Bị Bắt Trở Thành Nữ Vai Ác Tiểu Kiều Thê

Chương 37 - Chương 28

/60


Editor: thanhbinhnhac.

Trường học dùng tốc độ nhanh nhất quét sạch hiện trường, báo cảnh sát.

Các học sinh đều chạy về phòng học. Tô Tiêm Tiêm cau mày, cô tuy rằng cũng không quá thấy rõ, nhưng là đại khái có thể xác định, là bạn nữ chạy tới cùng lão sư cáo trạng, nói cô gian lận thi cử.

Ngồi ở trong phòng học Tô Tiêm Tiêm giờ phút này chau mày.

Tuy rằng bất quá là việc bên trong một quyển sách, nhân vật bên trong đều là giả thuyết, ngay cả việc phát sinh cũng đều là hệ thống an bài, không có như chính mình tưởng, chính là đột nhiên xuất hiện tình tiết này, làm Tô Tiêm Tiêm có chút khó tiếp thu.

‘ Vì cái gì phải giả thiết cốt truyện thế này? Cốt truyện này đối với thế giới phát triển có chỗ tốt gì sao? ’

Tô Tiêm Tiêm lần đầu tiên nói chuyện nghiêm túc như vậy, lạnh giọng chất vấn hệ thống.

【Hệ thống∶ Xin ký chủ không nên gấp gáp, ký chủ cũng biết đây là giả thuyết từ hệ thống thế giới lập nên, nơi này mỗi người mỗi vật đều là từ số hiệu tiến hành tính toán mà phát sinh. Lúc trước thời gian ký chủ đọc tiểu thuyết này, biết được ký chủ chỉ xuất hiện trong ba chương, mà ở đoạn thời gian này, hệ thống cấu tạo là không thành thục, không hoàn thiện.

【Hệ thống∶ Hơn nữa có vô hạn lỗ hổng, cùng không có giả thiết việc nhỏ không đáng kể, ở đoạn thời gian này, hệ thống chỉ là sinh ra một ít số hiệu cũng tiến hành đơn giản tính toán, nhưng là sự việc đi hướng nào, hệ thống không thể tiến hành khống chế, bởi vì kết cục bọn họ cũng không sẽ thay đổi hay ảnh hưởng đến cân bằng ổn định của thế giới.】

【Hệ thống∶ Hơn nữa đối với ký chủ nói, mỗi người cô tiếp xúc đều là nhân vật giả thuyết, trên mặt bọn họ biểu hiện hỉ nộ ai nhạc ra bên ngoài, đều là hệ thống tính toán ra, cũng không thể cùng người sống sờ sờ tiến hành đối lập. Ký chủ trước mắt càng nên suy xét chính là, sau khi mọi việc phát sinh, các việc cô gặp phải, hệ thống tôi cũng không thể thông báo trước được, mong ký chủ kiên nhẫn chờ đợi.】

Nghe được hệ thống giải thích, Tô Tiêm Tiêm lúc này mới bình phục nỗi lòng một chút.

Bởi vì, khi cô đang xem cuốn tiểu thuyết này, cũng không có phát hiện có phần cốt truyện này, hơn nữa sở dĩ xem cuốn này chính là bởi vì thế giới toàn yêu đương, các vai phụ phần lớn chỉ số thông minh thấp, một vai phụ qua đường mà thôi, cô cũng không thích xem tình tiết ngược đến lâm li bi đát, vốn chính là vì đền bù những việc không thoải mái ở thế giới hiện thực.

Hệ thống nói cũng đúng, này bất quá là thế giới giả thuyết, cũng không thể đem hiện thực của cô nhập vào một.

Chính là…

【Hệ thống∶ Hướng ký chủ lộ ra một sự kiện chính là cốt truyện này cũng là ngoài ý muốn của hệ thống tôi, có lẽ là do ký chủ thay đổi một ít cốt truyện, dẫn tới xuất hiện hiệu ứng cánh bướm, vì thế kế tiếp cô muốn đối mặt cũng là khó khăn hệ thống không thể biết trước nha】

Tô Tiêm Tiêm thở dài một hơi. Không nghĩ tới, thế nhưng lại là ngàn tầng kịch bản của hệ thống.

Cô đây liền biết, lòng dạ hiểm độc nhất chính là lão bản.

Sao có thể làm cô không thể hiểu được xuất hiện tại đây, kế thừa tiền tài kếch xù. Tô Tiêm Tiêm cũng không phải thánh mẫu, cũng không phải tư bản có tâm thánh mẫu.

Ở thế giới thật cô là cái cô nhi, từ nhỏ đến lớn dựa vào nỗ lực chính mình sống qua ngày tháng. Nhưng cô cũng không để chính mình trở nên cực độ ích kỷ.

Đối với thứ cô không có, cô không đi oán hận, đối với thứ cô có được, cô phá lệ quý trọng.

Hơn nữa cô vẫn luôn tin tưởng vững chắc, chỉ cần mình nỗ lực, chung quy sẽ được đến thứ chính mình muốn.

Cuối cùng cũng thực hiện được, cô ít nhất có thể ăn mặc ở không lo, không cần vì sinh tồn phát sầu, còn có công việc ổn định, không cần vì kế sinh nhai bôn ba.

Cho nên Tô Tiêm Tiêm nhìn quen khó khăn nhân gian, nhưng vẫn là hy vọng nếu có khả năng, thì không cần khổ như vậy.

