- Chào trưởng phòng Vương.
- Chào trưởng phòng Vương. Những người chào hỏi đều là nhân vật có phụ trách trong phòng tổ chức, căn bản đều có tư cách, cũng thành thật đứng sang một bên gật đầu nở nụ cười thăm hỏi Vương Tử Quân. Vương Tử Quân tuy không thích những hành vì giống như nghênh đón thế này, thế nhưng hắn cũng không vạch trần. Dù sao thì người ta giả vờ như lơ đãng xuất hiện trước mặt mình, nếu mình không đáp lại cũng không được.
Vương Tử Quân liên tục gật đầu đi đến phòng làm việc của mình. Long Điền Hỉ đã là phó phòng thường vụ nhanh chóng đi đến, hắn đặt một phần tài liệu lên bàn làm việc của Vương Tử Quân rồi nói: - Trưởng phòng Vương, đây là danh sách các huyện mà chúng ta chuẩn bị thí điểm đẩy mạnh công tác cơ sở trong năm nay, anh xem có gì cần điều chỉnh không?
Long Điền Hỉ xem như hấp thụ giáo huấn từ Trần Viễn Lũng, khi làm việc căn bản dù là chuyện lớn nhỏ thế nào cũng báo cáo với Vương Tử Quân, ví dụ như việc này, Long Điền Hỉ hoàn toàn có thể tự làm chủ.
Vương Tử Quân hiểu ý nghĩ của Long Điền Hỉ, vì vậy hắn chỉ nhìn lướt qua, sau đó khẽ nói: - Trưởng phòng Long, xác định các huyện thí điểm chính là phạm vi chức quyền của anh, anh cứ xác định là được, khi nào có danh sách thì báo cáo lại cho tôi.
Long Điền Hỉ gật đầu xưng vâng, sau khi báo cáo vài công tác thường ngày của phòng tổ chức, hắn nhanh chóng rời đi.
Đến phòng làm việc của Vương Tử Quân báo cáo mỗi ngày chính là một thói quen của Long Điền Hỉ, thái độ của hắn như vậy làm cho người ta không thể nói gì hơn được, thế nhưng Vương Tử Quân căn bản cũng không quá thích thú. Nhưng lúc này trong phòng tổ chức căn bản không còn bất kỳ người nào có thể làm nhân tuyển thế thân cho Long Điền Hỉ.
"Trước tiên cứ dùng người này!" Vương Tử Quân nghĩ đến những công tác mà mình sắp thúc đẩy, hắn không khỏi thầm nghĩ như vậy. Hắn cầm báo lên xem xét, đúng lúc Du Giang Vĩ đẩy cửa đi vào, sau đó đi đến bên cạnh báo cáo: - Trưởng phòng, trưởng phòng Triệu đến.
Trưởng phòng Triệu trong miệng của Du Giang Vĩ chính là chủ nhiệm ủy ban cải cách Triệu Kỳ Tường. Sau khi điều động Trần Viễn Lũng đến làm chủ nhiệm hợp tác xã dịch vụ thương mại, Vương Tử Quân nhanh chóng điều động Triệu Kỳ Tường đến làm phó phòng tổ chức.
Đề cử này của Vương Tử Quân làm cho nhiều người cảm thấy bất ngờ, nhưng khi đó sự việc của công ty xe hơi Đông Hồng vừa được giải quyết, Vương Tử Quân đang ở vào lúc như mặt trời giữa ban trưa, thế nên lời đề nghị của hắn không được ai phản đối, căn bản trực tiếp thông qua.
Triệu Kỳ Tường đã đến công tác ở phòng tổ chức tỉnh ủy được hơn một tháng, trong thời gian qua công tác chủ yếu của hắn chính là tìm hiểu tình huống, căn bản còn chưa được phân công.
- Cho trưởng phòng Triệu đi vào. Vương Tử Quân khoát tay áo với du giang vĩ, sau đó đặt báo xuống. Khi Triệu Kỳ Tường đi vào trong phòng thì Vương Tử Quân đã đi ra khỏi bàn làm việc của mình, hắn mỉm cười bắt tay với Triệu Kỳ Tường.
