CHAP 77: LỄ KHAI GIẢNG
Cuối cùng thì năm học mới tại Witchard đã sẵn sàng để bắt đầu.
Ngay từ sáng sớm, gia đình nó, gia đình của Gin và Kai cùng Yuu, Nyoko và Haruko đã có mặt tại cổng cung điện. Anh và Saphia rất muốn được đến dự lễ khai giảng năm học tại Witchard nhưng vì thân phận của hai người có quá nhiều việc cần giải quyết nên không thể đi cùng được, chỉ có thể tiễn mọi người đi mà thôi.
Saphia xem xét lại mọi đồ đạc của hai đứa con mình, ôm Yuu và Nyoko mỗi người một cái rồi chào tạm biết:
- Nhớ giữ sức khỏe nhé hai đứa.
Anh cũng tiến lại ôm hai đứa con mình, mỉm cười nhìn cả hai.
Cũng đã đến giờ, hắn lên tiếng trước tiên:
- Tạm biệt!
Anh gật đầu:
- Chuyện thân phận của hai người tôi đã ra lệnh giữ kín rồi nên cứ yên tâm làm giáo sư ở đó, còn là dạy môn học gì thì... tùy hiệu trưởng vậy.
Nó gật đầu. Rồi tiến lại ôm anh rồi ôm Saphia, mỉm cười:
- Tạm biệt!
Tất cả đều đã sẵn sàng. Để không bị nghi ngờ gì về Hinata, cả nhà nó cùng nắm tay nhau để thực hiện dịch chuyển.
- Tạm biệt!
- Chúng con đi đây!!!
Tất cả lần lượt cất lời rồi rất nhanh chóng, đồng loạt biến mất trong không khí, đầu tiên là gia đình nó, kế đến là gia đình Gin và Kai và cuối cùng là nhóm ba người Yuu, Nyoko và Haruko.
Lúc này, chỉ còn lại anh và Saphia đứng trơ trọi cùng nhau trước cổng cung điện. Anh khẽ thở dài buồn bã, Saphia cũng thở dài, mắt đã hoe đỏ. Vậy là... lại phải rời xa nữa rồi.
Thoắt cái, khung cảnh cung điện đã hoàn toàn biến mất mà thay vào đó, trước mặt nhóm của nó chính là cổng vào của kí túc xá của Witchard. Bởi lẽ hôm nay là khai giảng nên kết giới của Witchard được mở ra hoàn toàn để các phù thủy có thể tự do ra vào.
Nó nhẹ nhàng phẩy tay, đồ đạc của gia đình nó hóa lớn trở lại, tự động bay lơ lửng trên không trung rồi di chuyển. Bé Pi ẩn mình, theo những món đồ đến phòng kí túc xá. Những người còn lại cũng làm tương tự.
Nó quay sang nhìn gia đình của mình, nét mặt có chút trầm ngâm. Rất nhanh chóng, nó nở nụ cười rồi búng tay, Ray và Hinata đã thay thế bộ trang phục bình thường bằng bộ đồng phục của Witchard, cả nó và hắn lúc này cũng mặc trên người bộ đồng phục phù thủy bình thường, với chiếc mũ của phù thủy ở trên đầu. Đã cảm thấy hài lòng, nó gật đầu vui vẻ:
- Vậy là được rồi, thế này mới phù hợp với lễ khai giảng chứ.
Những người khác cũng đã nhanh chóng thay đổi trang phục cho phù hợp, tất cả cùng nhau sải bước trên con đường, di chuyển đến trung tâm của Witchard, nơi sẽ diễn ra buổi lễ khai giảng năm học mới.
Hinata không nén nổi tò mò, khoác tay anh trai mình lên tiếng hỏi:
- Anh Ray, hiệu trưởng cũ đã xin nghỉ về hưu, liệu hiệu trưởng mới sẽ như thế nào nhỉ? Chắc cũng gì rồi?
Ray xoa đầu cô em gái, nhẹ lắc đầu:
- Nghe nói là vẫn còn trẻ.
- Vậy sao?
Hinata xoa xoa cằm suy nghĩ. Yuu đi bên cạnh Hinata, khẽ cười rồi đáp lời:
- Anh được biết hiệu trưởng mới là nữ đấy!
- Oh!