Cô chẳng qua là một người vô cùng đơn giản, có một chút lương tri cùng tình yêu người thường thôi. Nhưng mà Khương Thác cũng chú ý tới Tô Tiêm Tiêm không thích hợp.

Nghĩ đến khi ở cổng trường, nhìn thấy cảnh tượng như thế, Tô Tiêm Tiêm phản ứng đầu tiên, thế nhưng là xoay người, che lại đôi mắt nàng, nhẹ giọng ở bên tai an ủi nàng. Khương Thác trong lòng khẽ động.

Không nghĩ tới lúc ấy, Tô Tiêm Tiêm trong lòng thế nhưng vẫn là nghĩ nàng đầu tiên. Tô Tiêm Tiêm liền thích nàng nhiều như vậy?

Nhưng mà tiết đã qua một nửa, Tô Tiêm Tiêm vừa mới bình phục nỗi lòng mình một chút, cửa phòng học liền đứng một người.

Chủ nhiệm giáo dục: “Tô Tiêm Tiêm, Khương Thác hai em ra đây một chút.”

Chủ nhiệm lớp còn ở tiếp tục dạy, khi chủ nhiệm giáo dục mở miệng gọi người, lớp nháy mắt an tĩnh.

Mọi người cũng đều biết, buổi sáng đã xảy ra chuyện gì, nhưng là không ai dám mở miệng, bởi vì chuyện này thật sự là quá lớn, bọn họ ai đều gánh vác không nổi hậu quả khi nói bậy.

Chủ nhiệm giáo dục vẻ mặt trầm trọng, nói xong liền xoay người đi trước, Tô Tiêm Tiêm cúi đầu đứng dậy, theo ở phía sau.

Mà Khương Thác nhấp môi cũng đi theo qua, ở trên hành lang, cách lớp học vài mét là Tô Tiêm Tiêm đang bước theo, mà Khương Thác cũng đi theo Tô Tiêm Tiêm cách đó không xa.

Khương Thác có thể đem trọng điểm đề nhìn ra nhanh như vậy, bởi vì nàng giỏi về quan sát, cho nên nàng cũng có thể cẩn thận cảm giác đến Tô Tiêm Tiêm giờ phút này tâm tình biến hóa.

Buồn rầu đến không được, hoàn toàn không có ánh mặt trời rộng rãi ngày thường.

Tô Tiêm Tiêm đi tới đi tới, liền cảm giác được ngón út bị người kéo một chút. Theo bản năng quay đầu lại, nhìn đến Khương Thác đứng ở phía sau cô, dùng ngón trỏ câu lấy ngón út cô, biểu tình còn có một chút xấu hổ.

“Việc này không phải cô sai, chuyện này cùng cô vốn dĩ không có quan hệ, cô cũng là người bị hại.”

Thanh âm Khương Thác chậm rãi truyền tới tai Tô Tiêm Tiêm.

Rất kỳ quái, khi nói giọng Khương Thác không có độ ấm, luôn là nhàn nhạt, lạnh lùng, nhưng chỉ một câu này liền làm Tô Tiêm Tiêm an tâm cực kỳ.

Bởi vì đây là lần đầu tiên có người nói cho cô biết, cô không có sai, cô là người bị hại.

Ở thế giới thật cô không cha không mẹ, không ai chống lưng cho cô, mặc dù làm sai lỗi nhỏ, không phải do cô, cũng sẽ đẩy đến trên người cô làm cô tới gánh vác trách nhiệm.

Tô Tiêm Tiêm biểu tình thả lỏng không ít, sau đó nhẹ giọng trả lời “Tôi biết…… Khương Khương.”

Có thể nghĩ đến mặc dù là Khương Thác đang ở trước mặt nhưng cũng do số liệu từ hệ thống tạo thành, cũng là không chân thật……

“Đã nói rồi, ở trường học không cần gọi vậy……”

Tới phòng hiệu trưởng, hiệu trưởng vẻ mặt xin lỗi nhìn Khương Thác cùng Tô Tiêm Tiêm.

“Không cần sợ, tôi kêu hai em lên tới đây, không phải răn dạy bọn em, mà là tới bảo hộ hai em, việc của nữ sinh đó tôi đều nghe thấy qua, cũng biết không phải hai em sai, tôi chỉ muốn biết, ngày hôm qua hai em tan học về nhà có cùng nữ sinh đó liên hệ gì không?”

Tô Tiêm Tiêm cùng Khương Thác đồng thời lắc lắc đầu.

Hiệu trưởng đứng ở ngoài cửa sổ, mặt có chút u sầu.

“Vậy tốt rồi, hai em yên tâm, tôi sẽ không để dư luận ảnh hưởng đến hai em, kế tiếp an tâm học tập, chờ sau khi tan học tôi sẽ mời chủ nhiệm lớp đến, thêm một bước hiểu biết tình huống, hai em có thể trở về lớp học.”

Nhưng Tô Tiêm Tiêm lại cảm thấy sự tình không đơn giản như vậy.

Thời điểm hệ thống mỗi lần thông báo sự kiện, đều sẽ thêm một câu nó không biết, nhưng là lại là việc chủ hệ thống biết đến.

Nói cách khác có lẽ hệ thống này bất quá là một chi nhánh nho nhỏ, giống như là này đó, không bị quyển sách ký lục cốt truyện thôi.

Hệ thống phế vật sau lưng là chủ hệ thống càng khổng lồ, chi phối toàn bố cục của quyển sách này.

