Lý Bạch Vũ thật sự quan tâm rất nhiều đến diễn đàn đầu tư, giống như gặp được tri kỷ của cả đời mình, thế nên căn bản đứng lên giữ gìn lợi ích của Vương Tử Quân ở khắp mọi nơi.
Trước khi Vương Tử Quân đến phòng làm việc của Sầm Vật Cương thì đang định nghĩ để cho Lý Bạch Vũ đến báo cáo công tác. Lần này vì chuyện khánh thành diễn đàn đầu tư mà Lý Bạch Vũ đã dựa theo kế hoạch để phát ra thiếp mời cho không ít các doanh nghiệp trong tỉnh.
Những doanh nghiệp kia nhận được giấy mời và nói rằng nhất định sẽ phái người tham gia, thế nhưng Lý Bạch Vũ thông qua một người quen đảm nhiệm một vị trí quan trọng trong một doanh nghiệp để thu lượm được tin tức, đó là những công ty kia cũng chỉ muốn đến tham gia mà thôi, cũng không có ý muốn đầu tư ở phương diện này.
Vương Tử Quân và Lý Bạch Vũ đã bàn bạc với nhau khá nhiều về phương diện phát thiếp mời, tiền cảnh đầu tư và các phương án đầu tư đã được hội nghị của tổ lãnh đạo thông qua, dự theo ý nghĩ của Lý Bạch Vũ, tuyệt đối sẽ có công ty nhìn vào và thấy rõ tiền cảnh đầu tư, sau đó tiến hành hợp tác.
Thế nhưng cuối cùng lại không có bất kỳ cuộn sóng nào cho thấy hành động của mình là có hiệu quả.
Vương Tử Quân đã xem qua kế hoạch chỉ định đầu tư của nhóm người Lý Bạch Vũ, lại thông qua quan hệ của Tần Hồng Cẩm, thông qua không ít luận chứng của những chuyên gia đầu tư để lấy được kết luận chính là xã hội hóa các công trình thể thao sẽ kiếm được nguồn đầu tư dồi dào.
Lý Bạch Vũ cảm thấy tình huống này là không bình thường, nếu như diễn đàn đầu tư của hắn mà không có bất kỳ tác dụng nào, như vậy không khác nào chỉ là bình hoa, căn bản không có kết quả gì ra hồn.
Vương Tử Quân đã suy tư tất cả, hắn biết có người quấy phá mình ở phương diện này, mục đích của bọn họ chính là ép nhóm người của mình nhượng bộ, để cho bọn họ kiếm được lợi ích lớn nhất.
"Nhượng bộ?" Vương Tử Quân nghĩ đến hai từ này, đúng lúc này hắn đã đi đến phòng làm việc của Sầm Vật Cương.
Sầm Vật Cương biểu hiện nóng lòng hoan nghênh Vương Tử Quân, không những mời Vương Tử Quân ngồi song song trên ghế sa lông, lại còn để cho thư ký pha loại trà ngon trước đó dâng lên cho Vương Tử Quân thưởng thức.
- Bí thư Tử Quân, tôi nghe thư ký trưởng Anh Hồ nói những ngày gần đây anh đi thị sát các thành phố trong tỉnh. Tuy tôi đồng ý anh nên nhanh chóng tiến vào trạng thái công tác, thế nhưng tôi cũng phải nhắc nhở anh, dù công tác có cần thiết thế nào thì sức khỏe cũng là quan trọng nhất. Thế cho nên anh cũng không thể quá chsu trọng đến công tác mà bỏ quên phương diện giữ gìn sức khỏe được.
Sầm Vật Cương nói bằng giọng điệu rất quan tâm, giống như của một người anh với em trai của mình. Tuy Vương Tử Quân biết những lời quan tâm này căn bản chỉ là nói cho vui, thế nhưng hắn vẫn nở nụ cười sáng lạn nói với Sầm Vật Cương: - Cám ơn bí thư Sầm đã quan tâm, sau này tôi nhất định sẽ chứng thực chỉ thị của ngài, làm việc cần phải kết hợp với nghỉ ngơi.
