Dù Diêu Trung Tắc có bực bội cũng không biểu hiện ra bên ngoài mặt, Phòng Quảng Thắng dù sao cũng là thủ hạ đi theo hắn nhiều năm, ít nhiều cũng phải nể mặt một chút. Vì vậy hắn trầm ngâm giây lát, sau đó đưa văn kiện cho Phòng Quảng Thắng.
Phòng Quảng Thắng cầm văn kiện nhìn thoáng qua, chợt cảm thấy chấn động, thần kinh cũng căng thẳng hẳn lên. Với vị trí của hắn thì căn bản nhìn vào vấn đề sẽ xuất hiện xúc giác nhạy cảm, thế nên chỉ sau nháy mắt thì hắn phát hiện vấn đề của mình ở nơi nào.
Hèn gì bí thư Diêu hỏi mình xem có động tĩnh gì không, những ngày qua mình căn bản rất lo nghĩ xem xét, sao lại không nghĩ đến phương diện này? Phòng Quảng Thắng cảm thấy đau lòng vì sự chủ quan của mình, có lẽ biểu hiện lần này của hắn đã làm cho Diêu Trung Tắc cho ra cái nhìn không hay. Thế là đầu óc hắn nhanh chóng xoay chuyển, tìm kiếm những thông tin về công ty xe hơi Đông Hồng trong những ngày qua.
Trong lúc tìm kiếm thông tin, Phòng Quảng Thắng nghĩ đến sự kiện hai ngày trước phó giám đốc công ty xe hơi Đông Hồng là Tần Dũng Khải đã thông qua quan hệ của lòng vòng để tìm được mình, hy vọng mình có thể nói tốt cho đối phương vài câu trước mặt bí thư Diêu. Khi đó Phòng Quảng Thắng đã biết bí thư Diêu căn bản không nhúng tay vào việc này, thế nên uyển chuyển từ chối.
Khi đó Tần Dũng Khải nói trưởng phòng Vương rất tán thưởng một người tên là Lưu Thành Lâm, mà Triệu Kỳ Tường hình như là bộ hạ của thủ hạ chủ tịch Chử Vận Phong. Những tin tức nà xuất hiện trong đầu làm cho ý nghĩ của Phòng Quảng Thắng càng thêm rõ ràng, thế nên hắn vội vàng nói với Diêu Trung Tắc: - Bí thư Diêu, tôi nhớ ra rồi, giám đốc Triệu Hòa Duyệt của công ty xe hơi Đông Hồng ngã xuống vì bệnh, lúc này phương diện đề cử nhân tuyển cho vị trí giám đốc công ty xe hơi Đông Hồng đang được tiến hành theo đúng trình tự.
Diêu Trung Tắc không nói gì, chỉ nhìn Phòng Quảng Thắng, chờ đối phương tiếp tục lên tiếng.
- Nghe nói trưởng phòng Vương của phòng tổ chức coi trọng Lưu Thành Lâm, nhưng chủ tịch Chử lại coi trọng Triệu Kỳ Tường.
Diêu Trung Tắc nghe được hai câu sau cùng của Phòng Quảng Thắng thì không khỏi nở nụ cười, vì hai câu này căn bản đã mở ra tất cả nghi hoặc trong lòng hắn.
Diêu Trung Tắc khẽ gật đầu với Phòng Quảng Thắng, hắn cũng không nói đến chuyện này mà dùng giọng thấm thía nói: - Quảng Thắng, anh làm thư ký trưởng những năm qua có tác phong công tác rất mạnh, nhưng một thư ký trưởng hợp cách thì không chỉ đưa mắt nhìn chung quanh, còn phải nghe tám hướng, ít nhất phải có cung cấp căn cứ cho quyết sách của lãnh đạo.
- Bí thư Diêu phê bình rất đúng, thời gian qua tôi có sơ sót, sau này sẽ cố gắng chú ý. Phòng Quảng Thắng nghe thấy Diêu Trung Tắc phê bình thì vẻ mặt càng thêm cung kính.
Diêu Trung Tắc không nói gì thêm, Phòng Quảng Thắng là người hiểu rõ về Diêu Trung Tắc, hắn cũng không nói mà nâng bình trà châm vào ly cho lãnh đạo, sau đó khẽ rời đi.
Khi còn lại một mình trong phòng làm việc, Diêu Trung Tắc nở nụ cười rạng rỡ, hắn cầm cây bút trong tay lên, chăm chú viết hai chữ đồng ý lên văn kiện của phòng tổ chức.
Sau khi viết xong hai chữ này thì Diêu Trung Tắc cảm thấy bút pháp quá bình thường, thế nên vẫn chưa thỏa mãn mà nhìn vào vài lượt, cuối cùng hắn mới buông văn kiện trong tay, nụ cười trên mặt càng tươi sáng.