Quả nhiên, Tô Tiêm Tiêm đang mới nghĩ đến một nửa, bên ngoài liền truyền đến một giọng nữ trung niên đang tê tâm liệt phế* kêu gào.

*Ám chỉ sự đau khổ tuyệt cùng của con người trải qua khi vướng vào các việc mất người thân, tiền, người yêu bỏ mình mà đi,..

“Ai là hiệu trưởng ở đây? Ra cho tôi, đem con gái tôi bức cho nhảy lầu, thế nhưng còn bình yên tự đắc ngồi như vậy, giết người thì đền mạng, không biết sao?”

Tô Tiêm Tiêm cùng Khương Thác cũng đi đến phía bên ngoài cửa sổ nhìn, phát hiện trên sân thể dục có một phụ nữ trung niên giương nanh múa vuốt ở loạn kêu, phía sau còn đi theo có một cậu con trai.

Lúc này chủ nhiệm lớp cũng vội vã chạy tới “Hiệu trưởng, tôi ngày hôm qua gọi phụ huynh nữ sinh kia lại đây nói chuyện, buổi sáng cũng không có tới, hơn nữa tôi tối qua đã gọi cho mẹ nữ sinh đó, mẹ em ấy luôn mồm đáp ứng rồi, nhưng là sáng nay lại không đến, người trên sân thể dục đó quả thực là mẹ nữ sinh, tôi đã từng đi nhà em ấy thăm hỏi gia đình, đã gặp qua.”

Hiệu trưởng đẩy đẩy kính trên mũi “Không có việc gì, không cần sốt ruột, anh đi dẫn người đó đến phòng hiệu trưởng đi."

Hiệu trưởng: "Tô Tiêm Tiêm cùng Khương Thác, hai em cùng chủ nhiệm lớp đến văn phòng khác đợi, không cần chạy loạn, càng không cần cùng người xa lạ đáp lời.”



Nhưng mà mẹ nữ sinh kia căn bản không cho Tô Tiêm Tiêm cùng Khương Thác cơ hội đi. Đã khí thế vội vàng vọt vào văn phòng hiệu trưởng.

Mà nam hài đi phía sau kia, cầm tờ giấy hướng trước mặt mẹ mình đưa “Mẹ mau cầm, đây là di thư của chị, mặt trên viết rõ ràng viết, chiếu mặt trên mà nói, đừng để các nàng qua mặt.”

Phụ nhân bừng tỉnh đại ngộ, tiếp nhận giấy con trai đưa tới, sau đó trong miệng toái toái mà nói “May mắn buổi sáng không đi, bằng không cũng không biết trường học lại đối xử với con tôi thế này, loại việc phát sinh này cũng không đề cập tới nói cho tôi, nếu không phải người khác gọi điện thoại cho tôi, tôi còn không biết, còn muốn giấu trời qua biển, có giống trường học không.”

Phụ nhân một chân đá văng của văn phòng, đôi mắt ở trong phòng nhìn quét một lần.

Cuối cùng dừng ở trên người Tô Tiêm Tiêm, sau đó liền hung tợn trừng mắt Tô Tiêm Tiêm, hướng tới Tô Tiêm Tiêm đi đến, giơ lên tay, làm bộ dáng cho Tô Tiêm Tiêm một bạt tay.

Mà lúc này Tô Liên không biết từ chỗ nào xông ra, chạy tới trước mặt Tô Tiêm Tiêm, thanh âm thanh thúy vang lên, bị đánh lại là Tô Liên. Tô Liên che lại mặt bị đánh đỏ bừng, che ở trước Tô Tiêm Tiêm.

Mà chủ nhiệm lớp cũng ngăn trở trước học sinh của mình, nhìn phụ nhân “Vị phụ huynh này, đối với việc bà gặp phải, tôi phi thường đồng cảm, nhưng là bà cũng không thể đánh người, có chuyện từ từ nói, hiện tại sự tình còn không có định luận, như thế nào có thể hướng tới đánh học sinh của tôi?”

Phụ nhân nhìn thấy nhà trường một chút đều không có ý tứ bồi thường cho bà ta, ngược lại muốn bà chờ cái gì, kết quả lập tức liền không vui “Các người muốn chờ cái gì nha? Nữ nhi của tôi cũng không còn, trên di thư con tôi nhẹ nhàng viết các người cắt xén học bổng con tôi, còn có người tên Tô Tiêm Tiêm này, làm con của tôi ở trường bị cô lập, thân là giáo viên, hiệu trưởng, chưa từng có người cùng tôi nói qua tình huống, còn giấu giếm, có giáo viên nào như các người sao?”

Thầy giáo cũng nhíu mày “Phụ huynh này, tối hôm qua đã cho gọi đến cho ngài, nói ngày hôm nay dẫn con gái cùng nhau tới tiến hành nói chuyện, nhưng vì sao em ấy không cùng ngài cùng nhau tới?”

Phụ nhân nghe được lão sư chất vấn lúc sau, lập tức trừng mắt, che giấu sự chột dạ “Đừng cùng tôi nói này đó vô dụng, còn không phải là muốn trốn tránh bồi thường sao? Tôi nói cho anh biết, ai cũng đừng trốn tránh chuyện hôm nay nếu không có 100 vạn*, ai cũng đừng nghĩ đi.”

*100 Vạn CNY = 3.270.502.698,00 VND.

Lời nữ nhân này 100 vạn vừa ra khỏi miệng, hiệu trưởng trên mặt lạnh lẽo hiện lên.

