Vương Tử Quân nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lật Tòng Ba, hắn chợt sinh ra cảm giác khó hiểu. Hắn lắc đầu cười, đợi đối phương lên tiếng.
Chuyện này Lật Tòng Ba đang rất do dự không muốn nói với Vương Tử Quân, tuy hắn tự cảm thấy rằng mình căn bản không có mấy phần thắng ở sự kiện này, thế nhưng hắn cũng phải cố gắng tranh thủ.
Nhưng bây giờ Lật Tòng Ba thấy chiếc xe kia xuất hiện, hắn ý thức được Vương Tử Quân đã sớm biết được tin tức này. Nếu cứ đứng đó mà chờ đợi và hy vọng, không bằng bán cho Vương Tử Quân một phần nhân tình.
Dù Vương Tử Quân có sớm được biết thì cũng không ảnh hưởng gì đến Lật Tòng Ba, dù sao thì Lật Tòng Ba cũng đủ nghĩa khí trong mắt Vương Tử Quân, thế cho nên mới đem một tin tức trọng yếu như vậy chia xẻ cho Vương Tử Quân.
- Tử Quân, tôi có một người bạn công tác ở văn phòng chính phủ, ngày hôm qua tôi đến nhà anh ấy uống trà, anh ấy nói ra một tin tức. Đó là lãnh đạo thượng cấp rất coi trọng ban huấn luyện của chúng ta lần này, vài ngày nữa sẽ đến thăm, hơn nữa còn muốn nghe đại biểu học viên báo cáo.
Lật Tòng Ba nói đến bốn chữ lãnh đạo thượng cấp thì chỉ nói ra họ, thế nhưng điều đó đã thể hiện rõ thân phận thủ trưởng của người này.
Sau khi nói xong thì Lật Tòng Ba bắt đầu quan sát Vương Tử Quân. Người ta vị trí ngày càng cao thì che giấu cảm xúc của mình rất tốt, nhưng đối với một số người có bản lĩnh nhìn mặt nói chuyện cao vời, vẫn có thể nhìn ra những thứ mà người ta căn bản không thể chú ý đến được.
Có thể trở thành phó chủ tịch tỉnh thì bản lĩnh nhìn mặt nói chuyện của Lật Tòng Ba căn bản là cao thủ.
Lúc này ánh mắt như X quang của Lật Tòng Ba nhìn chằm chằm vào Vương Tử Quân, căn bản Vương Tử Quân có biểu hiện cực kỳ bình tĩnh, không có bất kỳ biểu hiện nào khác thường.
Lật Tòng Ba nhìn biểu hiện của Vương Tử Quân mà thầm cảm thấy vui mừng, thầm nghĩ quả nhiên mình thành công, Vương Tử Quân đã sớm biết sự kiện này, nếu không thì sao lại bình tĩnh như vậy.
Nhưng Lật Tòng Ba không biết, thật ra Vương Tử Quân cũng là lần đầu tiên biết được tin tức này. Sở dĩ hắn tỏ ra bình tĩnh là vì một giờ trước hắn vừa nói chuyện với vị lãnh đạo thượng cấp mà Lật Tòng Ba vừa nhắc đến.
Mọi người thường là như vậy, khi chưa nhìn thấy thì tỏ ra tràn đầy kính sợ, thế nhưng đã gặp mặt một lần và nói chuyện với nhau, căn bản sẽ không còn cảm giác kính sợ như vậy nữa.
Lúc này Vương Tử Quân rõ ràng là có phản ứng tương đồng như vậy.
Cần đại biểu học viên tiến lên báo cáo, chính mình còn phải lên báo cáo sao? Vương Tử Quân nghĩ đến tình huống mình báo cáo một giờ trước đó, thế là trong lòng không khỏi xuất hiện nghi vấn như vậy.
Sau những năm tháng chìm nổi quan trường, tâm trí của Vương Tử Quân bây giờ đã khá mạnh mẽ. Hắn nhanh chóng tỉnh táo trở lại và cười nói với Lật Tòng Ba:
- Cảm tạ anh Lật đã nói cho tôi biết tin tức quan trọng như vậy, tôi vô cùng cảm kích.
Mặc dù tin tức này không phải quá quan trọng với Vương Tử Quân, thế nhưng Lật Tòng Ba có thê nói ra, tất nhiên Vương Tử Quân sẽ phải nói lời cảm tạ cho phù hợp.
