Editor: thanhbinhnhac.
“Giữa trưa không được, buổi tối cũng không được, đợi thêm mấy ngày đi.”
Tô Tiêm Tiêm đầu đầy mờ mịt.
Nhìn đến Khương Thác vẻ mặt nghiêm túc, đoan trang cùng cô nhỏ giọng nói.
Cái gì…… không được cái gì hả?
Tô Tiêm Tiêm đơn giản không thèm nghĩ, trên bục giảng giáo viên thật sự giảng bài như đọc kinh, giảng bài quá nhàm chán, Tô Tiêm Tiêm trực tiếp nằm yên, dựa vào trên cánh tay Khương Thác ngủ rồi.
Mà trên bục giảng Bùi Tử Khúc nhìn Tô Tiêm Tiêm cùng Khương Thác, ký ức như trở về 20 năm trước.
Tô Tiêm Tiêm cùng Từ Liên thật là quá giống.
Mà Bạch Thu……
Lại nhớ tới đoạn ngày tháng trước tao ngộ* Bạch Thu, Bùi Tử Khúc cũng chỉ có thể ở trong lòng thở dài một hơi.
*Tao Ngộ: Gặp gỡ tình cờ.
Nhiều năm trôi qua, cảnh còn người mất, không biết con của Bạch Thu thế nào.
……
Tô Tiêm Tiêm tuy rằng chính mình không có tiết học, nhưng là mỗi ngày cùng lý trí đánh nhau một lát lại bồi Khương Thác đi học.
Cũng không biết nguyên nhân Khương Thác theo như lời hôm nay không được, ngày mai không được.
Tuy rằng cô không biết chuyện gì không được.
Khương Thác muốn gia nhập hội học sinh. Tô Tiêm Tiêm cũng không nghĩ nhiều.
Rốt cuộc Khương Thác vốn chính là luyến ái não thế giới kỳ ba, phải đi sự nghiệp tuyến.
Khương Thác cầm tờ giấy báo danh, ngồi ở phòng ngủ Tô Tiêm Tiêm, rất có một bộ, làm Tô Tiêm Tiêm lựa chọn một cái tư thế.
Tô Tiêm Tiêm nhìn thoáng qua Khương Thác, nhìn đến Khương Thác biểu tình hiền lành đến không được, hiển nhiên là không thể thương lượng đường sống.
Vì thế, chỉ có thể nhìn xem Khương Thác báo chính là nơi nào. Hội học sinh a……
Kia còn khá tốt, không cần chọn này chọn kia, hơn nữa nhảy vọt qua, cũng không cần bị nghị luận tin đồn nhảm nhí.
Tô Tiêm Tiêm sảng khoái không được, trực tiếp tuyệt bút vung lên, ở giáo học sinh hội điền thượng tên của mình.
Trường học tự nhiên đến làm nàng ba phần bạc diện, đi vào nơi này, tiếp theo cá mặn, cũng không ai dám nói.
Nhưng Khương Thác kia một đôi mắt phượng lại có ám lưu dũng động.
“Điền rồi, liền không thể đổi ý.”
Tô Tiêm Tiêm vẫy vẫy tay “Đương nhiên không đổi ý.”
Khương Thác cầm lấy tờ giấy báo danh, “Mình đây trước đem giấy báo danh đưa qua đi, kế tiếp chúng ta liền chờ thông tri đi phỏng vấn.”
Tô Tiêm Tiêm gật gật đầu.
Mà Khương Thác cầm lấy giấy báo danh, có chút tâm sự rời đi.
Thi đậu trường đại học này, gia nhập hội học sinh nàng đều có mục đích của chính mình.
Nàng cảm thấy làm như vậy cũng không xem như lợi dụng Tô Tiêm Tiêm.
Khương Thác ánh mắt càng ngày càng trầm, như lâm vào bên trong một đoạn hồi ức không mấy vui vẻ.
Nghe ông ngoại cùng bà ngoại nói, ở 20 năm trước, cũng không giống như bây giờ, chỉ cần hai người yêu nhau, không quan hệ giới tính, có cơ sở kinh tế, tới tuổi lúc sau liền có thể ở viện phúc lợi đi nhận con nuôi.
Trình tự nhận nuôi yêu cầu đã phiền toái lại phức tạp, nhận nuôi lúc sau công tác yêu cầu học tập làm một người mẹ, suốt một năm không thể học tập hay làm việc khác, ở nhà chăm lo sinh hoạt và nuôi dạy con cái.