Hinata mỉm cười với Yuu, gật đầu. Thật sự Hinata đang vô cùng tò mò về vị hiệu trưởng này. Đi phía trước cùng với Shizuna và Haruko, Nyoko lâu lâu lại thoáng liếc mắt nhìn về phía sau nơi có Ray. Nyoko chấp nhận quên Ray. Không, nói chính xác hơn là chấp nhận chôn giấu tình cảm mình giành cho Ray và cầu chúc cho Ray được hạnh phúc với tình yêu của mình nhưng... làm thì không dễ như vậy.
Nyoko vẫn không thể ngừng quan tâm đến Ray, âm thầm thôi cũng được nhưng... Nyoko cần vậy để thời gian từ từ giúp Nyoko chấp nhận với thực tại Ray không dành cho mình. Phải! Thời gian sẽ xóa nhòa tất cả và giúp con người ta chấp nhận được mọi chuyện. Nyoko đã chấp nhận sẽ chôn giấu tình cảm của mình, Nyoko nhất định sẽ làm được!
Shizuna đi bên cạnh, khoác tay cùng bước đi với Nyoko. Mỗi hành động, mỗi ánh mắt, mỗi cái ngoái đầu của Nyoko Shizuna đều biết cả. Thế nhưng, Shizuna không cản Nyoko. Shizuna biết đã là tình yêu thì không thể nói quên là sẽ quên ngay được. Shizuna tin rằng Nyoko nói được sẽ làm được, Shizuna quyết định sẽ luôn luôn bên cạnh Nyoko khi Nyoko cần và giúp Nyoko vượt qua chuyện này.
Haruko đi bên cạnh chỉ lặng lẽ quan sát Shizuna và Nyoko. Haruko đủ thông minh để hiểu được Nyoko đang xảy ra chuyện gì nhưng Haruko chỉ im lặng không nói gì. Kể từ cuộc thi lần trước tuy rằng Haruko đã được tha thứ nhưng tình cảm với Shizuna và Nyoko đã không còn thân thiết được như những ngày trước nữa.
Trung tâm của Witchard đã hiện ra ngay trước mắt.
Nhân ngày trọng đại hôm nay, mọi thứ thật đẹp đẽ và lung linh. Hàng ngàn bong bóng sặc sỡ muôn sắc màu lơ lửng trên bầu trời, chỉ lơ lửng ở đó chứ không hề bay đi mất. Mọi thứ xung quanh đều được trang hoàng vô cùng đẹp mắt. Phải nói... phép thuật thật là tuyệt vời!!!
Sân trường Witchard vô cùng đông đúc, mọi học viên dường như đã tập trung đầy đủ. Nó và Gin dặn dò những đứa trẻ vài điều rồi cùng hắn và Kai tiến đến nơi dành cho những giáo sư của Witchard. Shizuna, Nyoko và Haruko đã nhanh chóng tìm thấy vị trí lớp mình và lập tức di chuyển. Chỉ còn Hinata, Ray và Yuu vẫn chưa thấy lớp mình ở đâu trong dòng người đông đúc này.
- Hinata!!!
Từ trong đám đông, Green nhanh chóng vẫy tay gọi tên Hinata. Rất nhanh chóng, bóng dáng bé nhỏ với mái tóc xanh xinh đẹp len lỏi ra khỏi dòng người, chạy vội đến chỗ của Hinata. Hinata cũng tươi cười hớn hở vẫy tay với cô bạn. Lâu rồi không gặp khiến Hinata nhớ Green chết đi được.
Không chút ngần ngại, Hinata lao đến ôm chầm lấy Green, nở nụ cười hạnh phúc vô cùng:
- Green à... nhớ cậu chết được!!!
Green cũng khẽ bật cười, vỗ nhẹ lưng Hinata:
- Tớ cũng nhớ cậu lắm cơ!!! Yêu Hinata thật!
Hinata cũng bật cười:
- Tớ cũng yêu Green.
Phía sau, bỗng nhiên vang lên tiếng hắn giọng khẽ. Green thoáng bối rối, còn Hinata thì mỉm cười thích thú, ánh mắt hiện rõ nét tinh nghịch. Ngay lập tức buông Green ra, Hinata liếc mắt nhìn anh trai mình rồi quay sang Yuu, tươi cười:
- Yuu ơi, đi tìm lớp chung với em nhé!