Lật Tòng Ba vung tay lên dùng giọng hào sảng nói:
- Cậu Tử Quân, tôi và cậu còn cần phải khách khí như vậy sao? Cậu nếu nói như vậy thì xem như đã khách khí rồi.
Lật Tòng Ba nói đến đây thì tiếp tục:
- Với độ tuổi của tôi, sau này căn bản phát triển ngày càng khó khăn, nhưng cậu thì lại khác. Cơ hội lần này rất quan trọng với cậu, nếu có thể tranh thủ được, sẽ tạo nên bước đệm tốt cho tương lai phát triển sau này.
Lật Tòng Ba nói như vậy rõ ràng có bộ dạng của người một nhà. Vương Tử Quân thật sự cũng không có ý nghĩ muốn tham gia, nhưng lúc này hắn cũng phải cố gắng tỏ ra tích cực. Nếu không Lật Tòng Ba nói ra tin tức như vậy mà chính mình căn bản không có hứng thú, sợ rằng sẽ đả kích lòng tốt của người ta.
Tuy Vương Tử Quân không sợ đắc tội với Lật Tòng Ba, thế nhưng có thêm nhiều bạn sẽ có nhiều đường đi, Vương Tử Quân căn bản không thể đắc tội với người.
- Cảm ơn anh, tôi nhất định sẽ cố gắng tranh thủ, anh cũng nên cố gắng nhiều hơn, tranh thủ để có thể được biểu hiện.
Tổng cộng có ba danh sách, cơ hội hai người đều tham gia sẽ lớn hơn không tham gia, nhưng dù biết Vương Tử Quân nói lời cát tường, thế nhưng Lật Tòng Ba cũng chỉ có thể cười nói:
- Hy vọng trời sẽ chiều theo ý người.
Khi hai người đang trò chuyện vui vẻ với nhau thì điện thoại của Vương Tử Quân vang lên, hắn lấy điện thoại nhìn thoáng qua, sau đó dùng giọng tùy ý nói:
- Tiểu Bắc, có chuyện gì sao?
- Bố nói tối nay cùng nhau dùng cơm, bố có chuyện muốn nói với anh.
Giọng nói trong trẻo của Mạc Tiểu Bắc truyền qua điện thoại đến tai Vương Tử Quân.
Hai tháng qua Vương Tử Quân rất ít khi tiếp xúc với bố vợ của mình, cũng không phải là Mạc Đông Tường có ý kiến gì với Vương Tử Quân, chủ yếu là ông quá bận rộn. Mạc Đông Tường suốt ngày đều giống như cực kỳ bận rộn khó thể chạy thoát thân.
Hôm nay bố vợ đại nhân về nhà dùng cơm, Vương Tử Quân tất nhiên không phản đối, hắn cười nói với đầu dây bên kia:
- Tốt quá, anh nhất định sẽ đến. Đúng rồi, bố thích uống rượu gì? Để anh chuẩn bị.
- Không cần, anh về là được, tốt nhất không uống rượu.
Mạc Tiểu Bắc cười hì hì dùng giọng trách cứ nói.
Vương Tử Quân cúp điện thoại, hắn chợt nói với Lật Tòng Ba:
- Là điện thoại của Tiểu Bắc, nói bố vợ của tôi đã về, nói tôi về nhà dùng cơm.
Lật Tòng Ba chợt cảm thấy thất vọng, hắn vốn định mời Vương Tử Quân dùng cơm tối, bây giờ xem ra phải chờ dịp khác.
Hai người uống trà hơn một giờ, sau đó cùng nhau đi ra, cảm thấy mối quan hệ đã được kéo gần hơn khá nhiều. Khi chia tay ở cổng trường đảng, Lật Tòng Ba chợt vỗ vỗ vai Vương Tử Quân nói:
- Cậu Vương, hoạt động nhiều hơn một chút.
Vương Tử Quân căn bản rất cảm kích với lời nói quan tâm của Lật Tòng Ba, đồng thời cũng mở lòng tiếp nhận. Hắn nói vài lời với Lật Tòng Ba, sau đó ngồi trên xe quay về nhà Mạc lão gia tử.
Trên đường đi về nhà, Vương Tử Quân đều nghĩ đến sự việc này. Hắn do dự cũng không phải là mình có thể được tham gia hay không, mà chính mình tham gia hay không tham gia.