Sầm Vật Cương cười ha hả, cũng không nhanh chóng đi vào đề tài câu chuyện. Lão bắt đầu nói về tình huống của tỉnh Mật Đông. Lão là người cực kỳ hiểu rõ tình hình về tính cách và năng lực của các vị lãnh đạo chủ yếu của các thành phố trong tỉnh, cũng tiện tay chỉ ra khiếm khuyết của đám cán bộ này.
Thông qua những lời nó của Sầm Vật Cương mà Vương Tử Quân có thể chứng minh được những tình cảnh và những sự việc mình gặp phải khi đi đến các thành phố trong tỉnh kiểm tra giám sát. Thậm chí một vài ấn tượng cũng tìm được những điểm liên hệ nhất định.
Tuy chỉ là vài lời nói chuyện thế nhưng Vương Tử Quân không khỏi bội phục Sầm Vật Cương. Hắn chăm chú lắng nghe lời nói của Sầm Vật Cương, thỉnh thoảng cũng hỏi những vấn đề mà mình còn chưa rõ.
Mọi người đều thích lên mặt dạy đời kẻ khác, tất nhiên Sầm Vật Cương cũng không phải ngoại lệ. Sau khi Vương Tử Quân tiến hành hỏi thăm vài thứ, nụ cười trên môi của lão căn bản lại thêm vui tươi hơn.
- Bí thư Tử Quân, tuy tỉnh Mật Đông truy cầu sự phối hợp phát triển cân đối giữa các thành phố, thế nhưng tốc độ phát triển của các thành phố là khác nhau, căn bản là chuyện khó thể nào thay đổi được. Vì vậy tôi cảm thấy ở phương diện phát triển kinh tế thì nên cho ra những thành phố động cơ trọng điểm được chú trọng bồi dưỡng, do đó lấy được kết quả thúc đẩy kinh tế toàn tỉnh phát triển. Sầm Vật Cương cũng rất tán thưởng những quan điểm của Vương Tử Quân, tuy Vương Tử Quân nói không nhiều thế nhưng mỗi câu mỗi chữ đều đúng điểm quan trọng.
Sầm Vật Cương lúc này càng thêm tán thành về năng lực của Vương Tử Quân, lão bây giờ cũng không xem Vương Tử Quân là người nói suông, nói chuyện cực kỳ đi vào trọng điểm.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, tuy Sầm Vật Cương không nói rõ thế nhưng hắn biết trong tỉnh Mật Đông có hai thành phố được coi là động cơ trọng điểm. Một trong số đó là Rừng Mật, vì đây là tỉnh thành của Mật Đông, có thể nói là địa phương dẫn dắt các nơi phát triển, tất nhiên thành phố còn lại chính là Linh Long được Sầm Vật Cương chú trọng đào tạo bồi dưỡng.
Vương Tử Quân căn bản nhìn thấy những ưu thế phát triển của thành phố Linh Long, đồng thời cũng không khỏi cảm thấy lo lắng. Khi hắn đến kiểm tra giám sát công tác của thành phố Linh Long thì cũng không dám nói nhiều, tránh tình huống người ta nói mình nói càn, thế cho nên cũng không tiến hành trao đổi nhiều với Đồ Phấn Đấu và Miêu Dược Hổ. Bây gời hắn ngồi trong phòng làm việc của Sầm Vật Cương, lại nói ra những lời thật lòng của mình.
- Bí thư Sầm, tôi cảm thấy gần đây thành phố Linh Long phát triển khá nhanh, thế nhưng kết cấu sản nghiệp lại quá đơn độc, chỉ dựa vào hai sản nghiệp là khoáng sản và bất động sản, tôi cho rằng điều này rất nguy hiểm cho sự phát triển của một thành phố. Nếu một khi thị trường có biến động, chỉ sợ sẽ tạo nên ảnh hưởng cực kỳ lớn đến thành phố Linh Long. Gương mặt tươi cười của Sầm Vật Cương chợt xuất hiện vài phần sương lạnh, lão nâng ly trà lên nhấp một ngụm rồi nói với Vương Tử Quân: - Bí thư Tử Quân, lo lắng của anh cũng không phải không đúng, nhưng anh nhìn vào sự việc và nói chung là có chút bi quan. Lúc này tình hình phát triển kinh tế mà anh được thấy chỉ là trạng thái phát triển đầu tiên của thành phố Linh Long mà thôi.