Yuu thoáng bất ngờ rồi nhanh chóng liếc mắt sang nhìn Ray và Green, ánh mắt hiện lên một tia phức tạp xen lẫn nghi vấn nhưng rồi rất nhanh tiến đến đứng cạnh Hinata, gật đầu:
- Đi thôi!
Hinata gật đầu rồi quậy phá quay đầu le lưỡi trêu anh trai mình sau đó nắm lấy tay Yuu kéo đi cho thật nhanh. Hành động này của Hinata tuy chỉ là vô tình nhưng lại khiến người khác cảm thấy lòng mình không còn bình yên như bình thường mà không ngừng rối loạn.
Lúc này, nơi đây chỉ còn lại Green và Ray.
Ray vẫn tỏ ra lạnh lùng như thường, không biểu hiện chút cảm xúc nào, kể cả ánh mắt cũng lạnh giá thế nhưng Green có thể nhìn thấy được sâu trong sự lạnh lùng đó là một sự dịu dàng vô bờ bến.
Green cúi mặt, cảm giác hồi hộp vô cùng nhưng cũng nhanh chóng tiến gần lại đứng cạnh Ray, khó khăn lắm mới có thể nói ra được vài từ bởi lẽ cứ mỗi lần ở cạnh Ray, Green cảm thấy mình không còn là chính mình nữa, những điều muốn nói đều rất khó để có thể cất lời được:
- Um... Rất vui... được gặp lại anh... Ray!
- Chỉ vậy thôi sao?
Ray lạnh giọng hỏi lại. Câu hỏi của Ray khiến Green bất giác ngẩng đầu, ánh mắt chạm vào ánh mắt Ray nhưng rất nhanh chóng lại cúi gầm mặt, mím chặt môi lại rồi lắc đầu. Green cảm thấy... thực sự rất khó nói. Nhắm nghiền mắt lại, Green hít thở thật sâu rồi liều mạng nói hết nổi lòng mình:
- Em nhớ anh nhiều lắm!!! Rất rất nhớ! Thật may là hôm nay được gặp lại anh, em rất hạnh phúc.
Vì quá hồi hộp nên những lời này của Green nói ra với tốc độ vô cùng nhanh. Người đối diện... hoàn toàn yên lặng.
Green cảm thấy lo lắng, siết chặt hai nắm tay, khẽ hé mắt ngẩng đầu nhìn Ray. Green... sững sờ tại chỗ. Ray... đang cười. Một nụ cười rất đẹp, một nụ cười tỏa nắng, hệt như... của thiên thần. Green đã hoàn toàn bị hút hồn, không thể rời mắt khỏi khuôn mặt yêu nghiệt của Ray.
Hài lòng với câu trả lời của Green, Ray nắm lấy tay Green kéo mạnh Green khiến Green bị bất ngờ ngã vào lòng Ray. Và cứ như thế... Ray ôm Green, ôm thật chặt như không hề muốn buông. Ray thì thầm vào tai Green:
- Anh... cũng rất nhớ em!
Nói rồi, Ray lại khẽ bật cười rồi vòng tay đang ôm lấy Green lại càng siết chặt. Green cũng cười, một nụ cười rạng rỡ rồi cũng vòng tay ôm lấy Ray, đầu tựa vào người Ray, nhẹ nhàng nhắm mắt để cảm nhận rõ rệt hơi ấm của Ray cùng cảm giác hạnh phúc lúc hiện tại.
Ray và Green vô cùng tự nhiên thể hiện tình cảm mà không hề hay biết rằng hai người đang là tâm điểm chú ý của cả Witchard. Cảnh tượng Ray và Green ôm nhau ngay sân trường đã thu hút không biết bao nhiêu ánh nhìn, những lời bàn tán xôn xao, những tiếng trầm trồ bắt đầu vang lên. Với một tốc độ nhanh đến chóng mắt, ngang ngửa tốc độ ánh sáng, tin đồn Ray và Green là một couple đã đến tai hết thảy các học viên, trở thành tin hot nhất trong đầu năm học, hot hơn cả buổi lễ khai giảng.
Yuu đứng cạnh Hinata, nhìn khuôn mặt cún con của Hinata đang vô cùng thích thú, ngưỡng mộ nhìn về phía Ray và Green mà khẽ nở nụ cười hạnh phúc rồi Yuu khẽ lay Hinata, hỏi:
- Họ... là một cặp sao?
