chuyện liên quan đến cuộc sống. Tuy hai người nói chuyện không có gì quan trọng, thế nhưng lại đại biểu cho quan hệ hai người được nối gần hơn.
Khi Từ Thành Kha nói rằng tối nay ủy ban cải cách sẽ tổ chức tiệc mừng, Vương Tử Quân khoát tay nói: - Mọi người có nhiều cơ hội gặp mặt nhau, hôm nay tôi vừa mới đưa con đến trường, còn có một vài việc cần xử lý, việc này chúng ta đế sau hẵng nói.
- Đúng rồi, hôm nay anh đến báo cáo về chuyện của tập đoàn Thần Phương, rốt cuộc là tập đoàn Thần Phương có tình huống gì? Vì sao lại xuất hiện hiện tượng lỗ lã nhiều năm như vậy?
Sau khi nghe Vương Tử Quân hỏi về tập đoàn Thần Phương thì gương mặt Từ Thành Kha có vài phần khổ sở: - Chủ tịch Vương, tập đoàn Thần Phương là xí nghiệp trọng điểm của tỉnh, trước đây vài năm khi đang phát triển huy hoàng thì chủ yếu sản xuất hàng điện tử, nổi tiếng trong nước, đã cho ra nhiều cống hiến không nhỏ với sự phát triển của tỉnh Mật Đông.
- Nhưng bây giờ kinh tế thị trường cạnh tranh càng ngày càng khốc liệt, đặc biệt là ở phương diện sản xuất hàng điện gia dụng thì càng mãnh liệt hơn. Tuy tập đoàn Thần Phương tiến hành nhiều cải cách, cũng thay đổi cách thức kinh doanh, thế nhưng vẫn không theo kịp tiến độ thị trường. Năm ngoái tập đoàn này lỗ hơn năm trăm triệu, bây giờ đã vay nợ ngân hàng hơn hai tỷ, căn bản không thể nào trả được nợ.
Vương Tử Quân lẳng lặng nghe Từ Thành Kha báo cáo tình huống, sau dó liên tục ghi lại trên giấy. Sau khi Từ Thành Kha đưa một phần văn kiện về việc tập đoàn Thần Phương yêu cầu phá sản, hắn mới mở miệng nói: - Ủy ban cải cách các anh có thái độ gì với tập đoàn Thần Phương?
- Cứu vãn! Từ lúc bắt đầu thì thái độ của chúng tôi đã rất rõ ràng, đó là cứu vãn doanh nghiệp đã cho ra nhiều cống hiến lớn đến sự nghiệp phát triển của tỉnh, làm cjho tỉnh nhà thêm kiêu ngạo. Thế nhưng sau nhiều lần đầu tư, kết quả cuối cùng căn bản không được như ước nguyện, bây giờ ngân hàng chỉ cần nghe nói tập đoàn Thần Phương muốn vay nợ thì căn bản không có khả năng đàm phán được nữa.
- Chủ tịch Vương, ủy ban cải cách chúng tôi cũng có trách nhiệm trong sự kiện này, thế nhưng bây giờ truy cứu trách nhiệm không phải là vấn đề cấp bách, quan trọng chính là vấn đề sinh tồn của hơn hai chục ngàn công nhân viên chức của tập đoàn Thần Phương, vì đã ba tháng rồi tập đoàn này còn chưa phát lương.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn cũng không hỏi thêm, chỉ dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn đối phương.
Từ Thành Kha khẽ lên tiếng dưới ánh mắt nghi ngờ của Vương Tử Quân: - Chủ tịch Vương, vài ngày trước chúng tôi đã mời một vài chuyên gia trong ngoài nước tiến hành hội chuẩn về vấn đề của tập đoàn Thần Phương, ý kiến của các chuyên gia chính là bây giờ tập đoàn Thần Phương chỉ còn một con đường, đó là phá sản thay đổi chế độ. Chỉ thông qua thay đổi chế độ thì tập đoàn Thần Phương mới có thể đứng lên một lần nữa.
- Phá sản thay đổi chế độ? Vương Tử Quân đặt bút trong tay xuống mặt bàn rồi thản nhiên nói: - Các anh cảm thấy thay đổi chế độ chính là con đường tốt nhất của tập đoàn Thần Phương vào lúc này, thế nhưng các anh có phương án nào cho sự kiện này không?
Từ Thành Kha nhìn gương mặt của Vương Tử Quân mà không khỏi sinh ra cảm giác e ngại, hắn thầm an ủi chính mình: "Có gì phải sợ? Vương Tử Quân là người mới đến, cũng chỉ biết những gì mình cung cấp cho mà thôi!"
