CHAP 86: MÔN HỌC CỦA RYU
Cuộc vui nào cũng có lúc phải tàn, đêm dạ hội đã đi đến hồi kết.
Một vị giáo sư giữ vai trò MC tại đêm dạ hội đứng về trung tâm của hội trường, bao ánh mắt đều đổ dồn nhìn về giáo sư. Nở nụ cười thật tươi nhìn các giáo se khác cũng như các học trò của mình, giáo sư bắt đầu lên tiếng để mở đầu cho hoạt động cuối cùng nhưng cũng không hề kém phần quan trọng của đêm này đó chính là chọn ra hoàng tử và công chúa của Witchard.
Lẽ dĩ nhiên, cách thức bầu chọn hoàng tử và công chúa trong đêm dạ hội chính là các học viên và giáo sư cùng nhau bỏ phiếu.
Một đàn chim rực rỡ bay đến, đậu trên vai mỗi người trong đêm dạ hội. Mỗi chú chim đều được buột ở chân một chiếc ống nhỏ, bên trong là một tờ giấy trắng. Lấy tờ giấy ra, từng phù thủy trong học viện dùng phép thuật của mình để khiến cho tên người mình chọn làm hoàng tử và công chúa xuất hiện trên mặt giấy rồi nhanh chóng bỏ trở lại vào chiếc ống.
Khi tất cả đã xong xuôi, tất cả đàn chim lập tức bay lên, tập trung vào ngay trọng tâm của hội trường. Khắp hội trường toàn là tiếng đập cánh. Rất nhanh chóng, ánh đèn tắt hết, tất cả chìm vào trong bóng tối.
Tại trung tâm hội trường, một ánh sáng vút lên rồi nhanh chóng trở thành một ngọn lửa đỏ rực rỡ, lơ lửng trong không trung. Và... công chúa cùng hoàng tử của đêm dạ hội này đã được ngọn lửa xướng tên.
Hoàng tử của đêm nay và cũng là hoàng tử của Witchard chính là Ray. Và... công chúa của đêm nay không ai khác chính là cô bé đáng yêu của chúng ta, cô em gái sinh đôi bé nhỏ của Ray, Hinata.
Tiếng người reo hò vang lên rầm rộ, tiếng vỗ tay choáng ngợp cả khán phòng. Ánh đèn bật lên chíu rọi Ray, xung quanh vẫn là bóng tối. Không có Hinata.
Mọi người bắt đầu xôn xao. Chẳng lẽ... Hinata đã rời khỏi dạ hội rồi sao? Giáo sư khẽ ho khan một tiếng rồi mở lời:
- Hinata có lẽ đã không còn ở đây. Theo luật lệ Witchard, vì Hinata vắng mặt nên sẽ không được trở thành người trong danh sách bầu chọn. Vậy nên chúng ta sẽ chọn người có số bầu chọn đứng thứ 2 trở thành công chúa đêm dạ hội.
Ánh lửa vụt tắt, tất cả lại tối om như mực. Rồi... phựt một cái, lửa lại lớn lên, mạnh mẽ và tên của nàng công chúa trong đêm nay đã được sướng tên.
Ánh đèn đang bao quanh Ray lan rộng ra, bao phủ cả người đứng bên cạnh cậu.
Phải. Hoàng tử và công chúa đêm dạ hội hôm nay chính là Ray và Green. Những tiếng vỗ tay, những lời chúc mừng vang lên. Ray và Hinata theo ánh đèn tiến đến trung tâm hội trường. Và... đèn đã được bật lên, rực rỡ.
Rebecca tươi cười rạng rỡ tiến đến đứng cạnh Ray và Green. Cô ta nhẹ nhàng vỗ tay hai cái, từ xa, bốn chú chim bay đến mang theo hai chiếc vương miện trông vô cùng xinh đẹp, cho một nam và một nữ cũng chính là cho hoàng tử và công chúa của đêm dạ hội ngày hôm nay.
Một chiếc vương miện được đặt trên tay Rebecca, cô ta lại nở nụ cười dịu dàng rồi quay sang đứng đối diện với Ray. Ray lạnh lùng cúi đầu để Rebecca đội vương miện lên cho mình.
Rebecca cười tươi rồi ôm Ray như một kiểu xả giao. Ray nhíu mày khó chịu một phần vì bị Rebecca ôm, một phần vì mùi hương nồng nặc trên người Rebecca nhưng dù gì đây cũng chỉ là một phần của buổi dạ hội và cũng là phép lịch sự dù cho Ray không thích lắm, phải nói chính xác hơn là cực kì không thích.