Hinata vẫn không rời mắt khỏi anh trai mình, vui vẻ gật đầu. Yuu nhận được câu trả lời, hỏi tiếp:
- Vậy... em không ghen nữa sao?
Lúc này, Hinata mới dời ánh mắt khỏi anh trai và Green, quay sang nhìn Yuu khẽ bĩu môi rồi đáp:
- Làm như em xấu tính lắm không bằng! Chuyện tình của anh Ray lúc này với Green là nhờ công của em đấy nhé!!!
Nói rồi, Hinata lại le lưỡi với Yuu. Yuu khẽ bật cười rồi đưa tay xoa đầu Hinata, gật đầu:
- Rồi rồi. Hinata có công lớn thật đấy!
Hinata chống tay ngang hông, hếch mặt lên tỏ ra kiêu kì rồi đưa một tay quẹt ngang mũi, tự hào vỗ ngực:
- Hinata kia mà!
Vừa làm xong hành động này, Hinata đã cúi gập người xuống bật cười lớn đầy hả hê. Yuu cũng không thể nhịn cười được. Giờ thì cậu đã hoàn toàn hiểu tại sao một người lạnh lùng như Ray cũng không thể lạnh lùng trước Hinata rồi!
Và lẽ dĩ nhiên, chuyện này cũng đã đến tai Nyoko. Ánh mắt buồn bã của Nyoko dán vào hình ảnh Ray và Green đang ôm nhau vô cùng tình cảm và hạnh phúc, khóe mắt thoáng hoe đỏ. Shizuna cũng nhìn thấy cảnh này, vội vàng ôm chầm lấy Nyoko, che khôn cho Nyoko nhìn cảnh này rồi dịu dàng lên tiếng:
- Có mình đây rồi!
Nyoko gật đầu, ôm lấy Shizuna:
- Cảm ơn cậu, Shizuna!
Bùm...
Một tiếng nổ thu hút sự chú ý. Những chiếc bong bóng nép sang một bên, trên bầu trời pháo hoa lần lượt nổ vang trên bầu trời vô cùng đẹp mắt. Ai cũng đều thích thú ngắm nhìn. Và ngay sau đó, một tia sáng khẽ bay qua trên bầu trời, những cánh hoa anh đào tung bay trong gió, mà những cánh hoa rơi nhiều nhất là tại khán đài nơi biểu lễ khai giảng sẽ diễn ra. Tất cả ánh mắt đều đổ dồn về khán đài.
Rất nhanh chóng, từ trên trời, một người phụ nữ theo những cánh hoa anh đào bay xuống, bộ trang phục trên người nhẹ nhàng bay theo làn gió, mái tóc hoe vàng cũng nhẹ bay trong gió, hòa cũng những cánh hoa anh đào xinh đẹp trông vô cùng đẹp mắt. Trên trời, pháo hoa không ngừng nổ vang nhưng mọi ánh mắt đều đang tập trung về người vừa xuất hiện.
Nhẹ nhàng tiếp đất, có thể nhìn ra đây là một người phụ nữ khá trẻ cũng rất xinh đẹp. Phong cách ăn mặc của người này khá đặc biệt, thứ mà người phụ nữ này đang mặc là một bộ kimono cách tân, phần vai áo trễ xuống, lộ cả một phần bả vai và phần váy cũng rất ngắn, chưa đến đầy gối.
Nghiêng đầu 30 độ, người phụ nữ nở nụ cười rạng rỡ với tất cả rồi nhẹ nhàng lên tiếng, đầy ngọt ngào hay nói đúng hơn là vô cùng... điệu:
- Xin chào tất cả các học viên của học viện phép thuật Witchard. Xin trân trọng giới thiệu với tất cả các em, tôi là Rebecca, Rebecca Lacxuvia, hiệu trưởng mới của học viện Witchard!!!
Tất cả đều im lặng trước lời nói của người phụ nữ mới này. Người phụ nữ vừa xuất hiện - Rebecca vỗ tay hai cái, lại cười tươi:
- Hãy bắt đầu buổi lễ khai giảng thôi nào!
Nói rồi, Rebecca khẽ nháy mắt với toàn thể học viên Witchard.