Từ Thành Kha an ủi như vậy thế nhưng mở miệng lại càng thêm chú ý, hắn khẽ đưa tài liệu cho Vương Tử Quân, sau đó nói: - Nếu tập đoàn Thần Phương muốn thay đổi chế độ thành công, cần phải tách tài sản và số nợ ra, chỉ như vậy thì mới có thể làm cho tập đoàn Thần Phương mang giáp nhẹ ra trận mà thôi.
Vương Tử Quân cũng không xem tài liệu mà nhìn đồng hồ trên tường, sau đó trầm giọng nói với Từ Thành Kha: - Chủ nhiệm Từ, hôm nay nói đến đây thôi, tôi sẽ xem qua tất cả tài liệu rồi mới bàn lại.
- Chủ tịch Vương, bất cứ lúc nào tôi cũng sẽ nghe theo lời kêu gọi của ngài. Từ Thành Kha định làm kiểm điểm về chuyện tập đoàn Thần Phương, bây giờ hắn khôi phục lại gương mặt vui vẻ, hắn khẽ nói: - Chủ tịch Vương, ủy ban cải cách chúng tôi là người phụ trách với các xí nghiệp trong tỉnh, bọn họ đều có yêu cầu muốn gặp mặt ngài. Bọn họ biết ngài là chuyên gia trong lĩnh vực phát triển kinh tế, bọn họ muốn ngài giúp đỡ bọn họ cho ra một quy hoạch phát triển tốt hơn.
Vương Tử Quân cười ha hả xem như tiếp nhận câu nói nịnh hót của Từ Thành Kha.
Sau khi Từ Thành Kha rời đi thì Vương Tử Quân bắt đầu xem xét phương án thay đổi chế độ của tập đoàn Thần Phương, vì tập đoàn Thần Phương không gán nợ, thế nên muốn tách nợ và tài sản doanh nghiệp. Như vậy sẽ có thể đảm bảo công tác của tập đoàn Thần Phương, có thể làm cho tập đoàn Thần Phương có được ưu đãi nhất định.
Vương Tử Quân xem ra phương án này cũng được viết ra rất quy củ, thế nhưng bộ dạng khí phái của giám đốc Thẩm tập đoàn Thần Phương giống như cái gai trong lòng hắn. Hơn nữa bây giờ Sầm Vật Cương giao nhiệm vụ này cho hắn, hắn căn bản không có ý nghĩ gì tốt.
Trong đầu liên tục lóe lên vài ý nghĩ, Vương Tử Quân đặt tài liệu lên bàn. Đúng lúc này Triệu Hiểu Bạch gõ cửa đi vào, hắn giúp Vương Tử Quân châm thêm trà rồi cười nói: - Chủ tịch, vừa rồi hội trưởng Trần hội doanh nghiệp tỉnh Mật Đông có gọi điện thoại đến, hỏi xem ngài có thời gian hay không, bọn họ đang mở tiệc trưa, muốn mời ngài sang cổ vũ một chút.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn cũng không tỏ thái độ, chỉ trầm giọng hỏi Triệu Hiểu Bạch: - Hiểu Bạch, cậu là người tỉnh Mật Đông, cậu có biết tình huống của tập đoàn Thần Phương hay không?
"tập đoàn Thần Phương?" Triệu Hiểu Bạch trầm ngâm giây lát rồi mới nói: - Chủ tịch Vương, nhà tôi căn bản ít liên hệ với các xí nghiệp, cũng không hiểu rõ ràng về tình hình của tập đoàn Thần Phương, nhưng tôi nghe người ta nói giám đốc Thẩm Vạn Quân của tập đoàn Thần Phương là người rất bá đạo.
"Bá đạo?" Vương Tử Quân khẽ gật đầu, sau đó rơi vào trầm ngâm
- Các vị lãnh đạo khôn phải đã nói rồi sao? Nhiều khi chúng ta cần ngẩng đầu đi đường mà không phải cứ vùi đầu kéo xe, nhiều khi cũng phải loa lên vang trời. Tôi thấy hay là thế này, tôi sẽ cho người của đài truyền hình đến thăm thú ủy ban cải cách, sẽ tổng kết những công tác trọng điểm của các anh, để làm gương thúc đẩy công tác của các đơn vị khác.