Rebecca buông Ray ra với nụ cười nguyên vẹn trên môi và quay sang đeo vươn miệng nhỏ lên cho Green. Dù gì thì Green và Rebecca cũng có quan hệ họ hàng quen biết nên Rebecca cũng cần phải giữ hình tượng người phụ nữ hiền từ, thân thiện trong mắt Green để tránh rắc rối không đáng có.
Vươn miệng đã được đặt xong, Rebecca cũng như hành động vừa nãy với Ray ôm lấy Green, cô ta chẳng muốn làm vậy nhưng nếu không ôm Green, sẽ dễ bị người ngoài bàn tán dị nghị, không tốt cho cô ta một chút nào.
Tiếng vỗ tay reo hò vang lên. Vậy là công chúa cùng hoàng tử của đêm dạ hội đã có, dạ hội... cũng đã đến hồi kết thúc.
Trở về phòng kí túc xá, Ray lập tức chạy vào phòng em gái mình.
Hinata đang nằm trên giường, ngủ rất ngon giấc. Ray mỉm cười nhìn em gái, thở phào nhẹ nhõm. May mà Hinata về nhà an toàn. Lúc không thấy Hinata đâu, lòng Ray vô cùng lo lắng, Ray không ngừng tự trách bản thân sao lại không quan tâm đến em gái, cả việc em gái mình đang ở đâu cậu cũng không biết.
Tiến đến ngồi bên giường Hinata, Ray nhẹ nhàng vén vài sợi tóc lòa xòa trước mắt Hinata, chỉnh lại chăn rồi hôn nhẹ lên trán Hinata. Ray nhìn em gái mình một lúc lâu, cậu thầm hứa nhất quyết sẽ bảo vệ Hinata đến cùng dù cho bất cứ chuyện gì xảy ra. Ray cũng thầm hứa sẽ không để việc Hinata đi đâu mà cậu cũng không biết tái diễn, chỉ cần có ai dám tổn hại đến Hinata, Ray thề dù có hy sinh mạng sống này cậu cũng nhất quyết tiêu diệt kẻ đó.
Nghĩ ngợi một lúc, Ray chợt nhận ra có phải bản thân đã suy nghĩ quá nhiều rồi không. Thế nhưng, những lời Ray đã thầm hứa với bản thân, Ray nhất định sẽ thực hiện được.
Cô bé nằm bên cạnh vẫn ngon giấc trên chiếc giường nhỏ, lâu lâu Hinata lại cựa mình, nét mặt khẽ nhăn lại rồi rất nhanh lại dãn ra, trông đáng yêu vô cùng. Ray mỉm cười ngồi ngắm em gái một lúc rồi nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng Hinata, trở về với phòng của mình. Đêm cũng sắp qua rồi.
Sau đêm dạ hội, năm học lại tiếp tục bắt đầu.
Những ngày học cũng chẳng có gì thay đổi, những bài giảng, những tiết học thực hành cứ thế được diễn ra.
Môn mà hắn được dạy là sở trường của hắn, lẽ đương nhiên là mọi thứ vô cùng dễ dàng và suôn sẻ. Còn nó, khi không lại phải dạy môn điều chế thuốc phép thuật, một mon không thuộc sở trường của nó nên cũng khá là cam go.
Bị phân cho giảng dạy môn này khiến nó cũng gặp không ít khó khăn. Nó phải đến thư viện của Witchard, đem về cả một chồng sách cao ngất liên quan đến môn này để có thể tiện cho việc giảng dạy. Ở nhà, nó cũng đã có một chồng sách cao ngất rồi nên lúc này đây, nó hệt như đang chìm trong một bể sách toàn là về thuốc phép thuật.
Đó chỉ mới là khởi đầu.
Với những bài giảng dạy của mình, nó phải chuẩn bị thật chi tiết và hoàn hảo, nó không muốn có sai sót nào khi dạy cho các học sinh thân yêu của mình về phép thuật. Vậy là nó phải vùi đầu vào đọc cho kì hết số sách và thực hành những thứ cần thiết.