Khương Thác từ khi biết tâm ý Tô Tiêm Tiêm lúc sau, ở phương diện này liền đặc thù tìm hiểu qua.
Nàng liền biết ông ngoại bà ngoại không có lừa nàng.
Như vậy hắn là có cha mẹ, nhưng ở trong trí nhớ nàng, mặt mũi mẹ sớm đã mơ hồ, mà cha thì nàng chưa bao giờ gặp qua.
Khi còn nhỏ, nàng từng trong lúc vô tình nghe được ông ngoại cùng bà ngoại nói chuyện, nàng biết mẹ của nàng sớm đã qua đời, mà khi nàng còn nhỏ vẫn luôn không ngừng chuyển nhà, như là cố tình tránh né người nào.
Ở một lần chuyển nhà, nàng không cẩn thận thấy được, một chồng lá thư cũ xưa, khi còn nhỏ nàng đọc không hiểu, vẫn luôn cố ý giấu lại, sau này sẽ xem.
Nàng mới biết được, nàng vì sao tên Khương Thác, Khương là họ mẹ, tùy ông ngoại tin, bởi vì ái nhân của mẹ nàng là một nữ nhân, nàng sinh ra đối với mẹ tới nói là một sai lầm, bởi vì nữ nhân cùng nữ nhân là vô pháp sinh sản, nhưng là mẹ lại có thể sinh ra nàng, thuyết minh mẹ xảy ra chuyện với một nam nhân làm bà ấy hối hận cả đời.
Khương Thác muốn biết rốt cuộc là ai hại bà ấy.
Ở trong thư tín biết được tên nữ nhân mà mẹ nàng yêu say đắm tên Cữu Từ.
Trong toàn bộ thư mẹ viết cũng không có quá nhiều ai oán, tràn ngập toàn bộ là yêu say đắm cùng tưởng niệm nhớ thương, nhưng Khương Thác cố tình có thể đọc ra trong đó không thể nề hà.
Cho nên khi nàng lên cao trung, liền ở vẫn luôn tìm kiếm cái người tên Cữu Từ là ai, thẳng đến nàng trong lúc vô tình nghe thấy cái tên này, lại lên website đại học tra cứu, phát hiện quả thực tên giống nhau, lại đi tra cuộc sống cá nhân của Cữu Từ thân là hiệu trưởng đại học, sau đó ở bên mặt hỏi thăm, từ ông ngoại bà ngoại kia biết đến trường đại học mà mẹ năm đó theo học, phát hiện thời gian địa điểm hoàn toàn ăn khớp.
Khương Thác lại đến diễn đàn đại học năm đó, đi tìm tất cả bài viết 20 năm trước, đáng tiếc lúc ấy tin không phát đạt, cũng không có lưu lại quá nhiều chỉ có đôi câu vài lời.
Nhưng là Khương Thác liền xác định một việc, người tên Cữu Từ cùng mẹ nàng có quan hệ rất lớn.
Nhưng là nàng cũng biết nữ nhân mà mẹ yêu này đã kết hôn sinh con.
Mỗi một lá thư của mẹ nàng phía dưới đều viết một câu y hệt " Cữu Từ mình rất nhớ cậu, cậu ở đâu."
Khương Thác biết hiện tại chính mình làm không được gì, nhưng là nàng muốn đem chuyện này làm cho minh bạch.
Ít nhất tìm ra người cha ruột dơ bẩn kia, tên nam nhân đem nàng biến thành đứa trẻ sai lầm mà mẹ không muốn.
Khương Thác sở dĩ muốn cùng Tô Tiêm Tiêm đi học, cùng nàng vào hội học sinh, là bởi vì biết, nếu không có Tô Tiêm Tiêm làm bạn, nàng có lẽ căn bản không thể tiến vào bên trong hội học sinh, càng không có cơ hội tiếp xúc Cữu Từ thân là hiệu trưởng trường học.
Nàng từ thời điểm cao trung liền bắt đầu tính toán rồi. Bằng thành tích ưu tú thi đậu đại học.
Nhưng Tô Tiêm Tiêm thay đổi đột nhiên không kịp phòng ngừa, nàng cũng không nghĩ tới bản thân sẽ lợi dụng Tô Tiêm Tiêm. Chính là……
Là Tô Tiêm Tiêm thích nàng, không phải sao?
Là Tô Tiêm Tiêm cường ngạnh yêu cầu cùng nàng ở bên nhau, Tô Tiêm Tiêm vì nàng trả giá nhiều tâm tư, nàng cùng Tô Tiêm Tiêm ở bên nhau, càng vui vẻ hẳn là Tô Tiêm Tiêm mới đúng, là nàng tùy Tô Tiêm Tiêm nguyện vọng, lại có thể nào coi như lợi dụng.