Hội nghị thường ủy tỉnh ủy được tổ chức căn bản đều phải có thời gian dự bị, cũng phải đưa đề tài thảo luận đến trong tay các vị thường ủy. Khi Vương Tử Quân nhận được đề tài thảo luận từ trong tay Du Giang Vĩ, hắn nhanh chóng đặt nội dung thảo luận của hội nghị thường ủy sang một bên.
Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát, sau đó hắn cầm điện thoại lên bấm số của bí thư Đậu Minh Đường thành phố Đông Hồng. Sau khi nối thông điện thoại thì hắn cười nói: - Bí thư Đậu, có việc gì bận rộn không? Tôi là Vương Tử Quân.
Đậu Minh Đường cười hào sảng nói: - Trưởng phòng Tử Quân, cho dù tôi bận rộn như con quay cũng phải tĩnh tâm nghe lời chỉ thị của lãnh đạo chứ?
Mối quan hệ giữa hai người Vương Tử Quân và Đậu Minh Đường căn bản tăng tiến khá mạnh sau khi dùng cơm ở đập Nam Nha. Sau khi nói vài câu vui đùa thì Vương Tử Quân cũng không che giấu nói: - Bí thư Đậu, lần này công ty xe hơi Đông Hồng thay đổi chế độ, bí thư Diệp và chủ tịch Chử căn bản là rất xem trọng, yêu cầu phải đưa đồng chí có năng lực, có tư tưởng đổi mới lên làm lãnh đạo công ty xe hơi Đông Hồng, do đó mới thúc đẩy công ty phát triển mạnh mẽ.
Vương Tử Quân nói rất có trình độ, hắn dù không nói rõ đến Mã Vi Hồng, thế nhưng biểu hiện lại cực kỳ đúng chỗ. Sự kiện Mã Vi Hồng không phải là Vương Tử Quân không muốn hỗ trợ, thế nhưng Mã Vi Hồng căn bản còn chưa đủ năng lực và độ nặng.
Thật ra chuyện này cho dù Vương Tử Quân không gọi điện thoại giải thích thì Đậu Minh Đường cũng hiểu có chuyện gì xảy ra. Lúc này Vương Tử Quân tự mình gọi điện thoại đến, làm cho Đậu Minh Đường cảm thấy mình có mặt mũi.
Đậu Minh Đường căn bản đã có tâm tư chết vùi với bạn học cũ của mình, dù hắn có quan hệ không tệ với Vương Tử Quân, thế nhưng sự kiện này phải xem Mã Vi Hồng là tài liệu thế nào. Nếu lấy chồn kéo xe trâu, không những mất mặt Mã Vi Hồng, còn làm mất mặt người giới thiệu như mình.
Nếu như Mã Vi Hồng có năng lực bản thân không phù hợp làm người đứng đầu công ty, cho dù Vương Tử Quân có dùng mọi cách cất nhắc thì Đậu Minh Đường biết đâu còn phải vung tay cản trở.
Dù sao đó cũng là người được Đậu Minh Đường tiến cử, hắn phải chịu trách nhiệm vì hành vi của mình. Bây giờ không biết có bao nhiêu người nhìn vào công ty xe hơi Đông Hồng, Đậu Minh Đường tuyệt đối không vì đưa một người bạn cũ của mình tiến lên mà chấp nhận dấn thân vào nguy hiểm. Nếu gây ra trò cười, chỉ sợ hắn là người giật dây sẽ làm căng cứng mối quan hệ với Vương Tử Quân, đây cũng không phải là thứ mà hắn thích được nhìn thấy.
Vì vậy sau khi nghe được lời giải thích của Vương Tử Quân thì Đậu Minh Đường cười nói: - Công ty xe hơi Đông Hồng không những là xí nghiệp trọng yếu của tỉnh Nam Giang, còn liên quan đến phương diện phát triển kinh tế của cả tỉnh, nếu tuyển được lãnh đạo tốt, căn bản quá quan trọng, không thể qua loa được.
Vương Tử Quân cười cười, lúc này cũng không che giấu: - Phòng tổ chức căn bản đề cử hai người cho vị trí này, một người là trợ lý giám đốc Lưu Thành Lâm của công ty xe hơi Đông Hồng, một người khác là phó chủ nhiệm ủy ban cải cách tỉnh ủy, là Triệu Kỳ Tường.
Đậu Minh Đường không nói thêm điều gì ở sự kiện này, hắn chỉ cười cười. Sau đó hắn mở miêng nói về phương diện tuyển chọn cán bộ cho thành phố Đông Hồng, hy vọng khi hoạt động này bắt đầu thì thường ủy tỉnh ủy kiêm trưởng phòng tổ chức Vương Tử Quân có thể tự mình đứng ra chỉ đạo.
Vương Tử Quân đồng ý một tiếng, Đậu Minh Đường đặt điện thoại xuống, hắn ngồi xuống ghế, sau đó cẩn thận suy tư về lời nói của Vương Tử Quân, cảm thấy trong đầu chợt sinh ra ý nghĩ khác thường.