Nó tất bật cả ngày lẫn đêm, lúc nào cũng chỉ đọc sách, đọc sách, đọc sách và đọc sách. Lẽ đương nhiên, vì lí do này nên Ray đã vinh dự trở thành "bà nội trợ đảm đang" trong gia đình bởi lẽ Hinata không biết nấu ăn, hắn cũng chỉ biết một chút ít, thực sự là rất ít nên ở nhà chỉ còn mỗi Ray là có khả năng này.
Còn những việc khác trong nhà, hắn cùng Hinata chia nhau giải quyết dưới sự điều hành của Ray. Ai cũng hiểu cho nó và muốn để nó có nhiều thời gian nghiên cứu về môn học này nên mỗi người đều cố gắng hoàn thành việc còn mình, hoàn thành luôn cả phần việc của nó.
Hôm nay, nó có tiết dạy điều chế thuốc phép thuật tại lớp Ray và Hinata. Cả lớp nhanh chóng bắt đầu tiết học. Đây là một tiết thực hành.
Theo sự hướng dẫn của nó, cả lớp cùng di chuyển đến phòng thực hành điều chế thuốc phép thuật của Witchard, tất cả như cũ chia nhóm hai người cùng nhau thực hiện điều chế thuốc.
Đương nhiên, Hinata luôn tạo cơ hội cho anh trai nên để Ray và Green một cắp còn Hinata, Hinata bắt cặp cùng Yuu để thực hành.
Nó đọc câu thần chú gì đó, cả căn phòng sáng rực rỡ bởi ánh sáng phép thuật rồi ngay lập tức, trước mặt mỗi nhóm hai người xuất hiện một cái vạc khá lớn, bên dưới vạc đã có sẵn củi và củi cũng đã được đốt cháy.
Nó mỉm cười rồi khẽ búng tay, một chiếc giá nhỏ xuất hiện cạnh bên chiếc vạc lớn vừa rồi, sách của tất cả học viên trên lớp cứ hai người một quyển đồng loạt bay lên rồi đặt ngay ngắn vào kệ. Rất nhanh chóng, những trang sách tự động được lật ra, đến đúng bài học ngày hôm nay.
Không dừng lại ở đó.
Phía bên phải của mỗi nhóm xuất hiện một chiếc khay nhỏ lơ lửng, bên trên chứa những chiếc lọ với đầy đủ các loại thuốc phép thuật cùng những nguyên vật liệu cần thiết để chế tạo thuốc phép thuật. Một chiếc khay nữa xuất hiện cạnh bên, đó là những thiết bị cần thiết để thực hành lấy nguyên liệu và pha chế thuốc phép thuật.
Vậy là đã xong xuôi.
Nó vui vẻ nhìn các học viên của mình rồi lên tiếng:
- Nhiệm vụ hôm nay của các trò là dựa theo hướng dẫn trong sách, pha chế cho được loại thuốc xóa bỏ kí ức. Giờ thì hãy bắt đầu thôi, ba nhóm làm nhanh nhất và tốt nhất chắc chắn sẽ có thưởng.
Cả lớp nhốn nháo:
- Thưởng gì vậy giáo sư???
Nó trầm ngâm suy nghĩ một lúc rồi lại nở nụ cười:
- Um... nếu ta nói, ta sẽ thưởng cho 3 nhóm đó không dược thì sao nhỉ???
(Không dược là loại thuốc phép thuật mang sức mạnh không trung, có khả năng giúp phù thủy sử dụng nó bay được mà không cần chổi thần trong một khoảng thời gian mà thuốc còn tác dụng)
Nét mặt của tất cả học viên đều hớn hở hẳn lên. Không dược, ai cũng biết loại thuốc này rất khó điều chế và tác dụng của nó cũng rất tuyệt vời, trên hết không hề có tác dụng phụ. Cơ hội ngàn năm có một như vậy, thật sự không thể bỏ qua.
Ngay lập tức, không còn câu hỏi nào được đặt ra mà tất cả cùng chú tâm vào làm cho kì được loại thuốc phép thuật của mình trong thời gian nhanh nhất và hoàn thiện nhất.
Thời gian chậm rãi qua đi, nó ngồi trên chiếc ghế dành cho giáo sư, thư thái nhìn về phía các học trò của mình đang thực hành. Nó thầm nghĩ, dạy môn học này cũng không phải là quá xui xẻo, nó cũng tìm được niềm vui ở môn này. Nhờ được phân làm giáo sư dạy môn điều chế thuốc phép thuật, cư nhiên vốn hiểu biết của nó về các loại thuốc phép thuật cũng tăng lên.