Khương Thác làm đủ loại công tác tâm lý chính bản thân mình.
Chính mình tuổi trẻ mạo mỹ, đầu óc thông minh, không ngoại tình, không làm loạn, 24 giờ cùng Tô Tiêm Tiêm dính ở bên nhau, trừ bỏ việc vượt qua giới hạn nàng đều có thể nghe Tô Tiêm Tiêm nói, nguyện ý vì Tô Tiêm Tiêm nuôi con, bất quá là có một chút tư tâm mà thôi, hẳn là cũng coi như được với nhị thập tứ hiếu, một bạn gái tốt đi.
Hừ.
Tô Tiêm Tiêm nếu là dám ghét bỏ nàng, nàng…… Nàng liền không sinh em bé với Tô Tiêm Tiêm.
……
Ba ngày đi qua.
Có Tô Tiêm Tiêm, giống như là có vé vào cửa tiến vào hội học sinh.
Mà bởi vì Tô Tiêm Tiêm là chó con liếm cẩu của Khương Thác, Khương Thác đến chỗ nào cũng đều bị người khác liếc mắt tò mò một cái.
Chủ tịch hội học sinh trực tiếp mở cửa sau, để hai người không cần tiến hành phỏng vấn.
Còn vì hai người chuẩn bị một hồi nghi thức hoan nghênh.
Tô Tiêm Tiêm bồi Khương Thác cả khóa học một ngày, trực tiếp tê liệt ngã xuống ở trên giường, “Cậu muốn tham gia tiệc hoan nghênh sao?”
Khương Thác hơi hơi nhíu nhíu mày, nàng cũng không thích đem tinh lực đặt ở việc vô dụng, hơn nữa nàng có thể cảm giác được hội trưởng Hội Học Sinh tổ chức buổi hoan nghênh này, là đang muốn cùng Tô Tiêm Tiêm lôi kéo làm quen, nàng không thích.
Khương Thác càng không thích náo nhiệt.
Khương Thác: “Không định đi.”
Tô Tiêm Tiêm trực tiếp lười nhác trở mình: “Vậy không đi.”. Truyện Light Novel
Khương Thác đột nhiên cầm trái cây cắt xong rồi đi đến trước Tô Tiêm Tiêm, sau đó nửa ngồi xổm xuống, cầm tăm xỉa răng ghim một miếng táo đã gọt hết vỏ cắn một cái.
“Không đi có phải không tốt lắm hay không? Rốt cuộc hội trưởng Hội Học Sinh đã nhiệt tình mời chúng ta, đến lúc đó cô ấy vạn nhất nói là mình không cho cậu đi, làm sao bây giờ?”
Tô Tiêm Tiêm lập tức ngồi dậy, đôi mắt trừng, “Cậu ta dám. Cậu ta có phải hay không ở trước mặt cậy nói cái gì đó? Có phải hay không nói mấy lời khó nghe với cậu? Mình đi tìm cậu ta tính sổ đi.”
Khương Thác ánh mắt phiêu hướng một bên “Kia thật không có, chẳng qua cô ấy muốn xin mình phương thức liên hệ của cậu, mình không có cho, không biết cô ấy có thể ghi hận mình không.”
“Một dãy số điện thoại mà thôi, không cho liền không cho, lại nói cậu ta tính cọng hành nào, mình thêm cậu ta làm gì.”
Nghe đến Tô Tiêm Tiêm nói như vậy, Khương Thác vừa lòng cong cong môi, Tô Tiêm Tiêm mới vừa há miệng, Khương Thác đã đứng lên rồi, một miếng táo cũng chưa ăn đến.
Khương Thác đem miếng táo ăn hết tới trong miệng, thong thả mà nhấm nuốt, cái hội trưởng Hội Học Sinh chính là mỹ nữ năm hai được công nhận, tuyển ra tới giáo hoa, dùng mỹ mạo lên vị trí hội trưởng Hội Học Sinh.
Tuy rằng học sinh trong trường là đầu phiếu chế, nhưng chỉ cần lớn lên xinh đẹp, nhiều người theo đuổi, liền có thể ngồi.
……
Một vòng đi qua, rốt cuộc tới cuối tuần. Cũng là cuối tuần đầu tiên từ khi khai giảng tới nay.