Lời nói của Vương Tử Quân làm cho Từ Thành Kha thật sự vui mừng, hắn lớn tiếng nói: - Chủ tịch Vương, có được sự giúp đỡ của ngài thì nhất định toàn thể cán bộ của ủy ban cải cách sẽ ngày càng tích cực công tác. Mong chủ tịch Vương cứ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ đề cao thái độ nắm bắt công tác, tuyệt đối không làm cho chủ tịch mất mặt.
Sau khi nói thêm vài câu thì khoảng cách giữa hai người tiếp cận hơn một chút, Vương Tử Quân cũng không nhanh chóng bàn công tác, hắn hỏi Từ Thành Kha những chuyện liên quan đến cuộc sống. Tuy hai người nói chuyện không có gì quan trọng, thế nhưng lại đại biểu cho quan hệ hai người được nối gần hơn.
Khi Từ Thành Kha nói rằng tối nay ủy ban cải cách sẽ tổ chức tiệc mừng, Vương Tử Quân khoát tay nói: - Mọi người có nhiều cơ hội gặp mặt nhau, hôm nay tôi vừa mới đưa con đến trường, còn có một vài việc cần xử lý, việc này chúng ta đế sau hẵng nói.
- Đúng rồi, hôm nay anh đến báo cáo về chuyện của tập đoàn Thần Phương, rốt cuộc là tập đoàn Thần Phương có tình huống gì? Vì sao lại xuất hiện hiện tượng lỗ lã nhiều năm như vậy?
Sau khi nghe Vương Tử Quân hỏi về tập đoàn Thần Phương thì gương mặt Từ Thành Kha có vài phần khổ sở: - Chủ tịch Vương, tập đoàn Thần Phương là xí nghiệp trọng điểm của tỉnh, trước đây vài năm khi đang phát triển huy hoàng thì chủ yếu sản xuất hàng điện tử, nổi tiếng trong nước, đã cho ra nhiều cống hiến không nhỏ với sự phát triển của tỉnh Mật Đông.
- Nhưng bây giờ kinh tế thị trường cạnh tranh càng ngày càng khốc liệt, đặc biệt là ở phương diện sản xuất hàng điện gia dụng thì càng mãnh liệt hơn. Tuy tập đoàn Thần Phương tiến hành nhiều cải cách, cũng thay đổi cách thức kinh doanh, thế nhưng vẫn không theo kịp tiến độ thị trường. Năm ngoái tập đoàn này lỗ hơn năm trăm triệu, bây giờ đã vay nợ ngân hàng hơn hai tỷ, căn bản không thể nào trả được nợ.
Vương Tử Quân lẳng lặng nghe Từ Thành Kha báo cáo tình huống, sau dó liên tục ghi lại trên giấy. Sau khi Từ Thành Kha đưa một phần văn kiện về việc tập đoàn Thần Phương yêu cầu phá sản, hắn mới mở miệng nói: - Ủy ban cải cách các anh có thái độ gì với tập đoàn Thần Phương?
- Cứu vãn! Từ lúc bắt đầu thì thái độ của chúng tôi đã rất rõ ràng, đó là cứu vãn doanh nghiệp đã cho ra nhiều cống hiến lớn đến sự nghiệp phát triển của tỉnh, làm cjho tỉnh nhà thêm kiêu ngạo. Thế nhưng sau nhiều lần đầu tư, kết quả cuối cùng căn bản không được như ước nguyện, bây giờ ngân hàng chỉ cần nghe nói tập đoàn Thần Phương muốn vay nợ thì căn bản không có khả năng đàm phán được nữa.
- Chủ tịch Vương, ủy ban cải cách chúng tôi cũng có trách nhiệm trong sự kiện này, thế nhưng bây giờ truy cứu trách nhiệm không phải là vấn đề cấp bách, quan trọng chính là vấn đề sinh tồn của hơn hai chục ngàn công nhân viên chức của tập đoàn Thần Phương, vì đã ba tháng rồi tập đoàn này còn chưa phát lương.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn cũng không hỏi thêm, chỉ dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn đối phương.
Từ Thành Kha khẽ lên tiếng dưới ánh mắt nghi ngờ của Vương Tử Quân: - Chủ tịch Vương, vài ngày trước chúng tôi đã mời một vài chuyên gia trong ngoài nước tiến hành hội chuẩn về vấn đề của tập đoàn Thần Phương, ý kiến của các chuyên gia chính là bây giờ tập đoàn Thần Phương chỉ còn một con đường, đó là phá sản thay đổi chế độ. Chỉ thông qua thay đổi chế độ thì tập đoàn Thần Phương mới có thể đứng lên một lần nữa.