- Cũng chưa nói đến phương diện khoáng sản, về phương diện bất động sản thì căn bản là khá tốt. Anh có biết tình hình nóng nảy về bất động sản của thành phố Linh Long trong hai tháng đầu năm là thế nào không? Bây giờ có thể nói ngay cả người của tỉnh Nam Giang còn phải đến thành phố Linh Long mua nhà.
Vương Tử Quân nhìn gương mặt tự tin của Sầm Vật Cương, hắn biết mình muốn thuyết phục được Sầm Vật Cương cũng không phải dễ dàng. Hắn cười cười định mở miệng, thế nhưng Sầm Vật Cương lại không muốn thảo luận về vấn đề này.
- Bí thư Tử Quân, công tác chuẩn bị cho đại hội thể dục thể thao lần này của tỉnh làm cho tôi cảm thấy lo lắng. Anh bên kia có lẽ đã nhận được báo cáo rồi, đến bây giờ mà những hạng mục nhà thi đấu ở thành phố Rừng Mật còn đang để trống, thi công đã tạm dừng rồi.
- Nếu thật sự là như vậy thì ảnh hưởng với tỉnh Mật Đông chúng ta là rất lớn. Phía thành phố Rừng Mật cứ mở miệng là nói không có tiền để đối phó với tôi, anh nói xem, tôi có nên dùng lý do không có tiền để kêu khổ với tổng cục thể thao bên kia không? Sầm Vật Cương vỗ tay thật mạnh lên bàn trà, Vương Tử Quân căn cứ vào âm thanh phát ra mà cảm nhận được sự phẫn nộ của Sầm Vật Cương. Vương Tử Quân do dự một chút rồi nói: - Bí thư Sầm, thời gian không chờ người, bây giờ việc cần phải làm là đẩy nhanh xây dựng các hạng mục, mà phía thành phố Rừng Mật cũng có khó khăn của bọn họ.
- Cho nên những ngày gần đây tôi cố gắng thúc đẩy khánh thành diễn đàn đầu tư, hy vọng có thể thông qua diễn đàn này để tranh thủ tài chính đầu tư vào các hạng mục đang tạm dừng thi công. Vương Tử Quân nói căn bản rất có lòng tin, dù sao hắn cũng là người chủ quản công tác này, thế nhưng sự giúp đỡ của Sầm Vật Cương với công tác của hắn là càng quan trọng hơn.
Sầm Vật Cương cũng gật đầu nói: - Bí thư Tử Quân, tôi cực kỳ đồng ý với ý kiến tranh thủ tiền tài từ xã hội để tiến hành đầu tư cho hạng mục của đại hội thể dục thể thao, thế nhưng tôi cảm thấy đó cũng không phải là sự việc có khả năng ngay lập tức, cần thời gian khá dài.
Vương Tử Quân không nói lời nào, hắn cầm lấy ly trà chờ Sầm Vật Cương nói tiếp. Hắn hiểu ý nghĩa lời nói của Sầm Vật Cương, lúc đầu tiến hành khích lệ một chút, sau đó sẽ nói ra ý kiến bất đồng.
- Thời gian không chờ người, lúc này đã vào tháng ba, chúng ta chỉ còn một năm rưỡi mà thôi. Bây giờ chúng ta nhất định phải dốc hết sức thúc đẩy công tác xây dựng các hạng mục, nếu không thì kết quả sẽ là tỉnh Mật Đông chúng ta mất hết mặt mũi trong sự kiện lần này. Sầm Vật Cương nói đến đây thì uống một hớp nước nói: - Các doanh nghiệp trong tỉnh xưa nay luôn giúp đỡ rất lớn đến các công tác của chính quyền, tôi cảm thấy nên phát huy tác dụng của những xí nghiệp này. Như vậy chúng ta có thể đẩy nhanh tiến độ xây dựng, hơn nữa còn có xúc tiến phát triển kinh tế theo kiểu một vốn một lời.