“Tôi là hiệu trưởng trường học này, bà có nhìn đến bên trái trên tường có lắp gì sao?” Hiệu trưởng vừa nói, một bên hướng phụ nhân kia chỉ vào cameras trên tường “Trong phòng là có cameras, theo như lời bà nói, những chuyện như nãy đều sẽ rõ ràng ghi lại xuống.”

Nghe được hiệu trưởng nói như vậy, nữ nhân kia kiêu ngạo khí thế tức khắc giảm vài phần, nhưng là nhìn thoáng qua đồ vật trong tay, lập tức vỗ vào trên bàn hiệu trưởng.

“Đừng cho là tôi dân quê, liền lấy cái này dọa tôi sợ, các người chính mình nhìn xem. Đây là buổi sáng hôm nay nữ nhi của tôi viết rõ ràng, toàn việc ác của các người, còn nghĩ cùng tôi chơi xấu?”

Nhưng mà khi hiệu trưởng định cầm lấy tờ giấy kia, phụ nhân lại tay mắt lanh lẹ cầm trở về.

“Hiệu trưởng ông đang mang mắt kính đấy. Thị lực không tốt? Còn muốn cầm đến tay xem, tôi như thế nào biết ông có phải hay không muốn đem giấy xé, đây chính là thứ nữ nhi tôi để lại cho tôi, các người nếu là xé không nhận, tôi tìm ai nói rõ lí lẽ đi.”

“Nào có người mẹ nào như vậy? Chuyện thứ nhất không phải vì con gái qua đời mà đau thương, luôn mồm chạy đến trong trường học tới đòi tiền.” Chủ nhiệm lớp trong ánh mắt cũng tràn ngập tức giận.

“Tôi đã từng qua nhà các người, đã thăm hỏi gia đình, bà rõ ràng trọng nam khinh nữ, căn bản không để bụng cảm nhận con gái mình, một hai bắt em ấy sau khi nhận được tiền học bổng là phải đi về, lấy tiền đó mua đồ cho con trai. Em ấy không ngừng một lần lại một lần cùng tôi oán giận qua, mà tôi cũng không có thể ra sức thay đổi gì, em ấy sao có thể viết trong trường học cắt xén học bổng?"

"Hơn nữa lần này em ấy căn bản không có thi được trong top 10, mà là xếp hạng 300 mấy, tôi kêu bà tới chính là vì thảo luận tình huống học tập, mà bà buổi sáng căn bản không có đến.”

“Được a, đây là thái độ của trường sao, đem trách nhiệm đều đẩy ở trên người khác, các người có năng lực khi dễ người dân như tôi đúng không? Được, đến lúc đó tôi tìm mấy phóng viên, cho mọi người đều nhìn xem trường các người rốt cuộc chân chính là dạng gì?”

Mà lúc này tiếng xe cứu thương đã biến mất. Văn phòng hiệu trưởng trong xuất hiện mấy vị cảnh sát.

Sau khi nhìn thấy cảnh sát, phụ nhân kia rõ ràng lại có chút hoảng loạn, đem tờ giấy trong tay vo lại nắm chặt trong lòng bàn tay.

Phụ nhân hiển nhiên cũng không nghĩ tới trường học sẽ thật sự báo cảnh sát, bà ta nghĩ rốt cuộc loại sự tình này, chột dạ khẳng định là trường học, trường học nhất định sẽ vì bảo hộ danh dự mà giải quyết riêng.

Cho nên bà ta hôm nay mới có thể có nắm chắc, hùng hổ chạy tới, tìm trường học tính sổ.

“Đừng cùng tôi nói cái này vô dụng……Con tôi còn viết, đều do người tên Tô Tiêm Tiêm khi dễ nó, làm nó bị bạn học cô lập, Tô Tiêm Tiêm đúng không? Trong nhà có tiền đúng không? Có tiền liền có thể tùy tiện khi dễ người khác đúng không? Cô đừng tránh ở phía sau, cô đi ra cho tôi! Hiện tại cảnh sát đều ở chỗ này, cô nói thật cho tôi, cảnh sát đem cô bắt đi ngồi tù.”

Tròng mắt phụ nhân đỏ lên nước mắt thi nhau chảy ra. Tô Tiêm Tiêm trong nhà có tiền, hơn nữa bà ta nghe nói Tô Tiêm Tiêm cha mẹ sớm ly hôn, khẳng định cũng không ai quản, bà ta tưởng vớt chút chỗ tốt, đòi chút phí bồi thường, khẳng định cô ấy hù dọa, liền sẽ thành thành thật thật đưa.

Đã có cảnh sát ở đây, trường học khẳng định sẽ không dễ dàng thỏa hiệp, tiền này bà ta khẳng định phải được đến, bà ta mới mặc kệ ai ra này tiền. Tô Tiêm Tiêm cảm nhận được Khương Thác hơi hơi hoạt động bước chân, muốn che ở trước người cô, nhưng không chờ động tác Khương Thác, cảnh sát đã ra tay.

“Nơi này là trường học, không cần ở chỗ này náo loạn có nói cái gì từ từ nói, không cần hù dọa học sinh".

Cảnh sát lên tiếng, phụ nhân cũng chỉ có thể thu liễm một ít. Hiệu trưởng mang theo người tới phòng họp, làm đông đảo người đều ngồi ở trước mặt cái bàn thật dài.