Nó biết được nhiều loại độc dược, cách nhận biết cũng như cách chữa trị. Nó nghĩ... môn này cũng có ích lắm đấy chứ, nó càng nhận thấy điều này hơn khi nó đọc được những loại thuốc phép thuật mà chỉ cần bỏ đi, thêm vào hay để thiếu nguyên liệu nào đó thì từ thuốc giải sẽ trở thành độc dược và ngược lại.
Phía dưới, tất cả học viên đều hết thảy chú tâm.
Hinata và Yuu cùng chăm chú đọc sách phép thuật. Hinata khá vụng về trong việc này, liên tục lấy nhầm nguyên liệu, cũng may có Yuu bên cạnh nhận biết được, phát hiện kịp thời nên tính đến thời điểm này vẫn chưa hề xảy ra sơ sót gì. Hinata thầm vui trong bụng khi thấy bản thân mình may mắn làm sao mới có thể cùng Yuu tạo thành một nhóm cùng thực hành.
Tình hình bên Ray và Green thì khá hơn. Chuyên môn của Green cũng chẳng phải là môn học này, vả lại đối với Green thì việc phân biệt các nguyên liệu là một vấn đề vô cùng lớn lao. Tuy nhiên, Green không đến nổi lấy nhầm thường xuyên như Hinata bởi lẽ Green cẩn thận hơn, nghiên cứu rất kĩ về từng nguyên liệu rồi mới quyết định lấy.
Ray thì chỉ thích những phép thuật phòng vệ và chiến đấu nên dĩ nhiên cũng chẳng hứng thú nhiều với môn học này. Tuy nhiên, có lẽ là khả năng bẩm sinh nên với Ray những loại nguyên liệu này không khó để phân biệt. Mà cũng phải thôi bởi vì dù có không thích môn học này đi chăng nữa thì Ray vẫn thường xuyên đọc sách vào những lúc rảnh rỗi và trong những quyển sách Ray đọc cũng có cả những quyển sách nói về môn học này.
Nhưng dù sao thì đối với những người không yêu thích thì môn học này dĩ nhiên cũng khá vất vả.
Mãi một lúc lâu mà cũng chỉ mới vài nguyên liệu được cho vào. Thuốc phép thuật xóa trí nhớ này... chắc còn lâu lắm mới có thể hoàn thành.
Thời gian cứ qua đi, tích tắc... tích tắc.
Bùm...
Một tiếng nổ vang trong lớp, nó tức tốc dịch chuyển đến nơi phát ra tiếng nổ. Nó thở phào nhẹ nhõm khi không học sinh nào bị thương. Tất cả ánh mắt đều tập trung về phía nó với sự tò mò vô cùng.
Nhìn sang hai cô bé học viên đang khóc nấc lên vì sợ, nó khẽ trấn an:
- Nín nào, không sao cả. Nói ta nghe, hai trò đã làm gì?
Một cô bé chỉ về phía chiếc lọ nhỏ màu xanh:
- Em... em vừa cho nó vào thì... thì...
Nó nhìn chiếc lọ rồi khẽ thở dài:
- Em lấy nhầm nguyên liệu rồi. Cho thứ trong lọ đó vào, thứ em tạo thành chính là thuốc nổ đấy.
Rồi, nó vỗ về hai cô bé. Một vòng tròn phép thuật xuất hiện, nó nhẹ giọng:
- Phục hồi.
Rất nhanh chóng, mọi thứ trở về nguyên vẹn như chưa hề có vụ nổ nào. Hai cô bé đã nín khóc, nó dịu dàng:
- Hai trò tiếp tục hay dừng lại?
Lau đi những giọt nước mắt, hai cô bé cùng kiên định nhìn nó:
- Chúng em sẽ tiếp tục.
Nó xoa đầu hai cô học trò rồi gật đầu sau đó quay sang nói với cả lớp:
- Môn này cũng rất nguy hiểm đấy, các trò nhớ là phải xác định rõ loại thuốc phép thuật rồi mới được cho vào.
- Vâng ạ!
Cả lớp đồng thanh rồi tiếp tục thực hiện pha chế thuốcphép thuật. Dù sao thì phần thưởng mà nó đưa ra cũng vô cùng hấp dẫn, chẳng aimuốn bỏ qua phần thưởng này cả.