Đến nỗi vào đại học vì sao không có tiết giáo dục quốc phòng vì luyến ái não thế giới, trừ bỏ yêu đương chính là yêu đương, tiết học quân sự sẽ chỉ làm người thêm xấu,đen da bất lợi với yêu đương, cho nên tự nhiên vậy đã bị xóa mất.
【Hệ thống phế vật∶ Ký chủ cũng quá cá mặn tốt xấu động nhất động, đây chính là thời khắc thanh xuân quý giá nhất a.】
Tô Tiêm Tiêm ở ký túc xá đuổi theo kịch, ăn khoai lát.
'Vì cái gì phải động? Vì sao phải nỗ lực? Chính là bởi vì có thể làm cá mặn, tôi mới cam tâm tình nguyện làm công cho hệ thống các ngươi.
Nói tiếp, tiền tôi tiêu còn không hết, nên không cần tự mình kiếm tiền, ngươi làm sao vậy? Đương lúc độ dung hợp đạt tới trăm phần trăm, tôi chính là chủ nhân của hệ thống thế giới, tôi tức là Thiên Đạo!”
Hệ thống phế vật ở trong lòng yên lặng cấp Tô Tiêm Tiêm dựng một cái ngưu bức thủ thế.
Lúc này điện thoại đột nhiên nhận một cái tin nhắn.
Tô Tiêm Tiêm mở ra di động vừa thấy, thế nhưng là Lộc Nhung gửi tới.
Cô cùng Lộc Nhung là cao trung đồng học, ở cùng ban cùng trong diễn đàn, cho nên Lộc Nhung liền thêm liên hệ của cô.
Lộc Nhung:【Hội học sinh hội cử hành hoạt động đoàn kiến, cắm trại dã ngoại hai ngày một đêm, không thể không nói hội học sinh mỹ nữ rất nhiều nha.】
Tô Tiêm Tiêm tay cầm khoai lát, ánh mắt chỉ thấy được câu kia mỹ nữ rất nhiều.
Tô Tiêm Tiêm:【Cậu cũng gia nhập hội học sinh sao?】
Lộc Nhung∶【Trời xui đất khiến vào bộ tuyên truyền, muốn hay không cùng Khương Thác tới giải sầu?】
Tô Tiêm Tiêm một phen đem khoai lát thu hồi, cô mới không phải muốn đi xem mỹ nữ, chủ yếu là Lộc Nhung trong tương lai có rất nhiều suất diễn, là cận tướng đắc lực, cô đến cùng Lộc Nhung làm tốt quan hệ.
Tô Tiêm Tiêm lập tức đi đến phòng cách vách, gõ lên cửa Khương Thác.
Tô Tiêm Tiêm cho rằng Khương Thác đã sớm biết, cho nên liền không có nói tỉ mỉ.
Khương Thác cũng nghe đại khái, cho rằng chỉ là cùng Tô Tiêm Tiêm hai người cùng đi.
Hơi hơi nhíu nhíu mày “Hai ngày một đêm? Kia chẳng phải muốn ở bên ngoài qua đêm?”
Tô Tiêm Tiêm gật gật đầu “Yên tâm đi, Khương Khương không muốn dựng lều trại mình có thể cho quản gia lái đến một chiếc xe dã ngoại.”
Khương Thác không biết nghĩ tới cái gì, trên mặt đột nhiên nổi lên hồng nhạt, nhỏ giọng nói thầm hai câu.
“Không nghĩ tới nhớ rõ ràng việc này như vậy, còn muốn ở trên xe dã ngoại……”
Tô Tiêm Tiêm không nghe rõ: “Cậu nói gì?”
Khương Thác lập tức chỉnh chỉnh thần sắc, thanh thanh giọng nói, “Không có gì, không cần xe, dựng lều trại thì tốt rồi.”
Tô Tiêm Tiêm nhìn thấy Khương Thác sảng khoái đáp ứng, hai mắt lập tức tỏa ánh sáng.
Mà Khương Thác nhìn đến Tô Tiêm Tiêm trong mắt tinh quang, càng thêm hiểu lầm.
Đứng dậy đi đến trước người Tô Tiêm Tiêm, hơi hơi cúi đầu, nhìn chằm chằm đôi mắt Tô Tiêm Tiêm, có chút ngượng ngùng “Bên ngoài không an toàn, cũng không thoải mái sạch sẽ, trở về cậu muốn làm như thế nào, đều thỏa mãn cậu.”
- -----
Tác giả có chuyện nói:
Khương Thác∶ Nhịn một chút đi~, sao đó cậu làm thế nào mình cũng chịu.
Tô Tiêm Tiêm∶ Mình hôm nay nhất định phải đánh cậu!.
