Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1575: Làm anh trợn mắt há mồm

/1843


Đậu Minh Đường cười ha hả nói: - Bí thư Vương, anh đúng là không phải bạn chí cốt, anh đến Nam Giang mà không nói với tôi một tiếng. May mà tôi cũng có được tin tức, biết anh nhất định sẽ đến tham dự buổi lễ tốt nghiệp của Tiểu Bảo Nhi, tối qua tôi cũng không muốn làm chậm trễ Ngưu Lang gặp Chức Nữ, hôm nay hai bên không say không về mới được.

- Ha ha, tôi đến địa bàn của bí thư Đậu, tôi không nghe lời anh sao được? Vương Tử Quân thật sự có chút dở khóc dở cười, rõ ràng là người khác còn lo lắng hơn cả hắn với buổi lễ tốt nghiệp của Tiểu Bảo Nhi.

Nếu chỉ có một mình Đậu Minh Đường thì quá tốt, Vương Tử Quân không khỏi thầm cầu nguyện một câu như vậy, sau đó nhìn lên đài chủ tịch.

Vì lúc này đám trẻ đang biểu diễn trên sân khấu nên Đậu Minh Đường cũng không nói nhiều với Vương Tử Quân, dù sao thì sau đó cơ hội để hai bên trò chuyện với nhau là rất nhiều. Nhưng hai người cúi đầu nói chuyện không khỏi làm cho giám đốc Mạnh cực kỳ hâm mộ.

- Mình xem như đã mất đi một cơ hội rất tốt, bí thư Đậu quả nhiên là bình dị gần gũi như những gì người ta hay nói... Giám đốc Mạnh tên là Mạnh Vạn Trung, lúc này hắn không khỏi cảm thấy có chút vui mừng, nếu như nói trước đó hắn còn có chút đau lòng vì ném ra hai trăm ngàn để lấy suất đại diện cho phụ huynh học sinh phát biểu vài lời, nhưng bây giờ hắn cảm thấy cực kỳ đáng giá. Dù thế nào thì hắn cũng có cơ hội tiến lên đài chủ tịch để làm nổi bật tâm tư, biế đâu bí thư Đậu sẽ chú ý đến mình?

Nếu Mạnh Vạn Trung có thể làm cho bí thư Đậu nhớ đến mình, đừng nói là hai trăm ngàn, dù bỏ ra hai triệu thì hắn cũng rất tình nguyện.

Trong đầu lóe lên ý nghĩ như vậy, Mạnh Vạn Trung cảm thấy rất phấn chấn tinh thần, hắn nhanh chóng bước về phía đài chủ tịch.

Bí thư Đậu đang ngồi bên dưới, nếu như hắn nói sai không phải là quá mất mặt sao? Cũng may bài phát biểu được chuẩn bị sẵn cũng không quá dài, hắn có thể nói ra một hơi cho xong.

Mạnh Vạn Trung vừa nói cảm ơn mọi người thì chợt có bảy tám người đi vào trong hội trường, hắn càng không xa lạ gì người đi đầu nhóm người kia.

"Chủ tịch Lý cũng đến đây sao?" Mạnh Vạn Trung nhìn thấy đó là Lý Thừa Uyên ngày nào cũng xuất hiện trên chương trình thời sự của đài truyền hình Nam Giang, hắn không khỏi ngây cả người. Nhà trẻ này thật sự có thể diện quá lớn, tình huống này không khỏi làm cho người ta cảm thấy rung động.

Nhưng một tình huống làm cho Mạnh Vạn Trung cảm thấy rung động hơn chợt xuất hiện, đó là một người ngồi bên cạnh Đậu Minh Đường nhanh chóng phải nhường chỗ, mà tên khốn ở phía bên kia lại may mắn được ngồi cùng hàng ghế với chủ tịch Lý và bí thư Đậu.

Nhà trẻ Thực Nghiệm là một thành viên của phòng giáo dục thành phố, sự việc hôm nay nhất định sẽ cho ra áp lực lớn, vì có hai vị lãnh đạo tỉnh đến đây kiểm tra công tác, mà tất nhiên người có áp lực lớn nhất chính là hiệu trưởng.