Mà đối mặt cảnh sát, phụ nhân cũng không thể không đem cái gọi là chứng cứ trong tay giao ra. Ở trước cảnh sát, phụ nhân kiêu ngạo cũng nhẹ một ít, đem con trai hộ gắt gao.

“Con trai tôi mới học cao nhất, chồng tôi tên ma men chết sớm, hiện tại tôi là lao động duy nhất trong nhà, con gái tôi ngày thường học tập hảo tranh đua, thi đậu cao trung, thành tích đều rất cao, còn có đến không ít học bổng, cũng coi như là hiểu chuyện, cho nên mọi người dựa vào gì nói tôi trọng nam khinh nữ, vị giáo viên này nói chuyện thật là không đầu óc."

"Tôi mỗi ngày rửa mâm chén, cho hai đứa nhỏ đi học, tôi nếu là không thương nó, tôi sẽ cho nó đi học chắc? Lúc này đây, các người không nhận trách nhiệm dẫn tới con gái tôi cũng mất đi, tôi hiện tại chỉ còn một đứa con. Hiện tại nuôi hài tử muốn tốn nhiều tiền? Bồi thường tôi một chút còn không được?”

Phụ nhân một bên nói, một bên làm bộ dùng tay lau nước mắt, chỉ tiếc cặp mắt tràn ngập tính kế, nửa giọt nước mắt đều không có.

Mà cảnh sát đã tiếp nhận giấy gọi là di chúc kia, cầm đi tiến hành so sánh chữ viết.

Đối mặt với lý do thoái thác của phụ nhân kia, cũng nhắc nhở một chút “Ngài hiện tại nói mỗi một câu đều sẽ bị ghi chép lại, hành vi mở miệng đòi tiền của ngài này, nếu kết quả điều tra cuối cùng với lời ngài nói khác nhau, thì hành vi này của ngài sẽ được coi là xảo trá làm tiền, trường học có quyền nộp đơn khởi tố.”

“Không không không, tôi không ý tứ này, tôi thu hồi lời mới nói, ý tứ là con gái tôi không còn, tổng phải cho tôi một ít bồi thường đi, trường học lại nói như thế nào cũng là có trách nhiệm, còn có con gái của tôi luôn nhắc tới người tên Tô Tiêm Tiêm, cũng phải gọi phụ huynh cô ấy lại đây đi, nói như thế nào cũng đến nói lời xin lỗi tôi đi.”

Phụ nhân trong lòng bàn tính đánh vang dội, Tô Tiêm Tiêm ở chỗ này là có tiền nhất, khẳng định có rất nhiều sản nghiệp, nếu là bồi thường bà không vừa lòng, bà ta liền đem chuyện này nói ra bốn phía đi, đến lúc đó khẳng định sẽ ảnh hưởng Tô Tiêm Tiêm.

Chủ nhiệm lớp vẻ mặt bất đắc dĩ, đem Tô Tiêm Tiêm gọi ra bên ngoài.

“Tô Tiêm Tiêm, trước mắt tình hình em cũng thấy được, sự tình làm đến lớn như vậy, thầy cũng không có biện pháp, kêu người giám hộ em lại đây một chuyến đi.”

Nhưng mà chủ nhiệm lớp ở bên này nói, hiệu trưởng cũng đã tìm được lý lịch Tô Tiêm Tiêm trước nhập học, có số điện thoại. Điện thoại kết nối qua, là quản gia tiếp. Quản gia hai lời chưa nói liền lái xe tới trường học.

Mà Tô Kiến Tu vẫn luôn thời thời khắc khắc nhìn chằm chằm Tô Tiêm Tiêm hướng đi cũng biết tin tức.

Gần nhất lấy được đến tiền bồi thường bảo hiểm kếch xù của Bạch Thu, làm hắn có chút lâng lâng.

Hắn không nghĩ tới ông quản gia kia thế nhưng không có nhúng tay. Cho nên gần nhất quá mức xuôi gió xuôi nước, làm hắn có chút đắc ý vênh váo.

Đối với Tô Tiêm Tiêm kế thừa di sản càng thêm như hổ rình mồi, nghĩ mau chóng nhúng tay, đem vài thứ đều vớt đến trong tay. Vì thế, trong phòng họp nói chuyện vẫn luôn giằng co.

Mà sau khi quản gia biết việc này, lập tức xuống tay bắt đầu thâm nhập vào. Nhưng là ông ấy cũng không có làm bất luận việc gì vi phạm quy định.

Chỉ là thúc giục tốc độ cảnh sát điều tra, nhanh tìm ra chân tướng.

Quản gia gần nhất mặc kệ Tô Kiến Tu, cũng bất quá là phóng móc câu câu cá lớn.

Từ nhị lão gia đối với ông ta có ân, ông từ nhỏ cùng từ đại tiểu thư cùng lớn lên, mà Tô Tiêm Tiêm lại là đứa trẻ từ nhỏ đến lớn đều ngay mắt ông ta, ông ta sinh là người Từ gia, chết là ma Từ gia, bảo hộ Tô Tiêm Tiêm chính việc duy nhất ông ta sẽ làm trong nửa đời còn lại.

Mà lặng yên không một tiếng động, ở Tô Tiêm Tiêm trước mặt bình đạm như mặt nước, đem Tô Kiến Tu giải quyết sạch sẽ, là kế hoạch mà ông ta thật lâu tới nay vẫn luôn muốn làm.

Ông ta không định dọa đến Tô Tiêm Tiêm. Mà gần nhất rốt cuộc đem việc dơ bẩn của Tô Kiến Tu đều nắm trong tay rồi.