Vương Tử Quân đã tiến hành trò chuyện với thủ trưởng, như vậy giá trị của hắn hiện tại cũng không cao, hơn nữa đôi khi tiến lên nói những lời tầm thường thì không bằng chẳng tham gia.
- Tút tút tút.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Vương Tử Quân cầm lấy nhìn thoáng qua, là một dãy số rất cổ quái. Hắn có chút do dự, sau đó nghe điện thoại.
- Chào anh, có phải anh là bí thư Vương không?
Sau khi nghe được âm thanh này thì Vương Tử Quân biết ngay người gọi điện thoại đến cho mình là ai, hắn cười nói:
- Chào anh Vũ, tôi là Vương Tử Quân.
- Ha ha ha, tôi còn sợ gọi lầm điện thoại.
Vũ Tiểu Dương tuy nói như vậy nhưng thực tế thì nhiều số điện thoại của lãnh đạo đang nằm trong tay hắn, mà hắn cũng không muốn có liên hệ với thư ký của Vương Tử Quân. Lúc này Vương Tử Quân mở miệng đã biết hắn là ai, điều này làm cho hắn cảm thấy rất thỏa mãn.
- Cậu Tử Quân, hôm nay cũng không uống nhiều lắm. Tửu lượng của cậu cũng khá tốt, khi đó tôi cảm thấy mình không có chuyện gì, thế nhưng đến trưa quay về cũng thấy hai chân có chút men say.
Vũ Tiểu Dương nói bằng giọng nói tràn đầy ý nghĩ thân cận, Vương Tử Quân cũng mở miệng theo:
- Anh Vũ, hôm nay tôi cũng thật sự gượng không nổi, cũng không gạt ngài, bây giờ tôi còn cảm thấy đầu váng mắt hoa.
Hai người nói đùa vài câu, sau đó Vũ Tiểu Dương cười nói:
- Cậu Vương, có một tin tức muốn báo cho cậu, tuần sau thủ trưởng sẽ đến thăm trường đảng, đến khi đó sẽ nghe bốn vị học viên phát biểu.
Vương Tử Quân đang suy tư xem mình có nên tham gia hay không, lúc này nghe thấy Vũ Tiểu Dương lên tiếng, thế là trong đầu lóe lên nhiều ý nghĩ. Hắn mở miệng nói:
- Anh Vũ, anh nói xem tôi có nên tham gia hay không?
Chuyện này Lật Tòng Ba đang rất do dự không muốn nói với Vương Tử Quân, tuy hắn tự cảm thấy rằng mình căn bản không có mấy phần thắng ở sự kiện này, thế nhưng hắn cũng phải cố gắng tranh thủ.
Nhưng bây giờ Lật Tòng Ba thấy chiếc xe kia xuất hiện, hắn ý thức được Vương Tử Quân đã sớm biết được tin tức này. Nếu cứ đứng đó mà chờ đợi và hy vọng, không bằng bán cho Vương Tử Quân một phần nhân tình.
Dù Vương Tử Quân có sớm được biết thì cũng không ảnh hưởng gì đến Lật Tòng Ba, dù sao thì Lật Tòng Ba cũng đủ nghĩa khí trong mắt Vương Tử Quân, thế cho nên mới đem một tin tức trọng yếu như vậy chia xẻ cho Vương Tử Quân.
- Tử Quân, tôi có một người bạn công tác ở văn phòng chính phủ, ngày hôm qua tôi đến nhà anh ấy uống trà, anh ấy nói ra một tin tức. Đó là lãnh đạo thượng cấp rất coi trọng ban huấn luyện của chúng ta lần này, vài ngày nữa sẽ đến thăm, hơn nữa còn muốn nghe đại biểu học viên báo cáo.
Lật Tòng Ba nói đến bốn chữ lãnh đạo thượng cấp thì chỉ nói ra họ, thế nhưng điều đó đã thể hiện rõ thân phận thủ trưởng của người này.
Sau khi nói xong thì Lật Tòng Ba bắt đầu quan sát Vương Tử Quân. Người ta vị trí ngày càng cao thì che giấu cảm xúc của mình rất tốt, nhưng đối với một số người có bản lĩnh nhìn mặt nói chuyện cao vời, vẫn có thể nhìn ra những thứ mà người ta căn bản không thể chú ý đến được.
Có thể trở thành phó chủ tịch tỉnh thì bản lĩnh nhìn mặt nói chuyện của Lật Tòng Ba căn bản là cao thủ.