============================ENDCHAP77=====================
Cuối cùng thì năm học mới tại Witchard đã sẵn sàng để bắt đầu.
Ngay từ sáng sớm, gia đình nó, gia đình của Gin và Kai cùng Yuu, Nyoko và Haruko đã có mặt tại cổng cung điện. Anh và Saphia rất muốn được đến dự lễ khai giảng năm học tại Witchard nhưng vì thân phận của hai người có quá nhiều việc cần giải quyết nên không thể đi cùng được, chỉ có thể tiễn mọi người đi mà thôi.
Saphia xem xét lại mọi đồ đạc của hai đứa con mình, ôm Yuu và Nyoko mỗi người một cái rồi chào tạm biết:
- Nhớ giữ sức khỏe nhé hai đứa.
Anh cũng tiến lại ôm hai đứa con mình, mỉm cười nhìn cả hai.
Cũng đã đến giờ, hắn lên tiếng trước tiên:
- Tạm biệt!
Anh gật đầu:
- Chuyện thân phận của hai người tôi đã ra lệnh giữ kín rồi nên cứ yên tâm làm giáo sư ở đó, còn là dạy môn học gì thì... tùy hiệu trưởng vậy.
Nó gật đầu. Rồi tiến lại ôm anh rồi ôm Saphia, mỉm cười:
- Tạm biệt!
Tất cả đều đã sẵn sàng. Để không bị nghi ngờ gì về Hinata, cả nhà nó cùng nắm tay nhau để thực hiện dịch chuyển.
- Tạm biệt!
- Chúng con đi đây!!!
Tất cả lần lượt cất lời rồi rất nhanh chóng, đồng loạt biến mất trong không khí, đầu tiên là gia đình nó, kế đến là gia đình Gin và Kai và cuối cùng là nhóm ba người Yuu, Nyoko và Haruko.
Lúc này, chỉ còn lại anh và Saphia đứng trơ trọi cùng nhau trước cổng cung điện. Anh khẽ thở dài buồn bã, Saphia cũng thở dài, mắt đã hoe đỏ. Vậy là... lại phải rời xa nữa rồi.
Thoắt cái, khung cảnh cung điện đã hoàn toàn biến mất mà thay vào đó, trước mặt nhóm của nó chính là cổng vào của kí túc xá của Witchard. Bởi lẽ hôm nay là khai giảng nên kết giới của Witchard được mở ra hoàn toàn để các phù thủy có thể tự do ra vào.
Nó nhẹ nhàng phẩy tay, đồ đạc của gia đình nó hóa lớn trở lại, tự động bay lơ lửng trên không trung rồi di chuyển. Bé Pi ẩn mình, theo những món đồ đến phòng kí túc xá. Những người còn lại cũng làm tương tự.
Nó quay sang nhìn gia đình của mình, nét mặt có chút trầm ngâm. Rất nhanh chóng, nó nở nụ cười rồi búng tay, Ray và Hinata đã thay thế bộ trang phục bình thường bằng bộ đồng phục của Witchard, cả nó và hắn lúc này cũng mặc trên người bộ đồng phục phù thủy bình thường, với chiếc mũ của phù thủy ở trên đầu. Đã cảm thấy hài lòng, nó gật đầu vui vẻ:
- Vậy là được rồi, thế này mới phù hợp với lễ khai giảng chứ.
Những người khác cũng đã nhanh chóng thay đổi trang phục cho phù hợp, tất cả cùng nhau sải bước trên con đường, di chuyển đến trung tâm của Witchard, nơi sẽ diễn ra buổi lễ khai giảng năm học mới.
Hinata không nén nổi tò mò, khoác tay anh trai mình lên tiếng hỏi:
- Anh Ray, hiệu trưởng cũ đã xin nghỉ về hưu, liệu hiệu trưởng mới sẽ như thế nào nhỉ? Chắc cũng gì rồi?
Ray xoa đầu cô em gái, nhẹ lắc đầu:
- Nghe nói là vẫn còn trẻ.
- Vậy sao?
Hinata xoa xoa cằm suy nghĩ. Yuu đi bên cạnh Hinata, khẽ cười rồi đáp lời:
- Anh được biết hiệu trưởng mới là nữ đấy!
- Oh!