Lúc này trên mặt Triệu Kỳ Tường treo nụ cười vui vẻ nhưng trong lòng lại tràn đầy không yên. Hắn dù thế nào cũng không ngờ chính mình lại được tiến lên làm phó phòng tổ chức tỉnh ủy, hơn nữa người đề cử chính là Vương Tử Quân.
Nếu như nói người ném cho hắn vị trí phó phòng tổ chức chính là Lý Thừa Uyên, hắn căn bản sẽ cảm thấy thả lỏng hơn, nhưng Vương Tử Quân đề cử làm cho hắn cảm thấy bất an. Trong lúc cạnh tranh vị trí giám đốc công ty xe hơi Đông Hồng, hắn vì sự kiện Vương Tử Quân cường thế mà sinh oán hận, nhưng khi mà Lưu Thành Lâm liên tục đổi mới và đưa công ty xe hơi Đông Hồng tiến lên, chút cảm giác bất mãn của hắn đã biến mất không còn.
Khi Triệu Kỳ Tường đang thầm nghĩ mình nên thành thật làm tốt công tác của một vị phó chủ nhiệm ủy ban cải cách tỉnh ủy, không nên phát sinh nhiều liên hệ với trưởng phòng Vương, chợt nghe được một tin tức mà hắn căn bản không biết có nên tin hay không. Đó là trưởng phòng Vương đề cử hắn lên làm phó phòng tổ chức tỉnh ủy.
Từ vị trí phó chủ nhiệm ủy ban cải cách đến phó phòng tổ chức, trong mắt người thường thì căn bản là tiến lên một bậc thang, thế nhưng đối với Triệu Kỳ Tường thì căn bản chỉ có bất an không yên. Dù sao thì trước đó hắn cũng là một trong những người nói gở về Lưu Thành Lâm ở công ty xe hơi Đông Hồng.
Không phải là những lời này rơi vào trong tai Vương Tử Quân, vì vậy đối phương mới kéo hắn đến làm phó phòng tổ chức sao? Tuy rất nhiều người căn bản không muốn thừa nhận, thế nhưng bọn họ lại biết Vương Tử Quân thông qua những điều chỉnh của mình trong phòng tổ chức để nắm chặt lấy mảnh đất quyền lực của mình.
Nếu như Vương Tử Quân muốn treo Triệu Kỳ Tường trong phòng tổ chức tỉnh ủy, chỉ sợ chủ tịch Chử cũng không làm gì được. Dù sao người này cũng là một đại nhân vật đang quật khởi ở Nam Giang.
Trước khi đến phòng tổ chức nhận công tác, có một người bạn từng nói với Triệu Kỳ Tường vài câu, đó là đến phòng tổ chức nên an phận làm người, ít nhảy ra nắm công tác. Nói rằng Triệu Kỳ Tường nên cố gắng trốn tránh Vương Tử Quân, tranh thủ bảo tồn lấy bản thân. Theo lời của người bạn kia, Vương Tử Quân căn bản là một vị thần tiên, khi nào có đủ lý lịch ở Nam Giang sẽ cất cánh bay đi.
Triệu Kỳ Tường căn bản tin vào lời nói của bạn mình, dù sao thì Vương Tử Quân căn bản không thể ở mãi trong Nam Giang, sau khi rời đi thì mình cũng được giải phóng. Những ngày qua hắn cố gắng không đến phòng làm việc của Vương Tử Quân, tỏ ra xa xăm với Vương Tử Quân, những lúc nên gặp thì gặp, không nên gặp thì trốn đi.
Hôm nay Vương Tử Quân cho Du Giang Vĩ thông báo mình đến gặp mặt, điều này làm cho Triệu Kỳ Tường không khỏi suy đoán ý đồ của Vương Tử Quân. Lúc này thấy Vương Tử Quân tươi cười mời mình ngồi xuống ghế sa lông, hắn cảm thấy yên tâm hơn một chút.
- Trưởng phòng Kỳ Tường, anh làm quen tình huống của phòng tổ chức thế nào rồi? Vương Tử Quân chờ Triệu Kỳ Tường ngồi xuống ghế sa lông rồi khẽ hỏi.
Triệu Kỳ Tường cười nói: - Trưởng phòng Vương, tôi căn bản không có kinh nghiệm về tổ chức, những ngày này chủ yếu là làm quen tình huống, bây giờ xem như cũng biết được đại khái.