Lúc này ánh mắt như X quang của Lật Tòng Ba nhìn chằm chằm vào Vương Tử Quân, căn bản Vương Tử Quân có biểu hiện cực kỳ bình tĩnh, không có bất kỳ biểu hiện nào khác thường.
Lật Tòng Ba nhìn biểu hiện của Vương Tử Quân mà thầm cảm thấy vui mừng, thầm nghĩ quả nhiên mình thành công, Vương Tử Quân đã sớm biết sự kiện này, nếu không thì sao lại bình tĩnh như vậy.
Nhưng Lật Tòng Ba không biết, thật ra Vương Tử Quân cũng là lần đầu tiên biết được tin tức này. Sở dĩ hắn tỏ ra bình tĩnh là vì một giờ trước hắn vừa nói chuyện với vị lãnh đạo thượng cấp mà Lật Tòng Ba vừa nhắc đến.
Mọi người thường là như vậy, khi chưa nhìn thấy thì tỏ ra tràn đầy kính sợ, thế nhưng đã gặp mặt một lần và nói chuyện với nhau, căn bản sẽ không còn cảm giác kính sợ như vậy nữa.
Lúc này Vương Tử Quân rõ ràng là có phản ứng tương đồng như vậy.
Cần đại biểu học viên tiến lên báo cáo, chính mình còn phải lên báo cáo sao? Vương Tử Quân nghĩ đến tình huống mình báo cáo một giờ trước đó, thế là trong lòng không khỏi xuất hiện nghi vấn như vậy.
Sau những năm tháng chìm nổi quan trường, tâm trí của Vương Tử Quân bây giờ đã khá mạnh mẽ. Hắn nhanh chóng tỉnh táo trở lại và cười nói với Lật Tòng Ba:
- Cảm tạ anh Lật đã nói cho tôi biết tin tức quan trọng như vậy, tôi vô cùng cảm kích.
Mặc dù tin tức này không phải quá quan trọng với Vương Tử Quân, thế nhưng Lật Tòng Ba có thê nói ra, tất nhiên Vương Tử Quân sẽ phải nói lời cảm tạ cho phù hợp.
Lật Tòng Ba vung tay lên dùng giọng hào sảng nói:
- Cậu Tử Quân, tôi và cậu còn cần phải khách khí như vậy sao? Cậu nếu nói như vậy thì xem như đã khách khí rồi.
Lật Tòng Ba nói đến đây thì tiếp tục:
- Với độ tuổi của tôi, sau này căn bản phát triển ngày càng khó khăn, nhưng cậu thì lại khác. Cơ hội lần này rất quan trọng với cậu, nếu có thể tranh thủ được, sẽ tạo nên bước đệm tốt cho tương lai phát triển sau này.
Lật Tòng Ba nói như vậy rõ ràng có bộ dạng của người một nhà. Vương Tử Quân thật sự cũng không có ý nghĩ muốn tham gia, nhưng lúc này hắn cũng phải cố gắng tỏ ra tích cực. Nếu không Lật Tòng Ba nói ra tin tức như vậy mà chính mình căn bản không có hứng thú, sợ rằng sẽ đả kích lòng tốt của người ta.
Tuy Vương Tử Quân không sợ đắc tội với Lật Tòng Ba, thế nhưng có thêm nhiều bạn sẽ có nhiều đường đi, Vương Tử Quân căn bản không thể đắc tội với người.
- Cảm ơn anh, tôi nhất định sẽ cố gắng tranh thủ, anh cũng nên cố gắng nhiều hơn, tranh thủ để có thể được biểu hiện.
Tổng cộng có ba danh sách, cơ hội hai người đều tham gia sẽ lớn hơn không tham gia, nhưng dù biết Vương Tử Quân nói lời cát tường, thế nhưng Lật Tòng Ba cũng chỉ có thể cười nói:
- Hy vọng trời sẽ chiều theo ý người.
Khi hai người đang trò chuyện vui vẻ với nhau thì điện thoại của Vương Tử Quân vang lên, hắn lấy điện thoại nhìn thoáng qua, sau đó dùng giọng tùy ý nói:
- Tiểu Bắc, có chuyện gì sao?
- Bố nói tối nay cùng nhau dùng cơm, bố có chuyện muốn nói với anh.
Giọng nói trong trẻo của Mạc Tiểu Bắc truyền qua điện thoại đến tai Vương Tử Quân.