Mà tiến trình này nhanh hơn cũng có nguyên nhân ở Tô Liên, ông ta không nghĩ tới đại tiểu thư sẽ đem Tô Liên mang về, hơn nữa Tô Liên còn sẽ cam tâm tình nguyện trợ giúp đại tiểu thư vặn ngã Tô Kiến Tu.

Chờ đến lúc quản gia đến, Tô Kiến Tu cũng đi tới phòng họp, hơn nữa trên mặt mang theo biểu tình làm người thiếu tấu.

Phụ nhân nhìn đến Tô Kiến Tu tây trang giày da, một bộ dáng kẻ có tiền, lập tức đứng lên, bắt đầu nói.

“Anh chính là ba Tô Tiêm Tiêm đi, tuy rằng anh cùng mẹ cô ấy đã ly dị, nhưng cũng là con anh nên anh phải xem xét sự việc đi? Hiện tại bởi vì con anh hại con tôi hậm hực nhảy lầu tự sát, dù sao cũng phải có cách giải quyết cho tôi. Hiện tại cảnh sát đều ở đây, tôi cũng không muốn để một đứa trẻ liền đi ngồi tù, anh khẳng định là cái người thông minh, biết việc này nên giải quyết như thế nào đi.”

Phụ nhân nói xong lúc sau đã ý thức được chính mình quá mức kích động, chậm rì rì lại ngồi xuống.

Oai oai khí ngồi ở trên ghế phòng họp, đầy mặt không nói đạo lý, cực kỳ giống lưu manh phố phường vô lại.

Bà ta liền chờ nam nhân cùng bà ta cùng nhau lén giải quyết: “Con tôi tính tình gì lòng tôi rõ ràng, làm ra loại chuyện này tôi cũng không kỳ quái, không quan hệ, nhà của chúng ta có tiền, bà muốn nhiều ít trực tiếp mở miệng, tôi từ nhỏ không ở bên cạnh nó, cho nên nó trưởng thành có tính tình này cũng thực xin lỗi, nhưng là tôi quản không được, hơn nữa con tôi tính tình lớn, cũng không ai quản, tiền đều ở chỗ của nó, bà đòi tiền tôi một phân không có.”

Tô Kiến Tu không màng ánh mắt mỗi người trong phòng hội nghị xem hắn, tự chính mình nói ra những lời này.



Mà phụ nhân nghe được Tô Kiến Tu nói lúc sau, lập tức lộ ra tham lam. Tiền đều ở một trên người con nhóc kia, không thể dễ đòi rồi.

Mà quản gia lúc này tiến lên, gương mặt ngày thường ôn tồn lễ độ, giờ phút này tràn ngập tức giận, song quyền nắm chặt, cố kiềm chế ở phòng họp, hướng tới Tô Kiến Tu mặt đầy dối trá, vung ra một quyền.

“Cậu không có tư cách soi mói Tiêm Tiêm, cậu cũng không phải người giám hộ hợp pháp của Tiêm Tiêm, cho nên Tiêm Tiêm cùng cậu không có quan hệ, tôi không biết cậu ở đâu nghe được tin tức chạy tới, nhưng nơi này cậu không có tư cách xuất hiện."

"Mười tám năm trước cậu xuất quỹ*, vứt bỏ mẹ Tiêm Tiêm, mới xuất hiện việc đáng tiếc của Từ gia đại tiểu thư, cậu đã mất đi thân phận này, cũng không xứng gọi tên Tiêm Tiêm.”

*Có hai nghĩa: một là come out (đồng tính luyến ái), hai là ngoại tình. Ở đây theo nghĩa hai (trg vài chap trc mik edit lộn là Kiến Tu come out).

Nói xong lúc sau, quản gia lại hướng tới phụ nhân nói “Tôi là quản gia nhà Tô Tiêm Tiêm, Tố Tiêm Tiêm từ nhỏ bên cạnh tôi lớn lên, xem như trưởng bối con bé, cũng coi như một nửa thân nhân, tôi biết tính tình con bé, cháu nó tuyệt đối sẽ không làm ra việc như vậy, hơn nữa tôi cũng điều tra, Tô Tiêm Tiêm mới là người bị hại, con bé vẫn luôn bị con gái bà lấy tư thái kẻ yếu bắt cóc đạo đức, nếu bà khăng khăng nói như vậy làm tổn hại thanh danh Tiêm Tiêm, tôi sẽ kiện bà tội phỉ báng.”

Tô Kiến Tu nghe được một phen lời nói của quản gia, tất nhiên không cam lòng. Hắn ngoại tình còn không phải do Bạch Thu tính kế.

Nếu không phải Từ Liên đối đãi hắn thế, hắn sao có thể nản lòng thoái chí ra ngoài ngoại tình?

Hắn lúc trước vứt bỏ tôn nghiêm chính mình, giống như một con chó, la liếm Từ gia, kết quả phát hiện Từ gia mới là ác độc nhất, đem hắn lừa xoay quanh, hắn căn bản cái gì đều không chiếm được.

Khối thịt mỡ lớn như vâyu, hắn muốn ăn lại không thể ăn đến, hắn không chiếm được, hắn liền hủy diệt. Từ gia căn bản không phải người tốt gì.

Rõ ràng biết con gái chính mình thích nữ, nhìn đến hắn có ý định lấy lòng, không khác gì con chó, cũng vui vẻ tiếp thu, lừa hắn chẳng hay biết gì.