Vương Tử Quân gật đầu nói: - Có thể biết được đại khái thì xem như những ngày qua trưởng phòng Triệu cũng không nhàn rỗi. Phòng tổ chức chúng ta nhìn từ ngoài vào thì thấy đơn giản, thế nhưng thực tế những chuyện vụn vặt như vậy cũng khó làm, muốn làm tốt công tác thì cần phải quen thuộc cái đã. Anh có ý kiến gì với phương diện phân công công tác cho mình không?
Triệu Kỳ Tường có chút sững sốt, hắn cảm thấy Vương Tử Quân nếu muốn bàn chuyện phân công công tác cho mình, cũng không có gì là khó, trực tiếp thông báo một tiếng là xong, không cần gọi mình đến gặp mặt làm gì.
Triệu Kỳ Tường đã nghĩ tốt đáp án, hắn chợt sinh ra ý nghĩ đùa bỡn, thế nên nhìn thoáng qua Vương Tử Quân rồi khẽ nói: - Trưởng phòng, tôi cảm thấy tôi có chút kinh nghiệm ở phương diện điều chỉnh cán bộ, nếu như chủ quản công tác này, chắc chắn sẽ thuận buồm xuôi gió hơn.
Du Giang Vĩ châm trà cho Vương Tử Quân và Triệu Kỳ Tường, lúc này nghe thấy Triệu Kỳ Tường nói như vậy thì không khỏi cảm thấy lo lắng. Lúc này Triệu Kỳ Tường cho ra yêu cầu như vậy với trưởng phòng Vương, người này không biết đó là phần công tác mà thường là trưởng phòng hay phó phòng thường vụ nắm bắt sao?
- À, nếu anh cho rằng mình có năng lực ở phương diện này, như vậy anh tạm thời phụ trách khối công tác này. Vương Tử Quân có chút chần chờ, sau đó khẽ đồng ý.
Lúc này không những Du Giang Vĩ không tin vào lỗ tai của mình, ngay cả Triệu Kỳ Tường cũng ngây cả người, sao có thể như vậy? Vương Tử Quân cũng không cần hỏi mà trực tiếp quyết định ngay sao?
- Chào trưởng phòng Vương. Những người chào hỏi đều là nhân vật có phụ trách trong phòng tổ chức, căn bản đều có tư cách, cũng thành thật đứng sang một bên gật đầu nở nụ cười thăm hỏi Vương Tử Quân. Vương Tử Quân tuy không thích những hành vì giống như nghênh đón thế này, thế nhưng hắn cũng không vạch trần. Dù sao thì người ta giả vờ như lơ đãng xuất hiện trước mặt mình, nếu mình không đáp lại cũng không được.
Vương Tử Quân liên tục gật đầu đi đến phòng làm việc của mình. Long Điền Hỉ đã là phó phòng thường vụ nhanh chóng đi đến, hắn đặt một phần tài liệu lên bàn làm việc của Vương Tử Quân rồi nói: - Trưởng phòng Vương, đây là danh sách các huyện mà chúng ta chuẩn bị thí điểm đẩy mạnh công tác cơ sở trong năm nay, anh xem có gì cần điều chỉnh không?
Long Điền Hỉ xem như hấp thụ giáo huấn từ Trần Viễn Lũng, khi làm việc căn bản dù là chuyện lớn nhỏ thế nào cũng báo cáo với Vương Tử Quân, ví dụ như việc này, Long Điền Hỉ hoàn toàn có thể tự làm chủ.
Vương Tử Quân hiểu ý nghĩ của Long Điền Hỉ, vì vậy hắn chỉ nhìn lướt qua, sau đó khẽ nói: - Trưởng phòng Long, xác định các huyện thí điểm chính là phạm vi chức quyền của anh, anh cứ xác định là được, khi nào có danh sách thì báo cáo lại cho tôi.
Long Điền Hỉ gật đầu xưng vâng, sau khi báo cáo vài công tác thường ngày của phòng tổ chức, hắn nhanh chóng rời đi.
Đến phòng làm việc của Vương Tử Quân báo cáo mỗi ngày chính là một thói quen của Long Điền Hỉ, thái độ của hắn như vậy làm cho người ta không thể nói gì hơn được, thế nhưng Vương Tử Quân căn bản cũng không quá thích thú. Nhưng lúc này trong phòng tổ chức căn bản không còn bất kỳ người nào có thể làm nhân tuyển thế thân cho Long Điền Hỉ.