==============================ENDCHAP86=====================
Cuộc vui nào cũng có lúc phải tàn, đêm dạ hội đã đi đến hồi kết.
Một vị giáo sư giữ vai trò MC tại đêm dạ hội đứng về trung tâm của hội trường, bao ánh mắt đều đổ dồn nhìn về giáo sư. Nở nụ cười thật tươi nhìn các giáo se khác cũng như các học trò của mình, giáo sư bắt đầu lên tiếng để mở đầu cho hoạt động cuối cùng nhưng cũng không hề kém phần quan trọng của đêm này đó chính là chọn ra hoàng tử và công chúa của Witchard.
Lẽ dĩ nhiên, cách thức bầu chọn hoàng tử và công chúa trong đêm dạ hội chính là các học viên và giáo sư cùng nhau bỏ phiếu.
Một đàn chim rực rỡ bay đến, đậu trên vai mỗi người trong đêm dạ hội. Mỗi chú chim đều được buột ở chân một chiếc ống nhỏ, bên trong là một tờ giấy trắng. Lấy tờ giấy ra, từng phù thủy trong học viện dùng phép thuật của mình để khiến cho tên người mình chọn làm hoàng tử và công chúa xuất hiện trên mặt giấy rồi nhanh chóng bỏ trở lại vào chiếc ống.
Khi tất cả đã xong xuôi, tất cả đàn chim lập tức bay lên, tập trung vào ngay trọng tâm của hội trường. Khắp hội trường toàn là tiếng đập cánh. Rất nhanh chóng, ánh đèn tắt hết, tất cả chìm vào trong bóng tối.
Tại trung tâm hội trường, một ánh sáng vút lên rồi nhanh chóng trở thành một ngọn lửa đỏ rực rỡ, lơ lửng trong không trung. Và... công chúa cùng hoàng tử của đêm dạ hội này đã được ngọn lửa xướng tên.
Hoàng tử của đêm nay và cũng là hoàng tử của Witchard chính là Ray. Và... công chúa của đêm nay không ai khác chính là cô bé đáng yêu của chúng ta, cô em gái sinh đôi bé nhỏ của Ray, Hinata.
Tiếng người reo hò vang lên rầm rộ, tiếng vỗ tay choáng ngợp cả khán phòng. Ánh đèn bật lên chíu rọi Ray, xung quanh vẫn là bóng tối. Không có Hinata.
Mọi người bắt đầu xôn xao. Chẳng lẽ... Hinata đã rời khỏi dạ hội rồi sao? Giáo sư khẽ ho khan một tiếng rồi mở lời:
- Hinata có lẽ đã không còn ở đây. Theo luật lệ Witchard, vì Hinata vắng mặt nên sẽ không được trở thành người trong danh sách bầu chọn. Vậy nên chúng ta sẽ chọn người có số bầu chọn đứng thứ 2 trở thành công chúa đêm dạ hội.
Ánh lửa vụt tắt, tất cả lại tối om như mực. Rồi... phựt một cái, lửa lại lớn lên, mạnh mẽ và tên của nàng công chúa trong đêm nay đã được sướng tên.
Ánh đèn đang bao quanh Ray lan rộng ra, bao phủ cả người đứng bên cạnh cậu.
Phải. Hoàng tử và công chúa đêm dạ hội hôm nay chính là Ray và Green. Những tiếng vỗ tay, những lời chúc mừng vang lên. Ray và Hinata theo ánh đèn tiến đến trung tâm hội trường. Và... đèn đã được bật lên, rực rỡ.
Rebecca tươi cười rạng rỡ tiến đến đứng cạnh Ray và Green. Cô ta nhẹ nhàng vỗ tay hai cái, từ xa, bốn chú chim bay đến mang theo hai chiếc vương miện trông vô cùng xinh đẹp, cho một nam và một nữ cũng chính là cho hoàng tử và công chúa của đêm dạ hội ngày hôm nay.
Một chiếc vương miện được đặt trên tay Rebecca, cô ta lại nở nụ cười dịu dàng rồi quay sang đứng đối diện với Ray. Ray lạnh lùng cúi đầu để Rebecca đội vương miện lên cho mình.
Rebecca cười tươi rồi ôm Ray như một kiểu xả giao. Ray nhíu mày khó chịu một phần vì bị Rebecca ôm, một phần vì mùi hương nồng nặc trên người Rebecca nhưng dù gì đây cũng chỉ là một phần của buổi dạ hội và cũng là phép lịch sự dù cho Ray không thích lắm, phải nói chính xác hơn là cực kì không thích.