Rõ ràng hắn cũng là người bị hại, dựa vào cái gì hắn không chiếm được chỗ nào tốt?

Kết quả sau khi Từ Liên mang thai, hắn mới phát hiện hắn không có cổ phần Từ thị, một khi ly hôn hoặc là hắn làm chuyện sai lầm, hắn căn bản một phân tiền đều lấy không được.

Sau lại Bạch Thu xuất hiện, cũng đều là hợp nhau lừa gạt hắn, nếu bọn họ bất nhân, dựa vào cái gì không cho hắn bất nghĩa?

Nếu Từ gia lão bất tử tuyệt tình vậy, hắn cũng cũng chỉ có thể vì chính mình mưu cầu phúc lợi. Tô Kiến Tu thấy được nửa gương mặt đỏ bừng Tô Liên, cho rằng tìm được rồi chỗ đột phá: “ Con gái ngoan của tôi đây là làm sao vậy, chẳng lẽ là bị chị gái đánh? Cũng phải, chị gái con cũng không lương tâm, không hiếu thuận cha mẹ, không yêu thương em gái, thiên hạ cũng không phải không có! Nó một lòng một dạ hướng về người ngoài, mà người đó đã đáng tuổi cha chú như thế, còn mỗi ngày ngủ ở cùng nhà, nói có gì đó tôi đều tin.” Tô Tiêm Tiêm đôi tay nắm lại, cảm nhận một cổ tức giận từ trong lòng trào ra.

Mà quản gia cũng tức khắc hét lớn “Tô Kiến Tu, cậu không nên quá phận.”

Tô Kiến Tu: “Tôi quá phận gì? Tô Tiêm Tiêm tuổi còn nhỏ, ông đều bao lớn rồi? Tô Tiêm Tiêm có thể nghe lời ông, đừng cho là tôi không biết gì, cảnh sát đang ở chỗ này nên bị bắt cũng là ông.”

“Anh cảnh sát, Tô Tiêm Tiêm không hiểu chuyện, gia sản to lớn đặt ở trong tay nó, cũng không thích hợp, trách nhiệm chúng ta nhận, tôi trở về sẽ hảo hảo lấy lại tài sản, sẽ dạy bảo nó.”

Mà lúc này, một cảnh sát tiến vào “Kiểm tra xong rồi, tờ giấy chứng cứ này là do khác người giả tạo.”

Lời cảnh sát rơi xuống, đứa con trai phía sau phụ nhân tức khắc bắt đầu run run lên.

Mà phụ nhân cũng bắt đầu mất tự nhiên loạn ngó “Ai biết các người có phải hay không cùng giuộc tới khi dễ chúng ta? Các người nói là giả, chính là giả sao?”

Vừa nói xong những lời này nhìn đến cảnh sát bên cạnh đều thay đổi sắc mặt, lập tức hối hận lại sợ hãi, bắt đầu thỏa hiệp: “Được rồi, tiền tôi từ bỏ, nếu con gái tôi không còn, kia lập tức chuyển con trai tôi tới cao trung này, cũng học ban này đi đến lúc đó bồi dưỡng con trai tôi, thi đậu đại học tốt.”

Phụ nhân nói lời này hiệu trưởng đều nghe không vào “Con gái bà bất hạnh qua đời, bà một giọt nước mắt đều không có. Còn ở nơi này vì con trai mưu cầu tiền đồ, quả thực chính là ăn trên máu thịt của con gái mình, tôi là hiệu trưởng trường, tôi có thể xác minh nói cho bà, bất luận ý tưởng ích kỷ gì đều sẽ không thực hiện được.”

“Tôi như thế nào không khó chịu? Kia chính là thịt trong bụng tôi rớt ra, tôi ngậm đắng nuốt cay nuôi lớn.”

Phụ nhân như là chột dạ, lập tức đứng dậy la to, hốc mắt đỏ bừng, cố gắng rặn ra vài giọt nước mắt, nửa ngày nước mắt cũng không rớt xuống một giọt.

“Chứng cứ giả cũng không phải là việc nhỏ, mời bà phối hợp chúng ta điều tra.”

Đứa con trai hoảng đến không được, bắt đầu run rẩy giải thích lên “Cháu không phải cố ý, mẹ nói chị không có dùng gì, cũng là mẹ nói trường học không có cho chị học bổng, tiền mua di động cho cháu đều không có, cháu cái gì cũng không biết."

"Mẹ nói con gái gả chồng như nước đổ đi, cho chị đi học, chính là có thể để sống tốt qua ngày sau. Tôi nghĩ nó dù sao chết đều đã chết, nếu có thể cấp chút tiền không phải tốt sao?”

“Không phải con trai tôi sai, các người đừng bắt nó, muốn bắt liền tìm tôi, các người đừng khi dễ một đứa trẻ.” Trường hợp lập tức hỗn loạn lên.

Tô Kiến Tu nhìn thấy tiện nghi không chiếm được, sự tình liền phải có hiểu rõ, hơn nữa quản gia nhìn chằm chằm hắn ánh mắt cũng quá mức sắc bén, làm hắn có loại dự cảm bất hảo.

Muốn xoay người trước rời đi, chạy là thượng sách.

Lúc này đột nhiên lại từ cửa ùa vào ba bốn cảnh sát đem hắn ngăn lại.

“Ngài khỏe, xin hỏi ngài là Tô Kiến Tu sao.”