- Rốt cuộc là cán bộ trẻ, căn bản là có khí phách, quyết tâm muốn đụng tường hay là... Khi Đậu Minh Đường thầm lẩm bẩm thì Lý Thừa Uyên đang làm công tác kiểm tra ở một công trường đột nhiên nhân được tin tức từ thư ký, biểu hiện khá phức tạp.
Triệu Kỳ Tường không ngờ lại bị xếp xuống hạng hai.
Điều này căn bản là không biết trời cao đất rộng, nhưng như vậy cũng tốt, đối phương đã đắc ý quên hình, đã không biệt rõ nặng nhẹ, như vậy cũng nên cho đối phương một bài học.
- Chủ tịch Lý, đây là xưởng sản xuất mới nhất của chúng tôi, đợi khi nào xưởng lắp đặt hoàn công, chúng tôi sẽ đề cao hiệu suất lên ba mươi phần trăm, giảm hai mươi phần trăm nhân công, tăng tiềm năng đẩy mạnh hiệu quả, cực kỳ khả quan cho hiệu quả và lợi ích của doanh nghiệp.
- Tốt, các anh nên đẩy mạnh sản xuất, trước mắt đây chính là con đường duy nhất để giảm giá thành phẩm... Lý Thừa Uyên nhìn đám người đứng chung quanh bốn phía như sao sáng quanh trăng, hắn dùng giọng dõng dạc nói.
Vương Tử Quân ngồi trên vị trí của mình, hắn lẳng lặng lắng nghe Lý Thừa Uyên nói về việc thúc đẩy vài hạng mục trọng điểm. Mặc dù hắn tỏ ra chăm chú lắng nghe, thế nhưng thực tế tâm tư của hắn cũng không đặt trên vấn đề này.
Cũng may phương diện đẩy mạnh các hạng mục trọng điểm cũng không cần Vương Tử Quân phải lên tiếng. Hắn là trưởng phòng tổ chức, hắn căn bản không nên động chạm quá nhiều vào phương diện phát triển kinh tế. Lúc này trong lòng hắn vẫn nghĩ về vị trí giám đốc công ty xe hơi Đông Hồng.
Gương mặt Diệp Thừa Dân căn bản không có chút biểu cảm nào, cũng không nhìn rõ vui hay buồn, thế nhưng dựa theo suy đoán của Vương Tử Quân, lần này Diệp Thừa Dân sẽ không chủ động đứng ra đối chiến với Chử Vận Phong ở sự kiện giám đốc công ty xe hơi Đông Hồng.
Còn lại chỉ còn mình mình, tuy cũng có người giúp đỡ mình, thế nhưng Vương Tử Quân không khờ dại cho rằng người giúp đỡ mình sẽ vượt qua được Chử Vận Phong. Hội nghị thường ủy trước kia không phải là Vương Tử Quân chưa từng giao thủ với Chử Vận Phong, thế nhưng khi đó hắn chuẩn bị cực kỳ đầy đủ, căn bản nắm giữ thế đại nghĩ vào trong tay, mặc cho Chử Vận Phong bên kia có số người ủng hộ mạnh mẽ thì cũng không thể nào phá hư được.
Nhưng bây giờ tình hình lại khác, bổ nhiệm nhân sự luôn có quá nhiều điều cần lo lắng, cần lo ngại, nên giúp đỡ ai, tán thành ai thì trên cơ bản là vấn đề phức tạp với mọi người. Cũng chính vào những thời điểm như thế này mới biểu hiện rõ uy tín và lực ảnh hưởng của một vị lãnh đạo tỉnh ủy.
Nếu như Vương Tử Quân không làm tốt, như vậy lực ảnh hưởng của hắn sẽ bị hội nghị thường ủy lần này làm cho rối tinh rối mù. Không cần nghĩ nhiều, chỉ cần anh dám phân cao thấp với chủ tịch tỉnh, như vậy cũng đủ nói rõ anh không lượng sức, căn bản là không ra thể thống gì.
Bản thân ở trong quan trường, nếu muốn phát triển tốt thì lúc này cũng phải nhắc nhở chính mình: Dù anh có thực lực xuất chúng thì có chuyện gì xảy ra quan trọng là bảo trì sự ẩn nhẫn, trước không đắc ý, sau không lên mặt. Nếu anh ưỡn ngực quá cao thì một ngày nào đó sẽ bị cấp dưới hại cho thảm thiết; nếu anh vểnh đằng đuôi lên, chỉ sợ sẽ bị người nào đó cảm thấy không vừa mắt, sẽ nắm chặt cái đuôi của anh vào trong lòng bàn tay. Hơn nữa anh cần phải tỏ thái độ cực kỳ trong sngs với lãnh đạo và tổ chức, lãnh đạo sẽ căn bản tìm đúng cơ hội để cắt đứt con đường tiên lên của một thủ hạ căn bản không nghe lời, thế là con đường làm quan sau này sẽ chấm dứt.