“Giữa trưa không được, buổi tối cũng không được, đợi thêm mấy ngày đi.”
Tô Tiêm Tiêm đầu đầy mờ mịt.
Nhìn đến Khương Thác vẻ mặt nghiêm túc, đoan trang cùng cô nhỏ giọng nói.
Cái gì…… không được cái gì hả?
Tô Tiêm Tiêm đơn giản không thèm nghĩ, trên bục giảng giáo viên thật sự giảng bài như đọc kinh, giảng bài quá nhàm chán, Tô Tiêm Tiêm trực tiếp nằm yên, dựa vào trên cánh tay Khương Thác ngủ rồi.
Mà trên bục giảng Bùi Tử Khúc nhìn Tô Tiêm Tiêm cùng Khương Thác, ký ức như trở về 20 năm trước.
Tô Tiêm Tiêm cùng Từ Liên thật là quá giống.
Mà Bạch Thu……
Lại nhớ tới đoạn ngày tháng trước tao ngộ* Bạch Thu, Bùi Tử Khúc cũng chỉ có thể ở trong lòng thở dài một hơi.
*Tao Ngộ: Gặp gỡ tình cờ.
Nhiều năm trôi qua, cảnh còn người mất, không biết con của Bạch Thu thế nào.
……
Tô Tiêm Tiêm tuy rằng chính mình không có tiết học, nhưng là mỗi ngày cùng lý trí đánh nhau một lát lại bồi Khương Thác đi học.
Cũng không biết nguyên nhân Khương Thác theo như lời hôm nay không được, ngày mai không được.
Tuy rằng cô không biết chuyện gì không được.
Khương Thác muốn gia nhập hội học sinh. Tô Tiêm Tiêm cũng không nghĩ nhiều.
Rốt cuộc Khương Thác vốn chính là luyến ái não thế giới kỳ ba, phải đi sự nghiệp tuyến.
Khương Thác cầm tờ giấy báo danh, ngồi ở phòng ngủ Tô Tiêm Tiêm, rất có một bộ, làm Tô Tiêm Tiêm lựa chọn một cái tư thế.
Tô Tiêm Tiêm nhìn thoáng qua Khương Thác, nhìn đến Khương Thác biểu tình hiền lành đến không được, hiển nhiên là không thể thương lượng đường sống.
Vì thế, chỉ có thể nhìn xem Khương Thác báo chính là nơi nào. Hội học sinh a……
Kia còn khá tốt, không cần chọn này chọn kia, hơn nữa nhảy vọt qua, cũng không cần bị nghị luận tin đồn nhảm nhí.
Tô Tiêm Tiêm sảng khoái không được, trực tiếp tuyệt bút vung lên, ở giáo học sinh hội điền thượng tên của mình.
Trường học tự nhiên đến làm nàng ba phần bạc diện, đi vào nơi này, tiếp theo cá mặn, cũng không ai dám nói.
Nhưng Khương Thác kia một đôi mắt phượng lại có ám lưu dũng động.
“Điền rồi, liền không thể đổi ý.”
Tô Tiêm Tiêm vẫy vẫy tay “Đương nhiên không đổi ý.”
Khương Thác cầm lấy tờ giấy báo danh, “Mình đây trước đem giấy báo danh đưa qua đi, kế tiếp chúng ta liền chờ thông tri đi phỏng vấn.”
Tô Tiêm Tiêm gật gật đầu.
Mà Khương Thác cầm lấy giấy báo danh, có chút tâm sự rời đi.
Thi đậu trường đại học này, gia nhập hội học sinh nàng đều có mục đích của chính mình.
Nàng cảm thấy làm như vậy cũng không xem như lợi dụng Tô Tiêm Tiêm.
Khương Thác ánh mắt càng ngày càng trầm, như lâm vào bên trong một đoạn hồi ức không mấy vui vẻ.
Nghe ông ngoại cùng bà ngoại nói, ở 20 năm trước, cũng không giống như bây giờ, chỉ cần hai người yêu nhau, không quan hệ giới tính, có cơ sở kinh tế, tới tuổi lúc sau liền có thể ở viện phúc lợi đi nhận con nuôi.
Trình tự nhận nuôi yêu cầu đã phiền toái lại phức tạp, nhận nuôi lúc sau công tác yêu cầu học tập làm một người mẹ, suốt một năm không thể học tập hay làm việc khác, ở nhà chăm lo sinh hoạt và nuôi dạy con cái.
Khương Thác từ khi biết tâm ý Tô Tiêm Tiêm lúc sau, ở phương diện này liền đặc thù tìm hiểu qua.