Giám đốc Vương Viên là hiệu trưởng nhà trẻ thực nghiệm, nàng không phải chưa từng trải qua tình huống thế này bao giờ, vấn đề là những vị lãnh đạo trước kia đến đây với cấp bậc cao nhất chỉ là phó chủ tịch thành phố quản công tác giáo dục. Bây giờ khách đến có phó bí thư tỉnh ủy, hơn nữa còn có cả chủ tịch tỉnh.

Tuy lãnh đạo đi đến không có yêu cầu gì đặc thù, thế nhưng Vương Viên lại tỏ ra cực kỳ cẩn thận. Nàng phải lao lực lắm mới có được chiếc ghế ở vị trí hiện tại, thế nên cũng không thể phát sinh ra sai lầm gì được.

Khi Mạnh Vạn Trung tiến lên đại biểu cho các vị phụ huynh phát biểu vài lời, giám đốc Vương Viên cảm thấy có chút căng thẳng, thế nhưng nàng căn bản còn chưa đủ căng thẳng thì nhóm người Lý Thừa Uyên đi đến.

Lý Thừa Uyên sao lại đến? À, chính là kiểm tra phương diện an toàn ở nhà trẻ. Theo lời của vị thư ký trưởng đi theo lãnh đạo, trẻ em như đóa hoa của tổ quốc, là tương lai của đất nước, chủ tịch tỉnh đến thăm cũng xem như là giúp đỡ nhà trẻ trong công tác giáo dục trẻ nhỏ sau này.

Nhưng chủ tịch Lý dùng danh nghĩa như vậy đến kiểm tra công tác lại không chịu đi kiểm tra tình hình, trực tiếp đi đến ngồi bên cạnh bí thư Đậu, cũng hào hứng theo dõi các em nhỏ biểu diễn trên sân khấu.

Những người đưa con em đến đây học tập thường là nhân viên của các cơ quan trong thành phố và tỉnh ủy, lúc này bọn họ thấy hai vị lãnh đạo cấp tỉnh đến tham dự buổi lễ tốt nghiệp của con em mình, thế là không khỏi mong muốn được kéo gần khoảng cách với lãnh đạo.

- Có hai vị lãnh đạo đến đây thì buổi lễ tốt nghiệp hôm nay của Tiểu Bảo Nhi quá long trọng rồi. Vương Tử Quân chờ tiếng vỗ tay vang lên như sấm chấm dứt thì khẽ nói với hai người Lý Thừa Uyên.

Lúc này Lý Thừa Uyên đã hoàn toàn ổn định ở vị trí chủ tịch tỉnh, hắn nghiêng đầu sang nhìn thoáng qua Vương Tử Quân rồi cười nói: - Đây không phải là bí thư Vương tạo thành sao? Nếu như anh sớm liên lạc với hai chúng tôi, chúng tôi sao lại chạy đến đây bắt người chứ?

Đậu Minh Đường cũng cười theo, lúc này hắn cảm thấy mình cực kỳ ăn ý với tâm tư của Lý Thừa Uyên.

Buổi lễ tốt nghiệp cuối cùng cũng kết thúc tốt đẹp dưới sự chờ mong của hiệu trưởng Vương Viên, thế nhưng những gì xảy ra kế tiếp làm cho hiệu trưởng Vương Viên cảm thấy lãnh đạo đến đây cũng không phải là chuyện xấu. Ví dụ như chủ tịch Lý và bí thư Đậu đều chụp ảnh với các em học sinh tốt nghiệp, mà chính nàng cũng được mời tiến vào trong đội ngũ này.

- Hai vị kia thật sự rất có ý. Mạc Tiểu Bắc nhìn Lý Thừa Uyên và Đậu Minh Đường kẹp Tiểu Bảo Nhi vào giữa, thế là không khỏi dùng giọng dở khóc dở cười nói. Lúc này Vương Tử Quân đến đây và xem như lễ tốt nghiệp bị xã hội hóa, đãi ngộ của Tiểu Bảo Nhi cũng quá khác biệt.

Vương Tử Quân cười cười, tuy hai người kia có mục đích không tinh khiết, thế nhưng lại biểu đạt tâm ý với mình, hắn cũng xem như tiếp nhận.

