"Lật Binh Đông?"
Đầu óc Vương Tử Quân chợt xoay chuyển, cũng đã hiểu Lật Binh Đông là ai. Người này cũng không phải là cán bộ bình thường của thành phố Ba Uẩn, chính là bí thư thị ủy Ba Uẩn. Nhưng Lật Binh Đông là một bí thư nổi tiếng cường thế trong tỉnh Nam Giang, sự kiện nổi tiếng nhất là vì sự phát triển của thành phố Ba Uẩn mà nổi nóng cùng chủ tịch Chữ Vận Phong, nhưng cuối cùng thì thực tế chứng minh quan điểm của hắn là chính xác. Cũng vì nguyên nhân này mà Lật Binh Đông trở thành một ái tướng tâm phúc của Chữ Vận Phong.
Lúc này trong tỉnh Nam Giang đã có dự đoán vài năm sau thì Lật Binh Đông sẽ tiến lên, sẽ trở thành lãnh đạo thượng cấp.
Vương Tử Quân loại bỏ những tin tức về Lật Binh Đông, hắn chợt cười nói:
- Chào bí thư Lật, anh đến chỗ tôi cũng không cần khách khí như vậy, anh nếu có gì muốn nói thì đến chiều trực tiếp đến phòng làm việc của tôi.
- Bí thư Vương quan tâm như vậy thật sự làm cho tôi cảm động, bây giờ đang đúng giờ cơm, không biết bí thư Vương có thể cho tôi dùng hành động mời cơm để biểu hiện lòng cảm kích hay không?
Lữ Bân Tương nói chuyện rất khéo, chỉ một việc mời cơm đã làm cho người ta khó thể nào từ chối được.
Vương Tử Quân hiểu rõ mục đích của Lật Binh Đông khi đến tìm mình, hắn trầm ngâm giây lát rồi cười nói:
- Nếu bí thư Lật đã có lời mời, tôi từ chối cũng xem như bất kính.
Vương Tử Quân ngồi trên xe mà suy nghĩ về vụ án của công ty Kim Bảo Đồng Nghiệp, lúc này Lật Binh Đông đến tìm mình, chắc chắn là vì sự kiện này.
Lật Binh Đông mời cơm Vương Tử Quân ở khách sạn Thanh Vân ở phía tây thành phố Đông Hồng. Tuy trên danh nghĩa đây là một doanh nghiệp, thế nhưng lại là văn phòng của thành phố Ba Uẩn ở Đông Hồng. Khi xe của Vương Tử Quân đi vào trong khách sạn Thanh Vân, Lật Binh Đông đã đứng chờ sẵn, sau lưng còn có các nhân viên công tác của thành phố Ba Uẩn.
Lật Binh Đông không phải là người quá cao, thế nhưng gương mặt lại khôn khéo giỏi giang, khi thấy xe Vương Tử Quân dừng lại thì nhanh chóng tiến lên chào đón.
- Ha ha, bí thư Vương, chào mừng ngài đến khách sạn Thanh Vân, ngài đến làm cho ban ngành thành phố Ba Uẩn chúng tôi chấn động tinh thần. Sự quan tâm giúp đỡ của ngài đến công tác của thành phố Ba Uẩn làm cho ban ngành chúng tôi tràn đầy hy vọng xây dựng phát triển địa phương của mình.
Lật Binh Đông nói rồi vươn hai tay ra với Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân đối mặt với một người ăn nói khoa trương như Lật Binh Đông thì cũng chỉ thể mỉm cười, hắn bắt tay Lật Binh Đông rồi nói:
- Bí thư Lật, đều là người một nhà, cũng không nên khách khí như thế.
Lật Binh Đông cảm thấy rất thoải mái vì lời nói khách sáo của Vương Tử Quân. Tuy Vương Tử Quân là một cán bộ lãnh đạo tỉnh ủy còn trẻ, thế nhưng dù sao đây cũng là thường ủy tỉnh ủy, một vị thường ủy tỉnh ủy nói lời khách sáo cũng không phải là bất kỳ ai cũng nhận được.
Cổng khách sạn không phải là chỗ nói chuyện, thế cho nên Lật Binh Đông cũng không giới thiệu những người ở phía sau, hắn đi chậm hơn nửa bước mời Vương Tử Quân đi vào trong khách sạn. Lúc này đám người phía sau cũng nhanh chóng đi theo sau lưng Lật Binh Đông giống như sao sáng quanh trăng.
Trong quá trình đi lên lầu thì Lật Binh Đông nhanh chóng giới thiệu các món đặc sắc ở trong khách sạn Thanh Vân, cũng nói khách sạn này có chút đơn sơ, thế nhưng hắn vẫn quyết định mời bí thư Vương đến đây dùng cơm, cũng vì trong thành phố Đông Hồng chỉ có nơi này mới có được những món ăn đậm chất đặc sản của Ba Uẩn.
Vương Tử Quân hiền hòa tiếp nhận những lời nói nịnh nọt không biến đổi vẻ mặt của Lật Binh Đông, thế là chủ khách đều vui vẻ. Trên lầu bảy của khách sạn Thanh Vân, đại sảnh hơn một trăm mét vuông đã được chuẩn bị đầy đủ, nhân viên phục vụ mặc sườn xám giống như những cây dương liễu cao ngất đứng ở bên trong.