Trước khi Vương Tử Quân đến phòng làm việc của Sầm Vật Cương thì đang định nghĩ để cho Lý Bạch Vũ đến báo cáo công tác. Lần này vì chuyện khánh thành diễn đàn đầu tư mà Lý Bạch Vũ đã dựa theo kế hoạch để phát ra thiếp mời cho không ít các doanh nghiệp trong tỉnh.
Những doanh nghiệp kia nhận được giấy mời và nói rằng nhất định sẽ phái người tham gia, thế nhưng Lý Bạch Vũ thông qua một người quen đảm nhiệm một vị trí quan trọng trong một doanh nghiệp để thu lượm được tin tức, đó là những công ty kia cũng chỉ muốn đến tham gia mà thôi, cũng không có ý muốn đầu tư ở phương diện này.
Vương Tử Quân và Lý Bạch Vũ đã bàn bạc với nhau khá nhiều về phương diện phát thiếp mời, tiền cảnh đầu tư và các phương án đầu tư đã được hội nghị của tổ lãnh đạo thông qua, dự theo ý nghĩ của Lý Bạch Vũ, tuyệt đối sẽ có công ty nhìn vào và thấy rõ tiền cảnh đầu tư, sau đó tiến hành hợp tác.
Thế nhưng cuối cùng lại không có bất kỳ cuộn sóng nào cho thấy hành động của mình là có hiệu quả.
Vương Tử Quân đã xem qua kế hoạch chỉ định đầu tư của nhóm người Lý Bạch Vũ, lại thông qua quan hệ của Tần Hồng Cẩm, thông qua không ít luận chứng của những chuyên gia đầu tư để lấy được kết luận chính là xã hội hóa các công trình thể thao sẽ kiếm được nguồn đầu tư dồi dào.
Lý Bạch Vũ cảm thấy tình huống này là không bình thường, nếu như diễn đàn đầu tư của hắn mà không có bất kỳ tác dụng nào, như vậy không khác nào chỉ là bình hoa, căn bản không có kết quả gì ra hồn.
Vương Tử Quân đã suy tư tất cả, hắn biết có người quấy phá mình ở phương diện này, mục đích của bọn họ chính là ép nhóm người của mình nhượng bộ, để cho bọn họ kiếm được lợi ích lớn nhất.
"Nhượng bộ?" Vương Tử Quân nghĩ đến hai từ này, đúng lúc này hắn đã đi đến phòng làm việc của Sầm Vật Cương.
Sầm Vật Cương biểu hiện nóng lòng hoan nghênh Vương Tử Quân, không những mời Vương Tử Quân ngồi song song trên ghế sa lông, lại còn để cho thư ký pha loại trà ngon trước đó dâng lên cho Vương Tử Quân thưởng thức.
- Bí thư Tử Quân, tôi nghe thư ký trưởng Anh Hồ nói những ngày gần đây anh đi thị sát các thành phố trong tỉnh. Tuy tôi đồng ý anh nên nhanh chóng tiến vào trạng thái công tác, thế nhưng tôi cũng phải nhắc nhở anh, dù công tác có cần thiết thế nào thì sức khỏe cũng là quan trọng nhất. Thế cho nên anh cũng không thể quá chsu trọng đến công tác mà bỏ quên phương diện giữ gìn sức khỏe được.
Sầm Vật Cương nói bằng giọng điệu rất quan tâm, giống như của một người anh với em trai của mình. Tuy Vương Tử Quân biết những lời quan tâm này căn bản chỉ là nói cho vui, thế nhưng hắn vẫn nở nụ cười sáng lạn nói với Sầm Vật Cương: - Cám ơn bí thư Sầm đã quan tâm, sau này tôi nhất định sẽ chứng thực chỉ thị của ngài, làm việc cần phải kết hợp với nghỉ ngơi.