Rebecca buông Ray ra với nụ cười nguyên vẹn trên môi và quay sang đeo vươn miệng nhỏ lên cho Green. Dù gì thì Green và Rebecca cũng có quan hệ họ hàng quen biết nên Rebecca cũng cần phải giữ hình tượng người phụ nữ hiền từ, thân thiện trong mắt Green để tránh rắc rối không đáng có.
Vươn miệng đã được đặt xong, Rebecca cũng như hành động vừa nãy với Ray ôm lấy Green, cô ta chẳng muốn làm vậy nhưng nếu không ôm Green, sẽ dễ bị người ngoài bàn tán dị nghị, không tốt cho cô ta một chút nào.
Tiếng vỗ tay reo hò vang lên. Vậy là công chúa cùng hoàng tử của đêm dạ hội đã có, dạ hội... cũng đã đến hồi kết thúc.
Trở về phòng kí túc xá, Ray lập tức chạy vào phòng em gái mình.
Hinata đang nằm trên giường, ngủ rất ngon giấc. Ray mỉm cười nhìn em gái, thở phào nhẹ nhõm. May mà Hinata về nhà an toàn. Lúc không thấy Hinata đâu, lòng Ray vô cùng lo lắng, Ray không ngừng tự trách bản thân sao lại không quan tâm đến em gái, cả việc em gái mình đang ở đâu cậu cũng không biết.
Tiến đến ngồi bên giường Hinata, Ray nhẹ nhàng vén vài sợi tóc lòa xòa trước mắt Hinata, chỉnh lại chăn rồi hôn nhẹ lên trán Hinata. Ray nhìn em gái mình một lúc lâu, cậu thầm hứa nhất quyết sẽ bảo vệ Hinata đến cùng dù cho bất cứ chuyện gì xảy ra. Ray cũng thầm hứa sẽ không để việc Hinata đi đâu mà cậu cũng không biết tái diễn, chỉ cần có ai dám tổn hại đến Hinata, Ray thề dù có hy sinh mạng sống này cậu cũng nhất quyết tiêu diệt kẻ đó.
Nghĩ ngợi một lúc, Ray chợt nhận ra có phải bản thân đã suy nghĩ quá nhiều rồi không. Thế nhưng, những lời Ray đã thầm hứa với bản thân, Ray nhất định sẽ thực hiện được.
Cô bé nằm bên cạnh vẫn ngon giấc trên chiếc giường nhỏ, lâu lâu Hinata lại cựa mình, nét mặt khẽ nhăn lại rồi rất nhanh lại dãn ra, trông đáng yêu vô cùng. Ray mỉm cười ngồi ngắm em gái một lúc rồi nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng Hinata, trở về với phòng của mình. Đêm cũng sắp qua rồi.
Sau đêm dạ hội, năm học lại tiếp tục bắt đầu.
Những ngày học cũng chẳng có gì thay đổi, những bài giảng, những tiết học thực hành cứ thế được diễn ra.
Môn mà hắn được dạy là sở trường của hắn, lẽ đương nhiên là mọi thứ vô cùng dễ dàng và suôn sẻ. Còn nó, khi không lại phải dạy môn điều chế thuốc phép thuật, một mon không thuộc sở trường của nó nên cũng khá là cam go.
Bị phân cho giảng dạy môn này khiến nó cũng gặp không ít khó khăn. Nó phải đến thư viện của Witchard, đem về cả một chồng sách cao ngất liên quan đến môn này để có thể tiện cho việc giảng dạy. Ở nhà, nó cũng đã có một chồng sách cao ngất rồi nên lúc này đây, nó hệt như đang chìm trong một bể sách toàn là về thuốc phép thuật.
Đó chỉ mới là khởi đầu.
Với những bài giảng dạy của mình, nó phải chuẩn bị thật chi tiết và hoàn hảo, nó không muốn có sai sót nào khi dạy cho các học sinh thân yêu của mình về phép thuật. Vậy là nó phải vùi đầu vào đọc cho kì hết số sách và thực hành những thứ cần thiết.