Khi Vương Tử Quân đi vào bên trong phòng thì có người đang ngồi bên bàn tròn lớn chợt đứng lên. Người đàn ông đứng lên đầu tiên nhìn thoáng qua Vương Tử Quân rồi cười nói:
- Vị này nhất định là bí thư Vương, chào anh, tôi là Đổng Cánh Hoàn của công ty Kim Bảo Đồng Nghiệp, rất vui được gặp ngài.
Vương Tử Quân nhìn cánh tay duỗi ra của Đổng Cánh Hoàn, hắn cười cười rồi vươn bàn tay của mình ra.
Kim Bảo Đồng Nghiệp chính là một xí nghiệp nhà nước khá lớn, mặc dù nói là doanh nghiệp nhưng thực tế cũng có cấp bậc hành chính, những phó giám đốc của công ty đều có cấp sở.
Đổng Cánh Hoàn không quá lớn tuổi, trên mặt là nụ cười khiêm tốn, toàn thân có lực tương tác rất lớn. Nhưng tư thái bắt tay nhàn nhạt và giọng nói bay bổng làm cho người ta cảm thấy có chút kiêu ngạo.
Vương Tử Quân ngồi xuống dưới lời mời của Lật Binh Đông, sau đó nhân viên phục vụ đi đến rót cho hắn một ly trà. Lật Binh Đông chỉ vào Đổng Cánh Hoàn rồi nói:
- Bí thư Vương, giám đốc Đổng gần đây rất kính ngưỡng anh, lần này nghe nói anh đến khách sạn Thanh Vân dùng cơm, thế là từ chối ba bữa tiệc nhanh chóng chạy đến đây.
Đổng Cánh Hoàn cười cười nói:
- Bí thư Lật đúng là tri âm của tôi, có thể được gặp mặt bí thư Vương, đừng nói là ba bữa tiệc, cho dù là mười bữa tiệc cũng phải từ chối.
Vương Tử Quân cười cười khẽ gật đầu với Đổng Cánh Hoàn, lúc này hắn là người có cấp bậc cao nhất ở chỗ này, thế cho nên đám người đều phải vây quanh lấy hắn. Mặc dù biết Lật Binh Đông mời mình dùng cơm là có mục đích, thế nhưng Vương Tử Quân luôn ở vào thế chủ động, tất nhiên có thể tùy ý điều tiết chủ đề.
Sau khi Lữ Bân Tương giới thiệu những người đang ngồi trong phòng, Vương Tử Quân cười nói:
- Năm nay thành phố Ba Uẩn công tác rất tốt, hai ngày trước bí thư Thừa Dân có nhắc đến thành phố Ba Uẩn các anh, bí thư Thừa Dân rất xem trọng sự phát triển của thành phố Ba Uẩn.
Lật Binh Đông tuy bây giờ rất khách khí, nhưng hắn là người đứng đầu một phương, hắn căn bản cũng cực kỳ lễ phép và tôn trọng vị thường ủy tỉnh ủy cực kỳ trẻ tuổi ở bên cạnh mình. Nói thật thì hắn là người mắt cao hơn đầu, cũng không thèm quan tâm đến vị thường ủy tỉnh ủy trẻ tuổi này, hắn tin tưởng với bản lĩnh của mình, chỉ cần công tác vài năm nữa sẽ tiến lên vị trí hiện tại của Vương Tử Quân.
Sau này ai trên ai dưới còn chưa biết được, nhưng bây giờ sự việc chạy đến tay bí thư Vương, Lật Binh Đông cúi đầu một chút cũng không là vấn đề.
- Tỉnh ủy và ủy ban nhân dân tỉnh giúp đỡ và tin tưởng làm cho thành phố Ba Uẩn có thể dồn lực phát triển kinh tế, bây giờ thành phố Ba Uẩn đang tìm đường phát triển của mình, tôi tin tưởng trong thời gian hai năm tới sẽ có một vài hiệu quả. Bí thư Vương là người có thành tích đẩy mạnh phát triển thành phố La Nam, kính mong bí thư Vương đến thành phố chúng tôi nhiều hơn, cũng cho ra nhiều lời chỉ đạo hơn.
Vương Tử Quân cũng căn bản không cho rằng lời nói của Lật Binh Đông là thật. Tuy mới tiếp xúc không lâu nhưng Vương Tử Quân đã căn bản có đánh giá với Lật Binh Đông, đây là một người vẻ ngoài hào phóng nhưng trong lòng lại đầy kiêu ngạo, loại người này dù là có bất kỳ sự việc gì cũng có ý nghĩ của mình, nói cho cùng là hạng người kiên trì nguyên tắc, nói không dễ nghe thì là bảo thủ.
Tuy Lật Binh Đông mời vương tử quân tham gia bắt mạch cho sự phát triển kinh tế của thành phố Ba Uẩn, thế nhưng nếu mình cho ra ý kiến, chỉ sợ rằng tất cả sẽ bị vùi xuống dưới đáy vực. Vị trí quyết định chỉ thị, lúc này Vương Tử Quân căn bản không nắm kinh tế, thế cho nên hắn cũng không muốn tự tìm phiền toái cho mình.