Nàng liền biết ông ngoại bà ngoại không có lừa nàng.
Như vậy hắn là có cha mẹ, nhưng ở trong trí nhớ nàng, mặt mũi mẹ sớm đã mơ hồ, mà cha thì nàng chưa bao giờ gặp qua.
Khi còn nhỏ, nàng từng trong lúc vô tình nghe được ông ngoại cùng bà ngoại nói chuyện, nàng biết mẹ của nàng sớm đã qua đời, mà khi nàng còn nhỏ vẫn luôn không ngừng chuyển nhà, như là cố tình tránh né người nào.
Ở một lần chuyển nhà, nàng không cẩn thận thấy được, một chồng lá thư cũ xưa, khi còn nhỏ nàng đọc không hiểu, vẫn luôn cố ý giấu lại, sau này sẽ xem.
Nàng mới biết được, nàng vì sao tên Khương Thác, Khương là họ mẹ, tùy ông ngoại tin, bởi vì ái nhân của mẹ nàng là một nữ nhân, nàng sinh ra đối với mẹ tới nói là một sai lầm, bởi vì nữ nhân cùng nữ nhân là vô pháp sinh sản, nhưng là mẹ lại có thể sinh ra nàng, thuyết minh mẹ xảy ra chuyện với một nam nhân làm bà ấy hối hận cả đời.
Khương Thác muốn biết rốt cuộc là ai hại bà ấy.
Ở trong thư tín biết được tên nữ nhân mà mẹ nàng yêu say đắm tên Cữu Từ.
Trong toàn bộ thư mẹ viết cũng không có quá nhiều ai oán, tràn ngập toàn bộ là yêu say đắm cùng tưởng niệm nhớ thương, nhưng Khương Thác cố tình có thể đọc ra trong đó không thể nề hà.
Cho nên khi nàng lên cao trung, liền ở vẫn luôn tìm kiếm cái người tên Cữu Từ là ai, thẳng đến nàng trong lúc vô tình nghe thấy cái tên này, lại lên website đại học tra cứu, phát hiện quả thực tên giống nhau, lại đi tra cuộc sống cá nhân của Cữu Từ thân là hiệu trưởng đại học, sau đó ở bên mặt hỏi thăm, từ ông ngoại bà ngoại kia biết đến trường đại học mà mẹ năm đó theo học, phát hiện thời gian địa điểm hoàn toàn ăn khớp.
Khương Thác lại đến diễn đàn đại học năm đó, đi tìm tất cả bài viết 20 năm trước, đáng tiếc lúc ấy tin không phát đạt, cũng không có lưu lại quá nhiều chỉ có đôi câu vài lời.
Nhưng là Khương Thác liền xác định một việc, người tên Cữu Từ cùng mẹ nàng có quan hệ rất lớn.
Nhưng là nàng cũng biết nữ nhân mà mẹ yêu này đã kết hôn sinh con.
Mỗi một lá thư của mẹ nàng phía dưới đều viết một câu y hệt " Cữu Từ mình rất nhớ cậu, cậu ở đâu."
Khương Thác biết hiện tại chính mình làm không được gì, nhưng là nàng muốn đem chuyện này làm cho minh bạch.
Ít nhất tìm ra người cha ruột dơ bẩn kia, tên nam nhân đem nàng biến thành đứa trẻ sai lầm mà mẹ không muốn.
Khương Thác sở dĩ muốn cùng Tô Tiêm Tiêm đi học, cùng nàng vào hội học sinh, là bởi vì biết, nếu không có Tô Tiêm Tiêm làm bạn, nàng có lẽ căn bản không thể tiến vào bên trong hội học sinh, càng không có cơ hội tiếp xúc Cữu Từ thân là hiệu trưởng trường học.
Nàng từ thời điểm cao trung liền bắt đầu tính toán rồi. Bằng thành tích ưu tú thi đậu đại học.
Nhưng Tô Tiêm Tiêm thay đổi đột nhiên không kịp phòng ngừa, nàng cũng không nghĩ tới bản thân sẽ lợi dụng Tô Tiêm Tiêm. Chính là……
Là Tô Tiêm Tiêm thích nàng, không phải sao?
Là Tô Tiêm Tiêm cường ngạnh yêu cầu cùng nàng ở bên nhau, Tô Tiêm Tiêm vì nàng trả giá nhiều tâm tư, nàng cùng Tô Tiêm Tiêm ở bên nhau, càng vui vẻ hẳn là Tô Tiêm Tiêm mới đúng, là nàng tùy Tô Tiêm Tiêm nguyện vọng, lại có thể nào coi như lợi dụng.