Hai tháng qua Vương Tử Quân rất ít khi tiếp xúc với bố vợ của mình, cũng không phải là Mạc Đông Tường có ý kiến gì với Vương Tử Quân, chủ yếu là ông quá bận rộn. Mạc Đông Tường suốt ngày đều giống như cực kỳ bận rộn khó thể chạy thoát thân.
Hôm nay bố vợ đại nhân về nhà dùng cơm, Vương Tử Quân tất nhiên không phản đối, hắn cười nói với đầu dây bên kia:
- Tốt quá, anh nhất định sẽ đến. Đúng rồi, bố thích uống rượu gì? Để anh chuẩn bị.
- Không cần, anh về là được, tốt nhất không uống rượu.
Mạc Tiểu Bắc cười hì hì dùng giọng trách cứ nói.
Vương Tử Quân cúp điện thoại, hắn chợt nói với Lật Tòng Ba:
- Là điện thoại của Tiểu Bắc, nói bố vợ của tôi đã về, nói tôi về nhà dùng cơm.
Lật Tòng Ba chợt cảm thấy thất vọng, hắn vốn định mời Vương Tử Quân dùng cơm tối, bây giờ xem ra phải chờ dịp khác.
Hai người uống trà hơn một giờ, sau đó cùng nhau đi ra, cảm thấy mối quan hệ đã được kéo gần hơn khá nhiều. Khi chia tay ở cổng trường đảng, Lật Tòng Ba chợt vỗ vỗ vai Vương Tử Quân nói:
- Cậu Vương, hoạt động nhiều hơn một chút.
Vương Tử Quân căn bản rất cảm kích với lời nói quan tâm của Lật Tòng Ba, đồng thời cũng mở lòng tiếp nhận. Hắn nói vài lời với Lật Tòng Ba, sau đó ngồi trên xe quay về nhà Mạc lão gia tử.
Trên đường đi về nhà, Vương Tử Quân đều nghĩ đến sự việc này. Hắn do dự cũng không phải là mình có thể được tham gia hay không, mà chính mình tham gia hay không tham gia.
Vương Tử Quân đã tiến hành trò chuyện với thủ trưởng, như vậy giá trị của hắn hiện tại cũng không cao, hơn nữa đôi khi tiến lên nói những lời tầm thường thì không bằng chẳng tham gia.
- Tút tút tút.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Vương Tử Quân cầm lấy nhìn thoáng qua, là một dãy số rất cổ quái. Hắn có chút do dự, sau đó nghe điện thoại.
- Chào anh, có phải anh là bí thư Vương không?
Sau khi nghe được âm thanh này thì Vương Tử Quân biết ngay người gọi điện thoại đến cho mình là ai, hắn cười nói:
- Chào anh Vũ, tôi là Vương Tử Quân.
- Ha ha ha, tôi còn sợ gọi lầm điện thoại.
Vũ Tiểu Dương tuy nói như vậy nhưng thực tế thì nhiều số điện thoại của lãnh đạo đang nằm trong tay hắn, mà hắn cũng không muốn có liên hệ với thư ký của Vương Tử Quân. Lúc này Vương Tử Quân mở miệng đã biết hắn là ai, điều này làm cho hắn cảm thấy rất thỏa mãn.
- Cậu Tử Quân, hôm nay cũng không uống nhiều lắm. Tửu lượng của cậu cũng khá tốt, khi đó tôi cảm thấy mình không có chuyện gì, thế nhưng đến trưa quay về cũng thấy hai chân có chút men say.
Vũ Tiểu Dương nói bằng giọng nói tràn đầy ý nghĩ thân cận, Vương Tử Quân cũng mở miệng theo:
- Anh Vũ, hôm nay tôi cũng thật sự gượng không nổi, cũng không gạt ngài, bây giờ tôi còn cảm thấy đầu váng mắt hoa.
Hai người nói đùa vài câu, sau đó Vũ Tiểu Dương cười nói:
- Cậu Vương, có một tin tức muốn báo cho cậu, tuần sau thủ trưởng sẽ đến thăm trường đảng, đến khi đó sẽ nghe bốn vị học viên phát biểu.
Vương Tử Quân đang suy tư xem mình có nên tham gia hay không, lúc này nghe thấy Vũ Tiểu Dương lên tiếng, thế là trong đầu lóe lên nhiều ý nghĩ. Hắn mở miệng nói:
- Anh Vũ, anh nói xem tôi có nên tham gia hay không?
/1843
|