- Bí thư Lật, mỗi nơi có tình huống khác nhau, chúng ta cần phải chú ý để phân tích. Đối với phương diện phát triển kinh tế thành phố Ba Uẩn, tôi cho rằng các anh là người quen thuộc thì thúc đẩy phát triển tốt hơn, dù sao thì các anh cũng hiểu các vấn đề của thành phố Ba Uẩn nằm ở nơi nào.
Lữ Bân Tương căn bản luôn thử Vương Tử Quân, bây giờ thấy Vương Tử Quân nói lời khiêm tốn, thế là không khỏi đề cao người này lên một chút, đồng thời trong lòng cũng có vài phần tự đắc. Dù sao thì hắn cũng đã làm tốt công tác quy hoạch phát triển thành phố Ba Uẩn, căn bản là không muốn người khác đứng ngoài vung tay múa chân với kế hoạch của mình.
Lúc này Vương Tử Quân căn bản không cho ra ý kiến gì, như vậy phù hợp với tâm ý của Lật Binh Đông.
Món ăn được đưa lên, Lật Binh Đông cũng không chuẩn bị rượu tốt, chỉ cho người đưa ra một chai rượu lâu năm. Hắn mở chai rượu ra rồi cười nói:
- Bí thư Vương, hôm nay ăn món đặc sản thành phố Ba Uẩn, như vậy cũng phải uống loại rượu của thành phố Ba Uẩn. Tuy không phải là nhãn hiệu quốc gia, thế nhưng tôi có thể đảm bảo với ngài đây là rượu tốt.
Lật Binh Đông nói rồi nhanh chóng mở nắp chai, mùi rượu tràn ngập gian phòng. Bí thư ủy ban tư pháp Trương Quyền Cường của thành phố Ba Uẩn ngồi bên cạnh cười nói:
- Bí thư Vương, đây là loại rượu năm xưa của nhà máy rượu Ba Uẩn, được bí thư Lật của chúng tôi lấy từ trong kho ra.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu với Trương Quyền Cường, hắn đã vài lần gặp mặt Trương Quyền Cường, nhưng mỗi lần như vậy đều là ủy ban tư pháp tỉnh ủy mời họp, cũng coi như quen mặt.
- Giám đốc Đổng, chúng ta cùng nhau mời bí thư Vương một ly, cảm tạ bí thư Vương đại giá quang lâm đến chỉ đạo công tác của thành phố Ba Uẩn.
Nhìn vào tình huống mời rượu thì biết Lật Binh Đông là người có uy tín mạnh mẽ ở thành phố Ba Uẩn, vì hắn vừa đứng lên thì những người khác cũng đứng lên theo sau, đám người này bưng rượu mời Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân căn bản cũng không từ chối những lời mời rượu như vậy, hắn cụng ly với đám người chung quanh, sau đó uống một hơi cạn sạch.
Sau khi uống cạn ba ly thì Lật Binh Đông lại nâng ly rượu lên nói:
- Bí thư vương, sau này sự phát triển của thành phố Ba Uẩn không thể thiếu sự giúp đỡ của ngài, tôi đại biểu cho ban ngành thành phố mời ngài hai ly.
Vương Tử Quân cũng không phải là tân binh trên mặt trận rượu, hắn biết rõ Lật Binh Đông kính rượu xong thì các thành viên ban ngành thành phố Ba Uẩn sẽ tiến lên mời, nếu như nói như vậy thì hắn cũng chỉ có thể say ngất mà thôi. Hơn nữa hắn cũng không phải là người xuất chúng ở phương diện này.
Nhưng Vương Tử Quân cũng không sợ chiêu thức của đối phương, hắn cạn ly với Lật Binh Đông xong thì cười nói:
- Hôm nay tôi rất vui vì được uống rượu với các đồng chí thành phố Ba Uẩn, nhưng đến chiều tôi còn phải đón một tổ công tác từ tuyến trên xuống khảo sát, uống nhiều chỉ sợ lãnh đạo phê bình. Như thế này vậy, Binh Đông, anh để cho nhân viên phục vụ lấy cho tôi một ly bia, tôi đi uống một vòng với các đồng chí.
Dùng bia thay rượu, lại là một ly một vòng, nếu như trên tiệc rượu bình thường sẽ không có người nào tình nguyện như vậy. Nhưng vị trí quyết định độ nặng lời nói, tuy lời nói của Vương Tử Quân có vẻ khách khí nhưng căn bản lại có ý nghĩa chân thật đáng tin.
Lật Binh Đông nhìn Vương Tử Quân lơ đãng bừng bừng uy nghiêm, hắn chợt cười ha hả nói:
- Bí thư Vương, chuyện này cũng chỉ có thể trách tôi mà thôi, căn bản là không tìm đúng thời gian tốt, lần sau gặp mặt nhất định phải uống nhiều hơn với ngài.