Hinata mỉm cười với Yuu, gật đầu. Thật sự Hinata đang vô cùng tò mò về vị hiệu trưởng này. Đi phía trước cùng với Shizuna và Haruko, Nyoko lâu lâu lại thoáng liếc mắt nhìn về phía sau nơi có Ray. Nyoko chấp nhận quên Ray. Không, nói chính xác hơn là chấp nhận chôn giấu tình cảm mình giành cho Ray và cầu chúc cho Ray được hạnh phúc với tình yêu của mình nhưng... làm thì không dễ như vậy.
Nyoko vẫn không thể ngừng quan tâm đến Ray, âm thầm thôi cũng được nhưng... Nyoko cần vậy để thời gian từ từ giúp Nyoko chấp nhận với thực tại Ray không dành cho mình. Phải! Thời gian sẽ xóa nhòa tất cả và giúp con người ta chấp nhận được mọi chuyện. Nyoko đã chấp nhận sẽ chôn giấu tình cảm của mình, Nyoko nhất định sẽ làm được!
Shizuna đi bên cạnh, khoác tay cùng bước đi với Nyoko. Mỗi hành động, mỗi ánh mắt, mỗi cái ngoái đầu của Nyoko Shizuna đều biết cả. Thế nhưng, Shizuna không cản Nyoko. Shizuna biết đã là tình yêu thì không thể nói quên là sẽ quên ngay được. Shizuna tin rằng Nyoko nói được sẽ làm được, Shizuna quyết định sẽ luôn luôn bên cạnh Nyoko khi Nyoko cần và giúp Nyoko vượt qua chuyện này.
Haruko đi bên cạnh chỉ lặng lẽ quan sát Shizuna và Nyoko. Haruko đủ thông minh để hiểu được Nyoko đang xảy ra chuyện gì nhưng Haruko chỉ im lặng không nói gì. Kể từ cuộc thi lần trước tuy rằng Haruko đã được tha thứ nhưng tình cảm với Shizuna và Nyoko đã không còn thân thiết được như những ngày trước nữa.
Trung tâm của Witchard đã hiện ra ngay trước mắt.
Nhân ngày trọng đại hôm nay, mọi thứ thật đẹp đẽ và lung linh. Hàng ngàn bong bóng sặc sỡ muôn sắc màu lơ lửng trên bầu trời, chỉ lơ lửng ở đó chứ không hề bay đi mất. Mọi thứ xung quanh đều được trang hoàng vô cùng đẹp mắt. Phải nói... phép thuật thật là tuyệt vời!!!
Sân trường Witchard vô cùng đông đúc, mọi học viên dường như đã tập trung đầy đủ. Nó và Gin dặn dò những đứa trẻ vài điều rồi cùng hắn và Kai tiến đến nơi dành cho những giáo sư của Witchard. Shizuna, Nyoko và Haruko đã nhanh chóng tìm thấy vị trí lớp mình và lập tức di chuyển. Chỉ còn Hinata, Ray và Yuu vẫn chưa thấy lớp mình ở đâu trong dòng người đông đúc này.
- Hinata!!!
Từ trong đám đông, Green nhanh chóng vẫy tay gọi tên Hinata. Rất nhanh chóng, bóng dáng bé nhỏ với mái tóc xanh xinh đẹp len lỏi ra khỏi dòng người, chạy vội đến chỗ của Hinata. Hinata cũng tươi cười hớn hở vẫy tay với cô bạn. Lâu rồi không gặp khiến Hinata nhớ Green chết đi được.
Không chút ngần ngại, Hinata lao đến ôm chầm lấy Green, nở nụ cười hạnh phúc vô cùng:
- Green à... nhớ cậu chết được!!!
Green cũng khẽ bật cười, vỗ nhẹ lưng Hinata:
- Tớ cũng nhớ cậu lắm cơ!!! Yêu Hinata thật!
Hinata cũng bật cười:
- Tớ cũng yêu Green.
Phía sau, bỗng nhiên vang lên tiếng hắn giọng khẽ. Green thoáng bối rối, còn Hinata thì mỉm cười thích thú, ánh mắt hiện rõ nét tinh nghịch. Ngay lập tức buông Green ra, Hinata liếc mắt nhìn anh trai mình rồi quay sang Yuu, tươi cười:
- Yuu ơi, đi tìm lớp chung với em nhé!