Khương Thác làm đủ loại công tác tâm lý chính bản thân mình.
Chính mình tuổi trẻ mạo mỹ, đầu óc thông minh, không ngoại tình, không làm loạn, 24 giờ cùng Tô Tiêm Tiêm dính ở bên nhau, trừ bỏ việc vượt qua giới hạn nàng đều có thể nghe Tô Tiêm Tiêm nói, nguyện ý vì Tô Tiêm Tiêm nuôi con, bất quá là có một chút tư tâm mà thôi, hẳn là cũng coi như được với nhị thập tứ hiếu, một bạn gái tốt đi.
Hừ.
Tô Tiêm Tiêm nếu là dám ghét bỏ nàng, nàng…… Nàng liền không sinh em bé với Tô Tiêm Tiêm.
……
Ba ngày đi qua.
Có Tô Tiêm Tiêm, giống như là có vé vào cửa tiến vào hội học sinh.
Mà bởi vì Tô Tiêm Tiêm là chó con liếm cẩu của Khương Thác, Khương Thác đến chỗ nào cũng đều bị người khác liếc mắt tò mò một cái.
Chủ tịch hội học sinh trực tiếp mở cửa sau, để hai người không cần tiến hành phỏng vấn.
Còn vì hai người chuẩn bị một hồi nghi thức hoan nghênh.
Tô Tiêm Tiêm bồi Khương Thác cả khóa học một ngày, trực tiếp tê liệt ngã xuống ở trên giường, “Cậu muốn tham gia tiệc hoan nghênh sao?”
Khương Thác hơi hơi nhíu nhíu mày, nàng cũng không thích đem tinh lực đặt ở việc vô dụng, hơn nữa nàng có thể cảm giác được hội trưởng Hội Học Sinh tổ chức buổi hoan nghênh này, là đang muốn cùng Tô Tiêm Tiêm lôi kéo làm quen, nàng không thích.
Khương Thác càng không thích náo nhiệt.
Khương Thác: “Không định đi.”
Tô Tiêm Tiêm trực tiếp lười nhác trở mình: “Vậy không đi.”. Truyện Light Novel
Khương Thác đột nhiên cầm trái cây cắt xong rồi đi đến trước Tô Tiêm Tiêm, sau đó nửa ngồi xổm xuống, cầm tăm xỉa răng ghim một miếng táo đã gọt hết vỏ cắn một cái.
“Không đi có phải không tốt lắm hay không? Rốt cuộc hội trưởng Hội Học Sinh đã nhiệt tình mời chúng ta, đến lúc đó cô ấy vạn nhất nói là mình không cho cậu đi, làm sao bây giờ?”
Tô Tiêm Tiêm lập tức ngồi dậy, đôi mắt trừng, “Cậu ta dám. Cậu ta có phải hay không ở trước mặt cậy nói cái gì đó? Có phải hay không nói mấy lời khó nghe với cậu? Mình đi tìm cậu ta tính sổ đi.”
Khương Thác ánh mắt phiêu hướng một bên “Kia thật không có, chẳng qua cô ấy muốn xin mình phương thức liên hệ của cậu, mình không có cho, không biết cô ấy có thể ghi hận mình không.”
“Một dãy số điện thoại mà thôi, không cho liền không cho, lại nói cậu ta tính cọng hành nào, mình thêm cậu ta làm gì.”
Nghe đến Tô Tiêm Tiêm nói như vậy, Khương Thác vừa lòng cong cong môi, Tô Tiêm Tiêm mới vừa há miệng, Khương Thác đã đứng lên rồi, một miếng táo cũng chưa ăn đến.
Khương Thác đem miếng táo ăn hết tới trong miệng, thong thả mà nhấm nuốt, cái hội trưởng Hội Học Sinh chính là mỹ nữ năm hai được công nhận, tuyển ra tới giáo hoa, dùng mỹ mạo lên vị trí hội trưởng Hội Học Sinh.
Tuy rằng học sinh trong trường là đầu phiếu chế, nhưng chỉ cần lớn lên xinh đẹp, nhiều người theo đuổi, liền có thể ngồi.
……
Một vòng đi qua, rốt cuộc tới cuối tuần. Cũng là cuối tuần đầu tiên từ khi khai giảng tới nay.
Đến nỗi vào đại học vì sao không có tiết giáo dục quốc phòng vì luyến ái não thế giới, trừ bỏ yêu đương chính là yêu đương, tiết học quân sự sẽ chỉ làm người thêm xấu,đen da bất lợi với yêu đương, cho nên tự nhiên vậy đã bị xóa mất.