Đổng Cánh Hoàn ngồi bên phải Vương Tử Quân, hắn cũng không mở miêng nói quá nhiều. Có thể nói hắn và Vương Tử Quân thuộc hai hệ thống khác nhau, nếu không phải là vì sự việc lần này có liên quan đến doanh nghiệp của bọn họ, hắn cũng không cần phải cúi đầu với Vương Tử Quân.
Lúc này Lật Binh Đông đã kính rượu xong, hắn có chút do dự, thế là nâng ly rượu lên.
Lật Binh Đông nhìn Vương Tử Quân nâng ly bia cụng ly với từng người, chút cảm giác coi thường vị thường ủy tỉnh ủy này đã tan biến. Tuy Vương Tử Quân chỉ dùng bia thay rượu tiếp nhận lời mời của mọi người, thế nhưng trong quá trình uống thì vẫn nói vài câu với người mời mình.
Những lời này cũng không phải chỉ nói cho qua, mà căn bản Vương Tử Quân hiểu rõ ràng tình huống của những cán bộ này. Mượn lời của thư ký trưởng Phan Đỉnh Văn, sự việc hắn cảm thấy đắc ý nhất chính là năm xưa làm phó chủ tịch huyện, khi đó có một lần chống lũ đã nhảy xuống dòng sông chảy xiết cứu người. Khi Vương Tử Quân cụng ly với Phan Đỉnh Văn đã nói đến chuyện này, điều này không khỏi làm cho gương mặt Phan Đỉnh Văn bừng sáng hào quang.
Là một hạ cấp thì có ai đối mặt với lãnh đạo mà không trông mong được coi trọng? Có thể nói nhiều người vì điều này mà suy nghĩ nát óc. Đường đi lên ngày càng hẹp, đối thủ ngày càng mạnh mẽ, người ta thường trông mong có người nhìn trúng mình, bây giờ hạ cấp có ai không muốn tìm được lãnh đạo như vậy.
Vương Tử Quân dù mới đến tỉnh Nam Giang chưa bao lâu thế nhưng lại có thể hiểu rõ nguyên tắc này, sao không thể làm cho người ta coi trọng cho được? Lật Binh Đông là người hiểu rất rõ điều này.
Tuy Đổng Cánh Hoàn có biểu hiện bình thường nhưng nhìn vào tổng thể thì bữa tiệc căn bản là chủ khách vui vẻ sảng khoái, thế cho nên đến khi dọn món cuối cùng thì có vài người dặn nhân viên phục vụ bưng lên chậm chậm một chút.
- Bí thư Vương, chỗ này của chúng tôi có loại trà được người bạn từ tỉnh láng giềng đưa đến, chúng ta cùng nhau nếm thử.
Lật Binh Đông sau khi uống rượu xong thì nói lời mời với Vương Tử Quân.
Đã đến lúc nói chuyện chính sự rồi, Vương Tử Quân cười cười nói:
- Vậy thì tôi sẽ là khách theo ý chủ.
Vương Tử Quân đi theo Lật Binh Đông đến phòng khách, tuy đám thường ủy thị ủy có chút không muốn thế nhưng đám người đều biết lúc này bí thư Lật Binh Đông sẽ báo cáo cho bí thư Vương, thế nên ai cũng ăn ý rời khỏi phòng. Lúc này đám nhân viên phục vụ đã được phân phó sẵn nhanh chóng mở cửa một phòng nhỏ bên trong.
Sau khi đi vào phòng thì trà đã được pha, hương trà bao phủ cả gian phòng. Đi cùng Vương Tử Quân và Lật Binh Đông vào phòng còn có cả giám đốc Đổng Cánh Hoàn.
Đổng Cánh Hoàn nâng ly trà lên khẽ uống một ngụm rồi nói:
- Bí thư Vương, tôi căn bản không hiểu nhiều về trà, thế cho nên cũng giống như trâu ăn mẫu đơn mà thôi.
Vương Tử Quân cười cười nói:
- Công năng lớn nhất của trà cũng không phải là phẩm hương vị, chủ yếu là giải khát, giám đốc Đổng dù không hiểu trà nhưng thực tế lại nói rõ công hiệu lớn nhất của nó.
- Hì hì, bí thư Vương quả nhiên có kiến thức siêu phàm, chỉ đúng bản chất sự việc.
Lật Binh Đông nói đến đây thì cười tiếp tục:
- Bí thư Vương, lần này tôi đến tìm ngài cũng là vì trong thành phố có việc cần nhờ giúp đỡ.
Lật Binh Đông nói đến đây thì xoa xoa tay lên tiếng:
- Chuyện này tuy nói là thành phố chúng tôi không giải quyết tốt, đã gây phiền toái cho bí thư Vương, thế nhưng ngài yên tâm, chúng tôi nhất định coi chuyện này là hạng mục công tác trọng yếu nhất, nửa tháng sau sẽ đảm bảo có kết quả viên mãn cho bí thư Vương.
Tuy Lật Binh Đông không nói đó là chuyện gì, thế nhưng Vương Tử Quân vẫn hiểu đối phương đang nói gì. Hắn nhìn nụ cười trên mặt Lật Binh Đông, hắn cười nói:
- Chuyện này tôi sẽ giúp đỡ thành phố Ba Uẩn giải quyết ổn thỏa.