"Trước tiên cứ dùng người này!" Vương Tử Quân nghĩ đến những công tác mà mình sắp thúc đẩy, hắn không khỏi thầm nghĩ như vậy. Hắn cầm báo lên xem xét, đúng lúc Du Giang Vĩ đẩy cửa đi vào, sau đó đi đến bên cạnh báo cáo: - Trưởng phòng, trưởng phòng Triệu đến.
Trưởng phòng Triệu trong miệng của Du Giang Vĩ chính là chủ nhiệm ủy ban cải cách Triệu Kỳ Tường. Sau khi điều động Trần Viễn Lũng đến làm chủ nhiệm hợp tác xã dịch vụ thương mại, Vương Tử Quân nhanh chóng điều động Triệu Kỳ Tường đến làm phó phòng tổ chức.
Đề cử này của Vương Tử Quân làm cho nhiều người cảm thấy bất ngờ, nhưng khi đó sự việc của công ty xe hơi Đông Hồng vừa được giải quyết, Vương Tử Quân đang ở vào lúc như mặt trời giữa ban trưa, thế nên lời đề nghị của hắn không được ai phản đối, căn bản trực tiếp thông qua.
Triệu Kỳ Tường đã đến công tác ở phòng tổ chức tỉnh ủy được hơn một tháng, trong thời gian qua công tác chủ yếu của hắn chính là tìm hiểu tình huống, căn bản còn chưa được phân công.
- Cho trưởng phòng Triệu đi vào. Vương Tử Quân khoát tay áo với du giang vĩ, sau đó đặt báo xuống. Khi Triệu Kỳ Tường đi vào trong phòng thì Vương Tử Quân đã đi ra khỏi bàn làm việc của mình, hắn mỉm cười bắt tay với Triệu Kỳ Tường.
Lúc này trên mặt Triệu Kỳ Tường treo nụ cười vui vẻ nhưng trong lòng lại tràn đầy không yên. Hắn dù thế nào cũng không ngờ chính mình lại được tiến lên làm phó phòng tổ chức tỉnh ủy, hơn nữa người đề cử chính là Vương Tử Quân.
Nếu như nói người ném cho hắn vị trí phó phòng tổ chức chính là Lý Thừa Uyên, hắn căn bản sẽ cảm thấy thả lỏng hơn, nhưng Vương Tử Quân đề cử làm cho hắn cảm thấy bất an. Trong lúc cạnh tranh vị trí giám đốc công ty xe hơi Đông Hồng, hắn vì sự kiện Vương Tử Quân cường thế mà sinh oán hận, nhưng khi mà Lưu Thành Lâm liên tục đổi mới và đưa công ty xe hơi Đông Hồng tiến lên, chút cảm giác bất mãn của hắn đã biến mất không còn.
Khi Triệu Kỳ Tường đang thầm nghĩ mình nên thành thật làm tốt công tác của một vị phó chủ nhiệm ủy ban cải cách tỉnh ủy, không nên phát sinh nhiều liên hệ với trưởng phòng Vương, chợt nghe được một tin tức mà hắn căn bản không biết có nên tin hay không. Đó là trưởng phòng Vương đề cử hắn lên làm phó phòng tổ chức tỉnh ủy.
Từ vị trí phó chủ nhiệm ủy ban cải cách đến phó phòng tổ chức, trong mắt người thường thì căn bản là tiến lên một bậc thang, thế nhưng đối với Triệu Kỳ Tường thì căn bản chỉ có bất an không yên. Dù sao thì trước đó hắn cũng là một trong những người nói gở về Lưu Thành Lâm ở công ty xe hơi Đông Hồng.
Không phải là những lời này rơi vào trong tai Vương Tử Quân, vì vậy đối phương mới kéo hắn đến làm phó phòng tổ chức sao? Tuy rất nhiều người căn bản không muốn thừa nhận, thế nhưng bọn họ lại biết Vương Tử Quân thông qua những điều chỉnh của mình trong phòng tổ chức để nắm chặt lấy mảnh đất quyền lực của mình.