- Phá sản thay đổi chế độ? Vương Tử Quân đặt bút trong tay xuống mặt bàn rồi thản nhiên nói: - Các anh cảm thấy thay đổi chế độ chính là con đường tốt nhất của tập đoàn Thần Phương vào lúc này, thế nhưng các anh có phương án nào cho sự kiện này không?
Từ Thành Kha nhìn gương mặt của Vương Tử Quân mà không khỏi sinh ra cảm giác e ngại, hắn thầm an ủi chính mình: "Có gì phải sợ? Vương Tử Quân là người mới đến, cũng chỉ biết những gì mình cung cấp cho mà thôi!"
Từ Thành Kha an ủi như vậy thế nhưng mở miệng lại càng thêm chú ý, hắn khẽ đưa tài liệu cho Vương Tử Quân, sau đó nói: - Nếu tập đoàn Thần Phương muốn thay đổi chế độ thành công, cần phải tách tài sản và số nợ ra, chỉ như vậy thì mới có thể làm cho tập đoàn Thần Phương mang giáp nhẹ ra trận mà thôi.
Vương Tử Quân cũng không xem tài liệu mà nhìn đồng hồ trên tường, sau đó trầm giọng nói với Từ Thành Kha: - Chủ nhiệm Từ, hôm nay nói đến đây thôi, tôi sẽ xem qua tất cả tài liệu rồi mới bàn lại.
- Chủ tịch Vương, bất cứ lúc nào tôi cũng sẽ nghe theo lời kêu gọi của ngài. Từ Thành Kha định làm kiểm điểm về chuyện tập đoàn Thần Phương, bây giờ hắn khôi phục lại gương mặt vui vẻ, hắn khẽ nói: - Chủ tịch Vương, ủy ban cải cách chúng tôi là người phụ trách với các xí nghiệp trong tỉnh, bọn họ đều có yêu cầu muốn gặp mặt ngài. Bọn họ biết ngài là chuyên gia trong lĩnh vực phát triển kinh tế, bọn họ muốn ngài giúp đỡ bọn họ cho ra một quy hoạch phát triển tốt hơn.
Vương Tử Quân cười ha hả xem như tiếp nhận câu nói nịnh hót của Từ Thành Kha.
Sau khi Từ Thành Kha rời đi thì Vương Tử Quân bắt đầu xem xét phương án thay đổi chế độ của tập đoàn Thần Phương, vì tập đoàn Thần Phương không gán nợ, thế nên muốn tách nợ và tài sản doanh nghiệp. Như vậy sẽ có thể đảm bảo công tác của tập đoàn Thần Phương, có thể làm cho tập đoàn Thần Phương có được ưu đãi nhất định.
Vương Tử Quân xem ra phương án này cũng được viết ra rất quy củ, thế nhưng bộ dạng khí phái của giám đốc Thẩm tập đoàn Thần Phương giống như cái gai trong lòng hắn. Hơn nữa bây giờ Sầm Vật Cương giao nhiệm vụ này cho hắn, hắn căn bản không có ý nghĩ gì tốt.
Trong đầu liên tục lóe lên vài ý nghĩ, Vương Tử Quân đặt tài liệu lên bàn. Đúng lúc này Triệu Hiểu Bạch gõ cửa đi vào, hắn giúp Vương Tử Quân châm thêm trà rồi cười nói: - Chủ tịch, vừa rồi hội trưởng Trần hội doanh nghiệp tỉnh Mật Đông có gọi điện thoại đến, hỏi xem ngài có thời gian hay không, bọn họ đang mở tiệc trưa, muốn mời ngài sang cổ vũ một chút.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn cũng không tỏ thái độ, chỉ trầm giọng hỏi Triệu Hiểu Bạch: - Hiểu Bạch, cậu là người tỉnh Mật Đông, cậu có biết tình huống của tập đoàn Thần Phương hay không?
"tập đoàn Thần Phương?" Triệu Hiểu Bạch trầm ngâm giây lát rồi mới nói: - Chủ tịch Vương, nhà tôi căn bản ít liên hệ với các xí nghiệp, cũng không hiểu rõ ràng về tình hình của tập đoàn Thần Phương, nhưng tôi nghe người ta nói giám đốc Thẩm Vạn Quân của tập đoàn Thần Phương là người rất bá đạo.
"Bá đạo?" Vương Tử Quân khẽ gật đầu, sau đó rơi vào trầm ngâm
/1843
|