Đầu óc Vương Tử Quân chợt xoay chuyển, cũng đã hiểu Lật Binh Đông là ai. Người này cũng không phải là cán bộ bình thường của thành phố Ba Uẩn, chính là bí thư thị ủy Ba Uẩn. Nhưng Lật Binh Đông là một bí thư nổi tiếng cường thế trong tỉnh Nam Giang, sự kiện nổi tiếng nhất là vì sự phát triển của thành phố Ba Uẩn mà nổi nóng cùng chủ tịch Chữ Vận Phong, nhưng cuối cùng thì thực tế chứng minh quan điểm của hắn là chính xác. Cũng vì nguyên nhân này mà Lật Binh Đông trở thành một ái tướng tâm phúc của Chữ Vận Phong.
Lúc này trong tỉnh Nam Giang đã có dự đoán vài năm sau thì Lật Binh Đông sẽ tiến lên, sẽ trở thành lãnh đạo thượng cấp.
Vương Tử Quân loại bỏ những tin tức về Lật Binh Đông, hắn chợt cười nói:
- Chào bí thư Lật, anh đến chỗ tôi cũng không cần khách khí như vậy, anh nếu có gì muốn nói thì đến chiều trực tiếp đến phòng làm việc của tôi.
- Bí thư Vương quan tâm như vậy thật sự làm cho tôi cảm động, bây giờ đang đúng giờ cơm, không biết bí thư Vương có thể cho tôi dùng hành động mời cơm để biểu hiện lòng cảm kích hay không?
Lữ Bân Tương nói chuyện rất khéo, chỉ một việc mời cơm đã làm cho người ta khó thể nào từ chối được.
Vương Tử Quân hiểu rõ mục đích của Lật Binh Đông khi đến tìm mình, hắn trầm ngâm giây lát rồi cười nói:
- Nếu bí thư Lật đã có lời mời, tôi từ chối cũng xem như bất kính.
Vương Tử Quân ngồi trên xe mà suy nghĩ về vụ án của công ty Kim Bảo Đồng Nghiệp, lúc này Lật Binh Đông đến tìm mình, chắc chắn là vì sự kiện này.
Lật Binh Đông mời cơm Vương Tử Quân ở khách sạn Thanh Vân ở phía tây thành phố Đông Hồng. Tuy trên danh nghĩa đây là một doanh nghiệp, thế nhưng lại là văn phòng của thành phố Ba Uẩn ở Đông Hồng. Khi xe của Vương Tử Quân đi vào trong khách sạn Thanh Vân, Lật Binh Đông đã đứng chờ sẵn, sau lưng còn có các nhân viên công tác của thành phố Ba Uẩn.
Lật Binh Đông không phải là người quá cao, thế nhưng gương mặt lại khôn khéo giỏi giang, khi thấy xe Vương Tử Quân dừng lại thì nhanh chóng tiến lên chào đón.
- Ha ha, bí thư Vương, chào mừng ngài đến khách sạn Thanh Vân, ngài đến làm cho ban ngành thành phố Ba Uẩn chúng tôi chấn động tinh thần. Sự quan tâm giúp đỡ của ngài đến công tác của thành phố Ba Uẩn làm cho ban ngành chúng tôi tràn đầy hy vọng xây dựng phát triển địa phương của mình.
Lật Binh Đông nói rồi vươn hai tay ra với Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân đối mặt với một người ăn nói khoa trương như Lật Binh Đông thì cũng chỉ thể mỉm cười, hắn bắt tay Lật Binh Đông rồi nói:
- Bí thư Lật, đều là người một nhà, cũng không nên khách khí như thế.
Lật Binh Đông cảm thấy rất thoải mái vì lời nói khách sáo của Vương Tử Quân. Tuy Vương Tử Quân là một cán bộ lãnh đạo tỉnh ủy còn trẻ, thế nhưng dù sao đây cũng là thường ủy tỉnh ủy, một vị thường ủy tỉnh ủy nói lời khách sáo cũng không phải là bất kỳ ai cũng nhận được.
Cổng khách sạn không phải là chỗ nói chuyện, thế cho nên Lật Binh Đông cũng không giới thiệu những người ở phía sau, hắn đi chậm hơn nửa bước mời Vương Tử Quân đi vào trong khách sạn. Lúc này đám người phía sau cũng nhanh chóng đi theo sau lưng Lật Binh Đông giống như sao sáng quanh trăng.
Trong quá trình đi lên lầu thì Lật Binh Đông nhanh chóng giới thiệu các món đặc sắc ở trong khách sạn Thanh Vân, cũng nói khách sạn này có chút đơn sơ, thế nhưng hắn vẫn quyết định mời bí thư Vương đến đây dùng cơm, cũng vì trong thành phố Đông Hồng chỉ có nơi này mới có được những món ăn đậm chất đặc sản của Ba Uẩn.
Vương Tử Quân hiền hòa tiếp nhận những lời nói nịnh nọt không biến đổi vẻ mặt của Lật Binh Đông, thế là chủ khách đều vui vẻ. Trên lầu bảy của khách sạn Thanh Vân, đại sảnh hơn một trăm mét vuông đã được chuẩn bị đầy đủ, nhân viên phục vụ mặc sườn xám giống như những cây dương liễu cao ngất đứng ở bên trong.