Sầm Vật Cương cười ha hả, cũng không nhanh chóng đi vào đề tài câu chuyện. Lão bắt đầu nói về tình huống của tỉnh Mật Đông. Lão là người cực kỳ hiểu rõ tình hình về tính cách và năng lực của các vị lãnh đạo chủ yếu của các thành phố trong tỉnh, cũng tiện tay chỉ ra khiếm khuyết của đám cán bộ này.
Thông qua những lời nó của Sầm Vật Cương mà Vương Tử Quân có thể chứng minh được những tình cảnh và những sự việc mình gặp phải khi đi đến các thành phố trong tỉnh kiểm tra giám sát. Thậm chí một vài ấn tượng cũng tìm được những điểm liên hệ nhất định.
Tuy chỉ là vài lời nói chuyện thế nhưng Vương Tử Quân không khỏi bội phục Sầm Vật Cương. Hắn chăm chú lắng nghe lời nói của Sầm Vật Cương, thỉnh thoảng cũng hỏi những vấn đề mà mình còn chưa rõ.
Mọi người đều thích lên mặt dạy đời kẻ khác, tất nhiên Sầm Vật Cương cũng không phải ngoại lệ. Sau khi Vương Tử Quân tiến hành hỏi thăm vài thứ, nụ cười trên môi của lão căn bản lại thêm vui tươi hơn.
- Bí thư Tử Quân, tuy tỉnh Mật Đông truy cầu sự phối hợp phát triển cân đối giữa các thành phố, thế nhưng tốc độ phát triển của các thành phố là khác nhau, căn bản là chuyện khó thể nào thay đổi được. Vì vậy tôi cảm thấy ở phương diện phát triển kinh tế thì nên cho ra những thành phố động cơ trọng điểm được chú trọng bồi dưỡng, do đó lấy được kết quả thúc đẩy kinh tế toàn tỉnh phát triển. Sầm Vật Cương cũng rất tán thưởng những quan điểm của Vương Tử Quân, tuy Vương Tử Quân nói không nhiều thế nhưng mỗi câu mỗi chữ đều đúng điểm quan trọng.
Sầm Vật Cương lúc này càng thêm tán thành về năng lực của Vương Tử Quân, lão bây giờ cũng không xem Vương Tử Quân là người nói suông, nói chuyện cực kỳ đi vào trọng điểm.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, tuy Sầm Vật Cương không nói rõ thế nhưng hắn biết trong tỉnh Mật Đông có hai thành phố được coi là động cơ trọng điểm. Một trong số đó là Rừng Mật, vì đây là tỉnh thành của Mật Đông, có thể nói là địa phương dẫn dắt các nơi phát triển, tất nhiên thành phố còn lại chính là Linh Long được Sầm Vật Cương chú trọng đào tạo bồi dưỡng.
Vương Tử Quân căn bản nhìn thấy những ưu thế phát triển của thành phố Linh Long, đồng thời cũng không khỏi cảm thấy lo lắng. Khi hắn đến kiểm tra giám sát công tác của thành phố Linh Long thì cũng không dám nói nhiều, tránh tình huống người ta nói mình nói càn, thế cho nên cũng không tiến hành trao đổi nhiều với Đồ Phấn Đấu và Miêu Dược Hổ. Bây gời hắn ngồi trong phòng làm việc của Sầm Vật Cương, lại nói ra những lời thật lòng của mình.
- Bí thư Sầm, tôi cảm thấy gần đây thành phố Linh Long phát triển khá nhanh, thế nhưng kết cấu sản nghiệp lại quá đơn độc, chỉ dựa vào hai sản nghiệp là khoáng sản và bất động sản, tôi cho rằng điều này rất nguy hiểm cho sự phát triển của một thành phố. Nếu một khi thị trường có biến động, chỉ sợ sẽ tạo nên ảnh hưởng cực kỳ lớn đến thành phố Linh Long. Gương mặt tươi cười của Sầm Vật Cương chợt xuất hiện vài phần sương lạnh, lão nâng ly trà lên nhấp một ngụm rồi nói với Vương Tử Quân: - Bí thư Tử Quân, lo lắng của anh cũng không phải không đúng, nhưng anh nhìn vào sự việc và nói chung là có chút bi quan. Lúc này tình hình phát triển kinh tế mà anh được thấy chỉ là trạng thái phát triển đầu tiên của thành phố Linh Long mà thôi.