Yuu thoáng bất ngờ rồi nhanh chóng liếc mắt sang nhìn Ray và Green, ánh mắt hiện lên một tia phức tạp xen lẫn nghi vấn nhưng rồi rất nhanh tiến đến đứng cạnh Hinata, gật đầu:
- Đi thôi!
Hinata gật đầu rồi quậy phá quay đầu le lưỡi trêu anh trai mình sau đó nắm lấy tay Yuu kéo đi cho thật nhanh. Hành động này của Hinata tuy chỉ là vô tình nhưng lại khiến người khác cảm thấy lòng mình không còn bình yên như bình thường mà không ngừng rối loạn.
Lúc này, nơi đây chỉ còn lại Green và Ray.
Ray vẫn tỏ ra lạnh lùng như thường, không biểu hiện chút cảm xúc nào, kể cả ánh mắt cũng lạnh giá thế nhưng Green có thể nhìn thấy được sâu trong sự lạnh lùng đó là một sự dịu dàng vô bờ bến.
Green cúi mặt, cảm giác hồi hộp vô cùng nhưng cũng nhanh chóng tiến gần lại đứng cạnh Ray, khó khăn lắm mới có thể nói ra được vài từ bởi lẽ cứ mỗi lần ở cạnh Ray, Green cảm thấy mình không còn là chính mình nữa, những điều muốn nói đều rất khó để có thể cất lời được:
- Um... Rất vui... được gặp lại anh... Ray!
- Chỉ vậy thôi sao?
Ray lạnh giọng hỏi lại. Câu hỏi của Ray khiến Green bất giác ngẩng đầu, ánh mắt chạm vào ánh mắt Ray nhưng rất nhanh chóng lại cúi gầm mặt, mím chặt môi lại rồi lắc đầu. Green cảm thấy... thực sự rất khó nói. Nhắm nghiền mắt lại, Green hít thở thật sâu rồi liều mạng nói hết nổi lòng mình:
- Em nhớ anh nhiều lắm!!! Rất rất nhớ! Thật may là hôm nay được gặp lại anh, em rất hạnh phúc.
Vì quá hồi hộp nên những lời này của Green nói ra với tốc độ vô cùng nhanh. Người đối diện... hoàn toàn yên lặng.
Green cảm thấy lo lắng, siết chặt hai nắm tay, khẽ hé mắt ngẩng đầu nhìn Ray. Green... sững sờ tại chỗ. Ray... đang cười. Một nụ cười rất đẹp, một nụ cười tỏa nắng, hệt như... của thiên thần. Green đã hoàn toàn bị hút hồn, không thể rời mắt khỏi khuôn mặt yêu nghiệt của Ray.
Hài lòng với câu trả lời của Green, Ray nắm lấy tay Green kéo mạnh Green khiến Green bị bất ngờ ngã vào lòng Ray. Và cứ như thế... Ray ôm Green, ôm thật chặt như không hề muốn buông. Ray thì thầm vào tai Green:
- Anh... cũng rất nhớ em!
Nói rồi, Ray lại khẽ bật cười rồi vòng tay đang ôm lấy Green lại càng siết chặt. Green cũng cười, một nụ cười rạng rỡ rồi cũng vòng tay ôm lấy Ray, đầu tựa vào người Ray, nhẹ nhàng nhắm mắt để cảm nhận rõ rệt hơi ấm của Ray cùng cảm giác hạnh phúc lúc hiện tại.
Ray và Green vô cùng tự nhiên thể hiện tình cảm mà không hề hay biết rằng hai người đang là tâm điểm chú ý của cả Witchard. Cảnh tượng Ray và Green ôm nhau ngay sân trường đã thu hút không biết bao nhiêu ánh nhìn, những lời bàn tán xôn xao, những tiếng trầm trồ bắt đầu vang lên. Với một tốc độ nhanh đến chóng mắt, ngang ngửa tốc độ ánh sáng, tin đồn Ray và Green là một couple đã đến tai hết thảy các học viên, trở thành tin hot nhất trong đầu năm học, hot hơn cả buổi lễ khai giảng.
Yuu đứng cạnh Hinata, nhìn khuôn mặt cún con của Hinata đang vô cùng thích thú, ngưỡng mộ nhìn về phía Ray và Green mà khẽ nở nụ cười hạnh phúc rồi Yuu khẽ lay Hinata, hỏi:
- Họ... là một cặp sao?