Sau khi kết thúc lễ tốt nghiệp thì Mạnh Vạn Trung có chút thất lạc, hắn đi về phía chiếc xe của mình, chợt thấy chiếc xe của Vương Tử Quân phía bên kia đang khởi động chạy đi, chỉ sau nháy mắt đã sát nhập vào dòng xe của hai vị lãnh đạo tỉnh ủy.

Người kia đúng là có cá tính, dám chạy vào trong dòng xe của lãnh đạo. Mạnh Vạn Trung chợt cảm thấy buồn bực, trong đầu hắn chợt lóe lên một ý nghĩ, chẳng lẽ đoàn xe của lãnh đạo là đặc biệt hộ tống cho chiếc xe kia.

- Hôm nay anh nên uống ít một chút. Mạc Tiểu Bắc nhìn Vương Tử Quân rồi khẽ nói.

Vương Tử Quân gật đầu nói: - Anh biết rồi, em yên tâm đi.

Đậu Minh Đường và Lý Thừa Uyên đặc biệt đi đến nhà trẻ để bắt người, tất nhiên sẽ không thể nào tránh khỏi tình cảnh uống rượu ôn chuyện. Mạc Tiểu Bắc căn bản hiểu rõ điều này, thế là không khỏi nhắc nhở một câu, rồi cũng không nói gì thêm.

Vương Tử Quân lấy điện thoại ra, hắn trầm ngâm giây lát rồi gọi điện thoại cho Du Giang Vĩ: - Tôi bây giờ đang đi cùng với chủ tịch Lý và bí thư Đậu, cậu cứ ở bên khách sạn chờ tôi.

- Bí thư Vương, lát nữa tôi sẽ đi đến. Du Giang Vĩ mặc dù cố ý bảo trì bình tĩnh thế nhưng trong lòng cũng không khỏi sinh ra xúc động. Hắn có thể cùng dùng cơm với chủ tịch tỉnh, đây cũng không phải là một chuyện thoải mái, thậm chí là rất thận trọng. Hắn biết rõ điều này, thế nhưng bí thư Vương cho mời mình đi, điều này cũng không đơn giản, càng đại biểu cho địa vị của hắn trong suy nghĩ của Vương Tử Quân.

Lần này có Vương Tử Quân, Đậu Minh Đường và cả Lý Thừa Uyên, thế cho nên địa vị của Du Giang Vĩ trước mặt Vương Tử Quân sẽ càng thêm rõ ràng. Có thể nói là sự kiện lần này có tác dụng xúc tiến rất lớn với con đường làm quan của hắn ở Nam Giang. Lực lượng cán bộ hậu bị của tỉnh Nam Giang là quá hùng mạnh, hắn cần phải tìm một thời điểm mấu chốt để khẳng định lực lượng của mình.

Vương Tử Quân vừa mới cúp điện thoại thì chuông điện thoại đã vang lên, hắn lấy điện thoại ra nhìn thoáng qua, sau đó cười nói: - Chào anh, tôi là Vương Tử Quân.

- Chào bí thư Vương, tôi là thư ký Tiểu Trịnh của bí thư Diệp, xin ngài chờ một lát, bí thư Diệp có chuyện cần nói với ngài. Một giọng nói khách khí vang lên yêu cầu Vương Tử Quân chờ một chút, thế nhưng hắn không chờ bao lâu thì chợt nghe đầu dây bên kia vang lên giọng nói của Diệp Thừa Dân: - Bí thư Tử Quân, hoan nghênh anh đến tỉnh Nam Giang, tối nay anh có bận rộn gì không? Nếu không thì chúng ta đến khách sạn Nam Giang uống vài ly cho vui.

Vương Tử Quân biết rõ hiện tại uy vọng của Diệp Thừa Dân ở Nam Giang càng thêm mạnh mẽ, hơn nữa thành tích lại càng đáng quan tâm. Lúc này tên tuổi của Diệp Thừa Dân là rất lớn, thậm chí có người dự đoán Diệp Thừa Dân sẽ kiếm được vị trí trong ban ngành trung ương khóa tới.

- Ha ha, bí thư Diệp ngài gọi điện thoại quá sớm, tôi đang định gọi điện thoại cho ngài, lại để cho ngài gọi điện thoại đến mời dùng cơm, đúng là có chút xấu hổ. Sau khi hai người Vương Tử Quân và Diệp Thừa Dân tươi cười nói vài câu thì đã quyết định địa điểm dùng cơm.