“Tôi là……”

“Tốt, mời ngài phối hợp chúng ta điều tra, ngày gần đây có người báo cáo rằng ngài lừa gạt tiền bồi thường bảo hiểm, mức tiền lớn chúng ta khả năng cần lập án điều tra. Còn có chơi gái, cùng bị nghi ngờ có hành vi phỉ báng, ngài theo chúng ta đi một chuyến.”

Tô Tiêm Tiêm liếc mắt nhìn Tô Liên quơ quơ di động, quản gia cũng cho cô một ánh mắt để cô an tâm.

【Hệ thống: Chúc mừng ký chủ, đã thông qua cốt truyện cành mẹ đẻ cành con. Khen thưởng hệ thống thế giới trước trong cốt truyện, Tô Kiến Tu vai ác offline, ở phía trước đã không có bất luận kẻ nào có thể cùng ký chủ giành tài sản, tài sản Từ gia toàn bộ rơi xuống danh nghĩa ký chủ.】

‘ Nói cách khác hiện tại trên danh nghĩa tôi có thể kế thừa tài sản, nhưng vẫn phải tiếp tục tiến hành nhiệm vụ, cùng gia tăng độ dung hợp mới đạt được quyền chi phối sử dụng tài sản, đúng không? ’

【Hệ thống: Đúng vậy ký chủ, ký chủ thật là suy một ra ba. Ấm áp nhắc nhở ký chủ, ký chủ hiện tại có thể tiến hành lựa chọn họ chính mình. Ký chủ là muốn theo họ Từ của mẹ nguyên chủ, hay vẫn để tiếp tục họ Tô.】

Tô Tiêm Tiêm cảm giác chính mình dạ dày bộ hỏa thiêu hỏa liệu, khó chịu muốn mệnh. Ở thế giới này, cô cũng không phải là Tô Tiêm Tiêm, lười đến sửa lại.

Tô Tiêm Tiêm giờ phút này nỗ lực áp chế, từ trong lòng trào ra hận ý cùng phẫn nộ, cảm giác dạ dày một trận cuồn cuộn, chỉ có thể chạy đi ra ngoài.

Khương Thác cau mày, trong mắt có lo lắng, cũng đi theo ra ngoài.

Tô Tiêm Tiêm chạy đến toilet, nhịn không được nôn ra, lần đầu tiên cảm nhận được, nguyên lai tức đến trình độ nhất định, thật sự sẽ tức đến nôn luôn.

Tô Tiêm Tiêm đem thứ trong dạ dày toàn bộ đều phun đi ra ngoài, hốc mắt đỏ bừng, một giọt nước mắt đều đã chảy xuống dưới.

Cảm xúc nguyên chủ cũng ảnh hưởng cô. Ở hệ thống thế giới có lẽ, trừ bỏ quản gia đối nguyên chủ là có một chút cùng ôn nhu của trưởng bối, những người khác đối với nguyên chủ khả năng toàn bộ đều là ích lợi tính kế.

Mẹ nguyên chủ căn bản không yêu Tô Kiến Tu, bà ấy hận cha mẹ của chính mình, cũng hận Tô Kiến Tu, càng hận bị bắt sinh ra nguyên chủ, cho nên dùng phương thức hiểu biết của mình đối với mọi người làm họ thống khổ, ý đồ làm Từ nhị lão gia lâm vào trong tự trách.

Mà đối với Tô Kiến Tu, nguyên chủ càng chỉ có giá trị lợi dụng, đương lúc nguyên chủ lớn lên, phát giác chính mình lợi dụng không được, liền tất cả đều là oán hận.

Mà Khương Thác yên lặng mà lấy ra khăn giấy. Tô Tiêm Tiêm nắm tay Khương Thác, có chút vô lực đem đầu chính mình dựa vào phía trên vai phải Khương Thác

Chỉ cảm thấy cả người vô lực, toàn thân hư thoát, cổ hận ý sinh ra làm cô thống khổ cực kỳ. Khương Thác trong ánh mắt hiện lên một tia nhu mềm không dễ phát hiện. Cũng không nói lời nào. Chỉ là từ túi lại lấy ra hoa hồng nhỏ ngày hôm qua lên sân khấu. Kéo tay Tô Tiêm Tiêm, đem hoa hồng hoa nhỏ ở trong lòng bàn tay cô.

Sau đó nhẹ giọng trấn an “Không có khóc a, đúng là một bạn nhỏ nghe lời, khen thưởng một đóa hoa nhỏ.”

Tô Tiêm Tiêm bị hành động không thể nghĩ tới của Khương Thác làm kinh ngạc tới rồi. Chỉ cảm thấy có dòng nước ấm trải qua ngực.

Hữu khí vô lực mở miệng, “Cảm ơn cô, Khương Thác, có cô ở đây, thật tốt.”

Khương Thác trên mặt như cũ là biểu tình quạnh quẽ, ngón cái đem hoa hồng nhỏ ấn ở lòng bàn tay Tô Tiêm Tiêm, lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve. Ở trong lòng âm thầm nghĩ.

Nguyên lai, tôi sẽ giúp cô dễ chịu nhiều như vậy. Tô Tiêm Tiêm cô… Thật sự yêu tôi a.

- -------------

Tác giả có chuyện nói:

Khương Thác∶ Chọc chọc ấn ấn hoa hồng nhỏ, mỹ tư tư.

Tô Tiêm Tiêm: Tâm mệt.

- ---------

/60

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status