- Cũng chưa nói đến phương diện khoáng sản, về phương diện bất động sản thì căn bản là khá tốt. Anh có biết tình hình nóng nảy về bất động sản của thành phố Linh Long trong hai tháng đầu năm là thế nào không? Bây giờ có thể nói ngay cả người của tỉnh Nam Giang còn phải đến thành phố Linh Long mua nhà.
Vương Tử Quân nhìn gương mặt tự tin của Sầm Vật Cương, hắn biết mình muốn thuyết phục được Sầm Vật Cương cũng không phải dễ dàng. Hắn cười cười định mở miệng, thế nhưng Sầm Vật Cương lại không muốn thảo luận về vấn đề này.
- Bí thư Tử Quân, công tác chuẩn bị cho đại hội thể dục thể thao lần này của tỉnh làm cho tôi cảm thấy lo lắng. Anh bên kia có lẽ đã nhận được báo cáo rồi, đến bây giờ mà những hạng mục nhà thi đấu ở thành phố Rừng Mật còn đang để trống, thi công đã tạm dừng rồi.
- Nếu thật sự là như vậy thì ảnh hưởng với tỉnh Mật Đông chúng ta là rất lớn. Phía thành phố Rừng Mật cứ mở miệng là nói không có tiền để đối phó với tôi, anh nói xem, tôi có nên dùng lý do không có tiền để kêu khổ với tổng cục thể thao bên kia không? Sầm Vật Cương vỗ tay thật mạnh lên bàn trà, Vương Tử Quân căn cứ vào âm thanh phát ra mà cảm nhận được sự phẫn nộ của Sầm Vật Cương. Vương Tử Quân do dự một chút rồi nói: - Bí thư Sầm, thời gian không chờ người, bây giờ việc cần phải làm là đẩy nhanh xây dựng các hạng mục, mà phía thành phố Rừng Mật cũng có khó khăn của bọn họ.
- Cho nên những ngày gần đây tôi cố gắng thúc đẩy khánh thành diễn đàn đầu tư, hy vọng có thể thông qua diễn đàn này để tranh thủ tài chính đầu tư vào các hạng mục đang tạm dừng thi công. Vương Tử Quân nói căn bản rất có lòng tin, dù sao hắn cũng là người chủ quản công tác này, thế nhưng sự giúp đỡ của Sầm Vật Cương với công tác của hắn là càng quan trọng hơn.
Sầm Vật Cương cũng gật đầu nói: - Bí thư Tử Quân, tôi cực kỳ đồng ý với ý kiến tranh thủ tiền tài từ xã hội để tiến hành đầu tư cho hạng mục của đại hội thể dục thể thao, thế nhưng tôi cảm thấy đó cũng không phải là sự việc có khả năng ngay lập tức, cần thời gian khá dài.
Vương Tử Quân không nói lời nào, hắn cầm lấy ly trà chờ Sầm Vật Cương nói tiếp. Hắn hiểu ý nghĩa lời nói của Sầm Vật Cương, lúc đầu tiến hành khích lệ một chút, sau đó sẽ nói ra ý kiến bất đồng.
- Thời gian không chờ người, lúc này đã vào tháng ba, chúng ta chỉ còn một năm rưỡi mà thôi. Bây giờ chúng ta nhất định phải dốc hết sức thúc đẩy công tác xây dựng các hạng mục, nếu không thì kết quả sẽ là tỉnh Mật Đông chúng ta mất hết mặt mũi trong sự kiện lần này. Sầm Vật Cương nói đến đây thì uống một hớp nước nói: - Các doanh nghiệp trong tỉnh xưa nay luôn giúp đỡ rất lớn đến các công tác của chính quyền, tôi cảm thấy nên phát huy tác dụng của những xí nghiệp này. Như vậy chúng ta có thể đẩy nhanh tiến độ xây dựng, hơn nữa còn có xúc tiến phát triển kinh tế theo kiểu một vốn một lời.
/1843
|