Khi xe chạy đến khách sạn Nam Giang thì Du Giang Vĩ đã chờ sẵn, hắn có thói quen tiến lên mở cửa xe cho Vương Tử Quân. Tuy đây không phải là chiếc xe Audi mà trước kia Vương Tử Quân hay sử dụng, thế nhưng lại làm cho hắn vẫn sinh ra cảm giác rất quen thuộc.

Vương Tử Quân cười cười khẽ gật đầu với Du Giang Vĩ, sau đó giao cặp trong tay cho Du Giang Vĩ. Lúc này Lý Thừa Uyên và Đậu Minh Đường cùng nhau đi ra khỏi xe, hai người cùng đi song song với Vương Tử Quân vào trong khách sạn. Vừa đi Lý Thừa Uyên vừa cười nói: - Bí thư Vương, hôm nay tôi sắp xếp món ăn Nam Giang, mặc dù ngài đã rời khỏi Nam Giang, thế nhưng cũng không thể quên Nam Giang được.

Vịt trí khác nhau sẽ quyết định cách nói chuyện khác nhau, sau khi Lý Thừa Uyên trở thành chủ tịch tỉnh thì nói chuyện càng có thêm vài phần nắm chắc và khí thế.

- Điều này là tất nhiên, sau này tôi đến Nam Giang muốn dùng cơm sẽ đến tìm chủ tịch Lý. Vương Tử Quân vừa bước đi vừa mở miệng trêu ghẹo Lý Thừa Uyên.

- Một lời quyết định thế nhé, bí thư Vương, anh cũng đừng nên nuốt lời. Lý Thừa Uyên nói rồi nhìn thoáng qua Du Giang Vĩ đi sau lưng của Vương Tử Quân: - Giang Vĩ thật sự rất tốt.

- Giang Vĩ đúng là không tệ, nửa năm qua đã làm ra không ít thành tích, đặc biệt là ở phương diện xây dựng thành thị, càng là một người có khả năng đặc biệt. Đậu Minh Đường tuy rất khiêm tốn lời nói nhưng khi nào mở miệng cũng cực kỳ nghiêm túc.

Du Giang Vĩ nghe xong hai câu khích lệ của hai vị lãnh đạo tỉnh ủy, hắn không khỏi cảm thấy vui vẻ và cực kỳ hưởng thụ. Hắn trải qua bao cố gắng khó khăn gian khổ, cuối cùng cũng nắm được nhiều tư bản cho mình. Nhưng với vị trí của hắn hiện tại thì quả là nhỏ bé trước mặt hai vị lãnh đạo tỉnh ủy này, bọn họ đều là những thế lực lớn trong quan trường Nam Giang, nếu chính mình muốn phát triển tốt thì cần sự tán thưởng từ bọn họ.

Nhưng Du Giang Vĩ cũng hiểu rõ ràng, hai người này khích lệ chủ yếu là vì bây giờ mình đi bên cạnh bí thư Vương. Nếu như hắn không phải là thư ký của Vương Tử Quân, chỉ sợ người ta sẽ không thèm nhìn mình.

Du Giang Vĩ nghe ba vị lãnh đạo trò chuyện mà không khỏi cố gắng áp chế tâm tình vui sướng của mình. Khi Vương Tử Quân rời khỏi Nam Giang thì một thư ký như Du Giang Vĩ được điều phối chức vụ xứng đáng, hắn là một người thủ hạ của bí thư Vương, hắn căn bản cũng cực kỳ mẫn cảm, hắn luôn hiểu ngầm những chỉ lệnh của bí thư Vương. Vì vậy khi đó dù là bất kỳ hình thức trao đổi nào thì hắn cũng cực kỳ thoải mái, thế cho nên trước đó Vương Tử Quân mới xem Du Giang Vĩ như cánh tay của mình, không, phải nói là đi vào lòng mình. Hễ là những gì Vương Tử Quân nghĩ đến thì Du Giang Vĩ cũng có thể nghĩ đến, hơn nữa lại thực hiện rất tốt. Nhìn từ góc độ chuyên nghiệp thì Du Giang Vĩ quá mức xứng đáng chức vụ, dù là bất kỳ vị lãnh đạo nào sử dụng hắn cũng cực kỳ yên tâm.