Dù là như thế thì Vương Tử Quân căn bản không cam chịu lùi bước, không phải hắn thích thú làm như vậy, căn bản là hắn cảm thấy không thẹn với lương tâm, ngại gì không thử một lần?
Khi Vương Tử Quân đang suy tư thì chợt nghe người chủ trì hội nghị là bí thư Diệp Thừa Dân lên tiếng: - Các hạng mục xây dựng trọng điểm trong tỉnh có nhiệm vụ thúc đẩy kinh tế, lúc này đã đến quá bốn, chúng ta không nên nói không không, cần phải lợi dụng thời cơ, nhanh chóng đẩy hạng mục hoàn công.
- Hai ngày trước đồng chí Triệu Hòa Duyệt của công ty xe hơi Đông Hồng bị xuất huyết não vào đưa vào bệnh viện cứu chữa, đây là tổn thất rất lớn cho tỉnh Nam Giang chúng ta. Đồng chí Triệu Hòa Duyệt căn bản đã dốc hết tâm huyết cho công ty xe hơi Đông Hồng, đã đưa theo hàng chục ngàn công nhân xí nghiệp sáng tạo kỳ tích huy hoàng...
- Nhưng những năm qua khi mà kinh tế biến đổi, công ty xe hơi Đông Hồng cũng dần xuống dốc. Vào thời điểm quan trọng này đồng chí Triệu Hòa Duyệt bị bệnh căn bản là tuyết lạnh thêm sương với công ty xe hơi Đông Hồng. Lúc này tỉnh ủy và ủy ban nhân dân tỉnh ngoài giúp đỡ mạnh mẽ cho công ty xe hơi Đông Hồng, càng cần phải nhanh chóng tìm ra người dẫn đầu, người sau nối bước người trước, mở đường đưa lối, đẩy mạnh phát triển... Diệp Thừa Dân nói, đưa ra đánh giá cao độ cho đồng chí Triệu Hòa Duyệt. Cũng không có ai có ý kiến với đánh giá này của bí thư Diệp, vì Triệu Hòa Duyệt đã nằm trên giường bệnh, cho dù có vinh dự lớn đến đâu thì cũng chỉ có thể liệt trên giường, sau này căn bản không có xung đột tranh cãi với mình. Cần gì phải quan tâm đến một người gần đất xa trời như vậy?
Người phát triển đến bước này căn bản đều yêu quý lông cánh của mình, bọn họ tất nhiên không làm tổn hại thanh danh của mình khi cho ra những lời không hay với một kẻ đã chào từ biệt chốn quan trường.
Lúc này lực chú ý của mọi người dồn lên nhân sự cho vị trí giám đốc công ty xe hơi Đông Hồng. Chức vụ giám đốc này là lãnh đạo công ty, nhưng một vị giám đốc doanh nghiệp trọng yếu của tỉnh căn bản cũng là cấp cục, hơn nữa công ty xe hơi Đông Hồng căn bản là có tài chính rất mạnh, thế nên người nào muốn tiến lên cũng không dễ dàng.
Một vài tin tức tranh chấp cũng được đưa đến tai các vị thường ủy tỉnh ủy thông qua nhiều con đường khác nhau.
Lúc này tát cả mọi người đều nhìn về phía trưởng phòng tổ chức Vương Tử Quân, muốn xem có thật sự Vương Tử Quân có ý kiến giống như tin đồn về nhân tuyển cho vị trí giám đốc công ty xe hơi Đông Hồng giống bên ngoài hay không?
Nếu thật sự là như vậy thì Diệp Thừa Dân sẽ có ý kiến gì?
Vương Tử Quân tuy biểu hiện cực kỳ trung lập nhưng căn bản là giúp đỡ Diệp Thừa Dân, hắn có tranh chấp với Chử Vận Phong ở sự kiện công ty xe hơi Đông Hồng, sự kiện này có phải đại biểu cho ý chí của Diệp Thừa Dân hay không?
Nếu như thật sự là như vậy, hành động lần này căn bản sẽ là biến hóa đầu tiên cho cách cục ở tỉnh Nam Giang sao? Như vậy mình nên tỏ thái độ gì trong sự kiện này?
- Trưởng phòng Tử Quân, phòng tổ chức tỉnh ủy đã cho ra nhân tuyển cho vị trí giám đốc công ty xe hơi Đông Hồng, anh hãy giới thiệu tình huống cho mọi người. Diệp Thừa Dân nói làm tất cả ánh mắt lại đổ dồn lên người Vương Tử Quân. Vương Tử Quân nhìn vào ánh mắt mọi người, gương mặt càng thêm bình tĩnh, hắn mở văn kiện ra, sau đó lẳng lặng nói: - Trải qua khảo sát của phòng tổ chức, có người thích hợp đảm nhiệm vị trí giám đốc công ty xe hơi Đông Hồng, đó là đồng chí trợ lý giám đốc Lưu Thành Lâm của công ty xe hơi Đông Hồng và đồng chí phó chủ nhiệm Triệu Kỳ Tường của ủy ban cải cách tỉnh ủy.