Khi Vương Tử Quân đi vào bên trong phòng thì có người đang ngồi bên bàn tròn lớn chợt đứng lên. Người đàn ông đứng lên đầu tiên nhìn thoáng qua Vương Tử Quân rồi cười nói:
- Vị này nhất định là bí thư Vương, chào anh, tôi là Đổng Cánh Hoàn của công ty Kim Bảo Đồng Nghiệp, rất vui được gặp ngài.
Vương Tử Quân nhìn cánh tay duỗi ra của Đổng Cánh Hoàn, hắn cười cười rồi vươn bàn tay của mình ra.
Kim Bảo Đồng Nghiệp chính là một xí nghiệp nhà nước khá lớn, mặc dù nói là doanh nghiệp nhưng thực tế cũng có cấp bậc hành chính, những phó giám đốc của công ty đều có cấp sở.
Đổng Cánh Hoàn không quá lớn tuổi, trên mặt là nụ cười khiêm tốn, toàn thân có lực tương tác rất lớn. Nhưng tư thái bắt tay nhàn nhạt và giọng nói bay bổng làm cho người ta cảm thấy có chút kiêu ngạo.
Vương Tử Quân ngồi xuống dưới lời mời của Lật Binh Đông, sau đó nhân viên phục vụ đi đến rót cho hắn một ly trà. Lật Binh Đông chỉ vào Đổng Cánh Hoàn rồi nói:
- Bí thư Vương, giám đốc Đổng gần đây rất kính ngưỡng anh, lần này nghe nói anh đến khách sạn Thanh Vân dùng cơm, thế là từ chối ba bữa tiệc nhanh chóng chạy đến đây.
Đổng Cánh Hoàn cười cười nói:
- Bí thư Lật đúng là tri âm của tôi, có thể được gặp mặt bí thư Vương, đừng nói là ba bữa tiệc, cho dù là mười bữa tiệc cũng phải từ chối.
Vương Tử Quân cười cười khẽ gật đầu với Đổng Cánh Hoàn, lúc này hắn là người có cấp bậc cao nhất ở chỗ này, thế cho nên đám người đều phải vây quanh lấy hắn. Mặc dù biết Lật Binh Đông mời mình dùng cơm là có mục đích, thế nhưng Vương Tử Quân luôn ở vào thế chủ động, tất nhiên có thể tùy ý điều tiết chủ đề.
Sau khi Lữ Bân Tương giới thiệu những người đang ngồi trong phòng, Vương Tử Quân cười nói:
- Năm nay thành phố Ba Uẩn công tác rất tốt, hai ngày trước bí thư Thừa Dân có nhắc đến thành phố Ba Uẩn các anh, bí thư Thừa Dân rất xem trọng sự phát triển của thành phố Ba Uẩn.
Lật Binh Đông tuy bây giờ rất khách khí, nhưng hắn là người đứng đầu một phương, hắn căn bản cũng cực kỳ lễ phép và tôn trọng vị thường ủy tỉnh ủy cực kỳ trẻ tuổi ở bên cạnh mình. Nói thật thì hắn là người mắt cao hơn đầu, cũng không thèm quan tâm đến vị thường ủy tỉnh ủy trẻ tuổi này, hắn tin tưởng với bản lĩnh của mình, chỉ cần công tác vài năm nữa sẽ tiến lên vị trí hiện tại của Vương Tử Quân.
Sau này ai trên ai dưới còn chưa biết được, nhưng bây giờ sự việc chạy đến tay bí thư Vương, Lật Binh Đông cúi đầu một chút cũng không là vấn đề.
- Tỉnh ủy và ủy ban nhân dân tỉnh giúp đỡ và tin tưởng làm cho thành phố Ba Uẩn có thể dồn lực phát triển kinh tế, bây giờ thành phố Ba Uẩn đang tìm đường phát triển của mình, tôi tin tưởng trong thời gian hai năm tới sẽ có một vài hiệu quả. Bí thư Vương là người có thành tích đẩy mạnh phát triển thành phố La Nam, kính mong bí thư Vương đến thành phố chúng tôi nhiều hơn, cũng cho ra nhiều lời chỉ đạo hơn.
Vương Tử Quân cũng căn bản không cho rằng lời nói của Lật Binh Đông là thật. Tuy mới tiếp xúc không lâu nhưng Vương Tử Quân đã căn bản có đánh giá với Lật Binh Đông, đây là một người vẻ ngoài hào phóng nhưng trong lòng lại đầy kiêu ngạo, loại người này dù là có bất kỳ sự việc gì cũng có ý nghĩ của mình, nói cho cùng là hạng người kiên trì nguyên tắc, nói không dễ nghe thì là bảo thủ.
Tuy Lật Binh Đông mời vương tử quân tham gia bắt mạch cho sự phát triển kinh tế của thành phố Ba Uẩn, thế nhưng nếu mình cho ra ý kiến, chỉ sợ rằng tất cả sẽ bị vùi xuống dưới đáy vực. Vị trí quyết định chỉ thị, lúc này Vương Tử Quân căn bản không nắm kinh tế, thế cho nên hắn cũng không muốn tự tìm phiền toái cho mình.