Nó tất bật cả ngày lẫn đêm, lúc nào cũng chỉ đọc sách, đọc sách, đọc sách và đọc sách. Lẽ đương nhiên, vì lí do này nên Ray đã vinh dự trở thành "bà nội trợ đảm đang" trong gia đình bởi lẽ Hinata không biết nấu ăn, hắn cũng chỉ biết một chút ít, thực sự là rất ít nên ở nhà chỉ còn mỗi Ray là có khả năng này.
Còn những việc khác trong nhà, hắn cùng Hinata chia nhau giải quyết dưới sự điều hành của Ray. Ai cũng hiểu cho nó và muốn để nó có nhiều thời gian nghiên cứu về môn học này nên mỗi người đều cố gắng hoàn thành việc còn mình, hoàn thành luôn cả phần việc của nó.
Hôm nay, nó có tiết dạy điều chế thuốc phép thuật tại lớp Ray và Hinata. Cả lớp nhanh chóng bắt đầu tiết học. Đây là một tiết thực hành.
Theo sự hướng dẫn của nó, cả lớp cùng di chuyển đến phòng thực hành điều chế thuốc phép thuật của Witchard, tất cả như cũ chia nhóm hai người cùng nhau thực hiện điều chế thuốc.
Đương nhiên, Hinata luôn tạo cơ hội cho anh trai nên để Ray và Green một cắp còn Hinata, Hinata bắt cặp cùng Yuu để thực hành.
Nó đọc câu thần chú gì đó, cả căn phòng sáng rực rỡ bởi ánh sáng phép thuật rồi ngay lập tức, trước mặt mỗi nhóm hai người xuất hiện một cái vạc khá lớn, bên dưới vạc đã có sẵn củi và củi cũng đã được đốt cháy.
Nó mỉm cười rồi khẽ búng tay, một chiếc giá nhỏ xuất hiện cạnh bên chiếc vạc lớn vừa rồi, sách của tất cả học viên trên lớp cứ hai người một quyển đồng loạt bay lên rồi đặt ngay ngắn vào kệ. Rất nhanh chóng, những trang sách tự động được lật ra, đến đúng bài học ngày hôm nay.
Không dừng lại ở đó.
Phía bên phải của mỗi nhóm xuất hiện một chiếc khay nhỏ lơ lửng, bên trên chứa những chiếc lọ với đầy đủ các loại thuốc phép thuật cùng những nguyên vật liệu cần thiết để chế tạo thuốc phép thuật. Một chiếc khay nữa xuất hiện cạnh bên, đó là những thiết bị cần thiết để thực hành lấy nguyên liệu và pha chế thuốc phép thuật.
Vậy là đã xong xuôi.
Nó vui vẻ nhìn các học viên của mình rồi lên tiếng:
- Nhiệm vụ hôm nay của các trò là dựa theo hướng dẫn trong sách, pha chế cho được loại thuốc xóa bỏ kí ức. Giờ thì hãy bắt đầu thôi, ba nhóm làm nhanh nhất và tốt nhất chắc chắn sẽ có thưởng.
Cả lớp nhốn nháo:
- Thưởng gì vậy giáo sư???
Nó trầm ngâm suy nghĩ một lúc rồi lại nở nụ cười:
- Um... nếu ta nói, ta sẽ thưởng cho 3 nhóm đó không dược thì sao nhỉ???
(Không dược là loại thuốc phép thuật mang sức mạnh không trung, có khả năng giúp phù thủy sử dụng nó bay được mà không cần chổi thần trong một khoảng thời gian mà thuốc còn tác dụng)
Nét mặt của tất cả học viên đều hớn hở hẳn lên. Không dược, ai cũng biết loại thuốc này rất khó điều chế và tác dụng của nó cũng rất tuyệt vời, trên hết không hề có tác dụng phụ. Cơ hội ngàn năm có một như vậy, thật sự không thể bỏ qua.
Ngay lập tức, không còn câu hỏi nào được đặt ra mà tất cả cùng chú tâm vào làm cho kì được loại thuốc phép thuật của mình trong thời gian nhanh nhất và hoàn thiện nhất.
Thời gian chậm rãi qua đi, nó ngồi trên chiếc ghế dành cho giáo sư, thư thái nhìn về phía các học trò của mình đang thực hành. Nó thầm nghĩ, dạy môn học này cũng không phải là quá xui xẻo, nó cũng tìm được niềm vui ở môn này. Nhờ được phân làm giáo sư dạy môn điều chế thuốc phép thuật, cư nhiên vốn hiểu biết của nó về các loại thuốc phép thuật cũng tăng lên.