Phòng Quảng Thắng cầm văn kiện nhìn thoáng qua, chợt cảm thấy chấn động, thần kinh cũng căng thẳng hẳn lên. Với vị trí của hắn thì căn bản nhìn vào vấn đề sẽ xuất hiện xúc giác nhạy cảm, thế nên chỉ sau nháy mắt thì hắn phát hiện vấn đề của mình ở nơi nào.
Hèn gì bí thư Diêu hỏi mình xem có động tĩnh gì không, những ngày qua mình căn bản rất lo nghĩ xem xét, sao lại không nghĩ đến phương diện này? Phòng Quảng Thắng cảm thấy đau lòng vì sự chủ quan của mình, có lẽ biểu hiện lần này của hắn đã làm cho Diêu Trung Tắc cho ra cái nhìn không hay. Thế là đầu óc hắn nhanh chóng xoay chuyển, tìm kiếm những thông tin về công ty xe hơi Đông Hồng trong những ngày qua.
Trong lúc tìm kiếm thông tin, Phòng Quảng Thắng nghĩ đến sự kiện hai ngày trước phó giám đốc công ty xe hơi Đông Hồng là Tần Dũng Khải đã thông qua quan hệ của lòng vòng để tìm được mình, hy vọng mình có thể nói tốt cho đối phương vài câu trước mặt bí thư Diêu. Khi đó Phòng Quảng Thắng đã biết bí thư Diêu căn bản không nhúng tay vào việc này, thế nên uyển chuyển từ chối.
Khi đó Tần Dũng Khải nói trưởng phòng Vương rất tán thưởng một người tên là Lưu Thành Lâm, mà Triệu Kỳ Tường hình như là bộ hạ của thủ hạ chủ tịch Chử Vận Phong. Những tin tức nà xuất hiện trong đầu làm cho ý nghĩ của Phòng Quảng Thắng càng thêm rõ ràng, thế nên hắn vội vàng nói với Diêu Trung Tắc: - Bí thư Diêu, tôi nhớ ra rồi, giám đốc Triệu Hòa Duyệt của công ty xe hơi Đông Hồng ngã xuống vì bệnh, lúc này phương diện đề cử nhân tuyển cho vị trí giám đốc công ty xe hơi Đông Hồng đang được tiến hành theo đúng trình tự.
Diêu Trung Tắc không nói gì, chỉ nhìn Phòng Quảng Thắng, chờ đối phương tiếp tục lên tiếng.
- Nghe nói trưởng phòng Vương của phòng tổ chức coi trọng Lưu Thành Lâm, nhưng chủ tịch Chử lại coi trọng Triệu Kỳ Tường.
Diêu Trung Tắc nghe được hai câu sau cùng của Phòng Quảng Thắng thì không khỏi nở nụ cười, vì hai câu này căn bản đã mở ra tất cả nghi hoặc trong lòng hắn.
Diêu Trung Tắc khẽ gật đầu với Phòng Quảng Thắng, hắn cũng không nói đến chuyện này mà dùng giọng thấm thía nói: - Quảng Thắng, anh làm thư ký trưởng những năm qua có tác phong công tác rất mạnh, nhưng một thư ký trưởng hợp cách thì không chỉ đưa mắt nhìn chung quanh, còn phải nghe tám hướng, ít nhất phải có cung cấp căn cứ cho quyết sách của lãnh đạo.
- Bí thư Diêu phê bình rất đúng, thời gian qua tôi có sơ sót, sau này sẽ cố gắng chú ý. Phòng Quảng Thắng nghe thấy Diêu Trung Tắc phê bình thì vẻ mặt càng thêm cung kính.
Diêu Trung Tắc không nói gì thêm, Phòng Quảng Thắng là người hiểu rõ về Diêu Trung Tắc, hắn cũng không nói mà nâng bình trà châm vào ly cho lãnh đạo, sau đó khẽ rời đi.
Khi còn lại một mình trong phòng làm việc, Diêu Trung Tắc nở nụ cười rạng rỡ, hắn cầm cây bút trong tay lên, chăm chú viết hai chữ đồng ý lên văn kiện của phòng tổ chức.
Sau khi viết xong hai chữ này thì Diêu Trung Tắc cảm thấy bút pháp quá bình thường, thế nên vẫn chưa thỏa mãn mà nhìn vào vài lượt, cuối cùng hắn mới buông văn kiện trong tay, nụ cười trên mặt càng tươi sáng.
Hội nghị thường ủy tỉnh ủy được tổ chức căn bản đều phải có thời gian dự bị, cũng phải đưa đề tài thảo luận đến trong tay các vị thường ủy. Khi Vương Tử Quân nhận được đề tài thảo luận từ trong tay Du Giang Vĩ, hắn nhanh chóng đặt nội dung thảo luận của hội nghị thường ủy sang một bên.
Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát, sau đó hắn cầm điện thoại lên bấm số của bí thư Đậu Minh Đường thành phố Đông Hồng. Sau khi nối thông điện thoại thì hắn cười nói: - Bí thư Đậu, có việc gì bận rộn không? Tôi là Vương Tử Quân.
Đậu Minh Đường cười hào sảng nói: - Trưởng phòng Tử Quân, cho dù tôi bận rộn như con quay cũng phải tĩnh tâm nghe lời chỉ thị của lãnh đạo chứ?
Mối quan hệ giữa hai người Vương Tử Quân và Đậu Minh Đường căn bản tăng tiến khá mạnh sau khi dùng cơm ở đập Nam Nha. Sau khi nói vài câu vui đùa thì Vương Tử Quân cũng không che giấu nói: - Bí thư Đậu, lần này công ty xe hơi Đông Hồng thay đổi chế độ, bí thư Diệp và chủ tịch Chử căn bản là rất xem trọng, yêu cầu phải đưa đồng chí có năng lực, có tư tưởng đổi mới lên làm lãnh đạo công ty xe hơi Đông Hồng, do đó mới thúc đẩy công ty phát triển mạnh mẽ.
Vương Tử Quân nói rất có trình độ, hắn dù không nói rõ đến Mã Vi Hồng, thế nhưng biểu hiện lại cực kỳ đúng chỗ. Sự kiện Mã Vi Hồng không phải là Vương Tử Quân không muốn hỗ trợ, thế nhưng Mã Vi Hồng căn bản còn chưa đủ năng lực và độ nặng.
Thật ra chuyện này cho dù Vương Tử Quân không gọi điện thoại giải thích thì Đậu Minh Đường cũng hiểu có chuyện gì xảy ra. Lúc này Vương Tử Quân tự mình gọi điện thoại đến, làm cho Đậu Minh Đường cảm thấy mình có mặt mũi.
Đậu Minh Đường căn bản đã có tâm tư chết vùi với bạn học cũ của mình, dù hắn có quan hệ không tệ với Vương Tử Quân, thế nhưng sự kiện này phải xem Mã Vi Hồng là tài liệu thế nào. Nếu lấy chồn kéo xe trâu, không những mất mặt Mã Vi Hồng, còn làm mất mặt người giới thiệu như mình.
Nếu như Mã Vi Hồng có năng lực bản thân không phù hợp làm người đứng đầu công ty, cho dù Vương Tử Quân có dùng mọi cách cất nhắc thì Đậu Minh Đường biết đâu còn phải vung tay cản trở.
Dù sao đó cũng là người được Đậu Minh Đường tiến cử, hắn phải chịu trách nhiệm vì hành vi của mình. Bây giờ không biết có bao nhiêu người nhìn vào công ty xe hơi Đông Hồng, Đậu Minh Đường tuyệt đối không vì đưa một người bạn cũ của mình tiến lên mà chấp nhận dấn thân vào nguy hiểm. Nếu gây ra trò cười, chỉ sợ hắn là người giật dây sẽ làm căng cứng mối quan hệ với Vương Tử Quân, đây cũng không phải là thứ mà hắn thích được nhìn thấy.
Vì vậy sau khi nghe được lời giải thích của Vương Tử Quân thì Đậu Minh Đường cười nói: - Công ty xe hơi Đông Hồng không những là xí nghiệp trọng yếu của tỉnh Nam Giang, còn liên quan đến phương diện phát triển kinh tế của cả tỉnh, nếu tuyển được lãnh đạo tốt, căn bản quá quan trọng, không thể qua loa được.
Vương Tử Quân cười cười, lúc này cũng không che giấu: - Phòng tổ chức căn bản đề cử hai người cho vị trí này, một người là trợ lý giám đốc Lưu Thành Lâm của công ty xe hơi Đông Hồng, một người khác là phó chủ nhiệm ủy ban cải cách tỉnh ủy, là Triệu Kỳ Tường.
Đậu Minh Đường không nói thêm điều gì ở sự kiện này, hắn chỉ cười cười. Sau đó hắn mở miêng nói về phương diện tuyển chọn cán bộ cho thành phố Đông Hồng, hy vọng khi hoạt động này bắt đầu thì thường ủy tỉnh ủy kiêm trưởng phòng tổ chức Vương Tử Quân có thể tự mình đứng ra chỉ đạo.
Vương Tử Quân đồng ý một tiếng, Đậu Minh Đường đặt điện thoại xuống, hắn ngồi xuống ghế, sau đó cẩn thận suy tư về lời nói của Vương Tử Quân, cảm thấy trong đầu chợt sinh ra ý nghĩ khác thường.
- Rốt cuộc là cán bộ trẻ, căn bản là có khí phách, quyết tâm muốn đụng tường hay là... Khi Đậu Minh Đường thầm lẩm bẩm thì Lý Thừa Uyên đang làm công tác kiểm tra ở một công trường đột nhiên nhân được tin tức từ thư ký, biểu hiện khá phức tạp.