- Bí thư Lật, mỗi nơi có tình huống khác nhau, chúng ta cần phải chú ý để phân tích. Đối với phương diện phát triển kinh tế thành phố Ba Uẩn, tôi cho rằng các anh là người quen thuộc thì thúc đẩy phát triển tốt hơn, dù sao thì các anh cũng hiểu các vấn đề của thành phố Ba Uẩn nằm ở nơi nào.
Lữ Bân Tương căn bản luôn thử Vương Tử Quân, bây giờ thấy Vương Tử Quân nói lời khiêm tốn, thế là không khỏi đề cao người này lên một chút, đồng thời trong lòng cũng có vài phần tự đắc. Dù sao thì hắn cũng đã làm tốt công tác quy hoạch phát triển thành phố Ba Uẩn, căn bản là không muốn người khác đứng ngoài vung tay múa chân với kế hoạch của mình.
Lúc này Vương Tử Quân căn bản không cho ra ý kiến gì, như vậy phù hợp với tâm ý của Lật Binh Đông.
Món ăn được đưa lên, Lật Binh Đông cũng không chuẩn bị rượu tốt, chỉ cho người đưa ra một chai rượu lâu năm. Hắn mở chai rượu ra rồi cười nói:
- Bí thư Vương, hôm nay ăn món đặc sản thành phố Ba Uẩn, như vậy cũng phải uống loại rượu của thành phố Ba Uẩn. Tuy không phải là nhãn hiệu quốc gia, thế nhưng tôi có thể đảm bảo với ngài đây là rượu tốt.
Lật Binh Đông nói rồi nhanh chóng mở nắp chai, mùi rượu tràn ngập gian phòng. Bí thư ủy ban tư pháp Trương Quyền Cường của thành phố Ba Uẩn ngồi bên cạnh cười nói:
- Bí thư Vương, đây là loại rượu năm xưa của nhà máy rượu Ba Uẩn, được bí thư Lật của chúng tôi lấy từ trong kho ra.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu với Trương Quyền Cường, hắn đã vài lần gặp mặt Trương Quyền Cường, nhưng mỗi lần như vậy đều là ủy ban tư pháp tỉnh ủy mời họp, cũng coi như quen mặt.
- Giám đốc Đổng, chúng ta cùng nhau mời bí thư Vương một ly, cảm tạ bí thư Vương đại giá quang lâm đến chỉ đạo công tác của thành phố Ba Uẩn.
Nhìn vào tình huống mời rượu thì biết Lật Binh Đông là người có uy tín mạnh mẽ ở thành phố Ba Uẩn, vì hắn vừa đứng lên thì những người khác cũng đứng lên theo sau, đám người này bưng rượu mời Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân căn bản cũng không từ chối những lời mời rượu như vậy, hắn cụng ly với đám người chung quanh, sau đó uống một hơi cạn sạch.
Sau khi uống cạn ba ly thì Lật Binh Đông lại nâng ly rượu lên nói:
- Bí thư vương, sau này sự phát triển của thành phố Ba Uẩn không thể thiếu sự giúp đỡ của ngài, tôi đại biểu cho ban ngành thành phố mời ngài hai ly.
Vương Tử Quân cũng không phải là tân binh trên mặt trận rượu, hắn biết rõ Lật Binh Đông kính rượu xong thì các thành viên ban ngành thành phố Ba Uẩn sẽ tiến lên mời, nếu như nói như vậy thì hắn cũng chỉ có thể say ngất mà thôi. Hơn nữa hắn cũng không phải là người xuất chúng ở phương diện này.
Nhưng Vương Tử Quân cũng không sợ chiêu thức của đối phương, hắn cạn ly với Lật Binh Đông xong thì cười nói:
- Hôm nay tôi rất vui vì được uống rượu với các đồng chí thành phố Ba Uẩn, nhưng đến chiều tôi còn phải đón một tổ công tác từ tuyến trên xuống khảo sát, uống nhiều chỉ sợ lãnh đạo phê bình. Như thế này vậy, Binh Đông, anh để cho nhân viên phục vụ lấy cho tôi một ly bia, tôi đi uống một vòng với các đồng chí.
Dùng bia thay rượu, lại là một ly một vòng, nếu như trên tiệc rượu bình thường sẽ không có người nào tình nguyện như vậy. Nhưng vị trí quyết định độ nặng lời nói, tuy lời nói của Vương Tử Quân có vẻ khách khí nhưng căn bản lại có ý nghĩa chân thật đáng tin.
Lật Binh Đông nhìn Vương Tử Quân lơ đãng bừng bừng uy nghiêm, hắn chợt cười ha hả nói:
- Bí thư Vương, chuyện này cũng chỉ có thể trách tôi mà thôi, căn bản là không tìm đúng thời gian tốt, lần sau gặp mặt nhất định phải uống nhiều hơn với ngài.