【Hệ thống phế vật∶ Ký chủ cũng quá cá mặn tốt xấu động nhất động, đây chính là thời khắc thanh xuân quý giá nhất a.】
Tô Tiêm Tiêm ở ký túc xá đuổi theo kịch, ăn khoai lát.
'Vì cái gì phải động? Vì sao phải nỗ lực? Chính là bởi vì có thể làm cá mặn, tôi mới cam tâm tình nguyện làm công cho hệ thống các ngươi.
Nói tiếp, tiền tôi tiêu còn không hết, nên không cần tự mình kiếm tiền, ngươi làm sao vậy? Đương lúc độ dung hợp đạt tới trăm phần trăm, tôi chính là chủ nhân của hệ thống thế giới, tôi tức là Thiên Đạo!”
Hệ thống phế vật ở trong lòng yên lặng cấp Tô Tiêm Tiêm dựng một cái ngưu bức thủ thế.
Lúc này điện thoại đột nhiên nhận một cái tin nhắn.
Tô Tiêm Tiêm mở ra di động vừa thấy, thế nhưng là Lộc Nhung gửi tới.
Cô cùng Lộc Nhung là cao trung đồng học, ở cùng ban cùng trong diễn đàn, cho nên Lộc Nhung liền thêm liên hệ của cô.
Lộc Nhung:【Hội học sinh hội cử hành hoạt động đoàn kiến, cắm trại dã ngoại hai ngày một đêm, không thể không nói hội học sinh mỹ nữ rất nhiều nha.】
Tô Tiêm Tiêm tay cầm khoai lát, ánh mắt chỉ thấy được câu kia mỹ nữ rất nhiều.
Tô Tiêm Tiêm:【Cậu cũng gia nhập hội học sinh sao?】
Lộc Nhung∶【Trời xui đất khiến vào bộ tuyên truyền, muốn hay không cùng Khương Thác tới giải sầu?】
Tô Tiêm Tiêm một phen đem khoai lát thu hồi, cô mới không phải muốn đi xem mỹ nữ, chủ yếu là Lộc Nhung trong tương lai có rất nhiều suất diễn, là cận tướng đắc lực, cô đến cùng Lộc Nhung làm tốt quan hệ.
Tô Tiêm Tiêm lập tức đi đến phòng cách vách, gõ lên cửa Khương Thác.
Tô Tiêm Tiêm cho rằng Khương Thác đã sớm biết, cho nên liền không có nói tỉ mỉ.
Khương Thác cũng nghe đại khái, cho rằng chỉ là cùng Tô Tiêm Tiêm hai người cùng đi.
Hơi hơi nhíu nhíu mày “Hai ngày một đêm? Kia chẳng phải muốn ở bên ngoài qua đêm?”
Tô Tiêm Tiêm gật gật đầu “Yên tâm đi, Khương Khương không muốn dựng lều trại mình có thể cho quản gia lái đến một chiếc xe dã ngoại.”
Khương Thác không biết nghĩ tới cái gì, trên mặt đột nhiên nổi lên hồng nhạt, nhỏ giọng nói thầm hai câu.
“Không nghĩ tới nhớ rõ ràng việc này như vậy, còn muốn ở trên xe dã ngoại……”
Tô Tiêm Tiêm không nghe rõ: “Cậu nói gì?”
Khương Thác lập tức chỉnh chỉnh thần sắc, thanh thanh giọng nói, “Không có gì, không cần xe, dựng lều trại thì tốt rồi.”
Tô Tiêm Tiêm nhìn thấy Khương Thác sảng khoái đáp ứng, hai mắt lập tức tỏa ánh sáng.
Mà Khương Thác nhìn đến Tô Tiêm Tiêm trong mắt tinh quang, càng thêm hiểu lầm.
Đứng dậy đi đến trước người Tô Tiêm Tiêm, hơi hơi cúi đầu, nhìn chằm chằm đôi mắt Tô Tiêm Tiêm, có chút ngượng ngùng “Bên ngoài không an toàn, cũng không thoải mái sạch sẽ, trở về cậu muốn làm như thế nào, đều thỏa mãn cậu.”
- -----
Tác giả có chuyện nói:
Khương Thác∶ Nhịn một chút đi~, sao đó cậu làm thế nào mình cũng chịu.
Tô Tiêm Tiêm∶ Mình hôm nay nhất định phải đánh cậu!.
/60
|