Triệu Kỳ Tường không ngờ lại bị xếp xuống hạng hai.
Điều này căn bản là không biết trời cao đất rộng, nhưng như vậy cũng tốt, đối phương đã đắc ý quên hình, đã không biệt rõ nặng nhẹ, như vậy cũng nên cho đối phương một bài học.
- Chủ tịch Lý, đây là xưởng sản xuất mới nhất của chúng tôi, đợi khi nào xưởng lắp đặt hoàn công, chúng tôi sẽ đề cao hiệu suất lên ba mươi phần trăm, giảm hai mươi phần trăm nhân công, tăng tiềm năng đẩy mạnh hiệu quả, cực kỳ khả quan cho hiệu quả và lợi ích của doanh nghiệp.
- Tốt, các anh nên đẩy mạnh sản xuất, trước mắt đây chính là con đường duy nhất để giảm giá thành phẩm... Lý Thừa Uyên nhìn đám người đứng chung quanh bốn phía như sao sáng quanh trăng, hắn dùng giọng dõng dạc nói.
Vương Tử Quân ngồi trên vị trí của mình, hắn lẳng lặng lắng nghe Lý Thừa Uyên nói về việc thúc đẩy vài hạng mục trọng điểm. Mặc dù hắn tỏ ra chăm chú lắng nghe, thế nhưng thực tế tâm tư của hắn cũng không đặt trên vấn đề này.
Cũng may phương diện đẩy mạnh các hạng mục trọng điểm cũng không cần Vương Tử Quân phải lên tiếng. Hắn là trưởng phòng tổ chức, hắn căn bản không nên động chạm quá nhiều vào phương diện phát triển kinh tế. Lúc này trong lòng hắn vẫn nghĩ về vị trí giám đốc công ty xe hơi Đông Hồng.
Gương mặt Diệp Thừa Dân căn bản không có chút biểu cảm nào, cũng không nhìn rõ vui hay buồn, thế nhưng dựa theo suy đoán của Vương Tử Quân, lần này Diệp Thừa Dân sẽ không chủ động đứng ra đối chiến với Chử Vận Phong ở sự kiện giám đốc công ty xe hơi Đông Hồng.
Còn lại chỉ còn mình mình, tuy cũng có người giúp đỡ mình, thế nhưng Vương Tử Quân không khờ dại cho rằng người giúp đỡ mình sẽ vượt qua được Chử Vận Phong. Hội nghị thường ủy trước kia không phải là Vương Tử Quân chưa từng giao thủ với Chử Vận Phong, thế nhưng khi đó hắn chuẩn bị cực kỳ đầy đủ, căn bản nắm giữ thế đại nghĩ vào trong tay, mặc cho Chử Vận Phong bên kia có số người ủng hộ mạnh mẽ thì cũng không thể nào phá hư được.
Nhưng bây giờ tình hình lại khác, bổ nhiệm nhân sự luôn có quá nhiều điều cần lo lắng, cần lo ngại, nên giúp đỡ ai, tán thành ai thì trên cơ bản là vấn đề phức tạp với mọi người. Cũng chính vào những thời điểm như thế này mới biểu hiện rõ uy tín và lực ảnh hưởng của một vị lãnh đạo tỉnh ủy.
Nếu như Vương Tử Quân không làm tốt, như vậy lực ảnh hưởng của hắn sẽ bị hội nghị thường ủy lần này làm cho rối tinh rối mù. Không cần nghĩ nhiều, chỉ cần anh dám phân cao thấp với chủ tịch tỉnh, như vậy cũng đủ nói rõ anh không lượng sức, căn bản là không ra thể thống gì.
Bản thân ở trong quan trường, nếu muốn phát triển tốt thì lúc này cũng phải nhắc nhở chính mình: Dù anh có thực lực xuất chúng thì có chuyện gì xảy ra quan trọng là bảo trì sự ẩn nhẫn, trước không đắc ý, sau không lên mặt. Nếu anh ưỡn ngực quá cao thì một ngày nào đó sẽ bị cấp dưới hại cho thảm thiết; nếu anh vểnh đằng đuôi lên, chỉ sợ sẽ bị người nào đó cảm thấy không vừa mắt, sẽ nắm chặt cái đuôi của anh vào trong lòng bàn tay. Hơn nữa anh cần phải tỏ thái độ cực kỳ trong sngs với lãnh đạo và tổ chức, lãnh đạo sẽ căn bản tìm đúng cơ hội để cắt đứt con đường tiên lên của một thủ hạ căn bản không nghe lời, thế là con đường làm quan sau này sẽ chấm dứt.
Dù là như thế thì Vương Tử Quân căn bản không cam chịu lùi bước, không phải hắn thích thú làm như vậy, căn bản là hắn cảm thấy không thẹn với lương tâm, ngại gì không thử một lần?