Nó biết được nhiều loại độc dược, cách nhận biết cũng như cách chữa trị. Nó nghĩ... môn này cũng có ích lắm đấy chứ, nó càng nhận thấy điều này hơn khi nó đọc được những loại thuốc phép thuật mà chỉ cần bỏ đi, thêm vào hay để thiếu nguyên liệu nào đó thì từ thuốc giải sẽ trở thành độc dược và ngược lại.
Phía dưới, tất cả học viên đều hết thảy chú tâm.
Hinata và Yuu cùng chăm chú đọc sách phép thuật. Hinata khá vụng về trong việc này, liên tục lấy nhầm nguyên liệu, cũng may có Yuu bên cạnh nhận biết được, phát hiện kịp thời nên tính đến thời điểm này vẫn chưa hề xảy ra sơ sót gì. Hinata thầm vui trong bụng khi thấy bản thân mình may mắn làm sao mới có thể cùng Yuu tạo thành một nhóm cùng thực hành.
Tình hình bên Ray và Green thì khá hơn. Chuyên môn của Green cũng chẳng phải là môn học này, vả lại đối với Green thì việc phân biệt các nguyên liệu là một vấn đề vô cùng lớn lao. Tuy nhiên, Green không đến nổi lấy nhầm thường xuyên như Hinata bởi lẽ Green cẩn thận hơn, nghiên cứu rất kĩ về từng nguyên liệu rồi mới quyết định lấy.
Ray thì chỉ thích những phép thuật phòng vệ và chiến đấu nên dĩ nhiên cũng chẳng hứng thú nhiều với môn học này. Tuy nhiên, có lẽ là khả năng bẩm sinh nên với Ray những loại nguyên liệu này không khó để phân biệt. Mà cũng phải thôi bởi vì dù có không thích môn học này đi chăng nữa thì Ray vẫn thường xuyên đọc sách vào những lúc rảnh rỗi và trong những quyển sách Ray đọc cũng có cả những quyển sách nói về môn học này.
Nhưng dù sao thì đối với những người không yêu thích thì môn học này dĩ nhiên cũng khá vất vả.
Mãi một lúc lâu mà cũng chỉ mới vài nguyên liệu được cho vào. Thuốc phép thuật xóa trí nhớ này... chắc còn lâu lắm mới có thể hoàn thành.
Thời gian cứ qua đi, tích tắc... tích tắc.
Bùm...
Một tiếng nổ vang trong lớp, nó tức tốc dịch chuyển đến nơi phát ra tiếng nổ. Nó thở phào nhẹ nhõm khi không học sinh nào bị thương. Tất cả ánh mắt đều tập trung về phía nó với sự tò mò vô cùng.
Nhìn sang hai cô bé học viên đang khóc nấc lên vì sợ, nó khẽ trấn an:
- Nín nào, không sao cả. Nói ta nghe, hai trò đã làm gì?
Một cô bé chỉ về phía chiếc lọ nhỏ màu xanh:
- Em... em vừa cho nó vào thì... thì...
Nó nhìn chiếc lọ rồi khẽ thở dài:
- Em lấy nhầm nguyên liệu rồi. Cho thứ trong lọ đó vào, thứ em tạo thành chính là thuốc nổ đấy.
Rồi, nó vỗ về hai cô bé. Một vòng tròn phép thuật xuất hiện, nó nhẹ giọng:
- Phục hồi.
Rất nhanh chóng, mọi thứ trở về nguyên vẹn như chưa hề có vụ nổ nào. Hai cô bé đã nín khóc, nó dịu dàng:
- Hai trò tiếp tục hay dừng lại?
Lau đi những giọt nước mắt, hai cô bé cùng kiên định nhìn nó:
- Chúng em sẽ tiếp tục.
Nó xoa đầu hai cô học trò rồi gật đầu sau đó quay sang nói với cả lớp:
- Môn này cũng rất nguy hiểm đấy, các trò nhớ là phải xác định rõ loại thuốc phép thuật rồi mới được cho vào.
- Vâng ạ!
Cả lớp đồng thanh rồi tiếp tục thực hiện pha chế thuốcphép thuật. Dù sao thì phần thưởng mà nó đưa ra cũng vô cùng hấp dẫn, chẳng aimuốn bỏ qua phần thưởng này cả.
==============================ENDCHAP86=====================
/137
|