Thế cho nên Vương Tử Quân luôn chú ý đến Du Giang Vĩ, bây giờ cho Du Giang Vĩ đến cũng là vì muốn tạo ra con đường phát triển tốt đẹp trong tương lai. Hắn nghe thấy Lý Thừa Uyên và Đậu Minh Đường chủ động khen ngợi Du Giang Vĩ thì cười tủm tỉm nói: - Giang Vĩ làm việc cũng không tệ, thế nhưng cần phải rèn luyện phương diện trầm ổn. Trước đó khi tôi rời khỏi Nam Giang thì định đưa cậu ấy theo, thế nhưng cuối cùng cảm thấy nếu để cậu ấy làm thư ký cho tôi, không bằng để cậu ấy ở lại làm thủ hạ cho các anh và tìm được nhiều kinh nghiệm đáng quý khác.

- À, Giang Vĩ thật sự là làm rất tốt, rất có năng lực, sắp tới có thể gia tăng trọng trách. Lý Thừa Uyên cười tủm tỉm nói.

Mặc dù chỉ là một lời nói như ngân phiếu khống, thế nhưng điều này không khỏi làm cho Du Giang Vĩ trợn mắt há mồm, như vậy không phải quá nhanh sao?

Giám đốc Khách sạn Nam Giang đã được đổi là một người khác, người này căn bản không dám làm chậm trễ ở sự kiện hai người Lý Thừa Uyên và Đậu Minh Đường cùng nhau mời khách, hơn nữa người được mời chính là vị lãnh đạo có lực lượng cực kỳ to lớn ở Nam Giang trước đó, chính là Vương Tử Quân. Viên giám đốc hiểu rõ tình huống vào lúc này, hắn tiếp đãi lãnh đạo với bộ dạng không kiêu ngạo không xu nịnh, cực kỳ đúng mực, hoàn toàn nhìn không ra chút vấn đề.

Vì Mạc Tiểu Bắc và Tiểu Bảo Nhi không thích hợp với những trường hợp trò chuyện thế này, vì vậy Vương Tử Quân sắp xếp bọn họ đến một gian phòng khác. Không ngờ Tiểu Bảo Nhi lại ôm lấy cổ Đậu Minh Đường rồi nói: - Cháu cũng muốn nói chuyện với bác Đậu.

Một câu nói của Tiểu Bảo Nhi làm cho gương mặt Đậu Minh Đường cực kỳ hớn hở, hắn cảm thấy rất vui mừng. Con trai của Vương Tử Quân cũng rất yêu mến hắn, đây không phải nói rõ hắn cực kỳ có duyên phận với Vương Tử Quân sao?

Sau khi uống vài ly rượu thì bầu không khí trong phòng trở nên rất nhiệt liệt. Lý Thừa Uyên nâng ly rượu lên nói với Vương Tử Quân: - Bí thư Tử Quân, ly rượu này chúc anh bay xa vạn dặm.

Vương Tử Quân và Lý Thừa Uyên trước kia đấu tranh với nhau chết đi sống lại, nhưng bây giờ hai bên không xung đột lợi ích, hơn nữa Lý Thừa Uyên lại được tiến lên cũng là nhờ vào sự giúp đỡ của Vương Tử Quân, thế cho nên thái độ của Lý Thừa Uyên có bốn phần cảm kích, sáu phần nịnh bợ.

Vương Tử Quân cụng ly với Lý Thừa Uyên rồi khẽ hỏi: - Gần đây tình hình của chủ tịch Chử thế nào rồi?

Tuy Chử Vận Phong không còn là chủ tịch tỉnh Nam Giang, thế nhưng Vương Tử Quân vẫn cực kỳ kính trọng một vị lãnh đạo tuyệt vời như vậy.

- Lão chủ tịch cũng không tệ, hai ngày trước tôi về thủ đô có đến thăm anh ấy, chủ tịch tỏ ra rất lạc quan ở trên cương vị hiện tại. Lý Thừa Uyên trầm ngâm giây lát rồi khẽ nói với Vương Tử Quân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.


/1843

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status