Đổng Cánh Hoàn ngồi bên phải Vương Tử Quân, hắn cũng không mở miêng nói quá nhiều. Có thể nói hắn và Vương Tử Quân thuộc hai hệ thống khác nhau, nếu không phải là vì sự việc lần này có liên quan đến doanh nghiệp của bọn họ, hắn cũng không cần phải cúi đầu với Vương Tử Quân.
Lúc này Lật Binh Đông đã kính rượu xong, hắn có chút do dự, thế là nâng ly rượu lên.
Lật Binh Đông nhìn Vương Tử Quân nâng ly bia cụng ly với từng người, chút cảm giác coi thường vị thường ủy tỉnh ủy này đã tan biến. Tuy Vương Tử Quân chỉ dùng bia thay rượu tiếp nhận lời mời của mọi người, thế nhưng trong quá trình uống thì vẫn nói vài câu với người mời mình.
Những lời này cũng không phải chỉ nói cho qua, mà căn bản Vương Tử Quân hiểu rõ ràng tình huống của những cán bộ này. Mượn lời của thư ký trưởng Phan Đỉnh Văn, sự việc hắn cảm thấy đắc ý nhất chính là năm xưa làm phó chủ tịch huyện, khi đó có một lần chống lũ đã nhảy xuống dòng sông chảy xiết cứu người. Khi Vương Tử Quân cụng ly với Phan Đỉnh Văn đã nói đến chuyện này, điều này không khỏi làm cho gương mặt Phan Đỉnh Văn bừng sáng hào quang.
Là một hạ cấp thì có ai đối mặt với lãnh đạo mà không trông mong được coi trọng? Có thể nói nhiều người vì điều này mà suy nghĩ nát óc. Đường đi lên ngày càng hẹp, đối thủ ngày càng mạnh mẽ, người ta thường trông mong có người nhìn trúng mình, bây giờ hạ cấp có ai không muốn tìm được lãnh đạo như vậy.
Vương Tử Quân dù mới đến tỉnh Nam Giang chưa bao lâu thế nhưng lại có thể hiểu rõ nguyên tắc này, sao không thể làm cho người ta coi trọng cho được? Lật Binh Đông là người hiểu rất rõ điều này.
Tuy Đổng Cánh Hoàn có biểu hiện bình thường nhưng nhìn vào tổng thể thì bữa tiệc căn bản là chủ khách vui vẻ sảng khoái, thế cho nên đến khi dọn món cuối cùng thì có vài người dặn nhân viên phục vụ bưng lên chậm chậm một chút.
- Bí thư Vương, chỗ này của chúng tôi có loại trà được người bạn từ tỉnh láng giềng đưa đến, chúng ta cùng nhau nếm thử.
Lật Binh Đông sau khi uống rượu xong thì nói lời mời với Vương Tử Quân.
Đã đến lúc nói chuyện chính sự rồi, Vương Tử Quân cười cười nói:
- Vậy thì tôi sẽ là khách theo ý chủ.
Vương Tử Quân đi theo Lật Binh Đông đến phòng khách, tuy đám thường ủy thị ủy có chút không muốn thế nhưng đám người đều biết lúc này bí thư Lật Binh Đông sẽ báo cáo cho bí thư Vương, thế nên ai cũng ăn ý rời khỏi phòng. Lúc này đám nhân viên phục vụ đã được phân phó sẵn nhanh chóng mở cửa một phòng nhỏ bên trong.
Sau khi đi vào phòng thì trà đã được pha, hương trà bao phủ cả gian phòng. Đi cùng Vương Tử Quân và Lật Binh Đông vào phòng còn có cả giám đốc Đổng Cánh Hoàn.
Đổng Cánh Hoàn nâng ly trà lên khẽ uống một ngụm rồi nói:
- Bí thư Vương, tôi căn bản không hiểu nhiều về trà, thế cho nên cũng giống như trâu ăn mẫu đơn mà thôi.
Vương Tử Quân cười cười nói:
- Công năng lớn nhất của trà cũng không phải là phẩm hương vị, chủ yếu là giải khát, giám đốc Đổng dù không hiểu trà nhưng thực tế lại nói rõ công hiệu lớn nhất của nó.
- Hì hì, bí thư Vương quả nhiên có kiến thức siêu phàm, chỉ đúng bản chất sự việc.
Lật Binh Đông nói đến đây thì cười tiếp tục:
- Bí thư Vương, lần này tôi đến tìm ngài cũng là vì trong thành phố có việc cần nhờ giúp đỡ.
Lật Binh Đông nói đến đây thì xoa xoa tay lên tiếng:
- Chuyện này tuy nói là thành phố chúng tôi không giải quyết tốt, đã gây phiền toái cho bí thư Vương, thế nhưng ngài yên tâm, chúng tôi nhất định coi chuyện này là hạng mục công tác trọng yếu nhất, nửa tháng sau sẽ đảm bảo có kết quả viên mãn cho bí thư Vương.
Tuy Lật Binh Đông không nói đó là chuyện gì, thế nhưng Vương Tử Quân vẫn hiểu đối phương đang nói gì. Hắn nhìn nụ cười trên mặt Lật Binh Đông, hắn cười nói:
- Chuyện này tôi sẽ giúp đỡ thành phố Ba Uẩn giải quyết ổn thỏa.
/1843
|