Hinata vẫn không rời mắt khỏi anh trai mình, vui vẻ gật đầu. Yuu nhận được câu trả lời, hỏi tiếp:
- Vậy... em không ghen nữa sao?
Lúc này, Hinata mới dời ánh mắt khỏi anh trai và Green, quay sang nhìn Yuu khẽ bĩu môi rồi đáp:
- Làm như em xấu tính lắm không bằng! Chuyện tình của anh Ray lúc này với Green là nhờ công của em đấy nhé!!!
Nói rồi, Hinata lại le lưỡi với Yuu. Yuu khẽ bật cười rồi đưa tay xoa đầu Hinata, gật đầu:
- Rồi rồi. Hinata có công lớn thật đấy!
Hinata chống tay ngang hông, hếch mặt lên tỏ ra kiêu kì rồi đưa một tay quẹt ngang mũi, tự hào vỗ ngực:
- Hinata kia mà!
Vừa làm xong hành động này, Hinata đã cúi gập người xuống bật cười lớn đầy hả hê. Yuu cũng không thể nhịn cười được. Giờ thì cậu đã hoàn toàn hiểu tại sao một người lạnh lùng như Ray cũng không thể lạnh lùng trước Hinata rồi!
Và lẽ dĩ nhiên, chuyện này cũng đã đến tai Nyoko. Ánh mắt buồn bã của Nyoko dán vào hình ảnh Ray và Green đang ôm nhau vô cùng tình cảm và hạnh phúc, khóe mắt thoáng hoe đỏ. Shizuna cũng nhìn thấy cảnh này, vội vàng ôm chầm lấy Nyoko, che khôn cho Nyoko nhìn cảnh này rồi dịu dàng lên tiếng:
- Có mình đây rồi!
Nyoko gật đầu, ôm lấy Shizuna:
- Cảm ơn cậu, Shizuna!
Bùm...
Một tiếng nổ thu hút sự chú ý. Những chiếc bong bóng nép sang một bên, trên bầu trời pháo hoa lần lượt nổ vang trên bầu trời vô cùng đẹp mắt. Ai cũng đều thích thú ngắm nhìn. Và ngay sau đó, một tia sáng khẽ bay qua trên bầu trời, những cánh hoa anh đào tung bay trong gió, mà những cánh hoa rơi nhiều nhất là tại khán đài nơi biểu lễ khai giảng sẽ diễn ra. Tất cả ánh mắt đều đổ dồn về khán đài.
Rất nhanh chóng, từ trên trời, một người phụ nữ theo những cánh hoa anh đào bay xuống, bộ trang phục trên người nhẹ nhàng bay theo làn gió, mái tóc hoe vàng cũng nhẹ bay trong gió, hòa cũng những cánh hoa anh đào xinh đẹp trông vô cùng đẹp mắt. Trên trời, pháo hoa không ngừng nổ vang nhưng mọi ánh mắt đều đang tập trung về người vừa xuất hiện.
Nhẹ nhàng tiếp đất, có thể nhìn ra đây là một người phụ nữ khá trẻ cũng rất xinh đẹp. Phong cách ăn mặc của người này khá đặc biệt, thứ mà người phụ nữ này đang mặc là một bộ kimono cách tân, phần vai áo trễ xuống, lộ cả một phần bả vai và phần váy cũng rất ngắn, chưa đến đầy gối.
Nghiêng đầu 30 độ, người phụ nữ nở nụ cười rạng rỡ với tất cả rồi nhẹ nhàng lên tiếng, đầy ngọt ngào hay nói đúng hơn là vô cùng... điệu:
- Xin chào tất cả các học viên của học viện phép thuật Witchard. Xin trân trọng giới thiệu với tất cả các em, tôi là Rebecca, Rebecca Lacxuvia, hiệu trưởng mới của học viện Witchard!!!
Tất cả đều im lặng trước lời nói của người phụ nữ mới này. Người phụ nữ vừa xuất hiện - Rebecca vỗ tay hai cái, lại cười tươi:
- Hãy bắt đầu buổi lễ khai giảng thôi nào!
Nói rồi, Rebecca khẽ nháy mắt với toàn thể học viên Witchard.
============================ENDCHAP77=====================
/137
|