Khi Vương Tử Quân đang suy tư thì chợt nghe người chủ trì hội nghị là bí thư Diệp Thừa Dân lên tiếng: - Các hạng mục xây dựng trọng điểm trong tỉnh có nhiệm vụ thúc đẩy kinh tế, lúc này đã đến quá bốn, chúng ta không nên nói không không, cần phải lợi dụng thời cơ, nhanh chóng đẩy hạng mục hoàn công.
- Hai ngày trước đồng chí Triệu Hòa Duyệt của công ty xe hơi Đông Hồng bị xuất huyết não vào đưa vào bệnh viện cứu chữa, đây là tổn thất rất lớn cho tỉnh Nam Giang chúng ta. Đồng chí Triệu Hòa Duyệt căn bản đã dốc hết tâm huyết cho công ty xe hơi Đông Hồng, đã đưa theo hàng chục ngàn công nhân xí nghiệp sáng tạo kỳ tích huy hoàng...
- Nhưng những năm qua khi mà kinh tế biến đổi, công ty xe hơi Đông Hồng cũng dần xuống dốc. Vào thời điểm quan trọng này đồng chí Triệu Hòa Duyệt bị bệnh căn bản là tuyết lạnh thêm sương với công ty xe hơi Đông Hồng. Lúc này tỉnh ủy và ủy ban nhân dân tỉnh ngoài giúp đỡ mạnh mẽ cho công ty xe hơi Đông Hồng, càng cần phải nhanh chóng tìm ra người dẫn đầu, người sau nối bước người trước, mở đường đưa lối, đẩy mạnh phát triển... Diệp Thừa Dân nói, đưa ra đánh giá cao độ cho đồng chí Triệu Hòa Duyệt. Cũng không có ai có ý kiến với đánh giá này của bí thư Diệp, vì Triệu Hòa Duyệt đã nằm trên giường bệnh, cho dù có vinh dự lớn đến đâu thì cũng chỉ có thể liệt trên giường, sau này căn bản không có xung đột tranh cãi với mình. Cần gì phải quan tâm đến một người gần đất xa trời như vậy?
Người phát triển đến bước này căn bản đều yêu quý lông cánh của mình, bọn họ tất nhiên không làm tổn hại thanh danh của mình khi cho ra những lời không hay với một kẻ đã chào từ biệt chốn quan trường.
Lúc này lực chú ý của mọi người dồn lên nhân sự cho vị trí giám đốc công ty xe hơi Đông Hồng. Chức vụ giám đốc này là lãnh đạo công ty, nhưng một vị giám đốc doanh nghiệp trọng yếu của tỉnh căn bản cũng là cấp cục, hơn nữa công ty xe hơi Đông Hồng căn bản là có tài chính rất mạnh, thế nên người nào muốn tiến lên cũng không dễ dàng.
Một vài tin tức tranh chấp cũng được đưa đến tai các vị thường ủy tỉnh ủy thông qua nhiều con đường khác nhau.
Lúc này tát cả mọi người đều nhìn về phía trưởng phòng tổ chức Vương Tử Quân, muốn xem có thật sự Vương Tử Quân có ý kiến giống như tin đồn về nhân tuyển cho vị trí giám đốc công ty xe hơi Đông Hồng giống bên ngoài hay không?
Nếu thật sự là như vậy thì Diệp Thừa Dân sẽ có ý kiến gì?
Vương Tử Quân tuy biểu hiện cực kỳ trung lập nhưng căn bản là giúp đỡ Diệp Thừa Dân, hắn có tranh chấp với Chử Vận Phong ở sự kiện công ty xe hơi Đông Hồng, sự kiện này có phải đại biểu cho ý chí của Diệp Thừa Dân hay không?
Nếu như thật sự là như vậy, hành động lần này căn bản sẽ là biến hóa đầu tiên cho cách cục ở tỉnh Nam Giang sao? Như vậy mình nên tỏ thái độ gì trong sự kiện này?
- Trưởng phòng Tử Quân, phòng tổ chức tỉnh ủy đã cho ra nhân tuyển cho vị trí giám đốc công ty xe hơi Đông Hồng, anh hãy giới thiệu tình huống cho mọi người. Diệp Thừa Dân nói làm tất cả ánh mắt lại đổ dồn lên người Vương Tử Quân. Vương Tử Quân nhìn vào ánh mắt mọi người, gương mặt càng thêm bình tĩnh, hắn mở văn kiện ra, sau đó lẳng lặng nói: - Trải qua khảo sát của phòng tổ chức, có người thích hợp đảm nhiệm vị trí giám đốc công ty xe hơi Đông Hồng, đó là đồng chí trợ lý giám đốc Lưu Thành Lâm của công ty xe hơi Đông Hồng và đồng chí phó chủ nhiệm Triệu Kỳ Tường của ủy ban cải cách tỉnh ủy.
/1843
|