Nếu như Vương Tử Quân muốn treo Triệu Kỳ Tường trong phòng tổ chức tỉnh ủy, chỉ sợ chủ tịch Chử cũng không làm gì được. Dù sao người này cũng là một đại nhân vật đang quật khởi ở Nam Giang.
Trước khi đến phòng tổ chức nhận công tác, có một người bạn từng nói với Triệu Kỳ Tường vài câu, đó là đến phòng tổ chức nên an phận làm người, ít nhảy ra nắm công tác. Nói rằng Triệu Kỳ Tường nên cố gắng trốn tránh Vương Tử Quân, tranh thủ bảo tồn lấy bản thân. Theo lời của người bạn kia, Vương Tử Quân căn bản là một vị thần tiên, khi nào có đủ lý lịch ở Nam Giang sẽ cất cánh bay đi.
Triệu Kỳ Tường căn bản tin vào lời nói của bạn mình, dù sao thì Vương Tử Quân căn bản không thể ở mãi trong Nam Giang, sau khi rời đi thì mình cũng được giải phóng. Những ngày qua hắn cố gắng không đến phòng làm việc của Vương Tử Quân, tỏ ra xa xăm với Vương Tử Quân, những lúc nên gặp thì gặp, không nên gặp thì trốn đi.
Hôm nay Vương Tử Quân cho Du Giang Vĩ thông báo mình đến gặp mặt, điều này làm cho Triệu Kỳ Tường không khỏi suy đoán ý đồ của Vương Tử Quân. Lúc này thấy Vương Tử Quân tươi cười mời mình ngồi xuống ghế sa lông, hắn cảm thấy yên tâm hơn một chút.
- Trưởng phòng Kỳ Tường, anh làm quen tình huống của phòng tổ chức thế nào rồi? Vương Tử Quân chờ Triệu Kỳ Tường ngồi xuống ghế sa lông rồi khẽ hỏi.
Triệu Kỳ Tường cười nói: - Trưởng phòng Vương, tôi căn bản không có kinh nghiệm về tổ chức, những ngày này chủ yếu là làm quen tình huống, bây giờ xem như cũng biết được đại khái.
Vương Tử Quân gật đầu nói: - Có thể biết được đại khái thì xem như những ngày qua trưởng phòng Triệu cũng không nhàn rỗi. Phòng tổ chức chúng ta nhìn từ ngoài vào thì thấy đơn giản, thế nhưng thực tế những chuyện vụn vặt như vậy cũng khó làm, muốn làm tốt công tác thì cần phải quen thuộc cái đã. Anh có ý kiến gì với phương diện phân công công tác cho mình không?
Triệu Kỳ Tường có chút sững sốt, hắn cảm thấy Vương Tử Quân nếu muốn bàn chuyện phân công công tác cho mình, cũng không có gì là khó, trực tiếp thông báo một tiếng là xong, không cần gọi mình đến gặp mặt làm gì.
Triệu Kỳ Tường đã nghĩ tốt đáp án, hắn chợt sinh ra ý nghĩ đùa bỡn, thế nên nhìn thoáng qua Vương Tử Quân rồi khẽ nói: - Trưởng phòng, tôi cảm thấy tôi có chút kinh nghiệm ở phương diện điều chỉnh cán bộ, nếu như chủ quản công tác này, chắc chắn sẽ thuận buồm xuôi gió hơn.
Du Giang Vĩ châm trà cho Vương Tử Quân và Triệu Kỳ Tường, lúc này nghe thấy Triệu Kỳ Tường nói như vậy thì không khỏi cảm thấy lo lắng. Lúc này Triệu Kỳ Tường cho ra yêu cầu như vậy với trưởng phòng Vương, người này không biết đó là phần công tác mà thường là trưởng phòng hay phó phòng thường vụ nắm bắt sao?
- À, nếu anh cho rằng mình có năng lực ở phương diện này, như vậy anh tạm thời phụ trách khối công tác này. Vương Tử Quân có chút chần chờ, sau đó khẽ đồng ý.
Lúc này không những Du Giang Vĩ không tin vào lỗ tai của mình, ngay cả Triệu Kỳ Tường cũng ngây cả người, sao có thể như vậy? Vương Tử Quân cũng không cần hỏi mà trực tiếp quyết định ngay sao?
/1843
|